| Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Thời Gian Của Chúng Ta là tựa truyện hay, mới lạ và hấp dẫn thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể về câu chuyện tình yêu của hai nam nhân vật đồng tính. Còn tưởng người đó cả đời này chính là của mình, cả tâm hồn lẫn thể xác để đã bị mình trói chặt, chẳng ngờ quay đi ngoảnh lại chỉ còn một mảng trống rỗng. Từ Hi là một diễn viên điện ảnh tài ba và điển trai. Anh làm việc rất nhiều và lịch làm việc của anh luôn dày đặc. Còn hiện tại lịch diễn của y đã trống đến 8h sáng mai, vậy nên đã hẹn với một người khá quan trọng. Tiếng cửa bật mở, thiếu niên xinh đẹp bước vào trong, nếu là trước đây y nhất định lo sợ vì được Tạ Giang hắn gọi tới nhưng bây giờ chẳng phải đã quá quen rồi sao.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 19:04
Tiêu Lộ | Ngôn tình | Hoàn thành
Không còn xa lạ với những câu chuyện tình yêu thanh mai trúc mã đầy ngọt ngào nhưng cũng không kém phần sâu sắc. Thời Gian Như Hẹn của Tiểu Lộ là một tác phẩm thuộc thể loại ngôn tình đặc sắc, có bối cảnh truyện lãng mạn, sống động, để lại không ít dư âm trong lòng đông đảo bạn đọc. Trong đống đổ nát, nó lại nhận ra được mùi hương trên người cô, anh duỗi tay về phía cô, dường như cô đã thấy trước được mai này có một ngày, cô chủ động cầu hôn anh. Thời gian như hẹn, hây hây gió thổi, khoảng chừng mười năm, anh đến gặp cô lúc tươi đẹp nhất, nắm tay lần nữa, nghĩa là cả đời. Anh và đồng đội của anh là những anh hùng giữa thời bình, hy sinh bản thân vì bình yên của nhân dân và thành phố. Cận Thời Xuyên thừa nhận, anh chỉ là một tên lính, không quyền uy, chẳng hứa hẹn. Từ Lai mỉm cười diễm lệ, anh không phải là một tên lính. Anh là người hùng của cô, còn cô là cuộc đời của anh. Trọn đời trọn kiếp, mãi mãi đồng tâm. Thời gian như hẹn sẵn, năm tháng dần xóa nhòa, ước định đặt sẵn một ngày nên duyên. Cận Thời Xuyên: Thích đến thế, sao giờ mới xuất hiện? Từ Lai: Muốn trở thành người xứng với anh.Một câu chuyện ngọt ngào có tình cảm ôm ấp cũng có cả nhiệt huyết. Mời các bạn cùng theo dõi!
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:04
Triệu Hi Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Lý Thuần Nhất là kết tinh tình yêu của Nữ hoàng và chồng nhì (nôm na là phi tử). Nhưng vì một hiểu lầm nghiêm trọng mà cha cô phải tự sát vào ngày cô ra đời, còn cô bị hắt hủi và chịu sự ghẻ lạnh của Nữ hoàng; và sự ức hiếp đe dọa của chị gái – là con của Nữ hoàng và hoàng phu. Cuộc sống u tối của cô trở nên có màu sắc và ý nghĩa hơn từ khi gặp Tông Đình - cháu trai của vị trọng thần. Họ xa nhau bảy năm, cô đã được rèn giũa ý chí sắt đá và cẩn thận trước mọi người. Gặp lại nhau, Tông Đình giờ đây đã trở thành người khôn khéo, thủ đoạn và đầy quyền lực để có thể bảo vệ gia tộc và cô. Tình yêu anh dành cho cô không hề thay đổi. Nhưng cô sợ anh chỉ lợi dụng cô vì muốn có con với cô, dựa vào đứa bé để nắm quyền.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 19:04
