LiLihu Thương | Ngược | Hoàn thành
Chỉ nói xong hơn nửa là bọn họ sẽ cười trộm, trong mắt còn lộ ra ý dâm dục. Thanh Nguyệt từ nhỏ lớn lên trong Tiên Nhạc Lâu, thật lòng mà nói thì, hiện tại hắn cũng không có gì bất mãn. Đã từng phải chịu bao nhiêu khổ cực rồi, bây giờ mỗi ngày được đến đâu hay đến đấy, sau này chết trong êm đẹp là được. Tiêu Duệ Quân từng cười nhạo hắn mấy lần đã nói “Ngươi đúng là sinh ra đã vô tư.” Tiêu Duệ Quân là khách quen của Thanh Nguyệt, quen nhau đã lâu nhưng lại chưa từng chạm qua hắn. Nguyên nhân vì sao, trong lòng Thanh Nguyệt rất rõ ràng.Tiêu Duệ Quân xuất thân hiển hách, nhà có tiền có thế. Thanh Nguyệt đối với hắn, cùng lắm chỉ là một món đồ chơi xinh đẹp, lúc rảnh thì đem ra trêu đùa, nhưng cũng chán ghét hắn hạ tiện dơ bẩn. Hoàng hôn buông xuống, một ngày chấm dứt. Thanh Nguyệt rảnh rỗi không có việc gì làm, bèn ra ngoài. Giả Vân nhìn thấy Thanh Nguyệt ra ngoài, trong lòng vui vẻ, vội vàng chạy đến giữ chặt tay hắn “Đã lâu chưa gặp, không biết hôm nay Thanh Nguyệt có thời gian cùng ta trò chuyện một chút không?”Thanh Nguyệt cười cười, rút tay mình ra “Giả công tử thật là biết nói đùa, được ngài coi trọng như vậy chẳng phải là phúc của ta sao? Chỉ là hôm nay thì không được.” Thanh Nguyệt dung mạo diễm lệ, khóe mắt khi cười khẽ nhếch, trông quyến rũ vô cùng.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Hắc Sắc Địa Bản | Khoa huyễn | Hoàn thành
Nhìn hai người vừa đi vừa cãi ầm ĩ, Giang Lạp mỉm cười. Lại trở về bàn tiếp túc xử lý đống sổ sách. Ngay mai thu xếp về Vu Địa Bảo, nên xử lý đống việc này không thể để chậm trễ được. Còn Biệt nhị công tử thì y vẫn lên kế hoạch về lại Vu Địa Bảo thì tiếp tục… khụ, là yêu thương hắn thật nhiều. Không vội. Nghĩ đến Biệt Phong Khởi, Giang Lạp không khỏi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.Hắn từng ngồi trên cao, kiêu căng tự phụ, cũng từng bị rơi xuống phàm trần mang đầy oán hận. Hắn từng nóng vội tham lam với quyền thế công danh, cũng từng yêu hận tình cừu che mờ đôi mắt. Từng sung sướng và từng tuyệt vọng khổ đau. Giữa các loại tư vị cay đắng ngọt bùi không đủ nói cho người ngoài biết. Nhưng mà mây đen tản dần, bốn mùa rõ rệt, rảnh rỗi lại ngắm gió mây nhè nhẹ, thưởng thức hoa nở rồi tàn, sao lại không phải là một lại cảnh giới chứ?
