Đanh Mộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện "Mười Năm Vẫn Ngoảnh Về Thượng Hải" là tựa truyện sâu lắng thuộc thể loại tình cảm, lãng mạn, hiện đại, truyện teen, kể về sự chờ đợi của một cô gái, cô dành hết tình yêu thương vô bờ bến cho người con trai đó. Trải qua tất cả cung bậc cảm xúc hỉ, nộ, ái, ố của cuộc sống. Từ khi là cô bé mười bảy tuổi đến tuổi đôi mươi, cô vẫn theo đuổi giấc mơ nghệ thuật của mình. Nhưng từ độ tuổi này đến hai ba tuổi, vòng xoay định mệnh cho cô gặp được một người thay đổi cuộc đời cô, ở một nơi rất đỗi xa lạ gặp được một người mà bản thân quen biết. Trong suốt khoảng thời gian ấy đến hai sáu tuổi, cô cứ lẳng lặng chờ đợi. Hai bảy tuổi, cô mang theo trái tim rỉ máu đến một nơi khác. Bất chấp yêu khi có thể cho đến khi nghe được tin anh mất tích.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50
Mê Lộ Thu Thiên | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Tháng bảy, mặt trời gay gắt như lửa.Anh hùng các nơi đổ xô về Phong Vân Bảo tham gia đại hội võ lâm uy danh khắp chốn. Đại khái là vài năm gần đây trên giang hồ thật quá hỗn loạn, chỉ trong thời gian ngắn, các bang phái mới lớn nhỏ tốt xấu nhiều như măng mọc sau mưa. Vì thế xóa bỏ thế lực xấu trong giang hồ chính là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu của đại hội võ lâm lần này.Đàm Tiểu Hâm là một cô nàng ngốc nghếch với chút võ công mèo cào, yêu tiền như sinh mạng, tại Đại hội võ lâm tình cờ quen biết mấy người Mộ Vân Long, từ đó dẫn đến một loạt truyện cười, cuối cùng nàng lại có được tấm lòng của Mộ Vân Long, soái ca cùng tiền bạc, tất cả đều vào tay nàng. Đây là truyện kiếm hiệp khá đặc sắc và thú vị được xây dựng với những tình tiết gay cấn và hồi hộp làm người đọc dễ dàng bị thu hút. Mời các bạn cùng đón đọc những chuyển biến hấp dẫn tiếp theo của truyện Ngốc Nghếch Nữ Nhân Hành Phiến Ký.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:51
Y Nha Dữu Tử Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Dưới Ánh Hoa Đăng của tác giả Y Nha Dữu Tử Trà. Xe ngựa của Đại Hùng Quốc lung lay đi trên đường. Tạ Yên Nhiên ngồi bên trong cả ngày, suy nghĩ cũng trở nên mơ hồ. Tạ Yên Nhiên đỡ mũ phượng trên đầu, thở dài, nhẹ nhàng vén rèm lên dò hỏi Tiểu Hà xem còn bao lâu mới đến nơi. “Nào, tiểu thư. Muội vừa mới hỏi bọn họ, không đến một ngày nữa. Tiểu thư, người kiên trì một chút.” Tạ Yên Nhiên mệt mỏi gật gật đầu, buông rèm, lại đưa tay chỉnh lại mũ phượng có chút nặng trên đầu.