Michael Cunningham | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Tổ Ấm Nơi Tận Cùng Thế Giới là một tựa truyện thuộc thể loại tiểu thuyết phương Tây, Đây là cuốn tiểu thuyết được ra mắt năm 1990 của Michael Cunningham - nhà văn Mỹ từng đoạt giải Pulitzer với tác phẩm The hours (Thời khắc). Câu chuyện được kể lại qua lời tự thuật của bốn nhân vật là Bobby, Jonathan, Clare và Alice .Bobby lớn lên ở vùng ngoại ô của Cleveland, , khi ma túy và tiệc tùng là mối quan tâm của giới thanh niên. Cậu đã phải chứng kiến cái chết thương tâm của người anh trai trong một vụ tai nạn kỳ lạ ở trong nhà, sau đó là cái chết của mẹ. Không được nuôi dạy chu đáo, Bobby đã lớn lên cùng người cha tối ngày say xỉn và cậu mau chóng chìm đắm vào ma túy. Sau đó, cậu kết bạn với Jonathan, một cậu bé xuất thân từ một gia đình có vẻ ngoài yên ấm nhưng lại có những lệch lạc về giới tính. Họ đã trở thành những người bạn rất thân và thậm chí còn cùng nhau trải qua những kinh nghiệm đầu đời về việc khám phá bản năng giới tính. Mẹ của Jonathan là Alice đã tình cờ phát hiện ra bí mật đó của hai cậu bé, và đã tìm cách lôi kéo Bobby đến với việc làm bánh để ngăn cản mọi việc đi quá xa. Thời gian trôi đi, Jonathan đến New York học đại học, còn Bobby an phận với vai trò một thợ làm bánh ở Cleveland. Tình cảm của họ tưởng như đã lắng dịu qua năm tháng, cho đến khi Bobby đến New York sống cùng với Jonathan và người bạn sống chung nhà với cậu là Clare. Lúc này Jonathan đã trở thành một kẻ đồng tính công khai. Cậu mong muốn có chung một đứa con với Clare, người đã chán ngấy việc yêu đương và chỉ muốn làm một bà mẹ độc thân đơn thuần. Tuy nhiên, kế hoạch đó đã bị xáo trộn khi Bobby và Clare có quan hệ tình cảm với nhau, và trở thành tình nhân, dù cả hai người đều không rõ mình có thực sự yêu người kia không. Và rồi Clare mang thai. Và ba người họ đã cùng nhau nuôi dạy “đứa con chung” của mình trong một căn nhà ở nông thôn, nơi họ đã có những ngày tháng vui vẻ và hạnh phúc, và tạo ra một kiểu gia đình mới. Thế nhưng cuộc sống không chỉ đơn giản như vậy…
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Kim Tuyến (Kun) | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Thanh xuân không chỉ dừng lại ở tình cảm tuổi học trò, hay những ước vọng cháy bỏng của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết. Nó còn biểu hiện cho tình thương gia đình, những nốt nhạc thăng trầm trong mỗi cuộc đời. Vốn dĩ không ai sinh ra đã trưởng thành, phải vấp ngã thật đau mới thấu hiểu được cái nhìn sâu sắc về nhân sinh.Thạch Anh, một hạt đậu bé nhỏ với quá trình trưởng thành của cô bên cạnh người cha tật nguyền, người mẹ điên và những người xấu xa, tốt bụng xung quanh. Đến cuối cùng liệu tình yêu và sự yên bình có đến với cô. Hạt Đậu Nhỏ có thể vươn mình khỏi lớp đất sần sùi, trở thành điều tốt đẹp nhất mà cha mẹ cô mong muốn?
