Bạn đang đọc truyện Sắc Dụ của tác giả Yên. Không lâu sau kim chủ của cô ấy bị điều tra ra bao nuôi tình nhân cùng nhận hối lộ, bị cách chức điều tra, là phó thủ trong cục đất đai và tài nguyên.Tôi cũng như cô ấy, đều ăn cơm thanh xuân. Trong mắt người ngoài, chúng tôi là người mẫu trẻ, nhưng thực tế lại là gái điếm hạng sang, làm bồ nhí bạn giường cho những người đàn ông giàu có, việc duy nhất có dính dáng tới người mẫu chính là làm người mẫu show nội y cho những hộp đêm.Chúng tôi lăn lộn trong giới Quảng Đà, minh tinh đa phần đều lăn lộn trong giới thủ đô, phân chia dựa theo địa vực. Mặc dù chúng tôi không nổi tiếng được như họ, nhưng tiền kiếm được không hề ít hơn họ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Tôi Đã Yêu Em Thật Rồi! của cùng tác giả.
70.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hạ Thiên Kim | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cuộc Hôn Nhân Không Trọn Vẹn của tác giả Hạ Thiên Kim. Hạ Băng cứ nghĩ mình được ông trời trao may mắn là được kết hôn với anh. Nhưng không ngờ, cái ngày mà cô nói ra câu đồng ý với bản hợp đồng hôn nhân giữa cả hai ấy lại là ngày khởi đầu cho một chuỗi bi kịch của cuộc đời cô..Liệu cô gái của chúng ta có thể vượt qua chuỗi bi kịch ấy để đến được với trái ngọt sau cùng hay không? Hãy cùng theo chân Kim để biết được kết quả nhé!"Lạc Tử An! Anh lấy quyền gì mà cấm tôi và cậu ấy quen nhau?""Quyền làm chồng của em!""Chồng? Anh không xứng!"Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ qua Phong Tổng: Sủng Thê Trọn Kiếp hay Ta Ở Hiện Đại Làm Đại Boss.
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tttlinh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thầy Chủ Nhiệm Chờ Tôi Lớn của tác giả Tttlinh. Bố mẹ cô vô tình gặp bố mẹ anh ở thành phố nhộn nhịp, thời cô còn nhỏ họ từng sống ở quê, điều dĩ nhiên là Khương Triết và cô cũng quen biết nhau. Được sự sắp xếp của phụ huynh hai bên bọn họ muốn hai đứa trẻ kết hôn nhưng không phải là với Khương Triết mà là em trai anh Khương Thịnh.Ở trường luôn được anh trai của chồng sắp cưới bảo vệ thật khiến cô rơi vào bế tắc, cứ như vậy mối quan hệ ba người này sẽ loạn mất.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Tôi Bị Thống Đốc Đại Nhân Tỏ Tình hay Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tư Thiếu.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nịch Hải | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Hữu Gia Dư của tác giả Nịch Hải. Thanh mai trúc mã của tôi đã trở thành một minh tinh. Còn gia đình tôi lại lâm vào cảnh người đi làm công ăn lương để trả nợ. Sau khi chia tay, anh ấy rực rỡ giữa ánh hào quang trên sân khấu, tôi thì hướng về mục tiêu trả nợ của mình và lên kế hoạch tạo ra một cuốn sách “Dạy cách làm giàu” của riêng mình.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bình Sinh Hải của cùng tác giả.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Ngô Phiêu Lượng | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Uẩn Xắn của tác giả Ngô Phiêu Lượng. Toàn bộ Hứa gia đều trông cậy vào ta, vào cuộc hôn nhân của ta, ta còn có thể làm gì bây giờ?Lần sau gặp lại, ta là Hoàng Hậu, hắn là triều thần đắc lực của phu quân ta.Lại lần nữa gặp mặt, ta thành Thái Hậu, hắn là Nhiếp chính vương.“Nàng nơi đó có còn đau không?”Nghe xong câu hỏi của hắn, ta tức giận đến nỗi đem cái gối đầu cao cả thước ném tới, đem Nhiếp chính vương đánh bay ra ngoài. Sau đó liền hạ lệnh nếu không có ta truyền triệu, bất luận kẻ nào cũng không thể vào cung.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Ta Ở Hiện Đại Làm Đại Boss hay Nhóc Con! Anh Yêu Em!
