Yến Hồi | Khoa huyễn | Hoàn thành
An Lạc đẩy cửa ra, nhìn nhà ở trống rỗng, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, thời khắc đó cậu mong mẹ và cha kế bạo lực gia đình đều không ở nhà. Diễn cả một ngày, An Lạc đã mệt tới không làm gì được, thật sự không còn tinh lực đi ứng phó đôi cha mẹ cực phẩm của cậu. Nhanh chóng tắm rửa một lần, mặc đồ ngủ, An Lạc ngồi vào trước máy tính, mang một tia chờ mong mở máy tính ra, thể xác và tinh thần đều thả lỏng. Lại có thể nhìn thấy người kia.Người kia trong lời An Lạc tên là Vu Hách, là vai chính của bộ tiểu thuyết tinh tế bán chạy《Vu vương》. Tiểu thuyết《Vu vương》này làm bạn với An Lạc vượt qua toàn bộ thời thơ ấu của cậu, cho nên vai chính trong sách có ý nghĩa không bình thường với An Lạc, muốn nói trên thế giới này có cái gì An Lạc để ý, như vậy thì chỉ còn lại Vu Hách, mặc dù đối phương chỉ là một nhân vật ảo. Đối với An Lạc mà nói, Vu Hách không những là bạn từ thời thơ ấu của cậu, còn là cột trụ tinh thần chống đỡ cậu sống tới giờ. Có lẽ là An Lạc chấp nhất đả động trời cao, trước đó không lâu, An Lạc rốt cuộc gặp được Vu Hách chân chính, Vu Hách tồn tại trong hiện thực.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:36
Dao Vũ Âm Hi | Khoa huyễn | Hoàn thành
Truyện Mèo Con Thích Ăn Cá Lớn là câu chuyện thuộc thể loại đam mỹ và huyền huyễn đầy đáng yêu. Truyện kể rằng, thuở xưa có một con mèo con rất đáng yêu, nó yêu thương một ngư tiên. Nhưng ngư tiên đó khi ở trong hồ nước vào ban đêm sẽ biến thành mỹ nam tử. Có lần con mèo đó vì quá đói mà vờn vờn để bắt cá để ăn nhưng lại bị rơi xuống hồ nước. Một phần vì không biết bơi, một phần lại chân ngắn nên nó nằm chìm trong bể nước. Cứ tưởng rằng nó sẽ chết nhưng nhờ ngư tiên mà nó được ủ ấp và được cứu.Có lần nữa thì cũng nhờ ngư tiên mà con mèo được cứu khỏi bọn độc ác. Khi đó một thiếu niên xa lạ ngồi trên giường, rồi sau đó mới là tiểu cầu màu xám đang cuộn tròn trên giường. Bọn họ đang muốn hãm hại con mèo. Sau đó ngư tiên đem mèo con nhẹ nhàng thả lại trên giường, trong miệng lẩm nhẩm, rồi con mèo nhỏ trên giường biến thành thân thể một thiếu niên trần trụi. Câu chuyện sẽ cho chúng ta biết rằng tình yêu, là không phân biệt giới tính, không phân biệt chủng tộc mà chỉ cần mang đến cho nhau sự yên bình, hạnh phúc và sự chia sẻ là đủ.Sau những khó khăn đó thì họ đã có được nhau và có một cuộc sống đầy ngọt ngào. Hãy cùng đọc truyện để cảm nhận được tình yêu họ dành cho nhau nhé.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:36
S. D. Perry | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bất kể là ở thời đại nào, tính mạng của con người luôn là điều cần phải được ưu tiên lên hàng đầu. Nhưng nếu như loài người bị đe dọa, nhân sinh phải đối diện với những nguy hiểm trùng trùng, vậy thì phải làm thế nào cho tốt? Càng ngày, tình hình càng chẳng thể nào khá lên, càng ngày, chỉ có thể trơ mắt nhìn từng người, từng người một chết dần chết mòn mà bất lực. Thiên hạ cứ như vậy, ắt sẽ đại loạn. Mọi chuyện đi đến hiện tại, dường như không còn là một cơn án mạng bình thường được nữa, chẳng thể nào mà khống chế được tình hình, mọi người chỉ có thể nơm nớp lo sợ mãi.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50
