Thiên Thần - Barbara Taylor Bradford

Barbara Taylor Bradford | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Truyện Thiên Thần - Barbara Taylor Bradford là một tựa truyện hấp dẫn thuộc thể loại tiểu thuyết lãng mạn. Truyện kể về cuộc sống của nàng là Rosalind Madigan chứng kiến cảnh người chồng mình là Gavin - một diễn viên đang đóng phân đoạn đấu kiếm nguy hiểm. Sau khi kết thúc, mặc cho phim trường đang vui nhộn náo nhiệt vì đã quay xong phim, Rosalind lấy cái xách tay lên, nàng đi nhanh qua phòng, bước lên thang lầu để tìm Gavin. Anh đang đứng trong bóng tối trên khoảng rộng ở đầu cầu thang. Khi đến gần anh, nàng thấy anh đang ôm chặt lấy người; mắt anh lộ vẻ căng thẳng, dưới lớp hóa trang, da mặt anh nổi da gà. Nàng không khỏi lo lắng mà băng bó cho người chồng mình. Nàng là một người phụ nữ ân cần và chu đáo. Lại còn là một người nhiệt huyết với công việc của mình, nên khi nàng quyết định đi New York để ôm đồm tất cả mọi việc mà chẳng hề đem lại lợi lộc cho bản thân, anh đã vô cùng phản đối.  Hai người đã xảy ra cuộc cãi vã nhỏ. Nhưng cũng bởi vì anh không muốn thấy người mình thương quá sức vì công việc. Liệu những cản trở trong cuộc sống có ảnh hưởng đến chuyện tình của hai người? Diễn biến câu chuyện tiếp theo sẽ ra sao? Mời các bạn cùng đón đọc tựa truyện này nhé!

9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Kỵ Sĩ Của Ma Nữ

Hắc Khiết Minh | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Kỵ Sĩ Của Ma Nữ của tác giả Hắc Khiết Minh. Lửa đang cháy. Rất lớn, rất mạnh, khiến tàn lửa đỏ bay đầy trời. Trong ngọn lửa điên cuồng, có bóng người giãy dụa. Mười ba cô gái bị trói trên cột gỗ, bị lửa thiêu cháy, tiếng gào thét thống khổ vang lên chói tai đến tận trời, những người vây xem thì ra sức mắng chửi, gương mặt vặn vẹo, trong mắt bọn họ lộ ra hưng phấn và điên cuồng đang dâng trào. Tu sĩ giơ cao thánh giá, vừa mắng nhóm phù thủy vừa ca ngợi thượng đế.Lửa càng đốt càng đượm, đến khi bốc lên tận trời. Tiếng nữ tử kêu khóc, thét chói tai dần dần biến mất, rồi sau đó đám đông mới vừa lòng giải tán, các tu sĩ trừ ma cũng rời khỏi đó. Trong không khí, chỉ còn lại mùi thịt người cháy khét, cùng khói đen lượn lờ. Đến cuối cùng, lửa hoàn toàn tắt, chỉ còn lại những thi thể cháy đen trên cột gỗ.Ngày chậm rãi trôi qua, vầng trăng sáng trắng hiện lên trên màn trời tối đen, chiếu sáng mặt hồ và những thi thể bên bên cạnh hồ. Họ không bị chết đuối mà bị người ta vu cho là phù thủy mà đem thiêu chết. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Quái Phi Thiên Hạ hay Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!.

