Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin

ZicZac_Cindy | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáng hôm sau, nó đi ra đường để thay đổi không khí. Đi mãi đi mãi mà vẫn không biết đi đâu, cuối cùng nhận ra là bị lạc đường lúc nào không biết. Nó vò đầu bứt tai, mấy hôm nay nó lơ đãng quá, lúc nào cũng nghĩ đi đâu đâu. Chợt nhớ ra nó có cầm hồ sơ theo. Thôi thì đã lạc rồi, tiện thể đi xin việc luôn cũng được. Đi được một đoạn nữa, nó va phải một người, quay lại định xin lỗi thì chả thấy người đấy đâu. Thấy hình như, cái người nó vừa va phải có làm rơi cái gì đó. Hóa ra đó là một cái card visit kèm theo một tờ giấy. Mở ra, cái chữ đầu tiên đập vào mắt nó "Tuyển Nhân Viên". Nó chết đuối như vớ được cọc, lần theo chỉ dẫn trong tờ giấy nó tìm đến công ty đang tuyển nhân viên.Nộp hồ sơ xong xuôi, nó nhớ ra tên công ty là Steven. Vội hỏi cô tiếp tân. "À, cô cho tôi hỏi, giám đốc công ty tên gì ạ?"." Steven." Nó hơi giật mình khi nghe đến cái tên Steven. Chẳng nhẽ bố nó mở công ty làm ăn riêng mà không cho 3 anh em nó biết? Chết rồi, thế thì không thể xin việc ở đây được. Nó vội vàng rút lại hồ sơ và ra đứng chờ thang máy. Trời đất, thang máy đang sửa chữa. Thế là nó lại phải cuốc thang bộ mà đi xuống. ........ Rầm....... Sao hôm nay xui thế không biết, đụng phải người ta hai lần...

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mãi Không Nhắm Mắt

Hải Nham | Ngôn tình | Hoàn thành

Vào đêm trước ngày cưới, chồng chưa cưới của nữ cảnh sát Âu Khánh Xuân đột ngột hi sinh trong lúc vây bắt tội phạm ma túy. Cô nén đau thương, lao vào công việc và thực hiện di nguyện của người đã khuất là tặng lại đôi mắt cho Tiêu Đồng - một chàng sinh viên khoa Luật. Tiêu Đồng lập tức yêu say đắm vẻ đẹp và sự từng trải của Khánh Xuân, còn cô cũng rung động trước sự bồng bột, trong sáng của Tiêu Đồng.

9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Xuân Dã

Độc Thử | Sủng | Hoàn thành

"Nếu như chúng ta cứ sống trên núi vậy thì tốt rồi. Trên núi có nhà của chúng ta, trong nhà có một vườn hoa anh trồng vì em. Trong vườn hoa ấy có tất cả các loại hoa mà em thích. Thật tốt. Em muốn được an táng ở ngọn núi cao kia, nếu như cách xa quá, em sẽ không thể thấy anh được. Thế nên anh có thể đợi đến mùa xuân rồi rải hạt giống hoa khắp nơi, như vậy thì em có thể nhìn thấy hoa nở đầy núi rồi. Em biết anh vẫn luôn bên em. Anh, anh chờ một chút, đợt em một chút. Đợi đến khi hoa nở khắp núi, em sẽ quay về."

