Hôn Nhân Không Tình Yêu Liệu Có Bền Chặt Không?

Trương Đại Cát | Đô thị | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Không Tình Yêu Liệu Có Bền Chặt Không? của tác giả Trương Đại Cát. Thú thực, không có tình cảm gì cả.Chúng tôi được người lớn mai mối, gia cảnh cân xứng, tuổi tác xêm xêm nên được tác thành ở bên nhau.Nói một cách không khiêm tốn thì tôi cũng được coi như là một Alpha cao cấp đó nha.Mặt tiền đẹp đẽ, chiều cao 1m81, không rượu bia thuốc lá, có công ăn việc làm ổn định, thu nhập cố định 80 vạn tệ một năm (~2 tỷ), ngoài ra còn có một căn nhà cho thuê thu tiền hàng tháng. Dù là con một nhưng ba mẹ đều có cuộc sống riêng, không can thiệp vào chuyện gia đình của con cái.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tùy Ngộ Nan An hay Không Thay Đổi của cùng tác giả.

0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Uẩn Xắn

Ngô Phiêu Lượng | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Uẩn Xắn của tác giả Ngô Phiêu Lượng. Toàn bộ Hứa gia đều trông cậy vào ta, vào cuộc hôn nhân của ta, ta còn có thể làm gì bây giờ?Lần sau gặp lại, ta là Hoàng Hậu, hắn là triều thần đắc lực của phu quân ta.Lại lần nữa gặp mặt, ta thành Thái Hậu, hắn là Nhiếp chính vương.“Nàng nơi đó có còn đau không?”Nghe xong câu hỏi của hắn, ta tức giận đến nỗi đem cái gối đầu cao cả thước ném tới, đem Nhiếp chính vương đánh bay ra ngoài. Sau đó liền hạ lệnh nếu không có ta truyền triệu, bất luận kẻ nào cũng không thể vào cung.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Ta Ở Hiện Đại Làm Đại Boss hay Nhóc Con! Anh Yêu Em!

1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Nhân Sinh Hung Hãn

Tân Phong | Đô thị | Hoàn thành

Lão ca, lần này từ biệt, chẳng biết lúc nào gặp lại, chính là hận gặp nhau trễ, ngươi và ta đồng hành phấn đấu ba tháng, nhưng ngươi ta giữa tình nghĩa, nhưng là cái kia. . . Cái kia. Ai, nói tiếng người, lời khác ta nghe không hiểu a. Lâm Phàm nhìn trước mắt anh em, bất đắc dĩ thở dài một phen, đây là người thứ ba cùng chính mình cáo biệt, từng cái vừa qua tới thời gian, lý tưởng hào hùng, nhưng là đi qua mấy lần sau khi đả kích, triệt để tiêu trầm, liền một chút chiến đấu dục vọng cũng không có.Lâm ca, đệ đệ đi, ở đây ngày ngày bị thành quản truy đuổi, ta thật không chịu nổi, đây là ta toàn bộ gia sản, cũng coi như là em trai một phần tâm ý. Tiểu tử đem một bao quần áo nhét vào Lâm Phàm trong tay, sau đó song quyền ôm một cái, "Lão ca, non xanh còn đó, nước biếc chảy dài, đệ đệ đi rồi. Leng keng! Tiểu tử nói xong lời này, mở cửa nghênh ngang rời đi, mang theo kiên quyết vẻ. Tiểu Phong, ngươi đi đâu? Lâm Phàm đứng ở cửa, nhìn tấm lưng kia. Đông Hoàn. Đi chỗ đó làm gì? Cái kia kinh tế kinh tế đình trệ a. Nơi đó bởi nghiêm trị, nhân viên trôi đi nghiêm trọng, rất nhiều ngành nghề tiêu điều, cùng ma đều đem so sánh đứng lên, còn không bằng đây. Bán mình. Tiểu Phong cũng không quay đầu lại, tâm ý đã quyết.Ngươi nhưng là nam a. Lâm Phàm hô to, này Tiểu Phong đầu óc không có bệnh đi, một người nam bán cọng lông thân a. Liền bởi vì ta là nam, nơi đó lại là đại tiêu điều, mới có cơ hội làm ăn, lão ca liền như vậy sau khi từ biệt, chờ ta phát tài, trở về mang ngươi tinh tướng mang ngươi bay. Dần dần. . . , bóng người kia biến mất ở Lâm Phàm trong con ngươi. Ai, này giời ạ lại được cô đơn một người, bất quá không đúng vậy, Tiểu Phong ngươi ngay cả số điện thoại chưa từng lưu, ngươi phát tài, làm sao trở về mang ta bay a. Lâm Phàm vội vàng đuổi theo, nhưng nơi nào còn có Tiểu Phong thân ảnh, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu về tới căn phòng một tháng thuê bốn trăm tệ.

