Nguyễn Dương | Khoa huyễn | Hoàn thành
Đôi nam nữ đi dọc bờ biển bên cạnh nhau trong một buổi chiều tà. Ánh mặt trời đỏ ửng ở phía cuối chân trời, tiếng sóng vỗ rì rầm vào bờ cát mịn, cảnh vật vẫn thanh bình dù thế giới đã có bao biến động. Cô bé gái chừng bốn năm tuổi chạy tung tăng gần mép nước chơi đùa, chốc chốc lại cúi xuống nhặt nhạnh thứ gì đó như là những chiếc vỏ ốc lẫn trong cát bị sóng đánh bật lên. Được một lúc thì họ dừng lại, đứng nhìn cảnh hoàng hôn trước mặt, tư lự chẳng nói gì nhiều."Dạo gần đây ta suy nghĩ rất nhiều về những chuyện đã qua, những điều kỳ lạ mà chưa ai hiểu hết được. Chúng ta đứng giữa thế gian này thật bé nhỏ. Trong khi chúng ta đang mải miết tranh đấu thì Tạo Hóa vẫn đang làm việc của riêng mình, định đoạt mọi thứ tồn tại xung quanh. Rồi một lúc nào đó, Tạo Hóa lại đưa tay chạm vào thế giới này lần nữa, lúc đấy mọi thứ sẽ ra sao? Những tòa thành này có tan thành cát bụi? Chúng ta có biến mất như thể chưa từng tồn tại? Thế giới này rồi sẽ trở thành như thế nào? Những chuyện như thế rõ là chúng ta không thể nào điều khiển được…"Chàng trai nhìn sang cô gái, nàng đang mỉm cười nhìn đứa trẻ đang chơi đùa gần đó. Cô gái thở dài, mắt không rời cô bé gái, nhẹ cười rồi nói: "Chuyện của Tạo Hóa hãy cứ để yên cho Tạo Hóa. Chúng ta hãy sống cuộc sống của chúng ta tại thời đại của chúng ta cho thật tốt, dù mãi về sao thế gian có biến đổi thế nào thì khi ấy chúng ta không cần phải hối tiếc điều gì cả."
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nhiếp Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà Đình không còn nữa, khoảnh khắc bàn tay bà không còn nắm lấy tay cô, Tô Tịnh An giống như đứa trẻ mười bảy năm về trước khóc nấc lên, Tô Tịnh An khó thở gọi tên bà, lần đầu tiên cô nói nhiều như thế, nhưng là không có ai đáp lại lời cô nói hết. Thím Âu kìm nước mắt kéo cô sang một bên, đau lòng lau nước mắt. Thím nhớ đến Tiểu Tô Tô, sáng sớm nay đột nhiên gọi tên bà Đình, thím còn vui vẻ dẫn cô đến bệnh viện thăm bà, lại không ngờ bệnh tình bà lại chuyển hướng xấu, bà chỉ kịp nói vài lời căn dặn, cũng may trước khi nhắm mắt bà có thể nghe thấy Tiểu Tô Tô nói chuyện lần cuối.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Sở Hàn Y Thanh | Đam mỹ | Hoàn thành
Tại một nhà hàng lợp mái vòm thủy tinh trên đỉnh cao ốc, các nhạc công piano đang chơi bản “Tòa lâu đài trên không”. Đầu bếp bận rộn tới lui, chuẩn bị đồ ăn trong nhà bếp trong suốt, các thực khách thì ngồi bên vách kính, hưởng thụ mỹ thực, ngắm nhìn đô thị phồn hoa. Ở đây có một vị khách thế này, vị khách ấy tuổi còn khá trẻ, da dẻ trắng trẻo, mặc suit 3 mảnh (1), quy cách dùng cơm vô cùng tao nhã, sử dụng dao nĩa mà gần như không phát ra bất cứ tiếng động nào.Tiết trời hôm nay mờ mịt, cái vẻ ảm đạm ấy lại càng tôn lên bóng dáng người đàn ông bên cửa sổ. Đôi mắt anh khẽ nheo, thần sắc lạnh nhạt, quanh người tỏa ra không khí nghiêm túc, ai tình cờ đi ngang qua bàn anh đều vô thức nín thở. Những chuyện đang xảy ra xung quanh chẳng liên quan gì đến anh cả, toàn bộ sự tập trung đều dồn vào bữa ăn trước mắt.Súp cà rốt kiểu Pháp có hương vị rất đặc biệt, thịt bò bít tết dai mềm vừa phải, món sò St. Jacques cũng thật đẳng cấp. Mỗi đĩa thức ăn bưng lên đều được người nọ tỉ mỉ thưởng thức, đến khi trên bàn không còn lại gì, anh mới thả dao nĩa xuống, dùng một ly vang đỏ kết thúc bữa cơm bình yên không bị quấy rầy, sau đó lấy điện thoại di động đang đặt chế độ im lặng ra.