Họa Gia Gia | Ngôn tình | Hoàn thành
Lưu Hàn Trạch lấy điện thoại trong túi quần, nhấn nút nghe vẻ mặt ảm đạm bỗng chuyển sang nhíu mày. Khi nghe điện thoại xong nhìn Cố Mai Nhàn nằm trên giường bệnh với ánh mắt phức tạp, chần chừ mấy giây mới mở lời: "Tiểu An ở nhà mới ngủ một mình không quen, tôi phải qua đó" Cố Mai Nhàn gắt gao bấu chặt ga giường, cười khổ nhìn anh, Tư Duệ An nhanh như vậy đã gọi điện cho anh rồi? "Cô ấy không còn nhỏ nữa biết tự chăm sóc cho mình, Trạch, ở lại với em chỉ đêm nay thôi...""Bệnh tình của cô cũng không nghiêm trọng, bác Trương sẽ chăm sóc cho cô" Lưu Hàn Trạch, một chút quan tâm anh cho em cũng khó như vậy? Em là vợ anh hay cô ấy? "Rốt cuộc là em quan trọng hay cô ấy quan trọng...em mới là vợ hợp pháp của anh, cô ta chỉ là tiểu tam có tư cách gì mà anh quan tâm.Cô ta không biết xấu hổ dành chồng người khác, cô ta không xứng..." ChátÂm thanh thanh thúy vang lên, Cố Mai Nhàn sờ bên má sưng đỏ, kinh ngạc nhìn Lưu Hàn Trạch, anh cư nhiên lại đánh cô vì người phụ nữ kia. Trước giờ dù anh luôn đối xử lạnh nhạt với cô cũng chưa từng ra tay đánh cô. Ha ha, Cố Mai Nhàn cô như thế nào lại có kết cục này, cô...thật sự thua rồi... "Cô nói cô ấy không xứng, vậy cô xứng sao, nếu không phải lúc trước cô cứu tôi trong vụ hỏa hoạn đó, một cái liếc mắt tôi cũng không muốn cho cô, Cố Mai Nhàn cô cho là vợ của tôi thì ăn nói ngông cuồng như vậy, cô so với Tiểu An cái gì cũng không bằng"
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tiểu Sơn Hoàng Đảo | Xuyên không | Hoàn thành
Lương đế chậm rãi đưa tay ra, muốn vuốt thẳng nếp nhăn giữa mi tâm Thất hoàng đệ của hắn, nhưng lại bị Tiêu Cảnh Diễm tựa như lạnh run né tránh. Tay của Lương đế đông cứng ở nơi đó, nhất thời nói không ra trong lòng là tâm tình gì. Thẩm Truy và Thái Thuyên nói xong mọi chuyện thì liền hành lễ rời khỏi điện, lưu lại một mình Tiêu Cảnh Diễm. Rồi chợt nhìn thấy một nhóm đại thần, các thần tử tới tới lui lui, Tiêu Cảnh Diễm bất kể chuyện lớn nhỏ, đem tất cả tấu chương nhất nhất nghe qua, hồi đáp những việc khẩn cấp, lưu lại chiết tử không gấp, đợi sau khi mọi người rời đi thì một mình xem lại. Chỉ xem một chút, trời đã vào đêm.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tang Giới | Ngôn tình | Hoàn thành
Thành phố S, nước A. Lăng Họa quan sát hàng chữ cuối cùng của bộ phim điện ảnh biến mất khỏi màn hình máy tính, đồng thời đưa tay gập nắp laptop xuống. Cô đứng dậy khỏi ghế, vươn vai vặn người rồi nhấc chiếc áo khoác mỏng bên cạnh lên, mặc vào người. Bây giờ ở thành phố S là mùa hè, ngày dài hơn đêm, trời tối khá muộn, thế mà lúc này bầu trời bên ngoài cũng đã tối mịt rồi. Nhưng cô vẫn chưa bật đèn lên, cứ thế giơ tay mở chiếc tủ quần áo bên cạnh ra.Sau đó, cô kéo hai chiếc vali cực lớn ở bên cạnh qua, đặt xuống đất, mở ra, ném quần áo ở trong tủ vào vali. Sau khi đã đựng