Bạn đang đọc truyện Long Thành Oán của tác giả Tư Thố. Bên kênh đào Kinh Hàng, người đánh cá đầu đội nón lá vành trúc, người mặc áo tơi sắp xếp lại giỏ trúc, thu dây câu đã thả nãy giờ. Gió lạnh phất qua mặt sông, người đánh cá khẽ rùng mình, siết chặt áo tơi trên người, thầm nghĩ: Đã sang tháng ba rồi mà vẫn rét căm căm như vậy, về nhà nhất định phải uống bát canh gừng để xua tan khí lạnh trên người mới được. Nghĩ thế, tay cũng nhanh hơn, định bụng lên bờ.“Ông lão, xin hỏi phía trước là phủ Thường Châu đúng không ạ?” Một giọng nói trầm ấm chợt vang lên. Người đánh cá ngẩng đầu, phát hiện một con thuyền lá nhỏ đã dừng trên mặt sông trước mặt từ lúc nào, một nam tử cao lớn đứng thẳng trước mũi thuyền. Nam tử kia mặc áo lam, hông đeo đai lưng bạch ngọc, tay cầm dù giấy, không nhìn được rõ tướng mạo. Giữa màn mưa bụi mịt mờ, hòa cùng cảnh sắc Giang Nam, tạo nên một bức họa tuyệt đẹp.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Bị Trúc Mã Enigma Lừa Hôn hay Yêu Trong Thù Hận.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Hứa Bán Tiên | Đam mỹ | Hoàn thành
Thuở xưa có một ngọn núi, trên núi có một tà giáo, đặt tên là Chênh Vênh giáo. Nghe đồn giáo chủ giáo này giết người không chớp mắt, để luyện thành tà công mà lột da, rút xương, uống máu người sống, không chuyện ác nào không làm. Phàm là người đi qua con đường trên ngọn núi ấy, đều sẽ bị bắt về biến thành chuột bạch cho giáo chủ tà giáo làm thí nghiệm, không một ai may mắn thoát khỏi.Có người hỏi: “Trong giang hồ nhiều hiệp sĩ chính nghĩa như thế, cớ sao không lên núi đánh dẹp?” Người kể chuyện “chậc chậc” hai tiếng: “Ai bảo là không có chứ, chẳng qua tất cả đều có đi mà không có về…” Khách nghe xôn xao: “Giáo chủ này lợi hại như vậy sao!” Bấy giờ, dưới đài có một thư sinh áo trắng trẻ tuổi gấp quạt lại cái “phạch”, nhấc tay hỏi: “Nếu như đều có đi mà không có về, thì sao ngươi biết giáo chủ đó lột da uống máu?”“Chuyện này…” Người kể chuyện vuốt vuốt chòm râu dê, con ngươi đảo một vòng đổi chủ đề, “Vị công tử này rất lạ mặt, tin chắc đây là lần đầu đến Sở Dương nhỉ?” Thư sinh chắp tay cười: “Lần này tiểu sinh vào kinh thi cử, vừa khéo đi ngang nơi này.” “Ai ôi, công tử phải nhớ kỹ, rời xa ngọn núi có đi mà không có về nha.”
