Phong Tiếp Minh Cầm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ánh Trăng Sáng Trong Anh của tác giả Phong Tiếp Minh Cầm. Mười giờ tối, Cố Vị Nguyên vẫn còn ở trong phòng làm việc, Kiều Hi buồn chán đợi anh trên ghế sopha, đợi mãi cô mất kiên nhẫn, rón rén bước đến phòng làm việc của anh.“ Cốc, cốc,…”“ Mời vào.”Giọng của Cố Vị Nguyên vang lên, trầm thấp và quyến rũ, là giọng nói mà Kiều Hi thích nhất, cô hít sâu để trấn tĩnh lại, sau đó chậm rãi bước vào phòng.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Anh Mãi Là Đường Về Của Em hay Thiếu Soái Trở Về.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Aki Re | Bách hợp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lớp Trưởng! Tớ Yêu Cậu! của tác giả Aki Re. Nhưng với tôi thì khác, tôi cho rằng, “bạn” là một người thân thiết, một người thật sự có thể cùng nhau chia sẻ vui buồn, cùng nhau tâm sự những khó khăn, những khuất mắc…Hay cũng có thể là người bạn hơi kì dị một chút, bề ngoài thờ ơ lạnh lùng nhưng khi thấy đứa bạn của mình bị bắt nạt là xông lên chửi chí choé đứa gây sự. Hoặc chỉ là một người bạn bình thường chẳng có gì hay ho nhưng khi thấy bạn có dấu hiệu khác mọi ngày là y như rằng tính thám tử của nó trỗi dậy điều tra nguyên nhân sự việc ngay lập tức.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Lấy Cái Tên Rợn Nhất hay Sư Tôn Của Ta Lại Giận Dỗi Rồi!!!
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Phù Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bàn Tay Bị Nguyền Rủa: Nam Chính Là Một Sinh Vật Không Tên của tác giả Phù Hoa. “Ta có thể giúp cô thực hiện điều ước……” Giọng nói quỷ dị khó nghe vang lên.“Ờ, không cần đâu.” Nữ chính từ chối.“Cho dù điều ước là gì, chỉ cần cô sử dụng ta là có thể thực hiện……”“Đói bụng ghê, hôm nay ăn gì nhỉ.” Nữ chính đi vào phòng bếp.“Này, chờ đã……”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Quỷ Thần Trong Tòa Nhà Cổ hay [Ngôn Tình] Trở Về của cùng tác giả.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Cố Tây Tước | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cớ Sao Nói Không Yêu của tác giả Cố Tây Tước. Ông nội đã bất kể mối ngờ vực từ ba năm trước khi trong nhà xảy ra chuyện long trời lở đất vì việc bài vị của trưởng nữ Nguyễn Trân Hoa được đưa về quê nhà mà nhận đứa con nuôi vừa mới trở về của Nguyễn Trân Hoa là Tưởng Nghiêm. Nguyễn Tĩnh chỉ xem qua loa một chút rồi đặt lá thư lên mặt bàn và úp mặt xuống ngủ.Cuối cùng vẫn không đồng ý về nhà.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tiểu Xuân Nguyệt hay Nơi Nào Đông Ấm của cùng tác giả.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Trương Đại Cát | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Không Tình Yêu Liệu Có Bền Chặt Không? của tác giả Trương Đại Cát. Thú thực, không có tình cảm gì cả.Chúng tôi được người lớn mai mối, gia cảnh cân xứng, tuổi tác xêm xêm nên được tác thành ở bên nhau.Nói một cách không khiêm tốn thì tôi cũng được coi như là một Alpha cao cấp đó nha.Mặt tiền đẹp đẽ, chiều cao 1m81, không rượu bia thuốc lá, có công ăn việc làm ổn định, thu nhập cố định 80 vạn tệ một năm (~2 tỷ), ngoài ra còn có một căn nhà cho thuê thu tiền hàng tháng. Dù là con một nhưng ba mẹ đều có cuộc sống riêng, không can thiệp vào chuyện gia đình của con cái.