đầy cả hai chiếc vali, cô mới cúi xuống xem giờ. Hai giờ sáng. Cho laptop vào cặp riêng, kéo khóa cẩn thận, sau đó cô mang cả vali và túi đựng laptop đến gần khu vực cửa ra vào, đi giày rồi ra khỏi nhà, đi xuống dưới.Cô từng ngắm cảnh đêm của thành phố này vô số lần. Bởi vì chính bản thân cô cũng không nhớ rõ rốt cuộc đã có bao nhiêu lần mình giật mình tỉnh giấc, giương mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đến tận khi trời sáng hẳn mà vẫn chưa chợp mắt được thêm lần nữa. Đi tới trước tủ lạnh của tiệm tạp hóa, cô chạm tay vào một lon bia. Nhưng khi ngón tay vừa chạm vào lon bia mát lạnh thì lập tức dừng lại. Cô khẽ cúi xuống rồi chọn lon Coca bên cạnh.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tình Bảo Nhi | Sắc | Hoàn thành
Tướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ công, có ngược. Long Thiếu Du đảm nhận chức Minh chủ võ lâm, là người đầy hiệp nghĩa và trách nhiệm. Nguyện vọng của y chính là dùng kiếm của mình, tạo ra và bảo vệ sự bình yên của võ lâm. Nhưng, không ngờ lại có một người đã thay đổi y, người đã xông vào cuộc đời y, thay đổi vận mệnh của y. Ngọc Phong cứ thế mà đến gần y, đem theo tất cả sắc dục, đưa y vào hậu cung...Ân sư, tình thân, đạo nghĩa ở đời. Tất thảy hóa mông lung trong những xúc cảm, ái ngữ dịu dàng đẹp đẽ. Khi hắn giương kiếm trong tay trỏ về phía Ân Sư. Long Thiếu Du đã tự biết đời này đã định sẽ bị nhấn chìm trong đoạn tình cảm đầy cấm kị và điên cuồng này……
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nhất Điểu Anh Minh | Ngôn tình | Hoàn thành
A Vi kiễng chân, với tay lấy khăn lau trên sào phơi giặt ướt, nhanh chóng chà lau thật kĩ đôi quang gánh cùng thùng dụng cụ một lượt, chuẩn bị cùng ông nội ra ngoài. Kiều gia cũng không có ruộng đất gì, Kiều lão đầu là một người thợ trám sứ, cả đời chỉ dựa vào chuyện đi hết đường ngang ngõ dọc trám chén đĩa mà làm kế sinh nhai. A Vi ngày ngày đi theo ông nội, động tác nhanh nhẹn ở một bên giúp đỡ lão nhân làm việc. Mấy năm nay các nông hộ cùng mấy nhà bần dân đều sống nghèo túng, chén đĩa bình thường có rơi vỡ cũng cẩn thận giữ lại mà nhờ người thợ sứ sửa chữa. Tuy không được như lúc còn nguyên nhưng dù sao tiền sửa một cái chén so ra cũng tiện nghi hơn rất nhiều so với tiền mua chén mới.Nắng sớm dìu dịu vờn qua gò má ửng hồng của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn ẩn ẩn một tầng mồ hôi mỏng, khoé miệng tươi cười vui vẻ, chọc người nhìn tới không thể không nghĩ đến quả mật đào mọng đỏ thơm ngọt. A Vi năm nay đã 18 thế mà nhìn qua cũng chỉ như tiểu cô nương 16, mềm mại xinh xắn, cho dù trên người chỉ là y phục vải bố đơn giản nhưng cũng không thể giấu đi tướng mạo dễ nhìn.