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Dazai Osamu | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Dazai Osamu là một nhà văn Nhật Bản tiêu biểu cho thời kỳ vừa chấm dứt Thế chiến thứ Hai ở Nhật. Xa lạ với nhân gian là nỗi ám ảnh bi ai mà nhân vật "tôi" (Yozo) luôn luôn cảm thấy. Anh tin rằng mình không biết cách làm người, đã mất tư cách làm người, đúng như tiêu đề của truyện: "Nhân gian thất cách". Anh đành buông mình thất lạc trong cõi người ta, tuyệt vọng nhưng lúc nào cũng chân thật, không dối người cũng như không dối mình. Do đó anh không hiểu nổi sự giả tạo và những quy ước kỳ lạ của xã hội con người.Yozo là một người trầm tính, với cái tôi và cảm xúc chân thực tuyệt đối, dù cho bản thân như thế nào cũng chính là chấp nhận và mong muốn trả giá cho cuộc đời của mình, anh cứ thế à xuôi theo dòng chảy của cuộc đời để rồi không thể nào chấm dứt cuộc đời như cách mà mình muốn. Anh đi và để hiểu được những mặt của xã hội cũng như cách con người đối xử cùng nhau. Rồi cũng giống như những con người khác lưu lạc đến tiêu vong.
0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Hắc Khiết Minh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Kỵ Sĩ Của Ma Nữ của tác giả Hắc Khiết Minh. Lửa đang cháy. Rất lớn, rất mạnh, khiến tàn lửa đỏ bay đầy trời. Trong ngọn lửa điên cuồng, có bóng người giãy dụa. Mười ba cô gái bị trói trên cột gỗ, bị lửa thiêu cháy, tiếng gào thét thống khổ vang lên chói tai đến tận trời, những người vây xem thì ra sức mắng chửi, gương mặt vặn vẹo, trong mắt bọn họ lộ ra hưng phấn và điên cuồng đang dâng trào. Tu sĩ giơ cao thánh giá, vừa mắng nhóm phù thủy vừa ca ngợi thượng đế.Lửa càng đốt càng đượm, đến khi bốc lên tận trời. Tiếng nữ tử kêu khóc, thét chói tai dần dần biến mất, rồi sau đó đám đông mới vừa lòng giải tán, các tu sĩ trừ ma cũng rời khỏi đó. Trong không khí, chỉ còn lại mùi thịt người cháy khét, cùng khói đen lượn lờ. Đến cuối cùng, lửa hoàn toàn tắt, chỉ còn lại những thi thể cháy đen trên cột gỗ.Ngày chậm rãi trôi qua, vầng trăng sáng trắng hiện lên trên màn trời tối đen, chiếu sáng mặt hồ và những thi thể bên bên cạnh hồ. Họ không bị chết đuối mà bị người ta vu cho là phù thủy mà đem thiêu chết. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Quái Phi Thiên Hạ hay Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!.
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Trần Đức là con một của ông chủ tập đoàn X. Một tập đoàn chuyên về đấu thầu và xây dựng quy mô lớn tại Sài Gòn và các tỉnh phía Nam. Mẹ đẻ của cậu tên Hà. bà mất khi cậu mới 12 tuổi. Cha cậu có đi bước nữa, nhưng do một số vấn đề về sức khỏe mà không có con thêm. Do đó, người mẹ kế để dành được địa vị trong gia đình mà đối với cậu nuông chiều hết sức có thể, cũng là mong cậu có thể coi bà như người mẹ thứ hai- bà Lan Cha cậu bận rộn suốt ngày đêm. Mẹ kế lại luôn luôn sẵn sàng vung tiền chiều theo cậu. Thực sự, những điều này chính là một phần nguyên do khiến cho Trần Đức mới 20 tuổi, đã trở thành tay ăn chơi khét tiếng trong giới trẻ Sài Thành. Tính cách du côn, xăm hình, chơi đá, đua xe, gái. Đều có đủ Nó dường như, lại trái ngược hoàn toàn với nụ cười rạng rỡ mà ấm áp của cậu. Đôi môi dày dặn khi đã mỉm cười, hẳn sẽ làm cho biết bao kẻ cứ thế mà si mê.Đáng lý, trong những kẻ ấy. Không nên có Thành Khải. Thành Khải sinh ra trong một gia đình kinh doanh vải vóc nhỏ ở thành phố Nam Định. Có ba mẹ thương yêu và một cậu em trai khá nghịch ngợm kém Thành Khải 4 tuổi – Thành Vũ. Sau khi học hết lớp 12, cậu trải qua một biến cố lớn trong cuộc đời. Quá đau lòng, lại không thể để bố mẹ biết. Cậu đăng ký thi vào một trường đại học thật xa nhà - Sài Gòn. Cậu ra sức vừa học vừa làm, vừa để trang trải cuộc sống của mình, nhưng cũng chính là để chôn vùi cái thứ mà hàng ngày hàng đêm, cậu đều muốn quên đi: Cậu - là Gay.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Thượng Quan Hạo Nguyệt | Tiên hiệp | Hoàn thành