11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Kinh Thánh Của Một Người

Cao Hành Kiện | Đô thị | Hoàn thành

Nhà anh ở Bắc Kinh bị cảnh sát lục soát niêm phong, nơi ấy đã lưu giữ một tấm ảnh chụp chung cả gia đình mà người cha quá cố còn để lại, đó là tấm hình đầy đủ nhất các thành viên trong đại tộc. Lúc ấy ông nội anh còn sống, đầu bạc phơ, vì bị trúng gió không thể nói năng gì nữa, nằm trên một chiếc ghế xoay. Anh là con cả, cháu đích tôn, là đứa trẻ duy nhất trong tấm ảnh, đứng chen giữa ông bà nội, mặc quần hở đáy, bày cả chim ra ngoài, nhưng trên đầu lại đội mũ calô kiểu Mỹ.Đó là cái thời kháng chiến tám năm vừa chấm dứt và một cuộc nội chiến khác sắp bắt đầu, tấm ảnh được chụp trước cổng tròn trong hoa viên, nở rộ cúc vàng hoàng kim và mào gà đỏ tím, ánh nắng một ngày cuối hạ còn vô cùng rực rỡ chiếu rọi khắp thế gian. Những gì gọi là kí ức của anh về hoa viên là như vậy, tấm ảnh bị dính nước đã ngả sang màu vàng xám. Cảnh phông của tấm ảnh là tòa lầu hai tầng kiểu Anh quốc nằm phía sau cổng tròn, dưới có hành lang vòng, trên có lan can và cả đại gia đình anh đã sống ở nơi ấy. Anh nhớ số người trong tấm ảnh là mười ba, một con số không lấy gì làm may mắn cho lắm, có cha mẹ anh, đầy đủ các cô, chú và một người thím. Ngoại trừ cô cả đang ở Mỹ và anh ra, toàn bộ những người trong ảnh, cùng tòa lầu phía sau cổng tròn ấy đều đã bị xóa hết dấu vết trên thế gian này.

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Chú Không Thể Nhẫn

Tô Oản | Ngôn tình | Hoàn thành

Mục Nhạc một mình đứng ở phòng khách, nhìn căn nhà an tĩnh không một bóng người, hơi hơi nhíu mày -- đều đi ra ngoài? Từ khi cha mẹ chuyển đến nơi này, ngày đêm quả thật là trôi qua ngày càng nhàn nhã, ra ngoài cũng là chuyện thường có. Mục Nhạc chỉ đứng tại chỗ một lát, rất nhanh liền không hề nghĩ nhiều, nhấc chân lên lầu đi về phía phòng mình. Nhưng mà Mục Nhạc vừa mới bước lên lầu hai, bên dưới chân, bước chân có chút bị hỗn độn.Anh thấy một con mèo. Một con mèo đen. Đầu con mèo không lớn lắm, chiều cao thoạt nhìn còn không bằng cánh tay anh, cả người đều là màu đen lúng liếng, chỉ có từ cổ đến bụng kia cùng bốn bàn móng vuốt là màu tuyết trắng. Bình tĩnh xem xét, tuy rằng không phải giống mèo gì quý hiếm, nhưng đây thật sự là một con mèo xinh đẹp -- đặc biệt là hiện tại nó đang ngồi xổm trên mặt đất, lộ ra vùng ngực cùng bụng tuyết trắng, hơi hơi ngửa đầu, một đôi mắt sáng dường như có chút khiếp người. Nhưng tại sao trong nhà lại có mèo?

13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Ninh Tiên Sinh, Đã Lâu Không Gặp!

Dạ Mạn | Ngôn tình | Hoàn thành

Mẹ Nguyễn hơi lo lắng, bạn cùng lớp của con gái hồi sơ trung không có ai đậu vào cao trung cùng với cô. Hoàn cảnh mới, gánh nặng học tập lại nặng, không biết Nguyễn Chanh có thể thích ứng được hay không. Kỳ thi Đại học cạnh tranh quá lớn, vốn nhà họ Nguyễn định cho cô học ở trường ngoại ngữ, kết quả là thành tích thi cao trung của Nguyễn Chanh lại đủ điểm đậu vào trường cao trung tốt nhất khu, mặc dù chỉ là điểm gần với điểm sàn lọc.Nếu không phải là vào ngày diễn ra cuộc thi, Nguyễn Chanh đã ăn hết món bánh ngọt nhân kem của ba Nguyễn, thì có khi điểm thi sẽ rất cao. Cô có thể dựa vào thực lực của mình để thi đậu vào trường trung học thuộc đại học D, trong lòng ba Nguyễn cảm thấy vô cùng kiêu ngạo. Ngày hôm sau, khi điểm thi cao trung được công bố, tiệm bánh Chanh Tâm giảm giá 15% toàn bộ số bánh ngày hôm đó. Chưa kể ba Nguyễn còn muốn dán băng rôn cực lớn để nhiệt liệt chúc mừng Nguyễn Chanh trúng tuyển trường cao trung trực thuộc đại học D.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Cuộc Sống Tình Yêu Của Nữ Bác Sĩ (Nhật Ký Lấy Chồng)