18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Tiểu Hầu Gia

Túy Tiếu Phù Sinh | Trọng sinh | Hoàn thành

Tri Hạ bưng chén thuốc liền đi tới: “Lúc trước Tầm Đông ra ngoài lấy thuốc, quả thật vẫn còn quỳ, nhưng chờ đến khi bưng thuốc về nhìn lại, cũng chỉ còn một mình Tam tiểu thư ở nơi đó.” Cười lạnh một tiếng, nói: “Nghe nói là quỳ nửa canh giờ, động thai khí, lúc này đang gọi đại phu của Hà Xuân Đường đến nhìn.”Lạc Kiêu gật đầu, lấy chén thuốc qua: “Mang thai cũng đã bảy tháng, còn có thể cùng Tam tỷ ở chỗ này của ta quỳ hơn nửa canh giờ, cũng coi như mẫu tử tình thâm.” Uống một hơi hết chén thuốc đậm đặc như nước mực kia, biểu hiện trên mặt vẫn là nhàn nhạt, “Chỉ có điều, để cho Tam tiểu thư gả cho họ Vương viên ngoại kia rõ ràng là quyết định của mẫu thân, cho dù di nương có đến cầu ta, ta lại có thể thế nào?”Tầm Đông vội vàng bưng khay mứt quả đến trước mặt Lạc Kiêu, chớp chớp đôi mắt hạnh, nói: “Phu nhân bên kia dĩ nhiên cũng có cầu a, chỉ có điều phu nhân ngay cả quỳ cũng không cho người quỳ, trực tiếp đuổi người.” Như là nhớ tới cái gì, cười khanh khách nói, “Bình thường Lưu di nương ỷ vào mình mang thai được Hầu gia sủng hạnh, ba phen mấy bận đối với phu nhân có ý khiêu khích thì cũng thôi đi. Nhưng cố tình lần này, tiểu thư nhà nàng mắt bị mù, dám lấn đến trên đầu Thế tử.” Ánh mắt biến đổi, khuôn mặt thanh tú cũng trở thành nghiêm nghị, “Thế tử gia nhà chúng ta là cái loại tiện tỳ cũng có thể lấn ép sao?”

30.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Căn Nhi - Tiểu Thanh Điềm

Tiểu Thanh Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành

Lão Tôn cầm tẩu hút thuốc, âm u nói. Thiếu niên trước mặt đã mười lăm tuổi, thân cao chân dài, gương mặt tuấn tú, tóc húi cua cắt ngắn sạch sẽ, làn da ngăm đen do phơi nắng trong núi cũng không che  được sự xuất chúng cùng ưu tú của hắn. Hắn không giống như một người có thể bị chôn vùi ở cái thôn nhỏ này, rõ ràng sớm muộn gì cũng có ngày bay lên bầu trời. Nhưng lúc trước lão Tôn mua hắn về chính là vì muốn có đứa con trai dưỡng già, để Tôn gia có Căn Nhi, đặt tên cho hắn là Diệu Tổ. Lúc này nhìn lại đứa con trai nuôi này, càng nhìn càng thấy có tiền đồ, trong lòng lão Tôn càng hụt hẫng, sợ nuôi dưỡng hắn một thời gian dài vô ích, trong lòng liền không yên ổn.Căn Nhi ở đây ý chỉ có người con trai để duy trì hương hỏa, theo tư tưởng trọng nam khinh nữ. Từ khi còn nhỏ hắn đã rất thông minh, học tập tốt, trước nay đều xếp thứ nhất. Nhưng trong núi không có ai học cao trung, hắn muốn học tập liền phải đến trấn trên. Diệu Tổ kiên trì muốn đi học để kiếm được nhiều tiền, giáo viên cùng hiệu trưởng cũng đều đến nhà khuyên nhủ, lão Tôn thầm nghĩ, chỉ sợ là ông ta không giữ được Diệu Tổ. Ông ta gảy gảy tẩu thuốc trên mặt đất, phun ra một ngụm đờm, dùng đế giày dẫm lên, nói ra lời nói đã suy nghĩ vài ngày để dụ dỗ.