Thế gian có nói: Thiên Đế có chín người con, đại thái tử là tù ngưu Hoàng Long hóa thân thành, tướng mạo đẹp đẽ, am hiểu âm luật, quả thực là ăn chơi trác táng thành tính, khiến cho Cửu Trọng Thiên không được yên bình. Ngày đó thiên cẩu ăn mặt trời, lại nhìn thấy ánh lửa ngút trời, nhân gian đồn đại: Là đại thái tử quyết định trời quá tối, liền lật đổ đài lửa của Hỏa Thần Chúc Dung, đốt một nửa Nam Thiên Môn.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Aspirinin | Ngược | Hoàn thành
Giang Yến và bạn trai quen nhau khoảng hai tháng, năm trước rốt cục chia tay. Buổi sáng hôm đó Giang Yến đang ngủ, rèm cửa sổ trong phòng ngủ không mở ra, Trương Giả Chi đưa lưng về phía cậu, nhẹ giọng nói: “A Yến anh muốn phấn đấu để tốt hơn.” Lại hỏi Giang Yến: “Em.. chừng nào thì chuẩn bị phấn đấu để tốt hơn.”Giang Yến mới vừa tỉnh lại có chút hoảng hốt, lập tức khẽ cười một cái, hai người bọn họ một người bệnh trầm cảm một người bị bệnh thần kinh, Trương Giả Chi còn nói muốn đi phấn đấu, để lại cậu một mình một người, Giang Yến cảm thấy có chút buồn cười.Cậu nói một câu: “Ồ.” Sau đó chui vào chăn vùi đầu ngủ tiếp. Trương Giả Chi kéo vali ra cửa, cuối cùng chỉ có một âm thanh vang lên “Cùm cụp” đóng cửa lại.Các bạn hỏi Giang Yến có yêu Trương Giả Chi nhiều không? Kỳ thực không có yêu, vì bên người không có ai nên cậu cảm thấy cô quạnh, cậu không quá yêu thích một ai. Bọn họ bên nhau là bất ngờ, Trương Giả Chi có bệnh trầm cảm, áp lực lớn nên thích sống mơ mơ màng màng, lôi kéo Giang Yến đi dạo. Giang Yến thì không nghĩ nhiều, thích có người ở bên cạnh nên theo Trương Giả Chi tìm đường chết. Bọn họ nắm tay cầm chai rượu ở trên cầu vượt gào thét, ôm đầu khóc rống, cuối cùng không có tình cảm gì cũng tự nhiên ở cùng một chỗ.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Mạc Ngô Thương | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ xưa đến nay, đại khái nàng là vị công chúa hòa thân đầu tiên vừa mới đến là bị cự tuyệt ở ngoài cửa! Ánh nắng tháng ba ấm áp như nước mùa xuân, xuyên thấu qua màn cửa sổ sa hoa mỹ lệ của xe ngựa, chiếu lên trên người nữ tử đang mặc một thân giá y đỏ thẫm, hợp thành một tầng ánh sáng vàng ấm mong manh, mông lung mơ hồ, một cảm giác tuyệt đẹp nói không nên lời. Nữ tử đó là vì hòa thân mà đến, lại bị cự tuyệt ở ngoài cửa, trưởng công chúa của Khải Vân quốc, Dung Nhạc - Mạn Yêu. Trải qua một tháng lặn lội đường xa, Mạn Yêu chỉ cảm thấy xương cốt trên người sắp muốn tan rã ra, không khỏi lười biếng phủ chăn gấm nằm nghiêng trên giường, nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe bên ngoài xe ngựa truyền tới âm thanh ồn ào, khẽ nhíu mày."Cốc, cốc, cốc......". "Xin hỏi có người không? Làm phiền hướng Vương gia thông báo một tiếng, trưởng công chúa Dung Nhạc đã tới rồi!" Ngoài đại môn trang nghiêm khí phái, một thị vệ đeo trường kiếm bên hông không ngừng gõ cửa. Phía bên trên đại môn treo một tấm bảng hiệu, viết ba chữ to nạm vàng cực kỳ khí thế: Phủ Ly Vương, đây là phủ đệ của Ly Vương - Tông Chính Vô Ưu. Lâm Thiên quốc trừ Thái Tử ra, chỉ có một vị hoàng tử duy nhất ở bên ngoài được phong hào - Ly Vương Tông Chính Vô Ưu, đây đúng là đối tượng mà trưởng công chúa Dung Nhạc phải hòa thân.
