Thiên Chấp Chuyên Sủng

Phù Dao | Ngược | Hoàn thành

Truyện Thiên Chấp Chuyên Sủng là tựa truyện hay, thú vị và độc đáo thuộc thể loại đam mỹ. Câu chuyện xoay quanh cuộc đời và chuyện tình của hai nhân vật đồng tính. Kỳ Phong lần đầu tiên gặp Kỷ Vân Phàm thì liền mê đắm vì khí chất và năng lực nổi bật của cậu. Chính vì vậy, Kỷ Vân Phàm không thể hiểu được vì sao Kỷ Phong lại phải giấu diếm bản thân là sinh viên mà làm tiếp viên nam trong câu lạc bộ, tiếp rượu nói cười chỉ vì tiền. Cho đến khi hắn hiểu được Kỳ Phong làm vậy vì muốn thực hiện tâm nguyện cuối cùng của chị gái đang bị bệnh nặng, từ thâm tâm Kỷ Vân Phàm tràn đầy thương tiếc và đau lòng.

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Bà Xã: Tôi Sủng Nịnh Em Cả Đời

@seunghyunttop | Ngôn tình | Hoàn thành

Từ ngay lần đầu tiên gặp mặt lúc cả hai nhà đang bàn chuyện kết hôn của anh chị, Hạ Phong Thần đã cảm thấy cô gái nhỏ trước mặt mình thật đáng yêu nhưng ngặt nỗi yêu lại không dễ.  Sau vài lần tiếp xúc thân mật hơn thì anh đã xác định anh " yêu " cô gái nhỏ có tên Lucas Diệu Nhi này mất rồi aaa.Trời cao ban phước, cả hai cá cược với nhau chơi trò chơi. Anh hùng hồn nói rằng: " Lucas Diệu Nhi nếu em thua á, thì em phải chấp nhận làm người phụ nữ của tôi. Vậy mà Lucas Diệu Nhi thua thật, nên cô mới chấp nhận làm bạn gái của cái tên Phong Thần cực kì đáng ghét này!  Nghĩ lại xem vì cái lý do nào anh lại là yêu cô được chứ? Tính tình thì cực kì bướng bỉnh, không bao giờ nghe lời ai hết. Đặc biệt lại còn nói hơi nhiều, vậy mà anh vẫn yêu, yêu đến điên cuồng?Vậy mà đúng bốn năm sau, chính xác là Hạ Phong Thần đã buông ra lời cay đắng nói với cô: " Chúng ta chia tay.. "  Lúc đó Diệu Nhi đã từng nghĩ sẽ hỏi ý anh về chuyện hôn nhân của cả hai ở tương lai, không ngờ thành như vậy..  " Hạ Phong Thần, anh nói xem, khiến cho tôi yêu anh nhiều như vậy, làm tôi có nhiều hi vọng về mối quan hệ này.. Rồi rốt cuộc mọi thứ diễn ra như vậy? Coi như tôi xin anh, làm ơn đừng đi! "

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Giáo Sư, Anh Thật Vô Sỉ!

Đỗ Thị Phương Anh | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Giáo Sư, Anh Thật Vô Sỉ! của tác giả Đỗ Thị Phương Anh. Lạc Hi Trân lảo đảo đi trên đường rồi đi vào một hộp đêm. Bước vào một căn phòng VIP cô kêu rất nhiều rượu tất cả đều là rượu mạnh bình thường phải kèm thêm đá để pha loãng rượu nhưng không cô cầm luôn cả bình rượu rồi ngửa cổ uống. Uống đến say không biết trời trăng gì nữa thì nằm luôn trên ghế trong phòng. Có một người đàn ông bước ngang qua bỗng dừng lại rồi bước vào cất tiếng: " Cô gái, mau dậy đi ở đây rất nguy hiểm đó "" Cô gái "" Cô gái "Người đàn ông gọi mấy tiếng chẳng thấy cô trả lời thì trả tiền đỡ cô ra ngoài lên một chiếc taxi.