11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Ngây Thơ Đáng Yêu

Bát Thị Phong Động | Ngôn tình | Hoàn thành

Kỷ Khê chỉ từng gặp qua Nguyễn Hiếu Phong một lần, chính là lần cùng anh đi đăng ký kết hôn. Phóng viên đứng đầy ngoài cửa, ánh đèn flash liên tục nhấp nháy xuyên qua lớp màn cửa dày, tiếng ồn ào văng vẳng. Anh ngồi trên chiếc ghế sô pha bé nhỏ cũ nát trong nhà cô, biểu cảm lãnh đạm biếng nhác. Lúc nghiêng đầu nhìn cô, tiện tay dụi tắt luôn điếu thuốc. Nguyễn Hiếu Phong đã từng gặp Kỷ Khê hai lần.Lần đầu tiên là năm năm trước, khi ấy anh ngồi bên dưới sân khấu, còn cô đứng bên trên. Người trên sân khấu mặc một bộ váy đỏ, thắt lưng đung đưa, điệu nhảy mang theo vẻ ngây ngô. Lần thứ hai, đoàn phim của anh đụng mặt đoàn của cô, cô khoác chiếc áo phục trang màu xanh ngọc, lén rời đi theo anh, đôi mắt lấp lánh tựa vì sao. Kỷ Khê bị tung tin đã cùng ảnh đế trẻ tuổi nhất đăng kí kết hôn. Dân mạng đua nhau chia sẻ: “Kỷ Khê dựa hơi đàn ông đổi đời”, “sính lễ trị giá 2 tỷ”.Khi bị chất vấn, Nguyễn Hiếu Phong mặt mày lãnh đạm: “Là tôi ở rể.” Mẩu chuyện: Mọi người đồn rằng: Con người của Nguyễn Hiếu Phong bề ngoài ôn nhu bên trong lạnh lùng, lãnh đạm khó hiểu. Ở cùng vợ mới cưới mà cả tay cũng không nắm. Chỉ có Nguyễn Hiếu Phong hiểu rõ nếu chạm vào ngón tay mềm mại ấy thêm lần nữa, anh sẽ liền nhớ lại cái đêm ngọt ngào trầm luân kia. Anh khẽ cất tiếng a, nghe cô nhẹ nhàng gọi anh bằng “anh”. Lạnh lùng đến mấy cũng trở thành ngọn lửa nóng bừng bừng.

8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Chồng Tôi Mắc Hội Chứng Bác Học

Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành

Mộc Tiểu Nhã sắp chết. Chính xác mà nói thì bắt đầu từ 10 ngày trước, cô có thể cảm giác được bản thân cách ngày mình chết càng lúc càng gần. Mười ngày trước, cô về nước thăm người thân, mới ra sân bay thì ngất ở ven đường. Vì cô bất ngờ ngất mà tạo ra một sự hỗn loạn không nhỏ, cũng may sân bay tiến hành cấp cứu kịp thời, nhanh chóng đưa cô tới bệnh viện.Vào thời điểm khi tỉnh lại, người nhà đều đứng xung quanh cô, không cần hỏi nhiều, chỉ nhìn vào hai mắt sưng đỏ của cha mẹ, Mộc Tiểu Nhã đã biết bản thân mình lần này sợ là bệnh không nhẹ, bằng không người luôn luôn ổn trọng như cha mẹ sẽ không thất thố như thế. Cô nghĩ thầm, muốn hỏi một chút, nhưng há miệng ra, sức lực lại chẳng có. Sau đó cô lại rơi vào hôn mê, cả người cứ tỉnh rồi lại ngủ, cứ liên tục như vậy, thân thể càng ngày càng suy yếu, mà máy móc chữa bệnh bên giường, cũng càng ngày càng nhiều.Có những lúc rơi vào trạng thái hôn mê sâu, cô đã từng hai lần vào phòng ICU. Cũng chính là đến lúc này, cô mới biết rốt cuộc mình bị làm sao. "Cô Mộc, cô đã mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm gặp." Bác sĩ phụ trách vẻ mặt đồng tình nói với Mộc Tiểu Nhã, "Loại bệnh di truyền này là đột phát, xác suất phát bệnh rất thấp, hơn nữa trước khi phát bệnh, thân thể sẽ không có bất kì biểu hiện gì khác thường, nhưng một khi phát bệnh, thân thể sẽ nhanh chóng bị suy kiệt."

