T. Harv Eker | Khác | Hoàn thành
Nếu muốn tạo ra thịnh vượng, điều quan trọng là bạn phải tin rằng bạn là người cầm lái của cuộc đời mình, đặc biệt là cuộc sống tài chính của bạn. Nếu bạn không tin điều đó, nghĩa là bạn vốn dĩ tin rằng bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít cuộc sống của mình, và do vậy bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít khả năng thành công tài chính của bạn. Đó không phải là một thái độ để giàu có.Bạn có bao giờ để ý rằng thông thường chỉ những người nghèo mới làm tiêu tan cả gia tài vào trò chơi xổ số không? Họ thành tâm tin rằng sự giàu có sẽ đến với họ nhờ ai đó sẽ đọc tên họ lên sau một cuộc rút thăm. Họ bỏ cả buổi tối thứ bảy để dán mắt vào ti-vi, hồi hộp theo dõi buổi xổ số để xem tuần này vận may có “rơi” trúng mình hay không.Chắc chắn ai cũng muốn trúng số, và những người giàu thỉnh thoảng cũng vẫn chơi cho vui. Nhưng thứ nhất, họ không bao giờ chấp nhận bỏ ra một nửa thu nhập củamình để mua vé số, và thứ hai, việc trúng số không phải là chiến lược làm giàu chủ yếu của họ.Bạn phải tin rằng bạn là người tạo ra thành công của mình, rằng bạn là người tạo ra sự khốn quẫn của bạn, và rằng bạn là người tạo nên những khó khăn xung quanh tiền bạc và thành công của bạn. Dù bạn có ý thức hay không thì vẫn chỉ là bạn đã làm nên tất cả những điều đó.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đương Thả | Trọng sinh | Hoàn thành
Hoa Chi không ngờ mình còn có thể tỉnh lại, cậu vùng dậy, thở dốc từng đợt, cảm giác bị tắc thở trước khi chết làm toàn thân cậu run rẩy co giật. Hoa Chi, không, bây giờ phải gọi là Quý Hoài. Cậu nhìn quanh một vòng, phát hiện ra đây là một căn phòng khách sạn sáng sủa sạch sẽ.
38.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tuân Dư Nhận | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tây nguyên năm 6013, tại một thành nhỏ sát vùng biên giới Đế quốc Gerundnan, học viện Hoftas. “Vincente, cậu lại đang viết thơ đấy à” Bạn chí cốt của tôi, Odessa Stanley đang đứng ở điểm đón gió của đài thiên văn. Cậu ta mím chặt môi, khom người điều khiển máy móc đo đạc kim loại nào đó, mắt nhìn thẳng.Đài thiên văn là tên gọi mà tôi và Ode đặt, tên thật của nó dài dòng mà phức tạp lắm. Đây là một nơi hoang vu, thân lầu gác lại cứ nhô lên cao, thích hợp để viễn vọng. Hiếm có người tới thăm nguyên nhân phần lớn là mọi người chưa phát hiện ra công dụng của nó. Lầu gác bỏ không như vầy trong Hoftas phải nói là cực nhiều.Ánh nắng mặt trời đầu hạ không nóng, rất nhẹ dịu không vượt quá đầu gối tôi, nhấn nhá lủi đến mắt cá chân. “Ode này, cái loại học cứu ma pháp như cậu còn lâu mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp của thơ ca—— mà tớ thì sẽ không dễ dàng từ bỏ nó đâu” Tôi lật sang trang quyển vở trong tay, đường vân bóng mây di chuyển trên nét chữ của tôi.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
ZicZac_Cindy | Ngôn tình | Hoàn thành