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đêm, hơi lạnh. Mục Sở Sở cứ đứng yên lặng ở cửa phòng bệnh, vẻ mặt không buồn không vui. Trần Kính Đông đứng ở trước mặt cô, đôi mắt cực rét lạnh nhìn cô, mũi phát ra tiếng hừ lạnh khiến cho người ta sợ hãi: "Độc phụ này, cô biết rõ Liễu Liễu đã có thai, cô còn muốn đẩy cô ấy, cô có biết, cô đẩy cô ấy, cũng giết chết con của tôi..." Mục Sở Sở nghe xong chỉ khẽ cười một tiếng, chỉ là cười cực cứng nhắc, cười cực cô độc... Cô biết, Trần Kính Đông hận cô, không, là hận chết cô. Có lẽ y nằm mơ cũng muốn cô chết đi.Cô chiếm vị trí vốn nên thuộc về một người phụ nữ khác, người phụ nữ đó tên là Tần Liễu Liễu, Trần Kính Đông nói, đó là tình cảm chân thành của y. Tình cảm chân thành? Mục Sở Sở cảm thấy vô cùng nực cười, ở trong sơn động đó, Trần Kính Đông từng nói rõ, người y muốn kết hôn là cô. Nhưng mới qua bao lâu, cô ở trong lòng y, đã chẳng còn là gì nữa, chỉ là một độc phụ đê tiện, một sự tồn tại dư thừa.Có lẽ nụ cười của Mục Sở Sở quá mức châm chọc, bỗng nhiên gương mặt Trần Kính Đông cực kỳ khó coi, y như con sư tử nổi giận, xông tới nắm chặt cổ họng Mục Sở Sở. Nháy mắt, lưng cô dán lên vách tường, lạnh lẽo tận xương.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đao Tri Đạo | Ngược | Hoàn thành
Trì Duẫn cảm thấy tay của mình khẽ run, nhưng vẫn yên lặng gật đầu, cố gắng mỉm cười. Cầm số đồ đạc không nhiều lắm trong tay, Trì Duẫn chần chừ trên bậc cửa vào một lát, ba chữ "Em đi đây" như nghẹn ở cổ họng, cuối cùng anh vẫn không nói gì, hắn sẽ không quan tâm, cũng tựa như hắn chưa bao giờ quan tâm đến anh. Trì Duẫn không ồn ào không quấy nhiễu rời đi như vậy, Tiết Trích Dạ cũng chẳng mảy may ngạc nhiên, đây là thỏa thuận giữa hai người, hắn chấp nhận Trì Duẫn làm người yêu hắn, kì hạn là đến ngày Trì Mặc trở về.Tiết Trích Dạ tin tưởng bản thân là một người tình tốt, ít nhất không bao giờ keo kiệt về mặt vật chất, mặc dù Trì Duẫn chưa bao giờ đòi hòi gì ở hắn. Bờ môi khẽ thành nụ cười tàn khốc, Tiết Trích Dạ nhìn bóng hình Trì Duẫn cầm ô chậm rãi rời đi qua tấm cửa sổ sát đất, đánh cái tách. Cậu ta hẳn phải cảm ơn hắn, nếu không phải cậu là anh trai của Trì Mặc, thì sao hắn sẽ chạm được đến cậu ta? Tiết Trích Dạ, tổng tài Tiết thị, muốn chơi dạng người thì chả có, Trì Duẫn, chỉ là một người bình thường nhất thấp hèn nhất trong đó mà thôi. Tiết Trích Dạ uống một ngụm sâm panh, lạnh lùng bật ra tiếng cười. Nghe nói mẹ ruột Trì Duẫn là một ả gái điếm, con trai của gái điếm, quả nhiên chả khác là bao, đều thuộc loại dạng chận xin người khác đè mình cả thôi.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Thứ em có thể cho anh, là những hồi ức đã bỏ lỡ trong suốt 28 năm bên nhau của chúng ta! Kỳ Thiện và Chu Toản chỉ chào đời hơn kém nhau một ngày. Từ nhỏ, người lớn hai nhà đã coi bọn họ là "oan gia", gần như tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ không sớm thì muộn cũng ở bên nhau. Thế nhưng, đâu biết rằng bọn họ lại duy trì mối quan hệ thân mật này đến 28 năm trời.Với Kỳ Thiện, Chu Toản giống