Ô Thiến | Ngôn tình | Hoàn thành

Đời người con gái có rất nhiều rủi ro nếu lấy đúng người thì hạnh phúc còn lấy sai người thì bất hạnh. Cũng giống như trong suy nghĩ của Tô Diệp cảm thấy về việc đi xem mắt thật ra giống như đứng đợi xe buýt vậy. Người cô đợi thì trì trệ không thấy, người cô không muốn chờ thì đến liên tục. Vất vả lắm chờ được một người, tốn hết sức của chín trâu hai hổ để chen lấn, thì bỗng phát hiện hóa ra đây chỉ là xe buýt đưa đón. Tô Diệp băn khoăn, rốt cuộc mình cần phải đi bao nhiêu lần nữa mới có thể được gả đây, 36 lần hay 63 lần?Chuyện như vậy nhiều vô số kể, thẳng đến khi năm nhất tiểu học, Tống gia chuyển nhà đi, Tô Diệp mới được giải thoát. Không bao lâu, Tô gia cũng rời tứ hợp viện, hai nhà tuy thỉnh thoảng vẫn qua lại với nhau, nhưng hầu như bọn họ đều phải đi học, lại không học cùng trường, cơ hội gặp mặt cũng ít. Đôi khi nghe được chuyện từ cha mẹ biết, Tống Minh Viễn vẫn khó trị, thành tích học tập không tốt, miễn cưỡng lên cấp ba, sau đó thi trường quân đội, sau khi tốt nghiệp được phân vào bộ đội, không nghĩ tới bây giờ cũng đang ở Bắc Kinh, lại còn mở một công ty!

8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Đương Đại Luật Sư Ngộ Đáo Tiểu Mao Tặc

Thanh Hưởng | Đô thị | Hoàn thành

Câu chuyện xoay quanh giữa mối tình éo le của cặp đôi Triệu Cách Phi và Diệp Đề, hai con người hai số phận, không cùng đẳng cấp, cũng không cùng giai cấp nhưng lại có thể tìm thấy nhau trong biển người đông đúc đến vậy. Nói đến Triệu Cách Phi, một luật sư tài ba vô cùng có danh tiếng, đời sống cá nhân cũng bí ẩn lạ kỳ, người người ngưỡng mộ nhưng thật chất lại là một "ông chú" biến thái gian tà, già trẻ cũng chẳng tha. Lại nói đến Diệp Đề, một tên trộm vặt lưu manh đầu đường xó chợ, thích uống coca, không rượu bia thuốc lá hay đàn bà, nếu không có tính trộm vặt thì cũng xem là mẫu mực đấy.Vào một ngày nọ, luật sư Triệu phát hiện biển số xe của mình bị người cậy đi, đối phương ấy vậy mà hiên ngang để lại thư liên lạc. Làm theo yêu cầu của tên trộm, anh mang tiền tới thùng rác chuộc biển số về, đồng thời tương kế tựu kế bắt gian tại trận. Nhưng mà, tên trộm này sao lại khác xa những gì anh tưởng tượng như thế nha? Vừa nhìn đã muốn ăn sạch ngay tức khắc. Chính là qua một đêm kích tình mãnh liệt, sáng mở mắt dậy không những người tan biến như bọt xà phòng mà đồ trong nhà anh cư nhiên cũng vơi đi khá nhiều.