“Không ngờ trên đường đi hòa thân phải luôn mặc hỉ phục, thật là mệt.” Tạ Yên Nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm, lại thở dài, ngả người về sau, hơi dựa vào vách xe ngựa. Mấy người hầu đi theo bên ngoài xe nhỏ giọng nói chuyện với nhau, những người này có người hầu của Hoàng Đạo Quốc, cũng có hộ vệ từ Đại Hùng Quốc. Tạ Yên Nhiên lúc này không có tâm trạng để ý họ là người nước nào, trong đầu chỉ nghĩ về trận tàn sát nửa tháng trước. Tạ Yên Nhiên thật ra vẫn luôn cảm thấy Hạ Băng có chút quái quái, nhưng nàng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng do không hợp khí hậu. Cho nên khi nàng đang ở trong cung giúp Lạc Phi Phi sửa sang hỉ phục, nghe tin thợ săn quốc tấn công, không thể không thừa nhận, cả người nàng đều có chút luống cuống. “Hoàng Thượng, Vương gia đã xuất binh đi ngăn cản.” Nghe thị vệ tiến vào thông cáo như vậy, Tạ Yên Nhiên đang hoảng loạn cũng hồi phục đôi chút. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Hoa Hồng Của Lương Hiện và Quái Phi Thiên Hạ.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Lâm Đan | Ngôn tình | Hoàn thành
Em Là Người Thứ Tư, Lại Là Người Đầu Tiên Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Mười mấy tệ này thì làm gì đây? Cô đột nhiên thấy cổ họng mình hơi khô, liền nghĩ đến chiếc máy bán hàng tự động ở đầu con hẻm kế bên, nhất định phải mua một chai trà hoa cúc lạnh uống cho đã khát. Cô cười khoái chí tung tăng đến con hẻm. Vừa mua được một lon trà hoa cúc lạnh khoái khẩu, đột nhiên cô nghe thấy những âm thanh bất thường, nghe như là tiếng ẩu đả. Lòng cô thầm lo sợ, phải chăng là bọn xã hội đen đến đây “giải quyết” con nợ? Cô thường nghe nhiều vụ đánh nhau ở con hẻm này, thậm chí chém nhau, xả súng,... Đây là một con hẻm khá nhỏ hẹp, tối tăm, nhưng càng đi sâu thì càng rộng. Là một chỗ cực thì thích hợp để xử lý lẫn nhau. Cô phân vân không biết có nên xả thân làm anh hùng không, lỡ bọn chúng có súng thì sao?Tại thành phố A, ở một quán ăn nhỏ trong góc hẻm“Lam Lam, hai phần súp cua ở bàn 2, thêm mười xiên thịt nướng ở bàn 7, ba phần trà Long Đỉnh ở bàn 6,...” - chú Sỹ chủ quán hối hả."Vâng vâng vâng" - Phỉ Phùng Lam đổ mồ hôi, giọng còn gấp gáp hơn.Hôm nay quán đông hơn thường ngày.Quần quật đến tận tối mới xong, người Phỉ Phùng Lam gần như ướt đẫm, trán lấm tấm mồ hôi, trông vô cùng tội nghiệp.Chú Sỹ thấy bộ dạng của cô lúc này, giọng xót thương: “Lam Lam, hôm nay cháu làm việc rất tốt. Này, cầm lấy.” - chú chìa tay đưa Phỉ Phùng Lam mười mấy đồng.Cô bĩu môi, miễn cưỡng cầm lấy: “Chú đừng nói là gộp tiền thưởng với cả của hồi môn cho cháu đấy nhé”\*\* *Ý của Phỉ Phùng Lam là tiền chú cho “quá