PemDan | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện xuyên không Sư Phụ! Đồ Nhi Là Nam Nhân!!! xoay quanh cuộc sống của một cô nàng cô đơn, đi tìm đệ tử để bầu bạn. Nhưng tréo ngoe sao khi lại thu nhận nhầm một nam giới thành hảo đệ tử thân cận. Độc giả sẽ được nhiều tràng cười bởi sự hài hước của những tình huống thú vị này.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
U Nhã | Ngôn tình | Hoàn thành
Hoa Tiểu Nhã vốn là cô nhi, sau đó được cha mẹ nuôi nuôi dưỡng, cô đã vô cùng hạnh phúc. Nhưng mười năm trước mẹ nuôi mất, cha nuôi đối xử với cô rất cưng chiều, muốn gì được đó, tuy rằng ngẫu nhiên có lúc cũng có yêu cầu nghiêm khắc, nhưng dường như yêu thương đến tận xương tủy. Diện mạo thanh thuần của cô động lòng người, thoạt nhìn giống như học sinh chưa rời khỏi ghế nhà trường. Chẳng qua, trên người cô lại mang theo cảm giác tàn nhẫn ma mị làm cho người ta cảm thấy sợ hãi! Từ năm mười lăm tuổi, cô đã bắt đầu bán mạng vì một người đàn ông, người đàn ông kia tên là Lạc, một gương mặt lạnh lùng, một trái tim lạnh lẽo. Nhưng cô chết đi chính là do một tay hắn và tình nhân hãm hại. Cô tự thể với lòng, nếu có thể có kiếp sau, nhất định cô sẽ không tin tưởng đàn ông nữa, đàn ông, đều là loài động vật tuyệt tình! Cô may mắn được xuyên không về thời cổ đại, làm con gái của góa phụ Hoa Tam Nương cũng có tên là Hoa Tiểu Nhã. Nhưng nha đầu này vì đầu óc ngu ngơ mà té hồ chết đuối, được linh hồn của Tiểu Nhã nhập vào. Hôn mê mấy ngày đêm, nàng được thiên sư Bạch Trì Hữa cứu mạng. Đó là một nam tử có đôi mắt sáng ngời, tựa hồ mang vẻ lạnh lùng lại cao cao tại thượng của thần tiên. Bốn phương đại lục yêu ma quỷ quái hoành hành, đều nhờ thiên sư, mỗi năm gia cố kết giới, khiến yêu tộc không thể xâm lấn đại lục, dân chúng được an ổn. Nhưng điều kiện để cứu nàng, chính là nàng phải bái hắn làm sư phụ. Và mối quan hệ sư đồ luyến của họ cũng bắt đầu từ đó...
32.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Dạ Lan Yêu Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành
Khoảng cách thi đại học tối tăm đã qua một thời gian, không có gì để làm, Tiêu Phong chơi điên rồi, trực tiếp ngâm cả người mình trên máy tính. Hắn thoả mãn say mê tiểu thuyết, trong thời gian này có thể nói là đọc vô số tiểu thuyết. Thế nên tạo thành một hậu quả không thể nào tốt. Hắn – Tiêu Phong, tiểu thuyết, thiếu nghiêm trọng! Cái này đối với một người mê tiểu thuyết mà nói thật sự rất không xong. "Tiểu muội, em có tiểu thuyết nào hay giới thiệu cho anh xem hơm? Anh đói tiểu thuyết!" Tiêu Phong trên bàn cơm hỏi em gái đối diện."Ăn cơm của con đi! Tiêu Phong, em gái con còn chưa thi cuối kỳ" Mẹ Tiêu Phong ở trong nhà bếp quát. "Lão ca anh đây là dụ dỗ em đi xem tiểu thuyết! Thành tích em không tốt cũng tìm anh!" Tiêu Hinh Nhan bất mãn nói, đối với người tại thời gian ôn thi gian khổ, loại hành vi này của lão ca khiến cô hâm mộ ghen tị hận! "Không phải em vài ngày nữa được giải phóng rồi sao, anh bây giờ đói tiểu thuyết đây này!" Tiêu Phong cười hì hì buồn rầu, cái loại cảm giác bản thân được giải phóng, người khác còn ở giữa bể khổ thật thích, Tiêu Phong không phúc hậu suy nghĩ."Keng!" Mẹ Tiêu Phong đem một mâm đồ ăn đặt lên bàn, đột nhiên dùng khẩu khí ôn nhu cười hì hì với Tiêu Phong nói :"Con đã nhàn nhã như vậy, vậy vài ngày nữa mẹ để con báo ban vật lý, hứng thú không? Đỡ phải con lại cận thị thêm." "Mẹ! Ngài đây là bất công đó!" Tiêu Phong hét lớn.