Sau Khi Gả Cho Hoàng Tử Tàn Tật

Lý Tưởng Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Sau Khi Gả Cho Hoàng Tử Tàn Tật của tác giả Lý Tưởng Hoa. Phủ của Tứ Hoàng tử nằm ở vùng hoang vu hẻo lánh nơi ngoại ô, bị bao trùm bởi mạng nhện trắng xóa, quanh năm không người ghé thăm. Bùi Nguyên bị phế một chân nằm liệt trên giường, người đầy vết bẩn, đến gương mặt lâu ngày chưa rửa cũng không thể nhìn ra dáng vẻ. Hắn nằm đấy thờ ơ nhìn nàng, trong mắt tràn đầy thù địch cùng chán ghét.Ngược lại, Bảo Ninh rất vui vẻ. Nơi này lục đục giữa tỉ muội, không có cay nghiệt của chủ mẫu, nàng muốn làm gì cũng được, nuôi gà trồng rau, hai người có thể sinh hoạt rất khá.Nhưng vị phu quân bị tàn tật này tính tình không tốt lắm.Bảo Ninh bưng một bát cơm ngồi xổm bên người Bùi Nguyên, trông mong nói: "Ta đem hết thịt cho ngươi, sau này ngươi phải đối tốt với ta đấy."Nếu yêu thích thể loại cổ đại, bạn có thể đọc thêm Đích Phi Sách hay Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Tối Nay Đi Gặp Em

Ngân Bát | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Tối Nay Đi Gặp Em của tác giả Ngân Bát. Cô yêu cầu khá cao, nhưng may thay vẫn tìm được một người phù hợp, chính là giáo thảo của đại học C, anh tên Tạ Yển Xuyên.Đối phương cao một mét tám tám, cơ bụng tám múi, giọng hay, học giỏi, thích sạch sẽ, yêu vận động, không hút thuốc, không uống rượu...Buổi chiều đầu tiên gặp mặt offline Chu Phỉ lại bắt đầu rén.Hôn trộm không thành, còn bị ghẹo lại.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Vướng Mắc Ngọt Ngào hay Công Lược Bạch Nguyệt Quang của cùng tác giả.

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Phượng Hoàng Tại Thượng

Tuyết Tiểu Đóa | Ngôn tình | Hoàn thành

Núi Côn Luân, trấn Hoang Hà, trà lâu Linh Lang là nơi giao thoa của lục giới. Lui tới chỗ này là đủ mọi dạng, có yêu ma khoác da người, có nhân loại thân tản ra lệ khí, thỉnh thoảng có vài vị tiên quân xen vào chuyện chúng sinh cũng không phải là lạ. Gần đây lại có một yêu thành tồn tại đã gần trăm năm, đây lại là trà lâu nghỉ chân duy nhất ở trấn cho nên lại càng hỗn tạp đủ mọi loại người, phi thường náo nhiệt.Hiện tại có mấy vị tiên hữu hẹn với nhau tới yêu thành tìm kiếm bảo vật, thuận đường nhân dịp ghé chỗ này uống trà, nói chút chuyện bát quái. Bọn họ đang vui vẻ hàn huyên thì bỗng nhiên bị một tiếng hắt xì cắt ngang. Tất cả đồng loạt nhìn sang bên cạnh, thấy hàng xóm là một thiếu niên áo trắng đang cầm chén trà lên uống một ngụm cho thông cổ.Đám tiên quân thu hồi ánh mắt, tiếp tục chủ đề chuyện phiếm: “Sau kỷ nguyên hồng hoang, kế thừa huyết thống của thần thượng cổ chỉ có Long tộc và Phượng Hoàng, ngay cả Giao tộc ở Bắc Hải cùng Hồ tộc ở Thanh Khâu của lục giới cũng chỉ xuất hiện sau kỷ nguyên thượng cổ. Hiện tại cho dù Thiên tộc có rêu rao huyết mạch của mình là truyền thừa của cửu thiên Phượng tộc bao nhiêu thì Thiên quân đầu tiên cũng chẳng qua là hỗn huyết của Phượng tộc và Giao tộc. Người các giới đều biết rõ nhưng chỉ không dám nói trắng ra thôi.”