nhiều*”Chú Sỹ cười ha hả: “Yên tâm, đợi đến lúc Lam Lam nhà ra xuất giá, chú sẽ bán cả quán này làm của hồi môn cho cháu luôn.” Chú nói vậy chẳng khác nào trêu cô cả đời không lấy được chồng.Cô tháo tạp dề, không thèm nói chuyện với chú nữa, cười mỉm chi rồi cầm túi xách ra về.Mười mấy tệ này thì làm gì đây? Cô đột nhiên thấy cổ họng mình hơi khô, liền nghĩ đến chiếc máy bán hàng tự động ở đầu con hẻm kế bên, nhất định phải mua một chai trà hoa cúc lạnh uống cho đã khát.Cô cười khoái chí tung tăng đến con hẻm. Vừa mua được một lon trà hoa cúc lạnh khoái khẩu, đột nhiên cô nghe thấy những âm thanh bất thường, nghe như là tiếng ẩu đả. Lòng cô thầm lo sợ, phải chăng là bọn xã hội đen đến đây “giải quyết” con nợ? Cô thường nghe nhiều vụ đánh nhau ở con hẻm này, thậm chí chém nhau, xả súng,... Đây là một con hẻm khá nhỏ hẹp, tối tăm, nhưng càng đi sâu thì càng rộng. Là một chỗ cực thì thích hợp để xử lý lẫn nhau.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Dạ Bất Tư Ngữ | Ngôn tình | Hoàn thành
Vào buổi sáng sớm đầu mùa xuân, tầng tầng lớp lớp hơi sương tràn ngập khắp mọi nơi. Lớp sương sớm tựa như một lớp sa mỏng phủ kín cả bầu trời, làm lu mờ hết thảy cảnh vật xung quanh, làm cho người ta mơ hồ nhìn không rõ, nhưng lại là một loại vẻ đẹp mông lung đầy bí ẩn. Bỗng từ đâu xuất hiện ba tiểu nha hoàn chiều cao không đồng nhất đang ôm những thứ đồ lặt vặt run lẩy bẩy từ phía trước đi về hướng này. Hiện tại, tuy rằng đã là đầu mùa xuân, thế nhưng, không khí vào buổi sáng sớm vẫn còn rất lạnh. Thời điểm các nàng đi ngang qua một cái sân hẻo lánh đều không nhịn được mà dừng bước chân, sau đó, cả ba người đều nhao nhao rướn cổ lên nhìn vào bên trong viện. Viện tử này, chính là địa phương hẻo lánh nhất bên trong phủ, bên cạnh là một nhà kho cũ kĩ cất chứa những thứ đồ lặt vặt không quan trọng. Vào những ngày bình thường, nơi này hầu như chẳng có ai, nhưng hôm nay, ở đây lại có một vị nhị thiếu phu nhân đang bị trừng phạt. Nhị thiếu phu nhân có bộ dáng rất xinh đẹp, cực kì động lòng người, nàng chỉ cần nhẹ nhàng cười một tiếng đã có thể câu đi hồn phách của nam nhân. Một vài nha hoàn thô sử đã từng nhìn thấy qua nàng mấy lần, tuy mỗi lần đều chỉ có thể nhìn một chút từ phía xa xa, nhưng vẫn như cũ có thể nhìn ra được, nhị thiếu phu nhân thật là xinh đẹp. Các nàng cũng muốn nhân cơ hội này để nhìn thật kỹ một chút, rốt cuộc thì vị nhị thiếu phu nhân kia đẹp đến mức nào? Thế nhưng, nhị thiếu phu nhân thì chẳng thấy đâu, ngược lại lại trông thấy nha hoàn Vân Bích hầu hạ bên người của nhị thiếu phu nhân.
