Lê Hoa Yên Vũ | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Có ai đó từng nói, yêu càng nhiều, khi bị tổn thương tình cảm, hận thù sẽ càng sâu. Lại cũng có ai đó từng nói, người gieo tổn thương để rồi nhận thù hận không phải kẻ đau, người đi hận mới là người nhận đủ mọi loại bi ai. Ai cũng nói, ai cũng nghĩ, ai cũng có lý do biện hộ cho tình yêu, thương tổn, và hận thù của chính mình. Nhưng ít ai biết được, sâu đậm thật sự chính là càng đau sẽ càng yêu, càng muốn chiếm hữu, bất luận nhận thêm bao nhiêu nhát dao độc vào tim, vẫn quyết không buông tay đối phương. Tình yêu của Thượng Quan Thiêm Trảm và Lý Thư Bạch chính là như vậy. Thời điểm mười năm trước Thượng Quan Thiêm Trảm đã cứu thoát Lý Thư Bạch khỏi địa ngục hắc ám. Hai tháng sau, vô tình đuổi hắn đi lại khiến hắn trầm luân trong địa ngục một lần nữa. Nếu chưa từng hưởng sự ôn nhu kia, chưa từng cảm thụ sự dịu dàng ấy có Thương Quan Thiêm Trảm sẽ không hận khắc cốt ghi tâm như vậy. Mười năm sau tái ngộ, dục niệm trả thù càng mãnh liệt, khiến hắn đem Lý Thư Bạch bắt đến bên cạnh. Nhưng vì cái gì đối với kẻ mà mình hận thấu xương lại càng có sự ham muốn mãnh liệt. Không được, sao có thể tha thứ một cách dễ dàng, sao có thể quên cái thời khắc cốt ghi tâm ấy. Hắn muốn khống chế tất cả nhưng lại không làm được như vậy với con tim mình. Hai người đồng dạng ôm hận, liệu rằng có hạnh phúc. Khi sinh tử một đường, quyết định nào được đưa ra...Mời các bạn cùng đón đọc!
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:35
Vô Danh | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Những bông tuyết trắng phủ xuống kinh thành Trường An, kết tạo nên một không gian ảm đạm và ẩm ướt. Trong thời tiết như vậy chẳng một ai muốn bước chân ra khỏi nhà nếu như chẳng có chuyện gì cần cấp bách. Thế nhưng trước cửa tòa đại sảnh tổng đàn kim Tiền bang" có một thiếu niên vận áo tơi đứng đội tuyết chấp nhận cái giá rét của trời đông, thỉnh thoảng y lại rùng mình khi có một ngọn gió lùa qua. Gã đại hán trong tổng đàn Kim Tiền bang bước ra, tiến thẳng đến trước mặt thiếu niên, gắt giọng nói:" Tiểu tử, bang chủ không tiếp ngươi, hãy đi đi".Gã đại hán vừa nói vừa nhét bạc vào tay thiếu niên. Nói tiếp:" Bang chủ bố thí cho ngươi một nén bạc đó." Nhìn nén bạc trên tay, đôi chân mày thiếu niên chau lại. Y nhìn gã đại hán từ tốn nói:" Đại ca, Trương Quảng không phải đến Kim Tiền bang đội tuyết chấp nhận cái giá rét buốt da, buốt thịt để cầu của bố thí một nén bạc." Mặt gã đại hán sa sầm. Y gắt giọng nói: " Trương tiểu tử. Thế mục đích của ngươi đến Kim Tiền bang là gì nào?" Điểm nụ cười giả lả, Trương Quảng ôn nhu nói:" Tiểu đệ đem đến cho Kim Tiền bang một báu vật vô giá." Báu vật đó là gì? Có bí ẩn nào đằng sau nó? Mời các bạn cùng đón đọc để biết thêm qua truyện Hoạt Sát.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:37
Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Gió lạnh như từng ngọn dao chém xuống. Vạn vật y hệt những con cá nằm trên thớt tuyết, chết lạnh cứng đơ. Ngàn dặm tuyết rơi, bầu trời như một biển muối mênh mông trắng xóa. Tuyết cứ tiếp tục rơi, gió lạnh không ngừng. Một cỗ xe ngựa vượt đường từ phương Bắc, bánh xe nghiến lên băng giá rào rào bắn văng từng loạt hoa tuyết rơi lỗ chỗ kín cả vệ đường. Tiếng xe khua, tiếng vó ngựa dù dập dồn, nhưng vẫn không lay động được khung cảnh rịch mịch tiêu sơ. Khung cảnh cũng đã trùm khăn xô tang tóc. Lý Tầm Hoan hắt hơi mấy liền mấy cái, hắn ngay chân và khẽ vặn mình.Ngồi trong xe, phủ rèm da báo tuy ấm áp dễ chịu, nhưng cuộc đời ngang trái dường như cứ đẩy con người vào cái cảnh mà chính lòng họ không muốn bao giờ. Lý Tầm Hoan chép miệng thở dài: "Con người sinh ra là đã đắm mình vào mâu thuẫn, bất cứ một ai cho dù không muốn cũng chẳng biết phải làm sao!:" Hắn cúi xuống góc thùng xe, lôi ra bầu rượu, mở nút, nheo mắt nhìn vào và vươn cổ nốc cạnh một hơi. Giọt rượu cuối cùng chạy vào cổ, Lý Tầm Hoan cúi đầu ho sặc sụa, tiếng ho kêu dài làm hắn phải gập mình. Tiếng ho sù sụ không ngừng làm cho da mặt trắng xanh vì khí trời lạnh lẽo đã phải đỏ dần. Hắn ho nổi cả gân cổ, ho như một chứng bệnh kinh niên. Lý Tầm Hoan chong bình rượu lên để xem còn giọt nào trong đó nữa không và rút ra một con dao mỏng như lá lúa, dùng mũi khắc lên bầu rượu.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Quách Đại Lộ. Không biết chắc lắm đó là biệt hiệu hay tên thật của hắn nhưng bằng vào ba tiếng đó, người ta liên tưởng ngay đến Quan Vân Trường, một nhân vật thời Tam Quốc vốn nổi danh về hành động đường đường chính chính: đi đại lộ, về đại lộ. Con người của Quách Đại Lộ quả rất xứng với cái tên của hắn, hành động và lối xử sự của hắn rất ư là "đại lộ" và do đó, nhiều khi nguời ta cảm thấy hắn... gàn gàn. Vương Động. Một cái tên rất động nhưng con người của hắn lại... bất động. Cái bất động của hắn khiến có kẻ nghĩ rằng hắn là con người lười biếng nhất thế gian.Con người của Quách Đại Lộ thường thường là rất nghèo. Thường thường nghèo, có nghĩa là không lúc nào người ta thấy hắn... dễ thở. Cái nghèo của hắn rất đặc biệt, cái nghèo vô tiền khoáng hậu nhưng đáng lý hắn không phải là kẻ nghèo. Không phải người nghèo là nói bằng một cách khác, chứ đáng lý mà nói thì hắn là con người rất có tiền. Sở dĩ hắn nghèo đến mức như thế là bởi có hai nguyên nhân, một là hắn gàn và hai là hắn lười. Hắn hơn người rất nhiều chuyện. Tỷ như cỡi ngựa, nhất là trị những con ngựa chứng. Thanh kiếm trên tay hắn có thể đâm thủng áo giáp sắt, có thể xuyên thủng một cách thật ngon vào một lớp chướng ngại vừa dày vừa dai như mây bện hoặc bông gòn.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Kim Dung | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Vút một tiếng, một mũi tên gắn lông chim được bắn lên từ phía sau hẻm núi phía Ðông, bay vùn vụt ngang bầu trời xuyên vào cổ con chim nhạn đang bay. Con chim bị trúng tên lộn mấy vòng trên không trung rồi rơi xuống mặt đất phủ tuyết. Cách khoảng mấy chục trượng về phía Tây, bốn kỵ mã giẫm trên tuyết trắng xoá,đang phi ngựa gấp. Nghe tiếng tên bắn, họ không hẹn nhau mà dừng ngựa.