Sau Khi Trùng Sinh Đám Vai Ác Đều Yêu Tôi

Tức Mặc Dao | Đô thị | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Sau Khi Trùng Sinh Đám Vai Ác Đều Yêu Tôi của tác giả Tức Mặc Dao. Thế nên cậu quyết tâm phải cố gắng đóng nhân vật thật đạt, phải diễn hét mình, si tình yêu Hoàng đế đế quốc không hối hận, kiêm luôn chứng ngại vật của nhân vật chính. Dùng sự mưu mô hiểm ác của bản thân làm nổi bật tính cách cao thượng và trong sạch của thụ chính.Kỷ Lăng cố gắng sắm vai nhân vật của mình….Đối với nam chính Hoàng đế đế quốc: thâm tình không hối hận, cuối cùng chết vì hắn.Đối với vai ác số một: lấy ơn báo oán với Đại Công tước, hợp tác cùng hắn đối phó thụ chính.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Công Lược Tra Công hay Sổ Tay Sinh Tồn Của Tra Thụ của cùng tác giả.

19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:13

Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân Sau Mỗi Ngày Đều ở Tu La Tràng

Yến Thập Nhật | Xuyên không | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân Sau Mỗi Ngày Đều ở Tu La Tràng của tác giả Yến Thập Nhật. Trình Dương xuyên vào một quyển tiểu thuyết chủ thụ vạn nhân mê, nhưng tiếc rằng cậu không phải vai chính thụ, mà là người có gương mặt giống vai chính thụ - pháo hôi thụ.Siêu sao ảnh đế, tổng tài bá đạo, người thừa kế của hào môn... đều chỉ coi Trình Dương là kẻ thế thân có thể đùa giỡn, bỡn cợt một cách tùy tiện."Không phải cậu chỉ cần cầm được tiền là ok à?""Đừng không biết xấu hổ.""Người thực dụng như cậu, cũng đòi so sánh với người đó?""Đó là một người vừa kiên cường vừa độc lập, hoàn toàn khác cậu!"Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm A O Trao Đổi hay Thầy Thái Có Chút Ngọt của cùng tác giả.

13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:13

Ngoảnh Lại Vẫn Thấy Anh

Tuyết Lệ | Ngôn tình | Hoàn thành

Tuyết rơi, đầy trời đều là những bông tuyết bay bay lất phất, tất cả đều là một màu trắng xóa đến lóa mắt. Tôi đứng ở quầy bán tạp hóa, đôi mắt đờ đẫn nhìn ra bầu trời bên ngoài cửa kính, nhìn từng ánh đèn vàng lập lòe in bóng từng cảnh vật đổ dài xuống dưới lòng đường, đáy lòng lại bất giác trở nên nặng trĩu như nghìn tảng đá đè nặng.Thủ đô bước vào đầu mùa xuân, nhiệt độ hạ xuống rất thấp, ban ngày trời quang đãng với ánh nắng nhạt, buổi tối thì sẽ lất phất mấy hạt tuyết hoặc mưa nhỏ, chỉ cần mở cánh cửa hé ra một chút thôi là gió lạnh sẽ thi nhau ập tới. Khói bụi, tiếng xe ồn ào, những tiếng nhạc đường phố từ xa vẳng lại, tất cả tựa như quen thuộc, cũng tựa như xa lạ, mặc dù thời gian bản thân tôi sống ở đây không phải là thời gian ngắn.Bảy năm, thời gian bảy năm đã thật sự đã trôi qua rồi, tính cách cùng với cái nhìn cũng đã thay đổi, nhưng công việc và mọi thứ lại không hề suôn sẻ giống như những gì tôi mong muốn. Tất cả đều là thử thách, đều là những công việc với mức lương miễn cưỡng trong khi bản thân đã cố gắng hết sức, đã cố gắng tiết kiệm nhịn ăn nhịn uống đến mức quần áo mấy năm qua rồi vẫn chẳng dám mua, chẳng dám sắm một thứ gì cả.