19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tạc Tương Thảo | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thiên Sứ Tầng Dưới của tác giả Tạc Tương Thảo. Tầng dưới nhà Lâm Cảnh có một tên ngốc mới chuyển đến, đây là ‘tin tức’ nóng hổi nhất trong khu tập thể cũ của bọn họ cuối tháng Tám vừa qua, anh còn chưa gặp cậu ngốc đó lần nào, cũng không quan tâm đến mấy cái ‘tin tức khu tập thể’ này lắm.Học kỳ mới vừa bắt đầu, giờ Lâm Cảnh đang có hơi bận rộn.Anh dạy học trong một trường Đại học cách khu tập thể mấy km, bởi vì tính cách cô độc nên anh không thích quá thân thiết với đồng nghiệp, anh cũng không chọn ở trong kí túc dành cho nhân viên trường mà tự thuê phòng ở bên ngoài.Căn hộ nhỏ hai phòng mà anh thuê nằm trong một khu tập thể cũ được xây cách đây hơn 9 năm, một tòa nhỏ có 6 tầng, mỗi tầng có hai căn hộ một cầu thang chung, Lâm Cảnh thuê tầng áp mái.Bạn cũng có thể đọc thêm nhiều truyện cùng thể loại như: Thanh Bình Nhạc hay Hướng Dẫn Dưỡng Thai Của Tiên Tôn Bạch Thỏ.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:56
Máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế Bình Thành, lúc này là bảy giờ sáng. Bầu trời xám xịt như thể cả thành phố dường như vẫn chưa thức giấc. Qua cửa sổ nhìn xuống, nền đất xám chì thấm đẫm nước mưa và trở nên sẫm màu. Điện thoại rung lên mấy lần nhưng do máy bay đang dần hạ cánh an toàn cho nên tín hiệu Wi-Fi trên máy bay theo đó cũng dần kém khiến cho Minh Tự không nhận được tin nhắn. "Có phải là chuyến bay hôm nay không?""Nếu tới rồi thì nói cho mẹ một tiếng, mẹ nói Lương Hiện tới đón con." "Minh Tự, đừng tùy hứng." "Nhớ hồi tin nhắn cho mẹ." Điện thoại di động của Minh Tự lúc này đang đặt bên cạnh gương trang điểm mà nội dung không ngừng nhấp nháy trên màn hình. Giọng điệu lúc đầu có thể gọi là tốt nhưng không qua vài câu đã lộ ra bộ mặt thật của mình, một giọng ra lệnh quá quen thuộc. Bà ta nhờ Lương Hiện tới đón cô sao? Thật sự không nghĩ ra,bà ta vậy mà có thể thỉnh được đại thiếu gia tới chiếu cố cô.Sau khi Minh Tự thoa xong lớp son cuối cùng, cố gắng bặm miết nhẹ cho đều màu,nhìn nhìn chính mình trong gương xem có chỗ nào cần chỉnh không mới xỏ đôi dép được tiếp viên trên máy bay cung cấp ra ngoài đi giày cao gót, từ tốn nhấc máy: "Không cần, người sân bay sẽ đưa con đi."
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:57
Đào Tửu Thất | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sắc Hoa Anh Đào của tác giả Đào Tửu Thất. Ai mà ngờ mới quay ngày đầu tiên, vị nam hai này dám chạy tới phòng cô, còn bảo là hiến thân vì nghệ thuật???Hả? Hả? Hả?Hiến thân cho cô làm cái gì cơ??? Vì nghệ thuật á???Lại còn mặt dày hỏi cô có thể nhận lấy tấm lòng (và thân xác) này và giúp đỡ anh ta không?Tấm thân xử nữ 22 năm trời, còn chưa kịp phản ứng lại thế nào, vậy mà cô lại gật đầu! Cô đã gật đầu!!!!!!Sau này cô mới biết, người này chính là kim chủ của cả đoàn phim, là thiếu gia nhà giàu vung tay đầu tư hơn trăm triệu nhưng mỗi đêm lại ở trên giường của cô giả vờ vô tội, dùng "thân thể" để đổi lấy "đất diễn".Đàm Anh Anh: Biết diễn như vậy sao anh không đi làm ảnh đế luôn đi.Lại sau đó nữa, mọi chuyện bị chọc thủng: Hoá ra Phó Hoài có bạch nguyệt quang, anh hạ mình làm tất cả mọi việc đều là vì bạch nguyệt quang của mình ở đoàn phim.Đàm Anh Anh ăn hết một vại dấm đầy.... Mới phát hiện ra bạch nguyệt quang này hình như chính là cô?Bạn cũng đừng bỏ lỡ những truyện cùng thể loại như: Không Làm Thế Thân! hay Hạnh Phúc Nhất Là Khi Có Anh