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Khương Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Gió đầu hè mang theo hơi say ấm áp, ánh nắng ngoài cửa số nhẹ nhàng chiếu vào phòng, hai giờ chiều, hành lang bệnh viện yên tĩnh. Trong phòng trực ban của y tá, hai cô y tá trẻ tuổi cầm điện thoại di động, cô y tá kia đưa điện thoại cho bạn tốt, cố gắng nhỏ giọng nhưng giọng nói không giấu nổi sự hưng phấn: Mau xem đi, đồ mới ra đó. Trên bức ảnh là hình trang phục cưới của một đôi nam nữ, khuôn mặt tinh xảo, trai tài gái sắc nhìn vô cùng xứng đôi.Trương thiên vương mặc đồ này nhìn đẹp quá. Nữ y tá tóc ngắn nói: Đẹp trai đến mức không để cho người ta sống nổi. Kiều thiên hậu cũng đâu có thua kém! Cũng sắp 40 tuổi rồi, sao có thể đẹp như vậy được, chăm sóc thật tốt. Cô ấy thật hạnh phúc, đã ly hôn mà cũng gặp được người đàn ông tốt như vậy, bây giờ còn mang thai, không biết kiếp trước cô ấy đã tích bao nhiêu công đức nữa. Nếu tôi mà là cô ấy thì tốt rồi. Y tá tóc ngắn ôm mặt, vẻ mặt xa xăm nói.Nhỏ tiếng chút. Y tá tóc ngắn ngắt lời: Để y tá trưởng nghe được thì không hay đâu.Cô y tá nhỏ nhún vai, không nói gì nữa. Phòng bệnh cuối hành lang, bức màn cửa bị kéo kín mít, trong phòng không bật đèn, điều hòa thổi vù vù, đi vào chợt giống như đi tới một căn nhà xác im lặng, thời tiết tháng sau lạnh phát run.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Trần Phan Trúc Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngồi bật dậy, đây chẳng phải là nhà ba mẹ cô dưới huyện sao, sao cô lại nằm ở đây? Còn nữa, kia chính là bộ đồng phục của công ty trước kia cô đã từng làm mà? Hay..hay...không thể nào như thế được...làm sao làm sao cô có thể sống lại cơ chứ? Không! Rõ ràng cô là đang sống lại, sống lại ở cái tuổi 22! Đây chính xác là hôm cô sẽ đi phỏng vấn ở tập đoàn Tiêu thị, cách ngày cô nguyên sinh 4 năm 5 tháng....Vén chăn chậm rãi bước xuống giường, Thượng Vũ một lần nữa nhìn ngắm xung quanh một cách đầy nhung nhớ. Phải nói là đã bao lâu rồi cô không về thăm nhà? À là kể từ khi cô bị tập đoàn Tiêu thị từ chối, sau đó nghe lời của tên cặn bã Trương Lân đi tỉnh X lập nghiệp. 4 năm rồi, cô xa ba mẹ, xa quê hương, xa gia đình, đổi lại là cái chết tức tưởi không kịp trăn trối! Cô hận, hận tên đàn ông đó, hận cả gia đình anh ta, hận nhất là con đàn bà ác độc. Chính bọn họ là những kẻ ác nhân dồn cô vào con đường chết.Cô yêu hắn, lo toan mọi thứ tất cả cho hắn, lặng lẽ làm một hậu phương vững chắc lo chu đáo từ gia đình hắn đến cái ăn cái mặc hằng ngày của hắn. Thậm chí có lần cô suýt bị đối tác cưỡng bức vì đi xin hợp đồng cho công ty mà hắn gầy dựng. Để rồi khi hắn có tất cả trong tay thì đổi lại việc hắn muốn từ bỏ đầu tiên nhất lại là cô.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thanh Việt Lưu Ca | Ngôn tình | Hoàn thành