8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Ông Xã Ngỗ Ngược

Trương Huệ | Ngôn tình | Hoàn thành

- "Tiền hồi môn là một tỉ, gả cô ấy cho con..." Tên biến thái đó đang đứng trước mặt cả nhà tôi dõng dạc tuyên bố. Tôi uất nghẹn nhìn hắn, không một chút chấp thuận. Hắn lập tức quay đi, bỏ mặc tôi đứng như kẻ ngớ ngẩn.. Chỉ còn hy vọng vào mẹ, mẹ chắc chắn không tuyệt tình đến như vậy. Tôi trưng bộ mặt đáng thương quay sang nhìn mẹ, nhưng chưa kịp nói gì thì đã lấy mẹ nhẩm tính gì đó. Kiên nhẫn chờ một lát thì mẹ nói. Mẹ tôi: "Tuyệt đối không được..."

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Chồng Trước Bạo Ngược Của Dục Nữ

Hữu Dung | Ngôn tình | Hoàn thành

Thời gian tựa như một cơn gió nhẹ lướt qua trong cuộc đời của mỗi người. Quá khứ đau khổ lại giống như một giấc mộng dài đã vô hình bám rễ thật sâu vào trong trái tim. Cô còn nhớ rất rõ, sự tàn nhẫn của anh như muốn bóp nát trái tim của cô. Cô còn nhớ rất rõ, khi ấy, anh đã chán ghét cô như thế nào. Cô còn nhớ rất rõ, cho dù cô làm cách nào cũng đều không thể làm lay chuyển được trái tim băng giá của anh.

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Đừng Tỏ Ra Mạnh Mẽ Với Anh

Hacbach-202 | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Đừng Tỏ Ra Mạnh Mẽ Với Anh của tác giả Hacbach-202. Tống Thanh Hà gương mặt mệt mỏi cầm điện thoại từ từ đưa lên tai.Âm thanh lành lạnh đầu dây bên kia liền cất lên.- Có chuyện gì?Cô liếm nhẹ môi dưới không biết phải nói gì khi âm thanh lạnh lẽo ấy của Hàn Vũ Thần vang bên tai.- Anh bận?- Ừ, đang họp.- Ừ, vậy em không làm phiền anh nữa.Nói rồi cô ngắt máy, cầm chiếc điện thoại trong tay mà biểu tình nặng nề thở dài.- Tiểu Hà! Em có cần chị đưa về?Chị Lý tốt bụng từ phía sau gọi cô. Cô quay đầu lại nở một nụ cười.Nếu yêu thích thể loại truyện ngược, bạn có thể đọc thêm Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé hay Ác Nữ Tôi Yêu Em.

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Mộ Hàn Trọng

Huyền Chu | Xuyên không | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Mộ Hàn Trọng của tác giả Huyền Chu. Họng súng tối om, nhắm thẳng vào huyệt thái dương của Vu Diệp. Vu Diệp nhếch miệng, tựa hồ không hề thấy họng súng đột nhiên xuất hiện kia, chỉ nhìn chằm chằm người mặc áo đen. Hắn vẫn mỉm cười, chỉ có khẩu khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo, rét lạnh giống như đến từ hai cực địa cầu. “Bruce tiên sinh, đây là thành ý của cậu sao?”“Vu tiên sinh, với ngài, tôi không dám khinh thường.” Lời nói giống như trêu chọc theo miệng thanh niên trước người Vu Diệp thoát ra, hắn xoay người, con ngươi màu ngọc bích nhìn thẳng Vu Diệp, “Kỳ tích dùng một khẩu súng địch lại ba mươi người của ngài, đến nay vẫn là kỳ chuyện luôn được mọi người ca tụng a.” “Thật vậy sao? Đừng trách tôi không nhắc nhở cậu!” Vu Diệp thiêu mi, “Bruce tiên sinh, hiện tại cậu còn có một cơ hội, cơ hội lựa chọn cuối cùng.”Khẩu khí chắc chắn như thế làm cho Bruce giật mình, đã đến nông nỗi này, người trước mắt vậy mà vẫn bình tĩnh như thế, quả nhiên không phải nhân vật tầm thường, không hỗ danh hiệu “Hắc Ưng” của hắn.  “Chậc chậc, Vu tiên sinh, tuy rằng tiếng Trung của tôi không tốt, nhưng có hai câu thành ngữ tôi vẫn nhớ rất rõ.” Bruce ở trong lòng tinh tế xem xét lại kế hoạch, sau khi xác định không có lỗ hổng nào, hắn mới cười mở miệng, tóc vàng xinh đẹp theo động tác của hắn nhẹ nhàng lay động. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hệ Thống Mau Xuyên, Vương Giả Phản Công và [Sủng] Xuyên Nhanh: Phu Quân, Hạ Hỏa Nào!.