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tiểu Thanh Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Lão Tôn cầm tẩu hút thuốc, âm u nói. Thiếu niên trước mặt đã mười lăm tuổi, thân cao chân dài, gương mặt tuấn tú, tóc húi cua cắt ngắn sạch sẽ, làn da ngăm đen do phơi nắng trong núi cũng không che được sự xuất chúng cùng ưu tú của hắn. Hắn không giống như một người có thể bị chôn vùi ở cái thôn nhỏ này, rõ ràng sớm muộn gì cũng có ngày bay lên bầu trời. Nhưng lúc trước lão Tôn mua hắn về chính là vì muốn có đứa con trai dưỡng già, để Tôn gia có Căn Nhi, đặt tên cho hắn là Diệu Tổ. Lúc này nhìn lại đứa con trai nuôi này, càng nhìn càng thấy có tiền đồ, trong lòng lão Tôn càng hụt hẫng, sợ nuôi dưỡng hắn một thời gian dài vô ích, trong lòng liền không yên ổn.Căn Nhi ở đây ý chỉ có người con trai để duy trì hương hỏa, theo tư tưởng trọng nam khinh nữ. Từ khi còn nhỏ hắn đã rất thông minh, học tập tốt, trước nay đều xếp thứ nhất. Nhưng trong núi không có ai học cao trung, hắn muốn học tập liền phải đến trấn trên. Diệu Tổ kiên trì muốn đi học để kiếm được nhiều tiền, giáo viên cùng hiệu trưởng cũng đều đến nhà khuyên nhủ, lão Tôn thầm nghĩ, chỉ sợ là ông ta không giữ được Diệu Tổ. Ông ta gảy gảy tẩu thuốc trên mặt đất, phun ra một ngụm đờm, dùng đế giày dẫm lên, nói ra lời nói đã suy nghĩ vài ngày để dụ dỗ.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bát Thị Phong Động | Ngôn tình | Hoàn thành
Kỷ Khê chỉ từng gặp qua Nguyễn Hiếu Phong một lần, chính là lần cùng anh đi đăng ký kết hôn. Phóng viên đứng đầy ngoài cửa, ánh đèn flash liên tục nhấp nháy xuyên qua lớp màn cửa dày, tiếng ồn ào văng vẳng. Anh ngồi trên chiếc ghế sô pha bé nhỏ cũ nát trong nhà cô, biểu cảm lãnh đạm biếng nhác. Lúc nghiêng đầu nhìn cô, tiện tay dụi tắt luôn điếu thuốc. Nguyễn Hiếu Phong đã từng gặp Kỷ Khê hai lần.Lần đầu tiên là năm năm trước, khi ấy anh ngồi bên dưới sân khấu, còn cô đứng bên trên. Người trên sân khấu mặc một bộ váy đỏ, thắt lưng đung đưa, điệu nhảy mang theo vẻ ngây ngô. Lần thứ hai, đoàn phim của anh đụng mặt đoàn của cô, cô khoác chiếc áo phục trang màu xanh ngọc, lén rời đi theo anh, đôi mắt lấp lánh tựa vì sao. Kỷ Khê bị tung tin đã cùng ảnh đế trẻ tuổi nhất đăng kí kết hôn. Dân mạng đua nhau chia sẻ: “Kỷ Khê dựa hơi đàn ông đổi đời”, “sính lễ trị giá 2 tỷ”.Khi bị chất vấn, Nguyễn Hiếu Phong mặt mày lãnh đạm: “Là tôi ở rể.” Mẩu chuyện: Mọi người đồn rằng: Con người của Nguyễn Hiếu Phong bề ngoài ôn nhu bên trong lạnh lùng, lãnh đạm khó hiểu. Ở cùng vợ mới cưới mà cả tay cũng không nắm. Chỉ có Nguyễn Hiếu Phong hiểu rõ nếu chạm vào ngón tay mềm mại ấy thêm lần nữa, anh sẽ liền nhớ lại cái đêm ngọt ngào trầm luân kia. Anh khẽ cất tiếng a, nghe cô nhẹ nhàng gọi anh bằng “anh”. Lạnh lùng đến mấy cũng trở thành ngọn lửa nóng bừng bừng.