Minh Lung | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tương Tư Như Cố của tác giả Minh Lung. Ta không nhịn được cười khổ một tiếng, nhướng mày lên yếu ớt thách thức hắn: “Vậy ngươi động thủ đi.”Còn chưa nghe được câu trả lời của hắn thì ta đã bị đau đến mức trước mắt tối đen, bất tỉnh.Tỉnh lại liền phát hiện bản thân đang nằm trên một tấm chăn cũ mà không phải là tấm ván cũ. Tuy bề mặt hơi xù xì nhưng có mang theo ánh nắng mặt trời làm người ta cảm thấy rất thoải mái. Chỉ là, cơn đau ở hạ bộ và cái bụng rỗng nhắc nhở ta một điều.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Chuông Reo Trong Nắng hay Hoa Trong Mộng - Cả Đời Vì Em.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Ngọc Khánh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Yêu Em Gái Của Bạn Thân của tác giả Ngọc Khánh. NhưngCho đến khi tối hôm đó cô thấy anh đứng bên cạnh một cô gái vui vẻ cười nói , cô gái kia thậm trí còn khoác lấy tay anh , trái tim đau cô như thắt lại lòng cô đau mà nhói lên khi nói ra điều mà cô không muốn nói "chia tay đi..."kể từ đó cô và anh không còn gặp nhau.Thời gian dần trôi thấm thoát cũng đã 7 năm , Mộng Ánh gặp lại Đinh Tuấn Trạch không biết cuộc sống sắp tới của cô sau này sẽ ra sao.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện You Are My Everything của cùng tác giả.
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Vu Quân Công Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Biển Xanh Mang Em Trở Lại của tác giả Vu Quân Công Tử. Và thật trùng hợp khi tên của tôi cũng là biển xanh.Tôi hay ngắm nhìn những vận động viên bơi lội, những chiếc thuyền rẽ sóng ra khơi. Tôi ao ước có một ngày mình sẽ trở thành một vận động viên chuyên nghiệp. Tôi ra sức tập luyện nhưng tập mãi vẫn không cách nào bơi được, còn suýt bị đuối nước.Kể từ ngày xảy ra sự cố đó tôi thường xuyên mơ về một giấc mơ kì lạ. Trong mơ tôi thấy mình bồng bềnh giữa lòng.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bạch Vương Thượng Tiên của cùng tác giả.
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Trang Ruby | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nửa Đoạn Duyên của tác giả Trang Ruby. Vậy mà hoá ra sau tất cả những gì hào nhoáng bên ngoài, có lẽ là cả bầu trời cay đắng tràn đầy nước mắt.Tôi thấy ông vừa mấp máy môi định nói gì đó, nhưng khi ánh mắt vô tình liếc ra ngoài cửa sổ thấy tôi đứng đó, sắc mặt ông thoáng ngượng ngùng rồi cười gượng gọi:– Ơ bác Nhi đến chơi với Bo à?Tôi cố gắng thu lại vẻ mặt thất thần vừa nãy để bình tĩnh đáp:– Dạ vâng, Đức nhờ cháu đến đón Bo đi khám. Thấy bảo thằng bé sốt cao ạ.– À ừ, cháu vào nhà đi, mẹ con nó đang trên phòng.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Oan Gia Không Hẹn Mà Cưới hay Tráo Phận Đổi Tình của cùng tác giả.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tú Cẩm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hoàng Đế Bệ Hạ Hắc Hoá của tác giả Tú Cẩm. Hoàng đế có một Hoàng hậu, xui xẻo bị mang nón xanh.Mà càng the thảm hơn chính là chết dưới đao quân phản loạn.Nhân sinh khó có thể làm lại một lần nữaHoàng đế bệ hạ quyết định phải làm một minh quânHắn muốn thay đổi những sai lầm trước kia.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Quân Quyền Liêu Sắc hay Gia Đình Công Hầu của cùng tác giả.