251.26 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Bong Bóng Lên Trời

Nguyễn Nhật Ánh | Khác | Hoàn thành

Lúc xảy ra sự cố, đồng hồ chỉ bảy giờ hai mươi lăm. Đó là giờ thành phố bắt đầu rộn rịp. Những bậc cha mẹ tất tả đưa con đến trường để kịp tới công sở. Những học sinh cấp ba đi trễ đang nôn nóng nhìn đèn đỏ ở các ngã tư. Những bà nội trợ lật đật xách giỏ ra khỏi nhà để mong chọn được những khúc cá tươi nhất.

5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Trúc Mã Khó Đoán

Đông Cảm Siêu Nhân | Đô thị | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Trúc Mã Khó Đoán của tác giả Đống Cảm Siêu Nhân. Người khác thì mắt thấu thị, thiên nhãn, còn cậu thì cũng có thể nhìn thấy điều khác lạ đó, nhưng mà lại là thấy tên người. Chính xác hơn là thấy được tên của đối tượng mà người khác mơ ước cùng nhau làm chuyện thân mật.Nhục nhã quá, nhưng vẫn chưa nhục nhã đến độ toi đời.Trong cơn suy sụp, cậu muốn tìm đến thằng bạn thân nhất của mình kể hết câu chuyện kỳ lạ kia, nào ngờ cậu phát hiện ra, đối tượng ảo tưởng của thằng bạn thân lại có tên là... Thẩm Ngôn?Ha ha, lần này thì nhục nhã tới chết thật rồi.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Vai Chính Này Tôi Không Đảm Đương Nổi của cùng tác giả.

19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Tham Luyến

Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành

Hạ Đàm vừa từ bên ngoài trở về, trên tay còn mang theo hai con cá, là do Bà nội Lưu ở thôn Tây tặng cô. Bà nội Lưu tuổi đã lớn lại cô đơn một mình, không có con cái. Hạ Đàn cảm thấy bà một mình lẻ loi, ngày thường nếu không bận việc thì sẽ qua trò chuyện với bà, giúp bà làm chút việc vặt trong nhà. Bà nội Lưu biết cô tốt bụng, mỗi lần đều tìm mọi cách đưa cô vài thứ đồ để cô mang về. Hai con cá này là do bà kiên quyết đưa cho cô, đùn đẩy qua lại mãi không xong, bà bảo nếu cô không nhận thì không cho cô đến thăm bà nữa. Hạ Đàn mang hai con cá vui vẻ trở về nhà.