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Etalts | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Lỗi! Tôi Không Dùng Đồ Cũ của tác giả Etalts. - Mày trừng mắt cái gì vậy? Có biết là mày đang cản đường bọn tao không? Hử?Không thèm để ý đến đứa con gái đáng ghét đó, xoay người nhìn thẳng vào người con trai đang đứng cạnh cô ả, cố đè nén giọng mình thấp xuống một chút, Thiên Linh lên tiếng:- Cô ta là người yêu mới của anh hả?- Sao?Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Nếu Vẫn Có Kiếp Sau của cùng tác giả.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Bắc Khuynh | Ngôn tình | Hoàn thành
Sắc trời có chút âm trầm, tầng mây bị ép tới cực thấp, vẫn còn quang cảnh của sáng sớm, khi ánh nắng còn chưa rõ ràng. Niệm Tưởng ngồi trên ghế dài của bệnh viện, khẩn trương đến mức tim trong lồng ngực cũng đập nhanh từng trận vang dội. Một tay cô áp lên má phải, nhịn không được chuyên chú nhìn về phía cửa nha khoa đối diện. Tuy rằng khoảng cách có chút xa, nhìn thấy gì cũng không rõ ràng, nhưng cái này cũng không gây trở ngại cô đối với bệnh nhân đang tiếp thu trị liệu, sâu sắc đồng cảm.Cô đã ở chỗ này chờ gần nửa giờ. Ngay lúc cô cho rằng hôm nay không biết sẽ chờ đến bao giờ, rốt cuộc lúc đang ôm răng đau than thở, cô thoáng chốc nghe thấy có người kêu tên của mình. Sửng sốt một chút, ngay lúc tên của mình được đọc lại lần thứ hai, lần sau rõ ràng hơn lần trước, cô nhanh chóng nhổm dậy đi vào. Quy cách của gian phòng cũng không nhỏ, được tấm kính dầy mờ chỉnh tề ngăn cách hình thành từng gian phòng nhỏ độc lập. Ngoài Niệm Tưởng vẫn đang hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm bác sĩ đang trị liệu cho bệnh nhân, bên trong một phòng nhỏ khác còn có một vị bác sĩ cùng hộ sĩ. Hẳn là vừa kết thúc trị liệu cho bệnh nhân, anh còn mang khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt. Trong tay đang cầm giấy khám mà cô đăng ký, chuyên chú nhìn cái gì.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hắc Nhan | Ngôn tình | Hoàn thành
Bảy tám con bạch mã lông dài kéo một cỗ xe hoa lệ màu đỏ như lửa, dưới sự bảo vệ của hàng ngàn kỵ sĩ áo giáp trắng, lấy một loại tốc độ chậm rãi mà đi trên vùng tuyết trắng mênh mông.Bên trong xe trải một lớp da tuyết hồ, bố trí vài cái bàn nhỏ, trên bàn có giấy và bút mực cùng với một vài bộ sách, giống như bày trí của một thư phòng. Bốn góc của xe có các lò sưởi, nhiệt độ ấm áp như mùa xuân, cánh đồng tuyết rét lạnh bên ngoài phảng phất như thuộc về một thế giới khác.Tiểu Băng Quân quỳ trên đệm mềm bằng nhuỵ hoa lê, đang vẽ tranh trên bàn. Tà váy đỏ tươi tản mạn ở xung quanh người, tóc dài dày đen nhánh xoã trên vai, khiến nàng trở nên nổi bật như một đoá phù dung kiều diễm mới nở. Vừa tròn mười sáu, so với tỷ tỷ sinh đôi Luyến Nhi nàng dường như lúc nào cũng vui vẻ. Cho dù biết lập tức phải gả cho một người nam nhân mà ngay cả dung mạo tính tình cũng không biết, nàng cũng hoàn toàn không cảm thấy đó là chuyện nghiêm trọng cỡ nào.Từ hai năm trước, sau khi Luyến Nhi gả cho quốc vương của nước Ma Lan, mỗi đêm khi nàng tỉnh lại đều thấy rất tịch mịch. Nhưng mà trước kia Luyến Nhi từng nói qua, không nên để cho người khác biết buổi tối nàng hay tỉnh dậy, nàng không thể làm gì khác hơn là mỗi lần tỉnh dậy đều đi đến vườn lê của Luyến Nhi, nói chuyện phiếm với cây lê mà Luyến Nhi thích nhất.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Vân Giáo Chủ | Ngôn tình | Hoàn thành
