Án Bách | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đan Dao của tác giả Án Bách. Đan Dao vốn không có tên, nàng là một gốc sen hồng trong hồ Dao Quang.Hồ Dao Quang nằm ở núi Côn Lôn, truyền thuyết rằng tiên trên trời đánh rơi một cái trâm ngọc, vừa hay rơi vào trong hồ nước này, hồ Dao Quang liền hiện ra bảy màu sáng quý mỗi khi mặt trời mọc, là cảnh lạ nhân gian.Nhắc tới cũng lạ, mặt hồ Dao Quang rộng chừng mười dặm, nhưng không thấy con cá hay cây cỏ nào sống trong đó, quả thật là chuyện lạ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Sau Khi Xuyên Vào Trò Chơi Cyber, Tôi Thành Công Soán Ngôi Boss của cùng tác giả.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử | Tiên hiệp | Hoàn thành
Đoàn Giai Trạch kéo vali đứng trước công viên, đưa mắt nhìn lên đu quay khổng lồ, lại dời đường nhìn từ chú bảo vệ đang ngáp ngắn ngáp dài qua vườn bách thú Hải Giác vừa nhỏ lại vừa xập xệ cách đó chưa tới một trăm mét, gương mặt tuấn tú trở nên siêu thốn. Tuy cùng tên “Hải Giác”, nhưng vườn bách thú này không có chút liên quan gì tới công viên giải trí Hải Giác cả. Đoàn Giai Trạch nhớ mang máng, vườn bách thú này mới được xây dựng chưa đầy năm năm, là công viên tư nhân, ăn hôi khách tới thăm quan từ công viên giải trí Hải Giác bên cạnh, chứ không có bất cứ liên quan gì với nhau, giống như Bắc Đại và Bắc Đại Thanh Điểu vậy.Thực ra truyền thông trong và ngoài khu vực cũng từng PR về công viên này mấy lần, nhưng hình như kinh doanh không được tốt, cho nên sau đó, không có sau đó nữa, những người chưa từng đặt chân vào giống như Đoàn Giai Trạch chiếm đại đa số. Giờ tận mắt chứng kiến, chẳng thấy bóng dáng nhân viên đâu, bụi đóng kín biển hiệu, cổng lớn, mà không, phải gọi là cánh cổng ‘không lớn cho lắm’ mới phải, thì cũng đã rỉ sắt, lá khô phủ kín mặt đất, thậm chí góc tường còn đóng mạng nhện, càng tô đậm thêm bốn chữ “kinh doanh không tốt”.
41.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tú Cẩm | Tiên hiệp | Hoàn thành
Hôm đó tôi và mấy thực tập sinh cùng phòng lủi qua phòng kế bên tán gẫu với nhau, vừa khéo gặp lúc viện Kiểm sát đưa hồ sơ tới. Mà lần này người đưa hồ sơ không phải ai khác, chính là ông anh họ Lưu Hạo Duy của tôi. Gần đây cả thành phố đang xôn xao vì vụ án 23/5, do đó tôi cũng không kìm được lòng tò mò mà hỏi mượn anh tập hồ sơ xem qua một chút. Vừa mới lật trang đầu tiên, thực tập sinh Tiểu Hoàng bên cạnh tôi đã thốt lên bằng giọng hết sức kinh ngạc: "Không ngờ lại là một anh chàng điển trai!"Khi tôi cúi xuống nhìn, trong lòng cũng cảm thấy có chút kinh ngạc. Thường ngày nhìn thấy đám phần tử bất hảo có bộ dạng xấu xa hung ác đã nhiều, nay đột nhiên thấy một khuôn mặt trắng trẻo điển trai như thế, trong thời gian ngắn thật đúng là không thích ứng nổi.Người đàn ông trên bức ảnh trông còn trẻ hơn tuổi thực, khuôn mặt trắng trẻo sạch sẽ, hết sức dễ nhìn, hơn nữa còn có vẻ phong độ của thành phần trí thức. Càng hiếm có hơn là đôi mắt anh ta rất có thần, tràn đầy chính khí, dù có nhìn thế nào cũng không thể liên tưởng tới gã hung thủ trong vụ án giết người ngày Hai mươi ba tháng Năm.