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Sóng Nguyệt Vô Biên

Vưu Tứ Tỷ | Ngôn tình | Hoàn thành

Con đường phía trước đã bị chặn, chỉ có giết ra trùng vây mới có thể bảo toàn được tính mạng. Đêm buông hoang vắng, sóc phong như đao, mỗi một mảnh gió lướt qua mặt đều để lại vết rạch, như xuyên vào tận trong xương tủy. Thành đã gần trong gang tấc, vậy mà lại không thể trở về được, ánh đèn trên tường thành quá xa, không cách nào chiếu sáng con đường dưới chân. Giáng Niên nhìn phía trước còn đang vui mừng:Sắp tới rồi, chúng ta được cứu rồi. Nhưng càng bình tĩnh, gió bão tích tụ sẽ càng mãnh liệt. Mây tụ dầy đặc phiêu tán, trên bầu trời lộ ra vầng trăng cong cong, có ánh sáng nhẹ trong vắt hắt xuống, trong hoang dã mơ hồ nổi lên mù mịt giăng khắp nơi, đó là ánh sáng lạnh lẽo trên đầu mũi đao. Nhận Dư chợt siết dây cương, quay đầu ngựa, chạy như điên về hướng duy nhất, cơ hồ một thoáng, sau lưng vang lên tiếng gào thét: Mẹ nó mau đuổi theo, đừng để họ chạy.

22.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Giang Sơn Chọn Ta, Ta Chọn Nàng

Mai Thảo Cát Tiên | Ngôn tình | Hoàn thành

Trên thảo nguyên xanh bao la, xung quanh khói lửa ngun ngút, tiếng trống và tiếng quân lính rào thét vang trời... Trên đỉnh cao nhất có một thân ảnh mảnh mai, tóc đen xõa dài che đi hai bên gương mặt, có hơi rối ren nhưng không thể nào che đi được độ diễm lệ của con người kia. Cô ấy có đôi mắt trong sáng tựa lưu ly, đôi môi đỏ mọng chúm chím.. Nhưng sâu thẳm trong đôi mắt ấy là sự ngoan cường mạnh mẽ thông minh sâu sắc.Nhưng giờ chỉ tràn đầy mờ mịt, tràn đầy sự suy tư khó hiểu.. Nàng vốn đang suy nghĩ, đang muốn tìm ra lý do gì đó.. Nàng mặc kệ xung quanh, mặc kệ sống chết, giống như nơi này có ra sao cũng không còn liên quan đến nàng nữa vậy.. Nàng đang đợi một người, phải hỏi cho rõ một vấn đề. Cuối cùng binh lực phía đối diện cũng đã kéo đến trên tường thành cao ngút. Một vị quân vương đẹp say đắm lòng người đang đứng đó, ánh mắt sâu thẳm khó lường và nhiều tướng sĩ kề cận.Vị quân vương kia đôi mắt hướng thẳng nữ nhân đang bị trói trên cao đôi chân mày hắn nhíu chặt. Nữ nhân đang cúi đầu bỗng ngẩng lên đáp lại ánh mắt đó, đôi mắt không mang theo vẻ sợ hãi gì chỉ lộ ra một ý cười, ý cười lạnh nhạt.

15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Quân Tử Có Cửu Tư

Đông Bôn Tây Cố | Ngôn tình | Hoàn thành

Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu. Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng. Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt  túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”