34.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Elven vow: Ước hẹn tiên tộc

Cindy Cynthia | Ngôn tình | Hoàn thành

Ta hướng mắt về phía cánh đồng hoa ánh đỏ trong buổihoàng hôn rồi kiễng chân, hôn nhẹ lên má chàng. “Phu quân, thiếp muốn cả cuộc đời này sẽ mãi mãi được bên chàng. Được nhìn ngắm con chúng ta khôn lớn”. Chàng mỉm cười ôm ta vào lòng. Ta nhìn ra phía xa, nơi cánh chim đại bàng đang sải đôi cánh dài trong buổi chạng vạng. Ta tự hỏi vì cảnh vật đẹp như thế mới khiến bản thân cảm thấy hoan hỉ, hay do có chàng bên cạnh nên mỗi phút giây trôi qua đều là niềm hạnh phúc tưởng như kéo dài vô tận?”. Ta bừng tỉnh sau một giấc mộng đẹp. Trong mơ, ta đứng cạnh một người đàn ông không rõ mặt, cả hai đang nhìn về phía vùng thung lũng trải đầy hoa vàng trong buổi chiều tà. Ta biết rằng đó chỉ là giấc mơ, nhưng sao lại thấy hạnh phúc đến vô ngần. Có lẽ những giấc mơ tốt thì sẽ ảnh hưởng tích cực lên kẻ mộng mị như ta đây. Vấn đề là thần thánh ít khi nằm mơ. Nếu chúng ta có mơ thì chắc chắn đó là một lời tiên tri, một điềm báo. Ta sắp lấy chồng rồi, người đàn ông trong mơ có lẽ là “người đó”. “Adena, ta có việc cần nhờ con. Con hãy đi đến phương Bắc và kết hôn với một hoàng tử tiên tộc được không?”. Nửa năm trước, bà tổ của ta – nữ thần Gaia đã đến Olympus và đề nghị với ta như thế. Khi đó, mẫu hậu ta đã thẳng thừng bác bỏ ý kiến của bà với lí do phương Bắc quá nguy hiểm với một tiểu thần như con gái mình. Ta tuyệt đối không được đến nơi đấy nếu không có người đi cùng, huống hồ là việc kết hôn với một gã tiên xa lạ.

13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Tùng Hoa

Nguyễn Dương | Khoa huyễn | Hoàn thành

Đôi nam nữ đi dọc bờ biển bên cạnh nhau trong một buổi chiều tà. Ánh mặt trời đỏ ửng ở phía cuối chân trời, tiếng sóng vỗ rì rầm vào bờ cát mịn, cảnh vật vẫn thanh bình dù thế giới đã có bao biến động. Cô bé gái chừng bốn năm tuổi chạy tung tăng gần mép nước chơi đùa, chốc chốc lại cúi xuống nhặt nhạnh thứ gì đó như là những chiếc vỏ ốc lẫn trong cát bị sóng đánh bật lên. Được một lúc thì họ dừng lại, đứng nhìn cảnh hoàng hôn trước mặt, tư lự chẳng nói gì nhiều."Dạo gần đây ta suy nghĩ rất nhiều về những chuyện đã qua, những điều kỳ lạ mà chưa ai hiểu hết được. Chúng ta đứng giữa thế gian này thật bé nhỏ. Trong khi chúng ta đang mải miết tranh đấu thì Tạo Hóa vẫn đang làm việc của riêng mình, định đoạt mọi thứ tồn tại xung quanh. Rồi một lúc nào đó, Tạo Hóa lại đưa tay chạm vào thế giới này lần nữa, lúc đấy mọi thứ sẽ ra sao? Những tòa thành này có tan thành cát bụi? Chúng ta có biến mất như thể chưa từng tồn tại? Thế giới này rồi sẽ trở thành như thế nào? Những chuyện như thế rõ là chúng ta không thể nào điều khiển được…"Chàng trai nhìn sang cô gái, nàng đang mỉm cười nhìn đứa trẻ đang chơi đùa gần đó. Cô gái thở dài, mắt không rời cô bé gái, nhẹ cười rồi nói: "Chuyện của Tạo Hóa hãy cứ để yên cho Tạo Hóa. Chúng ta hãy sống cuộc sống của chúng ta tại thời đại của chúng ta cho thật tốt, dù mãi về sao thế gian có biến đổi thế nào thì khi ấy chúng ta không cần phải hối tiếc điều gì cả."