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Một tiếng hú dài rùng rợn từ trong độc cốc vọng tới khiến cho Triển Mộng Bạch giật mình, lẩm bẩm : "Ô! Hay đây là sào huyệt của Tình Nhân tiễn?" Bằng một khinh pháp ảo tuyệt, Triển Mộng Bạch phóng mình đi như một làn khói, đáp ngay ngoài cửa hang cốc, đưa mắt nhìn vào trong động. Triển Mộng Bạch chợt thất kinh thấy bốn vị lão tăng Thiếu Lâm Tự đang bị treo dộng đầu, mình mẩy đầy máu, đứng phía dưới là một lão quái nhân to lớn tay cầm thanh đoản kiếm chớp ngời, quát như hổ gầm :" Tiêu Vương Tôn, Ngọc Hư chân nhân đang trốn ở đâu, khai mau!"Một lão tăng phun ra vòi máu, thở hổn hển : "Không biết..." Quái nhân quát :"Giết tất cả!" Thanh đoản kiếm trong tay quái nhân chớp lên, chém phụt qua cổ vị lão tăng vừa đáp. Soảng! Ánh quang tắt phụt, thanh đoản kiếm rời khỏi tay quái nhân bay vút, va vào vách động, kêu lên một tiếng ghê hồn. Thì ra Triển Mộng Bạch vừa bắn mình vào, vỗ một chưởng cứu chiếc đầu của vị lão tăng. Trong giới giang hồ gió tanh mưa máu đầy hiểm ác luôn còn tồn tại đâu đấy một tấm chân tình...Mời các bạn cùng đón đọc những chuyển biến gay cấn tiếp theo của truyện Xuyên Tâm Lệnh (Tình Nhân Tiễn).
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Dịch Nhân Bắc | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Trước Cầu Phàm lâu, một thanh niên chắp tay đứng nhìn tấm bảng trên lâu, nhìn qua nhìn lại mày nhíu chặt, đột nhiên phi thân một cước đạp vỡ tấm bảng rồng bay phượng múa kia thành hai nửa, làm nó vỡ nát rơi trên mặt đất! Cầu Phàm? Thực đúng là chuyện cười trong thiên hạ! Có cái gì mà cầu chứ, cậu vốn chính là một người phàm! Giễu cợt cười vài tiếng chính mình khi đó trẻ người non dạ, thanh niên đá tấm bảng vỡ tung sang một bên, từ trong ngực lấy ra một quyển sách, tìm một chiếc ghế đá trong hoa viên ngồi xuống.Lật giở còn chưa đến hơn mười trang, liền nghe thấy hai tiếng “vút vút”, trong sân xuất hiện thêm hai bóng người. Thanh niên gấp sách lại, hì hì cười đứng dậy. “Các ngươi sao bây giờ mới tới? Ta đã ở đây đợi gần một tháng rồi!” “Đệ nói cái gì?!” Huynh đệ Yến gia hai miệng một lời, tức giận rống lên.Vỗ vỗ tay, thanh niên duỗi ngón tay cười, “Nè, đừng tức giận. Đúng rồi, các ngươi có phải đã treo thưởng trên giang hồ, chỉ cần có người có thể cung cấp tung tích của Viên Khuyết Thủy và mang y hoàn chỉnh không sứt mẻ gì tới trước mặt các ngươi, liền có thể nhận được mười vạn lượng bạch trắng, hơn nữa còn thêm một phần tiền lãi mỗi năm của Phi Ưng Xã và một thanh can tương bảo kiếm? Ừm… Những thứ này có phải đều là của ta rồi? Nhớ phải đưa tới cho ta, Khuyết Thủy hiện đang ở đây, tạ ơn hai vị huynh đài.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Ngư Nghiệt | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Từ trước đến nay, nàng mạnh mẽ, nàng kiêu ngạo, Long Tuyết Dao giờ phút này đã đội mũ phượng khăn quàng vai, lẳng lặng ngồi trong tẩm cung đợi phu quân của nàng đến vén khăn lên, hồng sa che khuất tầm mắt, bây giờ trong mắt nàng đâu đâu cũng là màu đỏ, ngồi trong phòng hoa chúc chờ đợi, nàng lại một lần nữa hồi tưởng lại lời nói của phụ hoàng.