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Victoria Holt | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Gia đình cô có truyền thống tạo ra những loại vải bắt mắt và những bộ quần áo tuyệt đẹp, nổi danh khắp thế giới. Chỉ cần là quần áo hay bất kể loại vải nào do gia đình cô tạo ra để trở nên đắt giá. Thậm chí có một số loại vải còn đắt hơn cả một viên kim cương cỡ lớn. Sống trong một gia đình có truyền thống như vậy, từ nhỏ cô đặc biệt đã yêu thích vẽ vời, nhất là vẽ về thời trang. Với ước mơ lớn lên có thể trở thành một nhà thiết kế thời trang, khi còn rất bé cô đã cố gắng rất nhiều. Đúng là không phụ lòng người, cuối cùng cô đã trở thành một nhà thiết kế danh tiếng lừng lẫy.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Phượng Cửu An | Ngôn tình | Hoàn thành
Chiếc xe Maserati đen ngừng tại ven đường, ngồi sau tay lái là một cô gái đeo kính mát nhếch cao đôi môi đỏ, ngón tay thon dài gõ nhẹ vô-lăng, cô hơi nghiêng đầu, trong tai nghe bluetooth trợ lý vẫn đang thét to: “Chị, hướng dẫn đường đi không dùng được sao? Thật sự không được sao? Trung tâm triển lãm rất dễ tìm mà!!!” Cô gái nhìn trên màn hình biểu thị nhắc nhở đã đến điểm đích, nói: “Fiona, chỉ cần nói cho chị bây giờ chị quẹo trái hay quẹo phải.” Tim trợ lý mệt vô cùng: “Chị, chị đi từ hướng nào? Từ đường Nhân Dân hay đường Hòa Bình đi qua?”Cô gái cũng tỏ vẻ cẩn thận suy nghĩ, mặc dù mới chỉ nghĩ được một giây đã nhẹ nhàng nói: “Không nhớ rõ nữa.” “Ôi trời ơi… Đầu xe theo hướng nào? Nếu không chị hỏi đường xem? Đã nói chị để lái xe chở đi từ sớm rồi mà…” Cô gái cười: “Fiona, trái và phải, em thích bên nào hơn?” “Em điên rồi.” Trợ lý Tần Lâm sụp đổ. Đuôi xe truyền tới một tiếng loảng xoảng song chiếc xe vẫn đứng im không chút sứt mẻ. Cô nâng mắt nhìn sang kính chiếu hậu.Cách lớp kính râm, có một bóng người duyên dáng mặc trang phục đỏ rực nâng chiếc xe đạp lên, đờ đẫn nhìn đuôi xe, cô gái nhếch miệng, nhẹ giọng nói: “Fiona, chị bị đụng phải rồi.” Xe đứng yên ở ven đường cũng có thể đụng phải, vận may của vị “Người gây họa” này cũng thật kém.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Kim Duyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hai Boss Yêu Nhau Hả? của tác giả Kim Duyên. Trần Tịnh Kỳ là một cô gái mồ côi cha mẹ từ lúc còn nhỏ, nhưng là người lạc quan, tính tình hoạt bát, cô thông minh, tinh tế, là người luôn dự tính trước mỗi khi làm bất kì điều gì.Hai người vô tình xông vào thế giới của nhau, trao nhau tình cảm, nắm tay nhau qua bao vui buồn sóng gió, thậm chí còn đối mặt với cảnh tan hợp, ly biệt...Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Nữ Phụ Hào Môn Muốn Từ Hôn hay Cho Em Một Chút Ngọt Ngào.
26.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Hắc Tử Triết | Linh dị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ngậm Đi Một Tiểu Phu Lang của tác giả Hắc Tử Triết. Y mơ thấy bờ sông có thi thể, hôm sau nãi nãi cực phẩm của y liền té sông mà chết. Y mơ thấy có một bé trai muốn ăn mình, không lâu sau phát hiện hồ ly nhà mình thành tinh.Xuất thân của tiểu hồ ly rất lớn, nhưng tính tình thì lại có điểm kì quái, suốt ngày nó rất dính người, vì thế, sau khi lớn lên, Thần ca nhi luôn có cùng một giấc mộng, sinh bảo bảo là mấy tiểu hồ ly, sinh thêm một đứa lại một đứa!Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tử Bào Ký hay Chứng Nghiện Mèo Của Vua Pharaoh.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thiên Nhất | Sắc | Hoàn thành
"Hừ!" Miêu Vương gia lạnh rên một tiếng, đem Laptop chuyển qua chỗ khác, dùng Laptop ngăn mặt chó đáng thương của Uông Nghĩa Thăng, sau đó ngồi xổm ở trước máy vi tính xách tay, đem hình ảnh lúc nãy ẩn đi rồi lại mở ra game "Bắt cá đạt người" chơi game, đứng đầu bảng của trò chơi "Bắt cá đạt người" là tên của Uông Nghĩa Thăng. Làm một con mèo chơi trò "Bắt cá đạt người" lại chơi thua một con chó quả thực là vô cùng nhục nhã, bản vương nhất định phải mạnh mẽ đem con chó này giẫm xuống phía dưới đi!