16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Quyến Luyến Phù Thành

Bồng Lai Khách | Ngôn tình | Hoàn thành

Từ Quảng Châu phủ ra khỏi Thanh Viễn, đi hướng tây bắc men theo quan đạo cổ, đến biên giới Lưỡng Quảng, có một tòa cổ thành có tên là Phù Huyền. Không ai biết tòa cổ thành nay đã bao nhiêu tuổi, đá xanh được khai thác từ trong ngọn núi già, xếp chồng lên thành từng đoạn tường thành cũ, sau bao lần tu tu sửa sửa mà thành. Dưới chân tường thành, từng kẽ đá âm u mặt trời không chiếu tới được cũng bám đầy rêu xanh ẩm ướt và cây bệ lệ, khắp nơi lộ ra dấu vết năm tháng.Sau giờ ngọ của ngày hôm nay, ngay cần cửa đông bởi vì một đoàn xe gần đến dần mà sự yên bình vốn có của tòa cổ thành này đã bị đánh vỡ. Thiếu phu nhân Bạch gia Trương Uyển Diễm và người làm từ Quảng Châu phủ đã trở lại. Cổ thành và Quảng Châu phủ cách nhau chừng bốn năm trăm dặm đường, không tính là quá xa, nhưng cũng không gần, mấy ngày trước đi đường thủy, sau khi lên bờ thì đi quan đạo, ngồi xe ngựa cả ngày đường mới đến nơi được.Đoạn quan đạo này vốn nhiều năm không tu sửa, xe ngựa rất khó khăn để đi qua, thương lữ Lưỡng Quảng qua lại rất bất tiện. Những năm này do Bạch gia ra mặt tu sửa đường xá, con đường cũng bằng phẳng lên rất nhiều, khoang trong xe ngựa rộng rãi rất thoải mái, nhưng hành trình mấy ngày liên tiếp, Thiếu phu nhân Bạch gia quen sống trong nhung lụa cũng cảm thấy rất mệt nhọc.

17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc

Cầm Gian Đích Luật Động | Ngôn tình | Hoàn thành

Nửa giờ sau, rốt cục nhìn thấy hành khách chuyến bay lần lượt đi ra, tim tôi bắt đầu đập thình thịch, cảm giác trái tim sắp nảy ra ngoài rồi. Nàng còn chưa đi ra, chắc là còn phải đợi hành lý, gương mặt tôi khó nén vui sướng cùng hồi hộp, trong lòng nghĩ về bộ dáng của nàng, sẽ có biến hóa quá lớn hay không… Qua mười mấy phút (cảm giác thời gian thật là dài dằng dặc!), ở trước mặt tôi mười mấy mét, trông thấy một cô gái ăn mặc nhàn nhã thời thượng, vóc người cao gầy, đầu để kiểu tóc nâu dài đi về phía tôi. Đúng! Là nàng! Người phụ nữ khiến tôi ngày nhớ đêm mong, vô cùng đắm say. Chúng tôi đồng thời nhìn thấy đối phương, tôi vẫy tay với nàng, nàng lộ ra nụ cười mê người, còn có hai lúm đồng tiền nhỏ thật sâu, đôi mắt lấp la lấp lánh, rất là xinh xắn. Nàng bước nhanh đến chỗ tôi, nhưng dừng lại ngay ở cự ly cách tôi hơn một mét, chúng tôi cứ lẳng lặng nhìn nhau như vậy. Nàng thay đổi, trở nên thành thục mỹ lệ hơn, toàn thân tỏa ra một loại khí chất tao nhã, không còn là cô bé ngày trước vô cùng thẹn thùng, gặp phải chuyện thì có hơi sợ hãi. Đôi mắt của tôi bắt đầu nhòe đi, rơm rớm nước mắt. Tôi nhìn thấy khóe miệng nàng đang run run, đôi mắt vẫn bình tĩnh nhìn tôi, giống như nhìn thấu lòng tôi, tôi đoán chắc hẳn bây giờ trong lòng chúng tôi đều nghĩ giống nhau! Yêu nhau mười năm, nhưng sáu năm xa cách, thời gian sáu năm chúng tôi chỉ có thể gặp mặt nhau vài lần, những lúc khác cả hai đều đau khổ chờ đợi, thật khó tin tưởng chúng tôi lại có thể chịu đựng được.

46.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Học Viện Quân Sự Liệt Hoả