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Trường Vũ Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Tình thân trong gia đình từ cái sự ham tiền của Nhị Nha, bất chấp sự chê cười của mọi người suốt bao nhiêu năm bởi vì mục đích mà chỉ mình cô biết. Tình thân gia đình còn có ở ông nội, bất kể là đứa cháu ruột côi cút của mình hay với đứa cháu không hề có chút máu mủ nhà họ Đỗ. Ông yêu thương từng đứa con, từng đứa cháu mình, chỉ mong cuối cùng chúng nó có được hạnh phúc. Tình thân giữa mấy anh em trai nhà họ Đỗ, ai cũng cả đống tuổi rồi, bình thường không thấy gì, có khi còn châm chích chê bai, chỉ khi một người có chuyện mới thấy hóa ra mình lại nặng lòng như vậy.Ngoài tình thân thì chắc chắn phải có tình yêu, không thì nó đâu còn là truyện ngôn tình nữa. Tình yêu của Nhị Nha và Hồ Duy gần thì ít mà xa thì nhiều, cho dù cô đã từng cất công chạy xa ngàn dặm để đuổi theo anh, để đuổi theo tình yêu của mình. Hai người đều là những người cô độc, bất kể bên trong ngôi nhà đầy ắp tiếng nói cười, cho dẫu bề ngoài vẫn hớn hở, vui vẻ hay bình thản thì bên trong vẫn là khoảng trống mênh mông. Thấu hiểu nên yêu, yêu từ rất lâu mà không ai bày tỏ, bởi khi vượt qua cái ranh giới mong manh đó sẽ là nghiêng trời lật đất.Nhưng mà cho dù có mưa gió bão bùng, có xa xôi cách trở, người có tình thì vẫn được ở bên nhau.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tuyết Mặc | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhiễm Việt vừa mới kết thúc một cuộc họp kéo dài, đầu có hơi đau, vì vậy ngồi lại tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần, cũng không vội vã rời đi. Những người khác đã thu dọn xong tài liệu, từ từ rời khỏi phòng họp. Một lúc sau, có một dì công nhân vệ sinh vào quét dọn, thấy trên ghế chủ vị còn người ngồi, cũng sợ hết hồn, không biết có nên tiếp tục quét dọn không. Nhiễm Việt mở hai mắt ra, có chút thất thần yên lặng mấy giây, mới cầm lấy văn kiện trên bàn, đứng dậy đi ra phòng họp.Giày da đế thấp đạp lên gạch men bóng loáng, tạo nên tiết tấu cộc cộc vang vọng trong hành lang yên tĩnh. Lúc đi qua phòng làm việc của tổng giám đốc, phát hiện Tần Trí Dật không ở bên trong, chắc là lại đi đâu phóng túng đến quên mất chuyện đi làm rồi. Khóe miệng Nhiễm Việt gợi lên một tia cười lạnh, nghĩ thầm Tần Trí Dật không tới làm việc cô càng bớt phiền. Mới vừa nghĩ tới đây, Tần Trí Dật lại gọi điện thoại đến. Anh ta ở bên kia cà lơ phất phơ nói: “Trợ lý Nhiễm, hiện tôi có chút việc, sẽ không đến công ty, cuộc họp vẫn thuận lợi chứ?”Giọng Nhiễm Việt bình thản trả lời: “Mọi việc thuận lợi.” “Nếu mẹ tôi gọi điện thoại đến tra hỏi công việc, cô biết phải làm sao chứ.” Tần Trí Dật không yên tâm dặn dò cô. Nhiễm Việt tập mãi thành thói quen trả lời: “Tôi biết rõ.” Vì vậy Tần Trí Dật hài lòng thỏa mãn cúp điện thoại, để bận rộn cái mà anh ta gọi là “chuyện nghiêm túc” đấy.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Dưới Ánh Trăng Kéo Dài | Ngôn tình | Hoàn thành