như cánh diều rực rỡ khắp nơi , trời sinh đã yêu thích tự do . Cô biết dây diều trước sau vẫn nằm trong tay mình nhưng cánh diều dù có đẹp thế nào, dù bay có cao thế nào, mọi người đều khen ngợi, nhưng có tác dụng gì? Dù cho gió từ nơi nào thổi đến, anh không ở bên cô, thứ mà cô có chẳng qua chỉ là một sợi dây. Điều mà cô thật sự muốn lại là người bạn đời ổn định và một đoạn tình yêu...Cô dùng bao nhiêu thời gian để đặt niềm tin vào một người, rồi lại phải dùng bấy nhiêu thời gian, thậm chí còn trả giá nhiều hơn thế để thu hồi trái tim mình. Cô nghĩ, 28 năm, cô có lẽ có thể "miễn dịch" với anh rồi. Cái gọi là "miễn dịch" chính là từng trúng độc nhưng may mắn không chết, từ đó ... Mà tận đáy lòng cô muốn hỏi câu hỏi ấy, có thể, thời gian sẽ đưa ra lời giải đáp cho cô.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bệnh viện phụ sản Nhân Ái. Phòng cấp cứu vẫn một đèn sáng đỏ rực. Sở Nguyệt vào thời khắc đó như đi dạo qua một vòng âm phủ. Cô đau đến bất tỉnh nhân sự Người giúp việc lúc đưa cô đến bệnh viện thì gọi ngay cho Từ Mạc Phong. Nhưng anh đã tắt máy. Trải qua 4 tiếng đồng hồ trong phòng phẫu thuật. Sở Nguyệt cuối cùng cũng được đẩy ra. Sắc mặt cô trắng bệch như tờ giấy. Sở Nguyệt sinh non ở tuần thứ 24. Đứa bé quá yếu, hiện giờ đã được đưa vào lồng kính dưới chế độ chăm sóc đặc biệt4 tiếng sau thuốc mê đã hết tác dụng. Sở Nguyệt tỉnh lại, cô vô thức đưa tay sờ lên bụng. Cô nhận thấy bụng mình đã xẹp xuống. Con cô đâu rồi? Nó đâu rồi? Cô y tá đứng bên cạnh đang thay ống truyền nước biển, thấy cô đã tỉnh lại. Cô y tá liền mỉm cười " Cô tỉnh lại rồi " Sở Nguyệt không quan tâm đến thứ gì nữa. Nỗi đau dưới hạ thân bắt đầu truyền tới. Cô chỉ quan tâm con cô thôi " Con tôi đâu rồi? " Cô y tá cố ý trấn an cô" Cô đừng quá kích động, cơ thể cô vẫn còn yếu. Cô đã bị sinh non ở tuần thứ 24, đứa bé đang ở phòng chăm sóc đặc biệt " Sở Nguyệt thẫn thờ, cô sinh non sao? Trước đây cô có tìm hiểu, sinh non rất nguy hiểm. Đứa bé đa phần là chết, còn nếu may mắn sống sót cũng để lại di chứng. Sở Nguyệt đau lòng, nước mắt cứ thế trào ra. Cô nghẹn ngào hỏi cô y tá.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Họa Gia Gia | Ngôn tình | Hoàn thành
Lưu Hàn Trạch lấy điện thoại trong túi quần, nhấn nút nghe vẻ mặt ảm đạm bỗng chuyển sang nhíu mày. Khi nghe điện thoại xong nhìn Cố Mai Nhàn nằm trên giường bệnh với ánh mắt phức tạp, chần chừ mấy giây mới mở lời: "Tiểu An ở nhà mới ngủ một mình không quen, tôi phải qua đó" Cố Mai Nhàn gắt gao bấu chặt ga giường, cười khổ nhìn anh, Tư Duệ An nhanh như vậy đã gọi điện cho anh rồi? "Cô ấy không còn nhỏ nữa biết tự chăm sóc cho mình, Trạch, ở lại với em chỉ đêm nay thôi...""Bệnh tình của cô cũng không nghiêm trọng, bác Trương sẽ chăm sóc cho cô" Lưu Hàn Trạch, một chút quan tâm anh cho em cũng khó như vậy? Em là vợ anh hay cô ấy? "Rốt cuộc là em quan trọng hay cô ấy quan trọng...em mới là vợ hợp pháp của anh, cô ta chỉ là tiểu tam có tư cách gì mà anh quan tâm.Cô ta không biết xấu hổ dành chồng người khác, cô ta không xứng..." ChátÂm