9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Biết Làm Ấm Giường, Xin Hãy Bao Nuôi (Biết Ấm Giường, Cầu Bao Dưỡng)

Vạn Tiểu Mê | Sắc | Hoàn thành

Vì một hành khách vừa mới bước ra mà cổng sân bay Quốc tế tại thành phố B xôn xao một trận. Nam hành khách đang kéo theo hai chiếc vali to, sải chân bước ra bên ngoài ấy khoảng hơn hai mươi tuổi. Hắn cao trên dưới một mét tám lăm và có một mái tóc vàng dài gần đến vai. Tuy nhiên, tóc hắn không phải loại vàng hoe xơ xác vì thuốc nhuộm, mà là vàng kim óng ánh có thể phản chiếu tia nắng mặt trời. Người đàn ông ấy rất trắng. Ánh sáng xuyên qua khe hở giữa những lọn tóc, đọng lại trên da thịt hắn, mang tới một cảm giác trong suốt lạ kì. Hàng lông mi màu vàng của hắn vừa dài vừa cong, trông như có thể xuyên thủng cả bầu trời. Đôi mắt hắn có màu xanh nước biển, thần bí như đại dương sâu thẳm mà sáng ngời như trăng bạc giữa trời đêm. Hắn có sống mũi cao cùng đầu mũi hơi nhọn. Điểm này khiến cho gương mặt lai Tây của hắn trông gợi cảm một cách hết sức tự nhiên. Mà đôi môi mỏng nhạt màu, lúc nào cũng như khẽ nhếch lên của hắn lại mang đến cảm giác nam tính, khó gần. Người đàn ông mặt một chiếc áo phông rộng, trông qua rất giống cách ăn mặc điển hình của các thanh niên đầu đường vùng Bắc Mĩ. Song, diện mạo cũng như khí chất của hắn thì tuyệt đối không hề “đầu đường” một chút nào. Nhất là chiếc đồng hồ Van Cleef & Arpels không hề ăn nhập với bộ quần áo trên cổ tay mảnh khảnh của hắn. Nó khiến người khác không thể không nghi ngờ, hắn là một hoàng tử cải trang đi du lịch.Bề ngoài xuất sắc của người đàn ông thu hút ánh mắt của rất nhiều người. Không ít chị em giơ điện thoại lên chụp ảnh hắn, song lại không một ai dám đi đến gần. Bởi vì sắc mặt của anh chàng đẹp trai này thật sự là rất xấu.

4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Hắn Là Cố Chấp Cuồng

Linh Công Chúa | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô tên là Lục Yên Vân, hê..., cô thừa nhận tên này có hơi tục khí, nếu nói về tên của cô, mọi người phải hỏi cha cô, ông là một người thích xem phim kiếm hiệp, trong nhà vốn có vài cuốn sách nhưng hai phần ba đều là tiểu thuyết kiếm hiệp của cha cô. Nếu nói về tiểu thuyết kiếm hiệp thì ông tuyệt đối là chuyên gia. Mẹ cô thường nói, nếu cha cô khi còn đi học cũng đam mê đọc sách như vậy thì phỏng chừng bây giờ cũng được làm giáo sư chứ chả chơi. Cho nên cô còn may mắn, ông chưa đặt tên cô là Lục Tiểu Phụng đã may lắm rồi.Gia đình cô gia cảnh cũng được xem là tốt, không cần phải làm việc vất vả nhưng vẫn đủ cơm no áo ấm. Cha là người Thượng Hải, mẹ là người Tứ Xuyên, nay họ đã về hưu nên quyết định trở về thôn quê dưỡng lão, ông nói không khí thôn quê rất tốt, nhiệt độ không khí thích hợp cho những người già ở lại. Xem biểu hiện "an nhàn" của ông so với dân bản xứ đây còn giống người chính gốc hơn. Ông nói Thượng Hải là nơi thích hợp cho người trẻ tuổi ở.Có lẻ ông trời ưu ái cho cô thông minh từ khi còn trong bào thai nên năng lực học tập của cô luôn tốt hơn những đứa trẻ cùng tuổi. 5 tuổi đã có thể đi học tiểu học, trong lúc học phát huy bản năng thông minh tiềm ẩn liền được nhảy mấy cấp. Cho đến khi học năm nhị cô lúc đó chỉ mới mười ba tuổi. Làm nghiêm cứu sinh không bao lâu khi tốt nghiệp liền lấy được bằng thạc sĩ.