21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Hiểu Về Trái Tim

Minh Niệm | Khác | Hoàn thành

Người ta vẫn thường nói rằng nghèo là khổ, nghèo khổ, chứ ít ai nói giàu khổ cả. Thật ra, người nghèo có nỗi khổ của người nghèo mà người giàu cũng có nỗi khổ của người giàu. Người nghèo vì không chấp nhận cái nghèo, oán ghét cái nghèo, muốn được giàu nên mới khổ. Còn người giàu lại sợ bấy nhiêu tài sản chưa đủ làm người khác nể phục, sợ bị phá sản, sợ bị kẻ xấu lợi dụng hay hãm hại nên mới khổ.So ra cái khổ của người giàu còn phức tạp và nan giải hơn người nghèo. Phải chi trong xã hội ai cũng như ai, ai cũng sở hữu tài sản như nhau thì chắc chắn ý niệm giàu nghèo sẽ không có. Nhưng điều ấy không bao giờ là thực tế khi con người ngày càng ưa chuộng vật chất và xem đó là điều kiện căn bản của hạnh phúc. Cho nên, nếu ta may mắn không bị cuốn theo quan niệm của xã hội mà thoát ra khỏi ý niệm giàu nghèo, ta thấy sự hưởng thụ vật chất không phải là lý do lớn nhất để ta có mặt ở trên cõi đời này, thì chắc chắn ta sẽ không còn than nghèo khổ nữa.Người ta cũng thường gộp chung cực với khổ, cực khổ. Nhưng bản thân của sự cực nhọc chưa chắc đã là khổ. Chỉ vì ta kháng cự lại nó, ta muốn mình không phải vất vả mà vẫn có đầy đủ mọi thứ tiện nghi như bao người khác nên ta mới khổ. Ta chỉ biết so sánh, đòi hỏi, chứ không chịu tìm hiểu căn nguyên sâu xa tại sao mình lại cơ cực.

10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Kế Hoạch Dưỡng Thành Ca Hậu

Vân Giáo Chủ | Ngôn tình | Hoàn thành

Hai người vừa đi xuống cầu thang đến lớp học ở tầng dưới, lập tức có một nam sinh đeo kính ở trong đám người chạy đến trước mặt Tô An Ninh. Nam sinh này trong tay nắm chặt một bức thư, có lẽ là vì rất căng thẳng nên tay hơi run run. Cậu ta ngăn lại trước mặt Tô An Ninh, mặt đỏ như quả táo, mãi mà không nói nên lời. Tô An Ninh nhìn cậu ta, vẻ mặt rất bình tĩnh, “Bạn học, bạn có chuyện gì à?”Nam sinh lắc lắc đầu, sau đó mới kịp phản ứng ra mà lại gật gật đầu, giơ hai tay ra đưa thư tình đến trước mặt Tô An Ninh, lắp ba lắp bắp nói, “Có, tớ có.”. “Bạn học… Tô… An Ninh… tớ, tớ thích…cậu, cậu có thể… hẹn hò… với tớ được không?” Cuối cùng cũng cà lăm xong, trong giọng nói còn mang theo giọng điệu khác, khi nghe có cảm giác rất kỳ cục. Tưởng Hủ Hủ đứng một bên cười một tiếng.Mặt nam sinh càng đỏ hơn, càng bứt rứt lo lắng hơn nữa. Tô An Ninh liếc Tưởng Hủ Hủ một cái, cô ấy lập tức che miệng đứng sang một bên, nhìn bả vai vẫn còn đang run lên của cô ấy, hẳn là vẫn đang còn cười đây. Tô An Ninh không quan tâm đến cô ấy nữa, nhìn bức thư trong tay nam sinh trước mặt, không đưa tay nhận, “Vị bạn học này, luyện tiếng phổ thông cho tốt rồi hẵng đến trước mặt người ta thổ lộ nhé.” Rồi cô kéo Tưởng Hủ Hủ đi.