Vì buổi chiều có lịch làm việc nên dù rất muốn ngủ nướng, Ngôn Sơ Âm vẫn phải thức dậy lúc chín giờ sáng. Mở rèm cửa sổ ra, ánh nắng ban mai xuyên qua ổ cửa kính chiếu rọi vào phòng, Ngôn Sơ Âm nhắm mắt duỗi lưng, tâm trạng tươi sáng y như ánh nắng ngoài kia. Tuổi trẻ thật tốt, bất kể hôm trước làm việc mệt mỏi ra sao, cơ thể rã rời thế nào đi nữa thì chỉ cần ngủ một giấc thật ngon, ngày hôm sau, sức sống sẽ lại tràn đầy. Ngôn Sơ Âm nhón chân tựa như đang lướt những phím đàn, nhịp nhàng xuống lầu đi tới phòng ăn.Nhà của Ngôn Sơ Âm là căn biệt thự nhỏ ba tầng, tầng trên cùng là gác mái và sân thượng, tầng hai là phòng ngủ của cô, còn phòng khách và phòng ngủ dành cho khách nằm dưới tầng một. Lúc mới tốt nghiệp đại học, Ngôn Sơ Âm đã giấu bố mẹ mà dùng tất cả tiền tiết kiệm của mình và vay thêm một khoản lớn để mua căn biệt thự này. Khi bố mẹ cô biết tin, ai cũng giật mình. Lúc đó, đối với họ, hành động của Ngôn Sơ Âm không đơn giản chỉ là “lạ lùng” nữa.
33.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Giản Ngôn là tổ trưởng Tổ trọng án. Sinh ra là phú nhị đại, nhưng vì giấc mộng cá nhân mà đi làm cảnh sát, toàn bộ thời gian đều dành cho công tác. Hắn cho rằng mình sẽ sống độc thân cả đời, nhưng không ngờ lại được gặp một người mang theo tình yêu từ địa ngục trở về - A Từ. A Từ trùng sinh, ôm trong lòng ký ức tình yêu cùng với Giản Ngôn, vì sinh tử xa cách mà hối hận. Sau khi sống lại, A Từ dốc hết sức lực, chuẩn bị vẹn toàn, nhất định phải thay đổi cái chết của Giản Ngôn.Giản Ngôn cho rằng chỉ là một lần gặp gỡ ngẫu nhiên, nhưng đó lại là kết quả được trù tính qua bao nhiêu năm của A Từ. Tình yêu tha thiết suốt hai đời của A Từ đã tạo nên một cuộc gặp gỡ ngọt ngào nhất. Từ đó, A Từ đã đi vào lòng Giản Ngôn, cùng Giản Ngôn lập thành đôi phu phu phá án siêu cấp, thoát khỏi tiếc nuối của đời trước, cứu vãn án kiện sai lầm, phá giải bí ẩn về sự cố máy bay của cha mẹ Giản Ngôn, cuối cùng có được một kết thúc mỹ mãn.Góc độ độc đáo và mới mẻ, vai chính Giản Ngôn không xuyên qua cũng không sống lại, cp A Từ cùng với quyết tâm to lớn và lòng biết ơn được sống lại, đó cũng chính là chủ đề của truyện. Truyện này hoàn toàn là ngọt văn ngược cẩu, nhóm các em nhỏ không cần do dự, không cần lo lắng, không hề có một chíu xíu ngược nào cả. Cả truyện đều là hai nhân vật chính không biết xấu hổ mà khoe ân ái. Còn nói về thuộc tính thì hai vị nhân vật chính của chúng ta là cường công cường thụ. Trong mọi thời điểm đều luôn kiên cường quyết đoán, đáng để người khác dựa dẫm. Nhưng khi hai người ở bên nhau thì lại không kiểm soát được mà đắm chìm trong bể tình, như hai đứa trẻ cùng nhau đùa giỡn, cùng nhau nô đùa. Có lúc hứng lên đùa giỡn mà không cảm thấy lập dị chút nào, cứ diễn ra như thế một cách tự nhiên, đặc biệt vô cùng ấm lòng.
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Bạn đang đọc truyện Cậu Chủ Em Sai Rồi full (đã hoàn thành) của tác giả ROSE. Em cầu xin cậu chủ, buông tha cho em đi. Em không muốn. Trăm ngàn lần không muốn" Phút giây đó, trái tim Hoàng Phong như a bóp nghiện thời tháp từng cơn dữ dội, ánh mắt anh nhuộm màu bi thương. Thật lâu sau đó, Hoàng Phong mới lên tiếng em không thích tôi ở điểm nào thì tôi sẽ sửa, con hảo rồi buông tay xin lỗi em tôi làm không được.”Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm những truyện ngôn tình khác như: Triền Miên Sau Ly Hôn hay Thầy Giáo Là Hàng Xóm.