A Thất | Khoa huyễn | Hoàn thành
Lý Sơ là con người bình thường không có gì nổi bật, nếu lẫn vào đám đông cũng chẳng có ai thèm để ý làm gì, làm việc cả ngày trời chỉ mong được một giấc ngủ ngon nhưng lại rất khó. Ông trời khéo trêu đùa hắn, khi nghe thiên hạ đồn ở Bình Tâm Nhai là nơi ác nhân tụ tập. Hắn lại được gửi thẳng vào đây. Mà người luyện được võ công đó thì cả ngày không cần ăn uống có thể ngủ nghìn ngày, vô tình hắn trở thành đệ tử thứ sáu của môn phái này. Nếu không dễ bị lừa tin vào lời đồn thổi thì có lẽ hắn vẫn là người dân lương thiện lao đồng mỗi ngày.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Linh Thệ | Khoa huyễn | Hoàn thành
"Xuyên Qua Hoang Dã" của tác giả Linh Thệ mang một giọng văn nhí nhảnh, bên cạnh yếu tố xuyên không, truyện còn dẫn dắt bạn đọc đến với những tình tiết từ kịch tính đến mộng mị, mơ hồ thực ảo đều bị đảo lộn mang đến cảm giác thích thú. Minh Phong, là nhân viên nghiên cứu khoa học cao cấp của quân đội liên minh ngân hà, đang đảm nhiệm chức lãnh đạo khoa Uyển, mà khoa này là cơ cấu nghiên cứu khoa học cao cấp của quân đội liên minh ngân hà, nói cách khác về phương diện nghiên cứu khoa học cậu là người cao cấp trong quân đội, nhưng thực tế nghiêm khắc mà nói, cậu cũng không được tính là người bình thường. Cậu là sản phẩm từ gen, không được sinh ra như nhân loại bình thường, là kết quả của kế hoạch siêu nhân của người lãnh đạo tiền nhiệm, tuy nhiên chỉ là một sản phẩm thất bại.Sở dĩ nói cậu là sản phẩm thất bại vì cậu những thứ nên có thì có, những thứ không nên có cũng có, tình cảm của cậu với người ngoài thì vô cùng lạnh nhạt, trì độn nhưng nó thật sự tồn tại, nên quân bộ cho rằng cậu là sản phẩm thất bại. Trong một lần nhận lệnh đi làm nhiệm vụ, thực chất là diệt trừ cậu, cậu gặp phải cơn lốc, rơi xuống vùng đất lạ nào đó. Kể từ đó, cuộc sống của cậu đã được thay đổi.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 01:04
Hỏa Ly | Khoa huyễn | Hoàn thành
Lăng Lạc Viêm – biểu tượng của mị hoặc, dã tâm cuồng ngạo nhất. Nam nhân này là mở đầu của trường thiên, cũng là lý do bắt đầu của một chuỗi sự kiện liên quan tới thiên kiếp. Y là truyền nhân của Hắc Vũ – kẻ được chọn để nắm giữ Viêm hỏa có thể thiêu đốt cả thế gian. Lăng Lạc Viêm là một ngọn lửa quá đỗi rực rỡ nhưng cũng quá đỗi hung tàn khiến cho thế gian ngẩn ngơ, đố kị, phẫn nộ vì y nhưng rồi đều can tâm tình nguyện bị y thiêu đốt, bị y thuần phục. Nam nhân này vừa khiến người ta không thể cưỡng lại vẻ đẹp của y lại vừa không dám cưỡng lại sức mạnh của y. Chính là nhân sinh vì một Lạc Viêm mà điên đảo. Long Phạm, tế ti Long Phạm của Xích Viêm tộc cũng là Ngân Diệu Vương – kẻ nắm giữ sức mạnh cường đại nhất thế gian. Nếu như Lăng Lạc Viêm khiến nhân sinh sợ hãi cùng thuần phục bởi dã tâm của mình thì Long Phạm lại dùng một chữ “tình” đè ép lên hết thảy vạn vật. Hắn vì một Lạc Viêm hắn từ bỏ vị trí Vương, hắn vì một Lạc Viêm phản bội lòng trung thành