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thiết Mã Đương Lang | Đô thị | Hoàn thành
Tám chín giờ mỗi ngày đều là giờ cao điểm của dân đi làm, tàu điện ngầm giao thông công cộng đều bị kẹt cứng ngắc, mà công việc của hôm nay lại khá quan trọng, để không đến muộn, chưa tới bảy giờ Quý Tinh đã lái xe ra ngoài. Thời gian chụp ảnh hẹn trước là chín giờ sáng, tám giờ bốn mươi Quý Tinh đã đến phòng chụp ảnh, Lý Bình Tùng là người phụ trách chính của tổ quản lý khách hàng cũng ở đây, hắn thấy Quý Tinh tới liền tiến lên chào hỏi, “Tới rồi à, bộ phận sáng tạo chỉ có một mình cậu đến thôi sao?”Quý Tinh cũng gật đầu cười chào hỏi hắn, “Chào buổi sáng anh Lý, tổng giám đốc có việc nên tôi tới một mình.” Lý Bình Tùng ngáp một cái, bộ dạng còn có chút buồn ngủ, “Chờ tí đi, tổ chế tác đến rồi, cảnh cũng coi như sắp xếp xong, camera thì cần thêm vài phút, còn diễn viên hả, vẫn đang trên đường tới.”
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Tô Du Bính | Khoa huyễn | Hoàn thành
Ningya thân thương, đứa con ta yêu quý nhất: Đây là bức thư thứ ba cha viết cho con, hoặc cũng là bức cuối cùng. Bão cát Đông Côi Mạc đã xâm lấn mất một phần năm quốc thổ, nhưng vẫn chưa ngừng bước. Thời gian tới ra sao rất khó đoán trước. May mắn là đại ma pháp sư Timothy đã chiêu mộ một đoàn hai mươi ma pháp sư đến biên cảnh, biết đâu sẽ có được tin tốt lành.Những gì cha viết bên trên mẫu thân của con, vương hậu của ta vốn định giấu con. Bà nghe nói sau khi con rời Langzan, bệnh trạng khi tái phát của chú ngữ trên người con đã thuyên giảm đôi chút thì vui mừng vô cùng, muốn con ở lại Học viện Ma pháp St. Paders không phải trở về nữa. Nhưng cha nghĩ rằng con đã thành niên, có quyền tự quyết định tương lai của mình. Là một người đàn ông, gánh vác trách nhiệm cũng là quang vinh. Con là con của cha và mẫu thân con, cũng là Vương tử của Langzan, có đầy đủ trí tuệ và lòng dũng cảm để hạ quyết định vận mệnh của mình.Nếu nghe theo lời mẫu thân con, Gucci mang theo châu báu đủ để mua một hòn đảo nhỏ ở phía nam của Đế quốc Kanding, để con sung túc cả đời. Dòng họ You để cho con truyền thừa đến đời đời. Đây cũng là tâm nguyện của cha.
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Đoàn Mậu Sinh chết rồi, chết trong im hơi lặng tiếng, chết trên giường vợ bé nhà mình. Chuyện vừa thông báo, huyên náo xôn xao toàn bộ Mậu Thành, trên bản đồ Mậu Thành không phải tên là Mậu Thành, nguồn gốc cái tên do dân bản xứ gọi. Mậu, đương nhiên là Mậu trong Đoàn Mậu Sinh. Không ai có thể quản lý nơi này, Đoàn Mậu Sinh một tay che trời, bây giờ vua một cõi chết rồi, chỉ để lại tài sản kếch xù, và ba thằng con trai. Một người do vợ cả đã chết tám năm sinh, hai người còn lại do Vương Trân sinh, là vợ bé Đoàn Mậu Sinh trắng trợn dẫn về nhà không lâu sau khi cưới.Ba người ngồi trong phòng khách, Đoàn Hạc Diên bưng chén trà lườm Vương Trân một cái: “Bố không để di chúc lại, chuyện này giao cho luật sư đi làm đi, Đoàn Hạc Thừa tôi không thể trêu vào, tôi lấy phần tôi là được, các người muốn làm gì đừng lôi tôi vào.”. “Có phải lá gan anh quá nhỏ rồi không?” Đoàn Hạc Đình tựa trên ghế sofa: “Chia tài sản kiểu gì đều là chúng ta chiếm phần hơn, trước kia có bố cho hắn chỗ dựa, giờ bố cũng chết rồi, anh em chúng ta bên nhau, chẳng lẽ không làm hắn chết được?” Vương Trân nhíu mày trừng cậu ta: “Con nói ít thôi.” Vừa dứt lời, hai cánh cửa gỗ dày nặng của nhà họ Đoàn “rầm” một tiếng mở toang hoang. Vương Trân bị dọa đến nỗi run rẩy đứng dậy, dáng vẻ phục tùng rũ mắt quay đầu, nhìn hai người đi tới, nhỏ giọng nói: “Hạc Thừa về rồi.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thượng Quan Hiểu Tinh | Linh dị | Hoàn thành