33.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hoa Y Xuy Địch Nhân | Sắc | Hoàn thành
Mấy ngày kế tiếp, Mục Dã cũng không có rời đi. Cả ngày cậu đều bên cạnh Tùng Trạch, dùng phương thức ôn nhu nhất thương yêu anh, chăm sóc anh, bất luận chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng đều nghĩ ra biện pháp để anh được thoải mái hưởng thụ nhất. Hai người có lúc làm tình, Tùng Trạch trước sau như một đều rất phối hợp, nhưng hai người đều hiểu ý nhau không ai nhắc lại chuyện lần trước.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Từ khi sinh ra, nó ở với ông bà ngoại. Nó chẳng biết bố nó là ai, thế nhưng lúc ấy dù cho không có bố nhưng những đứa trẻ con hàng xóm vẫn cho nó chơi cùng. Ông bà ngoại nó vẫn cung kiêng nó trên vai, đi ra cái chợ làng con con, buộc một con cua càng thật to đeo vào dây dứa cho nó dắt đi chơi. Ông bà nó quá nghèo, lại mãi rồi sinh ra được có một mụn con là mẹ nó, Mẹ nó đi làm trên tận Hà Nội, chẳng ai biết mẹ nó làm nghề gì, nhưng vì thế mà ông nó có tiền mua thuốc lào xịn, bà nó có tiền mua thuốc bắc uống đỡ ho, lại xây được hẳn một vách tường nhà cứng cáp che mưa che gió.Tam Đảo mờ sương, Ảo diệu như một chiều mộng đẹp thơ thẩn, từng giàn su su trĩu quả vươn đọt ngọt tay người hái, Xanh mơn mởn một sườn đồi, lại đầy ắp một đĩa su su xào tỏi thơm ngát, trong từng chùm hơi lạnh của mùa đông. Nó, vĩnh viễn cũng không thể quên ngày hôm ấy. Cái ngày mà mẹ nó tóc bị cắt trụi một nửa đầu, trên người đầy thứ mùi hôi thối bị một kẻ được gọi là " vợ lớn" cùng một lũ côn đồ bêu rếu khắp xóm làng. Ngọn khói trên gác bếp nhà ai heo hút rồi. Người ta bảo, mẹ nó là cave. Người ta còn bảo, mẹ nó bị HIV, lây cho chồng của người " vợ lớn " kia, khiến gia đình họ tan cửa nát nhà.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Vị khách hàng không đưa tay ra, Lăng Thần Nam cũng không đưa tay ra, chỉ đứng lên nghênh đón hắn: “Chào cậu Thẩm, mời ngồi.”. “Cậu Thẩm trước đây đã từng cố vấn tâm lý chưa?” Lăng Thần Nam vừa nói chuyện phiếm với hắn, vừa trắng trợn dò xét vị khách hàng này —— cao, gầy, rất đẹp trai, tư thế ngồi ngay ngắn, là loại hình khác hẳn với các khách quen xuất hiện ở đây.Bình thường đến cố vấn tâm lý đa số là các gia đình có con gái mới lớn —— phái yếu dễ bắn ra tín hiệu cầu xin giúp đỡ hơn so với phái mạnh.Thế nhưng Lăng Thần Nam lại chú ý tới, từ sau khi hắn ngồi xuống đã đổi hướng quai tách cà phê hai lần, đẩy dĩa cà phê đến chỗ hợp lý hơn trên cái bàn gỗ hoa văn, đồng thời cảm thấy bức rức với mảnh vụn bích quy trong dĩa, hẳn là có chứng cưỡng chế và thích sạch sẽ nhẹ. “Cho nên, ” Lăng Thần Nam theo mắt kính phía trên nở nụ cười khiến cho người khác yên tâm, nói: “Xin hỏi là có chuyện gì rắc rối muốn bày tỏ hết với tôi không?” Người khách nhìn anh, yết hầu trượt lên trượt xuống. Động tác nuốt như đang kiềm nén cảm xúc mãnh liệt gì đó. Hắn hơi hé miệng, đôi mắt nhìn xuống, dường như đang muốn tìm từ ngữ như thế nào, Lăng Thần Nam cũng không giục hắn, lẳng lặng nhìn hắn.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Bạch Vân Thi | Đô thị | Hoàn thành