25.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Sắc Lam Vẫn Đục

Dammykhuyetdanh | Sắc | Hoàn thành

Bầu không khí ám muội bao trùm lấy không gian yên tĩnh trong phòng tắm, tiếng thở dốc hồng hộc của hai con người đã tố cáo bản năng nhục dục của họ đã lên tới đỉnh điểm. Giữa lúc Lam Như Uyên tưởng chừng như ba mình sẽ nhào đến chiếm lấy thân thể cậu, ông lại đứng bật dậy, vô cùng nghiêm túc nói: "Được rồi, lau cũng tạm được rồi, để ba bế con ra ngoài, ngồi trong này mãi sẽ cảm lạnh mất."

1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Cô Tinh Vọng Nguyệt

a D | Tiên hiệp | Hoàn thành

Vẫn luôn là như thế , lầm bầm làu bàu. Rối cục đến một ngày , mọi việc đều đổi thay , cuộc sống yên tĩnh này sắp bị quấy nhiễu. Đây chính là tử kiếp sao ? Hắn muốn mang nàng đi . Nhưng một kẻ là yêu , một người là thần , vốn dĩ trời nam đất bắc không chung lối. Lưu lại hàn đàm yên tĩnh này cũng có thể an tâm nghỉ chân . Hắn không thể mang nàng đi , nên chỉ đành cùng ở lạiNội đan ? Nữ nhân này điên rồi sao ? Sao lại có thể đem nội đan chí quý của thần tiên mà tặng cho loài yêu ma như hắn. Phong vân nháy mắt biến mất. Ngàn năm chớp mắt đã trôi qua. Một ngàn năm kế tiếp , tình duyên bắt đầu …

12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Vợ À, Anh Sai Rồi!

Mie리 | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Vợ À, Anh Sai Rồi! của tác giả Mie리.  Ánh nắng len lỏi vào căn phòng màu trắng thuần khiết, rọi qua khung cửa sổ, trong căn phòng có một cô gái đẹp tựa thiên thần đang say giấc ngủ, do có ánh nắng nên làm khung cảnh trong căn phòng này thật lung linh, cô gái khẽ động đậy người, ngồi dậy dụi dụi mắt, vươn vai một cái rồi mỉm cười. Cô bước vào làm vệ sinh cá nhân rồi mở cửa phòng mình bước ra ngoài, đi xuống nhà cô đã ngửi thấy hương thơm của thức ăn, mùi này làm bụng coi réo lên, cô lên tiếng:" Con chào cha, con chào mẹ " " Chào con, con gái yêu " - Thước Lam Vi nở nụ cười hiền dịu nhìn cô con gái. " Chào con " - Lục Đắc Thành lên tiếng nhưng mắt vẫn chăm chăm đọc báo " Ủa mẹ, anh trai con đâu rồi? - "Ngó quanh nhà vẫn không thấy bóng dáng anh trai cô đâu bèn hỏi mẹ. " Anh con nó đi công tác rồi " " Vâng "" Thôi, chúng ta vào ăn nào " - Lục Đắc Thành để tờ báo xuống bàn rồi đứng dậy. " Dạ "Thế là họ cùng bước vào bàn ăn, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rã, bỗng mẹ cô nhắc đến:" Tiểu Nhi à, ta muốn nói với con một việc" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nông Kiều Có Phúc và Trùng Sinh Chi Thương Lam.