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Cao Đài Thụ Sắc | Đam mỹ | Hoàn thành
Quán trà Ngụy Khải Minh mới mở có chút thú vị. Mạnh Tân Đường cầm một điếu thuốc, đưa tay vờ chỉ vào bảng hiệu treo trên đỉnh đầu. “Cái tên này là cái gì vậy?” Trên bảng hiệu viết hai chữ: Liễu Đường. Kiểu chữ rất cứng, nhìn kĩ có thể tìm thấy chút dấu vết của Mễ Phất trong đấy, có lẽ là moi từ đại gia đương đại nào đó.“Này là cậu không có kiến thức rồi đấy.” Ngụy Khải Minh cười rất đắc ý, mắt cũng híp cả lại, “Người hiện đại đều thích học đòi văn vẻ, thứ mà quán trà tôi bán chính là cảm giác, đặt cái tên càng quái, càng khiến người xem không hiểu, người ta càng cảm thấy chỗ của cậu có văn hóa, có chiều sâu.” Mạnh Tân Đường lắc đầu cười khẽ, làn khói ở đầu ngón tay vẽ ra một vòng cung nhỏ: “Ra là vậy, cậu đặt bừa một cái tên, lừa người.”Hai người lại trêu đùa mấy câu, bước vào quán trà. Mới bước vào cửa liền nghe thấy từng tiếng “ông chủ Ngụy” lanh lảnh.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Chí Vô Ý | Đam mỹ | Hoàn thành
Thật ra, hắn không để lại ấn tượng tốt với tôi lắm, tôi còn nhớ lần đầu tiên gặp hắn, hắn ngồi trong phòng họp, vừa hút thuốc vừa loay hoay với bài interview test. Tôi phải đón xem đoạn phim quãng cáo của công ty sẽ được chiếu trên TV 3h chiều nay. Cái phòng họp rộng thênh thang mà chỉ có 2 người, tôi đứng ngồi không yên, chẳng biết phải làm gì. Tôi cũng là con nghiện thuốc, hắn đang hút là loại thuốc tôi đã từng hút trong suốt 4 năm đại học, mùi vị quen thuộc ấy đang thoang thoảng, khiến tôi không sao ngồi yên. Nhưng quy định của công ty cấm hút thuốc trong giờ làm việc. Và tôi cũng đã từng hứa với các nữ đồng nghiệp không bao giờ để lại mùi vị của thuốc lá, nên tôi phải kiềm chế lại kiềm chế. Hắn đúng là ngốc thật, bài test đơn giản vậy mà ngồi cặm cụi hết 40 phút, hắn đang định đốt điếu thuốc thứ 4, tôi thật sự không thể nào chịu đựng được nữa, tôi chỉ lên cái bảng trên tường: "đây là môi trường văn phòng, vui lòng không hút thuốc.""vậy... vậy... cuối cùng anh cũng nói chuyện với tôi rồi." cái nụ cười đắc chí của hắn, tôi ghét cay ghét đắng hạng người tự tin quá mức như hắn. Từ khi hắn bắt đầu bước vào công ty, tôi đã ghét dáng vẻ tự tin ngạo mạng của hắn. Thậm chí tôi nghe chị Trương bên phòng nhân sự bảo rằng thời gian phỏng vấn cũng do chính hắn yêu cầu, trong lúc phỏng vấn thì huyên thuyên lý luận hết nửa ngày. Theo tôi nghĩ, những tên mới tốt nghiệp đại học như hắn, càng cố thể hiện sự tự tin quá mức càng thể hiện sự thiếu chính chắn.
26.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đại Đao Diễm | Đam mỹ | Hoàn thành