| Ngôn tình | Hoàn thành

"Người tiếp theo, Thẩm Quân Sơn!" Tạ Tương không tự chủ được mà thở gấp, người xếp hàng phía trên đã đi vào cổng, tiếp theo chính là cô rồi. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, cô vẫn không tránh khỏi có chút căng thẳng. "Phù, bình tĩnh nào!" Tạ Tương nhủ thầm trong lòng. "Người tiếp theo, Tạ Lương Thần!" "Có!" Gần như là vô thức, Tạ Tương trả lời một cách dõng dạc, những học viên khác đang chờ ở hành lang cũng nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.Cô vội vàng cúi gằm mặt xuống, vò vò mái tóc vừa mới cắt ngắn của mình một cách thiếu tự nhiên, cầm tờ giấy kiểm tra sức khỏe của mình, bước thật nhanh về phía phòng y tế. Một tiếng "bịch" vang lên, Tạ Tương va phải người vừa mới bước ra từ trong phòng y tế, tờ giấy khám sức khỏe rơi xuống đất. "Xin lỗi!" Tạ Tương liên tục nói xin lỗi người đó. Thẩm Quân Sơn khom người xuống nhặt tờ kiểm tra sức khỏe lên, cúi đầu nhìn cô bằng ánh mắt đánh giá.Người đứng trước mặt thấp hơn anh một cái đầu, làn da rất trắng, thân hình gầy gò, cái cổ mảnh mai đến mức dường như chỉ cần mạnh tay một chút là có thể bẻ gãy, nhìn kỹ mới thấy trên móng tay có vệt màu hồng nhạt, rõ ràng là trước đây từng sơn móng tay, nhưng đã dùng bấm cắt đi. Mới có mấy năm mà học viện quân sự Liệt Hỏa đã xuống cấp đến mức độ này, ngay cả kẻ có tố chất thế này mà cũng có thể thông qua bài kiểm tra nhập học sao?

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Cô Ấy Là Hương Hoa Sơn Chi

Chấp Thông Nhất Căn | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa thu dần trôi qua, thành phố Ngân nghênh đón đợt khí lạnh đầu tiên của mùa đông. Những chiếc lá khô rơi đầy trên đất, bị gió cuốn đi, mang theo một làn gió lạnh. Tiếng chuông kết thúc tiết học cuối vang lên, cửa kính trong suốt nơi phòng học, xuất hiện những thân ảnh mờ ảo. Trên hành lang phòng học, từng âm thanh không ngừng vang lên, nào là tiếng thu dọn sách vở, tiếng cười nói, quang cảnh xung quanh trở nên náo nhiệt.Tiết học cuối kết thúc đã là xế chiều, cũng đã đến giờ ăn tối của mọi người, hiện giờ thời tiết bắt đầu chuyển mùa, trời dần chuyển tối, trường học được xây dựng rất lâu đời, không có điều hoà, ngay cả máy sưởi càng không cần nghĩ đến. Bạn cùng phòng Bùi Anh không ngừng lên tiếng oán giận, sắp cuối khoá mới bắt đầu lo lắng. “Chi Chi, chút nữa chúng ta cùng nhau đi ăn cơm nhé? Không biết hôm nay nhà ăn có món gì nhỉ?”“Có lẽ hôm nay không được, ngày mai là cuối tuần, tớ phải quay về nhà.” Giọng nói Thiên Chi rất êm tai, còn mang theo chút ngọt ngào. Bùi Anh nghe đến đây, đột nhiên dùng mu bàn tay đặt vào trán mình, chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn Thiên Chi nói, “Ôi tớ quên mất, tớ quên hôm nay cậu phải về nhà, nhớ không lầm thì cậu từng nói, một tuần phải về nhà một lần đúng không?”

21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Trao Anh Một Vì Sao

| Ngôn tình | Hoàn thành

Ninh Tiểu Tinh bắt đầu hối hận vì tham gia buổi họp lớp lần này. Kỳ nghỉ tết thanh minh, Ninh Tiểu Tinh trở về viếng mộ bố mẹ, vừa hay gặp lại người bạn cùng lớp cấp Ba tên Lý Thanh Vũ. Nhất thời “rơi não”, bị đối phương thuyết phục, Ninh Tiểu Tinh liền đồng ý tham gia buổi họp lớp. Buổi họp lớp chính thức là vào ngày mai, tối nay chỉ có mấy người hẹn nhau đi uống rượu, hát karaoke.Sau khi đến, Ninh Tiểu Tinh mới phát hiện ra, những người tham gia buổi tụ tập này, không cùng một thế giới với cô. Hồi còn đi học, Ninh Tiểu Tinh là kiểu học sinh cá biệt dễ thấy trong nhiều trường học: Không học hành nghiêm chỉnh, nhà có tiền, thành tích lẹt đẹt. Cũng may cô chỉ ham chơi chứ chưa bao giờ bắt nạt người khác, thế nên mới không bị nhiều người ghét.Ngoại trừ Thẩm Trầm. Suốt thời gian học cấp Ba của Ninh Tiểu Tinh, cô vẫn luôn theo đuổi Thẩm Trầm, kết quả cuối cùng, chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của cậu. Sau này bố Ninh phá sản, từ một cô công chúa nổi bật, trong nháy mắt cô biến thành một đứa nghèo túng không có nổi tấm bằng tốt nghiệp Trung học, nhìn thấu thói đời nóng lạnh, nếm hết mọi sự buồn đau.

