Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành
Giang Thâm húp một thìa cháo, hàm hồ nói câu “Không đâu”, Đàm Linh Linh quay đầu cầm hộp Bách Tước Linh mình thường dùng, mở nắp quẹt một ít bóp mặt cho con trai. Hai người chỉnh đốn xong thì chuẩn bị ra ngoài, Đàm Linh Linh mang rất nhiều đồ ăn, Giang Thâm đi theo xách giúp một nửa, trong trấn có tuyến xe vào trong thành, ba khối tiền một người, tính toán tiền vốn, bớt đi đồ cần tặng thì vẫn có lời. Đàm Linh Linh dặn dò con trai đừng ngủ gà ngủ gật trên xe nếu không sẽ đè nát măng, xuống xe thì mua một bao kẹo sữa Thỏ Trắng nhét vào túi áo bông của Giang Thâm.“Lát nữa mà chán quá thì cứ ngậm ăn.” Đàm Linh Linh đi tới con phố trước mặt, phía Bắc xa xa chính là cung văn hóa lớn nhất thành phố, “Đi vào chớ có chạy lung tung, hiểu chưa?” Đầu lưỡi Giang Thâm cuốn lấy viên kẹo, nở nụ cười tươi, “Hiểu rồi ạ.”Cung văn hóa thành phố thật sự rất náo nhiệt, đối với một Giang Thâm từ nhỏ đến lớn chỉ có thể chạy trong bùn lầy lần đầu tiên vào xem thì cảm thấy rất mới lạ, Đàm Linh Linh không biết có bản lĩnh gì mà có thể đưa đồ ăn cho những giáo viên cố định trong đây, chạy một vòng từ trên xuống dưới, mắt Giang Thâm cũng choáng luôn rồi.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tôi cùng một đám bạn cùng phòng yên lặng ngồi dọn hành lý, đưa mắt nhìn lên, đều nhìn thấy nỗi không cam lòng trong mắt nhau. Chúng tôi đã học ở ngôi trường quân đội này một năm rồi, bây giờ tân sinh viên nhập học, trường học liền tách các kí túc xá beta ra. Tuy rằng đây đã là thông lệ cũ-- hai giới tính omega và alpha này vừa hiếm vừa quý, đã vậy còn có thêm kỳ động dục siêu nguy hiểm. Mà beta là giới tính có nhân số lớn nhất, hơn nữa tin tức tố cũng ổn định nhất, thành ra phải đi chăm sóc hai giới tính khác.Bởi vậy đa phần các trường quân đội đông alpha và omega đều xuất hiện một tình trạng vô cùng kỳ quái-- các beta năm hai sẽ bị tách ra bỏ vào phòng hai người, ở chung với một omega hoặc alpha. Đương nhiên đa số beta đều sẽ được phân tới ở chung với alpha, dù sao khi omega cực kỳ phát tình beta cũng sẽ bị ảnh hưởng. ... Gì chứ, tình trạng kỳ thị giới tính trong xã hội rất nghiêm trọng, mấy đứa bị hắt hủi như chúng tôi đây chỉ có thể đọc sách nghe theo người ta thôi. Nhưng mà cái này đúng là không sai, dù sao kỳ phát tình là một thời gian rất nguy hiểm, chỉ có riêng beta mới không chịu ảnh hưởng từ bọn họ.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Xuân Nhật Phụ Huyên | Đam mỹ | Hoàn thành
Nhạc Minh Tâm bắt đầu đi làm ba năm, luôn làm ở ban sơ trung, mấy tháng trước, trường học để cậu nhận dạy lớp một. Tiết thể dục của lớp một, thật giống như một đám gà con được thả ra, Nhạc Minh Tâm sứt đầu mẻ trán hơn một tháng, mới miễn cưỡng rèn được chút nề nếp. Chờ đến khi thật sự đàn áp được đàn tiểu ác ma này, mới phát hiện là trong số các bạn nhỏ này cũng có bạn nhỏ rất đáng yêu.Ngày đó cậu tan làm, phát hiện có một cô bé ngồi lẻ loi trên bậc thang ở cổng trường, cô bé để mái bằng, tóc tết hai bên, ôm đầu gối nhìn ra ngoài cổng trường, chẳng ai đến đón cả. Nhạc Minh Tâm nhận ra cô bé chính là học sinh ở một trong các lớp cậu dạy, tên là Khang Tiểu Cần, cậu đi tới rồi ngồi xuống hỏi: “Sao con còn chưa về?”Khang Tiểu Cần nhìn thấy Nhạc Minh Tâm thì như thấy cứu tinh, môi liền mím lại, hai mắt ngập nước lại rưng rưng không rơi nước mắt, thật sự rất đáng thương. “Thầy Nhạc, không ai đón con cả ….” Khang Tiểu Cần nức nở nói. Nhạc Minh Tâm bị cô bé dọa sợ, vội vàng an ủi: “Ba mẹ con đâu, số điện thoại bao nhiêu, để thầy gọi thử xem.” Nhân viên bảo vệ nhô đầu ra từ trong phòng trực nói: “Thầy Nhạc, tôi đã gọi qua rồi nhưng điện thoại của ba cô bé vẫn tắt máy.” “Vậy còn mẹ con đâu?” Nhạc Minh Tâm hỏi. Khang Tiểu Cần cúi đầu không nói lời nào, Nhạc Minh Tâm cũng không biết phải làm sao bây giờ, ngồi xổm vậy rất mỏi nên cậu đứng dậy, ai ngờ Khang Tiểu Cần nghĩ là cậu phải đi, sợ tới mức ôm lấy chân cậu: “Thầy Nhạc, thầy dẫn con về nhà đi ạ.”