Cửa sắt cũ kỹ cao năm mét chậm rãi đóng lại, triệt để ngăn cách với mọi thứ bên ngoài, dập tắt hi vọng cuối cùng của Bạch Thiến Thiến. Bốn thủ vệ dáng người cường tráng, trong tay cầm trường thương, mặt than chặn bước chân cô, ánh mắt lạnh băng buông xuống, phảng phất như đang cười nhạo cô không biết tự lượng sức. Bạch Thiến Thiến mang theo rương hành lý, thân hình mảnh khảnh cương cứng tại chỗ, khuôn mặt nhỏ tinh xảo giống như góc váy đang tung bay, tái nhợt vô lực. Cô bị lừa.Bị khuê mật ở chung mười năm lừa tới nơi này! Hắc ngục. Cái ngục giam nam tràn ngập bạo lực, phạm tội, dâm loạn bất kham! Bạch Thiến Thiến cười khổ, Lâm Nhã thật sự muốn cô không chết tử tế a. Hít sâu một hơi, cô cúi đầu nhìn hành lý mình mang theo, lúc trước khuê mật tốt của cô – Lâm Nhã ' hảo tâm ' giúp cô tìm việc, nói là đi ngục giam nữ tử làm quản giáo, Bạch Thiến Thiến hiểu rõ, cũng chỉ có thân là thiên kim thị trưởng Lâm Nhã, mới có thể vận dụng quan hệ đem cái công tác quản giáo này an bài trêи người cô.Bạch Thiến Thiến sinh trưởng trong gia đình đơn thân, không có ba, mấy năm nay mẹ vì để cô vào đại học mà lao tâm lao lực, cô đã dự định, sau khi tốt nghiệp liền tìm một công việc tiền lương cao giúp mẹ giảm bớt gánh nặng, cô còn từng cảm kϊƈɦ Lâm Nhã, nghe nói chức vị quản giáo này rất nhiều người tranh nhau vỡ đầu còn không thể vào được. Khi cô nhìn thấy hai chữ hắc ngục to đùng trêи cửa sắt, não tức khắc chết máy!
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Yên Miểu | Ngôn tình | Hoàn thành
Cẩm y vệ vừa tuyên chỉ xong, Lại bộ thị lang Vương Lương đang quỳ trên đất đã kích động kêu lên “không. Ta muốn gặp Hoàng thượng. Ta bị oan”. “Hừ” tiếng cười nhạt khinh thường vang lên trong tai mọi người “Vương đại nhân, chuyện đã tới mưc này, ngươi còn kêu oa? Vì ngươi ăn hối lộ, làm trái pháp luật, cắn xén lương bổng của tướng sĩ biên quan, khiến mấy vạn tướng sĩ ăn không no bụng, áo không đủ che thân, bị quân địch giết chết. Ngươi dám nói ngươi oan uổng vậy thì đại gian thần Tần Quái sẽ nhảy ra khỏi quan tài nói hắn là trung thần”Thanh âm sắc bén, Vương Lương nhìn qua, thấy một người mặc cẩm phục, khoác áo choàng mày đen, thân cao tám thước. Hắn đứng ngay cửa, phía sau là ánh mặt trời chiếu xuống làm toàn thân hắn như mạ một lớp vàng, vô cùng chói mắt, cao cao tại thượng khiến người ta ngưỡng mộ. Vương Lương nhìn thấy hắn, thân mình run rẩy, ánh mắt sợ hãi, lắp bắp gọi tên người tới “Lục…Lục đô đốc”. Lục đô đốc, Lục Hoài Khởi, Đông Hán đô đốc.Hắn tướng mạo tuấn mỹ vô trù lại tự tịnh thân vào cung làm thái giám. Có lẽ vì thế mà tính tình hắn đại biến, vô cùng biến thái, bạo tàn âm độc, thủ đoạn đối phó người khác rất độc ac. Sau khi vào cung, chỉ dùng mấy năm ngắn ngủi đã đánh bại Tây Hán Đô đốc Lưu Trực vốn rất được sủng ái, trở thành quyền thần được Hoàng đế coi trọng nhất. “Hừ” Lục Hoài Khởi đi đến trước mặt Vương Lương, khóe môi cong lên, cười một cách khinh miệt.