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tùy Ngộ Nan An hay Không Thay Đổi của cùng tác giả.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Hướng Viễn cũng phải thừa nhận rằng trái tim mình đa phần thuộc về phía bờ phải. Tất nhiên, không phải ai cũng biết được rằng, ở một nơi nhỏ bé phía bờ trái, cô đã từng đánh mất một thứ mình yêu quý và trân trọng nhất. Bờ trái ở đâu? Tại sao nó lại được gọi là bờ trái?Chương Việt bảo, trong trái tim mỗi người đều có một dòng sông nghẽn lại ở đó, nó phân trái tim chúng ta thành hai bờ: bờ trái mềm yếu, bờ phải lạnh lùng; bờ trái cảm tính, bờ phải lý trí. Bờ trái chứa đựng những dục vọng, ước mơ, đấu tranh và tất cả những hỷ nộ ái ố của chúng ta, còn bờ phải có những vết tích nóng bỏng của đủ mọi loại quy tắc trên thế gian in vào tim chúng ta - bờ trái là giấc mộng, còn bờ phải là cuộc sống.Chương Việt nhìn mấy bóng đèn neon trong casino mà cô sở hữu rồi cười với Hướng Viễn: Tớ vẫn thích Tả Ngạn của mình nên ở đây suốt, còn cậu thì lại khác. Hướng Viễn cười cười, chỉ uống một ngụm nước mà không giải thích gì. Chương Việt là một trong số ít những người bạn thân của cô, dù không phải là bạn tri kỷ nhưng vẫn rất hiểu cô.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Phong | Đô thị | Hoàn thành
Lão ca, lần này từ biệt, chẳng biết lúc nào gặp lại, chính là hận gặp nhau trễ, ngươi và ta đồng hành phấn đấu ba tháng, nhưng ngươi ta giữa tình nghĩa, nhưng là cái kia. . . Cái kia. Ai, nói tiếng người, lời khác ta nghe không hiểu a. Lâm Phàm nhìn trước mắt anh em, bất đắc dĩ thở dài một phen, đây là người thứ ba cùng chính mình cáo biệt, từng cái vừa qua tới thời gian, lý tưởng hào hùng, nhưng là đi qua mấy lần sau khi đả kích, triệt để tiêu trầm, liền một chút chiến đấu dục vọng cũng không có.Lâm ca, đệ đệ đi, ở đây ngày ngày bị thành quản truy đuổi, ta thật không chịu nổi, đây là ta toàn bộ gia sản, cũng coi như là em trai một phần tâm ý. Tiểu tử đem một bao quần áo nhét vào Lâm Phàm trong tay, sau đó song quyền ôm một cái, "Lão ca, non xanh còn đó, nước biếc chảy dài, đệ đệ đi rồi. Leng keng! Tiểu tử nói xong lời này, mở cửa nghênh ngang rời đi, mang theo kiên quyết vẻ. Tiểu Phong, ngươi đi đâu? Lâm Phàm đứng ở cửa, nhìn tấm lưng kia. Đông Hoàn. Đi chỗ đó làm gì? Cái kia kinh tế kinh tế đình trệ a. Nơi đó bởi nghiêm trị, nhân viên trôi đi nghiêm trọng, rất nhiều ngành nghề tiêu điều, cùng ma đều đem so sánh đứng lên, còn không bằng đây. Bán mình. Tiểu Phong cũng không quay đầu lại, tâm ý đã quyết.Ngươi nhưng là nam a. Lâm Phàm hô to, này Tiểu Phong đầu óc không có bệnh đi, một người nam bán cọng lông thân a. Liền bởi vì ta là nam, nơi đó lại là đại tiêu điều, mới có cơ hội làm ăn, lão ca liền như vậy sau khi từ biệt, chờ ta phát tài, trở về mang ngươi tinh tướng mang ngươi bay. Dần dần. . . , bóng người kia biến mất ở Lâm Phàm trong con ngươi. Ai, này giời ạ lại được cô đơn một người, bất quá không đúng vậy, Tiểu Phong ngươi ngay cả số điện thoại chưa từng lưu, ngươi phát tài, làm sao trở về mang ta bay a. Lâm Phàm vội vàng đuổi theo, nhưng nơi nào còn có Tiểu Phong thân ảnh, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu về tới căn phòng một tháng thuê bốn trăm tệ.