Nam Kinh năm dân quốc thứ 19, thu sang thật thong thả. Cuốn lịch đã lật tới tiết Lập Thu mà khí trời vẫn còn dư âm của mùa hạ, oi ả chói chang, giống như muốn thiêu cháy cả thành Nam Kinh trong chảo dầu sôi. Một chiếc xe hơi Dorian màu đen đang yên lặng đỗ trước cửa tòa nhà kiểu Tây trên đường Di Hòa. Đây là tư dinh tại Nam Kinh của chủ tịch thường ủy Quốc dân đảng - Trương Tĩnh Giang. Chiếc xe này đã đỗ trước cửa dinh thự Trương Công suốt một buổi chiều, người gác cửa nhận ra đây là xe của Kim gia - phú hào có tiếng của vùng này, bởi vậy cũng không dám đuổi đi.Lão Trần quản gia ngồi ở ghế lái, ông đang đợi Kim Thế An - thiếu gia đích tôn duy nhất của dòng tộc Kim gia. Hiện tại thiếu gia đang ở trong tư dinh của Trương Công, mật đàm chuyện quan trọng với các nguyên lão của Quốc dân đảng. Lão Trần dừng xe dưới bóng cây những ba giờ đồng hồ, cũng không dám hút thuốc, chỉ ngồi trong xe mà đợi. Hai mắt ông trông ngóng nhìn tòa dinh thự, vừa sợ cửa mở ra, lại sợ cửa không mở ra.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thập Cửu Dao | Sắc | Hoàn thành
Tụng Nhiên là một cậu họa sĩ minh họa truyện thiếu nhi. Vừa mới đi làm, cậu đã đến thành phố S dốc sức làm việc, lăn lê bò toài ngã vấp rất nhiều năm, cuối cùng cũng ký được hợp đồng dài hạn với mấy nhà xuất bản. Bởi vì chăm chỉ, lễ phép, giao bản thảo đúng deadline mà các cô các dì trong ban biên tập rất thích cậu, coi cậu như con trai, thường xuyên nói muốn giới thiệu bạn gái cho bạn thanh niên ngoan tích cực có chí tiến thủ Nhiên Nhiên. Có điều cậu luôn cười cười đáp không cần, cứ để tùy duyên đi. Đùa à, cậu là gay đấy, không thể làm hại cô nương vô tội nhà người ta được. Xu hướng tính dục của Tụng Nhiên là trời sinh, không cách nào đảo ngược lại được. Hơn hai mươi năm qua dù cậu không có thời gian yêu đương, cũng chưa từng thật sự thích ai. Nhưng trong những giấc mộng xuân, bóng dáng mờ ảo vùi mình cày cấy lau mồ hôi trên người cậu không ngực không mông, tuyệt đối không phải là con gái, điểm ấy cậu vẫn vững tin không hề nghi ngờ.Tụng Nhiên độc thân, vẫn chưa có bạn đời. Lúc vừa đến thành phố S, cậu nhìn thấy một đôi tình nhân đồng giới đang nắm tay sóng vai trong tàu điện ngầm. Điều này đã mang đến một tín hiệu sai lầm cho cậu, khiến Tụng Nhiên nghĩ rằng giới gay nơi này cũng bình thường công khai như đôi tình nhân kia. Thế là cậu lấy dũng khí đến gay bar trà trộn một đêm, nhưng lại chạy trối chết vì những bộ trang phục diêm dúa đầy ắp dục tình và không khí động dục trụy lạc nơi đây. Từ đó cậu cắt đứt suy nghĩ tìm kiếm bạn đời thông qua cách này.