12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Từ Từ Dụ Dỗ

Bắc Khuynh | Ngôn tình | Hoàn thành

Sắc trời có chút âm trầm, tầng mây bị ép tới cực thấp, vẫn còn quang cảnh của sáng sớm, khi ánh nắng còn chưa rõ ràng. Niệm Tưởng ngồi trên ghế dài của bệnh viện, khẩn trương đến mức tim trong lồng ngực cũng đập nhanh từng trận vang dội. Một tay cô áp lên má phải, nhịn không được chuyên chú nhìn về phía cửa nha khoa đối diện. Tuy rằng khoảng cách có chút xa, nhìn thấy gì cũng không rõ ràng, nhưng cái này cũng không gây trở ngại cô đối với bệnh nhân đang tiếp thu trị liệu, sâu sắc đồng cảm.Cô đã ở chỗ này chờ gần nửa giờ. Ngay lúc cô cho rằng hôm nay không biết sẽ chờ đến bao giờ, rốt cuộc lúc đang ôm răng đau than thở, cô thoáng chốc nghe thấy có người kêu tên của mình. Sửng sốt một chút, ngay lúc tên của mình được đọc lại lần thứ hai, lần sau rõ ràng hơn lần trước, cô nhanh chóng nhổm dậy đi vào. Quy cách của gian phòng cũng không nhỏ, được tấm kính dầy mờ chỉnh tề ngăn cách hình thành từng gian phòng nhỏ độc lập. Ngoài Niệm Tưởng vẫn đang hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm bác sĩ đang trị liệu cho bệnh nhân, bên trong một phòng nhỏ khác còn có một vị bác sĩ cùng hộ sĩ. Hẳn là vừa kết thúc trị liệu cho bệnh nhân, anh còn mang khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt. Trong tay đang cầm giấy khám mà cô đăng ký, chuyên chú nhìn cái gì.

17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Phượng Hoàng Tại Thượng

Tuyết Tiểu Đóa | Ngôn tình | Hoàn thành

Núi Côn Luân, trấn Hoang Hà, trà lâu Linh Lang là nơi giao thoa của lục giới. Lui tới chỗ này là đủ mọi dạng, có yêu ma khoác da người, có nhân loại thân tản ra lệ khí, thỉnh thoảng có vài vị tiên quân xen vào chuyện chúng sinh cũng không phải là lạ. Gần đây lại có một yêu thành tồn tại đã gần trăm năm, đây lại là trà lâu nghỉ chân duy nhất ở trấn cho nên lại càng hỗn tạp đủ mọi loại người, phi thường náo nhiệt.Hiện tại có mấy vị tiên hữu hẹn với nhau tới yêu thành tìm kiếm bảo vật, thuận đường nhân dịp ghé chỗ này uống trà, nói chút chuyện bát quái. Bọn họ đang vui vẻ hàn huyên thì bỗng nhiên bị một tiếng hắt xì cắt ngang. Tất cả đồng loạt nhìn sang bên cạnh, thấy hàng xóm là một thiếu niên áo trắng đang cầm chén trà lên uống một ngụm cho thông cổ.Đám tiên quân thu hồi ánh mắt, tiếp tục chủ đề chuyện phiếm: “Sau kỷ nguyên hồng hoang, kế thừa huyết thống của thần thượng cổ chỉ có Long tộc và Phượng Hoàng, ngay cả Giao tộc ở Bắc Hải cùng Hồ tộc ở Thanh Khâu của lục giới cũng chỉ xuất hiện sau kỷ nguyên thượng cổ. Hiện tại cho dù Thiên tộc có rêu rao huyết mạch của mình là truyền thừa của cửu thiên Phượng tộc bao nhiêu thì Thiên quân đầu tiên cũng chẳng qua là hỗn huyết của Phượng tộc và Giao tộc. Người các giới đều biết rõ nhưng chỉ không dám nói trắng ra thôi.”

34.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Thiên Chi Kiều Nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức

Đông Thiên Liễu Diệp | Ngôn tình | Hoàn thành

Nàng thích nhất trên nằm trên giường La Hán bò qua rồi bò lại, cho nên cần phải có người ở bên cạnh xem thật kỹ mới được. Liễu Liên hai tay vây quanh ở trước ngực, thân hình cao gầy ngọc thụ lâm phong đứng ở một bên nhìn xem nàng, thường thường mang theo ý cười trong đôi mắt hoa đào, đồng thời cũng tràn đầy ưu sầu cùng bất đắc dĩ. Bánh Hấp nhỏ có ba ca ca Bánh Bao nhỏ Triệu Tử, Màn Thầu nhỏ Triệu Sam cùng Bánh Trôi nhỏ Triệu Dương, đều là chưa đến một tuổi liền biết nói chuyện, vừa tròn một tuổi sẽ biết đi.Thế nhưng, Bánh Hấp nhỏ xinh đẹp đáng yêu, Bánh Hấp nhỏ làm cho người ta thương yêu, Bánh Hấp nhỏ nhu thuận hiểu chuyện, đến nay đã đầy một tuổi, nhưng lại ngay cả "Cha" cùng "Mẹ" hai chữ này cũng sẽ không nói. May mắn nàng sẽ phát ra "A a" "YAA.A.A.. Nha", bằng không, thực sự bị người ta xem là người câm! Nếu như nói đầu óc ngu si, kia tứ chi có lẽ phát triển a? không, Bánh Hấp nhỏ cho đến nay cũng không biết đi, chỉ nằm ở trên giường, trên mặt đất bò qua bò lại, như một tiểu cẩu cẩu đáng yêu mà thôi.Cho nên, thân là vú em kiêm chức cậu, Liễu Liên rất ư là thất vọng, nhìn Bánh Hấp nhỏ cực giống như Vương Phi mắt to đen lúng liếng, con mắt Liễu Liên có điểm ẩm ướt: Bánh Hấp nhỏ như thế nào lại đáng thương như vậy? Trưởng thành mà còn cái dạng này sẽ không gả ra được, vậy thì làm sao bây giờ đây Liễu Liên là ai? Liễu Liên là thiên hạ đệ nhất sát thủ Vô Ảnh đao của Đại Kim, là tinh Vệ Thống lĩnh của Nam An Vương phủ, hắn có thể nghĩ không ra biện pháp?

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Đường Xưa Mây Trắng

Thích Nhất Hạnh | Khác | Hoàn thành

Svastika năm nay mới hai mươi mốt tuổi. Chú chỉ mới được xuống tóc và thọ giới khất sĩ cách đây ba hôm. Thầy Sariputta một trong những vi cao đệ của Bụt đã làm lễ truyền giới cho chú.  Svastika quê ở Uruvela gần Gaya, chú được làm quen với Bụt ngay từ hồi Bụt chưa thành đạo, cách đây dúng mười năm. Hồi đó chú mới mười một tuổi. Bụt thương chú lắm, cách đây nửa tháng, Bụt ghé lại làng Uruvela tìm chú. Bụt đưa chú về đây, và Bụt đã bảo thầy Sariputta truyền giới khất sĩ cho chú. Được chấp nhận vào giáo đoàn của Bụt, Svastika sung sướng lắm. Chú nghe nói trong giáo đoàn của Người có rất nhiều vị khất sĩ xuất thân từ giới quyền quý, như thầy Nanda. Thầy Nanda cũng là hoàng thái tử, em ruột của Bụt.Lại có những vị hoàng thân khác như Bhaddiya, Devadatta, Anuruddha và Ananda. Chú chưa đựơc trực tiếp chắp tay chào hỏi các vị này, tuy chú đã được trông thấy họ. Các vị này tuy đã đi tu, tuy đã khoác những chiếc áo cà sa bạc màu trên người nhưng dáng điệu vẫn còn mang tính cách thanh lịch và quý phái. Svastika có cảm tưởng là còn lâu lắm chú mới làm quen thân được với các vị. Bụt là một vị hoàng tử con vua thật đấy, nhưng Svastika không còn tìm thấy được sự ngăn cách nào giữa người và chú. Có lẽ vì chú quen với Bụt lâu rồi và ngày xưa đã từng ngồi với Bụt hàng giờ hoặc trên bờ sông Neranjara hoặc dưới cột bồ đề im mát. Chú thuộc về hạng những người cùng đinh, những người thấp kém và nghèo khổ nhất ở xứ chú. Chú đã làm nghề giữ trâu trên mười năm nay. Trong vòng nửa tháng vừa qua, chú đã chung đụng với những người tu thuộc giai cấp quý tộc. Những người này đều là khất sĩ và là học trò của Bụt. Tuy họ rất tử tế với chú, tuy họ đã nhìn chú với con mắt có cảm tình và nhiều khi đã mỉm cười với chú, nhưng chú vẫn chưa cảm thấy thật sự thỏai mái với họ. Chắc là tại chú chưa quen. Có lẽ phải sống với họ trong nhiều tháng nữa chú mới thực sự cảm thấy đây là thế giới của chú.