251.26 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cảnh giới lý tưởng của Hàn Thuật: một buổi sáng nhàn nhã, nằm trên giường cho đến khi nào đẫy giấc, dậy vận động xương cốt một chút, rồi uống một tách trà chanh tự pha, ăn cùng với bánh tổ ong mua tại tiệm bánh Tây lâu năm nằm ở góc phố dưới nhà, đây chính là một bữa sáng mỹ mãn, vừa ăn vừa có thể xem thời sự. Âm nhạc có thể có có thể không, nhưng trong máy nghe nhạc lúc nào cũng phải chờ sẵn một bản nhạc anh thích nhất. Khi ra khỏi nhà, anh thay bộ quần áo thời trang ngả cũ ưa thích nhất, đến một cuộc hẹn có chút mong đợi nhưng không quá hồi hộp. Mở cửa ra, thấy trời không nắng cũng không mưa, trời cao mây lặng, không khí mát mẻ trong lành, sẽ tốt hơn khi có thêm chút gió. Tất cả các vấn đề về công việc và cuộc sống đều được giải quyết một cách tốt đẹp, tối về còn có thể làm những việc yêu thích, hôm sau cũng không cần phải vội vã đi làm… Lúc này anh đang đứng bên cạnh thảm hoa trước quảng trường Thời Đại thuộc Trung tâm Thương mại của thành phố G, mọi thứ đều thật tuyệt vời, tuy chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới lý tưởng của anh, nhưng cũng không còn cách xa lắm. Ngoài thời tiết, ngoài việc đội bóng anh hâm mộ đã chiến thắng ra, vẫn còn rất nhiều lý do khiến tâm trạng anh vui vẻ. Hôm qua, cũng chính là ngày thứ Sáu, anh thắng kiện tại phiên tòa, tên bị cáo nổi tiếng gian ác, xảo quyệt cuối cùng đã phải cúi đầu trước pháp luật, ngay đến kiểm sát trưởng cũng phải khen anh chiến thắng quá đẹp. Chiến thắng này khiến cho kỷ lục thắng kiện với tần suất cao nhất của anh ở Viện Kiểm sát Nhân dân quận Thành Nam tiếp tục được duy trì, có thể nói là một kết thúc mỹ mãn cho quá trình công tác của anh ở quận Thành Nam.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nguyễn Nhật Ánh | Khác | Hoàn thành
Lúc xảy ra sự cố, đồng hồ chỉ bảy giờ hai mươi lăm. Đó là giờ thành phố bắt đầu rộn rịp. Những bậc cha mẹ tất tả đưa con đến trường để kịp tới công sở. Những học sinh cấp ba đi trễ đang nôn nóng nhìn đèn đỏ ở các ngã tư. Những bà nội trợ lật đật xách giỏ ra khỏi nhà để mong chọn được những khúc cá tươi nhất.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Phạm Kiều Trang | Ngôn tình | Hoàn thành
"Con Thiên đâu, rót nước mang ra đây." Tôi đang lúi húi nấu nướng trong bếp, nghe tiếng mẹ chồng gọi thì vội vàng lau tay vào tạp dề rồi rót hai cốc nước mang ra ngoài phòng khách. Tôi cứ nghĩ hôm nay bạn của mẹ chồng đến chơi, nhưng lúc ra đến nơi mới thấy người đến chẳng phải ai xa lạ mà là Nguyệt - em gái mưa của chồng tôi… Nụ cười đang nở sẵn trên môi tôi bỗng chốc cứng ngắc. "Con mời mẹ uống nước ạ, mời Nguyệt." Mẹ chồng tôi đang tươi cười xem tạp chí với Nguyệt, nghe thấy giọng tôi thì bỗng nhiên trở nên khó chịu, bà nói: "Gớm, nhờ chị rót cho cốc nước mà mặt chị như đưa đám thế kia thì ai dám uống. Cái Nguyệt lâu lâu mới đến chơi chứ có gì mà chị phải tỏ ra như thế nhỉ? Không rót được thì thôi, để đó tôi rót.""Không ạ. Con đang bị đau bụng chứ không có ý gì cả đâu ạ." " Tôi còn lạ gì chị nữa, chị lâu nay vẫn ghen tức với Nguyệt vì nó quen thân với nhà này nên lần nào nó đến chị chẳng viện cớ khó chịu với nó. Tôi bảo chị này, bây giờ chị lấy thằng Phong rồi nhưng nó ngoài vợ thì còn phải có thêm mối quan hệ khác. Đàn bà thì đừng có nhỏ mọn ích kỷ, phải khôn phải khéo vào thì mới giữ được chồng. Chứ suốt ngày ghen ăn tức ở thì sớm muộn nó cũng mệt mỏi rồi đi kiếm người khác thôi."