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lạc Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi người phụ nữ ấy đi cô khẽ thở phù, làm sao bây giờ cô lỡ nhận lời rồi có lẽ đã bị số tiền lớn ấy làm mờ mắt mình rồi quả thật nó hơn rất nhiều số tiền hàng tháng cô kiếm được, cô phải làm sao đây..... Cao Mộc Nhi một vị bác sĩ tâm lý trẻ tuổi gần đây cô khá nổi tiếng trên truyền hình và đó là lý do người phụ nữ giàu có quyền lực ấy tìm đến cô, bà ta để lại một tấm thẻ. "Tập Đoàn Dương Thị có tiếng nhất nước""Tiêu rồi, lỡ mà không làm được chắc sẽ chết trong tay họ mất, Mộc Nhi khóc trong bụng mở điện thoại lên gọi cho người bạn của mình. "Sao? Dương Thị? Bà điên à sao để dính tới họ, nghe nói họ có người con trai nhưng bị gay đấy..... mà gia đình họ nói chung là đừng nên dính tới sẽ có án mạng xảy ra nếu bà không làm được đó!!!" "Chết tôi rồi phải làm sao đây?" "Trời ơi bà đúng là bị tiền làm mờ mắt mà" "Không ít đâu một tháng 500 triệu, số tiền mà mơ tớ cũng không thể mơ được nay lại có cơ hội như thế sao không thử"
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Nhân Hải Trung | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bởi yêu khắc cốt ghi tâm mà cảm thấy cuộc đời như một giấc mộng, kiếp trước ngoái đầu nhìn năm trăm bận mới đổi được một lần gặp mặt ở kiếp này. Trong cái sát na nhỏ bé của thời gian quy định cả đời người, nàng đã gặp sư phụ. Chàng là người thầy người cha nuôi nàng khôn lớn, dạy nàng biết đọc biết viết, biết yêu thương lương thiện hiền lành. Chàng cho nàng hết thảy ấm áp, bảo bọc bao dung. Nàng là mảnh ngọc khiết, mảnh ngọc thần sáng hơn cả ánh trăng, Nguyệt Nguyệt, ngọc truyền quốc, mất ngọc là mất quốc, mất nàng sinh mệnh cũng chẳng còn.Nàng, là chàng nhặt về nuôi từ nhỏ, lấy danh phận sư đồ ! Tuổi thơ của nàng, rất đẹp! Nàng sống trong sự yêu thương, bảo bọc và đầy bao dung của chàng! Một đứa trẻ phải chăm sóc cho một đứa trẻ, là chuyện cỡ nào khó khăn, vất vả, nhưng chàng làm được, mà còn làm rất tốt! Chàng không những nuôi nàng lớn khôn, mà còn dạy dỗ nàng thành một cô gái tuyệt vời, biết yêu thương, trân trọng người khác! Năm nàng 8 tuổi, chàng rời núi tòng quân theo ý nguyện của cha mình! Chàng hứa chàng sẽ về thăm nàng, nhưng lời hứa ấy kéo dài những 8 năm!
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thất Giao Bạch (七茭白) | Sủng | Hoàn thành
Nhưng năm tháng đã tàn phá tuổi tác và chí khí của hắn mất rồi, tan biến gần như không còn có thể nhìn thấy được nữa. Lục Đức Hải nhìn về hoàng cung ở phía đằng xa, trong lồng ngực bỗng dưng thấy nóng lên, thầm than thở một tiếng thật dài. Hắn nhớ lại năm ấy lúc hắn cứu giúp nạn thiên tai ở Ly Giang. Khi đó hắn vẫn còn trẻ trung khỏe mạnh, trong tay nắm quyền lớn, đó chính là quãng thời gian rạng rỡ nhất trong suốt cả cuộc đời hắn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Diệp Lạc Giang Hồ | Linh dị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Quỷ Phu Trời Cho của tác giả Diệp Lạc Giang Hồ. Mười tám năm sau, Lâm Trường Tư một vị sinh viên bình thường, được Lâm Trang đến cửa cầu hôn, không thể không thực hiện lời hứa năm xưa, ký kết minh hôn với cái xác khô trăm năm……Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt hay Kiều Thê Trên Trời Rơi Xuống.