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Trà Lậu Bổ Khuyết | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cuộc Sống Nuôi Dạy Con Trẻ Của Anh Chàng Thợ Xăm Và Chàng Trai Ưu Tú của tác giả Trà Lậu Bổ Khuyết. Thế nhưng có một ngày, bé con bỏ nhà ra đi. Cũng từ ngày hôm đó, Trình Nhiên gặp được tình yêu của cuộc đời mình.Không phải người giỏi giang cũng không đẹp trai gì cho cam, thậm chí còn có một cánh tay xăm trổ dọa người.Nhưng yêu chính là yêu, mọi kế hoạch của em, không thể so sánh được với việc gặp được anh.Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ những truyện cùng thể loại như: Sống Lại Để Yêu Đương Với Kẻ Cố Chấp hay Một Góc Thành Thị Của Chúng Ta
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Mcyyn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện I'm Here-Như Là Em Chưa Từng Yêu Anh của tác giả Mcyyn. “Để quá khứ chìm vào biển lửa, có lưu luyến, có hối tiếc, có đau lòng, từng dòng nhật ký, có nụ cười xen lẫn nước mắt, cứ thế để ngọn lửa xóa sạch, thiêu rụi, không còn gì. Viết lại câu chuyện cũ theo một cách khác, theo một văn phong khác, viết lên một kết cục khác, trong một không gian khác, liệu có thể gặp được nhau?” Rốt cuộc phải bao nhiêu lần tuyệt vọng đấu tranh giữa sống và chết mới viết ra những cái chết của chính mình? Là không đủ can đảm hay tự giết chết chính mình trong tâm trí? Thật ra, không chỉ cái chết vật lý mới là kết thúc, trên thế giới này có hàng trăm hàng triệu người vẫn đang tồn tại, chỉ là trong lòng đã sớm chết đi từ lâu. Là đang sống? Hay đang tồn tại? Tôi không biết. Đặt một dấu chấm kết thúc câu truyện dài mấy trăm chương, ngày ngày vẫn đọc truyện, viết truyện, để bản thân đắm chìm trong câu chuyện đến nỗi quên đi thế giới hiện thực ở ngoài. Giống như diễn viên nhập vai quá sâu vào vai diễn không thể thoát ra được ngay, trong khoảnh khắc ngắn ngủi mang toàn bộ đau đớn của nhân vật vô hình trong thế giới ảo vào hiện thực. Đôi khi cảm thấy thật hoang mang, rốt cuộc sự tình này đã xảy ra chưa hay chỉ là sự nhầm lẫn trong quá trình ghi chép của não bộ? Chỉ là, tôi của hiện tại không viết nữa, trí tưởng tượng cũng rỉ sét mất rồi.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Mệnh Phú Quý Trời Sinh hay Cổ Xuyên Kỳ Duyên
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Phiến Quỳ | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khi Bạn Trai Là Người Đông Bắc của tác giả Phiến Quỳ. Vì người đó đã nắm tay một người khác, mỉm cười ngọt ngào.Lời yêu còn chưa bày tỏ, lại cứ thế chôn sâu vào lòng. Chỉ đành chúc phúc cho họ.Hai năm sau gặp lại, người ấy vẫn là ánh trăng ngà của cậu, nhưng tấm lòng của ai kia thì đã đổi, không còn thương người ấy như xưa mà trở nên vặn vẹo độc đoán.Ôm ấp nỗi tương tư suốt hai năm trời, giờ đây khoảng cách giữa cậu và người ấy rốt cuộc cũng được thu ngắn lại.…“Anh nhìn đối phương vẫn luôn trong trạng thái đang gõ chữ, thuận tay gửi một tin nhắn: “Còn cậu?”Tát Tân Địch dừng lại, vò đầu bứt tai một hồi, quyết định có gì nói đó: “Mình đang nghĩ xem nên nhắn gì với cậu.”Khúc Miên: “?”Tát Tân Địch thành thật trả lời: “Nhắn gì mới có thể khiến cậu cảm thấy mình có khiếu hài hước, khiến cậu cảm thấy muốn tiếp tục nói chuyện với mình.”Tát Tân Địch: “Mình vụng miệng lắm.”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện cùng thể loại như: Mèo Nhà Tang Thi Vương hay Thần Ban Cho Bạn Trai.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Lãng Lãng Minh Nhật | Dị giới | Hoàn thành
Tình yêu xuyên kiếp không phải bất kì ai cũng có thể nếm trải qua. Có những người ao ước mãi cũng không được, nhưng lại có những người trong giây phút lơ là lại có thể đi ngược lại thời gian. Phải chăng, tất cả đều là ý trời đã sắp đặt từ trước? Phương Trí Viễn xuyên không, cảm thấy mọi chuyện thật giống như một thước phim vậy. Ở đâu lại xuất hiện cái chuyện vô lý như thế? Ở đâu lại có thể sản sinh ra cái gọi là tình yêu xuyên kiếp? Vớ vẩn! Thật là vớ vẩn!