6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu

Nhan_Trann | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô nắm lấy tay anh ta và bước ra ngoài, nhận ngay được ánh mắt quan tâm thấy rõ của anh ta, nhưng tên còn lại, đang nhìn cô với ánh mắt gì kia? Người con trai này coi bộ lạnh lùng, khó gần. Nếu người con trai kia có những điểm nào mà cô cho là ấm áp và tốt bụng, thì con người này hoàn toàn trái ngược nhau. Có lẽ thứ duy nhất cả hai người họ có điểm tương đồng là nhan sắc, không thể chê được. Hắn ta có một mái tóc màu nâu sẫm được undercut gọn gàng, vuốt ngược lên trên, cùng với đôi mắt đồng màu tóc, anh ta như đã hút được ánh nhìn của cô trong một lúc lâu. Đặc biệt, anh ta sở hữu một chiếc răng nanh rất nhọn, nhìn qua cũng đủ thấy đáng sợ, vẻ rất u ám. Anh ta đưa mắt nhìn cô chằm chằm, trên người cô chỉ vỏn vẹn một chiếc áo khoác mỏng, có mặc cũng vẫn để lộ 80% da thịt. Khuôn mặt cũng xinh xắn nhưng lại mang vẻ sắc sảo, gợi cảm chứ không đáng yêu. Mái tóc màu vàng có chân tóc màu nâu của cô dài ngang lưng, đôi mắt to tròn, cánh môi mỏng manh và vô cùng quyến rũ đã thu hút được sự chú ý của anh ngay từ lần đầu gặp mặt. Nhưng có lẽ không chỉ riêng anh, đồng đội của anh có vẻ cũng đã bị cô gái này hớp hồn. Chàng trai kia vội cởi chiếc áo khoác ra và choàng vào cho cô, cô ăn mặc thiếu vải quá! 

29.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

[Quyển 1] Bất Lương Quân Hôn

Tình Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành

Em đảo lộn toàn bộ thế giới, chỉ vì muốn tìm bóng hình của anh. — Trương Ái Linh. Chẳng bao lâu sau, những lời này chính là tín ngưỡng của Mễ Kiều. Cô rốt cuộc cũng hiểu được tình yêu khắc cốt ghi tâm là gì, chỉ có những ai đã từng trải qua mới lĩnh hội được những điều viết trong [Trương Ái Linh văn tập]. Hiện tại, vật đổi sao dời, khi đọc lại những câu này, Mễ Kiều vẫn cảm thấy tê tái cõi lòng.Đã là cuối thu, gió đêm se lạnh, trong đại sảnh rộng lớn của sân bay, nhiệt độ không khí càng thấp. Mễ Kiều hít một hơi thật sâu để làm giảm bớt cái lạnh trong không khí, chân cô mang một đôi giày da cao gót nhập khẩu từ Italy, phối hợp với quần bò Violet cùng áo voan tay dài hồng nhạt đơn giản, mái tóc xoăn dài màu nâu được xoã tùy ý, trên cái mũi cao tinh xảo đeo một chiếc kính mát lớn. Thực may mắn, dọc đường không có ai nhận ra cô chính là ngôi sao đang nổi của công ty Thiên Ảnh. Trước tiên cô mở nguồn điện thoại di động, không đến ba mươi giây, tiếng chuông đặc biệt liền vang lên. Mễ Kiều nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của một bé gái trên màn hình di động, bao nhiêu mệt nhọc do liên tục ngồi máy bay mười mấy tiếng đều tan thành mây khói.