61.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Đông Bôn Tây Cố | Ngôn tình | Hoàn thành
Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu. Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng. Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bồng Lai Khách | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ Quảng Châu phủ ra khỏi Thanh Viễn, đi hướng tây bắc men theo quan đạo cổ, đến biên giới Lưỡng Quảng, có một tòa cổ thành có tên là Phù Huyền. Không ai biết tòa cổ thành nay đã bao nhiêu tuổi, đá xanh được khai thác từ trong ngọn núi già, xếp chồng lên thành từng đoạn tường thành cũ, sau bao lần tu tu sửa sửa mà thành. Dưới chân tường thành, từng kẽ đá âm u mặt trời không chiếu tới được cũng bám đầy rêu xanh ẩm ướt và cây bệ lệ, khắp nơi lộ ra dấu vết năm tháng.Sau giờ ngọ của ngày hôm nay, ngay cần cửa đông bởi vì một đoàn xe gần đến dần mà sự yên bình vốn có của tòa cổ thành này đã bị đánh vỡ. Thiếu phu nhân Bạch gia Trương Uyển Diễm và người làm từ Quảng Châu phủ đã trở lại. Cổ thành và Quảng Châu phủ cách nhau chừng bốn năm trăm dặm đường, không tính là quá xa, nhưng cũng không gần, mấy ngày trước đi đường thủy, sau khi lên bờ thì đi quan đạo, ngồi xe ngựa cả ngày đường mới đến nơi được.Đoạn quan đạo này vốn nhiều năm không tu sửa, xe ngựa rất khó khăn để đi qua, thương lữ Lưỡng Quảng qua lại rất bất tiện. Những năm này do Bạch gia ra mặt tu sửa đường xá, con đường cũng bằng phẳng lên rất nhiều, khoang trong xe ngựa rộng rãi rất thoải mái, nhưng hành trình mấy ngày liên tiếp, Thiếu phu nhân Bạch gia quen sống trong nhung lụa cũng cảm thấy rất mệt nhọc.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Cầm Gian Đích Luật Động | Ngôn tình | Hoàn thành
Nửa giờ sau, rốt cục nhìn thấy hành khách chuyến bay lần lượt đi ra, tim tôi bắt đầu đập thình thịch, cảm giác trái tim sắp nảy ra ngoài rồi. Nàng còn chưa đi ra, chắc là còn phải đợi hành lý, gương mặt tôi khó nén vui sướng cùng hồi hộp, trong lòng nghĩ về bộ dáng của nàng, sẽ có biến hóa quá lớn hay không… Qua mười mấy phút (cảm giác thời gian thật là dài dằng dặc!), ở trước mặt tôi mười mấy mét, trông thấy một cô gái ăn mặc nhàn nhã thời thượng, vóc người cao gầy, đầu để kiểu tóc nâu dài đi về phía tôi. Đúng! Là nàng! Người phụ nữ khiến tôi ngày nhớ đêm mong, vô cùng đắm say. Chúng tôi đồng thời nhìn thấy đối phương, tôi vẫy tay với nàng, nàng lộ ra nụ cười mê người, còn có hai lúm đồng tiền nhỏ thật sâu, đôi mắt lấp la lấp lánh, rất là xinh xắn. Nàng bước nhanh đến chỗ tôi, nhưng dừng lại ngay ở cự ly cách tôi hơn một mét, chúng tôi cứ lẳng lặng nhìn nhau như vậy. Nàng thay đổi, trở nên thành thục mỹ lệ hơn, toàn thân tỏa ra một loại khí chất tao nhã, không còn là cô bé ngày trước vô cùng thẹn thùng, gặp phải chuyện thì có hơi sợ hãi. Đôi mắt của tôi bắt đầu nhòe đi, rơm rớm nước mắt. Tôi nhìn thấy khóe miệng nàng đang run run, đôi mắt vẫn bình tĩnh nhìn tôi, giống như nhìn thấu lòng tôi, tôi đoán chắc hẳn bây giờ trong lòng chúng tôi đều nghĩ giống nhau! Yêu nhau mười năm, nhưng sáu năm xa cách, thời gian sáu năm chúng tôi chỉ có thể gặp mặt nhau vài lần, những lúc khác cả hai đều đau khổ chờ đợi, thật khó tin tưởng chúng tôi lại có thể chịu đựng được.