Hồn phách vô tri vô giác, quỷ sai lại nhìn không chớp mắt, thấy có điều ác đều đem từng tội ghi lại, sau đó trở lại trong điện, hồi báo cho phán quan. Phán quan liếm một cái vào bút phán quan rồi ở trên sổ sinh tử vẩy mực múa bút. Chốc lát sau, trình lên cho Diêm La Vương.Lúc này, Diêm La Vương ngồi trang nghiêm trên Diêm La điện trông càng thêm vẻ âm trầm khủng bố. Hai quỷ sai mặt không thay đổi đem hồn phách kia kéo đi. Leng keng leng keng, hướng tầng thứ sáu địa phủ Uổng Tử Thành mà đi. Ra cửa điện là một con đường đá xanh uốn lượn khúc chiết được bao phủ trong sương mù dày đặc. Bên đường thúy trúc, hoa hồng như ẩn như hiện, ngẫu nhiên nghe thấy nơi xa truyền đến một hồi thanh âm quỷ kêu khóc thê lương.Tiếng cười bén nhọn chói tai, hồn phách đi phía sau vẫn vô tri vô giác, tựa như một con chó nhỏ bị người dùng lực kéo đi, lảo đảo đi về trước. Thẳng đến một cửa thành gạch xanh, mới thả chậm cước bộ. Thành này cao vút trong mây, bên trên viết ba chữ lớn màu huyết hồng “Uổng Tử Thành”. Hai quỷ sai đi qua đại môn màu đỏ thẫm, một đường bay qua.Uổng Tử Thành như thường ngày rất náo nhiệt. Trên đường cửa hàng, gia trạch quỷ ảnh trùng trùng, các loại quỷ khóc sói gào, bóng trắng tung bay, một mảnh quỷ khí dày đặc.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử | Linh dị | Hoàn thành
Đoàn Kỳ Tích học năm tư ở đại học Đông Hải, về cơ bản không ai là không biết, không ai là không nghe danh.Sinh viên năm nhất đang tập quân sự, từ sáng tới tối đi đứng nghỉ nghiêm, mặc đồng phục huấn luyện bí bách khiến người ướt nhẹp mồ hôi. Giờ cơm tối, đợi mãi sĩ quan huấn luyện mới tha cho mọi người, học sinh lớp 161 khoa kỹ thuật môi trường tản ra bốn phía, ai đi vệ sinh thì đi vệ sinh, ai đi ăn thì đi ăn. Mấy nam sinh ăn xong cũng không quay trở về ký túc xá, mà buổi tối còn hẹn nhau ở sân bóng rổ chơi bóng. Đàm Mộng Long đang ngồi dưới đất, cúi đầu nhìn chòng chọc đường băng, mái tóc ướt mồ hôi bết vào gò má.Cho dù mọi người đều mặc đồ rằn ri như vậy, nhưng thoạt nhìn hắn vẫn có vẻ khác biệt. Bờ vai rộng khiến đường vai rằn ri căng ra, eo thon chân dài, nhưng không gầy còm, gương mặt mới lau đi lớp ngụy trang dù mấy ngày nay đen sạm nhưng cũng không ảnh hưởng tới sự cuốn hút, khiến các nữ sinh ngắm mãi không thôi. Đàm Mộng Long liên tục ném bóng vào rổ, không biết từ bao giờ, bên cạnh sân bóng có vài nữ sinh tới, ngồi dưới đất nhìn họ chơi bóng, nói chính xác hơn là nhìn Đàm Mộng Long chơi bóng...
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Khuynh Nguyên (Khuynh Hoan) | Sắc | Hoàn thành
Trên danh nghĩa cậu là con trai của hắn, nói đúng hơn cậu chỉ là thế thân cho con trai đã chết của hắn, mà đứa bé kia chính là do cha ruột cậu hại chết. Còn cha cậu trên đường chạy trốn đã chết vì tai nạn. Cậu biết hắn nhận cậu là con nuôi chủ yếu chỉ vì muốn cậu thay cha cậu trả nợ máu.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:02
Lượng Nghiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Người chồng lúc trước bây giờ đã là tổng giám đốc công ty với địa vị cao quý, còn có cả vị hôn thê.Cô vốn là nghĩ, chỉ cần có thể nhìn anh hạnh phúc mỗi ngày là được rồi.Không ngờ bởi vì bệnh loét dạ dày làm anh phải nhập viện, đã liên kết anh với cô thêm một lần nữa. Cô theo thói quen chăm sóc anh, giám sát sinh hoạt của anh, bắt anh ngoan ngoãn uống thuốc.Còn nấu cho anh món cháo anh thích ăn, nghĩ trong đợt trị liệu ngắn ngủi này phải chăm sóc anh thật tốt.Nhưng khi thấy được đứa con trai yêu quý thì cô lại tham lam muốn chiếm nhiều thời gian ở chung hơn nữa.Vì vậy cô chấp nhận đề nghị giúp chăm sóc đứa con cho anh, cũng len lén xưng "Mẹ" với con trai.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:02
Mạn Bộ Trường An | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nguyên Phối Của Hầu Gia của tác giả Mạn Bộ Trường An. Còn chưa kịp than thở số khổ thì đã có nam tử thâm tình phong độ nhẹ nhàng, tuấn tú lịch sự chậm rãi thổ lộ với nàng. Nói đời này chỉ thích một mình nàng, không có nàng là không sống nổi, nhất định phải lôi kéo nàng bỏ trốn.Nàng cảm thấy, chân ái hay không chân ái gì đó, tạm thời mặc kệ, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Phu Quân Thật Tuyệt Sắc của cùng tác giả.