Sáng hôm sau, nó đi ra đường để thay đổi không khí. Đi mãi đi mãi mà vẫn không biết đi đâu, cuối cùng nhận ra là bị lạc đường lúc nào không biết. Nó vò đầu bứt tai, mấy hôm nay nó lơ đãng quá, lúc nào cũng nghĩ đi đâu đâu. Chợt nhớ ra nó có cầm hồ sơ theo. Thôi thì đã lạc rồi, tiện thể đi xin việc luôn cũng được. Đi được một đoạn nữa, nó va phải một người, quay lại định xin lỗi thì chả thấy người đấy đâu. Thấy hình như, cái người nó vừa va phải có làm rơi cái gì đó. Hóa ra đó là một cái card visit kèm theo một tờ giấy. Mở ra, cái chữ đầu tiên đập vào mắt nó "Tuyển Nhân Viên". Nó chết đuối như vớ được cọc, lần theo chỉ dẫn trong tờ giấy nó tìm đến công ty đang tuyển nhân viên.Nộp hồ sơ xong xuôi, nó nhớ ra tên công ty là Steven. Vội hỏi cô tiếp tân. "À, cô cho tôi hỏi, giám đốc công ty tên gì ạ?"." Steven." Nó hơi giật mình khi nghe đến cái tên Steven. Chẳng nhẽ bố nó mở công ty làm ăn riêng mà không cho 3 anh em nó biết? Chết rồi, thế thì không thể xin việc ở đây được. Nó vội vàng rút lại hồ sơ và ra đứng chờ thang máy. Trời đất, thang máy đang sửa chữa. Thế là nó lại phải cuốc thang bộ mà đi xuống. ........ Rầm....... Sao hôm nay xui thế không biết, đụng phải người ta hai lần...
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Văn Khởi Nam Sơn | Sủng | Hoàn thành
Bệnh viện sản khoa Đại Chính, xếp hạng nhất trong nghề, trình độ dẫn đầu quốc tế, muốn tới đây sinh con, hoặc là bạn có tiền, hoặc là bạn có bệnh. 7h sáng sớm, Hà Quyền cơ hồ một đêm không ngủ lại lần nữa bị triệu hồi, cậu vọt vào phòng chờ sinh, hỏi: "Tình huống gì?" "Sớm, chủ nhiệm Hà." Hộ sĩ nói, "Tăng giảm đau nửa tiếng, tim thai giảm mạnh tới 110."
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Cao Hành Kiện | Đô thị | Hoàn thành
Nhà anh ở Bắc Kinh bị cảnh sát lục soát niêm phong, nơi ấy đã lưu giữ một tấm ảnh chụp chung cả gia đình mà người cha quá cố còn để lại, đó là tấm hình đầy đủ nhất các thành viên trong đại tộc. Lúc ấy ông nội anh còn sống, đầu bạc phơ, vì bị trúng gió không thể nói năng gì nữa, nằm trên một chiếc ghế xoay. Anh là con cả, cháu đích tôn, là đứa trẻ duy nhất trong tấm ảnh, đứng chen giữa ông bà nội, mặc quần hở đáy, bày cả chim ra ngoài, nhưng trên đầu lại đội mũ calô kiểu Mỹ.Đó là cái thời kháng chiến tám năm vừa chấm dứt và một cuộc nội chiến khác sắp bắt đầu, tấm ảnh được chụp trước cổng tròn trong hoa viên, nở rộ cúc vàng hoàng kim và mào gà đỏ tím, ánh nắng một ngày cuối hạ còn vô cùng rực rỡ chiếu rọi khắp thế gian. Những gì gọi là kí ức của anh về hoa viên là như vậy, tấm ảnh bị dính nước đã ngả sang màu vàng xám. Cảnh phông của tấm ảnh là tòa lầu hai tầng kiểu Anh quốc nằm phía sau cổng tròn, dưới có hành lang vòng, trên có lan can và cả đại gia đình anh đã sống ở nơi ấy. Anh nhớ số người trong tấm ảnh là mười ba, một con số không lấy gì làm may mắn cho lắm, có cha mẹ anh, đầy đủ các cô, chú và một người thím. Ngoại trừ cô cả đang ở Mỹ và anh ra, toàn bộ những người trong ảnh, cùng tòa lầu phía sau cổng tròn ấy đều đã bị xóa hết dấu vết trên thế gian này.