10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Khẽ Hôn Gió Đêm Mùa Hạ

Trà Lạc Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Khẽ Hôn Gió Đêm Mùa Hạ của tác giả Trà Lạc Tịch. Một buổi tối cuối hè, bầu trời đen thuần túy, những ngôi sao tựa như hạt trân châu được khảm vào đó, cột đèn ven đường tản ra những vầng sáng màu hoàng hôn, ánh đèn chiếu xuống khiến bóng người kéo ra rất dài.Mộ Gia Hủ mới vừa mua đồ ăn vặt xong, nhẹ nhàng đạp lên bóng mình đi về nhà.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bước Vào Lòng Anh của cùng tác giả.

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Mỹ Nhân Ngây Thơ

Bố Đinh Lưu Ly | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Mỹ Nhân Ngây Thơ của tác giả Bố Đinh Lưu Ly. Thời gian dần trôi, bảy năm như chớp mắt, Tạ Thiếu Ly lại muốn cưới nàng què Lâm Tư NiệmLâm Tư Niệm: “Hắn cưới ta chẳng qua là vì chuộc tội cho chuyện bảy năm trước, tiện thể từ chối kế hoạch bắt thông gia của thái tử, chỉ là hôn nhân vì lợi ích mà thôi, ta hiểu mà.”Tạ Thiếu Ly: “Làm sao mới có thể khiến phu nhân hiểu được ta thật sự yêu nàng đây...!” (Cực kì gấp, online chờ)Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Manh Sủng hay Lui Lui Lui Lui Ra của cùng tác giả.

15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Có Được Em

Vô Nhất Vô Bửu | Ngôn tình | Hoàn thành

Chả qua tên nào đó đêm qua lại dở trò đồi bại, hại anh không thể ngủ yên, còn đau nhức cả người. Ô ô.. Mọi người nhìn Đông Niển cũng đoán ra được việc gì. Đổi hướng nhìn Bổn Kiến Đình, mọi người đồng thanh:" Nhẹ tay thôi " Bổn Kiến Đình thản nhiên, đưa tay choàng qua vai Đông Niển:" Sẽ nhẹ nhàng "

13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Hôm Nay Rung Động Vì Em

Thanh Chúc Kỉ Hứa | Ngôn tình | Hoàn thành

Thành phố A vào mùa hè thời tiết ẩm ướt khiến ai cũng khó chịu. Một chiếc ô tô lái qua trạm thu phí. Lái xe không chớp mắt nhìn về phía trước. Trên xe phần lớn mọi người đều ngủ, mãi ở cuối hàng mới có một số người còn thức. Dưới ánh đèn xe, một cô gái mặc áo hoodie màu vàng nhạt, mũ che gần hết khuôn mặt, đầu hơi nghiêng, dựa vào cửa sổ xe, mơ hồ có thể thấy hàng mi run run do hô hấp.Đột nhiên, tiếng còi chói tai vang lên, xung quanh đều là ánh đèn, bỗng có cái gì đó không rõ phương hướng bay nhanh tới cô. Cô hô hấp càng ngày càng dồn dập... Mở mắt ra, hoá ra đây chỉ là giấc mơ. Trời mưa nên tình hình giao thông không tốt. Phía trước hình như có tai nạn nên càng tắc đường. Lái đến khi gặp đèn đỏ, tài xế dừng xe lại. Diệp Đằng xoa xoa mắt, nhìn lên chiếc đèn trên trần xe, cảm thấy nó chính là kẻ đầu xỏ gây ra ác mộng vừa rồi, mang theo vài phần phẫn nộ mà tắt nó.40 phút sau, xe tới trạm. Diệp Đằng từ trên xe nhảy xuống, đôi giày trắng bỗng chốc bị bùn bắn bẩn, cô cũng không rảnh mà quan tâm. Tùy tiện kéo mũ áo để đội, vòng ra sau xe để lấy hành lý. Đêm đã khuya, không còn một ai cả. Đám người ở trên xe xôn xao đi xuống. Có người may mắn mà có ô để bung, có người tức mà mắng chửi thời tiết.Diệp Đằng cũng không mang ô, cô đẩy hành lý chạy chậm ra cổng nhà ga. Có lẽ do đã khuya nên cổng nhà ga tuy sáng đèn nhưng thưa thớt, các quán hàng rong đều đã đóng cửa. Cô liếm đôi môi có chút khô khốc, nhìn thành phố bỗng chốc xa lạ, mặt vô tình mà ôm hành lý ra trước ngực.