của tộc nhân, quên đi mục đích sống ngàn, ơi vào thất tình lục dục. Dã tâm của Lạc Viêm là chiếm lấy thế gian, còn dã tâm của Long Phạm toàn bộ rơi vào “Lạc Viêm”. Long Phạm vì lạc Viêm khuynh tình, cũng vì Lạc Viêm mà không tiếc khuynh tẫn tất cả. Ở trường thiên Nhất Túy Hứa Phong lưu, quả thực Hỏa Ly rất ưu ái Lăng Lạc Viêm. Dường như y chiếm lấy ánh mắt của tất thảy, cũng đoạt đi tâm của cả thế gian. Dù ở thế giới nào, dưới thân phận nào, mang cái tên nào cũng không ai rõ rốt cuộc có bao nhiêu kẻ vì y điên đảo, vì y mà thề sống nguyện chết, vì y mà dâng lên tâm tư. Nhưng lướt qua những cái tên như Lâm Sở, Hàn Tiêu, Trữ Hinh… kẻ khiến người ta không thể không nhớ tới chính là Phong Trần Tuyệt.
44.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:13
Linh Huyễn Tân Long | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tu Tiên Không Bằng Yêu Đương của tác giả Linh Huyễn Tân Long. Lương châu phồn hoa, mấy chiếc xe ngựa chậm rãi chạy vào trong thành, thu hút vô số ánh nhìn.Đèn hoa lúc này mới lên, sắc trời dần tối, đồ đằng màu son trên xe ngựa lóe lên tia sáng mờ mờ, một con Thương Long cuộn mình nhảy vào giang hải —— người có chút hiểu biết lập tức nhận ra, đây là xe của Thẩm thị chốn Giang Nam.Không một người dám tiến lên.Đoàn xe đi không nhanh không chậm, đi về hướng sâu trong thành.“Ây, ngày Luận đạo đến rồi sao?” Đưa mắt trông theo đoàn xe rời đi, trên tửu lâu có người bắt đầu xì xào to nhỏ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tu La Khuynh Thành hay Hướng Dẫn Dưỡng Thai Của Tiên Tôn Bạch Thỏ
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thiên Lý Hành Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cho dù trái với đạo trời, cho dù người ngoài bàn tán, người ta muốn vẫn chính là ngươi.Những lời đó là trong một cuốn sách kể về câu chuyện tình yêu đẹp đẽ, xúc động lòng người, đau thương không ngớt, đến chết không đổi, khiến hậu thế vẫn còn bàn tán say sưa.Chạng vạng tối, thành Nam Tô của Lung Quốc dần dần chìm trong ánh chiều tà đỏ như trái trần bì, mờ ảo như một giấc mộng, màn đêm dần dần bao phủ khắp nơi, tiểu thành với hàng vạn gia định cùng các bờ ruộng ngang dọc dần dần lên đèn, ánh sáng từ ngọn đèn từng cái từng cái thắp lên lập lòe tạo thành các đường quanh co uốn lượn. Trên đường người đi kẻ lại, tiếng rao bán hàng rong hòa lẫn trong bóng đêm, chiếc lồng bánh bao nhỏ tỏa khói trắng khiến khung cảnh xung quanh đó trở nên mờ mịt. "Nương, con muốn ăn bánh bao."Tiểu nữ hài một thân tiểu sam màu vàng, búi tóc có cái bông hoa nhỏ màu đỏ tươi, kéo tay mẫu thân đứng bất động trước sạp hoành thánh. "Ngọc nhi đừng nháo, đào kép kia sắp biểu diễn rồi, chậm trễ sẽ không tìm được vị trí tốt," mẫu thân thở dài kéo tay nàng đi, ngẩng đầu nhìn kịch viện cách đó không xa, nhìn thấy nam nhân đang khoác áo dài, phụ nhân trang điểm lộng lẫy, từng người từng người đi vào trong viện, trên mái hiên cửa viện có treo dải lụa màu đầy màu sắc trong bóng đêm trở nên thật mơ hồ, "Ngọc nhi bữa tối con đã ăn rồi mà, có muốn đi xem hồ ly tinh kia nữa không? Nghe nói diễn rất hay."