46.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
| Ngôn tình | Hoàn thành
"Người tiếp theo, Thẩm Quân Sơn!" Tạ Tương không tự chủ được mà thở gấp, người xếp hàng phía trên đã đi vào cổng, tiếp theo chính là cô rồi. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, cô vẫn không tránh khỏi có chút căng thẳng. "Phù, bình tĩnh nào!" Tạ Tương nhủ thầm trong lòng. "Người tiếp theo, Tạ Lương Thần!" "Có!" Gần như là vô thức, Tạ Tương trả lời một cách dõng dạc, những học viên khác đang chờ ở hành lang cũng nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.Cô vội vàng cúi gằm mặt xuống, vò vò mái tóc vừa mới cắt ngắn của mình một cách thiếu tự nhiên, cầm tờ giấy kiểm tra sức khỏe của mình, bước thật nhanh về phía phòng y tế. Một tiếng "bịch" vang lên, Tạ Tương va phải người vừa mới bước ra từ trong phòng y tế, tờ giấy khám sức khỏe rơi xuống đất. "Xin lỗi!" Tạ Tương liên tục nói xin lỗi người đó. Thẩm Quân Sơn khom người xuống nhặt tờ kiểm tra sức khỏe lên, cúi đầu nhìn cô bằng ánh mắt đánh giá.Người đứng trước mặt thấp hơn anh một cái đầu, làn da rất trắng, thân hình gầy gò, cái cổ mảnh mai đến mức dường như chỉ cần mạnh tay một chút là có thể bẻ gãy, nhìn kỹ mới thấy trên móng tay có vệt màu hồng nhạt, rõ ràng là trước đây từng sơn móng tay, nhưng đã dùng bấm cắt đi. Mới có mấy năm mà học viện quân sự Liệt Hỏa đã xuống cấp đến mức độ này, ngay cả kẻ có tố chất thế này mà cũng có thể thông qua bài kiểm tra nhập học sao?