12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Call Boy

Tứ Nguyệt Hắc | Đô thị | Hoàn thành

Tôi vốn là sinh viên năm ba trong một ngôi trường đại học trọng điểm. Dựa vào danh tiếng của trường mình theo học và những kĩ năng chuyên nghiệp của bản thân, tôi tin rằng sau khi tốt nghiệp thì mình sẽ kiếm được một công việc cực kì ngon nghẻ. Thế nhưng trời chẳng chiều người. Chẳng bao lâu sau, mẹ tôi bị chẩn đoán mắc ung thư dạ dày!Tin tức này chẳng khác gì sét đánh giữa trời quang bên tai tôi. Nhà tôi là gia đình đơn thân, chỉ có một mình mẹ tôi nuôi tôi từ nhỏ tới lớn. Tôi cảm thấy căn bệnh của mẹ liên quan mật thiết đến mình. Mẹ là người thân duy nhất của tôi, tôi nhất định phải chữa khỏi bệnh cho bà ấy. Thế nhưng chỉ tính riêng phí dụng chữa trị thời kì đầu đã lên tới mấy vạn đồng, sau đó còn phải hóa trị và phẫu thuật, không có mấy chục vạn đắp vào đấy thì không xong.

8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Diễm Chi

Dạ Thảo | Ngôn tình | Hoàn thành

Bố mẹ tôi lập gia đình muộn, bởi vậy khi tôi chào đời mọi người thương tôi nhiều lắm. Cả nhà ai cũng dành trọn vẹn tình thương cho tôi. Khi ấy dù kinh tế gia đình cũng chỉ dừng ở mức đủ ăn nhưng bất kể tôi thèm món gì họ cũng đều ráng mua bằng được cho tôi. Mỗi sáng tôi sẽ được mẹ đánh thức bằng giọng nói không thể ngọt ngào hơn:  Nào gái cưng, dậy thôi, trễ lắm rồi đó. Bố cũng ở bên cạnh khẽ thơm lên trán tôi mà hỏi: - Gái bố hôm nay muốn ăn gì, nói bố nghe nào.- Bố mua bim bim, cả kẹo mút nữa. Trẻ con mà, làm gì có đứa nào thoát khỏi cảm dỗ của mấy món đó. Cứ thế tôi phải nhõng nhẹo đến 30 phút mới chịu rời khỏi giường theo mẹ đi rửa mặt và vệ sinh cá nhân. Xong xuôi bố lại kênh kiệu tôi trên vai đi ra đầu làng mua mấy món tôi yêu cầu, còn mẹ thì ở nhà nấu đồ ăn sáng cho hai bố con. Cả con đường làng khi ấy rộn ràng tiếng cười nói của hai bố con. Bà Mận sáng nào cũng trêu:- Nhất con Diễm Chi nha, bố cưng như trứng mỏng, làng này chả ai sướng như mày đâu. - Bà đừng nói thế, ai chả thương con chiều con riêng gì nhà cháu đâu. - Thì biết là thế, nhưng làng này làm gì có ai chiều con hơn anh. Con Diễm Chi phải nhớ cho kỹ, sau này lớn còn báo đáp bố mẹ nghe không. Đây 1 bim bim, 2 kẹo mút như mọi lần đúng không. Bố tôi vẫn cười xòa cảm ơn bà còn nói thêm:

8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Dì Ghẻ

Trường Lê | Ngôn tình | Hoàn thành

Nam giật mình tỉnh giấc, nhìn xung quanh nó ngơ ngác một hồi. Hình như nó chợt quên đi rằng nó đã không còn ở với ông bà ngoại nữa. Nó đang nằm trên một cái giường rộng, một căn phòng sạch sẽ với nền sơn trắng tinh, bất chợt tay no đụng phải một thứ gì đó khiến nó tỉnh hẳn, nó quay sang bên cạnh. Cái Hạnh em gái nó vẫn đang ngủ, lúc này mới là 6h sáng. Kéo cái chăn đắp ngang người cho em gái nó mở cửa phòng đi xuống cầu thang. Ngôi nhà 3 tầng khang trang, rộng rãi, căn phòng hai anh em nó đang ở nằm ở tầng 3 sát phòng thờ cúng tổ tiên. Bước xuống tầng 2, hôm nay là chủ nhật nên mọi người đều chưa dậy. Khẽ đưa chân đặt xuống cầu thang tầng 1, đang bước được nửa đường nó vội rụt chân lại. Ở dưới căn phòng ngay gần chân cầu thang tầng 1 là giọng của bố nó: Con nó mới về em đừng làm gì ầm ỹ. Hiện tại hai đứa nó chỉ có anh là người thân duy nhất. Anh cũng đã nói chuyện với em rõ ràng từ trước rồi còn gì. Bố nó đang nói chuyện về hai anh em nó với cô Hường, vợ sắp cưới của bố nó. Đột nhiên nó giật nảy người khi nghe giọng cô Hường chua loét, cô đang nói như cố ý gào lên để đánh thức mọi người dậy:Toàn vác nợ vào thân, tự nhiên từ đâu phải nuôi báo cô hai đứa. Anh nghĩ nhà này thừa tiền chắc. Của chồng công vợ, em nghĩ cũng là nghĩ cho anh. Không phải dễ dàng mà có được cái cơ ngơi này. Sao bao năm hai đứa nó không nhận bố mà giờ lại nhận. Đúng là tiểu yêu mà, được thêm cái gia đình vợ cũ anh nữa. Rặt một lũ xúi bẩy..

23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Định Mệnh Thứ Hai

Thanh Hằng | Ngôn tình | Hoàn thành

Tôi mặc chiếc áo mưa mỏng che hờ trên người, ngồi trên chiếc xe máy cà tàng chạy nhanh dưới trời mưa bão, gió kèm theo mưa không ngừng quật mạnh vào mặt tôi đau rát, tôi nắm chặt tay lái, lái xe trong vô thức,đường phố chỉ còn lại mình tôi không khác gì một con thần kinh khi cư nhiên ra ngoài vào lúc thời tiết mưa bão như thế này, nhưng tôi nào có muốn như vậy?Hôm nay chính là ngày cưới của tôi, đêm nay vốn dĩ là đêm tân hôn của tôi? Thay vì được ở trong chăn êm nệm ấm với chồng, tôi lại phải chạy 1 mình dưới cơn mưa lạnh ghê người chỉ vì cái lí do cô em chồng bị chồng đánh, em chồng tôi tên Trang, nó lấy chồng hơn 1 năm nay, không hiểu vì sao 2 vợ chồng nó lại gây nhau trong ngày đám cưới của tôi, kết quả chồng nó đánh nó một bạt tai, nó giận dỗi bỏ đi từ chiều giờ không thấy về, mẹ chồng tôi lo lắng phát điên lên, cuối cùng chính tôi, cô con dâu mới nhận nhiệm vụ đi tìm em chồng về, chồng tôi cũng có ngăn không cho tôi đi vì bên ngoài đang có bão, nhưng tôi không đi thì mẹ chồng tôi lại đòi lao ra ngoài tìm con gái, chồng tôi nói để anh đi thì bà ngăn lại với lí do anh đang bị cảm cúm, cuối cùng vẫn là tôi đi, thế đấy ngày đầu tiên đặt chân về làm dâu của tôi nó diễn ra như vậy đấy.