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Huyễn Thần Cướp Thiên Tịch

Hắc Nhan | Ngôn tình | Hoàn thành

Bảy tám con bạch mã lông dài kéo một cỗ xe hoa lệ màu đỏ như lửa, dưới sự bảo vệ của hàng ngàn kỵ sĩ áo giáp trắng, lấy một loại tốc độ chậm rãi mà đi trên vùng tuyết trắng mênh mông.Bên trong xe trải một lớp da tuyết hồ, bố trí vài cái bàn nhỏ, trên bàn có giấy và bút mực cùng với một vài bộ sách, giống như bày trí của một thư phòng. Bốn góc của xe có các lò sưởi, nhiệt độ ấm áp như mùa xuân, cánh đồng tuyết rét lạnh bên ngoài phảng phất như thuộc về một thế giới khác.Tiểu Băng Quân quỳ trên đệm mềm bằng nhuỵ hoa lê, đang vẽ tranh trên bàn. Tà váy đỏ tươi tản mạn ở xung quanh người, tóc dài dày đen nhánh xoã trên vai, khiến nàng trở nên nổi bật như một đoá phù dung kiều diễm mới nở. Vừa tròn mười sáu, so với tỷ tỷ sinh đôi Luyến Nhi nàng dường như lúc nào cũng vui vẻ. Cho dù biết lập tức phải gả cho một người nam nhân mà ngay cả dung mạo tính tình cũng không biết, nàng cũng hoàn toàn không cảm thấy đó là chuyện nghiêm trọng cỡ nào.Từ hai năm trước, sau khi Luyến Nhi gả cho quốc vương của nước Ma Lan, mỗi đêm khi nàng tỉnh lại đều thấy rất tịch mịch. Nhưng mà trước kia Luyến Nhi từng nói qua, không nên để cho người khác biết buổi tối nàng hay tỉnh dậy, nàng không thể làm gì khác hơn là mỗi lần tỉnh dậy đều đi đến vườn lê của Luyến Nhi, nói chuyện phiếm với cây lê mà Luyến Nhi thích nhất.

6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Chuyện Khuya

Twentine | Ngôn tình | Hoàn thành

Sau 12 giờ khuya, Kiều Dĩ Sa chiếu theo địa chỉ A Cát cung cấp, tìm đến một quán thịt nướng rất bình thường ven đường. Cô đứng bên này đường nhìn qua, địa điểm rất tầm thường, quy mô trông xoàng, lượng khách cũng rất xoàng. Đêm khuya quản lý thưa thớt, lò nướng được đặt ngay giữa ngã tư, khói mù mịt. Trước cửa quán có vài tên ranh con tay xăm hoa hoè, vừa hút thuốc vừa tán gẫu. Cây cao đổ bóng âm u. Đèn đỏ bắt đầu đếm ngược.Chính lúc này, có một bóng người đi ngang qua cô, đứng sánh vai với cô trên lối băng qua đường. Kiều Dĩ Sa liếc bằng đuôi mắt. Rất trẻ, mặc đồng phục học sinh, tay đút túi, một bên vai đeo cặp. Tư thế đứng rất giống với đa số nam sinh dáng cao: hơi khòm, trên người toát ra một vẻ bình tĩnh trầm lặng. Ánh đèn đường mờ tối kéo dài cái bóng của cậu. Đèn xanh bật lên, cậu rảo bước trước.Kiều Dĩ Sa nhìn theo bóng lưng của cậu. Nếu so với độ tuổi, thì tướng tá của cậu không tệ, chân dài vai rộng, tay áo xắn lên đến khuỷu tay, cẳng tay săn chắc và rắn rỏi. Hình như điểm đích của hai người đều giống nhau.