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Bát Thị Phong Động | Tiên hiệp | Hoàn thành
Tiểu Phượng Hoàng không có màu vàng kim ấy, một thân lông chim đều có màu trắng như tuyết, nó cũng không có chiếc cổ thanh nhã cùng sống lưng thon dài, 300 năm qua, nó vẫn là một viên cầu, xù xù bông bông, đôi mắt đậu đen lúng liếng, chỉ cần ngồi xổm xuống, cặp móng vuốt bạch ngọc nhỏ hầu như không thấy luôn, chỉ thấy một bầu trời lông bông xù trên một bé lùn chân ngắn.Lúc đầu, nó chỉ làm một công việc, phụ trách giúp Phạm Thiên - Vô Tâm Minh vương truyền tin, sau này lại giúp Tây Vương Mẫu chuyển phát nhanh quả bàn đào, mỗi lần nó giao được một quả thì được ăn một quả. Đi đi lại lại hơn 300 năm, mọi người ngạc nhiên phát hiện, con tiểu chim ú này vẫn là hình dạng viên cầu bông xù, không lớn chút nào, cũng không có dấu hiệu tu thành hình người. Phạm Thiên vĩnh viễn là ban ngày, khắp bầu trời đều là những áng mây ngũ sắc, một con tiểu chim ú tuyết trắng vung vung 2 cái cánh mập mạp, loạng choạng rơi xuống đất. Trên lưng nó cõng một cái bọc được cột trên đống lông bông xù, run run mấy cái rồi té lăn ra đất. Vải vóc rơi ra, để lộ bên trong là một quả mật đào mọng nước, to muốn bằng Tiểu Phượng Hoàng luôn rồi. Tiểu Phượng Hoàng dùng cái mỏ ngắn ngắn chọt chọt một góc quả đào, ngậm một miếng thịt quả ngọt nhỏ nhỏ, ăn đến vui vẻ
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30
Ôn Tâm | Tiên hiệp | Hoàn thành
Duyên phận, phải chăng chính là như thế? Khiến cho người ta không kịp phòng bị, từng bước từng bước lấy sự lưu luyến để ăn mòn trái tim. Chuyện tình giữa người và tiên, thật không có cách nào để tưởng tượng nổi, nhưng đó lại chính là sự thật. Kể từ khi hắn là một đứa nhóc chưa hiểu sự đời, vẫn còn hay khóc nhè, hắn đã quen nàng rồi. Ấy thế nhưng hắn lại sợ hãi nàng, òa òa khóc lớn, miệng lại còn luôn miệng gọi mẫu thân rồi đổ oan cho nàng là yêu quái. Nha, nàng đâu có làm gì đâu? Tại sao lại có thể sợ hãi nàng như thế? Oan uổng, thật là oan uổng! Đến mười năm sau gặp lại, hắn lại dám trắng trợn nói láo rằng hắn làm rơi vàng! Hừ, có sao? Có sao? Cái tên nam nhân này cũng thật là quá kì cục rồi! Ấy vậy mà lại có thể thành công khiến cho nàng động tâm. Bất quá đó cũng chỉ là chuyện rất lâu sau này mà thôi. Tiếp đó vậy mà đã lại qua tròn mười năm, nhưng vì cớ gì năm nay lại khác những năm trước, hắn một mực đòi cưới nàng làm thê tử? Ai nha, đứa nhóc ngày nào cũng đã đến tuổi trưởng thành rồi! Thấm thoắt, vậy mà thời gian quen hắn đã là hai mươi năm, từng bước nhìn hắn dần trưởng thành.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Cổ Long | Tiên hiệp | Hoàn thành