8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Cô Ấy Là Gia Sư Của Con Tôi

Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngoài đầu ngõ, phía mấy hàng cau tiếng tắc kè vang lên từng hồi. Ông Năm rít xong điếu thuốc lào ngửa mặt lên trần nhà nhả ra 1 luồng khói trắng mờ mịt. Ông thấy khoan khoái và đã lắm, nghe tiếng tắc kè ông thấy bực mình, đương cơn sảng khoái vì bi thuốc lào bỗng nhiên bị cái thằng phải gió nào chọc tức. Ông cáu: Cha tiên nhân đứa nào thập thò ở ngõ nhà ông đấy? Tắc kè tắc kinh cái gì? Cút ngay không ông mày cho 1 nện bây giờ??? Cứ rình rập cái gì ở ngoài đấy??? Hả!Tiếng ông Năm ồm ồm, ông nói rõ to, đến mức ở bên nhà bà Tám cũng nghe thấy được. Thì ra chẳng có con tắc kè nào ở ngoài đầu ngõ nhà ông Năm cả, chẳng là nhà ông có con gái mới lớn, đương tuổi cập kê nên trai làng hay nhòm ngó tán tỉnh. Đều như vắt chanh, tối nào cũng có người thập thò ở ngõ nhà ông nên ông khó chịu. Nghe tiếng quát mắng từ bên trong vọng ra, Trình thôi ko ra ám hiệu nữa vì anh sợ bị mắng. Hihi. Hôm nay anh hẹn con gái ông Năm là Hoài đi ra bến nước gần trường làng tâm sự. Đen cho anh là ông Năm nghe thấy, chỉ sợ Hoài ko đc đi, nhưng Trình ko bỏ cuộc. Anh vẫn ngồi ở gốc cau và chờ đợi. Hoài dọn dẹp bát đĩa ở dưới bếp xong xuôi, khi nãy có nghe thấy ám hiệu của Trình nên cô hồi hộp lắm, chân tay làm thật nhanh để còn lén đi gặp bạn trai. Ông Năm tuy khó tính thật nhưng 1 lát nữa ông nằm ra cái phản, ôm cái radio và nằm rung đùi thì ông chả chú ý gì con gái đi đâu làm gì nữa. Rõ là hay. Lợi dụng điều này nên Hoài chờ bố đi nằm, cô lén đi ra phía sau nhà, đi tắt qua bụi cây rậm rạp rồi đi ra khỏi nhà. Ở quê không có tường rào rồi cổng nên lén đi dễ dàng lắm.

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Mật Ngọt Hương Đào

Mạt Trà Khúc Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành

Chuyện xưa về một thiếu nữ Đào tinh ngực to eo nhỏ, xinh đẹp vô cùng ở "vùng núi" ra sức quyến rũ thầy giáo mới về dạy học ở trường - thượng tiên cao cao tại thượng chưa nhiễm bụi trần bao giờ . Và đương nhiên, sau nhiều lần quyến rũ thì thượng tiên đã "sa bẫy" của A Đào và lật ngược lại thế cờ, ăn Đào không nhả hột luôn, sau khi nếm thử "trái cấm" thì thượng tiên nghiện "ăn Đào" . Thượng tiên đúng kiểu người đã nghiện rồi còn ngại, sau nhiều lần "ăn Đào" mặc dù có dùng đồ kế hoạch nhưng lại dùng phải đồ kế hoạch bị thủng :)) nên A Đào mang thai, thượng tiên thuận lý thành chương mà lừa Đào kết hôn với mình ... Nhưng mẫu thân thượng tiên lại không thích A Đào, sau khi sinh ra một quả trứng phượng thì A Đào bỏ đi du học ở Đông Hải, sau nửa năm quay về thì quả trứng đã nở thành một bé trai kháu khỉnh, thông minh. Và đương nhiên, A Đào đã về rồi thì làm sao mà thoát khỏi "vòng tay" của thượng tiên, thượng tiên lấy lí do con trai nhớ mẹ mà lừa được A Đào về nhà ... HEVề độ Sạch: Đều là tình đầu của nhau, nữ chính là quả đào thành tinh 600 năm tuổi, nam chính là thượng tiên hơn 3 ngàn tuổi nhưng được dạy dỗ cẩn thận nên suốt ba ngàn năm vẫn là tờ giấy trắng tinh trong tình yêu