Du Phong Vân | Ngôn tình | Hoàn thành
Việc nhẹ thì không nói đi, ngay cả việc nặng nhọc cũng đến tay, vì làm việc quanh ngày, bà Lan chẳng cho tôi có thời gian học hành nên kết quả học tập của tôi khi nào cũng ở bậc trung bình - yếu. Thời buổi này đi học thì chẳng học thêm học bớt ở đâu nên cũng không thầy cô nào chiếu cố. Bà lại bảo do tôi lười nên hết lớp 12 tôi được cho nghỉ học. Cả ngày làm việc nhà, nấu ăn cho bọn đánh bài, rảnh được chút cũng bị bắt đi làm giúp việc theo giờ. Bà không cho tôi đi làm công nhân chắc vì sợ tôi đi không quay về. Nói thế nào nhỉ, cuộc sống của tôi cơ cực và tẻ nhạt muôn phần.Bố tôi mất rồi nên bà mới có quyền cho tôi nghỉ học, khi bố còn sống mặc dù ông không thương tôi nhưng cũng để cho tôi đi học mua quần áo các thứ. Từ ngày ông mất, tôi cơ cực trở nên cơ cực hơn gấp nhiều lần. Mẹ Lan thương thằng Tùng như cưng trứng mỏng, hằng ngày sợ nó ăn không được, ngủ không được. Mà cái thằng vì được chiều chuộng nên sinh hư, toàn giao du với thể loại dân anh chị. Nó cũng không ưa gì tôi, chỉ là thằng đàn anh của nó bảo thích tôi nên nó cứ dăm bữa nửa tháng lại rủ rê tôi đi chơi. Nhưng tôi biết tỏng mấy đứa này, đi theo chúng nó thì chẳng biết bao giờ là hư người.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:04
Bắt đầu là sự nóng lạnh thất thường của thời tiết, khiến giấc ngủ chập chờn càng trở nên khó khăn hơn. Rồi thì đến những... bản tin dự báo thời tiết. Thế là, có thể đợt rét cuối cùng trong mùa tràn về. Rét nàng Bân. Hồi bé, đến khoảng cuối mùa xuân, khi ngồi trong phòng ấm, bên ánh đèn vàng, nghe gió thổi hun hút ngoài hiên, bao giờ mẹ tôi cũng chép miệng: “Thế là rét nàng Bân đã về. Sớm hơn thì đã chả hỏng mùa hoa xoài, hoa vải”. Rồi bao giờ mẹ cũng ngâm nga: “Nàng Bân may áo cho chồng/ May ba tháng ròng chưa được ống tay...” và không quên câu nạt: “Mấy đứa con gái chúng mày, không biết đan lát thêu thùa nội trợ thì cũng đến ế chồng, bố mẹ chả làm trận rét cuối mùa được như cho con gái nhà trời đâu”. Nghe thế, lũ chúng tôi đều rụt cổ lại, cười le lưỡi.Sau đợt gió mùa mạnh mẽ chóng đến chóng đi, thể nào ra ngoài ngõ cũng thấy hoa xoan tím, hoa gạo đỏ rụng bời bời, chúng tôi tha hồ nhặt chơi đồ hàng. Lại nghe bà hàng xóm đã già, rất già than thở: “Bao giờ cho đến tháng ba/ Hoa gạo rụng xuống bà già cất chăn”. Vì là đợt rét “em út”, nên ai cũng mong nó đến sớm, để kết thúc mùa rét, để thời tiết giao mùa chỉ còn là se se, và đón một mùa mới về. Còn với người già, cứ một mùa rét qua đi là thấy nhẹ lòng. Sức già được bao nhiêu mà chống chịu với giá buốt, mưa phùn. Một mùa qua đi, cũng như thêm một tuổi trời.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:04
Dương Thụy | Khác | Hoàn thành