Kiều Khả Nam và Tô Phái đã bên nhau ba năm. Lần đầu tiên gặp gỡ, họ đang là những thanh niên vừa bước qua tuổi đôi mươi, nhờ tham gia một buổi họp mặt bạn bè mà quen biết nhau. Tô Phái sở hữu gương mặt ôn nhuận thanh tú, mi mục như họa, mang theo khí chất nhã nhặn của dân trí thức.Đặc biệt là đôi mắt đen láy trong suốt, dường như có thể nhìn thấu vào chỗ sâu nhất trong tâm hồn bạn. Được rồi, Kiều Khả Nam vừa nhìn thấy người ta, liền bị rung rinh. Mặc dù đi kèm với quyết định tay nắm tay nhau bước vào một mái nhà chung của hai người, là những việc khó tránh khỏi như củi dầu mắm muối giấm tương trà….. Nhưng Kiều Khả Nam vẫn trước sau như một đặt Tô Phái vào vị trí quan trọng nhất cho đến hôm nay, hắn tận mắt chứng kiến Tô Phái ngoại tình….Trên chiếc giường bọn họ mỗi ngày đầu ấp tay kề bây giờ là hai thân ảnh, Tô Phái đang làm tình cùng một người đàn ông cao to vạm vỡ. Kiều Khả Nam nhìn xuyên qua khe cửa, chỉ thấy hông người đàn ông kia như động cơ đóng cọc, liều mạng nhắm vào phiến mông trắng hồng của người nằm dưới đâm a đâm. Còn Tô Phái thì rên rỉ hưởng ứng ư ư a a, sung sướng la hét: Anh yêu, đúng chỗ đó, mạnh thêm chút… Cả phòng đầy cảnh dâm mỹ, xuân tình bốn phía bắn tứ tung, đáng tiếc lại thừa ra một khán giả bất đắc dĩ là hắn. Kiều Khả Nam chết trân tại chỗ, mồ hôi lạnh ròng ròng chảy ướt lưng, toàn thân trên dưới có cảm giác ghê tởm như bị ốc sên dính khắp người.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hương Tiểu Mạch | Đam mỹ | Hoàn thành
Mạnh Tiểu Bắc sinh tại thung lũng phía Tây núi Kỳ Sơn, tỉnh Thiểm Tây. Lúc cậu sinh, trời đã nhá nhem tối, ráng chiều nhuốm đỏ cả sườn núi phủ dày những lớp đất sét vàng được bồi đắp nên từ vạn năm qua, những em bé vội vàng lùa dê trở về, tiếng dân ca thê lương văng vẳng vang vọng khắp triền núi hòa cùng tiếng động cơ ầm ầm rền rĩ không dứt, phía xa chân trời lóe lên từng dải lụa ánh sáng chói đỏ rực rỡ. Chiều tối ấy, mẹ cậu vẫn đang trực ca, ở trong phòng trực máy ngay tại cửa nhà xưởng nghe nốt cuộc điện thoại cuối cùng, bàn tay cầm máy nặng nề, bụng đau nhói, thì thào nói: “Chết mất thôi, chẳng lẽ sắp sinh rồi sao.”Người đang điện phía đầu kia là người thị trấn, cao giọng quát: “Hả, cô bảo gì cơ? Cô có phải người phụ trách không?… Đây là chỉ thị của cấp trên, ngay lập tức sẽ có người được cử đến xưởng kiểm tra tình hình công việc, liên quan tới chỉ tiêu sinh viên của bên trên. Tìm người phụ trách lại đây ngay cho tôi!…” “Vâng, ông chờ cho một chút ạ.” Mã Bảo Thuần chuyển cuộc gọi sang máy nội bộ rồi buông điện thoại xuống, gắng gượng đứng dậy, tự đỡ lấy người, cố nhích vài bước đến sân, vịn vào cây đại thụ, cố sức kêu lên: “Trưởng ban, cấp trên vừa điện đến, bảo tìm phó ban, e rằng có việc gấp, ông xem xem giùm tôi với.”
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đỗ Bì Tam Tằng Nhục | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâu rồi Ninh Phi không nằm mộng giữa đêm. Giấc ngủ của hắn bị cắt rời thành vô số mảnh vụn. Lưỡi dao, súng lửa, khói thuốc, máu ấm bắn tung tóe. Hắn là lính gác đào ngũ, điều này có nghĩa là lẩn trốn và truy bắt không ngừng, như con chuột trốn chạy nơi cống ngầm ngõ hẹp, cầu tránh khỏi nanh vuốt của công đoàn. Khẽ khép mắt, pheromone dẫn đường bùng lên tứ phía. Bản năng kêu gào trong huyết mạch, thúc giục hắn tiến về phía trước. Hắn mở mắt ra, lùi vào sâu trong bóng tối.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Thập Bát Phản | Đam mỹ | Hoàn thành