thanh thanh thúy vang lên, Cố Mai Nhàn sờ bên má sưng đỏ, kinh ngạc nhìn Lưu Hàn Trạch, anh cư nhiên lại đánh cô vì người phụ nữ kia. Trước giờ dù anh luôn đối xử lạnh nhạt với cô cũng chưa từng ra tay đánh cô. Ha ha, Cố Mai Nhàn cô như thế nào lại có kết cục này, cô...thật sự thua rồi... "Cô nói cô ấy không xứng, vậy cô xứng sao, nếu không phải lúc trước cô cứu tôi trong vụ hỏa hoạn đó, một cái liếc mắt tôi cũng không muốn cho cô, Cố Mai Nhàn cô cho là vợ của tôi thì ăn nói ngông cuồng như vậy, cô so với Tiểu An cái gì cũng không bằng"
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tiểu Sơn Hoàng Đảo | Xuyên không | Hoàn thành
Lương đế chậm rãi đưa tay ra, muốn vuốt thẳng nếp nhăn giữa mi tâm Thất hoàng đệ của hắn, nhưng lại bị Tiêu Cảnh Diễm tựa như lạnh run né tránh. Tay của Lương đế đông cứng ở nơi đó, nhất thời nói không ra trong lòng là tâm tình gì. Thẩm Truy và Thái Thuyên nói xong mọi chuyện thì liền hành lễ rời khỏi điện, lưu lại một mình Tiêu Cảnh Diễm. Rồi chợt nhìn thấy một nhóm đại thần, các thần tử tới tới lui lui, Tiêu Cảnh Diễm bất kể chuyện lớn nhỏ, đem tất cả tấu chương nhất nhất nghe qua, hồi đáp những việc khẩn cấp, lưu lại chiết tử không gấp, đợi sau khi mọi người rời đi thì một mình xem lại. Chỉ xem một chút, trời đã vào đêm.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tình Bảo Nhi | Sắc | Hoàn thành
Tướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ công, có ngược. Long Thiếu Du đảm nhận chức Minh chủ võ lâm, là người đầy hiệp nghĩa và trách nhiệm. Nguyện vọng của y chính là dùng kiếm của mình, tạo ra và bảo vệ sự bình yên của võ lâm. Nhưng, không ngờ lại có một người đã thay đổi y, người đã xông vào cuộc đời y, thay đổi vận mệnh của y. Ngọc Phong cứ thế mà đến gần y, đem theo tất cả sắc dục, đưa y vào hậu cung...Ân sư, tình thân, đạo nghĩa ở đời. Tất thảy hóa mông lung trong những xúc cảm, ái ngữ dịu dàng đẹp đẽ. Khi hắn giương kiếm trong tay trỏ về phía Ân Sư. Long Thiếu Du đã tự biết đời này đã định sẽ bị nhấn chìm trong đoạn tình cảm đầy cấm kị và điên cuồng này……
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Triệu Hi Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày còn chưa buông mà một tòa nhà lớn ở Sùng Nghĩa phường* đã sớm lên đèn, từng cái đèn lồng như đang kiểng chân ngóng trông kẻ lãng tử từ nơi xa quay về. Sùng Nghĩa Phường: Một phường thuộc huyện Vạn Niên phủ Kinh Triệu đời Đường, gần đó có phường Giải Tuyên Dương huyện Vạn Niên. Ở một nơi khác, Hứa Tắc vẫn còn đang bận bịu trong phòng công vụ của Bỉ bộ*, chàng đang kiểm tra và thống kê lại sổ sách một quý của công đường Bắc nha môn.Bỉ bộ: Cơ quan thuộc cơ cấu dưới Hình bộ, phụ trách kiểm tra đối chiếu sổ sách trên toàn quốc, là bộ máy kiểm tra tối cao. Đèn đuốc trong phòng sáng trưng, tiếng bàn tính vang lên lách cách. Một chiếc thẻ tre rơi xuống đất, Hứa Tắc khom lưng muốn nhặt, đúng lúc này Lữ chủ bộ ngồi khoanh chân trong góc phòng bỗng khạc ra một miếng đờm, ông ta lén chùi ra giấy rồi nhanh chóng vò nó lại nhét xuống tấm đệm lót dưới