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đó là một thiếu niên với mái tóc đen và làn da trắng, cậu xinh trai tới nỗi trong ấn tượng của người khác cậu hệt như một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Đáng tiếc, cậu lại chẳng thể nói được, cậu hệt như chàng tiên cá bé nhỏ bị mụ phù thủy tước đi giọng nói đẹp đẽ nhất, khiến cậu lúc nào cũng tĩnh lặng, lúc nào cũng lẻ loi cô độc một mình. "Một thiếu niên xinh trai như thế, ấy vậy mà lại bị câm.Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương. Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình." Hai thiếu niên ngập ngừng bước đến bên nhau, cùng nhau trải qua những mất mát đau thương, những hỉ nộ ái ố trong đời rồi lại cùng nhau vun vén cho cuộc sống tương lai, cùng nhau dâng lên thứ tình cảm non nớt, ngây ngô nhưng đáng trân trọng nhất.... "Chúng tôi có thể bước đi chậm rãi vậy. Yêu đương một cách chậm rãi, lại sống hết cuộc đời này một cách chậm rãi.Ban đầu tôi coi cậu ấy là hoa, xinh đẹp mà lại yếu ớt, không thể trải qua mưa gió, cần che chở cẩn thận. Sau này tôi phát hiện đây là một nhận xét sai lầm. Cậu ấy rõ ràng là cây, cành mềm mại nhưng cứng cỏi, có lẽ chật vật, có lẽ đau khổ, nhưng nhất định sẽ cố gắng sống sót, sau đó tận lực vươn cành lá để che chở cho người bên cạnh. Bây giờ tôi nghĩ rằng, cho dù là cây lớn không sợ mưa gió thì cũng có quyền được quý trọng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nhất Cá Mễ Bính | Đô thị | Hoàn thành
Truyện này mình đọc xong trong vòng 2 ngày và sau khi cân nhắc mình đánh giá truyện đạt 7/10. Lúc đầu mình cảm thấy truyện hơi nhạt nhất là các chương giữa nhưng càng về sau thì truyện đọc ổn. Truyện của Nhất Cá Mễ Bính đều ngọt sâu răng mọi người ạ. Nội dung truyện viết về bạn thụ là thiếu gia nhà giàu nhưng không được ba mẹ quan tâm, nhút nhát và mít ướt. Bạn công là con của xã hội đen và sau này trở thành võ sĩ. Quá trình yêu đương tuy không được ba mẹ bạn thụ chấp nhận nhưng cả hai đều nỗ lực và trở thành những người thành đạt. Tính cách nhân vật tuy lúc đầu cảm thấy bạn thụ yếu đuối quá nhưng mình nghĩ cũng phải có kiểu này kiểu kia nên cũng gắng đọc và cảm thấy vẫn trong phạm vi chấp nhận được, bạn công thì dịu dàng, mạnh mẽ. Tóm lại truyện cũng được, các bạn có thể đọc để giải trí nếu thích thể loại sủng ngọt. Lúc đầu mình định cho 6,5/10 nhưng đọc xong truyện thấy kết có hậu và mở ra một viễn cảnh tươi đẹp cho các cặp đôi nên mình chấm 7/10.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Cao Đài Thụ Sắc | Đam mỹ | Hoàn thành
Quán trà Ngụy Khải Minh mới mở có chút thú vị. Mạnh Tân Đường cầm một điếu thuốc, đưa tay vờ chỉ vào bảng hiệu treo trên đỉnh đầu. “Cái tên này là cái gì vậy?” Trên bảng hiệu viết hai chữ: Liễu Đường. Kiểu chữ rất cứng, nhìn kĩ có thể tìm thấy chút dấu vết của Mễ Phất trong đấy, có lẽ là moi từ đại gia đương đại nào đó.“Này là cậu không có kiến thức rồi đấy.” Ngụy Khải Minh cười rất đắc ý, mắt cũng híp cả lại, “Người hiện đại đều thích học đòi văn vẻ, thứ mà quán trà tôi bán chính là cảm giác, đặt cái tên càng quái, càng khiến người xem không hiểu, người ta càng cảm thấy chỗ của cậu có văn hóa, có chiều sâu.” Mạnh Tân Đường lắc đầu cười khẽ, làn khói ở đầu ngón tay vẽ ra một vòng cung nhỏ: “Ra là vậy, cậu đặt bừa một cái tên, lừa người.”Hai người lại trêu đùa mấy câu, bước vào quán trà. Mới bước vào cửa liền nghe thấy từng tiếng “ông chủ Ngụy” lanh lảnh.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nhất Bả Sát Trư Đao | Đô thị | Hoàn thành