29.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:12
Độc Cô Hồng | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Trong thành Dương Châu có một con sông và trên sông có một cây cầu nổi tiếng trong thiên hạ là Nhị Thập Tứ Kiều.Hai bên bờ sông, trà đình tửu quán, áo xanh quần đỏ, hương phấn dập dìu. Mỗi lúc chiều xuống đèn lồng thắp lên, suốt một vùng Nhị Thập Tứ Kiều trăng nước mê ly muôn ngàn ánh đèn lấp lánh chính là nơi náo nhiệt nhất ở Dương Châu, tiếng ca tiếng nhạc suốt đêm không nghỉ.Đó là nơi náo nhiệt nhất, phồn hoa nhất, nhưng... nơi đây cũng là nơi hỗn tạp nhất trong thành Dương Châu, cũng là nơi hỗn loạn, ô uế, dâm đãng, hạ lưu hạng nhất. Tóm lại tất cả những cái phồn hoa diễm lệ và tất cả mọi ô uế kinh tởm nhất trên đời đều có đủ. Bây giờ chính đang lúc thành Dương Châu sắp hoàng hôn. Tuy chưa đến giờ lên đèn nhưng cảnh vật đã đẹp một cách dễ say người. Nhị Thập Tứ Kiều người qua lại vãng lai đông đúc ồn ào, ngựa xe như nước áo quần như nêm. Thế nhưng ngay đầu cầu lại có một thiếu niên ngồi bệt duỗi chân dưới đất, y dựa nghiêng người vào một bên thành cầu, bất cứ ai đi qua cầu cũng đều bị y giơ tay ra như có ý xin tiền. Nếu y là một tên khất cái thì cũng chẳng có gì kỳ dị, nhưng đây lại không phải, y chỉ là một người điên!
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:09
Vô Danh | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Đó là một ngọn núi vô danh. Ngọn núi ấy cheo leo hiểm trở đứng sừng sững giữa trời, trông thật ghê rợn. Chỉ cần nhìn thoáng qua một lần du khách cũng không thể nào quên được suốt đời, gai ốc nổi lên cùng mình, chân đứng không vững. Ngọn núi vô danh đó không phải ở tại Trung Nguyên, mà ở mãi tận miền sơn lam chướng khí đầy những hùm beo rắn rết, thuộc đất Nam man. Hai tiếng “Nam man” vừa nói lên đã khiến mọi người phải ghê sợ ngọn núi vô danh kia lại là ngọn núi dữ tợn nhất trong các giải núi ở miền Nam xa xôi diệu vợi ấy.Đấy là một cái hang động vô danh!Cái động đó chỉ vừa đủ cho một người chui lọt, và cao đến ngang lưng người. Bên ngoài cửa động, các loại dây leo mọc che lấp cả lối đi. Không hiểu động ấy sâu tới mức độ nào? Đột nhiên một trận âm phong ghê rợn nổi lên, sức lạnh cắt da, cộng thêm cái mùi ẩm thấp của rêu mốc khiến người ngửi thấy cũng phải muốn nôn mửa. Mời các bạn hãy cùng tìm hiểu chuyện kỳ bí gì sẽ xảy ra tại đây qua truyện Đại Tình Hiệp.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:15