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Anh Trai Nhỏ

Phong Hà Du Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành

Từ Niệm không biết phải an ủi cô như thế nào. Thân là người có dáng cao luôn được sắp đứng hàng cuối vào mỗi lần tập thể dục, quả thật Từ Niệm không thể nào hiểu được cảm giác đau đớn của “người bé con” như Tạ Liễu Liễu. Nghiêm chỉnh mà nói thì Tạ Liễu Liễu cũng không tính là quá thấp, 1m57, có thể miễn cưỡng xem như là mức dưới trung bình trong thời đại ngày nay.Nhưng mà khung xương cô nhỏ nhắn xinh xắn, tay chân mảnh mai, ngũ quan rất trẻ con, đương nhiên thoạt nhìn nhỏ hơn tuổi rất nhiều. Hơn nữa, bờ vai mềm mại buông lỏng xuống, giống như em gái nhỏ chưa nẩy nở ở nhà bên, khiến người ta vừa nhìn đã muốn ôm vào ngực. Không trách được nam sinh trong lớp cứ thích chọc cô. Bề ngoài vô hại, đáng yêu như thế, cùng với biểu cảm lúc nào cũng thận trọng của cô, cho dù có bắt nạt thì cũng cảm thấy thích thú hơn người khác nhiều. Từ Niệm muốn nói chút gì đó để nói sang chuyện khác, thì đột nhiên sân bóng rổ bên trái vang lên tiếng reo hò mãnh liệt. Không biết là lớp nào đang tổ chức trận đấu bóng rổ với lớp nào, giữa sân có một nam sinh đoạt lấy quả bóng từ trong tay đối phương, bật nhảy lên, khuỷu tay nhẹ nhàng đập về trước.

5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Chiêu Ma

Mộ Hề Nương | Khoa huyễn | Hoàn thành

“Kinh Thánh – Khải Huyền” Chương 8, đoạn 11: Thiên sứ thứ ba thổi kèn lệnh, ngôi sao rực cháy từ trên trời giáng xuống, rơi xuống một phần ba các con sông và nguồn nước. Ngôi sao này tên là Absinthe, nó khiến một phần ba nước có mùi ngải cứu, khiến nước trở nên đắng, làm chết rất nhiều người.

4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Nhật Ký XiZ

Song Hà | Khác | Hoàn thành

Dáng người thanh mảnh với đôi mắt sáng ngời, gương mặt trẻ trung, Song Hà đã để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí tôi ngay từ lần gặp đầu tiên. Chất giọng xứ Phố Châu nhẹ nhàng tựa như thiếu nữ tuổi đôi mươi, tính cách rất đỗi thân thiện khi nói chuyện với người khác. Nhưng ít ai ngờ rằng sâu thẳm trong con người ấy là một cái nhìn mang phong cách rất đặc biệt: một sự bứt phá táo bạo, mới mẻ và đáng kinh ngạc được anh thể hiện qua từng trang viết. Chắc hẳn cái tên Song Hà hay bút danh Boy Già không còn xa lạ với bạn đọc khắp mọi miền từ Nam ra Bắc, đặc biệt là cư dân mạng, các công dân Facebook. Nhà văn trẻ Song Hà đã trở thành một hiện tượng văn học đương đại, bởi văn hóa đọc của độc giả hiện nay khác trước rất nhiều, họ “khó tính” hơn hẳn những độc giả của thế hệ trước. Thời giờ các độc giả khó tính chỉ tiếp nhận những tác phẩm thực sự xuất sắc hoặc những gì họ thực sự quan tâm. Và để phát hành được một cuốn sách hay và thu hút được những độc giả khó tính là một điều không hề dễ dàng, thế nhưng nhà văn trẻ Song Hà đã làm được điều đó. Đầu tiên, độc giả đến với những trang viết của anh một cách tình cờ, tự nhiên qua bạn bè giới thiệu, thấy cộng đồng mạng chia sẻ trên facebook nên họ tò mò muốn biết và muốn đọc thử “một lần cho biết” và kết quả là họ đam mê, háo hức, thậm chí là nghiện văn của anh. Có độc giả đã từng viết status trên facebook và comment trên bài viết của anh rằng, văn của anh như có ma lực khiến họ không thể cưỡng lại được. Nhiều người cứ hễ mở laptop hay smatphone là phải vào ngay trang cá nhân của anh để xem hôm nay nhà văn có viết gì mới không? Vậy tại sao Song Hà lại làm được điều kỳ diệu ấy? 