Cơ thể không ngừng rơi xuống dưới, sợ hãi và bất lực khi không thể túm được vật gì, cùng với đó là cảm giác khó thở mãnh liệt, khiến Mẫn Đăng đang nằm trên sofa bỗng mở mắt ra. Ánh đèn chiếu thẳng vào mắt, toàn thân Mẫn Đăng run lên một cái, sau đó cứng đờ trên sofa, hô hấp gần như dừng lại mấy giây. Nhưng chẳng mấy chốc, ánh đèn màu ấm trong căn phòng, khăn trải bàn trà ấm áp đều làm cho Mẫn Đăng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Ở đây an toàn. Mẫn Đăng thở hổn hển đứng lên, duỗi tay với lấy tách trà uống vài ngụm lớn. Cậu không biết mình ngủ trong bao lâu, trà đã nguội rồi. Cậu nhìn chằm chằm đáy chén trà đơ ra mấy giây, vươn cánh tay đang run ra, cầm lấy mấy lọ thuốc đặt dưới bàn trà.Nhìn viên thuốc trong tay, trên mặt Mẫn Đăng xuất hiện vẻ kháng cự và chán ghét rất rõ ràng. Nhưng chỉ là chuyện trong nháy mắt, cậu lập tức nhíu mày lại, ngửa đầu uống thuốc. Một tách trà lớn nhanh chóng thấy đáy, Mẫn Đăng lại rót đầy một tách, ủ trong lòng bàn tay.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Diệp Thượng Xu | Sủng | Hoàn thành
Đã hơn tám giờ tối tại thành phố hoa lệ của nước Mỹ - Los Angeles. Hà Hoa Tử vừa trở về nhà sau buổi ăn tối. Không như mọi hôm, tối nay cô bị người ta cho leo cây nên phải đi ăn một mình. Người có hẹn đi ăn cùng cô đêm nay lại bận việc, vậy nên bỏ rơi cô ở quán ăn quen thuộc của hai người.Cô vừa cất giày vào tủ thì nghe tiếng gõ cửa dồn dập không ngớt. Trong lòng Hà Hoa Tử lúc này chợt nổi lên sự lo lắng, giờ này ai lại đến tìm mình chứ? Hoa Tử đi đến, nhìn qua camera an ninh thì thấy người gõ cửa là Dương Việt Bân. Lòng cô trở nên an tâm, thở phào nhẹ nhõm rồi đi đến mở cửa.Nhìn thấy dáng vẻ Dương Việt Bân vô cùng sốt sắng. Dường như có chuyện gì đó rất quan trọng nên mới chạy đến tận đây. Hoa Tử chưa kịp hỏi chuyện gì thì Việt Bân đã đi thẳng vào nhà và rót nước uống. Cô cũng đã quen với sự tự nhiên của anh mất rồi, chẳng buồn la mắng. Hoa Tử lúc này dùng giọng điệu hờn dỗi.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Sơn U Đại Khả Ái | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâm Gia và Khương Xá cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện. Có lẽ vì một người giường trên một người giường dưới, nên quan hệ cả hai khá hoà hợp. Cô nhi viện tuy đông, nhưng không khỏi cảm giác cô đơn của những đứa trẻ thiếu đi hơi ấm gia đình. Khi mà nhà nhà sum vầy, vui vẻ nói cười, cô nhi viện lại tối đen. Ngoại trừ Khương Xá và hai cô bé ra ngoài chưa quay lại thì bọn trẻ trong phòng đều đã đi ngủ.Lâm Gia người lạnh như băng trốn ở trong chăn không dám ngủ, tim đập bình bịch. Hôm nay viện trưởng dẫn theo mấy người mặc âu phục mang giày da đến, dì quản lý bảo bọn họ đều là những người có tiếng tăm, căn dặn lũ trẻ phải nghe lời, nếu không sẽ bị trách phạt.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hoa Ngộ Nha | Sủng | Hoàn thành