Trong nhà hoàn toàn không có màu gì lẫn lộn. Tối đen. Tối gần như ngữa bàn tay không thấy. Không, nói ngữa bàn tay không thấy là có phần quá đáng, nó chỉ « ngữa bàn tay không thấy » đối với những người mới bước vào, thật sự thì vẫn lờ mờ tuy không rõ lắm. Trời vừa mới tối, ánh sáng bên ngoài vẫn còn len vào chút ít, nhưng ánh sáng còn sót lại đó, cũng trở thành ảm đạm, trở thành màu của âm hồn, chết chóc, hay ít hơn cũng là màu của biên giới dẫn vào phần đất tử vong. Khi ánh sáng của tịch dương bên ngoài sắp tắt thì bà ta - nói « bà » là căn cứ vào hai bàn tay gầy guột, già nua, chứ thật thì không làm sao nhìn được rõ ràng, vì bóng tối dày đặc, vì mảnh lụa đen che kín khuôn mặt của « bà ta » - bà ta đã quỳ trước bệ thờ, không biết đã bao lâu.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Thanh Đoan | Tiên hiệp | Hoàn thành
Kỷ Viên uống thả cửa tận tình với hồ bằng cẩu hữu xong lúc tỉnh lại, lại phát hiện trước mặt mình là một màu đen sì. Bên tai là một hồi tiếng điện lưu "Xèo xèo xèo", "xèo" tới đầu hắn căng ra, tiếng rất nhẹ nhưng lại làm cho đầu hắn đau vô cùng. Không biết xèo mất bao lâu, cuối cùng cũng có một giọng nói lạnh lùng rõ ràng vang lên trong đầu hắn: "Hoan nghênh sử dụng 'Hệ thống cấm OOC', hệ thống mang mã số 2333 xin được phục vụ ngài." Phải rồi, một cái hệ thống chết tiệt nào đó, ép hắn xuyên vào một cốt truyện nào đó và thực hiện vài trăm cái nhiệm vụ chết tiệt nào đó, là mơ chăng? Chớp mắt hai lần, uống xong cốc nước, cuối cùng bất lực phát hiện quả thực không phải mơ. Nhân vật trước mắt hệ thống đưa ra là ngụy nương (giả gái), tính các băng lãnh trầm mặc, ít nói, bình tĩnh tự nhiên, không sợ cường quyền. Cốt truyện trước mắt là bị Triệu gia tiểu công tử Triệu gia – một trong bốn đại gia tộc giới tu đạo bức hôn, Diệp Quân Trì đi ngang qua bắt Kỷ Viên đi, cũng đòi Kỷ Viên lấy thân báo đáp gả cho hắn. Hơn nữa, Kỷ Viên chỉ có hai con đường để chọn, thực hiện hết nhiệm vụ hoặc bị hệ thống này đè bẹp. Muốn hắn chết a? Không được, thanh xuân trai tráng của hắn còn chưa có nếm trải được bao nhiêu, sao có thể chết được. Hắn theo, bất quá, cũng là dăm ba cái nhiệm vụ, cứ coi như cày game dài kỳ là được rồi.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:39
Vô Xỉ Đạo Tặc | Tiên hiệp | Hoàn thành
Thông thường trong các thể loại tiên hiệp nhân vật chính thường là ma pháp sư, vũ sư hoặc ma vũ song tu. Nhưng truyện này nhân vật chính lại là đạo tặc. Một loại nghề nghiệp bị mọi người ghét bỏ, khinh bỉ. Một đạo tặc khi bị thất thủ thì chỉ có con đường đó là chết. Nhân vật chính của chúng ta là Cổ Diêu.