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tửu Hĩ | Khoa huyễn | Hoàn thành
Sương sớm thấm đượm cỏ xanh, mặt trời lấp ló sau ngọn cây, chim sẻ nhỏ trên cành cây đang run run bộ lông vui vẻ phát ra thanh âm vui vẻ. “Anh trai, khi nào thì anh tới gặp chúng em nữa?” một cô bé ôm một con gấu bông ngẩng đầu, thái độ rất cẩn thận, trong đôi mắt đen láy lộ ra khao khát. Thanh niên bị hỏi được các bạn nhỏ vui vẻ vây quanh, Cố Hoài cười cười: “Cuối tuần đi, đến lúc đó sẽ tặng quà cho các em.” Đây là một viện phúc lợi trẻ em nằm ở ngoại ô thành phố A, Cố Hoài đang giúp đỡ viện phúc lợi này, gần đây vừa mới tu sửa lại một lần, hoàn cảnh cũng mát mẻ thoải mái.Cố Hoài giúp đỡ viện phúc lợi này cũng không có nguyên nhân gì đặc biệt, bởi vì hắn cũng là đứa nhỏ từng được viện phúc lợi này nuôi dưỡng, hiện tại hắn có năng lực nên muốn trả ơn mà thôi. Qua vài ngày nữa, thành phố A sẽ chính thức bước vào mùa đông, Cố Hoài định lần sau tới đây sẽ mua cho những đứa trẻ ở đây mấy bộ quần áo mới, cũng chính là món quà mà hắn đã nói. ở viện phúc lợi thăm hỏi những đứa nhỏ xong, Cố Hoài về tới nhà, ngồi vào bàn mày tính bắt đầu công việc hôm nay.Công việc của Cố Hoài là biên kịch, mặc dù còn trẻ tuổi, nhưng hắn đã là một biên kịch nổi tiếng, trong phòng có rất nhiều giải thưởng lớn nhỏ khác nhau, hơn nữa mỗi một cái đều rất vinh dự. Nhưng mà cho dù là biên kịch lợi hại như thế nào, thì cũng không thể thoạt được kiếp trì trệ bản thảo, thậm chí là kéo dài, Cố Hoài nhìn kịch bản trên tay mình đã hoàn thành 90% mà đau đầu.
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Phong Nguyệt Bạc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tiểu Miêu Đại Cẩu của tác giả Phong Nguyệt Bạc. Mà miêu càng ghét cẩu, cứ như vốn quan hệ giữa hai loài từ trước đến giờ khó mà hòa hợp.Miêu nghĩ, cẩu ngu xuẩn, cẩu đáng ghét!Nhưng mà... nhưng mà sao nàng lại thấy cẩu này càng nhìn càng thấy vừa mắt như thế...Phàn Thiện: Ánh mắt của nàng như có ý đồCâu Nguyệt: (che miệng cười) A ha ha ha, ánh mắt của ta tràn ngập tình yêu thương trong sáng a! ╮(╯▽╰)╭ ngươi xem tối nay ngày đẹp, có nhiều cảnh đẹp mê người như vậy, không bằng tiên cô hãy bỏ đao xuống mua vui với ta đi ~~Phàn Thiện mặt không thay đổi lấy bát Thanh Linh ra: Mau quay về trong bát đi.Vậy nên, đây chính là câu chuyện của yêu Tiểu Miêu dụ thụ bẻ cong Đại Cẩu thẳng (cười)Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ Duyên Tới Là Lang Quân của cùng tác giả.