Nhiều người hỏi sao tôi cứ thích viết truyện lấy bối cảnh ở trời Tây xa xôi. Sài Gòn đầy nắng, nơi tôi được sinh ra, trải qua thời thơ ấu êm đềm và một tuổi trẻ sôi động. Vậy tại sao Sài Gòn lại không thể trở thành bối cảnh chính trong sách của tôi? Tôi cũng đã phân bua, những bối cảnh phương xa luôn có một sức hấp dẫn khó cưỡng lại, khiến mỗi lần bắt đầu một câu chuyện, tôi lại rơi ngay vào "vòng xoáy" của những vùng trời thơ mộng xa xôi nào đó. Thế rồi một ngày mưa tầm tã, bầu trời Sài Gòn xám xịt sũng nước nhấn chìm những con đường đầy xe. Tôi đứng trên văn phòng một cao ốc giữa trung tâm thành phố, nhìn qua khung kính đang bị những hạt mưa quật thật mạnh. Tôi thấy lòng chùng xuống, xúc động sâu xa. Sài Gòn của tôi đang ở dưới kia, cùng với nhà thờ Đức Bà, bưu điện trung tâm, những tán cây xanh của công viên nhỏ chạy dọc theo một con đường dẫn đến Dinh Thống Nhất. Trong cơn mưa đầu mùa mạnh mẽ, Sài Gòn bình thản đón nhận, để rồi trời cũng rất nhanh tạnh, nắng cuối ngày ửng lên, tỏa ánh cam ấm áp. Sau cơn mưa, trời lại sáng. Sài Gòn lạc quan và mạnh mẽ biết bao.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Tái Kiến Đông Lưu Thuỷ | Bách hợp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Phượng Linh Kỷ của tác giả Tái Kiến Đông Lưu Thủy. "Mau.... Mau.... Mau chuẩn bị nước ấm..... Phu nhân sắp sinh rồi....". Quản sự Tất gia thượng khí không tiếp hạ khí (không kịp thở) hướng phòng của nhị phu nhân lao đến, một bên lao mồ hôi trên trán, một bên lớn tiếng hướng bọn nha hoàn phân phó.... "Vâng". Hai cái nha hoàn vội vàng chạ đi chuẩn bị. Trong phòng, bà đỡ lớn tiếng trấn an cùng cổ vũ:"Nhị phu nhân không cần sợ, dùng sức, dùng sức,.... Dùng lại mạnh chút.... Nhanh.... Hài tử à mau ra đây.... Đúng rồi, cố gắng! Dùng thêm sức, mạnh!" Tiền đường - Tất phủ "Lão gia đã trở về?" gã sai vặt ba bước biến hai bước đón lão gia Tất phủ, Tất Trạch Việt tướng quân:"Lão gia, nhị phu nhân sắp sinh rồi....."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tú Ái hay Bầu Trời Trong Trẻo của cùng tác giả.
28.80 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Xuân Phong Dao | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Nam Phụ Phá Sản của tác giả Xuân Phong Dao. Trần Triển suy nghĩ đối sách để ứng phó tình cảnh khó khăn hiện tại, sau đó nảy ra một ý,..hay là viết tự truyện, biết đâu lại phất lên.Hắn hồi ức lại cả đời của nam phụ, sau đó viết ba bộ truyện《 Nhật kí sám hối: Tình cảm nảy sinh và sự sa đọa của một thiếu niên thời kì phản nghịch》, 《 Những năm tháng tôi một lòng một dạ hãm hại ảnh hậu 》, 《 Lấy trứng chọi đá: Tôi nhiều lần bôi nhọ tổng giám đốc giàu có vì hận người giàu 》...Trong đó bộ 《 Nhật kí sám hối 》vừa đăng đã gây ra náo động không nhỏ, tạo nên sóng to gió lớn trên mạng.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Khi Đỉnh Nhân Sinh Gặp Đỉnh Thần Kinh của cùng tác giả.