52.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:46
Phượng Tại Giang Hồ | Tiên hiệp | Hoàn thành
Vô Hoa, một vị thần nơi Thiên giới. Chấp nhận kiếp đầu thai làm một người nhân gian bình thường, chỉ để tìm một người con gái tên Tịch mà hắn thương yêu. Không biết hắn đã tại hồng trần tìm kiếm bao lâu, thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ để lại một kí ức, trong lòng chỉ tâm tâm niệm niệm tìm thấy một người luôn hiện về trong mỗi giấc mơ của bản thân. Chính là mỗi một lần hy vọng lại chỉ đổi lấy được thất vọng, thời gian dần dần lắng đọng, phần thất vọng này ngày càng nặng nề hơn, chìm đắm dưới đáy lòng. Lẽ nào bản thân thật sự sai lầm rồi sao? Người ta nói, thần là công chính vô tư, hắn hẳn là đã công bình, ân ái cho trời đất định đoạt. Làm thần, vốn không nên có tư tình, nhưng mà không biết từ lúc nào bản thân Vô Hoa cũng đã nhiễm bụi trần thế. Nhảy xuống từ chín tầng mây, gió lạnh ở bên tai không ngừng gào thét nhưng tâm lý của ta chưa bao giờ nhẹ nhõm đến thế. Cho dù phải tốn bao nhiêu đời truy đuổi, nhận hết nỗi khổ trần thế, thậm chí có vạn kiếp bất phục, ta cũng không hề hối hận, bởi vì ta biết, người ta ly ta ái… đang càng ngày càng gần. Tịch, chờ ta, rất nhanh, chúng ta lại có thể gặp nhau!Kiếp này, Vô Hoa đầu thai vào Mộ gia. Làm nhi tử bảo bối của Mộ gia gia chủ đã 35 tuổi, Vô Hoa từ nhỏ đã sống trong cuộc sống sung sướng, mọi người đều yêu quý hắn. Muôn vạn hồng trần, biển người mênh mông, muốn từ đó tìm ra một người không biết đã luân hồi đến mấy đời đâu phải chuyện dễ, thế nhưng nếu ông trời đã đồng ý để bọn họ gặp lại, Vô Hoa sẽ gắng gượng dựa vào phần tín nhiệm này để kiên trì, kiên trì…
21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:57
Hỏa Tinh Dẫn Lực | Tiên hiệp | Hoàn thành
Kiếp trước, tên của hắn là, Long Tiêu. Bởi hỗn độn thân thể xung đột với nhau mà mỗi ngày chịu cực hạn thống khổ giống như thân thể bị hoàn toàn cắt nhỏ, mỗi khi đêm trăng tròn lúc hỗn độn lực lượng sinh động nhất, thống khổ kia lại tăng cường mấy lần, khi đó là một loại thống khổ bất luận kẻ nào chỉ cần trải qua một lần, sẽ hận không thể lập tức chết đi.Năm bảy tuổi, hắn cứ thế ngủ một giấc say đằng đẵng mười năm. Thời gian mười năm, cậu không uống một giọt nước, không ăn một miếng cơm, sinh mạng lại chưa bao giờ có dấu hiệu suy kiệt, ngược lại còn trưởng thành trong giấc ngủ say. Tỉnh dậy liền trở thành một thiếu niên dáng người dong dỏng, mặc một chiếc áo trắng muốt, sắc mặt trắng bệch tuấn tú, một đôi mắt mê mang, lại mang theo vẻ âm nhu gần như hơi thở nữ nhân. Làn da hắn tái nhợt như kiểu bệnh trạng, mái tóc đen dài tự nhiên xõa rủ hai bên bờ vai gầy yếu, dưới màn đêm vẫn lờ mờ lấp lánh màu đen bóng chói mắt. Ngón tay thon dài, xương cổ tay nhỏ nhắn, thoạt nhìn hoàn toàn là dáng tay thư sinh mềm yếu vô lực, mà tại Thiên Thần đại lục dùng võ lực vi tôn, chỉ vẻn vẹn bề ngoài của hắn thôi đã khiến người ta xem thấp một bậc rồi.Mà cha của hắn, chính là hỗn độn chi vương, thiên hạ vốn không có chuyện gì ông không làm được...Nhưng, ông lại chỉ riêng không cứu trở về được con của mình. Đây là thống khổ cùng bi ai lớn nhất cả đời hắn. Đây là một câu chuyện tiên hiệp, huyền huyễn được đánh giá là xuất sắc, nói về bản lĩnh của một đấng nam nhi. Mời bạn đọc cùng đọc truyện và cảm nhận !