8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Gia Chính Là Loại Chim Như Vậy

Lạc Anh Triêm Mặc | Linh dị | Hoàn thành

Quý Ngọc Sơn bước một chân vào đám cỏ hoang cao hơn nửa người liền hối hận rồi. Nghe người ta nói cái đường tắt kia giấu ở rìa Xa Tùng Lĩnh(*), quanh co lòng vòng, một đầu đi ra từ nơi những cây thông trải dài xa xôi, một đầu khác nối với con đường chính, từ địa điểm hắn hỏi thăm tin tức đi xuyên qua Xa Tùng Lĩnh phải mất tới hai ngày, nhưng nếu có thể tìm được con đường nhỏ bên sườn núi đó, đi dọc theo nó, chưa tới một ngày là có thể băng qua khu rừng núi hoang dã rùng rợn này.Quý Ngọc Sơn biết có đường tắt có thể đi, nhưng hiển nhiên là hắn không biết hầu như chưa từng có người ngoài nào có thể tìm thấy con đường nhỏ đó, lại càng không biết nếu đi nhầm hướng, sẽ vô tình mà lạc vào sâu trong Xa Tùng Lĩnh. Xa Tùng Lĩnh là một cánh rừng già núi sâu, không nổi tiếng bởi phong cảnh tươi đẹp, cũng chẳng vang danh bởi vách đá vực sâu, nhưng lại có bản lĩnh khiến cho người qua đường nghe tiếng phải sợ mất mật, đó là vì Xa Tùng Lĩnh ăn thịt người. Cho nên cũng có người gọi nơi này là núi ăn thịt người. Chuyện Xa Tùng Lĩnh ăn thịt người không hề là truyền thuyết, chỉ riêng đầu năm nay, đã có hai thi thể được thợ săn liều chết mang ra ngoài, trên thi thể rải khắp dấu răng, bụng bị xé toang, tim gan phèo phổi đều bị đào ra hết, và mỗi khi đêm đến, Xa Tùng Lĩnh lại vang lên tiếng khóc nức nở thê lương, giống như oan hồn đòi mạng, nghe vào tai quả thực khủng bố, quả thực dọa người.

17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Vĩ Gian Phong

Thiết Phiến Công Tử | Ngôn tình | Hoàn thành

Kiều Tích ngồi trên ghế salon trong phòng khách, đầu hơi hơi cúi xuống, thế nhưng hai vai lại cứng ngắc, thắt lưng thì thắng tắp. Bố Kiều là một quân nhân nghiêm túc, cứng nhắc, đối với dáng dấp điệu bộ của con gái yêu cầu rất nghiêm khắc. Từ nhở đến lớn, chỉ cần ở trong phạm vi tầm mắt của bố, vai cô không thể rũ xuống, lưng cũng không thể khom. Bây giờ, dù bố Kiều đã mất, thói quen của ông tạo thành cho con gái vẫn được giữ lại. Bên cạnh đột nhiên có một người đi tới. Là Minh Uyển. Minh Uyển năm nay 14 tuổi, nhỏ hơn Kiều Tích 1 tuổi, đang học sơ tam (*). Kiều Tích từ nhỏ đã rất thích động vật nhỏ, lúc này đột nhiên thấy con Samoyed xinh đẹp kia thì trái tim liền mềm mại ngay lập tức. Cô giơ tay vuốt vuốt chân của nó, cười đến hai mắt cong cong, để lộ ra một chiếc răng nanh, "Bambi, chào em nhé!" Giới thiệu Bambi cho Kiều Tích xong, Minh Uyển liền lôi kéo cô đi thăm quan căn nhà này từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài một vòng. Nhà của Minh gia chính là một biệt thự nhỏ 3 tầng, thím Lưu bảo mẫu ở tầng 1, tầng 2 là hai anh em Minh gia, vợ chồng Minh Tuần thì ở tầng 3.