8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ

Phù Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành

Trâu Nhạn giật mình, chần chừ ngồi dậy, hít thở sâu ba lần xốc lại tinh thần rồi mới ra mở cửa. Ngoài cửa là một đại ca tầm ba mươi mặc đạo bào màu xanh tro, tuấn tú xuất trần, hắn mỉm cười nói với nàng: "Liêu sư muội, sư phụ gọi muội đến Trúc Khúc U phố." Trân Nhạn: Liêu sư muội? Sư phụ? Trúc Khúc U phố? Cái gì thế này, nếu nàng xuyên không thật, vì sao không có trí nhớ đính kèm, vì sao không có hướng dẫn tân thủ hả hả? Ặc! Muốn chết! "Ừm... Sư huynh ạ?" Trâu Nhạn hỏi dò.Đại huynh vô cùng hiền hòa nói: "Sư muội khẩn trương hả? Đừng sợ, sư phụ chỉ muốn dặn dò muội một vài lời thôi, đến nhanh nhé." hắn nói xong rồi chuẩn bị cáo từ, Trâu Nhạn vội vàng gọi với lại. Đại huynh thắc mắc quay đầu lại, Trâu Nhạn kiên trì hỏi: "Sư huynh có thể dẫn muội qua đó được không?" Ngay cả bản đồ cũng không có, không có người dẫn đường thì nàng đến đó kiểu gì?! Đại huynh cũng không lấy làm lạ, tốt bụng dẫn đường cho nàng. "Liêu sư muội, muội đừng lo lắng quá, Thanh Cốc Thiên chúng ta cũng không như mấy nơi khác, không cần để tâm mấy cái này." Trâu Nhạn ra vẻ lắng nghe đi đằng sau, thỉnh thoảng gật đầu hưởng ứng, thật ra trong lòng đầy nghi vấn. Đờ mờ cái gì đây, chẳng hiểu gì cả!

17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Hôm Nay Mật Đường Có Chút Ngọt

Nhất Chích Nịnh Mông Hà | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáng sớm, vài tia nắng tinh nghịch leo lên bệ cửa sổ, hắt lên mặt của Điềm Mật, không khỏi khiến cô cảm thấy khó chịu, liền mở mắt. Không ngờ lại nhìn thấy Cửu gia đang nằm ở bên cạnh, còn đang chăm chú nhìn mình thì giật phắc một cái! " Dậy rồi à? " - Tạ Cửu kéo kéo má đỏ của cô đầy cưng chiều. Điềm Mật khẽ ừ một tiếng." Cửu gia, quà của anh còn chưa mở? " " Quên mất, phải làm sao đây nhỉ? " - Vừa nói vừa ôm cô vào lòng, còn khẽ kề vào bên tai cô mà cười khẽ. Điềm Mật di chuyển ngón tay: " Vậy bây giờ mở nhé. "

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Hạnh Phúc Quả Táo Chín

Lão thảo ăn nộn ngưu | Ngôn tình | Hoàn thành

Máy bay chậm rãi trượt trên đường băng, Tần Tri chạm tay vào bức thư vài lần. Chờ máy bay ổn định, anh vội vã mở phong bì. Thư này một tháng trước Quan Thục Di đã đưa Ngô Gia Dương. Quan Thục Di nói, trước khi Tần Tri về nhà hãy đưa anh. Ngô Gia Dương rất nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ này. Tần Tri: Khi anh mở lá thư này, em biết, anh đang trên đường về nhà. Em muốn chính thức báo cho anh một tin: Em sắp làm mẹ. Với em, đây là một chuyện vui làm em vừa ngạc nhiên, vừa mừng và lo sợ. Trong đời, ngoài chuyện được gả cho anh, em tin, đây là chuyện vui nhất em từng có.

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Lại Trầm Luân Lần Nữa

Hải Ma Phấn | Ngôn tình | Hoàn thành

Trong phòng bệnh chăm sóc đặc biệt của BV Nhân Khang, thời điểm Cố Noãn Phong nghe thấy bác sĩ tuyên bố não bộ Diệp Thanh Thành tử vong, nàng lần đầu tiên không kiêng dè khóc thành tiếng. "Bác sĩ, tôi không tin, không phải ông nói còn có trường hợp hôn mê một tháng sao? Anh ấy mới hôn mê hơn 20 ngày, Tần Thương, Tử Khanh, các anh nói một câu, các anh đều là bác sĩ, các anh sẽ giúp anh ấy điều trị thêm, anh ấy chỉ là ngủ thiếp đi thôi mà..." "Noãn Phong, Thanh Thành nếu như nhìn thấy em như vậy cậu ấy sẽ khổ sở, cậu ấy ra đi rất vinh quang, cậu ấy là anh hùng, cậu ấy cứu người khác..." "Em không cần sinh ấy làm cái gì anh hùng, em chỉ muốn anh ấy sống thật khỏe mạnh."