25.00 Vạn chữ | 2024-09-02 01:01
Người Đưa Đò Minh Hà | Xuyên không | Hoàn thành
Mở đầu truyện là cảnh hai thanh niên của chúng ta xuyên đến trường Hogwarts sau này. Cầm đũa thần chiến như đúng rồi. Cụ Dumbledore cũng sợ run, trong chốc lát mới tìm được thanh âm của mình: “Ta nghĩ…Có lẽ hai vị nguyện ý chuyển sang nơi khác nói? Dù sao…” Cụ nhìn thoáng qua góc áo vẫn còn đang thấm đầy máu của bọn họ, dùng tay làm dấu mời.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:03
Thụ là con út của chưởng môn, được sinh lúc tuổi già, xưa nay ngậm thìa vàng, từ nhỏ đã được nuông chiều. Chưởng môn nâng trong tay sợ nát, ngậm trong miệng sợ tan, muốn truyền võ công tốt nhất cho thụ. Chờ thụ lớn lên một chút, được kiểm tra căn cốt, kết quả không có tư chất luyện võ. Chưởng môn phiền muộn mấy ngày, cuối cùng bị chưởng môn phu nhân chỉ vào mũi mà mắng. Chưởng môn phu nhân mắng ông: “Căn cốt không được thì sao?! Căn cốt không được cũng là con ngươi! Đừng cả ngày lải nhải dài dòng làm bà đây thấy phiền, ngươi dám ghét bỏ con nhà ngươi thì ngày mai bà đây tái giá!”Chưởng môn tỉnh ngộ, vỗ tay cái bốp, mình sầu muộn cái gì đây? Trước đứa nhỏ này không phải còn có hai ca ca sao? Hai thằng nhóc kia căn cốt bất phàm, từ nhỏ khổ luyện, bây giờ đã là thanh niên tài tuấn, trên giang hồ người gặp người khen. Võ công của môn phái đã có hi vọng được kế thừa, vậy mình làm gì còn phải bắt đứa nhỏ này tập võ chứ? Con út vui vẻ là được rồi. Chưởng môn nghĩ thông suốt, không ép con út tập võ nữa. Chưởng môn đều đã mặc kệ, trên dưới môn phái càng không có ai dám ép buộc y.Không ai giám sát, trẻ con vốn dĩ không quyết đoán, thụ luyện từ nhỏ luyện thành tính đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày, căn cơ không đánh được, hơn nữa căn cốt bình thường, thành ra võ công của y chỉ là đánh đấm lung tung. Mà lúc đệ tử trong môn phái đối luyện với thụ, lại không dám thắng y quá dễ dàng, mỗi người đều vắt óc thể hiện kỹ năng diễn xuất, đệ tử xếp hạng thấp nghĩ mọi cách để thua thật tự nhiên mà thảm thiết, đệ tử xếp hạng cao thì triền đấu với thụ một phen, cuối cùng mới may mắn thắng một chiêu nửa chiêu.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:04
Trà Mii | Ngôn tình | Hoàn thành