Thư Quân nở nụ cười với cậu cảnh sát kia: “Không sao đâu, chuyện nên làm mà.” Lúc cười lên trên khóe miệng của cậu có một lúm đồng tiền nho nhỏ, nói chuyện cũng từ tốn, nom dáng vẻ vô cùng ôn hòa. Đáng tiếng là một vết bầm tím trên má lại phá hủy nét đẹp tổng thể, khiến chàng thanh niên này có chút đáng thương. “Nếu đội trưởng Tưởng mà nhìn thấy thì làm thế nào bây giờ…” Mặt cậu cảnh sát trẻ kia nhăn nhúm lại: “Anh cũng thật là, rõ ràng cảnh sát ở gần đó đã chạy đến cả rồi, mà bên kia là ba người, sao anh còn xông về phía trước chứ.”Thư Quân cười khổ: “Khi đó là đàn ông đều sẽ xông lên trước, huống hồ tôi cũng cân nhắc thấy cảnh sát đã gần đến mới xông lên mà, dù sao cũng phải bảo đảm an toàn cho mình chứ. Ba kẻ buôn người giả vờ làm người thân của trẻ nhỏ cản người bên đường, định cướp đứa nhỏ từ trong ngực người mẹ trẻ tuổi. Thư Quân đầu tiên là báo cảnh sát, sau đó thấy ba kẻ đó hình như muốn cá chết lưới rách cướp người bèn lập tức không hề nghĩ ngợi gì mà xông lên. May mà sau khi cậu bị trúng mấy đấm thì cảnh sát đến kịp, tốt xấu gì cũng không để cho đứa bé có chuyện. Đến khi Thư Quân ra khỏi cục cảnh sát thì đã hơn mười giờ. Giờ đang giữa thu, cậu quấn khăn quàng cổ che hơn nửa khuôn mặt, định đi siêu thị mua mì về ăn. Chịu dày vò lâu như vậy khiến cậu sắp chết đói rồi.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đạm Định Miêu | Đam mỹ | Hoàn thành
Cha của Thạch Tiểu Cường chết vô cùng đột ngột, lúc nghe được tin dữ hắn còn đang ngồi ở trong phòng học tự hỏi giữa trưa sẽ ăn cái gì đây. Vội vàng từ trường học chạy nhanh về nhà, trong nhà đã muốn chật nít đông nghìn nghịt người phúng viếng. Thay vì nói phúng viếng, chẳng bằng nói là tới phân chia di sản.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Phiền Phàm Bất Đao | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Con Thỏ Ăn Sói Gần Hang của tác giả Phiền Phàm Bất Đao. Đồ Bách bị một con sói con không tim không phổi tấn công, giờ phút này đang che trán xuýt xoa, cảm thấy bản thân rất cần pháp luật giúp đỡ.Con sói con đang giận dữ nhìn anh chằm chằm này, vào ngày hôm qua được Đồ Bách nhặt về sau khi té xỉu ngã ở ven đường.Không giống như Đồ Bách – một thú nhân đã tiến hóa tốt đẹp và dung nhập vào xã hội loài người một cách hoàn hảo, sói con dường như thuộc loại bẩm sinh đã tiến hóa không hoàn chỉnh. Dáng người thiếu niên mảnh khảnh, trên đầu lại có một đôi tai sói lông xù, cậu mặc một chiếc áo khoác cũ nát rộng thùng thình co ro dưới mái hiên nhỏ, đáng thương cực kỳ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ tuyển chọn, bạn có thể đọc thêm Hoàng Hậu Nhát Gan hay Không Được Ngấp Nghé Hệ Thống Xinh Đẹp.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Đạo Hành Thanh Thiển | Đam mỹ | Hoàn thành
Để có thể quen biết nhau, có rất nhiều cách. Ví dụ như quen nhau nhờ một người bạn? Hay là vô tình giúp đỡ nhau khi gặp phải trường hợp bất đắc dĩ nhất, hoặc giả dụ chỉ cần gọi nhầm một cú điện thoại, hay va vào nhau một cách thật tình cờ. Chính những điều đó là nguyên nhân. Nhưng có một điều đơn giản hơn, chính là quen nhau qua mạng!