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
| Ngôn tình | Hoàn thành
Ninh Tiểu Tinh bắt đầu hối hận vì tham gia buổi họp lớp lần này. Kỳ nghỉ tết thanh minh, Ninh Tiểu Tinh trở về viếng mộ bố mẹ, vừa hay gặp lại người bạn cùng lớp cấp Ba tên Lý Thanh Vũ. Nhất thời “rơi não”, bị đối phương thuyết phục, Ninh Tiểu Tinh liền đồng ý tham gia buổi họp lớp. Buổi họp lớp chính thức là vào ngày mai, tối nay chỉ có mấy người hẹn nhau đi uống rượu, hát karaoke.Sau khi đến, Ninh Tiểu Tinh mới phát hiện ra, những người tham gia buổi tụ tập này, không cùng một thế giới với cô. Hồi còn đi học, Ninh Tiểu Tinh là kiểu học sinh cá biệt dễ thấy trong nhiều trường học: Không học hành nghiêm chỉnh, nhà có tiền, thành tích lẹt đẹt. Cũng may cô chỉ ham chơi chứ chưa bao giờ bắt nạt người khác, thế nên mới không bị nhiều người ghét.Ngoại trừ Thẩm Trầm. Suốt thời gian học cấp Ba của Ninh Tiểu Tinh, cô vẫn luôn theo đuổi Thẩm Trầm, kết quả cuối cùng, chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của cậu. Sau này bố Ninh phá sản, từ một cô công chúa nổi bật, trong nháy mắt cô biến thành một đứa nghèo túng không có nổi tấm bằng tốt nghiệp Trung học, nhìn thấu thói đời nóng lạnh, nếm hết mọi sự buồn đau.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Du - cô sinh viên năm ba khoa tiếng Anh đem lòng yêu mến một chàng trai trên mạng - Rain. Du rất muốn gặp Rain để nói cho anh biết tình cảm của mình nhưng Rain luôn từ chối cuộc hẹn của cô. Du phỏng đoán và từng nghĩ Rain là Hoàng Minh - chàng trai học trên cô một khóa và là niềm mơ ước của tất cả sinh viên nữ trong trường.Du rất muốn gặp Rain để nói cho anh biết tình cảm của mình nhưng Rain luôn từ chối cuộc hẹn của cô. Du phỏng đoán và từng nghĩ Rain là Hoàng Minh - chàng trai học trên cô một khóa và là niềm mơ ước của tất cả sinh viên nữ trong trường. Vào một ngày đẹp trời, Rain đồng ý gặp Du. Cũng trong ngày hôm ấy, Hoàng Minh xuất hiện trên sân thượng trường của cô - địa điểm hẹn gặp mặt bí mật.Du lấy hết dũng khí để đưa lá thư tỏ tình của mình cho Hoàng Minh - người mà cô nghĩ là Rain. Nhưng trớ trêu thay, lá thư ấy lại rơi vào tay Khôi Vĩ - nam sinh viên năm nhất ngỗ ngược và hách dịch. Cũng từ lúc ấy, cuộc sống của Du trở nên rối reng với những tình huống dở khóc dở cười do Khôi Vĩ bày ra.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Yuki No Hana | Teen | Hoàn thành
Pằng… "Lôi xác của hắn ta đem cho cá sấu trong hồ ăn đi” Người thanh niên bắt chéo chân, bàn tay lắc lắc ly rượu whisky đỏ 1970, gương mặt lạnh lùng đến đáng sợ, sau khi giết chết tên đàn em vừa phản bội sau thi vụ vận chuyển hàng hóa đến Ả Rập, không chút thương tiếc hắn phủi sạch quần áo đứng dậy.Trong căn phòng nồng nặc mùi thuốc súng, trên trần nhà chỉ còn vang lên tiếng quạt trần, bụi bặm gần như bay phảng phất trong không khí tạo cảm giác âm u lạ thường, hắn ta nhếch môi. “Sòng bạc” “Dạ thưa vẫn ổn” “Vũ khí” “Đã qua mặt được cảnh sát quốc tế, vận chuyển an toàn đến Mỹ”
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Teresa Medeiros | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Cô là đại tiểu thư của gia tộc phép thuật. Từ bé đã có khả năng thiên phú đối với phép thuật. Cô cũng đã được chọn là người kết thừ truyền thống của thế giới này từ khi lọt lòng mẹ. Vì đến đời của cô, ông cha đều nhận ra sức mạnh tiềm ẩn sâu trong con người cô đang dần dần được bộc phát mạnh mẽ mà ở các đời khác không thể bào có được.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
William Makepeace Thackeray | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Nàng, là một cô gái thân phận thấp hèn, sống trong tủi nhục, bị người đời khinh rẻ, điều đó khiến nàng có quyết tâm thay đổi, có khát vọng được đặt chân vào giới thượng lưu một lần trong cuộc đời này. Một cô gái chỉ đi làm rửa bát, giặt quần áo cho các gia đình quý tộc liệu có thể đạt được ước mơ viển vong kia không?
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55