" Cẩu huyết!"- Tiếng hét của Điền Mễ Ly vang lên làm cho cả chung cư hoảng sợ .Điền Mễ Ly cầm cuốn tiểu thuyết trên tay ném xuống đất, tức giận lấy điện thoại ra quát: " Mã Tiểu Đóa, cuốn tiểu thuyết của cậu viết cho tớ hay nhỉ!"." Đương nhiên rồi. Tác giả là Mã Tiểu Đóa tớ cơ mà". Bên kia có giọng đầu bỡn cợt đáp "Hay cái con khỉ cậu. Cậu quá đáng lắm. Sao cậu có thể lấy tên tớ đặt cho nữ phụ chứ?"" Đừng lo, nếu tớ nổi tiếng tớ sẽ không quên cậu đâu." Mã, Mã Tiểu Đóa. Cậu lo mà sửa tên đi- Điền Mễ Ly tức giận nói. Đầu dây bên kia không còn tín hiệu, Mễ Ly hậm hực để điện thoại trên giường rồi ra khỏi phòng. Trong đầu còn nghĩ đến kết cục của Kiều Mễ Ly. Điền Mễ Ly xuyên vào 1 bộ tiểu thuyết cực kì cẩu huyết,mà cô mới đọc tối qua. Xuyên thì xuyên chứ cô thật không ngờ cô lại xuyên vào vai nữ phụ có kết cục bi thảm nhất. Không được! Cô không thể có kết thúc như vậy được. Được thôi, nữ chính muốn hãm hại? Chơi luôn, bổn tiểu thư không sợ. Mời các bạn cùng đón đọc truyện Cuộc Sống Bi Thảm Của Nữ Phụ? Còn Lâu, Đã Có Đại Minh Tinh Ta Đây!!!.
15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 01:04
Hồ Như | Ngôn tình | Hoàn thành
Trần Viện giương mắt ngơ ngác nhìn mỹ nhân nước mắt như châu sa thi nhau rơi xuống. Mỹ nhân là mẹ của cô khoảng bốn mươi. Thấy cô nằm bất động do vừa bị tai nạn xong.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 01:05
A Đồng | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng là một cô gái đẹp, vô cùng xinh đẹp, dù chỉ mới mười bảy tuổi mà đã trở thành tâm điểm của mọi người, của mọi lời đồn. Nàng từ khi sinh ra vốn đã hiền hậu, ôn nhu, cư xử nhẹ nhàng, là đứa con gái ngoan ngoãn trong mắt bố mẹ, là một cô gái dịu dàng hoàng hoa khuê các đối với người ngoài. Chẳng biết thực hư thế nào, mọi chuyện ra sao, nhưng ở bên ngoài có rất nhiều người truyền tai nhau rằng: Cô thân là nữ nhi mà tối nào đêm hôm khuya khoắt cũng lẻn ra ngoài vui đùa bên cạnh một nam nhân.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 01:06
Tử Dục | Ngôn tình | Hoàn thành
Chúc Phùng Phùng là một cô nhi lại còn bị câm; hai năm trước được Lục phu nhận đem về nuôi, làm nô gia cho Lục tiểu thư. Nhưng sau khi được Nạp bảo chủ để ý và được gả vào Nạp gia. Cuộc sống hầu hạ chủ nhân mới thực sự đáng sợ. Vị bảo chủ này lại luôn tìm cách khó dễ cô, thật quái đản mà. Đối với Nạp Dương mà nói, Phùng Phùng cô cũng không khác mấy nữ nhân kia là bao nhiêu. Hắn tùy tiện muốn trêu đùa, ăn đậu hũ của cô. Hắn lợi dụng cô ngây thơ không biết gì, dùng thủ đoạn để ăn cô một cách điên cuồng.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:13