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hoan Hỉ Công Tử | Đam mỹ | Hoàn thành
Hỏi thế gian tình là gì, mà lại khiến cho con người ta đau khổ? Trầm luân trong vọng tưởng, kết cục lại là nỗi đau đớn đến xé tan cõi lòng. Tất cả, dường như chỉ còn lại là những mảng hồi ức.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Truyện Kiếm Lãnh Tâm Hàn là tựa truyện hay, đặc sắc và mới lạ. Một chuyện tình lãng mạn của những con người đồng tính. Họ yêu nhau rất đậm sâu và cuồng nhiệt. Tình yêu là thứ tình cảm không giới hạn. Anh là giáo chủ ma giáo, võ công cực cao, vô cùng cao ngạo, tự kiêu, độc ác. Võ lâm đồng đạo triệu tập hội nghị diệt trừ ma giáo, hai con người sinh ra đã có hai số phận khác nhau. Hắn được đề cử để đi diệt trừ y. Nhưng cuộc đời này thật trớ trêu lần đầu tiên nhìn thấy hắn, y đã đem lòng yêu mến, đắm chìm vào tài năng cũng như nhan sắc của hắn.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Mộng Trung Đại Chùy | Đam mỹ | Hoàn thành
Khi một con bồ nông khác cắn mông hươu cao cổ chẳng hạn. Đề Hồ đứng xa xa với vẻ thấp thỏm: “Xin chào ngài, thưa Mr. Hươu Cao Cổ tôn kính, đã, đã quấy rầy ngài rồi.” Đề Hồ liên tục vấp phải trở ngại trên con đường ham học hỏi này, đến khi gần như đã sắp bỏ cuộc thì nó nghe nói một người anh em của nó đã nuốt đầu của một con người vào miệng. Vì vậy, Đề Hồ ngồi xổm bên đường để quan sát lâu ơi là lâu, đợi chờ một đoạn duyên phận.Khi một con người cao gầy, trăng trắng, đầu nho nhỏ, “lông đầu” rậm bước đến thì trái tim của Đề Hồ đã đập thình thịch. Đây, đây là cảm giác rung động đấy hở! Lần đầu tiên Đề Hồ ngượng đến nỗi không dám tiến đến. Ngay lần thứ năm khi nó đang ngồi xổm quan sát ở con đường mà người nọ phải đi qua, Đề Hồ tự động viên tinh thần cho mình, quyết định không được làm một tên nhát cáy nữa. Nó đi đứng oai vệ, hừng hực khí thế, nghênh ngang bước đến trước mặt con người rồi mở lời: “Xin chào ngài, Mr. Con Người tôn kính, tui có thể nuốt đầu ngài vào miệng không ạ?” Đề Hồ không khỏi đỏ mặt, thấp thỏm đợi phán quyết. Nhưng đã lâu ơi là lâu mà cái người trước mặt nó vẫn không buông lời từ chối nào cả. Đôi mắt Đề Hồ bất chợt lóe sáng, anh ấy không từ chối mình!
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Hồng Khẩu Bạch Nha (aka Môi đỏ răng trắng) | Đam mỹ | Hoàn thành
Uhm… Nói thế nào nhỉ? Bỗng nhiên. Cậu biến thành ác long. Aiiii… Ác long di chuyển thân thể cao lớn, bước tới bước lui trong hang động âm u trống trải. Tuy cậu không có chút ký ức nào, nhưng cậu chắc chắn mình đã từng là một con người. Cậu nghĩ, cậu nhất định là một nam nhân thành công, anh tuấn cao lớn, có người thân, có bạn bè, uhm… nói không chừng còn có người yêu.Mà không phải là một con ác long cô đơn như hiện tại. À, không, không cô đơn. Một con chuột xám đột nhiên chui ra từ phía sau tảng đá, nó nịnh nọt cười: “Ác long đại nhân có tâm sự?” Ác long nghiêng đầu nhìn nó một hồi, ngoắc tay với nó: “Này, chuột nhỏ, tôi vốn sống như thế nào? Cứ ở mãi trong cái hang này sao?”Chuột xám nói: “Tôi cũng không biết… Thế nhưng ác long đại nhân đều là, hành trình bắt công chúa coi như đi chơi, bắt được công chúa, còn có thể tán gẫu cùng công chúa, kỵ sĩ tới tìm ngài đánh lộn cũng khá thú vị, nếu may mắn, có thể sẽ có một hai kỵ sĩ đặc biệt ngốc, ở lại bên cạnh ngài. Nói chung, quá trình này so với ở hoài trong động thì cũng vui vẻ hơn.”