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Vừa xuống máy bay Diệp Gia Hành đã cảm thấy choáng váng. Hắn vừa tham gia một hội nghị thương mại quốc tế, vì không hợp khí hậu mà lại phải hoạt động trí não với cường độ cao trong mấy ngày liền nên vừa “xong việc lớn” thì cơ thể hắn đã không thể tránh khỏi việc thay đổi thời tiết mà……. Bị cảm. Cổ họng nóng và đau rát, huyệt Thái Dương cũng đau âm ỉ, có lẽ hắn đã sốt nhẹ. Khi tháo cà vạt, Diệp Gia Hành chợt nhớ ra mình vẫn chưa báo cho người ở cùng nhà biết chuyện mình về sớm một ngày…… Bỏ đi, tạo cho anh ấy một bất ngờ cũng tốt.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tuân Dư Nhận | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tây nguyên năm 6013, tại một thành nhỏ sát vùng biên giới Đế quốc Gerundnan, học viện Hoftas. “Vincente, cậu lại đang viết thơ đấy à” Bạn chí cốt của tôi, Odessa Stanley đang đứng ở điểm đón gió của đài thiên văn. Cậu ta mím chặt môi, khom người điều khiển máy móc đo đạc kim loại nào đó, mắt nhìn thẳng.Đài thiên văn là tên gọi mà tôi và Ode đặt, tên thật của nó dài dòng mà phức tạp lắm. Đây là một nơi hoang vu, thân lầu gác lại cứ nhô lên cao, thích hợp để viễn vọng. Hiếm có người tới thăm nguyên nhân phần lớn là mọi người chưa phát hiện ra công dụng của nó. Lầu gác bỏ không như vầy trong Hoftas phải nói là cực nhiều.Ánh nắng mặt trời đầu hạ không nóng, rất nhẹ dịu không vượt quá đầu gối tôi, nhấn nhá lủi đến mắt cá chân. “Ode này, cái loại học cứu ma pháp như cậu còn lâu mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp của thơ ca—— mà tớ thì sẽ không dễ dàng từ bỏ nó đâu” Tôi lật sang trang quyển vở trong tay, đường vân bóng mây di chuyển trên nét chữ của tôi.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nguyễn Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn yêu cô từ cái nhìn đầu tiên khi thấy cô gái nhỏ nhắn đầy cá tính ấy đang đỡ người phụ nữ quý phái - mẹ anh dậy, không ngớt lời hỏi han bà. Từ hôm đó, hắn luôn tìm hiểu và dõi theo cô mỗi lúc rảnh. Sau hai tuần không thể chịu đựng hắn quyết định vào trường Thiên Phong làm giáo viên thể dục để gần cô hơn. Cứ thế càng ngày hắn càng yêu cô, rồi đến ngày sinh nhật thứ 18 của cô cũng là sinh nhật cuối cùng thời cấp ba hắn đã cho người lên kế hoạch, và ngay tối hôm đó sinh nhật 18 cũng là đêm cô mất đi giọt máu trong trắng gìn giữ 18 năm... Kết quả là 1 tháng sau Tiểu Hà phát hiện mình đã chậm mất 1 tuần, lại hay buồn ngủ, buồn nôn và cực thèm đồ chua...Hiện tại hắn rất vui, vui vì được làm bố, và vui vì...sức mạnh của mình! Nhưng Tiểu Hà mới bước qua tuổi 18 thôi, còn cả một tương lai phía trước, sao có thể vì hắn mà bỏ lỡ được. Hắn biết Hà còn muốn chơi đùa nên hắn không muốn vì đứa nhỏ mà ảnh hưởng đến tương lai của Tiểu Hà. Sau buổi gặp mặt hôm ở phòng làm việc của hắn, cô không còn đến trường nữa, không nhắn tin hỏi bài hay nhõng nhẹo với hắn nữa.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lam Lâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Hôm qua, tôi tới nhà bạn trai để gặp phụ huynh, nhà anh ấy rất nhỏ, chỉ có hai căn phòng. Đến tối, sau khi mẹ anh ấy sắp xếp chăn đệm xong, bà ấy hỏi tôi có thể ngủ cùng với Vương Văn được không. Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút. Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.