10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Tiểu Phú Bà

Hoa Hoa Điểm Điểm | Ngôn tình | Hoàn thành

Bộ Hành vừa hưởng thụ đồ ăn ngon vừa liếc nhìn trộm người con trai vừa mới ngồi xuống bàn bên cạnh. Bốn chữ: Đẹp mài ra cơm. Anh ta hướng mặt về phía cô ngồi, đã cởi áo khoác ra, lúc này chỉ mặc một áo cao cổ bằng len màu xanh dương sẫm, tóc ngắn gọn gàng sạch sẽ, khuôn mặt anh tuấn, khí chất lạnh lùng. Nam phục vụ mặc sơ mi trắng nơ đen mang thực đơn lên: "Tiên sinh, xin hỏi anh dùng gì?" Người con trai nghiêng mặt, đôi mắt nâng khẽ nhìn thoáng qua về hướng Bộ Hành.

25.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ngang Qua Thế Giới Của Em

Trương Gia Giai | Ngôn tình | Hoàn thành

Đêm thứ nhất. Mối tình đầu: Ngang qua thế giới của em. Có những phút giây, bạn sẵn lòng đánh đổi bằng cả năm trường. Có những tiếng nấc nghẹn, bạn sẵn lòng khỏa lấp bắng muôn ngàn lời hứa hẹn. Có những hình ảnh, bạn sẵn lòng khắc cốt ghi tâm bằng tất cả sức mạnh của mình. Có những câu nói, bạn sẵn lòng nhẩm thuộc từng từ bằng hết thảy đêm sâu của đời người... Người yêu dấu ơi, nếu được trở lại, anh muốn bên em mãi mãi...Ngang qua thế giới của em. Ký ức của con người giống như một tòa thành, thời gian phủ rêu lên mọi hình khối và sa mạc hóa hết thảy cao ốc, đường phố. Nếu không đi tiếp, bạn sẽ bị vùi lấp trong cát bụi. Bởi vậy, dù nước mắt chứa chan, dù không thôi ngoảnh lại, chúng ta vẫn buộc phải nhấn bước.Năm 2004, khi tôi đã chán chường với hết thảy, chẳng thiết làm việc, ngày nào tôi cũng cắm đầu chơi bài trên máy tính, mỗi lần kéo dài suốt mười mấy tiếng. Nhưng tôi chơi rất kém, chẳng có tính toán, chiến lược gì cả. Thế mạnh của tôi là gõ chữ siêu nhanh. Vì thế, tôi sáng tạo ra chiến thuật cho riêng mình, gọi là chiến thuật “Nói nhảm”.

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Xách Ba Lô Lên Và Đi - Tập 1: Châu Á Là Nhà, Đừng Khóc