13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Tiểu Đan Của Giáo Sư

Mạn Miêu (Martina) | Ngôn tình | Hoàn thành

Mối tình thầy trò từ xưa đến nay vốn chịu nhiều áp lực. Nhưng một mối tình nhẹ nhàng, sâu lắng trong "Tiểu Đan của giáo sư" đem đến một cảm giác khác, nhiều cung bậc cảm xúc trộn lẫn cùng vị ngọt ngào, xen lẫn đắng nồng vẫn được thể hiện rõ nét, tựa như ta nhâm nhi một tách cà phê nâu vào những buổi chiều trầm lặng.Chu Nhã Đan - sinh viên năm nhất đang lơ ngơ giữa dòng người đi ngược xuôi. Trường đại học hóa ra lớn thế này sao? Cô chẳng biết đi đâu hết. Xa xa nhìn thấy một chàng trai mặc quần áo giản dị, trông có vẻ giống giáo sư trong trường. Cô chạy lại hỏi:" Giáo sư! Giáo sư! Thầy có thể chỉ em tới phòng C không?"Vị giáo sư này quay sang nhìn, dáng người cao cao, hơn cô phải một cái đầu, anh đứng ngược sáng, gương mặt hết sức điển trai! Vị giáo sư trả lời với giọng trầm thấp:" Sinh viên mới?" Cô gật đầu lia lịa, anh nhìn thẳng, bắt đầu sải bước:" Theo tôi." Cô đuổi theo anh, chăm chú nhìn bước chân nhanh thoăn thoắt của người phía trước để rồi đâm rầm vào người ta. Anh quay xuống:" Tới nơi rồi." Chu Nhã Đan cúi gập người:" Cảm ơn giáo sư!" Ngẩng đầu đã chẳng thấy bóng dáng đâu, người này có thuật di chuyển tức thời chăng?

8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Ông Trùm Hắc Đạo Mưu Kế Sâu

Tình văn | Ngôn tình | Hoàn thành

Lão Tam!! Lão Tam!!! Dậy mau lên, nắng chiếu đến mông rồi kìa!- Tiếng hét của Hạ Trúc cộng với cánh tay không ngừng lay kia của cô làm cho Đường Hi không muốn dậy cũng không được. Vị Lão Tam nào đó khẽ mở mắt càu nhàu " Chị sao vậy chứ!! có chuyện gì mà gọi em" "Ngủ gì mà dữ vậy? Coi đồng hồ đi trễ lắm rồi đó Tam Tỷ của tui""Em tự biết phân nặng nhẹ mà! Chị có biết là mấy đêm rồi em không ngủ hay không? Em đã dàn xếp xong hết việc rồi nên phải nghỉ ngơi chứ! Chị có bao giờ thấy em đi trễ hay gián đoạn công việc không? Haizzzzz" Cô làu nhàu than vãn. Thiệt tình là mấy hôm nay cô phải làm việc túi bụi vì việc của bang hội. Chỉ tại tên khốn Lão Tứ kia chọc hư việc của cô nên việc chòng thêm việc."Vậy sao?? Chị xin lỗi tại hôm nay chị định rủ em đi mua váy dạ hội chuẩn bị cho buổi dạ tiệc ngày mai nè" Hạ Trúc phấn khởi nói