28.60 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Mễ Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cương Thi Niên Niên của tác giả Mễ Hoa. Ta là một con cương thi.Thi cốt của ta đã treo trên ngọn cây ở đồng hoang hơn hai trăm năm, hút hết nguyệt lượng âm khí của đất trời.Thần Dạ Du* nói, nếu ta sống sót qua ngày mười ba tháng năm của năm Kỷ Mão thì ta sẽ có thể tu luyện mà không cần hóa cốt, trở thành yêu quái của một vùng, không phải vào thiên đạo luân hồi.Ta đắc chí cực kỳ, vắt óc suy nghĩ muốn chọn một hang động đẹp đẽ trong núi để làm tiên ở Lộc Ổ.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Phượng Đường Hoàng Hậu hay Anh Trai Nuôi, Đến Bao Giờ Anh Mới Yêu Em.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Đại Phúc Đoàn | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Quán trà của Đan Tung rất náo nhiệt, nhất là vào sáng sớm. Chính vì vậy mà Bạch Nhược Khê cảm thấy ầm ĩ cực kỳ, hai cái lỗ tai ong ong, hắn hận không thể dùng đôi đũa trong tay hướng cái nguyên nhân gây ồn kia mà phóng nhưng đã muộn, chỉ quay đầu nhìn Đan Tung đang thích ý cười lớn, sao không đi vào phòng trong ăn chúc đi.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Hoặc Trạc Trạc | Đam mỹ | Hoàn thành
Cậu vốn là một người chẳng có mấy tiếng tăm trong cái giới võng phối này, ấy thế mà có một ngày, đại thần lại theo dõi cậu trên weibo, thật sự cậu cũng không dám chắc là mình đang mơ hay tỉnh đây nữa. Sau những màn chào hỏi dạo đầu, rồi tận tình qua lại một thời gian dẫn đến lòng người ngày càng mở rộng, rốt cuộc là có gian tình đang dần dần nhen nhóm qua hai chiếc màn hình điện tử. Cậu trước đây đã từng quên một người, đem cả trái tim mình giao cho người đó, ấy thế mà cuối cùng thì sao, hắn đành lòng hãm hại cậu, bóp nát thứ tình yêu mong manh mà cậu vẫn hi vọng vào, sau đó lại vì bị tai nạn xe cộ mà cả đời này phải ngồi trên xe lăn, không thể đi đứng như một người bình thường nữa, cuộc đời cậu gần như đã rơi vào vực sâu không đáy.Ngày hôm đó cậu gặp lại cái kẻ đã bỏ rơi cậu kia, hắn lại đã quen người mới, hình như cuộc sống rất mãn nguyện, rất vui vẻ, hắn đâu có bao giờ nhớ tới còn có một người đã từng tin cậy hết tất cả vào hắn là cậu, cuối cùng cũng chỉ có thể đứng ở sau lưng hắn mà khóc. Cậu vì muốn tránh thoát khỏi cái sự khó chịu, bứt rứt trong lòng mà từ chối đi cùng với mấy người bạn, lại tình cờ thế nào gặp hắn, từ đó mở ra chuỗi ngày dài đằng đẵng theo đuổi lừa ôm vợ về nhà của lão công.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Cần Thái Hương Kiền | Đam mỹ | Hoàn thành
Hắn mặc dù nghe lời người ta can ngăn nhưng rốt cuộc vẫn là đem cậu về nuôi nấng, dù sao cậu cũng chỉ là một đứa trẻ hết sức đáng thương, mất đi cả cha lẫn mẹ còn bị gán thêm cái danh sao chổi lên người, phải biết rằng nếu để cho cậu tự mình trưởng thành thì chắc chắn sẽ không thể nào có được một cuộc sống ấm no hạnh phúc như bao chúng bạn cùng trang lứa. Cũng là vì một phút hắn mềm lòng dẫn đến nuôi lớn một tiểu thụ luôn luôn nghĩ cách quấn lấy mình.Cậu cứ tưởng rằng mình là con ruột của ba