193.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hạ Thứ Hạ Chí | Đam mỹ | Hoàn thành
Trên giang hồ ai cũng biết, một lời Quý Phong, nặng tựa thiên kim, thiên kim dễ đổi, nhất nặc khó cầu. Hắn tuổi trẻ thành danh, bất quá bộ dáng chừng mười bảy mười tám tuổi, hiện thời cũng chỉ vừa hết hai mươi. Thiên phú của hắn, nghe nói là kỳ tài trăm năm mới gặp, thứ người khác mười mấy hai mươi năm, thậm chí cả đời mới có thể lĩnh ngộ cặn kẽ, hắn chỉ cần vài tháng, thậm chí vài ngày, liền thông suốt, tiện sát một đám người, lại đụng đến một đám người.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Tứ Nguyệt | Đam mỹ | Hoàn thành
Chỉ có cách đem con gái gả đi thì mới có thể nhàn nhã nửa đời còn lại. Thấy phụ thân phất áo bỏ đi, Lăng Sương cắn răng, lập tức nghĩ cách giải quyết. May mà ông Trời còn thương, để cha nói trước cho nàng biết chuyện này nên mới không rơi vào tình cảnh trở tay không kịp, bằng không thì chỉ có thể ngơ ngác bị phụ thân bức lên kiệu hoa mà thôi.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Gừng càng già càng cay | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sống Lại, Ta Cảm Thấy Chính Mình Thật Ngon Miệng của tác giả Gừng Càng Già Càng Cay. Hắn tưởng rằng mình không có cha mẹ, nhưng rồi sau này lại có thể gặp lại được thân sinh, cứ tưởng rằng có thể đoàn tụ, bù đắp tình cảm thiếu thốn bấy lâu, nhưng cuối cùng chính là sáu năm tra tấn, không còn hình người.Hắn còn bị đẩy vào nơi phong trần nhơ bẩn, hắn muốn thoát ra, không thể nào không liều mạng tìm một con đường máu,Hắn ôm thù hận, bắt đầu bước lên con đường tranh quyền đoạt vị, cứ ngỡ giúp người nọ đoạt lấy giang sơn rồi sẽ cùng hắn bên nhau tới già, nhưng cuối cùng hậu vị lại thuộc về chị ruột, còn hắn chết tức tưởi trong lao ngục.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập của cùng tác giả.
28.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Thiên Lại Chỉ Diên | Khoa huyễn | Hoàn thành
Có một câu chuyện, câu chuyện thần kì. Có một câu chuyện, câu chuyện tạo nên mối nhân duyên. Không cùng nòi giống, nhưng lại cùng có trái tim. Ngỡ tưởng chỉ đơn giản là gặp nhau rồi quên đi, vậy mà hóa ra lại là kí ức của cả một đời. Nếu như dùng cả sinh mệnh để đổi lấy niềm hạnh phúc, có ai tình nguyện hi sinh? Tình yêu rất thần kì. Nó bao gồm đầy đủ xúc cảm của con người: hỉ, nộ, ái, ố, không gì là không biểu đạt. Đó chính là sự khác biệt của người đang yêu và người chưa biết yêu.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Nguyệt Lệnh Thượng Huyền | Tiên hiệp | Hoàn thành
Liễu Ký Minh, người nức tiếng cả giới tu tiên, chưởng môn trẻ nhất của phái Thương Vũ, mới niên thiếu đã đạt tới nhất đại kiếm tu, còn trẻ tuổi mà đã tới tu vi Hóa Thần, là chỗ dựa vững chắc nhất trong cuộc đời tu tiên chậm chạp của cô, chưa kể còn là người cùng cô cộng kết minh thề, là đạo lữ song tu cùng vong thân hoặc cùng thăng tiên với cô.Tạ Cẩn Du trợn mắt nhìn trà bánh bày trên bàn, lòng dạ rối bời suy ngẫm về thông tin mà mình mới nhận được, trước mặt là món bánh hoa mai xinh xắn bao lấy phần nhân ngọt ngào, tỏa ra mùi thơm phức nóng hổi.Phần lớn đệ tử của phái Thương Vũ đều đã ích cốc, thế nhưng trên "Văn Ngọc Phong" nơi ở của Liễu Ký Minh vẫn xây một căn bếp nhỏ, nghe đâu là chuẩn bị riêng cho cô, chưởng môn phu nhân thích nhất là ăn uống, Liễu chưởng môn vung tiền như nước, điều này chẳng phải là bí mật gì trong phái Thương Vũ cả.