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Hướng Viễn cũng phải thừa nhận rằng trái tim mình đa phần thuộc về phía bờ phải. Tất nhiên, không phải ai cũng biết được rằng, ở một nơi nhỏ bé phía bờ trái, cô đã từng đánh mất một thứ mình yêu quý và trân trọng nhất. Bờ trái ở đâu? Tại sao nó lại được gọi là bờ trái?Chương Việt bảo, trong trái tim mỗi người đều có một dòng sông nghẽn lại ở đó, nó phân trái tim chúng ta thành hai bờ: bờ trái mềm yếu, bờ phải lạnh lùng; bờ trái cảm tính, bờ phải lý trí. Bờ trái chứa đựng những dục vọng, ước mơ, đấu tranh và tất cả những hỷ nộ ái ố của chúng ta, còn bờ phải có những vết tích nóng bỏng của đủ mọi loại quy tắc trên thế gian in vào tim chúng ta - bờ trái là giấc mộng, còn bờ phải là cuộc sống.Chương Việt nhìn mấy bóng đèn neon trong casino mà cô sở hữu rồi cười với Hướng Viễn: Tớ vẫn thích Tả Ngạn của mình nên ở đây suốt, còn cậu thì lại khác. Hướng Viễn cười cười, chỉ uống một ngụm nước mà không giải thích gì. Chương Việt là một trong số ít những người bạn thân của cô, dù không phải là bạn tri kỷ nhưng vẫn rất hiểu cô.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nhất Độ Quân Hoa | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Kẻ bị xiềng xích gắn chặt hừ lạnh một tiếng, Giang Thanh Lưu khẽ ra hiệu, tên thủ vệ đứng cạnh hiểu ý lùi ra. Hắn nhìn chằm chằm vào kẻ tóc tai rối tung, cuối cùng móc một chiếc bình ngọc, dốc ra hai viên thuốc tròn đỏ như máu. Xiềng xích lại vang lên một tràng tiếng động, hắn bóp lấy cằm kẻ bị trói, nhét hai viên thuốc vào miệng, sau đó ép hắn phải nuốt xuống.Cổ họng Bạc Dã Cảnh Hành khẽ chuyển động, hắn có thể giãy dụa nhưng không được. Ba mươi năm nay, mỗi ngày hắn đều sống dựa vào hai viên thuốc này. Sau khi thuốc trôi xuống bụng, cả người hắn đều thả lỏng, đôi mắt vốn dĩ trầm tĩnh cũng dần dần mất đi thần thái, tầm nhìn bắt đầu trở nên mê man. Giang Thanh Lưu chậm rãi tới gần hắn: “Ngũ Diệu Tâm Kinh ở đâu?”.Cánh môi hắn run rẩy, không tài nào tập trung chú ý được, cả người rơi vào trạng thái mơ màng. Giang Thanh Lưu lại dứt khoát lấy ra thêm một viên nữa, cạy miệng hắn ra nhét vào. Lần này hắn thậm chí còn không thể cắn chặt răng. Viên thuốc này được gọi là Trường sinh hoàn, cái tên nghe vô cùng mĩ miều, sau khi ăn vào sẽ khiến người ta lâng lâng như lạc vào cõi tiên. Nhưng tác dụng phụ cũng rất rõ ràng, mấy năm nay thần trí hắn trở nên mơ hồ. Tộc trưởng, và các vị trưởng lão từng trải của Giang gia sau khi thương nghị xong, đều cho rằng Trầm Bích sơn trang cũng không nhất thiết phải giữ lại một kẻ điên nguy hiểm như vậy.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tiểu Văn | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ khi mang thai, Lâm Hân càng trở nên tĩnh lặng. Bản tính cô vốn nhu mì, hiền lành, bây giờ lại đang chìm trong hạnh phúc, vẻ viên mãn tròn đầy như đang bao quanh cuộc sống của Lâm Hân. Khải Lạc -Khải Hoa rất háo hức với thành viên mới trong nhà. Mỗi chiều thứ bảy hai đứa lại theo ba hay cô Hiểu Dung đi mua sắm mang về rất nhiều thứ, tíu tít khoe mẹ rằng đây là thứ chính tay chọn cho em.