ba, thế nhưng dường như ngoài mối quan hệ cùng huyết thống đó ra thì họ chẳng còn lại gì cả, ai đời là ba con với nhau mà hắn lúc nào cũng giữ thái độ rất xa cách, chưa từng ôn nhu ôm cậu hay là có sự tiếp xúc gần gũi, thân mật với cậu. Tiếp sau đó chính là hắn quá trẻ, ai mà ngờ được ông chú nhìn như thanh niên thế này vậy mà lại có một đứa con sắp đến tuổi trưởng thành chứ. Cậu rất nhiều lần muốn kéo gần khoảng cách giữa mình với ba ba thế nhưng giữa họ như có một bức tường vô hình chắn ở giữa. Nhưng rồi cũng sẽ có ngày cậu gỡ ra được rào chắn đó thôi, cậu tin tưởng thế.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Donggua1986 | Đô thị | Hoàn thành
Cậu là một hạt giống mới nổi trong làng Tennis, rõ ràng là mười bảy tuổi mới bắt đầu cầm vợt, ấy thế mà hễ cứ khi đứng trên sân đấu là cậu như trở thành một người khác vậy, quyết tâm cháy hừng hừng trong cậu, và một tình yêu mãnh liệt cùng thứ khát khao cháy bỏng dường như đều cùng bung tỏa một lúc. Cái ngày hôm đó cũng là do người bạn mới quen phát hiện ra tài năng của cậu, sau đó cậu ta giới thiệu cậu với huấn luyện viên tennis nổi tiếng, chính là từ đó về sau cậu được bước độc lập trên con đường sự nghiệp của riêng mình.Hắn là một thiên tài trong cái làng tennis này, vẻ ngoài đẹp đến bất ngờ đã không nói, hơn thế nữa mới chỉ có 20 tuổi mà đã vô địch không ít các vòng đấu lớn nhỏ trên thế giới, đúng là khiến cho bao nhiêu người phải ngước nhìn lên ước ao ngưỡng mộ. Chỉ là hắn đứng càng cao sẽ càng có nhiều người muốn đá hắn xuống cho bằng được, cùng có rất rất nhiều người muốn trèo lên trên hắn, vượt qua hắn, chính như cậu đây. Ấy vậy mà có một ngày hắn lại không từ cách muốn kết thân với cậu, muốn theo đuổi cậu, cậu chính là không biết nói gì nữa rồi.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Vô Thố Thương Hoàng | Khoa huyễn | Hoàn thành
Hắn xuất thân là một người có thiên phú thuộc thủy hệ, bởi thủy hệ có lực sát thương thấp vậy nên mới bị người ta khinh thường, cho dù hắn sinh ra ở một gia tộc giàu có bậc nhất thì sao, sự thật không thể nào thay đổi đó chính là khả năng của hắn sẽ yếu nhất khi chiến đấu. Tại nơi thế giới này, hắn có một đôi mắt có thể nhìn thấu triệt mọi thứ, thay vì thấy cái mặt nạ ở bên ngoài hoa mỹ xinh đẹp đến mức giả tạo là sự thiên vị của tạo hóa, hắn lại nhìn thấy cái bản chất bên trong của mỗi con người, tất cả những gì mà họ muốn che giấu đều không thể bỏ qua khỏi mắt hắn, hắn thấy hết, cũng hiểu hết.Hắn không ngờ được rằng, người bạn mà hắn coi trọng nhất cùng vị hôn thê nhất kiến chung tình lại có thể phản bội hắn, đẩy hắn rơi vào ma phương đầy đớn đau như vậy. Thế nhưng mà lần nữa gặp lại, kẻ kia lại nói rằng yêu hắn, bạn thân ơi bạn thân à, có phải đáng cười lắm không? Nếu như pháp thuật đã chẳng thể giúp ích cho hắn gì nhiều, vậy thì hắn sử dụng đầu óc để chơi đùa, tài năng kinh thương nở rộ, hắn chính là cứ thế bòn rút của cải của kẻ mà hắn muốn để mà vui chơi khoái hoạt. Cộng thêm việc thu thập thêm lão công già về để thỏa mãn nhu cầu tâm sinh lý, cuộc đời này đúng là không thể nào vui hơn.