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Điểm Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Một năm sau Tiếng quát tháo của Hải Đường truyền khắp Hiên Viên phủ, lúc này không phải là tiếng kêu hoan ái mà là tiếng kêu đau đớn khan cả giọng. Ngươi gây ra vẫn chính là Hiên Viên Khiếu. “ A…không cần, không cần, ta không cần sinh! Đau quá…” Hải Đường dùng hết sức thét chói tai, còn dùng hết những lời thô tục biết được mắng mười tám đời tổ tông của Hiên Viên Khiếu.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Tùy Phong Thanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Lăng Ngạo Tuyết nàng bởi vì vẻ ngoài quá mức xuất sắc vậy nên cực kì hay bị các nam sinh bám dính lấy, hàng ngày không biết bao nhiêu người cứ thế lũ lượt tiến lên muốn làm thân, thực khiến nàng rất bất đắc dĩ. Riêng việc xử lý đám người đó cũng đã mất bao nhiêu thời gian của nàng, cũng may rằng càng ngày số người lẽo đẽo đi theo phía sau Tuyết cô nương của chúng ta càng ngày càng ít. Lý do hả, không phải độ hot của nàng đang giảm, mà là vì đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, Lăng Ngạo Tuyết nhìn thì có vẻ mảnh mai yểu điệu, nhưng thực chất chính là một người rất bạo lực, làm cho nàng cảm thấy phiền toái chỉ có nước bị đánh thành đầu heo, thế nên số các nam sinh mạnh mẽ muốn dán lấy cũng ít đi trông thấy. Nàng là tiểu công chúa của tập đoàn Lăng thị, lại còn là người thừa kế duy nhất, vậy nên trách nghiệm trên vai rất lớn, mặc dù cuộc sống sung túc đủ đầy như bây giờ sẽ khiến rất nhiều người hâm mộ, chỉ là nàng lại không mong muốn điều ấy, thứ mà nàng cần, chỉ đơn giản là sự tự do tự tại mà thôi. Vô tình một ngày nàng xuyên qua về thế giới cổ đại, ở nơi này nàng mang một thân phận khác, không phải là cô nàng Ngạo Tuyết được nam sinh theo đuổi hàng đàn, mà là một tiểu cung phi địa vị thấp kém của hoàng đế. Vậy mà chẳng thể ngờ rằng, tiểu cung phi ngày đó lại được hoàng đế ân sủng, rồi tiếp theo hàng loạt những người đòi sống đòi chết bám lấy nàng xuất hiện. Chẳng biết nên gọi đây là phúc đức hay bất hạnh của nàng đây.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
StellaLucia | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bảy Vị Thần của tác giả StellaLucia. Nhưng ngày đó còn chưa kịp đến thì đã có một chàng trai khác bước vào cuộc sống của cô. Người nọ cũng dùng cách thầm lặng tương tự như vậy để yêu thương cô, quan tâm cô, bảo hộ cô, không màng tính mạng và danh dự của mình, cho dù người đó từ khi sinh ra đã ở vị trí trên cả vạn người.Trong lúc cô còn đang mê mang chưa nhìn rõ được trái tim mình, người cô chờ đợi bao lâu nay bỗng nhiên cũng quay đầu lại nhìn cô. Lúc này đây, liệu Hàn Bội Bội sẽ hiểu được trái tim mình và đưa ra sự lựa chọn đúng đắn chứ?"Những gì thần đã nói lúc trước, thần xin được phép rút lại.""Nếu ngài không dám đoán, vậy để thần nói cho ngài nghe."Nếu yêu thích thể loại huyền huyễn, bạn có thể đọc thêm Vạn Cổ Tinh Không hay Đan Đại Chí Tôn.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Phượng Mặc Áo Vàng | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đạo Lữ Của Ta Là Hồng Quân của tác giả Phượng Mặc Áo Vàng. Cuộc sống hằng ngày biến thành như vậy:Miêu Miểu: Tiên trưởng, Lão Tử nói ta thực lực quá yếu, không xứng với ngài.Hồng Quân: Kéo đi xuống nhốt trong phòng tối!Miêu Miểu: Tiên trưởng, Nguyên Thủy Thiên Tôn nói ta là yêu, không xứng với ngài.Hồng Quân: Kéo đi xuống nhốt trong phòng tối!Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Bước Tới Bên Em hay Ta Ở Hiện Đại Làm Đại Boss.