17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Một Thước Tương Tư

Trần Phan Trúc Giang | Ngôn tình | Hoàn thành

Tiếng đồng hồ báo thức reng reng lên mấy tiếng, tôi lồm cồm bò dậy khỏi giường. Đầu tóc còn rối u rối mù, nhìn qua bên cạnh trống lốc, tôi thầm nghĩ sáng luôn rồi mà còn chưa về.Mà nghĩ vậy thôi chứ tôi không có bực gì ráo trọi, kể từ hôm tôi được gả qua đây tới giờ thì ngoài trừ đêm tân hôn "chồng" tôi say ngủ quên trời quên đất ra thì sau đó đêm nào tên đó cũng đi đến sáng. Tôi cũng quen rồi, không có tên da trắng đó tôi lại càng thấy ung dung tự tại. Bởi vì tôi là bị ép đi lấy chồng chứ có yêu thương gì đâu mà buồn hay ghen chứ.Thuở đời vừa tròn 25 tuổi ba mẹ đã bắt đi lấy chồng, chồng thì ẻo lả da trắng môi hồng y như con gái, nhứt là cái tướng đi phát bực. Tôi đây là con gái nhìn còn thấy dẻo quẹo đừng nói là ai, thế mà cũng lấy vợ được, công nhận tài.

8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Bảo Bối Trong Tim

Nghiêm Mặc Xi | Sủng | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Bảo Bối Trong Tim của tác giả Nghiêm Mặc Xi. Khi quay về, không biết sao còn dẫn theo một người bị ngốc.Mà người ngốc này trong mắt trong tim đều chỉ có hình bóng của Chu Thiệu KỳNgười như thế sao không khiến hắn yêu thương cho được?Người đó ngốc nghếch không không hiểu chuyện, ngậm trong miệng sợ tan, cầm trong tay sợ vỡ, Chu Thiệu Kỳ muốn anh mãi ở bên mình.Người đó gọi hắn là em trai, nhưng hắn không phải em trai tốt, có người em nào lại xơi sạch anh trai chứ?Thụ lớn hơn công một tuổi, chỉ số thông minh chỉ bằng một đứa trẻ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ta Dựa Vào Xem Bói Quét Ngang Hào Môn hay Ta Ở Cổ Đại Mở Y Quán.

3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Tựa Như Tình Không Của Thâm Viễn

Tương Ấu Tình | Ngôn tình | Hoàn thành

Nhiều năm sau Xa Tình Không hồi tưởng lại cuộc đời mình phát hiện, hóa ra bước ngoặc là ở thành phố Lan Khê. Xa Tình Không theo mẹ tới thành phố Lan Khê lúc mới sáu tuổi, y học đã chứng minh, đứa trẻ ba tuổi có thể nhớ rõ ràng, có đoạn có thể nhớ cả đời. Xa Tình Không tới thành phố Lan Khê sau khi trải qua rất nhiều chuyện. Ví dụ như gia đình của cô khi đó chỉ có mẹ nuôi dưỡng. Mẹ và cô sống trong một ngọn núi lớn cùng bà ngoại, nhà làm ruộng bán trà, đột nhiên vào thành phố đi làm là bởi vì ông ngoại bị bệnh, giá tiền thuốc thang rất đắc. Mẹ bất đắc dĩ vào thành phố đi làm, vậy là mang theo đứa bé sáu tuổi là cô.Nơi ở Xa Tình Không cũng nhớ, chung cư công nhân bên ngoài khu công nghiệp thành phố, đơn sơ cũ nát, dùng xi măng màu nâu u tối đắp thành căn phòng nhỏ, sàn nhà lồi lõm bùn đất, cứ khi mưa đến thì bên ngoài mưa to bên trong nhà mưa nhỏ, bùn đất dưới sàn trở nên sềnh sệt bẩn thỉu, nơi sạch sẽ nhất chỉ có cái giường, chủ thầu nói không có tiền làm nền nhà xi măng cho hai người. Nhưng mà Xa Tình Không thì không sao, khi đó cô thích nhất là buổi sáng. Mẹ ở đây, hàng xóm hòa thuận, tiền không nhiều thì mỗi ngày chăm chỉ làm việc, công nhân chất phác trung thực, cả ngày vui vẻ nói chuyện trời đất, không có giai cấp phân chia.