29.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Tĩnh Ngôn | Đam mỹ | Hoàn thành
Hắn là ai? Người ta chỉ biết hắn với cái danh Phượng hậu, là người vừa có tài văn chương, lại vừa giỏi về võ thuật, thật xứng với câu văn võ song toàn. Hắn nơi triều chính thì đưa ra các quyết sách đúng đắn, am hiểu lòng người, giúp cho đế vương không phải lo nghĩ gì nhiều về chính sự, còn khi đứng ở nơi chiến trường, hắn cũng chính là một chiến binh dũng mãnh hơn người, bày mưu nghĩ kế, bình định man tộc… Một người nam nhân như vậy, đặt ở nơi nào cũng có thể tỏa ra thứ ánh sáng chói mắt thế nhưng hắn lại cam chịu bị xóa danh trong sử sách, vậy là vì sao?Vẻ ngoài của hắn tuy có nét mềm mại nhưng lại không toát lên cái yểu điệu như nữ tử, ngũ quan anh tuấn, cũng là ngọc trong cát sỏi. Từ cổ chí kim chưa từng có một người nào như vậy, đã là một nam nhân được phong hậu thì chớ, vậy mà ngay kể cả bách tính hay quan quân đều hết sức sùng kính hắn, không hề có một ai buông ra lời nhục mà hay tuyên truyền tiếng thị phi. Đây là câu truyện truyền kì về tình yêu của đế vương và một chàng nam tử , đây là điển tích về một triều đại không biết đến suy tàn, đây là nét bút đã nhòa về một con người bị xóa đi trong lịch sử. Mời các bạn đón đọc.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Túy Tiếu Phù Sinh | Trọng sinh | Hoàn thành
Kiếp này không bên người trọn vẹn, kiếp sau nếu có gặp lại mong được yêu người dài lâu. Thật không nghĩ rằng sẽ có kiếp sau, sẽ được gặp lại người mình từng yêu sâu đậm cho đến khi nó thật sự xảy ra. Sở Cảnh là Sở tứ thiếu gia nhà họ Sở, được nuôi ở bên ngoài 18 năm, đến năm 18 tuổi cậu mới được đón trở về nhà và cố sống cố chết để leo lên vị trí đứng đầu gia tộc. Cũng vì muốn có được ngai vàng đó mà cậu bị tống cổ ra nước ngoài. Đó cũng là nơi cậu gặp được Tả Dĩ Uyên và thích người con trai này. Nhưng những tranh quyền đoạt vị đã khiến chuyện tình của họ không trọn vẹn. Mãi cho đến khi Tả Dĩ Uyên vì cậu mà chết đi cậu mới biết được người vẫn luôn được Tả Dĩ Uyên giấu kín trong lòng không ai khác chính là cậu. Tả Dĩ Uyên yêu cậu, nhưng thế nào là yêu đến khi chết đi Sở tứ thiếu gia cũng không hiểu hết được. Sống lại một đời, Sở Cảnh phát hiện mình đã quay trở lại năm 17 tuổi, lúc cậu chưa bước chân vào Sở gia. Hóa ra cậu đã được trọng sinh. Một kiếp trở lại này cậu muốn sống hoàn toàn khác, tìm lại Tả Dĩ Uyên năm xưa của cậu chứ không phải thứ quyền thế vì tranh đấu mà có được. Lần trọng sinh này có thực sự giúp cậu hiểu thấu nhân tình thế thái, giúp cậu một đời ở bên Tả Dĩ Uyên? Mời các bạn cùng đón đọc.