Có một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú), thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng. Nhưng cậu có một bí mật động trời. Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club.Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền. Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn. Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch…Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Chính vì lẽ đó, có thể là cùng một hành động, cùng một sự việc, nhưng nếu nhân vật trong đó là một người có nhan sắc vượt mức khá, mọi người sẽ chủ động đứng về phía người có nhan sắc cao hơn. Thử nghĩ xem, một cô gái bình thường, hoặc có thể nói là xấu xí, và một cô gái đáng yêu cùng làm nũng, bạn sẽ thiên vị ai??? Đáp án rõ ràng quá nhỉ? Cũng cùng ý nghĩa như vậy, nếu bạn phát hiện một người là gay, nhưng người đó quá "đẹp trai", bạn sẽ cảm thấy hai người đàn ông đẹp nhr cùng nhau, cũng là "cảnh đẹp ý vui". Ngược lại, bạn sẽ chỉ trích, chê bai rằng "xấu vậy mà làm gay",.... Tính hướng không do bản thân lựa chọn, chẳng may bạn được sinh ra với giới tính sinh học và tính hướng không phù hợp với nhau, đó cũng không hề là lỗi của bạn. Có lẽ, lỗi là ở nhan sắc của bạn không đủ để người ta bỏ qua cho cái khiếm khuyết của mình mà thôi. Nhân vật chính trong câu chuyện này cũng không may mắn như thế, ngoại hình vừa không bắt mắt, giọng "chua" đặc trưng của miền trung cũng làm mọi người cảm thấy khó có thiện cảm. Là uke nhưng từ bé đến giờ chưa bao giờ nó nhận được một cái nhìn trìu mến của một thằng seme nào, (kể các uke). Còn những cái nhìn ngỡ ngàng đến kinh hoàng về cái nhan sắc “Khủng khiếp” của nó thì thừa rồi. Không cần người khác nhìn và nhận xét, nó tự soi gương và tự đứng tim mấy lần. Cái mặt thì bành to, cái mũi thì tẹt xấu xí, đôi mắt nhỏ xíu đúng kiểu châu á, cái miệng thì chành bành… hic.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
An Tựu | Ngôn tình | Hoàn thành
Thấy bạn mình phản ứng như vậy, Tiêu Quả Quả rất vừa lòng, nhảy nhót tới chỗ Tống Kiếm Hà - cô bạn cùng phòng kiêm tác giả tiểu thuyết trên mạng, "Nhị Nha, cậu đã khỏe chưa? Tiểu Vi gọi điện tới giục 2 lần rồi đấy!" Tống Kiêm Hà ngẩng mặt lên khỏi laptop, cả người trông như một u hồn, đến cả giọng nói cũng trở nên mơ hồ kì lạ, "Các cậu đi chơi đi, mình không đi đâu, 1 tiếng nữa là tới 12h rồi, mình còn 3000 chữ nữa cần viết... Tròn Tròn à, đừng có nhảy nhót, ký túc xá của chúng mình đã cũ đến độ sắp trở thành di vật khảo cổ rồi, mỗi lần cậu bật lên bật xuống như con thỏ, đều khiến mình sợ khu nhà này sẽ tan tành mây khói trong khi cậu vẫn còn đang cười nói đấy..."Khóe miệng Tiêu Quả Quả giật giật, "Làm ơn lần sau chê mình cũng đừng ví dụ đáng sợ như thế? Còn nữa, đừng, gọi, mình, là, Tròn, Tròn!". Vũ hội hóa trang đã sớm bắt đầu, lúc này ở cửa vào chỉ còn lại người của Hội Học Sinh. Hôm nay Thẩm Nham mặc quần trắng, áo trắng, tóc dài đen như mực, mặt mũi trắng trẻo như ngọc, nhìn bộ dáng ngọc thụ lâm phóng đó, 2 con mắt hình trái tim của Tiêu Quả Quả sắp bắn ra ngoài tới nơi rồi. đang hưng phấn vẫy gọi, lại nhìn thấy anh ta đột nhiên giữ chặt tay một nữ sinh, sau đó hai người bắt đầu cãi vã. Hử? Nữ sinh kia...... Hình như là Diệp Vi......