9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Thâm Tình Tựa Như Cạn

Úy Không | Ngôn tình | Hoàn thành

Giang Mạn đẩy cửa văn phòng ra, phòng làm việc gồm ba người, lúc này đây hai người đang ngồi trước bàn có bộ dạng giống như những con ma không ngủ vài ngày, đối diện với máy tính ngáp liên tục."Hai người sao vậy? Lại bị Lão Vương tra tấn hả?" Giang Mạn lấy ra hộp quà mang về, cười đưa cho hai người. "Ú uầy! Em nhớ chị muốn chết." Chương Tiếu Tiếu trông thấy cô mắt liền sáng lên, vừa phấn khích nhận lấy hộp qùa ăn vặt đặc biệt, vừa than vãn, "thật không phải mà? Mấy ngày nay chị không ở đây, ngày nào lão Vương cũng bắt chúng em chết chìm trong tăng ca, hôm qua thảo luận chủ đề bản thảo mới, mãi đến hơn mười giờ lương tâm lão ấy mới trỗi dậy mà thả người."cô ấy đối diện với Bành Việt đang ngóc đầu nhìn Giang Mạn, cười nói: "không phải chị nói sáng nay mới về sao? Thế nào mà lại đi làm luôn vậy? Cũng không nghỉ ngơi hai ngày thật tốt, quay về đồng nghĩa với lại phải bắt đầu tiếp tục công việc ma quỷ." Giang Mạn cười: "Tôi cũng muốn vậy, nhưng về đến nhà mới vừa ăn cơm xong, đã bị lão Vương gọi điện thoại kêu tới, nói là lo nghĩ về việc tôi đi huấn luyện mười ngày, nghiệp vụ buông lỏng rồi, kêu mau chóng quay lại quan sát tiết mục thu âm mới." Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo liền tới. cô vừa nói xong, cửa văn phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, một cái đầu bóng loáng như đặc vụ ở Địa Trung hải bước vào, cười vui vẻ nhìn mấy người bên trong: "Ai nói xấu tôi đấy?" không chờ ai trả lời, lại a lên một tiếng, " Giang Mạn về rồi à?"

14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Hứa Với Em Mười Năm Tình Thâm

Tây Tây Tiểu Lâu | Ngôn tình | Hoàn thành

Trong phòng có người. Ánh mắt ép người chiếu rọi trên dưới thân thể cô, lộ ra cảm giác tồn tại rõ rệt, khiến cô không có cách nào bỏ qua được. "Rốt cuộc là ai?" Cố Hướng Tinh lại run run phát ra tiếng, khuôn mặt trắng nõn mà tinh xảo lộ ra nhiều phần sợ hãi. Chẳng qua là cô nhận được điện thoại của Hướng Tuyết, đến khách sạn đưa quần áo cho cô ta, kết quả vừa vào phòng, đã nghe thấy được mùi hương lạ lùng gay mũi, lúc tỉnh lại, hai mắt hai tay đều bị trói chặt, mà toàn thân cô càng không có một chút sức lực nào.Đang lúc cô suy nghĩ mãi không ra, bỗng nhiên chỗ giường bên cạnh cô lõm xuống một khoảng lớn, Cố Hướng Tinh giật mình, vô thức muốn né tránh, mắt cá chân lại bị một bàn tay to dày thình lình bắt giữ! "Buông tôi ra…buông tôi ra!" Cố Hướng Tinh giãy dụa muốn rút chân ra khỏi tay đối phương, cũng là phí công. Mắt cá chân trơn bóng như ngọc bị nắm ở trong lòng bàn tay, tinh tế vuốt ve, Vệ Đình Quân nhìn gương mặt tái nhợt bên dưới cái bịt mắt của cô, khóe môi mỏng lạnh lẽo từ từ cong lên thành một nét cười lạnh. "Cô sợ tôi?"Giọng nam khàn khàn mà lạnh lẽo truyền đến, khiến Cố Hướng Tinh giật mình, lại không hiểu sao cảm thấy giọng nói của người đàn ông có chút quen tai.

11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14