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Làm diễn viên thì phải biết người biết ta, có năng lực nhưng cũng phải có tài nguyên mới thành danh. Đã bước qua độ tuổi đẹp nhất, Trịnh Hòa quả thật nếu không có kẻ chống lưng khó mà nổi tiếng. Trịnh Hòa là nam diễn viên hạng hai, tức là hắn có tài nhưng không người nâng đỡ nên sự nghiệp mãi dậm chân tại chỗ. Hắn lại là kẻ có đức nên không dùng thân thể để đối lấy vai diễn, huống hồ gì hắn thích nam. Trịnh Hòa có một người bạn thân là Đào Tiệp, cô cũng là diễn viên, 21 tuổi bước chân vào nghề đều là dựa vào thân thể mà có được. Hắn đối với việc này cũng không bài xích, chỉ là không cổ xúy nhưng không ngờ được rằng cũng có một ngày hắn phải dùng đến cách này để phát triển sự nghiệp. Trịnh Hòa vốn định cứ thế mà bước đi trên sự nghiệp diễn viên, dù không nổi tiếng, không có tương lai nhưng quyết không bị đánh đến sứt đầu mẻ trán thì không từ bỏ. Cho đến một ngày, người đại diện thông báo với hắn "Có khả năng cậu sẽ không tồn tại trong giới này nữa", hắn buộc phải tính đường đi cho mình. Nhờ sự giúp đỡ của Đào Tiệp, Trịnh Hòa cuối cùng cũng dân thân vào con đường dùng thân để tìm được người nâng đỡ. Lần gặp gỡ đầu tiên, hắn lại vô tình say mê Bạch tiên sinh, cũng đã lên giường với người này khi mà hắn còn chưa đưa ra đề nghị nào cho sự nghiệp của hắn. Bạch tiên sinh cũng có vẻ thích hắn, nhưng có trở thành chỗ dựa cho hắn không hay đối với hắn chỉ là vui chơi? Mời các bạn cùng theo dõi.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Trường Vũ Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Hôm nay Tưởng Hiểu Lỗ lại đi muộn, đã là lần thứ ba trong tháng này. Dạo trước thì vì đi muộn mà cô gọi xe, mắt kém lên nhầm xe bất lương, tài xế không thành thật, cố ý đi đường vòng, hai người xảy ra cãi vã, Tưởng Hiểu Lỗ lại là người mạnh mẽ, làm ầm ĩ tới đồn công an, vật vã tới nửa đêm mới được ra.Dịu dàng, khoan thai? Vốn không phải những từ mà bạn có thể dùng để hình dung về Tưởng Hiểu Lỗ. Tùy ý, lười biếng, hấp tấp, bừa bộn, ầm ĩ, mới chính là những từ chuẩn xác để nói về cô. Công việc của cô nói dọa người cũng rất dọa người, là một quản lý khách hàng của công ty tín thác (1) trên phố tài chính nổi tiếng Bắc Kinh, trước đây là một nhân viên nhỏ được tuyển vào, lăn lộn mấy năm, thành tích không tệ, năm ngoái được thăng chức quản lý, đãi ngộ tăng gấp đôi, chuyên giúp người khác quản lý tài sản.Lý Triều Xán là hàng xóm Tưởng Hiểu Lỗ, là một thanh niên có chí, hiện đang làm công an ở một đồn công an phường. Ân oán tình thù giữa cậu và cô bắt đầu từ năm cô sáu tuổi theo mẹ chuyển đến khu dân cư này. Lý Triều Xán cầm khẩu súng của cha, ngắm phía xa xa rồi bóp cò, một tiếng vang lên, cô bé cục mịch ôm trán ngã trên đất, đó là hoàn cảnh mở đầu cho câu chuyện giữa cô và Lý Triều XánThanh mai trúc mã thì không đúng, oan gia ngõ hẹp thì chưa đến mức, chỉ là Lý Triều Xán cùng Tưởng Hiểu Lỗ giống như hai đường thẳng, tuy không cắt nhau nhưng vẫn luôn hiện diện bên cạnh nhau, không thể biết được liệu có ngày nào đó hai đường thẳng đột ngột xuất hiện giao điểm hay không? Mời các bạn cùng theo dõi truyện.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Tứ Chích Cước | Đô thị | Hoàn thành