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
♡Ŧเểų ๖ۣۜVũ ℳเêų ℳเêų ♡ | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi ăn trưa xong mọi người đi về phía dưới lăng mộ, riêng Tịch Dao đi vòng xuống phía bên trái để chụp ảnh thì cô vô tình nhấn vào 1 cơ quan bí mật, cánh cửa mở ra một căn phòng được trang trí vô cùng đẹp đẽ và bắt mắt theo phong cách Ai Cập cổ đại, bước vào sâu trong căn phòng cô phát hiện được một cỗ quan tài Ai Cập cổ xưa, trên nắp quan tài khắc hình 1 cô gái trẻ, cô đưa tay lau đi những vết bụi trên nắp quan tài thì bỗng nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng phát ra từ mắt của cổ quan tài kia, cô bị ánh sáng đó làm chói mắt nên lấy tay che mắt lại, khi cô mở mắt ra thì thấy mình đang nằm ở một nơi khá là mát mẻ, lại xen kẽ những ánh nắng ấm áp, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì phía sau cô phát ra 1 giọng nói.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tữ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cúp điện thoại với thư ký Lý, Viên Thái Bách liền quay đầu nhìn Chân Mạt. Thấy gương mặt cô ửng đỏ trông rất đáng yêu, nhìn chỉ muốn cúi xuống hôn thật sâu nhưng nghĩ kỹ Viên Thái Bách vẫn kiềm chế cái khát vọng này. “ Cuộc đối thoại này tôi nghĩ em đã nghe rõ ràng rồi. Tôi có thể cho em thay đổi quyết định “. Trái tim đập rộn ràng như đang nhảy nhót trong lồng ngực, Chân Mạt cũng không hiểu vì sao cô lại có cảm giác vui sướng này. “ Tổng thống, tôi không từ chối anh mà là cự tuyệt anh “.Viên Thái Bách mặt không biến dạng, bộ dạng như một thầy giáo bắt đầu giảng bài cho Chân Mạt.“ Mạt Mạt, từ chối và cự tuyệt trong trường hợp này nghĩa không khác gì nhau. Cả hai từ này đều có nghĩa là em không muốn làm người phụ nữ của tôi không phải sao? “. Lúc này Chân Mạt quả thực không biết đáp thế nào, đầu óc không ngừng xoay chuyển nghĩ đối sách nhưng thật tiếc não cô bây giờ hoàn toàn như một cô robot đồ chơi hết pin, không thể sử dụng được.Chân Mạt cảm thấy bản thân mình quá mức vô dụng. Khi còn học đại học năm nào cô cũng giành học bổng hạng nhất nhưng đến khi làm viên dịch viên bên cạnh Viên Thái Bách thì giống hệt như người mất não.