Tử Tiêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa hè năm ấy, Mạch Manh Manh hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp trung học, vừa vặn biết mình trúng tuyển vào đại học J tốt nhất ở thành phố J. Sau khi biết mình đã trúng tuyển, liền đi xem thử nơi mình sẽ sống trong bốn năm tiếp theo. Gần nhà cô không có xe buýt đi thẳng đến thành phố J, phải chuyển xe. Ở trạm xe có rất nhiều người đứng chờ, nhiều đến mức khiến Mạch Manh Manh gần như cảm thấy mình sẽ bị ép chết, bỏ mạng lại nơi này.Khi xe buýt chở đầy người chậm rãi chạy tới thì Manh Manh vô cùng khiếp sợ. Quá nhiều người rồi, hoàn toàn không có chỗ để chen lên, muốn cũng không có. Bên cạnh có người kêu la "Chuyến tiếp theo cũng nhiều người như vậy" "Chen chết rồi." "Nhường một chút". Nóng. Người ở phía sau không ngừng chen lên trước, Mạch Manh Manh rơi vào cảnh tiến lùi đều khó. Thật vất vả mượn sức của những người xung quanh chen lên xe buýt, chen lấn đi về phía cuối xe, liền nghe thấy tài xế nói "Không thể lên tiếp nữa.". Còn chưa kịp đứng vững, xe buýt liền khởi động. Dưới ảnh hưởng của quán tính, Mạch Manh Manh ngã về phía trước, vươn tay nắm lấy vạt áo người khác theo bản năng, cánh tay được người khác đỡ một chút sau đó liền buông ra.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Băng Liên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nữ Phụ Công Lược Truyện của tác giả Băng Liên. Trong không gian rộng lớn, xung quanh một màu trắng toát đến nỗi có thể khiến loá mắt, có một cô gái trẻ. Cô trông rất xinh đẹp, mắt phượng mày ngài, khuôn mặt tròn trịa nước da hồng hào như một con búp bê trong tủ kính. Mắt cô dần dần mở ra. Cô ngạc nhiên nhìn xung quanh. Trong lòng thì nghĩ thầm: mình đang ở đâu đây nhỉ? Chợt có một tiếng nói hơi nhỏ vang lên:" Xin chào kí chủ. Chào mừng kí chủ đến không gian hệ thống"Cô giật mình nhìn lại quanh mình. Giọng nói đó có phần trẻ con lại vang lên: " Kí chủ ở đây. Dưới chân ngài đây này". Nhàn Vũ cúi xuống thì thấy một chú thỏ trắng muốt,mượt mà. Ánh mắt cô tràn đầy sự cảnh giác nhưng khi nhìn thấy nó thì lại đầy sự cưng chiều. Cô bế nó lên, vuốt lông nó với vẻ mặt thỏa mãn. Nhưng chú thỏ trắng nào đó lại vô cùng khổ sở thoát thân khỏi cái ôm đó. Trong mắt nó bây giờ thì kí chủ như ác mộng giày vò nó vậy. Nó vội vàng lên tiếng nhằm thu hút sự chú ý và chạy:"Kí chủ không thắc mắc đây là đâu sao?"Cô trông vô cùng bình tĩnh đáp:" Có chứ nhưng với tôi nó cũng không quan trọng lắm."," Nó liên quan đến tính mạng của cô đó. Cô thực sự không quan tâm sao." Cô trầm ngâm rồi cười nhạt nói:" Cuộc sống của tôi trước kia cũng chẳng có gì để lưu luyến cả. Nên bây giờ cậu muốn tôi làm gì nào? Nhiệm vụ sao?"Cô đọc tiểu thuyết thấy việc này nhiều rồi cũng từng viết về nó nhưng cũng không ngờ sẽ có ngày chính mình cũng như vậy. Nếu yêu thích thể loại này, đừng nên bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Ngủ Cùng Sói và Giữ Một Đêm, Giam Một Đời.
26.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16