19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Zhou’er Yi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cưa Nhầm Tổng Tài, Được Chồng Như Ý của tác giả Zhou’er Yi. Nghĩ lại cái tên đàn ông cặn bã mà mình vừa chia tay, thêm cả cái ả trà xanh đeo dính lấy tên kia, cô cảm thấy khó chịu vô cùng, tâm trạng không tốt mới chiếc nào.Hừ, hắn ta nghĩ leo lên nhà quyền quý để ăn sung mặc sướng à?Thế thì tôi phải để cho hai kẻ vô sỉ kia nếm mùi đau khổ mới đượcTôi đây sẽ làm mợ của mấy người, để đến khi cần nịnh nọt thì mấy người cũng phải cung kính với tôi.Không biết lúc ấy Trịnh Thư Ý lấy tự tin ở đâu ra, cô nở nụ cười nhẹ nhàng gõ cửa sổ ghế sau Roll-Royce Phantom.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Đào Hoa Chước Chước, Phồn Tinh Điểm hay Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thẩm Thẩm Thẩm | Sủng | Hoàn thành
Tháng chín A thị vẫn oi bức. Ngày hôm qua mới có một trận mưa to trút xuống, hôm nay trên đất không có dấu vết. Những đám mây to đang bầu bạn với hoàng hôn đặt ở đường chân trời, cùng với nhiệt độ không khí khô nóng làm cho người ta khó thở tạo thành một đường phong tỏa. "Ngày mai bắt đầu chính thức đi học. Các em lên lớp 9, không còn là những đứa trẻ, cái gì nên làm cái gì không nên làm thầy không muốn nói nhiều nữa." Trên bục giảng là một người đàn ông trẻ tuổi đang cầm một xấp giấy báo danh dày ở trên bàn sửa sang lại: "Tôi cũng xin các em một năm cuối cùng để cho tôi an an ổn ổn, muốn ồn ào thì chờ đi Nhất Trung rồi hãy nói!" Bên dưới nhất thời vang lên một trận cười. Góc lớp có tiếng cười hì hì nói: "Thầy, thầy cũng đừng quá để mắt đến em. Nhất Trung, em thi không nổi đâu!" "Quý Phỉ, hôm nay còn chưa có khai giảng, tôi tha cho em một mạng." Thẩm Tri cầm một viên phấn bị gãy chỉ chỉ hắn: "Ngày mai tan học đến văn phòng tìm tôi, bàn luận về chuyện tại sao em không thi nổi Nhất Trung." Trong lớp lại là một trận cười, Thẩm Tri xong xuôi mà ôm giấy báo danh đi. Quý Phỉ nâng má nhìn chủ nhiệm lớp lại một lần nữa bị hắn làm cho nổi cáu chạy đi, cặp mắt đào hoa cong cong, bên miệng còn tóm một tia ý cười. Bạn nữ ngồi kế bên hắn đem mái tóc dài mềm mại vén ra sau tai, cúi đầu, cười dịu dàng, giọng nói cũng mềm mại: "Này, cậu gấp làm gì, nói ba cậu quyên cho Nhất Trung một tòa dạy học không phải là được rồi sao."
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hàng Bát Kiều | Đam mỹ | Hoàn thành
Nghiêm Khánh Sinh cố không lau mồ hôi, không lên tiếng, gật gật đầu. Ông chủ biết anh nghe thấy được, liền khoan thai trở về tiền thính, người què này không nói phương diện khác, làm việc thành thật ra sức, yên tâm cực kì. Nghiêm Khánh Sinh khi còn bé từng gặp tại nạn, trong nhà nghèo, không có tiền cho anh đi chữa trị, thành ra chân để lại tật, đi thì vẫn đi được, chạy thì chạy không được. Dần lâu hàng xóm láng giềng trẻ con quê nhà cũng bắt đầu gọi anh là người què, danh hiệu đó kết bạn với anh được ba mươi hai năm, tính cả năm nay, so với mẹ của anh sống chung với anh thời gian còn dài hơn.Mười một giờ ba phút, mấy trăm vỏ bánh sủi cảo chỉnh tề xếp ở một bên, Nghiêm Khánh Sinh đứng lên, đỡ bàn duỗi cánh tay dài lấy bao lô cũ của mình, quay người lại, bà chủ đang đứng ở cửa, bưng đĩa sủi cảo có tư có vị mà ăn. Anh buổi tối cũng ăn, trong nồi có vỏ bánh, có sủi cảo phá, nhân bánh còn sót trong nồi, anh uống năm chén lớn, nếm thử nhân bánh thịt bò ở ngoài. Sủi cảo phá: bánh bị vỡTổ chức sinh nhật có thức ăn mặn, còn là "Thịt cao cấp", anh đã thỏa mãn. Nghiêm Khánh Sinh chậm rãi hướng phía cửa quẹo qua đi. "Ai, ngươi đợi đã, tháng này tiền công cho ngươi." Bà chủ đặt cái đĩa, móc trong túi tiền ra. Sáu trăm đồng.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58