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Xuân Phong Lựu Hỏa | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa hè nắng nóng chói chang, giữa trưa là lúc ánh nắng mặt trời ác nghiệt nhất, làn da mà phơi ngoài trời sẽ bị bỏng rát đau nhức. Kim Tịch khẽ ngẩng đầu, nheo nheo đôi mắt đen nhánh như mắt nai, nhìn về phía nhà ký túc xá nam ở trước mặt. Gió nhẹ từ từ thổi đến, những chiếc quần lót trên ban công không ngừng lắc lư theo gió. Cô cúi đầu, lau sạch mấy giọt mồ hôi hột trên chóp mũi, lấy một mảnh giấy nhỏ từ trong balo ra, trên tờ giấy viếtKý túc xá nam số 8, phòng 510. Hôm nay là ngày cô đến trường báo danh nhập học, tác chiến cho tới tận trưa, cầm thư thông báo trúng tuyển, tự mình tìm được vị trí của học viện, chật vật chen vào đám người điền thông tin, lấy được chìa khóa của khu ký túc xá. Thế nhưng lúc cô đi ra, lại không thấy chiếc vali đỏ của mình đâu nữa. Bây giờ ở chỗ cô để va li, chỉ lưu lại một tờ giấy có chữ viết ngoáy qua quýt: Ký túc xá nam số 8, phòng 510.Phản ứng đầu tiên của Kim Tịch là chạy tới phòng bảo vệ xin giúp đỡ, nhưng khi cô tới phòng bảo vệ, thì phát hiện hành lang chật ních sinh viên và phụ huynh, hầu như họ đều đến đây nhờ tìm đồ bị mất lạc. Đại học B thực sự rất rộng, diện tích hơn một nghìn mẫu, vả lại địa hình còn phức tạp. Sinh viên mới đến nhập học nhiều như nước thủy triều dâng, trong trường học khắp nơi đều là người ngoài và người nhà của sinh viên, tốt xấu lẫn lộn, khó tránh khỏi có điều sơ xuất.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lưu Ly Diêm | Ngôn tình | Hoàn thành
Một cô sinh viên không may gặp phải tai nạn đã bị cuốn vào một tình huống vô cùng cẩu huyết – Xuyên không. Xuyên không thì xuyên không đi, thế nào lại xuyên vào một người phải nữ phẫn nam trang mà tồn tại, lại còn là một tiểu Vương gia bị tứ hôn cùng Công chúa được Hoàng đế tối sủng ái. Nàng nên chấp nhận hay bỏ trốn?
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Ngã Ái Cật Sơn Trúc | Ngôn tình | Hoàn thành
Cảm giác bị biến thành thú cưng của các minh tinh là như thế nào? Một lời khó nói hết!!! Chỉ có thể cảm thán: Tinh vòng thật loạn a! Ấy, vậy khi bị biến thành chó chăn cừu thì sao? Cố Vân Thanh: Hừm! Bình thường! Lão nương biến biết bao lần, chỉ là một con chó thi có khó giề. Nhưng tên sen xúc phân lại là một con gà bệnh thì làm sao? Cố Vân Thanh tỏ vẻ: "Đương nhiên là yêu quý sen, bảo vệ sen, che chở sen dưới cánh chim của tôi!" Trình Dịch: "...Tôi là tổng tài bá đạo rồi, cảm ơn!" Nam nữ chính lấy nhầm hàng loạt kịch bản truyện. Một câu chuyện ngọt ngào, siêu sủng, tất nhiên là nữ chính cưng chiều nam chính! Nữ chính nhiều lần biến thành thú cưng của các minh tinh, hiểu rõ tất cả các quy tắc ngầm trong giới giải trí. Nếu bạn thích thú cưng và thích câu chuyện về "Sen & Boss" thì đừng bỏ qua bộ truyện này~ Những tình huống đáng yêu cũng không kém phần "dở khóc dở cười" đang chào đón bạn.