Hai người vừa đi xuống cầu thang đến lớp học ở tầng dưới, lập tức có một nam sinh đeo kính ở trong đám người chạy đến trước mặt Tô An Ninh. Nam sinh này trong tay nắm chặt một bức thư, có lẽ là vì rất căng thẳng nên tay hơi run run. Cậu ta ngăn lại trước mặt Tô An Ninh, mặt đỏ như quả táo, mãi mà không nói nên lời. Tô An Ninh nhìn cậu ta, vẻ mặt rất bình tĩnh, “Bạn học, bạn có chuyện gì à?”Nam sinh lắc lắc đầu, sau đó mới kịp phản ứng ra mà lại gật gật đầu, giơ hai tay ra đưa thư tình đến trước mặt Tô An Ninh, lắp ba lắp bắp nói, “Có, tớ có.”. “Bạn học… Tô… An Ninh… tớ, tớ thích…cậu, cậu có thể… hẹn hò… với tớ được không?” Cuối cùng cũng cà lăm xong, trong giọng nói còn mang theo giọng điệu khác, khi nghe có cảm giác rất kỳ cục. Tưởng Hủ Hủ đứng một bên cười một tiếng.Mặt nam sinh càng đỏ hơn, càng bứt rứt lo lắng hơn nữa. Tô An Ninh liếc Tưởng Hủ Hủ một cái, cô ấy lập tức che miệng đứng sang một bên, nhìn bả vai vẫn còn đang run lên của cô ấy, hẳn là vẫn đang còn cười đây. Tô An Ninh không quan tâm đến cô ấy nữa, nhìn bức thư trong tay nam sinh trước mặt, không đưa tay nhận, “Vị bạn học này, luyện tiếng phổ thông cho tốt rồi hẵng đến trước mặt người ta thổ lộ nhé.” Rồi cô kéo Tưởng Hủ Hủ đi.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Cống Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
"Sư huynh, Niêm Hoa Tăng vốn là cô nhi, được một vị chủ trì trong miếu nuôi lớn, sau này gặp kỳ ngộ nên học được bách biến dị dung thuật, đã từng giả làm nữ nhân lẻn đến nhà giàu người ta quyến rũ tiểu thư, sau này bị phát hiện liền bỏ trốn. Năm nay hắn đổi thân phận vào kinh thành, được người khác giới thiệu, hiện đang ngụ tại Bạch Mã tự."
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
ZuMin | Ngôn tình | Hoàn thành
Người ba đã nuôi nó 16 năm nay, khi đứng trước ông, nói chuyện với ông nó không nhận được sự ấm áp, chẳng có tí gì là tình máu mủ. Với nó, ông luôn giữ một thái độ kính cẩn, giữ kẻ, một sự tách biệt nào đó mà nó không tài nào lý giải được, giữa ông và nó luôn là những cuộc nói chuyện nghiêm túc chứ không phải là những cuộc trò chuyện không đầu không cuối với nhiều tràng cười rôm rả như bao gia đình khác. Thật sự với nó những điều đó cũng chẳng sao cả (ặc ặc, tình cảm gia đình thế mà bảo không sao!!?), nó vẫn rất kính trọng và yêu quí ông.Trở lại với chiếc giường êm ái, nơi một thiên thần xinh xắn đang ngủ, dù vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi nhưng trông nó vẫn rạng ngời, nó đẹp, phải, nó rất đẹp, nó đẹp một cách rất dễ thương. Khuôn mặt của nó là một bức tranh tuyệt mĩ, kết hợp cả tinh hoa đất trời và tình yêu thiên nhiên của tạo hoá. Đôi chân mày rậm, đường nét rõ ràng, hàng mi thẳng, dày và đen nhánh, cánh mũi cao, thanh tao với đôi môi hồng nhẹ, một nét đẹp thánh thiện và quá đỗi tự nhiên (ui ui, ước gì mình được như chị ý). Nắng tinh nghịch cứ đeo đuổi mãi nét đẹp ấy mà làm nó thức giấc.Nó vươn vai, mắt lờ mờ đi làm vscn, bây giờ thì hoàn toàn tỉnh táo, bước đến ban công, nó đưa ánh mắt nhìn xa xăm, tự mình gặm nhắm nỗi buồn.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Diệp Tiểu Tịch | Đam mỹ | Hoàn thành