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Lê Tiểu Bất | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cưỡng Đoạt full (đã hoàn thành) của tác giả Lê Tiểu Bất. Nhân vật chính của chúng ta tên Cốc Vũ, một cái tên rất hay, chứa đựng sự huyền bí kì diệu. Cuộc đời cậu cũng vậy, lúc thì trải qua thăng trầm sóng gió, lúc thì mọi chuyện lại bình yên như chưa từng xảy ra, đó là sau khi anh gặp người ấy, một nửa trái tim của đời mình.
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Tố phi Liễu | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Tạc Niên là một tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ, trọng sinh, cung đấu, cổ đại ngược. Câu chuyện kể về nhân vật chính là Tô Nhan, từ lúc nhìn thấy cảnh Tiếu Dụ khi chết mang gương mặt tái nhợt đã làm chấn động đến cậu. Hắn từ khi tiến cung vẫn luôn đi theo Thất hoàng tử, Thất hoàng tử tính tình ôn hòa, thường xuyên mang một bộ dạng không tranh với đời, mỗi người đều cho rằng Tiếu Dụ đi theo chủ tử như vậy nhất đinh tương lai sáng lạn, lại không ngờ hắn là người chết sớm nhất trong bọn họ. Khi chết hai mắt mở to, trên người y tất cả đều là vết bầm xanh tím ghê người, phía sau càng là thảm không nỡ nhìn, khi đó Tô Nhan vẫn là đứa trẻ mười bốn tuổi, không hoàn toàn minh bạch cung đình khuynh trát đáng sợ, nên khi nhìn thấy cảnh đó liền bất tỉnh nhân sự.
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Tạp Tì Khưu | Đam mỹ | Hoàn thành
Một câu chuyện tình yêu mà lúc bắt đầu hai người vô cùng ghét nhau mà cả hai lại quen qua mạng. Bắt đầu từ việc lạnh lùng kỳ thị đồng tính công ở trên app tình yêu kết bạn với người hắn cực kỳ ghét, sau đó phát hiện đối phương thật ra còn dính người hơn so với trong tưởng tượng.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30
Di Di Di | Đam mỹ | Hoàn thành
“Mi buông ra!” Thiếu niên xinh đẹp thân thể trần truồng la to. Nửa trên của hắn là thân người, nửa dưới là xúc tua giống bạch tuộc. Những cái xúc tua này mang màu trắng hiếm có, quơ quào tứ tung khiến chúng trông to lớn hơn nửa người trên thật nhiều, đáng tiếc lại bị một vài dây thừng cố định trên không trung, chỉ còn nước giãy dụa trong phạm vi nhỏ. Khuôn mặt thiếu niên vô cùng xấu hổ, tâm trạng kích động khiến cơ thể hắn ửng hồng, càng thêm đáng yêu động lòng người.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30
Công và thụ cũng có thể được xem là thanh mai trúc mã. Từ lúc lọt lòng cho đến mấy tháng sau, hai người đã gặp gỡ nhau rồi, thậm chí là cùng một người mẹ cho hai người bú sữa! Hừm, cái điều này ai có thể thích cho được cơ chứ? Ấy thế mà, cũng chỉ vì cái lí do gặp gỡ nhau củ chuối này cho nên hai người mới có thể nên duyên. Công yêu thụ, thụ cũng yêu công. Nhưng để đo lường tình yêu của hai người xem ai lớn hơn, chắc là không thể được. Thụ giống như là ánh sáng Mặt Trời, khiến trái tim công như tìm được ánh sáng rực rỡ nhất, trong lòng cũng cảm thấy thật mềm mại. Thụ giống như là cơn gió tinh nghịch, chạy nhảy qua mái tóc của công, gương mặt của công, và cả lòng của công nữa, đến và rồi để lại luyến lưu vô bờ. Đây có lẽ chính là duyên phận. Ông tơ bà nguyệt se duyên cho họ, tạo nên một điều kì diệu mà hết sức ngọt ngào. Hai người, nếu như thiếu mất nhau sẽ chằng khác nào một người không có ánh sáng, đại loại chính là, người kia rất quan trọng đối với đối phương. Cho dù là một năm, mười năm hay cả một đời, họ vẫn yêu nhau, không có điều gì là khác biệt, bất quá, đó là chuyện của sau này.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30