19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Vợ Hờ Yêu Của Tổng Giám Đốc Ân

HThienDu | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Vợ Hờ Yêu Của Tổng Giám Đốc Ân của tác giả HThienDu. Trong một buổi chiều mùa hạ, dưới ánh nắng chói chang vào đầu giờ chiều, hai cái bóng một lớn một nhỏ với hay bàn tay nắm lấy nhau chiếu xuống nền đất xi măng trong một khu vườn nơi căn biệt thự to lớn..."Mẹ...", giọng một cậu bé vang lên trong khoảng không gian im lặng.Khả Di đứng như chôn chân, ánh mắt hoảng hốt nhìn cảnh tượng trước mặt, chính âm thanh non trử kia vang lên đã kéo cô về với thực tại, cô đưa bàn tay nhỏ trắng ngần ra:"Bối, qua đây với mẹ."Cậu nhóc vui vẻ định chạy qua đến bên mẹ thì lại bị người đàn ông bên cạnh giữ lại."Thằng bé đúng là con của chúng ta.", anh ta nhếch miệng."Anh nhầm rồi, nó là con của riêng tôi.", Khả Di thẳng thần nhưng cũng lộ ra chút sự run nhẹ trong lời nói."Nhìn dáng vẻ tuấn tú của nó là biết do di truyền từ người cha rồi, tôi thì rất tin vào khả năng "sản xuất" của mình, nhưng nếu em lo lắng, tôi sẽ đưa nó đi xét nghiệm."Ân Vương Hoàng vừa cười vừa nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn đầy thịt của cậu nhóc bên cạnh, ánh mắt nhìn Khả Di tràn đầy yêu thương và nuông chiều...Nếu thích đọc những câu chuyện ngôn tình ngược, bạn đừng bỏ lỡ Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói hay Chị Vợ, Theo Anh Về Nhà Nào.

12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Thập Thế Đợi Quân An

Thiên Lý Hành Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành

Cho dù trái với đạo trời, cho dù người ngoài bàn tán, người ta muốn vẫn chính là ngươi.Những lời đó là trong một cuốn sách kể về câu chuyện tình yêu đẹp đẽ, xúc động lòng người, đau thương không ngớt, đến chết không đổi, khiến hậu thế vẫn còn bàn tán say sưa.Chạng vạng tối, thành Nam Tô của Lung Quốc dần dần chìm trong ánh chiều tà đỏ như trái trần bì, mờ ảo như một giấc mộng, màn đêm dần dần bao phủ khắp nơi, tiểu thành với hàng vạn gia định cùng các bờ ruộng ngang dọc dần dần lên đèn, ánh sáng từ ngọn đèn từng cái từng cái thắp lên lập lòe tạo thành các đường quanh co uốn lượn. Trên đường người đi kẻ lại, tiếng rao bán hàng rong hòa lẫn trong bóng đêm, chiếc lồng bánh bao nhỏ tỏa khói trắng khiến khung cảnh xung quanh đó trở nên mờ mịt. "Nương, con muốn ăn bánh bao."Tiểu nữ hài một thân tiểu sam màu vàng, búi tóc có cái bông hoa nhỏ màu đỏ tươi, kéo tay mẫu thân đứng bất động trước sạp hoành thánh. "Ngọc nhi đừng nháo, đào kép kia sắp biểu diễn rồi, chậm trễ sẽ không tìm được vị trí tốt," mẫu thân thở dài kéo tay nàng đi, ngẩng đầu nhìn kịch viện cách đó không xa, nhìn thấy nam nhân đang khoác áo dài, phụ nhân trang điểm lộng lẫy, từng người từng người đi vào trong viện, trên mái hiên cửa viện có treo dải lụa màu đầy màu sắc trong bóng đêm trở nên thật mơ hồ, "Ngọc nhi bữa tối con đã ăn rồi mà, có muốn đi xem hồ ly tinh kia nữa không? Nghe nói diễn rất hay."

16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Nhân Sinh Hữu Nhất Niệm

JFang | Ngôn tình | Hoàn thành

“Thế giới bên trong và bên ngoài phòng Hồi sức cấp cứu, trước giờ luôn là hai ranh giới sống chết rõ ràng.” “Đôi tay này không thể tiếp tục cầm dao nữa, cô chỉ có thể chuyển nghề thôi”. “Bà nhẫn tâm chặt gãy cánh của cô, châm lửa đốt cả bộ lông vũ trắng tinh thuần khiết không vướng bụi trần, gieo vào trong lòng nữ thiên sứ một sự nhục nhã khó tả, triệt để đánh gục tự tôn và kiêu ngạo của cô.”