Huyền Chip | Khác | Hoàn thành

Tháng 5 năm 2010, tôi đang ở Malaysia làm một công việc mà ai cũng nghĩ là công việc trong mơ. Quả thực, công việc, đồng nghiệp, môi trường làm việc, tất cả đều rất tốt, chỉ một vấn đề là tôi và sếp thường bất đồng ý kiến với nhau. Một lần quá mệt mỏi, tôi quyết định đi sang Brunei chơi cho khuây khỏa. Lúc đó, ý định đi một chuyến lâu thật lâu đã bắt đầu nhen nhóm, nhưng tôi không biết sẽ đi như thế nào. Tôi tính nếu bây giờ tôi nghỉ việc, lĩnh lương khoảng $1500 chắc cũng đủ đi vài tháng, có máy tính rồi từ từ kiếm việc gì đó làm online. Nhưng tôi quên mất là laptop tôi đang dùng là của công ty, nghỉ việc thì tôi cũng không còn máy. Thế là tôi đành ngậm ngùi bò tiền mua một cái netbook nhỏ nhỏ, cấu hình yếu yếu nhưng đủ để viết và lướt web. Máy ảnh tôi bị mất trước đó mấy tháng nên cũng phải mua máy mới. Nhoằng cái, số tiền của tôi chỉ còn lại khoảng $700, $800. Tôi tặc lưỡi, thôi đi bừa, cùng lắm là hết tiền lại về Malaysia. Tôi đặt vé khứ hồi vì thực sự tôi vẫn không dám nghĩ là mình sẽ đi học. Phòng trọ tôi cũng không trả chủ nhà mà vẫn để đồ đạc ở đấy, tin chắc chắn rằng mình sẽ quay lại Malaysia.Khi còn “la liếm” với dân công nghệ, tôi có quen Preetam Rai – nổi tiếng trong giới vì ở đâu cũng có mặt. Sinh ra ở ́n Độ, sống và làm việc ở Singapore, Preetam đi khắp các nước châu Á tham gia đủ các thể loại hội thảo công nghệ. Anh thỉnh thoảng hay bảo tôi: “Này, tổ chức cái gì ở Việt Nam đi để anh có cớ qua”. Khi nghe tôi kể lể, anh tặc lưỡi: “Đi đi, không đặt lắ. Dùng CouchSurfing(1) thì khỏi mất tiền ở khách sạn”.

17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ

Phù Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành

Trâu Nhạn giật mình, chần chừ ngồi dậy, hít thở sâu ba lần xốc lại tinh thần rồi mới ra mở cửa. Ngoài cửa là một đại ca tầm ba mươi mặc đạo bào màu xanh tro, tuấn tú xuất trần, hắn mỉm cười nói với nàng: "Liêu sư muội, sư phụ gọi muội đến Trúc Khúc U phố." Trân Nhạn: Liêu sư muội? Sư phụ? Trúc Khúc U phố? Cái gì thế này, nếu nàng xuyên không thật, vì sao không có trí nhớ đính kèm, vì sao không có hướng dẫn tân thủ hả hả? Ặc! Muốn chết! "Ừm... Sư huynh ạ?" Trâu Nhạn hỏi dò.Đại huynh vô cùng hiền hòa nói: "Sư muội khẩn trương hả? Đừng sợ, sư phụ chỉ muốn dặn dò muội một vài lời thôi, đến nhanh nhé." hắn nói xong rồi chuẩn bị cáo từ, Trâu Nhạn vội vàng gọi với lại. Đại huynh thắc mắc quay đầu lại, Trâu Nhạn kiên trì hỏi: "Sư huynh có thể dẫn muội qua đó được không?" Ngay cả bản đồ cũng không có, không có người dẫn đường thì nàng đến đó kiểu gì?! Đại huynh cũng không lấy làm lạ, tốt bụng dẫn đường cho nàng. "Liêu sư muội, muội đừng lo lắng quá, Thanh Cốc Thiên chúng ta cũng không như mấy nơi khác, không cần để tâm mấy cái này." Trâu Nhạn ra vẻ lắng nghe đi đằng sau, thỉnh thoảng gật đầu hưởng ứng, thật ra trong lòng đầy nghi vấn. Đờ mờ cái gì đây, chẳng hiểu gì cả!