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nhiếp Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà Đình không còn nữa, khoảnh khắc bàn tay bà không còn nắm lấy tay cô, Tô Tịnh An giống như đứa trẻ mười bảy năm về trước khóc nấc lên, Tô Tịnh An khó thở gọi tên bà, lần đầu tiên cô nói nhiều như thế, nhưng là không có ai đáp lại lời cô nói hết. Thím Âu kìm nước mắt kéo cô sang một bên, đau lòng lau nước mắt. Thím nhớ đến Tiểu Tô Tô, sáng sớm nay đột nhiên gọi tên bà Đình, thím còn vui vẻ dẫn cô đến bệnh viện thăm bà, lại không ngờ bệnh tình bà lại chuyển hướng xấu, bà chỉ kịp nói vài lời căn dặn, cũng may trước khi nhắm mắt bà có thể nghe thấy Tiểu Tô Tô nói chuyện lần cuối.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đỗ Bì Tam Tằng Nhục | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâu rồi Ninh Phi không nằm mộng giữa đêm. Giấc ngủ của hắn bị cắt rời thành vô số mảnh vụn. Lưỡi dao, súng lửa, khói thuốc, máu ấm bắn tung tóe. Hắn là lính gác đào ngũ, điều này có nghĩa là lẩn trốn và truy bắt không ngừng, như con chuột trốn chạy nơi cống ngầm ngõ hẹp, cầu tránh khỏi nanh vuốt của công đoàn. Khẽ khép mắt, pheromone dẫn đường bùng lên tứ phía. Bản năng kêu gào trong huyết mạch, thúc giục hắn tiến về phía trước. Hắn mở mắt ra, lùi vào sâu trong bóng tối.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tát Không Không | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên đường cái, một đôi nam nữ đang kích động tranh cãi nhau kịch liệt. Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, anh và cô ta thật không có gì! Nam ôm lấy đầu, hướng về phía trời cao gầm thét. Em không tin! Em không tin! Em không tin! Nữ hai tay bịt chặt lỗ tai, vẻ mặt thê lương. Cô ta rõ ràng vừa gọi điện cho anh đấy thôi! Anh còn dám nói hai người không có gì?! Làm sao anh có thể đối với em như thế, đồ tàn nhẫn! thật tàn nhẫn!
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đương Thả | Trọng sinh | Hoàn thành
Hoa Chi không ngờ mình còn có thể tỉnh lại, cậu vùng dậy, thở dốc từng đợt, cảm giác bị tắc thở trước khi chết làm toàn thân cậu run rẩy co giật. Hoa Chi, không, bây giờ phải gọi là Quý Hoài. Cậu nhìn quanh một vòng, phát hiện ra đây là một căn phòng khách sạn sáng sủa sạch sẽ.
38.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tô Cảnh Nhàn | Đô thị | Hoàn thành
Cúp điện thoại, Từ Lạc Dương bị Trịnh Đông nói đến mức trong lòng hơi lung lay, cậu cố ý chạy tới phòng vệ sinh soi gương, cảm thấy yên tâm rồi mới trở về xịt nước hoa tiếp. Cậu đoán chắc muỗi trong phòng này lâu rồi chưa được hút máu, tự dưng không thù không oán, hôm qua nguyên một buổi tối liền để lại một chuỗi nốt muỗi cắn trên bắp chân mình, ngứa đến mức cậu muốn cắn lại luôn. Vì mất tập trung, nên nước hoa xịt hơi nhiều, rơi hết trên sàn nhà. Sáng mai Thích Trường An đến rồi. Từ Lạc Dương tự dưng hơi hồi hộp.Vừa hồi hộp một cái là hồi hộp đến tận nửa đêm luôn. Từ Lạc Dương nằm trên giường đơn lăn qua lộn lại không ngủ được, đếm cừu cũng đếm đến một ngàn ba, còn kéo chân thêm hai mươi lần, hít đất tám mươi cái, đổ một thân mồ hôi, không ngờ càng ngày càng tỉnh táo. Mệt tâm quá! Tới phòng tắm tắm rửa, Từ Lạc Dương thay một cái T-shirt màu trắng và quần đùi màu đen đi ra, cậu ngồi trên sô pha chậm rì rì lau tóc, rồi mở thêm một bộ phim nữa. Haiz, đêm rất dài, dù sao cũng phải tìm chút chuyện để làm chứ! Chờ nhạc dạo vang lên, cậu mới phát hiện hóa ra mình lại mở 《Bão tuyết》—— bộ phim đầu tiên của Thích Trường An. Mặc dù đã xem rất nhiều lần rồi, nhưng mà đã mở trúng thì chính là duyên phận, Từ Lạc Dương quyết định xem luôn.