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Mộc Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Trì Diệp lại gặp ác mộng. Đã nhiều năm rồi chưa ngủ mơ, thế nhưng cơn ác mộng này bắt đầu giày vò cô, kể cả sau khi tỉnh dậy vẫn không quên được, làm tâm trạng cô tồi tệ suốt cả ngày. Trong giấc mơ, mẹ đau lòng la hét muốn ly dị, vẻ mặt đắc ý vặn vẹo của Vệ Chân Chân, chỉ có giọng nói dịu dàng của anh Tiểu Quang, chồng chất lên nhau. Có lẽ là do chuyển tới nơi ở mới nên gặp ác mộng. Trì Diệp rời giường rót một cốc nước, nhét sách vở lung tung vào cặp rồi kéo khóa, đeo cặp đi học. Vào giữa tháng chín, tuy lịch âm đã là mùa thu, nhiệt độ cao ở Hải Thành vẫn không giảm sút, đi trên đường còn nghe thấy tiếng ve gọi hè. Lớp 10 trường Thập Tứ đã khai giảng được hơn nửa tháng, các bạn học đã trải qua hết cảm giác mới mẻ, dần quen nhau hơn. Lúc tan học, các học sinh lười biếng, ngồi túm năm tụm ba trong lớp tán gẫu. Trì Diệp rất sợ trời nóng, phòng lớp 1 lại không có điều hòa, thời tiết này rất mệt mỏi, cô bèn lấy chai coca cola đá mua buổi sáng đắp lên má để hạ nhiệt.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Khốn Ỷ Nguy Lâu | Khoa huyễn | Hoàn thành
Trương Triệu Huyền hắc hắc cười gượng hai tiếng, uống cạn trà trong chén, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Càng mưa càng lớn. Trong làn mưa bụi, có thể mơ hồ thấy được một bóng người chậm rãi đi từ góc đường. Người nọ một thân bạch y, trong tay cầm chiếc ô thanh sắc, đến gần hơn, mới thấy rõ dung mạo y – mi mắt thanh tú, môi mỏng khẽ cười, nhìn có vẻ văn nhã, dáng dấp vô cùng tuấn tú. Trương Triệu Huyền nhàn rỗi đến buồn chán, liền ngồi dựa lên cửa sổ, mắt thấy người nọ từng bước đi tới, đưa mắt nhìn giữa cơn mưa trắng xóa. Ánh mắt gặp nhau trong giây lát, tròng mắt màu mực tựa như phản chiếu hình ảnh mưa phùn, thủy quang trong trẻo. Trương Triệu Huyền ngẩn ngơ, chẳng biết tai sao, trong lòng lại thấy rạo rực, hô hấp hỗn loạn.Nam tử bạch y kia tiếp tục đi về phía trước, bước hai bước rồi bỗng dưng dừng lại, ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại nhìn y phục ẩm ướt của mình, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, xoay người bước vào quán trà. “Một bình trà nóng.” Giọng y nhẹ nhàng mềm mại, mang theo thanh âm riêng của người Giang Nam, thật êm tai. Vừa đóng ô lại, vừa chọn chỗ ngồi xuống, những giọt nước lay động, rơi xuống.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Ô Thiến | Ngôn tình | Hoàn thành
Đời người con gái có rất nhiều rủi ro nếu lấy đúng người thì hạnh phúc còn lấy sai người thì bất hạnh. Cũng giống như trong suy nghĩ của Tô Diệp cảm thấy về việc đi xem mắt thật ra giống như đứng đợi xe buýt vậy. Người cô đợi thì trì trệ không thấy, người cô không muốn chờ thì đến liên tục. Vất vả lắm chờ được một người, tốn hết sức của chín trâu hai hổ để chen lấn, thì bỗng phát hiện hóa ra đây chỉ là xe buýt đưa đón. Tô Diệp băn khoăn, rốt cuộc mình cần phải đi bao nhiêu lần nữa mới có thể được gả đây, 36 lần hay 63 lần?Chuyện như vậy nhiều vô số kể, thẳng đến khi năm nhất tiểu học, Tống gia chuyển nhà đi, Tô Diệp mới được giải thoát. Không bao lâu, Tô gia cũng rời tứ hợp viện, hai nhà tuy thỉnh thoảng vẫn qua lại với nhau, nhưng hầu như bọn họ đều phải đi học, lại không học cùng trường, cơ hội gặp mặt cũng ít. Đôi khi nghe được chuyện từ cha mẹ biết, Tống Minh Viễn vẫn khó trị, thành tích học tập không tốt, miễn cưỡng lên cấp ba, sau đó thi trường quân đội, sau khi tốt nghiệp được phân vào bộ đội, không nghĩ tới bây giờ cũng đang ở Bắc Kinh, lại còn mở một công ty!