17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mười Năm

Hương Tiểu Mạch | Đam mỹ | Hoàn thành

Mạnh Tiểu Bắc sinh tại thung lũng phía Tây núi Kỳ Sơn, tỉnh Thiểm Tây. Lúc cậu sinh, trời đã nhá nhem tối, ráng chiều nhuốm đỏ cả sườn núi phủ dày những lớp đất sét vàng được bồi đắp nên từ vạn năm qua, những em bé vội vàng lùa dê trở về, tiếng dân ca  thê lương văng vẳng vang vọng khắp triền núi hòa cùng tiếng động cơ ầm ầm rền rĩ không dứt, phía xa chân trời lóe lên từng dải lụa ánh sáng chói đỏ rực rỡ. Chiều tối ấy, mẹ cậu vẫn đang trực ca, ở trong phòng trực máy ngay tại cửa nhà xưởng nghe nốt cuộc điện thoại cuối cùng, bàn tay cầm máy nặng nề, bụng đau nhói, thì thào nói: “Chết mất thôi, chẳng lẽ sắp sinh rồi sao.”Người đang điện phía đầu kia là người thị trấn, cao giọng quát: “Hả, cô bảo gì cơ? Cô có phải người phụ trách không?… Đây là chỉ thị của cấp trên, ngay lập tức sẽ có người được cử đến xưởng kiểm tra tình hình công việc, liên quan tới chỉ tiêu sinh viên của bên trên. Tìm người phụ trách lại đây ngay cho tôi!…” “Vâng, ông chờ cho một chút ạ.” Mã Bảo Thuần chuyển cuộc gọi sang máy nội bộ rồi buông điện thoại xuống, gắng gượng đứng dậy, tự đỡ lấy người, cố nhích vài bước đến sân, vịn vào cây đại thụ, cố sức kêu lên: “Trưởng ban, cấp trên vừa điện đến, bảo tìm phó ban, e rằng có việc gấp, ông xem xem giùm tôi với.”

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Nắm Lấy Tay Em

Tiểu Văn | Ngôn tình | Hoàn thành

Từ khi mang thai, Lâm Hân càng trở nên tĩnh lặng. Bản tính cô vốn nhu mì, hiền lành, bây giờ lại đang chìm trong hạnh phúc, vẻ viên mãn tròn đầy như đang bao quanh cuộc sống của Lâm Hân. Khải Lạc -Khải Hoa rất háo hức với thành viên mới trong nhà. Mỗi chiều thứ bảy hai đứa lại theo ba hay cô Hiểu Dung đi mua sắm mang về rất nhiều thứ, tíu tít khoe mẹ rằng đây là thứ chính tay chọn cho em.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Diện Thủ

Nữ Vương Không Ở Nhà | Ngôn tình | Hoàn thành

Lúc này tịch dương về tây, xuyên qua cửa sổ từ phía sau nàng chiếu vào, làm nổi bật mông lung trong hôn ám, cũng càng làm nổi bật dáng người nàng lắc lư qua lại. Diệp Tiềm vươn tay, muốn vuốt ve mái tóc nữ nhân trên người, dưới tịch dương hơi tản ra quang huy, nhưng lại không với tới, hắn liền đưa tay lên eo ở nàng nâng đỡ. Hắn nheo con ngươi, hưởng thụ tịch dương dừng trên gò má ấm áp, cũng hưởng thụ khoái cảm kịch liệt nữ nhân kia gây cho hắn.

21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Nhà Có Nuôi Một Tiểu Bạch Thỏ!

Nhiếp Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành

Bà Đình không còn nữa, khoảnh khắc bàn tay bà không còn nắm lấy tay cô, Tô Tịnh An giống như đứa trẻ mười bảy năm về trước khóc nấc lên, Tô Tịnh An khó thở gọi tên bà, lần đầu tiên cô nói nhiều như thế, nhưng là không có ai đáp lại lời cô nói hết. Thím Âu kìm nước mắt kéo cô sang một bên, đau lòng lau nước mắt. Thím nhớ đến Tiểu Tô Tô, sáng sớm nay đột nhiên gọi tên bà Đình, thím còn vui vẻ dẫn cô đến bệnh viện thăm bà, lại không ngờ bệnh tình bà lại chuyển hướng xấu, bà chỉ kịp nói vài lời căn dặn, cũng may trước khi nhắm mắt bà có thể nghe thấy Tiểu Tô Tô nói chuyện lần cuối.

11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26