111.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:58
Nghi Nghi | Tiên hiệp | Hoàn thành
Người Có Từng Yêu Ta Chưa?, hay chỉ là một mình ta đơn phương trao hết yêu thương cho người? Nghi Nghi đã dẫn dắt độc giả vào một câu chuyện không đến mức thắm đẫm nước mắt, nhưng lại khiến trái tim độc giả tan chảy, hòa quyện vào câu chuyện mà tác giả Nghi Nghi đặt cả tâm tư để viết.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:59
Phù Hoa | Tiên hiệp | Hoàn thành
Một thanh nữ thiếu niên tên là Giang Trừng, cô bị đánh đến ngất xỉu, đến khi tỉnh lại thì thấy bản thân như đang nằm trong một ngôi miếu hoang, trước mặt là một ông lão tóc dài dài trắng. Vẻ mặt lại gian tà, chẳng có chút gì hiện lên vẻ người tốt. Đúng như cô dự cảm không lành, bản thân khi không trở thành một nữ tu, còn vị kia chính là đại sư, cho dù không mấy xấu xa nhưng cũng không phải là quân chính nhân tử gì. Xuyên qua trở thành người xuất gia, điều này khiến Giang Trừng cảm thấy thật bất lực. Vị đại sư có thể trở thành Thánh mà cô gây hấn, không những không trách mắng cô mà còn lặng lẽ trở thành đùi vàng của cô. Cuộc sống tu chân bình thường ở thế giới khác của Giang Trừng – gái cường dịu dàng trong sáng kiểu Lỗ Trí Thâm và bạn trai trâu bò.
33.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:00
Mặc Khê | Tiên hiệp | Hoàn thành
An Tiểu Tâm cô thực sự nhiều lúc rất nghi ngờ có phải hay không có đầu thai vào nhầm nhà, rõ ràng mẹ cô thực xinh đẹp, cũng thật giỏi giang, bà luôn sống thật với chính mình, yêu là yêu, ghét là ghét, cái gì cũng dám nói, đã nói là làm được không sợ mếch lòng ai, hơn nữa lại có thể khiến cho người khác kiêng dè, một câu nói cũng đủ để làm đối thủ của mình trong thâm tâm máu chảy ròng ròng.Cô thì lại rất giống dì, tức là bên ngoài có vẻ hiền lành, dịu dàng, thực ra trong lòng lại có từng đợt từng đợt sóng cuồn cuộn, người ta nói trong ngoài không đồng nhất chính là đây. Trước đây, cuộc sống nơi công sở của cô cũng rất bình thường, cũng là làm công ăn lương như ai, thế nhưng từ khi cô em họ bước chân vào đây thì mọi thứ dần dần lại bị đảo lộn đến mức độ chẳng thể nào sắp xếp lại được. Cô ấy đẹp, cô ấy duyên dáng, lại tài năng, nhưng chẳng hiểu sao có thể đồng ý làm nhân tình để cho tên phó tổng trăng hoa ấy đùa giỡn.Trong lòng An Tiểu Tâm đã sớm bất bình với việc này, chỉ là không tiện nói thẳng ra mặt, thế nhưng chứng kiến em họ mình bị người ta bắt nạt thì đúng là không thể nhẫn nhịn được nữa rồi, cô là trực tiếp mắng phó tổng của mình, nhưng đen đủi thế nào, nhân vật chính lại tự tai nghe thấy. Từ đây An Tiểu Tâm bị lọt vào tầm ngắm của cáo già kia, từng ngày đều bị hắn làm phiền, lấy lòng, chỉ là cô đối với hắn chính là như lẩn tránh dịch bệnh, chỉ muốn trốn thật nhanh.Xem thêm »
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 19:02
Bi Ca Đường Tam Tạng | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hắc Ám Tây Du (C) full (đã hoàn thành) của tác giả Bi Ca Đường Tam Tạng. Tây Du Ký vẻn vẹn kể ra liên quan tới Tây Hành cố sự. Thế nhưng là sự tình thật chỉ có đơn giản như vậy sao? Hiện tại, ta cho ngươi biết, Tây Du chỉ là vừa mới bắt đầu, cố sự cũng không có kết thúc. Đường Tam Tạng, Tôn Ngộ Không, Trư Ngộ Năng, Sa Ngộ Tịnh, Tiểu Bạch Long. Năm người này con đường, còn có biết tiếp tục đi tới đích. Coi ta quỳ gối phật tiền, hái qua Kim Cô sát na, ta rốt cục nhớ lại, ta đến cùng là ai. Ta là ai? Ta là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Ta là Yêu tộc đại yêu Tôn Ngộ Không. Ta là, bách chiến bách thắng, Tôn Ngộ Không.