11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Tôi Là Beto

Nguyễn Nhật Ánh | Teen | Hoàn thành

Tên tôi là Bêtô. Đó là cái tên chị Ni đặt cho tôi. Đúng ra, cái tên ban đầu là Bêbêtô. Bạn có biết Bêbêtô là gì không? Chắc bạn nghĩ đó là một loại củ cải? Trật lất rồi, bạn ơi. Đó là tên của một cầu thủ đội Brazil. Chị Ni đặt cho tôi cái tên đó chính xác là vào ngày 15 tháng 7 năm 1994, tức là đúng nửa tháng sau ngày đội tuyển Brazil đoạt chức vô địch giải bóng đá thế giới lần thứ 15. 

0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc

Viên Viên Hựu | Teen | Hoàn thành

Một ngày đẹp trời, tại thành phố S, giữa dòng người đông đúc, một cô gái xinh xắn khoác tay mami và xách theo một chiếc vali cỡ vừa,đang rất háo hức vẫy một chiếc xe taxi đến sân bay. Và đây không ai khác chính là nữ chính của chúng ta Hàn Ngọc Hy. Cô đang rất vui vẻ vì papa và mami của cô đã đồng ý cho cô đi chơi một mình mà không có họ sau một ngày cô nài nỉ sắp gãy lưỡi.Đến sân bay, cô lưu luyến chào pa&ma và lên máy bay. Đúng 9h sáng máy bay hạ cánh xuống thành phố A. Cô sung sướng hét lên ' A A A, thành phố A tôi đến rồi đây'. Rồi cô lên taxi và đến khách sạn Thiên Minh, nơi mà cô đã đặt phòng trước. Đến đây cô lấy phòng và nghỉ ngơi định sẽ đi tham quan vào lúc 3h chiều. Nghĩ rồi cô nhắm mắt rồi chìm vào giấc ngủ.Trời chạng vạng tối, cô mở mắt và bật dậy y như cái lò xo. Xem đồng hồ '' trời ơi 6.30 rồi sao không ai gọi mình dậy cơ chứ. À mà khoan ba mẹ có ở đây đâu mình đi chơi mà =.=. Ai ui mình đãng trí quá đi à. Aida mới 20 cái xuân xanh mà đã như này rồi. Hiuhiu, y như Linh Linh nói, không sai xíu nào. Thôi ăn xong đi ngắm cảnh đêm cũng được ''.

10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Touch Of Enchantment

Teresa Medeiros | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Cô là đại tiểu thư của gia tộc phép thuật. Từ bé đã có khả năng thiên phú đối với phép thuật. Cô cũng đã được chọn là người kết thừ truyền thống của thế giới này từ khi lọt lòng mẹ. Vì đến đời của cô, ông cha đều nhận ra sức mạnh tiềm ẩn sâu trong con người cô đang dần dần được bộc phát mạnh mẽ mà ở các đời khác không thể bào có được.