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hoa Nở Thành Nam/Thành Nam Hoa Khai | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên cạnh con đường là sân chơi, mấy bạn nhỏ trượt phần phật từ trên trượt thang trượt xuống. Một đứa bé trong đó nghe được tiếng cạc cạc nên nhìn theo, sau đó lôi kéo người mẹ đứng bên cạnh, chỉ chỉ cô bé rồi nói với mẹ mình: “Mẹ ơi, con muốn con vịt nhỏ em gái kia đang ôm, nó sẽ kêu cạc cạc cạc, mẹ mua cho con một con được không?” Người mẹ trẻ nhìn sang, bên kia chỉ có một cái chai nhựa bị gió thổi vang lên soàn soạt, liền cảm thấy lạnh sống lưng. Cô ta bế con gái lên rồi nói: “Cục cưng, bé gái kia trông thế nào?”“Em gái ấy đang ôm con vịt nhỏ trong tay, mặc váy màu đỏ, buộc tóc. Em ấy đang nói chuyện với vịt nhỏ ạ…” Người mẹ trẻ càng nghe càng cảm thấy sau lưng tê dại. Cô ta nhìn sang bên kia, lại kéo một bạn nhỏ đứng bên cạnh rồi nói: “bạn nhỏ này, bên kia có một bé gái mặc váy đỏ đúng không?” Bạn nhỏ đang bận chơi thang trượt, vội vàng nhìn thoáng qua rồi nói: “Có ạ, em gái còn ôm một con vịt nhỏ trong tay.” Người bố trẻ tuổi khác thấy người phụ nữ xa lạ tiếp cận con mình, vội vàng đi đến liền nghe được câu này. Anh ta đưa mắt nhìn sang chỗ con mình chỉ, ở đó không có gì hết. Hai phụ huynh liếc mắt nhìn nhau, vội vàng ngăn một bạn nhỏ khác: “Bạn nhỏ này, cháu nhìn bên kia xem có bé gái nào không?”
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Giang Khương Khương | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Nàng Nhiều Thịt của tác giả Giang Khương Khương. Người ta thường nói, trong cuộc đời mỗi người ít nhất sẽ gặp được một cô gái mang tên vui vẻ.Mà tên tôi trùng hợp là Hứa Hân Di.Sau cuộc thi nghiên cứu sinh lần hai, 10kg mà tôi không dễ gì để giảm đi đã quay trở lại, hiện tại cân nặng của tôi là 70.Giảm cân vẫn luôn là sứ mệnh của đời tôi.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Dòng Chảy Tình Yêu hay Xin Hãy Bên Anh Lần Nữa.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hoan Hỉ An Niên | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Học Viện O Đức của tác giả Hoan Hỉ An Niên. Học viện O Đức ban đầu không có tên là học viện O Đức.Nó được những CEO Alpha cùng góp vốn thành lập để Omega của họ có một nơi cắm hoa và vẽ tranh, điêu khắc lúc đi học.Tóm lại nên tìm chuyện để làm còn hơn vạch lá tìm sâu.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ký Túc Xá Cong Cong của cùng tác giả.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tuyết Linh Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Hai năm sau. "Điềm Điềm, chậm thôi con" Sở Tâm Nhi đi theo con gái dịu dàng nhắc nhở, cô nhìn thấy con gái hoạt bát chạy nhảy liền cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Điềm Điềm chạy theo chú mèo con thích chí cười tít mắt, trên người mặc chiếc váy công chúa màu hồng mái tóc được kẹp một cái nơ màu đỏ vô cùng xinh đẹp. Cô bé chu môi làm trò khiến Sở Tâm Nhi bật cười. "Mẹ...mẹ ôm ôm..." Điềm Điềm dang hai tay trắng nõn mũm mĩm về phía Sở Tâm Nhi ngọt ngào nói. Sở Tâm Nhi đi tới bế con gái lên đi vào bếp "Điềm Điềm, rửa tay đi con". Ngay lập tức hai cánh tay xinh xắn của Điềm Điềm đưa ra trước vòi nước rất thuần thục rửa tay sạch sẽ. Sở Tâm Nhi thấy con gái làm tốt liền hôn lên má Điềm Điềm khen ngợi."Điềm Điềm nhà ta giỏi quá". Bà Hạ và Nhược Lan từ trên gác đi xuống thấy Điềm Điềm ngồi ngay ngắn trên bàn ăn liền cười nói "Hôm nay Điềm Điềm lại chờ bà nội với bà ngoại rồi, thật xin lỗi con nha". "Không sao đâu...bà...nội...bà ngoại"Giọng nói ngọng nghịu pha lẫn sự non nớt của Điềm Điềm vang lên khiến hai người bật cười thành tiếng. Mọi người chuẩn bị ăn cơm thì cũng là lúc Hạ Minh từ công ty trở về, anh thay dép đi vào trong chào mẹ rồi nhìn sang con gái yêu tươi cười "Điềm Điềm, xem bố mua gì cho con này". Điềm Điềm tụt xuống khỏi ghế chạy tới chỗ anh liền thích thú vỗ tay "A...bố mua búp bê công chúa...yêu bố..."