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Mộc Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Châu Diễn Chiếu là một người nổi tiếng, có vô số fan hâm mộ. Lần gặp đầu tiên giữa Thẩm Tri Sơ và Châu Diễn Chiếu chính là lúc cô xếp hàng, trang phụ chỉ ở level 3, không biết thao tác thế nào mà trượt tay, tự nhảy xe, ngã chết. Châu Diễn Chiếu:.... (lặng lẽ nhặt túi đồ). Lần thứ hai, cũng là khi Thẩm Tri Sơ xếp hàng đến chỗ Châu Diễn Chiếu, cô mang một bọc thuốc và đạn. Không hiểu sao lại đi sai, lại ngã chết. Thẩm Tri Sơ: "Nhặt tôi đi, nhặt tôi đi, nhặt tôi đi!" Châu Diễn Chiếu dứt khoát nhặt chiếc dù. Thẩm Tri Sơ bóp tay: "Nhặt tôi hơn nhặt dù chứ." Vừa nói xong, Châu Diễn Chiếu dùng AWM diệt cả đội của người vừa nhặt box của cô.Giọng nói trong trẻo rõ ràng vọng ra từ tai nghe: "Tôi muốn cả em và dù." 2. Châu Diễn Chiếu là leader LUM hiển hách, dẫn dắt đội giành được chức vô địch đấu giao hữu PUBG toàn cầu nhờ vào điểm tích lũy cao nhất, thu hút vô số fan nữ. Mày mảnh mắt sáng, khôi ngô phong độ, trầm mặc ít nói, thực lực xuất chúng, hoàn toàn xứng đáng là nam thần số một làng Esports.Giữa lúc người hâm mộ còn đang bàn tán rộn ràng, Châu Diễn Chiếu lẳng lặng đăng một trạng thái Weibo: "Đã kết hôn @Tri Sơ tiểu tỷ tỷ" Từ khi gặp em, trăng sao mặt trời, ba bữa bốn mùa đều là em. Không có nhiều tình tiết game, chủ yếu là tình cảm, chơi game hay không chơi game đều đọc được. Truyện khá ngắn, đọc dễ thương, ban đầu nam kiêu ngạo lạnh lùng, sau cun cút như chó săn nhỏ, chỉ dài 164.385 từ. Viết và hoàn thành trong 2019.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trì Trần | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong thương giới không ai không biết ông trùm thương giới Lương Mặc Nguyên từ trước tới giờ không hề theo chủ nghĩa hôn nhân. Nhưng lại có bất ngờ lớn vô cùng khi vừa về nước chưa lâu thì liền cưới chui. Mọi người đều cảm thấy.kỳ lạ, đều cho rằng anh bị nhà gái ức hiếp, có con mới cưới. Cho đến một ngày, trước công ty Quan Bác Quân bất ngờ sửa lại bức tranh phong cảnh treo lên một câu: "Trước khi gặp em, tôi chưa bao giờ muốn kết hôn, sau khi cưới em, tôi chưa bao giờ hối hận." Bức tranh hai người một nam một nữ nắm tay nhau. Trước những thắc mắc, hoài nghi Lương Mặc Nguyên đã lên tiếng đáp trả lại các lời đồn đó. Sau khi nhìn thấy, mọi người đều có biểu hiện như vừa bị đút một họng thức ăn dành cho chó. Có lẽ lí tưởng hôn nhân của bọn họ tựa như vậy: Em sùng bái anh như anh hùng, anh sùng bái em như một đứa nhỏ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhật Linh, nhanh lên nào, mọi người đều tụ tập đông đủ dưới cổng trường rồi đấy, chậm trễ tí là không được đâu. Nghe Hà giục như vậy, tôi vẫn từ tốn thu dọn dồ dùng trên bàn bỏ vào trong ba lô, xong xuôi mới ngẩng lên nhìn nó, đứa bạn duy nhất thân với tôi từ khi vào lớp 10 đến bây giờ là thi tốt nghiệp, lắc đầu từ chối, nhẹ giọng. Cậu đi đi, mình không đi đâu, mình phải về quê rồi.Nói xong tôi chẳng đợi Hà nói thêm câu gì nữa khoác cặp lên balo chạy ù đi ra bên ngoài, đôi mắt không ngừng lo lắng nhìn vào chiếc đồng hồ cũ kĩ đeo trên tay mà gần như muốn ứa lệ. Bây giờ đã 11 giờ kém 5 phút rồi, nếu tôi không nhanh thêm tí nữa có lẽ sẽ không bắt kịp chuyến xe để về quê trong ngày hôm nay, lúc ấy tôi lại phải đợi thêm mất mấy ngày nữa mới có chuyến khác, khi ấy tôi lại phải mất thêm một khoản phí sinh hoạt hế mấy trăm nghìn nữa, thật sự rất lãng phí.Thật ra không phải chỉ có mỗi chuyến xe buýt này đi về tỉnh của tôi, nhưng lại là phương tiện phù hợp với tôi nhất vì tôi chỉ có đủ tiền để đi nó, chứ máy bay với taxi thì có lẽ tôi chẳng bao giờ dám mơ ước tới. Tôi vốn dĩ sinh ra và lớn lên ở huyện miền núi nghèo Tương Tây, một thôn bản cô lập trong miền núi sâu tách biệt với đô thị nhộn nhịp xa hoa lộng lẫy, quanh năm suốt tháng chỉ bán mặt cho những ruộng bậc thang, cho những vùng đất đồi trơ tróc chẳng thể canh tác trồng cây ăn quả, chẳng thể trồng được cái gì ngoài mấy củ sắn, bắp ngô.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22