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Uyển Nguyệt | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ẩn Thế Hào Môn của tác giả Uyển Nguyệt. Với gia thế cùng sự giàu có như vậy, Phạm Gia thừa sức sống xa hoa ở một thành phố lớn, nhưng họ vẫn chọn ở lại trên đất ông bà tổ tiên, nơi một vùng quê yên bình . Căn nhà của họ không phải là biệt thự xa hoa lộng lẫy, cũng chẳng phải là biệt phủ rộng bao la, mà chỉ là một căn nhà 2 tầng đơn giản, xung quanh căn nhà được trồng những cây ăn quả quen thuộc.Phạm Gia còn có lối sống vô cùng giản dị và hòa nhã với xóm làng, họ không phân biệt sang hèn, cao thấp, không tỏ vẻ ngạo nghễ, kiêu căng. Châm ngôn sống của Phạm Gia bao đời nay là ” Dành cả một đời để đi theo lý tưởng”, mà lý tưởng của họ chính là giúp đỡ những người nông dân nghèo, họ dạy người dân kỹ thuật chăn nuôi và hỗ trợ, cung cấp thức ăn gia súc. Vì vậy mà Phạm Gia rất được lòng mọi người, ai ai cũng dành cho Phạm Gia sự tôn trọng và kính nể.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Đến Lúc Buông Tay hay Đời Này Không Đổi.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Bạn đang đọc truyện Em Ấy Thuộc Về Tôi của tác giả Đát Anh. Nhìn dáng vẻ dễ thương, lại có chút giảo hoạt tính kế, còn có thể lúc buồn tới an ủi tôi, khiến tôi vui vẻ, lại còn luôn trân trọng tôi, đặt tôi vào trong lòng....Tôi dần hiểu rõ, tôi phải có được em,Để em hoàn toàn thuộc về tôi.- --------------------------------------------------------------------------------Kết hôn cùng giới là hợp pháp, bá đạo tổng tài độc đoán đoạt ái.Đừng hỏi, hỏi chính là ngọt ngọt ngọt ngọt ngọt ngọtBên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm những truyện bách hợp khác như: Sở Vị Ái Tình Đạo Diễn Cùng Ca Sĩ hay Người Không Tồn Tại
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Lạc Mạc Chi Vũ | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bỗng Dưng Muốn Yêu Người của tác giả Lạc Mạc Chi Vũ. Lạc Vĩ Vĩ lái xe chen chúc trên đường chui tới chui lui, cuối cùng đoạt được vị trí ngay đèn đỏ. Hôm nay là ngày chị họ của cô kết hôn, buổi tối ngày hôm trước cả phòng đi ra ngoài liên hoan, uống đến khuya, làm cô dậy trễ, ban đầu nói là muốn cùng chị họ trang điểm, lại biến thành chỉ có thể đuổi kịp lúc chú rể đón nhà thông gia. Bên trong đài phát thanh đang phát《Đã lâu không gặp》của Trần Dịch Tấn, bác sĩ Trần dùng tông giọng đặc biệt hát: Liệu người có đột nhiên xuất hiện. Ở tiệm cà phê góc phố không? Lạc Vĩ Vĩ tranh thủ thời gian nghe phát thanh. Sáng sớm nghe bài hát thương cảm như vậy làm gì. Lúc này điện thoại vang lên, mẹ Vĩ Vĩ đánh tới nói: "Vĩ Vĩ, con đang ở chỗ nào?" "Đang trên đường, con tới ngay." Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không? hay Vị Chanh Bạc Hà
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Ái Hữu Đa Viễn | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Phong Hoa Tuyết của tác giả Ái Hữu Đa Viễn. Mọi chuyện trần ai lạc định, hết thảy cũng bị gió phất đi, giờ đây nói "yêu", có phải đã trễ quá hay không?Vì mối thù của mẫu thân, Mạc Tử Ngôn càng ngày càng chìm sâu, lôi kéo Mộ Dung Tuyết sa và ác mộng.Vừa giày vò lại lợi dụng, cho rằng có thể để lòng nguôi cơn hận, nhưng sau đó lại phát giác, nàng đã tổn thương người vô tội nhất.Người vốn bị thương thành người thương tổn, thể giới đảo điên, hai bên trắng đen, ngay cả chính nàng, cũng chỉ là một con cờ trong cuộc.- ------Nếu yêu thích thể loại bách hợp, bạn có thể đọc thêm Là Con Gái Cô Gọi Tôi Ba Ba Trước! hoặc Nghiên Phẩm Tân Minh.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29