"A Hạo, em xin lỗi, anh đừng giận nhé. Chuyện này sau này tuyệt đối em sẽ không nói ra nữa, anh và Thiên Thiên ở đâu thì em theo đấy, chỗ nào anh ở là nhà của em." Long Ký Hạo quay đầu lại nhìn Lăng Vân Phi một chút. Từ khi hai người lần nữa ở cùng nhau, người này liền bắt đầu cẩn thận dè dặt từng li từng tí, tìm mọi cách làm anh vui lòng, nói liên tục cũng sợ anh sẽ tức giận, tiếp đó liền lập tức xin lỗi giải thích một phen. Hôm nay cũng thế, vốn là một việc nhỏ không quá quan trọng, cuối cùng kết cục lại bắt đầu biến thành Lăng Vân Phi rối rít nói xin lỗi. Tuy rằng hắn căn bản không biết rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, nhưng vẫn cứ muốn xin lỗi.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Người phụ nữ bước vào bên trong, nhẹ nhàng tháo khăn che đầu vào áo choàng, lộ ra một thân hình tuyệt mỹ với dung nhan thách thức với thời gian. Người phụ nữ ấy tròn mắt nhìn xung quanh như cố gắng dùng những hình ảnh cũ chắp vá lại nơi đây. Từng cái chạm tay nhẹ như mang từng dòng hồi ức quay về. Đôi mắt đen láy và sâu thẳm dường như đã bắt đầu ươn ướt. Rồi người phụ nữ ấy bắt đầu đi tìm, tìm một thứ nào đó không rõ. Bà ta gần như lục tung cả nơi này lên, thi thoảng ho sù sụ vì đám bụi rồi lại kiên nhẫn tìm tiếp.Cuối cùng thì, bà ta vẫn không thể tìm thấy nó, một sợi dây thắt trên đầu người Ai Cập, một sợi dây mà giống hệt với cái mà con trai bà ta đã làm mất cách đây không lâu tại kinh thành Hitaito. Cho dù không đẹp và mới như cái cũ, cũng không đi theo bên mình nhiều năm tháng, không phải là vật đối phương từng đeo, nhưng đối với bà ta vật giống vật xem như bù đắp phần nào, xem như bà ta vẫn có thể thấy đâu đó bóng dáng của người ấy...Vậy mà, bà ta vẫn không tìm được, sợi dây đó dường như là độc nhất vô nhị...Trời bên ngoài đã quá trưa, người phụ nữ nọ vội vã bỏ sợi dây đó rồi khoác áo lại như cũ và trở về phòng trọ với con trai mình. Ngay khi bà vừa đi qua khỏi ngõ hẻm đó, thì lập tức có một đoàn người cưỡi ngựa như bay về phía căn nhà hoang đó. Người dân chỉ còn biết lắc đầu mà thắc mắc vì sao đột nhiên hôm nay lại có quá nhiều người tò mò mà dấn thân vào chỗ nguy hiểm như vậy.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hồ Ái Trâm | Sắc | Hoàn thành
Y đưa tay đập chai bia bên cạnh vỡ toang làm đôi, âm thanh chát chúa vang vọng giữa phòng trống. Kẻ bị treo gọi là Đông lão tam, dưới trướng Vạn gia đã mười mấy năm, hiện tại Vạn gia nhị thiếu vừa lên nắm quyền, liền phát hiện ra Đông lão tam biển thủ không ít tiền bạc, chiếm dụng của công thành tài sản riêng, tự ý động vào hàng trắng - loại làm ăn mà Vạn gia cấm tiệt. Bởi thế Vạn Lăng Mặc - Vạn gia nhị thiếu - Chủ tịch hội đồng quản trị Tập đoàn Vạn Thịnh - mới phân phó Triệu Tử Đoạn đem Đông lão tam này "dạy dỗ" một chút, thuận tiện tra hỏi số tiền bị ém nhẹm