168.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:04
Quang Lam | Tiên hiệp | Hoàn thành
Ở cô nhi viện Triều Dương, chẳng ai là không biết tới hai tên tiểu tử Lí Dư Thư và Hàn Tử Hằng. Hai người bọn họ đúng là có tiêu dương danh khí vang rộng khắp cô nhi viện, nhưng tuyệt đối không phải theo phương diện tốt. Nếu một người là lửa thì người còn lại chắc chắn là nước, nếu một người là chó thì người còn lại chắc chắn là mèo. Chúng cứ ở gần nhau thì sẽ sinh sự đánh nhau, ngay cả chỉ vì một lí do ngu xuẩn nhất. Một hôm, Lí Khiêm tới nhận nuôi Lí Dư Thư, lấy lí do là không thể sinh con, thực ra thì vợ hắn cũng là nam nhân, cho nên cư nhiên không sinh được. Hắn ba mươi tuổi. Được thôi, cơ mà khi viện trưởng hỏi về ngành nghề của hắn, thì hắn mới nói rằng hắn là hắc đạo.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 19:05
Chính Nguyệt Sơ Tứ | Tiên hiệp | Hoàn thành
Nàng khoảng mười hai, mười ba tuổi, tóc búi thành hai búi tròn nhỏ, cố định bằng hai dải lụa xanh lục. Nàng mặc một bộ phục trang màu xám của đệ tử ngoại môn, chỗ đầu gối còn có một miếng vá. Mi thanh mục tú, dáng người vừa phải, lại gùi trên lưng chiếc thùng cao bằng hai lần nàng, bước đi như bay trên bậc thang đá.“Chu sư huynh, nữ hài kia khỏe quá!” Hai gã mặc thanh sam của đệ tử nội môn đi từ trên núi xuống, ngang qua nàng. Một tên tầm hai mươi tuổi giật mình nhìn chằm chằm chiếc thùng lớn trên lưng nữ hài, ngạc nhiên nói với sư huynh bên cạnh.
145.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:06
Cơ Xoa | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tiên Tử Xin Tự Trọng của tác giả Cơ Xoa. Tiểu quốc Nam Ly ở Nam Cương, biên thùy phía tây có núi, tên gọi Tiên Tích sơn. Rặng mây đỏ lượn lờ quanh năm trong núi, tiên khí ẩn hiện, loạn thạch đá lởm chởm trên đỉnh như bay tới từ thiên ngoại, nằm giữa rặng mây đỏ càng lộ ra vẻ đặc dị. Người xưa tương truyền trong núi có tiên. Đương nhiên, chưa từng có ai tìm được nửa sợi lông mao nào của tiên. Rặng mây đỏ trong núi cũng trở thành đề tài để mọi người bàn tán trong lúc rảnh rổi, ngoại trừ ngẫu nhiên có vài người cố chấp đi tìm tiên ra thì không khác gì những ngọn núi nhỏ tầm thường.Nửa đêm. Thiếu niên chậm rãi leo lên đỉnh núi, đứng ngay trong đống loạn thạch chồng chất. Hắn không phải người tìm tiên, mà chỉ là thôn dân dưới chân núi. Có điều kỳ quái chính là, từ năm mười sáu tuổi, hắn thường xuyên có một loại xúc động không nói rõ, phảng phất như trên núi có cái gì đó đang chờ mình. Mỗi lần không thể kiềm chế, hắn sẽ tới đỉnh núi ngẩn người một hồi, nhưng đó giờ chưa có thu hoạch được gì. Loạn thạch trên đỉnh núi rất thô ráp, trên mặt có một vài hoa văn rất cổ xưa, nhưng mất trật tự không được hệ thống. Thiếu niên đưa tay vuốt ve, có cảm giác rất thân thiết khó tả, cảm giác chưa bao giờ xuất hiện...Không biết có phải có quan hệ với cha mẹ hay không? Lúc nào đi hỏi bọn người Từ bá đều nói mình đang nói mê. Thiếu niên ngẩng đầu nhìn mặt trăng và các ngôi sao xung quanh trên bầu trời, ánh trăng đã lên đỉnh đầu, thông qua rặng mây đỏ nhìn lên trên thế mà nhìn thấy ánh trăng có màu đỏ. Chính vào lúc này, trong đống loạn thạch bỗng nhiên truyền đến tiếng nói chuyện. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Vô Thượng Niết Bàn hay Đại Bát Hầu.