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Hồng Nhan Lộ Thủy

Trương Tiểu Nhàn | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa đông ở Luân Đôn lạnh thấu xương và u ám. Hình Lộ nhớ lần đầu tiên cô đến đây vào năm chín tuổi, bố cô đã nói cho cô biết: “Con sẽ yêu Luân Đôn, nhưng con sẽ hận thời tiết ở đó.” Lúc đó, tại sao cô lại không tin cơ chứ? Cô đã từng cho rằng, khi cô có thật nhiều thật nhiều tiền, cô sẽ trở nên rất vui vẻ, tất cả những gì cô đã từng khát vọng, bây giờ cô đều có thể có được.

4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Khuyết Danh | Ngôn tình | Hoàn thành

Tập Vị Nam luôn luôn bình tĩnh, ngày cả khi bị dí súng vào đầu, mặt vẫn luôn không biến sắc. Lời của Diệp Bạc Hâm mặc dù làm tâm anh hỗn loạn, nhưng anh hiểu rõ, cô đã được hứa hôn cùng người khác. Lời nói của anh như đâm vào nỗi đau của cô, nụ cười trên mặt cô dần dần mất hẳn: "Vị hôn phu chết tiệt, anh ta mỗi ngày đều ôm phụ nữ khác trên báo, còn nói cái gì mà gặp dịp thì chơi, góp vui lấy lệ, xem em dễ lừa sao? Còn người đàn bà kia cố làm ra vẻ, anh ta còn ngu ngốc chu cấp cho cô ta, bị cô ta xoay vòng vòng. Diệp Bạc Hâm em vì sao phải chịu đựng anh ta, chịu sự uất ức chứ?" "Anh ta có thể cùng người phụ nữ khác làm loạn, vì sao em không thể tìm người đàn ông khác cơ chứ."Tập Vị Nam nhìn vào quảng cáo trên màn hình LCD của tòa nhà đối diện, ánh sáng rực rỡ trên đường nét của anh. Giọng của anh rất nhẹ: "vì thế, em muốn lấy hạnh phúc nửa đời sau của mình báo thù anh ta? Diệp Bạc Hâm lùi lại hai bước, vuốt vuốt tóc bên tai, "Bỏ đi, anh xem em là lời của người say." cô uất ức như muốn khóc, tâm trạng rối bời. Kéo mở cửa kính ra, cô quay đầu nhìn hình dáng đứng bên lan can, cái mũi hít rồi hít. "Không sao, Diệp Bạc Hâm em cũng không phải không có anh không được. Vốn dĩ em cho rằng, anh có chút thích em, xem ra là tự em đa tình rồi" Vì sao mắt lại rất cay? Nhất định là ánh sáng quá chói mắt rồi... đúng... nhất định là vậy...

65.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ốc Mượn Hồn

Hi Hòa Thanh Linh | Đô thị | Hoàn thành

Sau nửa năm quay cuồng vì công chuyện, Nguỵ Vũ Hoàn cuối cùng cũng có thời gian rảnh để bay từ New York về thành phố S. Thư ký Lý Tu Nhã sau khi nhận hành lý, liền hỏi hắn có tính toán gì không, về công ty hay đi đâu đó nghỉ ngơi. Hắn nhớ nửa năm nay không được gặp tình nhân, cười bảo: “Gọi điện cho tôi, lâu rồi không gặp Tiểu Trạch, tôi muốn đi thăm em ấy.” Sắc mặt Lý Tu Nhã khẽ biến nhưng không nói gì, dù sao đây cũng là chuyện riêng tư của hắn.Nguỵ Vũ Hoàn, ba mươi tuổi, CEO tập đoàn Hoàn Vũ, là nhân vật uy phong một cõi trong giới thương nghiệp thành phố S. Tuổi trẻ mà sự nghiệp thành công, cái chính còn là vẻ ngoài phong thần tuấn lãng, khiến không ít các cô gái, tiểu thư danh gia vọng tộc phải tơ tưởng. Nhưng vị này nhìn như Kim Vương lão ngũ toàn diện mọi mặt này lại có một đặc điểm không để ai biết được… Hắn là gay!Nguỵ Vũ Hoàn không phải thuộc dạng ai đến cũng mời chào, mà là hắn có ấn tượng không tồi với Lý Tu Nhã, còn rất thưởng thức tính cách cùng năng lực làm việc của anh. Huống chi tính chất công việc phải bôn ba khắp nơi, tình nhân có nhiều đến mấy mà lúc cấp bách thì nước xa không cứu được lửa gần, đưa Lý Tu Nhã theo tiện hơn nhiều. Lý Tu Nhã ở cạnh hắn, tuy không có bất kỳ danh nghĩa tình nhân chính thống gì nhưng Nguỵ Vũ Hoàn không hề bạc đãi anh. Trong khoảng thời gian này, tiền lương hay tiền thưởng, lời biểu dương, giày túi, đồ hàng hiệu, hắn đều lén mua cho anh không ít.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám

Yêu Xuyên | Ngôn tình | Hoàn thành

Tô Viện Viện vừa vào phòng bếp, đã ngửi thấy một mùi khó diễn tả được bằng lời.Hoàn toàn không thể gọi là mùi thơm, nhưng cũng không thể nói là thối: Mùi khoai tím thơm nồng hòa quyền với mùi tanh nhẹ, ngửi kĩ có thể tìm được một chút vị bạc hà cùng vị cỏ xanh như có như không ở trong đó, mà chờ mọi người phục hồi lại tinh thần thì lại thấy vị cay lưu lại chóp mũi xua đi không được, lưu lại mùi hương khó quên.Mặc dù mùi vị đặc biệt dị thường trộn lẫn cùng nhau nhưng lại khéo léo dung hợp ở cùng một chỗ nằm ngoài dự đoán của mọi người, cảm giác mùi vị chồng lên nhau làm cho người ta khó hiểu trình tự, nhưng mà không thể không nói, mùi này thật sự là….Phi thường quỷ dị, cực kì quỷ dị.Làm cho trong đầu người ta tự động nhảy ra hình ảnh có dấu hiệu đầu lâu viết: “Vật phẩm nguy hiểm.”. Tô Viện Viện theo bản năng lui về phía sau một bước.“Chào buổi sáng.”Để chế ra mùi vị lạ thường này hiển nhiên là đến từ sớm, lúc này đang đưa lưng về phía Tô Viện Viện rửa sạch bàn bếp. Xác định phía sau có động tĩnh cô nhàn nhạt chào một tiếng, không quay đầu, âm thanh có chút buồn, cũng không tháo khẩu trang xuống. Bóng lưng của cô cao gầy, bộ trang phục đầu bếp mặc trên người cô toát ra vẻ thập phần giỏi giang, tuy rằng bây giờ không phải thời gian đi làm, nhưng cô đã đem tóc bộc gọn bên trong mũ lý trắng, lộ ra một đoạn cổ thon dài trắng nõn.

18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Anh Muốn Cùng Em Đi Tới Cuối Cuộc Đời

Thị Kim | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáu giờ rưỡi sáng sớm, Mạc Phỉ bị đánh thức bởi tiếng điện thoại. Anh mê mang nhìn tên người hiện trên màn hình, nheo mắt lại, hơi ngẩn ra. Người này đã ở nước ngoài hai năm, bận tới mức như biến thành người ẩn hình luôn rồi, tết âm lịch gọi điện mười lần thì có tám lần không thèm nghe máy, thế mà hôm nay mới sáng tinh mơ đã chủ động gọi điện tới, nhất định là có chuyện gấp hoặc xảy ra chuyện gì đó rồi. Vội nhận điện thoại, nghe thấy giọng nói thanh lãnh quen thuộc: "Tôi nhớ là lần trước cậu bảo rằng, sau khi chia tay bạn gái rồi lại quay lại với nhau?" Giọng nói tuy hơi khàn, nhưng ngữ khí vẫn bình tĩnh trấn định như trước kia, không giống như đã xảy ra chuyện gì. Mạc Phỉ thở phào một hơi, nói: "Đúng vậy, sao thế?"