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:18
Ô Mông Tiểu Yến | Khoa huyễn | Hoàn thành
Đêm khuya, trong thâm cung dị giới to lớn chỉ có một ngọn đèn nho nhỏ chiếu sáng, u quang ảm đạm mờ nhạt làm cho cung điện vốn yên lặng đáng sợ càng thêm âm trầm nguy hiểm. Dưới ngọn đèn, một nam tử tóc nâu tuổi còn trẻ lẳng lặng ngồi trên giường, dung mạo xuất chúng, khí chất cao quý tao nhã. Khuôn mặt tuấn tú lại thanh tao lộ một nụ cười thản nhiên, làm người ta không khỏi tâm thần nhộn nhạo.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Thương Thiên Bạch Hạc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Những ai yêu thích thể loại Huyền huyễn thì chắc hẳn đều lấy làm xa lạ với tác giả Thương Thiên Bạch Hạc. Khi đây chính là "cây đại thụ" của trang truyện trực tuyến Quidian.com của Trung Quốc, từng gây sóng gió khắp các diễn đàn với Dị giới chi quang não uy long, Tinh tế chi vong linh đế quốc và đặc biệt là sự xuất hiện của siêu phẩm Vũ Thần nức lòng cộng đồng mạng năm nào.Lần này, với một bút pháp chắc tay hơn cùng chủ đề mới lạ, Thương Thiên Bạch Hạc đã "tái xuất" với tiểu thuyết mang tên Chiến thiên. So với những tác phẩm trước, nội dung lẫn văn phong của tác phẩm này chỉ có hơn chứ không có giảm. Hứa hẹn sẽ khiến độc giả thích thú với những màn phiêu lưu siêu thực và kỳ ảo của nhân vật chính tên Trịnh Hạo Thiên.Hạo Thiên chỉ là một cậu bé nhút nhát và tự ti, có một cuộc sống đơn giản, yên bình ở một xóm nhỏ dưới chân núi. Trong một đêm mưa gió định mệnh, cuộc đời cậu đã bất ngờ rẽ sang một con đường khác. Con đường của sự phiêu lưu, dấn thân và trải nghiệm. Sẽ là vinh quang hay vực sâu? Cậu bé nhỏ làm sao vượt qua muôn vạn khó khăn trên cuộc hành trình ấy. Mời các bạn cùng theo dõi bước chân của cậu bé ấy trong tác phẩm Chiến Thiên!
194.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Hủ Mộc Hàn Lương | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Húc Phượng X Nhuận Ngọc] Tù Mà Không Được của tác giả Hủ Mộc Hàn Lương. - Nhuận Ngọc, ngươi tìm ta có việc gì?- Không có việc gì, là ta muốn gặp ngươi thôi.Thiên đế chưa mặc triều phục, một bộ trung y xanh lục nhàn nhạt, lỏng lẻo khoác ở trên người. Y không nhìn Húc Phượng, tầm mắt vẫn luôn tràn ngập ưu tư đặt trên bàn tấu chương, tay cầm bút nhẹ nhàng chấm mực, phê duyệt câu chữ.- Thiên đế lại thích nói đùa. - Húc Phượng cười khẩy: - Ở Cửu Tiêu Vân Điện, ngươi lập mưu đẩy ta vào chỗ chết. Ta sống lại, ngươi phế bỏ thần tịch của ta, thậm chí, tại Tiên Hiền Điện, ngươi lập linh vị cho ta, cho người ngày đêm cung phụng. Trong lòng ngươi chỉ mong Lục giới không còn tồn tại con người tên Húc Phượng, làm sao có thể nói ra được câu muốn gặp ta...Ngoài ra, đừng bỏ lỡ nhiều truyện đam mỹ khác như: Tục Lạt Giang Hồ hay Lương Đa Giả Vờ Ngủ.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:33
Thất Lưu | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Toàn Cầu Tiến Hóa, Ta Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn của tác giả Thất Lưu. Có thể hôm nay người kia tự nhiên phân ra hai đầu, có thể ngày mai, đóa hoa còn sẽ mọc răng, lại hoặc là ngày kia, cá mọc ra chân, bò lên trên bờ...Lục Ngôn: Tôi ư? Tôi chỉ là một bác sĩ trị liệu bệnh ô nhiễm thông thường mà thôi.Ca bệnh A: Lúc trước tôi mọc ra 18 chiếc xúc tu, ăn (***) ở bờ biển rất vui vẻ. Gần đây bác sĩ Lục cắt giúp tôi 17 chiếc, quả đúng là diệu thủ hồi xuân!Ca bệnh B: Tôi là một cây nấm độc, bào tử của tôi mang kịch độc, còn có thể ký sinh. Tôi sinh mấy trăm nghìn bào tử nhỏ, khiến cho gia đình vốn đã không giàu có ngày càng giậu đổ bìm leo. Gần đây bác sĩ Lục giúp tôi thực tiễn kế hoạch hóa gia đình, phần đại ân đại đức này suốt đời khó quên!Ca bệnh C: Tôi mọc ra 8 chiếc miệng, đã kén ăn còn chỉ ăn thịt, vì thế đã mở riêng một lò mổ. Bác sĩ trị hết chứng kén ăn của tôi, tín nữ nguyện cả đời ăn chay, đổi cho bác sĩ Lục đời này hạnh phúc an khang.Lục Ngôn, vị thần vĩnh cửu trên đỉnh chuỗi thức ăn.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Bạn Trai Luôn Thành Boss Phim Kinh Dị hay Nam Chính Hắc Hóa Từng Giây Phút.