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Kiến Quỷ

Bất năng phát nha đích chủng tử | Ngôn tình | Hoàn thành

Hắn là một con quỷ sống ngàn năm ẩn cư trong một ngôi làng nhỏ bé. Cũng chính là một con quỷ mà nhiều người muốn giết chết nhất. Hắn cười nhạt, cứ hễ là quỷ đều phải chết ư, trong khi hắn còn chưa động chạm hay là hại đến nhân dân bách tính trong làng. Nói hắn là quỷ, người ta cứ nghĩ dung mạo của hắn trông rất ghê tởm, nhưng không phải như vậy. Dung mạo hắn không khác gì con người, thậm chí còn đẹp hơn cả con người. Từng đường nét góc cạnh đều rất rõ nét, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp tà mị của hắn.

3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Lời Hẹn Ước Mùa Giáng Sinh

Mary Balogh | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Truyện Lời Hẹn Ước Mùa Giáng Sinh là một tựa truyện thuộc thể loại tiểu thuyết lãng mạn. Truyện kể về một câu chuyện tình yêu vô cùng lãng mạn và cảm động giữa hai nhân vật chính là Falloden và Eleanor. Falloden là một bá tước, để cứu gia sản của tổ tiên và biệt thự Grenfell Park chàng phải lấy một con gái của một thương gia giàu có. Chàng bắt đầu cuộc hôn nhân với Eleanor một cách đầy định kiến và ác cảm.Eleanor là một cô gái lạnh lùng và đầy kiêu hãnh, cô rất ghét tầng lớp quý tộc nên cuộc hôn này đối với cô cũng chẳng vui vẻ gì. Cô chỉ muốn vui lòng người cha sắp chết của mình. Và cô phải thực hiện lời hứa với ông rằng cô sẽ tận hưởng một mùa giáng sinh thật vui vẻ.Đầy sự mâu thuẫn về cuộc hôn nhân này nhưng Falloden và Eleanor vẫn phải chung sống với nhau. Nhưng liệu rằng giáng sinh có mang điều kỳ diệu đến với hai người? Liệu đêm giáng sinh có dẫn lối cho hai người đến với hạnh phúc và yêu thương? Tất cả câu trả lời sẽ được giải đáp trong tựa truyện này. Mời các bạn cùng theo dõi và đón đọc tựa truyện hấp dẫn và cuốn hút này nhé!

5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Yêu Tinh Chân Dài

Phượng Cửu An | Ngôn tình | Hoàn thành

Chiếc xe Maserati đen ngừng tại ven đường, ngồi sau tay lái là một cô gái đeo kính mát nhếch cao đôi môi đỏ, ngón tay thon dài gõ nhẹ vô-lăng, cô hơi nghiêng đầu, trong tai nghe bluetooth trợ lý vẫn đang thét to: “Chị, hướng dẫn đường đi không dùng được sao? Thật sự không được sao? Trung tâm triển lãm rất dễ tìm mà!!!” Cô gái nhìn trên màn hình biểu thị nhắc nhở đã đến điểm đích, nói: “Fiona, chỉ cần nói cho chị bây giờ chị quẹo trái hay quẹo phải.” Tim trợ lý mệt vô cùng: “Chị, chị đi từ hướng nào? Từ đường Nhân Dân hay đường Hòa Bình đi qua?”Cô gái cũng tỏ vẻ cẩn thận suy nghĩ, mặc dù mới chỉ nghĩ được một giây đã nhẹ nhàng nói: “Không nhớ rõ nữa.” “Ôi trời ơi… Đầu xe theo hướng nào? Nếu không chị hỏi đường xem? Đã nói chị để lái xe chở đi từ sớm rồi mà…” Cô gái cười: “Fiona, trái và phải, em thích bên nào hơn?” “Em điên rồi.” Trợ lý Tần Lâm sụp đổ. Đuôi xe truyền tới một tiếng loảng xoảng song chiếc xe vẫn đứng im không chút sứt mẻ. Cô nâng mắt nhìn sang kính chiếu hậu.Cách lớp kính râm, có một bóng người duyên dáng mặc trang phục đỏ rực nâng chiếc xe đạp lên, đờ đẫn nhìn đuôi xe, cô gái nhếch miệng, nhẹ giọng nói: “Fiona, chị bị đụng phải rồi.” Xe đứng yên ở ven đường cũng có thể đụng phải, vận may của vị “Người gây họa” này cũng thật kém.

12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55