19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Văn Khởi Nam Sơn | Sủng | Hoàn thành
Bệnh viện sản khoa Đại Chính, xếp hạng nhất trong nghề, trình độ dẫn đầu quốc tế, muốn tới đây sinh con, hoặc là bạn có tiền, hoặc là bạn có bệnh. 7h sáng sớm, Hà Quyền cơ hồ một đêm không ngủ lại lần nữa bị triệu hồi, cậu vọt vào phòng chờ sinh, hỏi: "Tình huống gì?" "Sớm, chủ nhiệm Hà." Hộ sĩ nói, "Tăng giảm đau nửa tiếng, tim thai giảm mạnh tới 110."
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Cao Hành Kiện | Đô thị | Hoàn thành
Nhà anh ở Bắc Kinh bị cảnh sát lục soát niêm phong, nơi ấy đã lưu giữ một tấm ảnh chụp chung cả gia đình mà người cha quá cố còn để lại, đó là tấm hình đầy đủ nhất các thành viên trong đại tộc. Lúc ấy ông nội anh còn sống, đầu bạc phơ, vì bị trúng gió không thể nói năng gì nữa, nằm trên một chiếc ghế xoay. Anh là con cả, cháu đích tôn, là đứa trẻ duy nhất trong tấm ảnh, đứng chen giữa ông bà nội, mặc quần hở đáy, bày cả chim ra ngoài, nhưng trên đầu lại đội mũ calô kiểu Mỹ.Đó là cái thời kháng chiến tám năm vừa chấm dứt và một cuộc nội chiến khác sắp bắt đầu, tấm ảnh được chụp trước cổng tròn trong hoa viên, nở rộ cúc vàng hoàng kim và mào gà đỏ tím, ánh nắng một ngày cuối hạ còn vô cùng rực rỡ chiếu rọi khắp thế gian. Những gì gọi là kí ức của anh về hoa viên là như vậy, tấm ảnh bị dính nước đã ngả sang màu vàng xám. Cảnh phông của tấm ảnh là tòa lầu hai tầng kiểu Anh quốc nằm phía sau cổng tròn, dưới có hành lang vòng, trên có lan can và cả đại gia đình anh đã sống ở nơi ấy. Anh nhớ số người trong tấm ảnh là mười ba, một con số không lấy gì làm may mắn cho lắm, có cha mẹ anh, đầy đủ các cô, chú và một người thím. Ngoại trừ cô cả đang ở Mỹ và anh ra, toàn bộ những người trong ảnh, cùng tòa lầu phía sau cổng tròn ấy đều đã bị xóa hết dấu vết trên thế gian này.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ nhỏ thân thể Khương Linh Lung đã không tốt, thời điểm phụ mẫu còn sống còn quản nàng, không cho ra cửa chơi, đặc biệt là mùa đông, cửa phòng cũng không cho ra, bởi vì mỗi lần trúng gió, nàng sẽ bị bệnh nặng. Khi còn nhỏ bị quản vô cùng chặt, mỗi ngày mở mắt ra nhìn đâu cũng chỉ thấy bốn bức tường, vậy nên nàng luôn khao khát có được tự do. Sau này, phụ thân mẫu thân lần lượt tạ thế, Tôn ma ma thay thế họ chiếu cố nàng. Vốn tưởng nếu Tôn ma ma quản thì sẽ dễ thở hơn chút, nào biết Tôn ma ma còn lợi hại hơn cả mẫu thân, không chỉ ngày mưa gió không cho ra cửa, ngay cả trời nắng cũng không cho ra. Tôn ma ma sẽ nói: "Tiểu thư trời sinh băng cơ ngọc cốt [1], đừng ra nắng, sẽ khiến làn da đen đi." Hôm qua Tôn ma ma có chút việc, bên ngoài tuyết rơi lớn, không lâu sau, tuyết đã kết một tầng dày trên mặt đất. Khương Linh Lung đứng xem bên cạnh cửa sổ. Trên mặt đất, trên nóc nhà, trên nhánh cây, tất cả đều là tuyết trắng, trong mắt chỉ toàn màu trắng, đẹp tới mức lòng chỉ muốn hướng ra ngoài. Khương Linh Lung thừa dịp Tôn ma ma không có ở đây, chạy ra khỏi viện nghịch tuyết. Mai Hương cũng khuyên nàng, nhưng không lay chuyển được, sau đó còn cùng nàng chơi ném tuyết. Khương Linh Lung vốn định chơi một lát liền vào nhà, nhưng nàng rất vui, còn ở trên nền tuyết lăn lộn. Kết quả vui quá hóa buồn, buổi tối liền phát sốt.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lam Lâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Hôm qua, tôi tới nhà bạn trai để gặp phụ huynh, nhà anh ấy rất nhỏ, chỉ có hai căn phòng. Đến tối, sau khi mẹ anh ấy sắp xếp chăn đệm xong, bà ấy hỏi tôi có thể ngủ cùng với Vương Văn được không. Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút. Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.