kia đang giấu ở đâu. Bất quá, không thể đến mức chết người vào tù, nhưng càng không được để hắn còn sống mà quấy rối Vạn Lăng Mặc được. Triệu Tử Đoạn hành hạ hắn một buổi, máu nóng trong người dâng lên sùng sục, tuy vậy vẫn chưa nghĩ ra cách gì khả thi. Y vẩn vơ đá chân vào ly mỳ dưới mặt đất lăn lóc, buồn chán khoác jacket lên thân thể hoàn mỹ, khóa trái cửa ra ngoài. Suốt mấy ngày vờn với một tên già hôi hám, Triệu Tử Đoạn cảm nhận bản thân cũng đã bốc lên cái mùi tởm lợm của mồ hôi, thuốc lá, gián chuột,...trong căn nhà kho đó. Phía trước đại lộ, mấy hàng xe kẹt cứng kéo dài, không khí mùa hạ oi nồng, nắng rọi thẳng vào đôi mắt không mang kính râm của y.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lâm Song Thính Phong Quá | Xuyên không | Hoàn thành
Cậu rơi vào bóng tối vô tận, chỉ có ý thức tồn tại, những chuyện có thể gọi là kiếp trước cứ vụt qua mắt, nhưng cái gì cũng không bắt được. Và khi cậu mở mắt ra, khi lần nữa khôi phục lại ánh sáng, vừa vặn nghe thấy Nón phân loại hô lớn, "Slytherin!" Ngoạn mục làm sao! Harry mặt không chút thay đổi nghĩ, lúc ngẩng đầu lên nhìn một trận xì xào bàn tán trên bàn nhà Gryffindor, Ron thì trực tiếp hô to, "Không thể nào!"Có thể đó, chỉ cần ý thức của cậu bị mơ hồ khi trở lại thế giới... Nhận mệnh đặt Nón phân loại xuống, Harry hờ hững đi về phía bàn nhà Slytherin, không ngoài suy đoán, thấy một đầu tóc bạch kim sáng lóa, đang tỏ rõ vẻ tối tăm nhìn cậu. A, tuyệt, tôi phải ở cùng một học viện với cậu những bảy năm, người nên khóc phải là tôi mới đúng, Harry mím môi, âm thầm phỉ nhổ cái ý thức thế giới chết tiệt một vạn lần, cậu phải nghỉ ngơi dưới tay Snape những bảy năm, ngẫm lại thôi cũng khiến dạ dày của người ta trở nên lạnh ngắt. Snape từ đầu đến đuôi là một người tốt, không sai, Harry cũng rất cảm kích và tôn trọng ông, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ có thể chung sống hòa bình, tuyệt đối không có khả năng. Snape nhất định sẽ không bỏ qua bất kỳ thứ gì không làm hại đến tính mạng nhưng lại có thể dằn vặt cậu.
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Rồi đến một lúc nào đó, ta chợt nhận ra rằng, người ta yêu thương vô vàn, dành hết cho họ tháng năm tuổi trẻ êm đềm hạnh phúc, bỗng mang trọn trái tim bước ra khỏi lồng ngực ta... Đó là ngày người thương một người thương khác! Đó là ngày ta biết rằng giữa ta và người từng tồn tại một thứ duyên trời mỏng manh.Đó là ngày người từng hứa sẽ ở cạnh cuộc đời ta mãi mãi, nào ngờ lời hứa không cánh mà bay. Đó là ngày ta chết đi nửa trái tim, thanh xuân rạng rỡ mà người từng ở đấy giờ chỉ còn lại những mảng màu xám xịt. Đó là ngày ta bất chợt thấy đôi chân mình chẳng còn chút sức lực nào để tiến về phía trước, đôi tay mình rệu rã mà chẳng buồn nắm lấy một bàn tay đang đợi sẵn.Cầu mong người được an yên bên một người thương khác...! Cầu mong ta sớm lành lại những vết thương sau nhiều năm loang lổ...! Cầu mong đời thương ta, thương cho trái tim bé nhỏ đã dốc cạn tâm can trao cho một người. Cầu mong sáng mai tỉnh dậy, ta quên người nhẹ bẫng! Cầu mong phía trước có một người đủ kiên cường dìu ta qua bao tháng năm quá nữa cơn mơ!