mông, cất giọng vịt đực: "Từ Gia (tên chữ của Hứa Tắc) này, nghe nói hôm nay đứa con bảo bối nhà Vương tướng công về đấy, cậu không về đi à? Dù sao cũng là anh vợ cậu mà!"Hứa Tắc nghe vậy bèn vỗ vào đầu một cái, chàng sắp xếp sổ sách đâu ra đấy, cất vào trong ngăn kéo rồi mới cầm tráp đựng sách vội vàng ra về. Gió lạnh từ đâu đột ngột kéo tới, Lữ chủ bộ nhìn theo bóng Hứa Tắc biến mất ở bậc cửa, bèn tức khắc đứng phắt dậy chạy thẳng tới ngăn kéo tủ của chàng, trông bộ dạng ông ta giống hệt một kẻ ăn cắp chuyên nghiệp.
22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nhất Điểu Anh Minh | Ngôn tình | Hoàn thành
A Vi kiễng chân, với tay lấy khăn lau trên sào phơi giặt ướt, nhanh chóng chà lau thật kĩ đôi quang gánh cùng thùng dụng cụ một lượt, chuẩn bị cùng ông nội ra ngoài. Kiều gia cũng không có ruộng đất gì, Kiều lão đầu là một người thợ trám sứ, cả đời chỉ dựa vào chuyện đi hết đường ngang ngõ dọc trám chén đĩa mà làm kế sinh nhai. A Vi ngày ngày đi theo ông nội, động tác nhanh nhẹn ở một bên giúp đỡ lão nhân làm việc. Mấy năm nay các nông hộ cùng mấy nhà bần dân đều sống nghèo túng, chén đĩa bình thường có rơi vỡ cũng cẩn thận giữ lại mà nhờ người thợ sứ sửa chữa. Tuy không được như lúc còn nguyên nhưng dù sao tiền sửa một cái chén so ra cũng tiện nghi hơn rất nhiều so với tiền mua chén mới.Nắng sớm dìu dịu vờn qua gò má ửng hồng của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn ẩn ẩn một tầng mồ hôi mỏng, khoé miệng tươi cười vui vẻ, chọc người nhìn tới không thể không nghĩ đến quả mật đào mọng đỏ thơm ngọt. A Vi năm nay đã 18 thế mà nhìn qua cũng chỉ như tiểu cô nương 16, mềm mại xinh xắn, cho dù trên người chỉ là y phục vải bố đơn giản nhưng cũng không thể giấu đi tướng mạo dễ nhìn.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Chinh Hoàng | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi tên Hà, hôm nay tròn 1 tháng tôi về nhà họ Giang làm dâu. Cuộc hôn nhân giữa tôi và người chồng hiện tại, là cuộc hôn nhân thương mại. Thậm chí trước ngày cưới, chúng tôi mới chỉ gặp nhau đúng 6 lần... Nhà họ Giang khác hoàn toàn với những gia đình giàu có khác. Họ sống ở ngoại thành, mở công ty kinh doanh đồ gỗ rất phát triển đứng đầu là bố chồng tôi. Bên trong vẻ hào nhoáng, choáng ngợp đó là một gia đình hết sức phức tạp với những bí mật động trời, những thủ đoạn tranh quyền còn khốc liệt hơn cả trong phim..Chồng tôi tên Duy là con cả trong gia đình, mẹ chồng mất sớm. Còn người mẹ hiện tại là mẹ kế, bà ấy cũng có 2 người con trai. Lẽ dĩ nhiên từ trước đến giờ, mấy đời bánh đúc có xương mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng. Chúng tôi đích thị là cái gai trong mắt, là tảng đá cản đường lớn nhất của bà ấy trên con đường đi tới gia sản họ Giang... Bữa cơm nào tôi cũng cảm thấy nặng nề. Từng cử chỉ, lời ăn tiếng nói đều phải hết sức cẩn thận. Tính tôi từ trước đến giờ đã hay bộp chộp, không quen phép tắc mà nay lại được gả vào cái gia đình truyền thống mẫu mực kiểu này, nên cảm giác giống hệt cá nhảy lên bờ khó chịu kinh khủng...