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Hạ Đàm vừa từ bên ngoài trở về, trên tay còn mang theo hai con cá, là do Bà nội Lưu ở thôn Tây tặng cô. Bà nội Lưu tuổi đã lớn lại cô đơn một mình, không có con cái. Hạ Đàn cảm thấy bà một mình lẻ loi, ngày thường nếu không bận việc thì sẽ qua trò chuyện với bà, giúp bà làm chút việc vặt trong nhà. Bà nội Lưu biết cô tốt bụng, mỗi lần đều tìm mọi cách đưa cô vài thứ đồ để cô mang về. Hai con cá này là do bà kiên quyết đưa cho cô, đùn đẩy qua lại mãi không xong, bà bảo nếu cô không nhận thì không cho cô đến thăm bà nữa. Hạ Đàn mang hai con cá vui vẻ trở về nhà.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nhất Chỉ Đại Sa Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành
Thành phố Lâm Sơn vừa mới có một cơn mưa lớn, dường như trút đi hết cái nóng còn sót lại của mùa hè. Trong tiểu khu Cẩm Giang, mới vừa mua một túi táo trở về, Lâm Lê đã nhìn thấy nữ nghệ sĩ nhà mình đang ngồi ở sô pha ăn khoai tây chiên. Thứ khoai tây chiên này lượng calo cao! Nữ nghệ sĩ bình thường sẽ chạm vào sao! Lâm Lê tức giận đi qua ném túi táo lên trên bàn, cô gân cổ lên rống: "Mạnh Thử Hàn em còn muốn tẩy trắng hay không! Em nhìn xem hiện tại trên mạng đều đem em bôi đen thành dáng vẻ này, em không thể kiềm chế chính mình một chút sao?". "Nếu em mập lên một chút, chị biết tiêu đề hot search Weibo sẽ đăng như thế nào mà —— nữ minh tinh họ Mạnh không biết tự ái, người mang lục giáp!"Người phụ nữ ngồi trên sô pha rốt cục cũng có chút phản ứng, cô nhếch môi cười rộ lên, cũng không quản Lâm Lê đến tột cùng mới vừa nói cái gì, cô gọi Lâm Lê đến ngồi trên sô pha. "Lê tỷ, hiện tại còn chưa mập lên mà đã như thế này rồi." Cô đem điện thoại đưa qua,Lâm Lê rũ mắt liền thấy. Lâm Lê nhấp vào, ảnh chụp bên dưới đúng thật là Mạnh Thử Hàn, bởi vì mấy ngày trước quay 《 thanh cốt 》 rơi xuống nước mà phát sốt cho nên lúc này mới đi bệnh viện. "Những người này nhàn rỗi quá rồi phải không, em phát sốt đến thế còn có thể nói là phá thai?" Lâm Lê tức giận đến vểnh râu trừng mắt, chỉ thiếu chút nữa đem người đăng bài cách màn hình bắt tới hành hung cho một trận.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
LanHoDiep134 | Ngôn tình | Hoàn thành
Tại một góc tối trước cửa quán bar Night Angel, quán Bar lớn nhất tại thành phố S không khí lại đối nghịch với bên ngoài. Trước cửa đứng bốn tên bảo vệ với thân hình cao lớn cường tráng nét mặt hình sự. Họ đứng canh cửa để giữ gìn an ninh trật tự cho quán bar. Những chiếc xe sang trọng lần lượt tiếng vào bãi đậu xe VIP của quán Bar.Một hàng người đang đứng chờ sẵn ngoài cửa, đợi đến 12 giờ khuya quán bar mới mở cửa. Cho dù là những công tử, tiểu thư nhà giàu hay những người nổi tiếng điều không ngoại lệ. Người nào cũng phải sắp hàng chờ để vào trong. Những người tới đây điều biết đến quy luật của quán bar. Dù họ có thân phận gì đi chăng nữa, một khi