35.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:42
Phong Gian Thanh Đồng | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Kiếp Hậu Dư Sinh của tác giả Phong Gian Thanh Đồng. Hắc y nhân lại một lần nữa toàn thân đầy máu, cắm đầu ngã vào bên trong sơn động.Hồ ly đỏ đang mặc ngoại bào chuẩn bị ra cửa giật mình, theo bản năng nghiêng người né tránh bóng người đen sì đang ngã xuống trước mặt, để cho đối phương tiếp xúc thân mật với mặt đất một phát, lúc này mới nhìn rõ toàn thân quần áo đen máu me be bét đang làm bạn với bùn đất kia là gì. Ném sang một cái liếc mắt xem thường thật dài, Ôn Tình kéo Ngụy Vô Tiện vào trong động, thầm nghĩ kế hoạch lát nữa dạy Ôn Ninh nhận biết thảo dược coi như đi tong, dứt khoát đuổi đệ đệ đang im như thóc ra ngoài, còn bản thân thì đến ứng phó với con yêu tinh đáng ghét này."Ngươi lại làm chuyện gì rồi bị trời phạt à? Dù có là ngũ lôi oanh đỉnh cũng không đến nỗi cháy đen thành như vậy.""Đại tỷ, ta vốn dĩ là một con hồ ly đen có được không."Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Trẫm Mang Thai Con Của Phản Tướng Kiếp Trước hay Tục Lạt Giang Hồ.
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:49
Trần Sắc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Hắn đã sống ở dưới chân cầu đưa đò hằng ngày, cô đơn, quạnh hiu, và hắn cứ như thế nhìn cái người kia tìm kiếm, bị tổn thương sâu sắc. Người thì tìm đủ mọi phương, mọi kế để cố gắng lẫn tránh đi. Người thì bất chấp tất cả đau thương cũng chỉ để được gần gũi bên cạnh người mình thương. Còn hắn cứ lặng lẽ ngồi đợi dưới chân cầu ấy. Luôn theo dõi, luôn mang theo tâm tư mà suy nghĩ. Mấy ngàn năm chuyển kiếp luân hồi rồi. Quá khứ cứ đan xen để giờ đây phải ngồi một nơi để rơi lệ. Tình yêu của hắn đã từng khắc cốt ghi tâm đến bao nhiêu, chuyện tình vạn kiếp cũng không thể quên được, một người tìm, một người tránh, để rồi khi tất cả như làn khói hóa thành mây, theo thời gian quý báu biến đi mất thì. Tình yêu cũng trở thành chấp niệm đau thương. Cho người ở lại, cho người ra đi. Nhưng tình yêu vốn là một cái gì đó rất mãnh liệt, cho dù bị xua đuổi bao nhiêu cũng không thể biến mất được. Cũng chỉ có thể đau đớn mà đeo bám người mình yêu thương.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Sở Tử Giới | Khoa huyễn | Hoàn thành
Dẫn dắt ngàn vạn loài chim, Phượng Hoàng bay lượn trên bầu trời, vượt qua Trường An, đằng sau là biển mây rực lửa...Kim Sí Đại Bằng đậu trên đỉnh cung Hưng Khánh, dõi mắt nhìn hết thảy phồn hoa. Mọi thứ như tĩnh lặng, trầm xuống. Lý Cảnh Lung mang thân thể thương tích chất chồng, trong tay phóng ra một tia sáng rực rỡ, cố gắng tiếp cận Hồng Tuấn. “Sinh giả… vị quá khách…” Thanh âm trầm thấp của hắn vang vọng thế gian, trong khoảnh khắc sương mù đen bao trùm cả thiên địa bị ánh sáng kia đẩy lùi.