4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Muốn Cùng Anh Già Đi

June | Ngôn tình | Hoàn thành

Trong căn phòng tối, tràn ngập mùi ân ái. Gã đàn ông đang áp sát trên người phụ nữ. Anh ta chuyển động một cách máy móc và đôi mắt trống rỗng. Dường như, người đàn ông này đang cố hoàn thành một nhiệm vụ. Ngoài cảm giác sinh lý ra, anh không hề còn bất kỳ một cảm xúc nào khác nữa. Hổ Tình đang nắm chặt lấy ga giường, cô cố gắng cắn chặt răng ngăn cho tiếng rên không trào ra khỏi miệng.Chuyển động của người đàn ông nhanh dần, cuối cùng, Hổ Tình không thể nhẫn nhịn hơn nữa. Dù đã cố ép bản thân nhưng không thể làm chủ được hơi thở gấp gáp…Kỳ Thiệu Xuyên nhăn mày, động tác của anh đã tăng tiến mạnh hơn, hai tay anh bám vào eo của Hồ Tình để có đà tiến sâu hơn. Kỳ Thiệu Xuyên chỉ mong có thể sớm kết thúc chuyện hoang đường này.Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu thẳng vào mặt Kỳ Thiệu Xuyên làm lộ rõ vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và lạnh lùng của anh. Hổ Tình đột nhiên run rẩy. Tiếng chuông này không chỉ Kỳ Thiệu Xuyên mà cả Hồ Tình cũng rất quen thuộc. Có một chút mong đợi, Hổ Tình trèo lên người Kỳ Thiệu Xuyên, dịu dàng ôm cổ, nhè nhàng thì thầm: “ Anh… anh có thể… không nghe máy được không?” Kỳ Thiệu Xuyên do dự vài giây, đứng lên tự tách mình khỏi người của Hổ Tình. Một cảm giác trống rỗng đến bất ngờ ùa tới khiến cho cô cảm giác như đang chìm trong cái lạnh buốt của mùa đông.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Thật Ra Thì Em Không Dễ Thương

Tử Tiêu | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa hè năm ấy, Mạch Manh Manh hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp trung học, vừa vặn biết mình trúng tuyển vào đại học J tốt nhất ở thành phố J. Sau khi biết mình đã trúng tuyển, liền đi xem thử nơi mình sẽ sống trong bốn năm tiếp theo. Gần nhà cô không có xe buýt đi thẳng đến thành phố J, phải chuyển xe. Ở trạm xe có rất nhiều người đứng chờ, nhiều đến mức khiến Mạch Manh Manh gần như cảm thấy mình sẽ bị ép chết, bỏ mạng lại nơi này.Khi xe buýt chở đầy người chậm rãi chạy tới thì Manh Manh vô cùng khiếp sợ. Quá nhiều người rồi, hoàn toàn không có chỗ để chen lên, muốn cũng không có. Bên cạnh có người kêu la "Chuyến tiếp theo cũng nhiều người như vậy" "Chen chết rồi." "Nhường một chút". Nóng. Người ở phía sau không ngừng chen lên trước, Mạch Manh Manh rơi vào cảnh tiến lùi đều khó. Thật vất vả mượn sức của những người xung quanh chen lên xe buýt, chen lấn đi về phía cuối xe, liền nghe thấy tài xế nói "Không thể lên tiếp nữa.". Còn chưa kịp đứng vững, xe buýt liền khởi động. Dưới ảnh hưởng của quán tính, Mạch Manh Manh ngã về phía trước, vươn tay nắm lấy vạt áo người khác theo bản năng, cánh tay được người khác đỡ một chút sau đó liền buông ra.