bước vào cửa quán bar điều như nhau. Bởi vì những người được phép vào trong, đều là những kẻ có thân phận và địa vị trong xã hội.Mã Lung Linh là con gái út của Mã Cảnh Chung, thủ lĩnh của bang Tam Hổ. Bang Tam Hổ nằm trong tứ đại bang phái tại thành phố S. Đứng nhất là bang Phi Long của Nam Liệt, đứng nhì là Bang Bạch Hổ của Mạnh Hùng, đứng thứ ba là bang Tam Hổ của Mã Cảnh Chung, cuối cùng là bang Ngũ Xà của Trịnh Ngũ Dương. Bang Tam Hổ đang ở trong bóng tối, ngấm ngầm mở rộng địa bàn của mình tại thành phố S. Tuy bang Tam Hổ không lớn mạnh bằng bang Phi Long của Nam Liệt. Nhưng Mã Cảnh Chung là một tiểu nhân bỉ ổi, nên Nam Liệt luôn cho người theo sát hành động của bọn họ. Mã Lung Linh cùng một nhóm bạn lần đầu tiên đến bar Night Angel chơi.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Thích Nhất Hạnh | Khác | Hoàn thành
Svastika năm nay mới hai mươi mốt tuổi. Chú chỉ mới được xuống tóc và thọ giới khất sĩ cách đây ba hôm. Thầy Sariputta một trong những vi cao đệ của Bụt đã làm lễ truyền giới cho chú. Svastika quê ở Uruvela gần Gaya, chú được làm quen với Bụt ngay từ hồi Bụt chưa thành đạo, cách đây dúng mười năm. Hồi đó chú mới mười một tuổi. Bụt thương chú lắm, cách đây nửa tháng, Bụt ghé lại làng Uruvela tìm chú. Bụt đưa chú về đây, và Bụt đã bảo thầy Sariputta truyền giới khất sĩ cho chú. Được chấp nhận vào giáo đoàn của Bụt, Svastika sung sướng lắm. Chú nghe nói trong giáo đoàn của Người có rất nhiều vị khất sĩ xuất thân từ giới quyền quý, như thầy Nanda. Thầy Nanda cũng là hoàng thái tử, em ruột của Bụt.Lại có những vị hoàng thân khác như Bhaddiya, Devadatta, Anuruddha và Ananda. Chú chưa đựơc trực tiếp chắp tay chào hỏi các vị này, tuy chú đã được trông thấy họ. Các vị này tuy đã đi tu, tuy đã khoác những chiếc áo cà sa bạc màu trên người nhưng dáng điệu vẫn còn mang tính cách thanh lịch và quý phái. Svastika có cảm tưởng là còn lâu lắm chú mới làm quen thân được với các vị. Bụt là một vị hoàng tử con vua thật đấy, nhưng Svastika không còn tìm thấy được sự ngăn cách nào giữa người và chú. Có lẽ vì chú quen với Bụt lâu rồi và ngày xưa đã từng ngồi với Bụt hàng giờ hoặc trên bờ sông Neranjara hoặc dưới cột bồ đề im mát. Chú thuộc về hạng những người cùng đinh, những người thấp kém và nghèo khổ nhất ở xứ chú. Chú đã làm nghề giữ trâu trên mười năm nay. Trong vòng nửa tháng vừa qua, chú đã chung đụng với những người tu thuộc giai cấp quý tộc. Những người này đều là khất sĩ và là học trò của Bụt. Tuy họ rất tử tế với chú, tuy họ đã nhìn chú với con mắt có cảm tình và nhiều khi đã mỉm cười với chú, nhưng chú vẫn chưa cảm thấy thật sự thỏai mái với họ. Chắc là tại chú chưa quen. Có lẽ phải sống với họ trong nhiều tháng nữa chú mới thực sự cảm thấy đây là thế giới của chú.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Thành Nam Hoa Khai | Ngôn tình | Hoàn thành