“Tử giả vị… quy nhân.” Ánh sáng kia là mặt trời rực lửa chiếu rọi thiên địa, là những vì tinh tú lấp lánh giữa trời đêm, là một ngọn đèn không bao giờ tắt khai phá từng mảng tăm tối của thế giới này. “Thiên địa nhất… nghịch lữ, đồng bi vạn cổ… trần.” (1) Lý Cảnh Lung nhắm hai mắt lại, một tay đặt lên trán Hồng Tuấn. Một đạo bạch quang tỏa ra, bao trùm chiến trường thi sơn huyết hải. Ở kia trong ánh sáng của ngọn đèn nhỏ, Bình Khang trong xa hoa truỵ lạc, Khu ma tư dưới cây ngô đồng trong ánh nắng ngày hè, bầu trời nơi tái ngoại mù mịt bão cát cùng tuyết bay, tiếng ca của A Thái trong trẻo như tiếng suối, Mạc Nhật Căn cùng Lục Hứa đi hái lá cây buổi sớm, Cừu Vĩnh Tư múa bút như bay, mọi thứ bỗng chốc hóa thành một bài thơ bất hủ của Lý Bạch.Ngũ Lăng niên thiếu Kim thị đông. Ngân yên bạch mã độ xuân phong. Lạc hoa đạp tận du hà xứ? Tiếu nhập hồ cơ tửu tứ trung. (Chàng thiếu niên Ngũ Lăng phía đông chợ Kim). Cưỡi ngựa trắng yên bạc lướt qua gió xuân Giẫm nát hết hoa, đi đâu chơi đây? Vừa cười vừa bước vào quán rượu
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Lâu Bất Nguy | Khoa huyễn | Hoàn thành
Con hẻm trước mắt, một nửa được ánh trăng chiếu rọi, một nửa bị màn đêm ôm ấp, gió đêm lả lướt, trong không khí có mùi tanh hơi đất, một đám mây đen lững lờ trôi qua, chặn trăng sáng sau lưng, ngõ hẻm hoàn toàn chìm trong bóng tối. Gió ngày càng bạo nộ, mây đen giăng kín bầu trời, báo hiệu một hồi mưa như thác đổ. Trang Yến biết nếu mình bị dẫn đến nơi này, thì sẽ hoàn toàn không còn đường chạy trốn, nhưng cậu vẫn muốn hỏi Triệu Vĩ một câu tại vì sao.Nhiều năm như vậy, cậu đối với Triệu Vĩ cũng tính là moi tim moi phổi, năm xưa cậu ta thua bạc nợ hơn ba trăm nghìn, cậu là người đã đưa tiền thưởng của mình cho cậu ta trả nợ, bây giờ cậu ta báo đáp mình như thế. Triệu Vĩ thấy Trang Yến bước đến, loáng thoáng bất an lùi về sau hai bước, cậu ta nhấp môi, nói một lời: "Xin lỗi nhé anh Trang, em giai này cũng không còn cách nào.", tuy nói vậy, nhưng Trang Yến không hề tìm thấy bất kỳ lòng áy náy nào trong ánh mắt đối phương.Cậu ta bắt đầu thay đổi từ bao giờ? Hay mình mới là kẻ từ đầu đến cuối chưa từng nhìn thấu được cậu ta? Hạt mưa lành lạnh rơi xuống, rơi lên mặt Trang Yến, không đợi cậu mở miệng, sau lưng đã truyền đến một giọng đàn ông khàn khàn: "Chạy cũng nhanh đấy, sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi chứ?" Trang Yến quay đầu, nương theo ánh đèn vàng ảm đạm trên giao lộ, nơi này đã bị hơn chục người chặn cứng, đường lui của cậu đã bị người bít lại.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Tử Giới | Khoa huyễn | Hoàn thành