9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ngồi Mãi Sao Có Thể Không Loạn

Túy Hậu Ngư Ca | Ngôn tình | Hoàn thành

Ôn Đinh trầm thấp cười cười, buồn bực ngán ngẩm nhìn thoáng qua bốn phía, vừa hay nhìn thấy một người đàn ông trang phục màu đen đứng lại gọi điện thoại, trời rất nóng, anh ta mặc vào người một màu đen, cũng không thấy nóng sao. Áo đen, quần tây đen, một tay đút vào túi quần, một tay cầm điện thoại, ngược lại có chút đẹp mắt. Ôn Đinh cầm bút lên vẽ.Nửa giờ sau, người lúc nãy dương dương tự đắc cầm bức vẽ đi tới, vốn định mở miệng, sau khi nhìn thấy bức vẽ của Ôn Đinh, lời nói vừa đến miệng liền nuốt ngược vào, gục mặt rời đi.Ôn Đinh đối diện bóng lưng của ông ta: “Đại thúc, vẽ tranh cũng phải nhìn chất lượng, tục ngữ nói, hàng rẻ thường không tốt, hàng tốt thường không rẻ nha!. Dường như dưới chân người kia lảo đảo một chút.Ôn Đinh nhìn vào bức tranh đang vẽ một nữa, nhún nhún vai, nhìn thoáng qua đầu cầu trống không, người ngắm phong cảnh đã sớm rời đi, tranh này vẽ cũng không được. Nhìn đồng hồ một cái, Ôn Đinh dọn dẹp bản vẽ, ngồi xe buýt đi đón em trai Ôn Dĩ Nam tan học. Lúc Ôn Dĩ Nam nhìn thấy Ôn Đinh đang đeo bản vẽ to đùng trên lưng đứng trước cửa trường học, chạy ra, giọng mang chút trách móc: “Chị, không phải đã nói rất nhiều lần rồi sao, xa như vậy, chị đừng có tới đón em hoài.” Nói xong, nhận lấy bản vẽ Ôn Đinh đang đeo trên lưng.

13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Phu Rất Yếu Ớt

Uyển Nhược Kinh Niên | Ngôn tình | Hoàn thành

Rất nhiều rất nhiều năm về sau. Tiểu quái thú nằm ở sô pha trong phòng khách, liên tục ăn bỏng ngô, xung quanh bày đầy trà sữa nóng hổi, ngáp một cái thật to, nhìn phu trong phòng bếp đang đeo tạp dề màu hồng. Cái mũi khịt một cái, có thể ngửi được mùi đồ ăn ưa thích. Trong TV, phóng viên xinh đẹp đang đọc bản tin. “Chiều tối ngày hôm qua, một hiện tượng kỳ dị xảy ra phía trên thần xã Higurashi, một vầng sáng xuất hiện khoảng ba phút, rồi biến mất không còn… Phóng viên lập tức đến thần xã, đúng lúc phỏng vấn được một người của thần xã trong bộ trang phục pháp sư…” Màn ảnh cuối cùng là một gương mặt quen thuộc mà khó quên.Bỏng lập tức rơi hết xuống đất.

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Thật Lòng Yêu Em

Lục Xu | Ngôn tình | Hoàn thành

Trái tim Dương Tử Hân bỗng yên tĩnh trở lại, đôi mắt cô hơi rủ xuống, rơi trên bàn tay anh đang kéo người mình, động tác đơn giản nhưng có ma lực thần kỳ, xoa dịu tâm trạng nóng nảy của cô. Một chút tức giận, một chút không cam lòng. Còn nhớ, anh và cô từng nắm tay nhau, bọn họ cùng nhau đi siêu thị, cùng nhau đi dạo trong hoa viên của tiểu khu, cùng nhau ngồi một chỗ để ngắm trăng.

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Đi Xuyên Hà Nội

Nguyễn Ngọc Tiến | Đô thị | Hoàn thành

Thời bao cấp, nhà nước chia ra 11 mức được hưởng chế độ cung cấp thực phẩm và nhu yếu phẩm. Cán bộ cao cấp hưởng tiêu chuẩn ĐB (đặc biệt), cấp bộ trưởng và tương đương hưởng tiêu chuẩn A, cấp thứ trưởng tiêu chuẩn B; cấp trưởng của các “cục, vụ, viện”, các chuyên viên cấp cao, giám đốc... được tiêu chuẩn C. Còn cán bộ, công nhân viên chức hưởng tem phiếu E nhưng tùy theo mức lương sẽ được tiêu chuẩn tem phiếu E1 hay E2.

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26