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Tình yêu thuở vườn trường luôn là thứ tình cảm đẹp đến ngây ngất trong lòng người. Ai cũng mơ ước chính mình được một anh chàng soái ca nào đó để ý, nhưng giấc mơ lại mãi không trở thành hiện thực. Tuổi thanh xuân, người ta có quyền được mơ, có quyền được khao khát, có quyền được suy nghĩ mọi thứ theo lối nhìn giản đơn. Họ được phép vùng vẫy trong cái thế giới mà họ cho là đẹp nhất.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Phiền Phàm Bất Đao | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Con Thỏ Ăn Sói Gần Hang của tác giả Phiền Phàm Bất Đao. Đồ Bách bị một con sói con không tim không phổi tấn công, giờ phút này đang che trán xuýt xoa, cảm thấy bản thân rất cần pháp luật giúp đỡ.Con sói con đang giận dữ nhìn anh chằm chằm này, vào ngày hôm qua được Đồ Bách nhặt về sau khi té xỉu ngã ở ven đường.Không giống như Đồ Bách – một thú nhân đã tiến hóa tốt đẹp và dung nhập vào xã hội loài người một cách hoàn hảo, sói con dường như thuộc loại bẩm sinh đã tiến hóa không hoàn chỉnh. Dáng người thiếu niên mảnh khảnh, trên đầu lại có một đôi tai sói lông xù, cậu mặc một chiếc áo khoác cũ nát rộng thùng thình co ro dưới mái hiên nhỏ, đáng thương cực kỳ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ tuyển chọn, bạn có thể đọc thêm Hoàng Hậu Nhát Gan hay Không Được Ngấp Nghé Hệ Thống Xinh Đẹp.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Truyện Trao Đổi là tựa truyện hay, mới lạ và thú vị thuộc thể loại đam mỹ. Một câu chuyện tình lãng mạn và hấp dẫn của hai nhân vật đồng tính. Một kẻ là con trai của mùa Đông, có gương mặt đẹp nhưng lạnh lùng, băng giá đến mức khó hiểu mệnh danh “Công tử băng tuyết”, một con người chưa bao giờ thay đổi nét mặt của mình dù ở trong bất kì hoàn cảnh khó khăn nào, một nụ cười từ người này hiếm thấy y như màn đêm ở Bắc cực, Ngược lại, một đứa con của mùa Xuân – “Hoàng tử ánh sáng ”, người có nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời thu hút mọi con người đến bên mình. Tuy 2 con người này có tính cách, vẻ mặt trái ngược nhau.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Back | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tô Tương cắn răng nhìn nam nhân đang không ngừng luận động trên người mình mà không có cách nào phản kháng. Y chính là hoàng thượng, làm sao có thể phản kháng đây? Cũng chỉ tại hắn, vì vô tình mạo phạm thánh giá cho nên mới có kết cục thảm hại khi đó. Hắn chẳng qua chỉ là công cụ phát tiết của y mà thôi. Y chẳng hề dành cho hắn một chút tình cảm nào hết. Mười tuổi, hắn đã tiến cung. Bao năm qua đều an phận mà sống, thật không ngờ, cứ ngỡ cả đời bình an, vậy mà lại trở thành một thứ nô lệ thấp hèn đến vậy. Cái quan hệ này, chẳng một ai hay biết. Y chỉ tìm đến hắn mỗi khi y nổi giận mà thôi. Y hành hạ y cả về thể xác lẫn tinh thần. Để rồi khi chết đi cũng chẳng đợi được một cái nhìn sủng ái. Có lẽ, trái tim của một bậc đế vương chính là lãnh đạm như thế, vô tình như thế, không hề có lấy một tia tình cảm nào vấn vương. Kiếp sau gặp lại, mọi thứ đã đổi thay. Nếu như kiếp trước là bi thương, kiếp này, lại là cả một rừng lãng mạn ngọt ngào. Mọi thứ của kiếp trước đã chẳng còn tồn đọng lại. Hoài niệm, tất cả đã không còn ý nghĩa... Chuyện của quá khứ, hãy để gió cuốn trôi...
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27