La Giản lại nằm mơ, cậu thường xuyên thấy giấc mộng ấy. Trong mơ luôn có một người không nhìn rõ mặt đang nói chuyện với cậu. La Giản cố gắng mở to mắt nhìn rõ khuôn mặt đối phương, cố gắng tập trung để nghe xem đối phương đang nói cái gì. Nhưng tất cả đều phí công. Cảnh trong mơ cứ lặp đi lặp lại, cậu vẫn luôn nghi hoặc trong lòng, rất muốn biết được đáp án, rất muốn vươn tay, nhưng chẳng nắm bắt được gì. Sau đó La Giản tỉnh giấc, cũng như sáng sớm mỗi ngày thức dậy trên giường, có chút mờ mịt, ý thức trống rỗng, rồi ngay sau đó, cậu lập tức nhận ra điểm bất hợp lý. Đây không phải giường của cậu, cũng không phải phòng của cậu.La Giản nhanh chóng bật dậy, khó hiểu quan sát hoàn cảnh xung quanh. Cậu phát hiện mình đang ở trong một căn phòng nhỏ cũ nát chưa đến hai mươi mét vuông, là kiểu phòng ở vào những năm tám mươi, có một cửa chính và một cửa sổ, trên đỉnh trần là ngọn đèn treo tỏa ra thứ ánh sáng mờ tối, trong căn phòng chỉ có một chiếc giường đơn và một cái bàn làm việc. Bài trí giản dị đến đơn điệu, ngoại trừ giường và bàn thì không còn đồ vật nào khác. Căn phòng này thoạt nhìn có vẻ không cân đối, La Giản quan sát kỹ một hồi lâu cũng chẳng rõ không cân đối ở chỗ nào, La Giản đành phải ngồi xuống giường, hơi thất thần, sau đó nhanh chóng nghĩ tới một vấn đề quan trọng – cậu đang ở đâu?
41.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Hắc Khiết Minh | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tương tư… Bầu trời xám ngắt. Cơn mưa phùn dày đặc rơi từng giọt tí tách xuống mặt đất. Cây cỏ trên gò đất phía bên trái sườn núi được tưới nước mưa trở nên xanh tốt mơn mởn. Nơi đây có đồng hoa cải dầu kéo dài, mênh mông bát ngát. Trong mưa gió lạnh lẽo, một bóng người con gái yếu ớt đi ra từ giữa đồng hoa, vẻ mặt nàng thất thần, ánh mắt trống rỗng. Mưa không ngừng rơi, ấy vậy mà nàng vẫn bước từng bước chậm rãi đi trong màn mưa.Tóc và y phục nàng ướt đẫm, nhưng nước mưa cũng không thể gột sạch vết máu loang lổ kinh hãi ở trên người. Tay phải nàng nắm chặt con dao găm – Là một con dao cổ được đúc từ đồng thau. Máu đỏ tươi từ trên vai thấm qua xương ngực và kéo dài xuống dưới cánh tay, theo ống tay áo của nàng chảy xuống chuôi dao, lướt qua phần chạm khắc trên chuôi, cuối cùng, từng giọt máu tí tách rơi từ mũi dao xuống.Nàng tiếp tục đi về một phương hướng duy nhất. Mưa phùn giăng mờ ảo, ở đồng hoa cải dầu nơi ngoại ô cách xa dấu chân người này chỉ có một mình nàng bước lẻ loi. Rốt cuộc còn phải lặp lại chuyện này bao nhiêu lần nữa? Còn bao nhiêu lần nữa lòng nàng mới không đau? Còn bao nhiêu lần nữa nàng mới được giải thoát? Còn bao nhiêu lần nữa…. Thoát khỏi suy nghĩ, nàng phát hiện mình đã đứng ở đó từ lâu, ở nơi bắt đầu mọi chuyện.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14