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mạc Kỳ Y | Tiên hiệp | Hoàn thành
Là tiên nhân thì sớm đã chẳng còn biết đến đau đớn hay sinh tử phân ly là gì, thế giới của thần rất đẹp, đẹp đến mộng mị, nhưng là những con người sống ở đó mấy ai không cảm thấy đơn côi. Nàng là đào hoa tiên, sống trên đỉnh núi cao vạn trượng, nơi này chỉ có mình nàng, ngày qua ngày thưởng trăng cùng gió, sống cuộc sống tiêu dao mặc tuyết chẳng quản chuyện thế gian. Ở chốn này không có tiếng cười, cũng chẳng ấm áp, ở chốn này không có ai bầu bạn, cũng chẳng có chỗ người nào để trút bầu tâm sự, sẻ nỗi niềm. Bao ngày bao tháng trôi đi nàng không biết, bao năm bao thế kỉ cứ vậy qua nàng cũng chẳng hay. Nàng là tiên mà, thần tiên không biết đến giới hạn của cuộc sống, thần tiên không thể chấm dứt sinh mệnh của mình, bao nhiêu người khao khát điều đó, nhưng trong thâm tâm nàng liệu có muốn thế không. Vậy mà nàng biết yêu rồi, yêu một con người phàm trần lạc bước đến chốn bồng lai, yêu một kẻ thẩn thơ cùng nàng thưởng mây họa núi, yêu một ai có lồng ngực thật ấm áp để cho nàng tựa vào tìm an yên. Nhưng cuối cùng cũng phải chia xa, chàng đầu thai một kiếp lại một kiếp, nàng cứ thế đau đớn nhìn người mình yêu lần này lại lần khác rời xa. Cứ cố chấp đợi chờ như thế cũng chỉ vì muốn được ở bên chàng, cùng chàng đi qua năm tháng.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Diệp Tiểu Lam | Ngôn tình | Hoàn thành
Thiếu gia nhà họ Phương vốn là một người chỉ thích bay nhảy ở bên ngoài, hắn yêu sự tự do, chính vì thế mới tìm hết nước hết cái để xin đi du học ở nước ngoài. Thế nhưng mà thực không ngờ, hắn chỉ về nhà nghỉ ngơi có ít lâu lại bị cha của hắn ném cho một rắc rối to đùng. Đó là hắn đã được hứa hôn với tiểu thư nhà họ Lục ở bên kia từ tấm bé, chỉ đợi ngày thành hôn. Thời đại nào rồi mà vẫn còn chuyện chỉ phúc vi hôn cho con trẻ, đã thế cả hai người còn chưa từng gặp mặt nhau, không rõ hai bên tính cách như nào, làm sao có thể trở thành vợ chồng? Hắn chính là tìm cách phản đối quyết liệt, nhưng khổ nỗi tính cha hắn không phải là dễ dàng thay đổi, thậm chí thiếu gia họ Phương còn bị phạt cấm túc trong phòng. Tiểu thư nhà họ Lục thì cũng có cảm xúc y chang khi nhận được tin báo mình sẽ gả cho một anh chàng nào đó họ Phương. Nhưng thật không ngờ rằng, đột ngột hắn ta lại xuất hiện trước mặt cô để bày tỏ thành ý, cố gắng lấy lòng cô bằng mọi cách. Nhờ công của anh ta mà phòng làm việc của cô lúc nào cũng ngập tràn hoa tươi, đồng nghiệp bao giờ cũng được hưởng ké quà tặng gì đó. Chính bản thân cô cũng có lúc thấy mình liêu xiêu rồi, nhưng lại phát hiện ra hình như mọi chuyện không hề đơn giản như thế. Liệu anh ta có thực đối với cô thâm tình? Hay chỉ là một màn giả ý phong lưu?