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Trường Vũ Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Tình thân trong gia đình từ cái sự ham tiền của Nhị Nha, bất chấp sự chê cười của mọi người suốt bao nhiêu năm bởi vì mục đích mà chỉ mình cô biết. Tình thân gia đình còn có ở ông nội, bất kể là đứa cháu ruột côi cút của mình hay với đứa cháu không hề có chút máu mủ nhà họ Đỗ. Ông yêu thương từng đứa con, từng đứa cháu mình, chỉ mong cuối cùng chúng nó có được hạnh phúc. Tình thân giữa mấy anh em trai nhà họ Đỗ, ai cũng cả đống tuổi rồi, bình thường không thấy gì, có khi còn châm chích chê bai, chỉ khi một người có chuyện mới thấy hóa ra mình lại nặng lòng như vậy.Ngoài tình thân thì chắc chắn phải có tình yêu, không thì nó đâu còn là truyện ngôn tình nữa. Tình yêu của Nhị Nha và Hồ Duy gần thì ít mà xa thì nhiều, cho dù cô đã từng cất công chạy xa ngàn dặm để đuổi theo anh, để đuổi theo tình yêu của mình. Hai người đều là những người cô độc, bất kể bên trong ngôi nhà đầy ắp tiếng nói cười, cho dẫu bề ngoài vẫn hớn hở, vui vẻ hay bình thản thì bên trong vẫn là khoảng trống mênh mông. Thấu hiểu nên yêu, yêu từ rất lâu mà không ai bày tỏ, bởi khi vượt qua cái ranh giới mong manh đó sẽ là nghiêng trời lật đất.Nhưng mà cho dù có mưa gió bão bùng, có xa xôi cách trở, người có tình thì vẫn được ở bên nhau.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tuyết Mặc | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhiễm Việt vừa mới kết thúc một cuộc họp kéo dài, đầu có hơi đau, vì vậy ngồi lại tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần, cũng không vội vã rời đi. Những người khác đã thu dọn xong tài liệu, từ từ rời khỏi phòng họp. Một lúc sau, có một dì công nhân vệ sinh vào quét dọn, thấy trên ghế chủ vị còn người ngồi, cũng sợ hết hồn, không biết có nên tiếp tục quét dọn không. Nhiễm Việt mở hai mắt ra, có chút thất thần yên lặng mấy giây, mới cầm lấy văn kiện trên bàn, đứng dậy đi ra phòng họp.Giày da đế thấp đạp lên gạch men bóng loáng, tạo nên tiết tấu cộc cộc vang vọng trong hành lang yên tĩnh. Lúc đi qua phòng làm việc của tổng giám đốc, phát hiện Tần Trí Dật không ở bên trong, chắc là lại đi đâu phóng túng đến quên mất chuyện đi làm rồi. Khóe miệng Nhiễm Việt gợi lên một tia cười lạnh, nghĩ thầm Tần Trí Dật không tới làm việc cô càng bớt phiền. Mới vừa nghĩ tới đây, Tần Trí Dật lại gọi điện thoại đến. Anh ta ở bên kia cà lơ phất phơ nói: “Trợ lý Nhiễm, hiện tôi có chút việc, sẽ không đến công ty, cuộc họp vẫn thuận lợi chứ?”Giọng Nhiễm Việt bình thản trả lời: “Mọi việc thuận lợi.” “Nếu mẹ tôi gọi điện thoại đến tra hỏi công việc, cô biết phải làm sao chứ.” Tần Trí Dật không yên tâm dặn dò cô. Nhiễm Việt tập mãi thành thói quen trả lời: “Tôi biết rõ.” Vì vậy Tần Trí Dật hài lòng thỏa mãn cúp điện thoại, để bận rộn cái mà anh ta gọi là “chuyện nghiêm túc” đấy.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54