Một bệnh nhân mới sắp đến. Diêu Linh biết tin này khi viện trưởng đang xem xét tình trạng khôi phục của cô. Viện trưởng là người phụ trách trung tâm chăm sóc bệnh nhân tâm thần thay gia đình họ, chuyên nhận những ca bệnh đã trải qua rất nhiều trị liệu nhưng vẫn không thể khỏi hẳn. Vậy nên, đúng ra đây cũng không phải là bệnh viện tâm thần, mà là một trung tâm quản lý bệnh nhân tâm thần, nhưng để tiện xưng hô nên vẫn gọi người phụ trách là viện trưởng.Lúc đó, trên hành lang có một anh trai cường tráng vốn đang nhảy nhót, hình như cùng với một cô bé, chạy tới: “Lại có một người tới! Lại có một người tới!” Mỗi lần anh ta làm thế có nghĩa là lại có thêm một bệnh nhân tới. Thấy Diêu Linh đã hồi thần, viện trưởng ôn tồn hỏi han: “Đừng căng thẳng, hôm nay có thấy dễ chịu hơn không?” Diêu Linh hấp háy mắt, ra vẻ ngoan ngoãn, “Không hề, hôm nay mấy người quên tưới nước cho tôi…”Viện trưởng vừa ghi chép lại vừa nói tiếp: “Sao đêm qua lại muốn đánh người?” Diêu Linh nghệt mặt ra, như thể chẳng hiểu gì nhìn ông ta. Viện trưởng lại hỏi thêm vài chuyện nữa rồi để y tá đưa Diêu Linh ra ngoài. Sau khi Diêu Linh ra ngoài liền nhanh nhẹn thoát khỏi y tá, ngồi xổm cạnh bồn hoa, phơi nắng. Phơi nắng chỉ là phụ, cái chính là, bên kia có một bệnh nhân nữ không muốn về phòng bệnh, bị hai bảo vệ áp giải quay về, động tác vô cùng thô lỗ.
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Cindy Cynthia | Ngôn tình | Hoàn thành
Ta hướng mắt về phía cánh đồng hoa ánh đỏ trong buổihoàng hôn rồi kiễng chân, hôn nhẹ lên má chàng. “Phu quân, thiếp muốn cả cuộc đời này sẽ mãi mãi được bên chàng. Được nhìn ngắm con chúng ta khôn lớn”. Chàng mỉm cười ôm ta vào lòng. Ta nhìn ra phía xa, nơi cánh chim đại bàng đang sải đôi cánh dài trong buổi chạng vạng. Ta tự hỏi vì cảnh vật đẹp như thế mới khiến bản thân cảm thấy hoan hỉ, hay do có chàng bên cạnh nên mỗi phút giây trôi qua đều là niềm hạnh phúc tưởng như kéo dài vô tận?”. Ta bừng tỉnh sau một giấc mộng đẹp. Trong mơ, ta đứng cạnh một người đàn ông không rõ mặt, cả hai đang nhìn về phía vùng thung lũng trải đầy hoa vàng trong buổi chiều tà. Ta biết rằng đó chỉ là giấc mơ, nhưng sao lại thấy hạnh phúc đến vô ngần. Có lẽ những giấc mơ tốt thì sẽ ảnh hưởng tích cực lên kẻ mộng mị như ta đây. Vấn đề là thần thánh ít khi nằm mơ. Nếu chúng ta có mơ thì chắc chắn đó là một lời tiên tri, một điềm báo. Ta sắp lấy chồng rồi, người đàn ông trong mơ có lẽ là “người đó”. “Adena, ta có việc cần nhờ con. Con hãy đi đến phương Bắc và kết hôn với một hoàng tử tiên tộc được không?”. Nửa năm trước, bà tổ của ta – nữ thần Gaia đã đến Olympus và đề nghị với ta như thế. Khi đó, mẫu hậu ta đã thẳng thừng bác bỏ ý kiến của bà với lí do phương Bắc quá nguy hiểm với một tiểu thần như con gái mình. Ta tuyệt đối không được đến nơi đấy nếu không có người đi cùng, huống hồ là việc kết hôn với một gã tiên xa lạ.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26