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Duy Quân Nặc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Chẳng ai muốn phải trải qua cuộc sống bị lệch ra khỏi quỹ đạo. Chẳng ai muốn dùng cả đời của mình để phải suy tính tâm cơ. Thụ là con người hiện đại, đánh chết cũng không tin là mình có thể xuyên sách. Gặp quỷ! Cái này thật đúng là cẩu huyết quá rồi, thật khó tin! Nhưng mà không tin cũng không được, bởi vì người xuyên sách không phải ai khác mà lại chính là thụ! Nhưng mà con mẹ nó chứ, tại sao thụ lại phải gánh vai nam phụ? Kết cục của nam phụ khỏi phải nói cũng biết rồi! Vậy thà rằng dùng một chưởng đánh chết thụ ở ngay tại chỗ luôn đi? Có bao nhiêu vai diễn như vậy, thụ tình nguyện trở thành người qua đường, không hề cưỡng cầu gì nữa! Ước mơ nhỏ nhoi ấy, vì cớ gì lại khó khăn đến như vậy?
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Điểm Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Một năm sau Tiếng quát tháo của Hải Đường truyền khắp Hiên Viên phủ, lúc này không phải là tiếng kêu hoan ái mà là tiếng kêu đau đớn khan cả giọng. Ngươi gây ra vẫn chính là Hiên Viên Khiếu. “ A…không cần, không cần, ta không cần sinh! Đau quá…” Hải Đường dùng hết sức thét chói tai, còn dùng hết những lời thô tục biết được mắng mười tám đời tổ tông của Hiên Viên Khiếu.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Đường Quân | Xuyên không | Hoàn thành
Hôm đó Lý Mã theo thường lệ xuất môn, đi chợ mua xương dê tươi mới nhất về hầm canh cho Địch Nhân Kiệt, mỗi ngày đều như vậy. Y là nghĩa tử của Địch Nhân Kiệt, việc đi chợ mua đồ này căn bản không tới phiên y làm, thế nhưng y nhớ ơn Địch Nhân Kiệt nhận nuôi mình – bốn năm trước nếu không phải Địch Nhân Kiệt cứu y, chỉ sợ y đã cùng đầu bếp của Dương Tĩnh vĩnh viễn nằm dưới ba tấc đất. Vì báo đáp phần ân tình này, chuyện ăn uống thuốc men của Địch Nhân Kiệt đều do y phụ trách.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Ngự Tiểu Phàm | Đô thị | Hoàn thành
Truyện Thiên Cao Lộ Viễn là tựa truyện hay, mới lạ và đặc sắc thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể về chuyện tình lãng mạn, ngọt ngào và gây cấn của hai nhân vật đồng tính. Cuộc gặp gỡ lần đầu tiên rất đặc biệt, mọi người đều sẽ thay đổi bởi vì đường nhân sinh quá dài. Tiêu Ninh có một cuộc đời rất bi thương. Thân thế của tiểu thụ Tiêu Ninh nhìn qua có chút đau đớn phức tạp, cha hắn đi tù, mẹ hắn bỏ rơi hắn đi tha hương, hắn được gởi nuôi ở nhà một người cô ruột, chịu đựng vô vàn lời trách mắng cay nghiệt, cuộc sống lại khắt khe thiệt thòi, tính cách từ đó cũng dần dần trở nên hướng nội, nhát gan.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Trong cuộc sống thì Cố Dĩ Hân có đầy đủ mọi thứ mà người khác mong đợi như sự nghiệp cô đang ở đỉnh cao, danh vọng và tiền tài đều có đủ. Đó là vẻ bề ngoài mà mọi người thấy mà ẩn sâu bên trong cô phải chịu nhiều cô đơn và áp lực trong đó không phải ai cũng hiểu. 5 tuổi Cố Dĩ Hân đã bắt đầu nổi tiếng, thuận buồm xuôi gió, đóng không ít bộ phim truyền hình nổi tiếng. 17 tuổi, được đạo diễn trứ danh nhìn trúng lần đầu tiên đóng phim điện ảnh đã nhận ngay vai nữ chính. Phải nói là phong quang vô hạn. Nhưng không biết từ lúc nào luôn có người nói cô là phẫu thuật thẩm mỹ, là gái bao cao cấp...