193.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Xuyên Lan | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Tới Là Để Ôm Anh của tác giả Xuyên Lan. Người này vốn là người thừa kế Tần thị, ai cũng nói anh ta độc ác vô cùng, táo bạo nham hiểm, một người thanh niên vốn nên nhiệt huyết, phấn chấn lại bị bị thương nặng sau một sự cố, thế nên ngày càng biến thái, hung ác hơn, không ai dám lại gần.Vân Chức vì báo ơn, chỉ có thể cổ vũ bản thân, gom góp dũng khí, xuất hiện trước mặt anh.Lần đầu gặp mặt, Tần Nghiên Bắc ngồi trong bóng tối u ám, thân hình thon dài mảnh khảnh, màu da tái nhợt, đường cong sườn mặt như họa, hai mắt tối đen lạnh băng nguy hiểm.Đây chính là vẻ đẹp mỹ mạo tiêu chuẩn của boss phản diện.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Khanh Khanh Của Tôi hay Yêu Quái Nhỏ của cùng tác giả.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Phỉ Phỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Để hiểu cách xài một món đồ vật ta cần có sổ hướng dẫn, để hiểu một người ta cần phải có thời gian. Chung quy cả hai thứ đều cần thời gian nhưng con người thì hao cả tâm lẫn sức, huống hồ gì có người bỏ cả đời cũng chẳng thể hiểu nổi một người mà. Trong câu chuyện này chính là cặp đôi oan gia luôn tạo cho nhau những oan nghiệp hài hước, nhưng lại không nói mà rằng, lòng cũng hướng về người kia không hay biết.Câu chuyện nói đến vị Đằng công tử, một kẻ chỉ biết tự cao tự đại, tưởng mình đẹp trai giàu có thì nàng sẽ để mắt đến sao? Xin thưa, nàng chính là không thèm buồn liếc mắt huống hồ gì là để ý. Không những vậy hắn còn sỉ nhục nàng, ném tranh cuộn được họa chân dung nàng xuống đất, đó là hành vi vô cùng thô lỗ. Mặc hắn hoàn mỹ đến cỡ nào, là mẫu hình tình nhân lý tưởng của bao nhiêu cô nương nàng chính là không cần biết. Chẳng may tên nào đó nói với cha nàng hắn rất giàu, nên liền bán con gái mình ngay, nhưng là thật xui cho hắn để lấy nàng ba hồn bảy vía cũng chẳng còn.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hà Nội, Ngày 28 Tết Dinh Dậu. Đỗ Mạnh Cầm thơ thẩn đi trên đường phố Hà Nội. gần tết nhưng thời tiết vẫn rất lạnh thấm vào lòng người. Vừa đi, Cầm Vừa ngắm phố phường Hà Nội Tết đã gần làm đường phố người xe đi lại tấp nập, ngược xuôi sắm tết. Thật ra hắn cũng không muốn đi đâu nhưng bố mẹ và mấy bà chị khóa của nhốt hắn ngoài nhà. Lại không cho hắn đồng nào. Bắt hắn đi đường với 0 xu trong túi. Thân là 1 thằng Nét khác nào trừng phạt trầm trọng nhất đâu.Đã thế còn phải đi thêm 1, 2 tiếng nữa mới có thể về a. Thât là chán hết biết. Vưà đi Cầm lại vừa cầu nguyện mong sao không gặp được ai bị nạn a nếu không chắc xui cả ngày mất. Đừng nghĩ hắn là con người vô cảm mà hắn chính là người…… thấy người khác gặp nạn là luôn vào cứu đầu tiên. Từ nhỏ đến lớn không biết hắn đã giúp được bao nhiêu người rồi. Nhưng khổ 1 nỗi là……….. cứ giúp người là hắn gặp xui xẻo a.
221.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28