235.60 Vạn chữ | 2024-09-02 19:16
Cật Phạn Phạn Phạn | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Thần của tác giả Cật Phạn Phạn Phạn. "Dù ngươi có chết, sau đó chuyển kiếp, ngươi vẫn sẽ yêu bổn tọa sao?"Nhạc Chí không nói gì, chỉ dịu ngoan gật đầu.“Vậy ngươi chết đi.”Tất Cảnh lạnh lùng nói.“Nếu ngươi có thể chuyển thế đầu thai, một lần nữa lại làm người, biết đâu ta sẽ cho ngươi cơ hội.”Lúc nói câu ấy, Tất Cảnh quả thật hy vọng Nhạc Chí nhanh chóng chết phứt đi.Có điều, mãi về sau, y lại bắt đầu ngóng trông hắn chuyển thế tới tìm mình.Đáng tiếc thời gian lưu chuyển, Nhạc Chí khi xưa không biết đã biệt phương nào.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Thế Thân Nghịch Tập Chỉ Nam hay Lòng Tra Công Mỗi Ngày Hoảng Hốt của cùng tác giả.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 19:16
Con Ma Mộng Du | Tiên hiệp | Hoàn thành
Truyện thể loại tiên hiệp Vô Tình Chí Tôn có nội dung vô cùng lôi cuốn và hấp dẫn. Truyện xoay quanh cô nàng hóm hỉnh dễ thương tên là Tuyết Vi. Tuyết Vi, thiên kim xinh đẹp có tính cách tinh nghịch của Trần gia, một gia tộc nhỏ có truyền thừa tu tiên, trong một lần tắm bỗng nhiên phát hiện một tên nam nhân trần truồng như nhộng xuất hiện trong phòng tắm cùng mình. Hắn từ đâu tới, tại sao lại ở đây, hắn là ai?
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 19:23
Tâm Mộng Vô Ngân | Tiên hiệp | Hoàn thành
Trên mảnh đất Trung Hoa xinh đẹp huyền bí, cả ngàn năm nay đều không ngừng lưu truyền những truyền thuyết bí ẩn. Và những câu chuyện được mọi người quan tâm nhất vẫn là về thuật trường sinh bất tử. Từ cổ chí kim, phàm nhân ắt tử. Nhưng tréo ngoe thay, nhân loại ái sinh và hãi địa phủ diêm la. Chính vì thế mà ai nấy đều theo đuổi giấc mộng trường tồn, khắc khổ truy tầm con đường bất tử.Nhân loại tức vạn vật linh trưởng, vốn chiếm ưu thế về trí tuệ nhưng vẫn không dễ dàng gì trong việc tìm hiểu phép trường sinh. Biết bao nhân sĩ tài cao trí rộng, không ngừng nghiên cứu, suy nghĩ bằng tất cả thời gian, sinh lực vẫn không thể nắm được ý nghĩa thật sự của bất tử. Tuy nhiên giữa chốn giang hồ vốn nhiều ẩn sĩ kỳ tài, một số nhân sĩ tu chân luyện đạo đã nắm được phần nào quy luật của tạo hóa. Dĩ phàm nhân chi thân, quyện quyền năng vô biên giữa linh khí cơ thể và bí bảo pháp khí để tạo khí thế chấn thiên động địa, lôi đình chi uy.
222.20 Vạn chữ | 2024-09-02 19:24