17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Cô Dâu Giả

Tứ Nguyệt | Đam mỹ | Hoàn thành

Chỉ có cách đem con gái gả đi thì mới có thể nhàn nhã nửa đời còn lại. Thấy phụ thân phất áo bỏ đi, Lăng Sương cắn răng, lập tức nghĩ cách giải quyết. May mà ông Trời còn thương, để cha nói trước cho nàng biết chuyện này nên mới không rơi vào tình cảnh trở tay không kịp, bằng không thì chỉ có thể ngơ ngác bị phụ thân bức lên kiệu hoa mà thôi.

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Phượng Nghịch

Mộng Yểm | Ngôn tình | Hoàn thành

Nàng sinh ra trong cung cấm, mang dòng máu cao quý của vua cha, dù rằng tư tưởng đời xưa là trọng nam khinh nữ nhưng với thân phận của nàng, ngày tháng trôi qua ít nhất cũng không đến mức khổ sở. Vậy mà dù cơm ăn áo mặc không phải lo, hằng ngày nàng vẫn phải nhận sự công kích về tinh thần ngày này qua tháng khác. Mẹ của nàng chỉ là một tiệp dư nho nhỏ, đáng lí ra vòng tranh đấu quyền lực sớm đã chẳng đến lượt bà, hơn nữa thánh thượng lại không đem lòng sủng ái, sinh ra chỉ được một nàng công chúa nho nhỏ, nếu như không có tai biến xảy ra thì bà có thể an ổn bình yên trôi qua ngày, đợi đến khi nàng được gả ra ngoài, cùng phu quân của mình một đời hạnh phúc. Thế nhưng mà đã là số mệnh thì chẳng thể tránh được, dù rằng hoàng thượng đã lâu rất lâu chưa từng bước chân vào tẩm cung của mẹ nàng, vậy mà vẫn có thể treo lên đầu bà bốn chữ làm loạn hậu cung để dồn người phụ nữ ấy vào đường chết. Nàng là công chúa, nhưng vốn dĩ yếu đuối nhu nhược, trong giờ phút này cũng phải trở nên cứng rắn, cố gắng lôi kéo lại một tia hy vọng sống cho người mà mình thương nhất. Ngờ đâu thoát được hang hùm lại vào miệng cọp, tự thân nàng khiến cho mình rơi vào cảnh bị người ta lợi dụng, biến thánh quân cờ. Chỉ là quân cờ là nàng, vì sao trái tim lại vì người ta mà thổn thức.

28.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Cho Tôi Mượn Mười Năm

Mộ Tư Tại Viễn Đạo | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Cho Tôi Mượn Mười Năm của tác giả Mộ Tư Tại Viễn Đạo. [Chị muốn ly hôn.]Sau khi Thẩm Tư nhận được tin nhắn này, lập tức ngồi sững sờ trên ghế."Tổng biên tập, tổng biên tập...""Hả?""Địch Vân vừa gọi điện thoại, nói muốn mời cô lên chương trình phỏng vấn của cô ấy."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Hạ Luyến Tương Phùng hay Em Là Thanh Khống Sao của cùng tác giả.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27