19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Đông Bôn Tây Cố | Ngôn tình | Hoàn thành
Kiều Nhạc Hi vừa trông thấy Giang Thánh Trác lại tức giận, nhưng ngay lập tức vui mừng chạy tới chỗ ông Giang cáo tội tên kia, "Ông nội, quyển sách tham khảo kia rất khó mua, con vất vả lắm mới hỏi thăm được nhà sách Thành Nam có bán, con lại không biết đường nên muốn cùng đi với Giang Thánh Trác, đã nói rõ là hẹn đợi ở sân bóng rổ, kết quả con chờ cậu ấy hai tiếng cũng chẳng thấy đâu. Không biết chỗ đó giờ còn bán không nữa…."
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Thảo Nê Mị | Ngôn tình | Hoàn thành
Mặc dù đã là đầu thu, nhưng trời vẫn nắng gắt như giữa mùa hè. Hơn mười giờ, Lâm Ngải vào phòng tắm tắm rửa, chuẩn bị ngủ. Đùng đùng đùng, cửa chống trộm rung lên ầm ầm, Lâm Ngải vừa mới tắm rửa xong, bọc khăn tắm, để mặc mái tóc vẫn còn nhỏ nước đi ra mở cửa. "Ai vậy?" Ai ngờ cô vừa mở cửa ra, đã bị dí súng vào đầu, một bàn tay to lập tức bưng kín tiếng hét hoảng sợ của cô. "Không muốn chết thì câm miệng!" Trong bóng đêm thấp thoáng nhìn thấy một người đàn ông mặc quần áo đen với khuôn mặt lạnh lùng âm ngoan.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Tiểu Hỏa Long | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cái thời mà con người còn rất lạc hậu, thế giới tâm linh luôn luôn là những đề tài bí ẩn thách thức sự tưởng tượng cũng như tò mò từ con người, những chuyện về ma quỷ rất được nhắc đến và sợ hãi, kiến thức và những bí mật về cương thi hút máu tuy còn rất đơn sơ nhưng họ rất có niềm tin vào nó. Ở phía nam Trung Hoa có một dòng tộc cao quý, người đời thường gọi là Lạc Gia.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Hiểu Bạo | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Không Tồn Tại của tác giả Hiểu Bạo. Trong quán cafe yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ phát ra tiếng ly tách cùng muỗng chạm nhau vang lên giòn giã, Cố Dĩ Nguyên ngồi yên ở chỗ của mình, cô đem vòng tay đã đeo thật lâu tháo xuống, suy nghĩ hồi lâu không nỡ lại mang vào. Sáng sớm nay, cô nhận được điện thoại của bạn gái, chính xác mà nói là điện thoại của bạn gái trước Vương Lỵ, cùng cô nói chuyện chia tay lần nữa.Cố Dĩ Nguyên, giới tính nữ, thích con gái, là lạp lạp* trời sinh. Cô không biết tại mình lại không thể thích nổi nam nhân, lại yêu thích mỹ nữ nhu mềm những nữ sinh mãnh mai. Từ mấy năm trước sau khi cùng người nhà xuất quỹ, cô cũng không còn liên lạc với họ, may mà đó không phải ba mẹ ruột của cô, bây giờ họ cũng có con của chính mình rồi, chắc hẳn không có cô cũng không có vấn đề gì. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện khác của Hiểu Bạo như: Yêu Chỉ Cần Ta Và Ngươi hay Thiếu Nữ Ngây Thơ
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28