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:02
ShiJin | Ngôn tình | Hoàn thành
Tình yêu giống như một đóa hoa ly nở rộ. Có chút mùi mẫn quyến rũ như đóa hồng kiêu sa, lại có chút tinh khiết giống như viên đá lưu ly rực rỡ. Nếu ai hỏi anh tại sao lại thích một người như cô? Chỉ vì cô là cô thôi. Thích một người không cần biết lí do là gì, chỉ cần mỗi khi thấy nhớ là được ôm, mỗi khi khổ sở lại được dỗ dành, hay mỗi khi muốn vụng trộm ăn đậu hũ liền có thể trực tiếp hôn. Còn cô sao? Cô thích tất cả mọi thứ thuộc về anh, thích tính cách bá đạo mà anh dành riêng cho cô, thích cả sự sủng ái mà chỉ riêng mình cô mới có.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:02
Bạn đang đọc truyện Tam Công Chúa - Đại Tiểu Thư của tác giả Mangan24. Tam công chúa [ Chỉ cần nàng không trốn ta, ta nhất định sẽ vứt bỏ vương triều mà đi cùng nàng ]Đại tiểu thư [ Nhưng ta nhất định phải ở trên ]Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Kính Vị Tình Thương hay Tôi Chờ Em Đến Ba Mươi Tuổi.
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:03
Lạc Khê Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sếp Tôi Là Trai Thẳng full (đã hoàn thành) của tác giả Lạc Khê Nhi. Cách đây nửa tiếng, để đỡ mất thể diện, tôi đã gửi ảnh sếp cho bạn trai cũ kèm theo lời nhắn: "Chồng của tôi." Kết quả là công ty đang họp và dùng máy tính của tôi để chiếu màn hình. Còn không cẩn thận bấm nhầm vào lịch sử trò chuyện giữa tôi và bạn trai cũ. Trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng họp im như thóc.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:05
Chu Khinh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cực Kỳ Cưng Chiều của tác giả Chu Khinh. Lần đầu tiên Khúc Nhi gặp Lương Trì Khê là vào năm bảy tuổi.Khi ấy con bé mặc bộ quần áo vải thô chẳng cũ cũng chẳng mới, đầu tóc cẩu thả, cả người gầy trơ xương, đứng chìm nghỉm giữa một đám bé gái khỏe mạnh xinh xắn. Khúc Nhi một mực cúi đầu không nhìn bất kỳ ai, cánh tay khẳng khiu đen đúa nắm chặt lấy vạt áo, lòng bàn tay ướt lạnh mồ hôi.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Khất Phu hay Kết Hôn Rồi Yêu của cùng tác giả.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:05
Mai Tử Hoàng Thời Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Qua Đường Thân Thuộc của tác giả Mai Tử Hoàng Thời Vũ. Cũng bởi vì yêu sâu đậm đến vậy, cho nên cũng vì yêu mà chia xa. Khi gặp lại, Tô Vy Trần một mình nuôi dưỡng em trai, và trở thành “người lạ từng quen” với Sở An Thành. Còn Sở An Thành bộc lộ tài hoa, hưởng thụ tiếng tăm của nghệ sĩ dương cầm quốc tế.Anh cho rằng mình đã quên được cô, nhưng giây phút nhìn thấy cô anh lại khó lòng khống chế được tình cảm của bản thân, cho dù cô coi anh là người xa lạ. Anh muốn quên cô một lần nữa, nhưng vì cậu em Tô Thời của Tô Vy Trần bái sư học đàn nên đã gặp lại.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Nếu Đây Là Tình Yêu của cùng tác giả.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:06