An Thế Duy, chính là "hình mẫu lý tưởng" đối với tất cả đàn ông. Gia thế hiển hách, tài lực hùng hậu, có một người vợ ôn nhu hiền thục mỹ lệ trang nhã, cuộc sống gia đình hạnh phúc mỹ mãn, mà bản thân hắn, tuổi trẻ tài cao, anh tuấn tiêu sái, hơn ba mươi tuổi đã có công ty luật sư cho riêng mình, thanh danh lan xa, tỏa sáng như mặt trời ban trưa. Những lời ca tụng hoa mỹ có thể nghĩ đến, đều có thể dành cho hắn. Mạc Phi là tình nhân được hắn bao nuôi ở khuê phòng, vĩnh viễn không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Cậu biết bản thân mình không thể cùng người đàn ông này cả ngày hoang dâm vô độ như vậy, bằng không đến cuối cùng người bị sụp đổ sẽ chỉ là chính mình. Thế nhưng Mạc Phi lại không thể chủ động rời đi, cuối cùng, chỉ có thể ngày qua ngày sắm vai một tình nhân trung thành, mặc cho hắn gọi liền tới đuổi liền đi, một lòng phục vụ hắn. Nếu như đây là một canh bạc, thì Mạc Phi đã thực sự thua đến không còn một chút tôn nghiêm. Cậu yêu người đàn ông đang bao dưỡng mình, An Thế Duy. Nhưng hắn, chỉ là mê luyến thân thể cậu mà thôi. Mạc Phi nghĩ mình thật sự đã hết thuốc chữa rồi. An Thế Duy, ba chữ kia đã trở thành một mũi dao nhọn chắn ngang trong lòng. Sau khi bị mũi nhọn đó khoét sâu đến không còn gì rồi bị vứt đi như một đôi giày cũ. Hạn sử dụng của tình nhân là bao lâu? Mười năm? Chín năm? Hay là tám năm? Ngay cả những nữ nhân kiều mị thướt tha đều không thể thoát khỏi số phận bị bội tình bạc nghĩa, huống chi Mạc Phi lại là nam nhân Ai bảo cậu đã yêu một người đã có gia đình, ai bảo cậu yêu An Thế Duy. Hắn sẽ tình nguyện vứt bỏ danh vọng, quyền lực, vì cậu sao? Không, không đời nào. Bất quá, kết cục thê thảm dành cho một tình nhân như cậu, thế nào cũng là xứng đáng.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Khang Thành | Ngôn tình | Hoàn thành
Chung Đình năm đó hai mươi bảy tuổi, đường nét khuôn mặt sắc sảo xinh đẹp, cao gầy, mái tóc ngắn. Là một cô gái có những góc khuất trong quá khứ. Lần đầu tiên chạm mặt đã hờ hững liếc nhìn anh, đưa điếu thuốc đến bên môi rồi nhả khói, gương mặt không có biểu cảm. Nhưng dáng vẻ bất cần ấy cứ như thế lại hút lấy anh.Anh là Hà Chí Bân, một người đàn ông phong trần, cuốn hút. Tuổi trẻ của anh chỉ xoay quanh hai việc là kiếm tiền và ăn chơi. Để rồi khi gặp được cô thì cuộc sống của anh dường như được mở ra một thế giới khác. Anh cùng cô, bọn họ cùng bước lên một chuyến tàu có tên là thủy tinh, cùng nhau đi qua hết những khổ ải sóng gió trên đời, vấp ngã rồi đứng lên, nắm lấy tay nhau và cùng nhau trưởng thành. Khi em cô đơn vượt qua hết thảy những phong cảnh trên đường, gặp anh trên chuyến tàu của cuộc đời, có lẽ từ cái nhìn đầu tiên, chúng ta đã nhìn thấy kết quả. Mà anh và em, cuối cùng rồi sẽ trưởng thành. Trong năm tháng, cuối cùng rồi sẽ ngoảnh lại tha thứ. Tha thứ cho tất cả những nỉ non, tha thứ cho cội nguồn của sự hèn nhát. Tha thứ cho người. “Em chưa bao giờ để ý người khác nhìn em thế nào, em cũng chưa bao giờ muốn so sánh với ai cả. Hà Chí Bân, em cũng tin anh, anh sẽ cho em sống cuộc sống ngày càng tốt hơn.”
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05