4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Gặp Quân Thời Khắc

Thái Tỷ | Đô thị | Hoàn thành

Chung Phục đứng trước cửa sổ, thân thể ép sát vách tường sượt qua thân bụi bặm. Y nhìn khoảng không trước mắt, ngón tay nhiều lần xoa động. Ba phút sau, cửa phòng thay quần áo bị người bên ngoài đẩy ra. Bụi trần trong không gian nhỏ hẹp rơi xuống, trắng xoá một lớp dày. Người đến cau mày thật chặt, vươn tay ra trước huơ huơ, bước nhanh tới chỗ cách Chung Phục một thước, móc chìa khoá mở tủ chính mình."Làm sao vậy? Đứng ngốc ở đây?" Dừng một chút, thấy đối phương chẳng phản ứng thì nói tiếp, "Đang lo lắng cho tiểu đồ đệ mới tốt nghiệp của cậu? Không sao, đội trưởng Đàm nói hắn đã nhờ những cảnh sát khác tới hỗ trợ, chí ít cũng mười bốn người, đám tội phạm ma tuý kia đêm nay không trốn thoát." Nói rồi hắn cởi cảnh phục trên người ra, thay thường phục. "Anh thì hiểu cái gì" Chung Phục xoay người."Tôi làm sao không?" Thích Văn Xuyên thả xuống vũ khí bên eo, lẫm lẫm liệt liệt đứng lên tiến lại huých bả vai cộng sự, "Yên tâm, đêm nay có tôi, đội trưởng Đàm cùng cậu. Nhiều trưởng bối như vậy quan sát, tiểu tử Trình Dật sẽ không có việc gì. Bất quá..." Hắn chuyển đề tài "Cẩn thận chút vẫn hơn. Lần này Lưu Dĩ Nam cũng tham gia, gã ước gì kéo chúng ta xuống nước chết đuối."

17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Ái Dục Manh Động Và Ái Dục Loang Lỗ

Vi Quân | Ngược | Hoàn thành

Vi Dịch Kiệt theo những người khác lên thành thị làm công nhân, còn được gọi là nông dân công. Quê của cậu bần cùng, nghèo khổ, thanh niên trai tráng đều phải tha phương mưu sinh khắp nơi kiếm sống, ở lại đều là những người già yếu. Cậu cũng không ngoại lệ. Năm năm trước, khi vừa mới tốt nghiệp trung học, Vi Dịch Kiệt được tỷ tỷ giới thiệu, vào làm công nhân ở một công trường. Thường ngày ở công trường, Vi Dịch Kiệt chủ yếu là phụ trách cắt thép cùng đổ bê-tông cement, ngẫu nhiên cũng sẽ phụ trách khuân vác vật liệu xây dựng. Năm năm qua, Vi Dịch Kiệt đối với cuộc sống này đã thành thói quen, bình thường làm chung cùng nhân viên tạp vụ.Mà chuyện duy nhất làm cho cậu phiền não không thôi chính là công trường không có nữ nhân. Tuy rằng bên cạnh công trường có một “nhà nghỉ” dành cho dân công đến khi cần. Nhưng Vi Dịch Kiệt là người có học, thành thật phúc hậu, chưa từng qua đó tìm nữ nhân. Còn hơn tiết dục, Vi Dịch Kiệt hy vọng có thể sớm tìm được một cô gái thật tâm yêu cậu, có lẽ là cậu so với những người khác ở công trường có học qua vài năm sách vở. Vi Dịch Kiệt còn nhớ rõ hắn từng đọc một quyển sách bìa đã rách nát không sao đọc nổi tên trang bìa, cậu đọc được một câu chuyện tình yêu thực cảm động, từ đó cậu luôn mong mình có thể tìm được một tình yêu như vậy.

4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Thế Thân Nghịch Tập Chỉ Nam

Cật Phạn Phạn Phạn | Ngược | Hoàn thành

Trên bờ cát, một đám nhóc con quay chung quanh một pháo đài xây bằng cát... Ánh mắt sùng bái của bọn nhóc đều lạc trên một người. Đó là một thiếu niên nhỏ tuổi, mặc áo ngắn tay, một cái quần đùi ngắn, tóc quăn xù ngăn ngắn che trên đầu, mắt to màu xanh lam lóe lên ánh sáng linh động, khuôn mặt trắng nõn còn mang theo chút trẻ con. Đây chính là Ai Nhĩ Duy Tư chín tuổi. Năm năm trôi qua, Ai Nhĩ Duy Tư từ một nhóc con béo phì trở thành một vương tử xinh đẹp. Nhóc có rất nhiều tài lẻ, hết thảy hài tử ở đây đều sùng bái nhóc. Ai Nhĩ Duy Tư rất thích nơi này, thích cảm giác được người khác sùng bái, ngoại trừ thỉnh thoảng nhớ tới ông bà, bá bá, Mập Mạp, còn có Lộ Đức. "Đây là pháo đài do anh làm, tòa pháo này được gọi là "Pháo đài Duy Tư", anh chính là chủ nhân của pháo đài này." Tiểu thiếu niên tự hào nói. "Em muốn làm thủ vệ!" Một tiểu tử gầy yếu giơ tay nói, trên gương mặt hồng hồng xuất hiện biểu tình thẹn thùng. "Em làm đầu bếp!" Một đứa bé khác nói. Ai Nhĩ Duy Tư lấy giấy bút, nghiêm túc ghi chép. "Chủ nhân nhỏ, cậu có cần một người quản gia không?"

14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Thác Luyến

Điển Y | Ngược | Hoàn thành

"Thác Luyến" của tác giả Điển Y viết về những câu chuyện xoay quanh những con người nắm trong tay quyền hành, lại muốn đánh đổi tất cả mọi thứ để có được cái mà mình mong muốn. Một con người, vốn là một hoàng đế uy nghi, oai phong lẫm liệt, nhưng lại vì một người con gái hắn yêu mà đánh đổi cả tình cảm huynh đệ ruột thịt, lẫn ngôi vị hoàng đế cùng đất nước. Hắn tưởng rằng có thể cùng nàng, người hắn yêu thương đến tận tâm can, vĩnh viễn sống yên tĩnh tại một nơi có phong cảnh hữu tình, nhưng trớ trêu thay, những việc làm đằng sau lưng hắn của nàng, cũng chỉ là lừa dối hắn. Nàng vô tình quất vào tim hắn một đòn roi thật đau, thật chua chát.Còn một người, bản thân cũng chính là một vị hoàng đế, chỉ vì ấn tượng từ thuở nhỏ mà bày mưu lập kế, chỉ hòng chiếm đoạt được người kia, đem về làm vật sở hữu cho riêng mình. Còn có một người nữa, bản thân là vương gia, nhưng lại yêu chính ca ca ruột thịt của mình. Để rồi, hắn phải đau đớn đến thân tàn phế liệt, khi phát hiện ra chính ca ca yêu quý của mình bán đứng. Nhưng hắn lại ngu ngốc vẫn yêu thương vị ca ca ấy, chỉ cần có được ca ca, đến hy sinh cả đất nước của mình, hắn cũng cam lòng.

11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Bảo Bối Tình Nhân

Ái Khuê Đích Ngã (Tôi yêu Kyu) | Ngược | Hoàn thành

Tình yêu giữa hai con người không đối xứng, nhưng thực chất lại cùng nhau tạo nên vẻ đẹp bức người. Một người có tiếng tăm lại tài giỏi, hắn sở hữu cả một khối gia sản và lượng người hâm mộ không ít. Một người có dáng vẻ xinh đẹp, vẻ mê hoặc khiến người kia phải say mê dẫu chỉ là một cái nháy mắt thôi. Đời nào ai biết chuyện gì sẽ xảy ra khi mà đã lỡ đồng ý cho đối phương vượt qua một ranh giới nào đó. Dù họ nghĩ điều đó thật bình thường, không hề ẩn ý điều gì thế nhưng người còn lại chắc gì đã thấy vui.Cho nên Jung Yunho giờ đây dù vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng là nội tâm đang nổi lên sóng lớn, bão táp phong ba chực chờ phá hủy mọi thứ. Vì cớ gì hắn lại đồng ý cho bảo bối quay cảnh mật ngọt cùng nữ nhân khác? Còn đóng cái cảnh gì đó giường chiếu mà chẳng nói cho hắn nghe một tiếng nào. Hắn chính là thấy bảo bối không xem trọng vị trí của mình. Còn âm thầm chạy đi tham gia lễ hội mừng gì đó nữa chứ?

16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15