Trần Thanh Vân | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Người tráng sĩ mặc áo xanh gọi rượu và đồ nhắm rồi ngả mình sau lưng ghế, ngửa mặt nhìn trời. Ánh trăng chiếu vào gương mặt trắng hồng của chàng khiến vài người ngồi cạnh đấy khen thầm chàng đẹp trai. Mà chàng quả đẹp thật. Gương mặt chàng đều đặn trắng hồng, môi chàng đỏ thắm tươi như hoa, mắt chàng sáng, trán chàng cao, xem có vẻ thông minh tuyệt vời. Thoạt nhìn chàng người ta có cảm tưởng là một cô gái xinh đẹp. Nếu chàng đừng bịt khăn võ sinh, mang trường kiếm thì thiên hạ lầm tưởng chàng là gái ngay...Tuy lăn lộn khắp nước non, từng phen chạm trán với gần khắp anh hùng trong thiên hạ, nhưng hôm nay tráng sĩ phải hồi hộp vì sắc đẹp của ca nữ Tố Hoa. Chàng nghĩ thầm: “Nàng này tài ba diện mạo như thế đáng là một bậc hiếu phụ, cớ sao nàng phải ở nơi này, chắc nàng có điều gì bí ẩn. Ta phải khám phá ra đời tư của nàng để giúp nàng trở lại đường ngay sáng sủa mới hợp với lẽ đạo người”Một tác phẩm kiếm hiệp đặc sắc của tác giả truyện cổ trang khá nổi tiếng Trần Thanh Vân. Với những cảnh chiến đấu gay cấn và chuyện tình yêu nồng nàn giữa trai tài gái sắc sẽ khiến độc giả không thể bỏ qua.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:15
Vô Danh | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Một tác phẩm kiếm hiệp đặc sắc được viết dựa theo thế giới võ hiệp trong những tác phẩm của tác giả Kim Dung. Lúc ấy trong rừng có một tiếng cười nhạt vọng ra, tiếp theo đó có một cái bóng người phi tới nhanh như điện chớp. Chỉ thấy bóng người ấy chạy quanh một vòng, thế là những tiếng kêu la thảm khốc nổi lên. Giết xong mấy người đó, bóng đen ấy lại tới cạnh Kiếm Phi. Thằng nhỏ chưa kịp suy nghĩ đã thấy lưng tê tái, mắt tối sầm lại, ngã lăn ra đất tức thì.Trong lúc mơ mơ màng màng, y chỉ nghe thấy bên tai có tiếng gió kêu vù vù, hình như đằng vân giá vũ vậy, rồi dần dần cậu bé mê man, hình như bất tỉnh hẳn. Trên đỉnh đồi cao vút có hai bóng người đứng đó. Một lão nhân râu tóc bạc phơ và một gã thiếu niên cực kỳ tuấn tú. Chẳng hiểu họ xuất hiện từ bao giờ. Chợt lão nhân cất giọng trầm buồn :- Kiếm Phi! Mười năm qua con luyện võ công, giờ đã lớn khôn rồi, hôm nay là ngày con dấn thân ra giang hồ tìm thù rửa hận và lai lịch của con, bản sư môn chúc con chóng đạt thành sứ mạng.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:20
Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Trung Nguyên đại hiệp Đoàn Phi Hùng sai con trai là Đoàn Ngọc mang thanh bảo đao gia truyền Bích Ngọc Thất Tinh đao đến chúc thọ bằng hữu Châu nhị gia ở Giang Nam, đồng thời cầu hôn với con gái lão.Thứ nhất, không được kiếm chuyện phá phách, hay xen vào chuyện người khác. Thứ hai, không được tùy tiện kết bạn với người lạ. Thứ ba, không được cờ bạc với người lạ. Thứ tư, không được gây thù oán với nhà sư, đạo sĩ, ăn mày. Thứ năm, tiền bạc không được để ra ngoài. Thứ sáu, không được tin lời người ta đồn đãi. Thứ bảy, cũng là điều trọng yếu nhất, là không được qua lại với đàn bà không quen biết.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:21
Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Loại vũ khí thứ bảy là gì? Không có! Nhưng phải chăng không có vũ khí tức là có vũ khí, có vũ khí tức là không có vũ khí? "Hôm nay cũng không thể nói là một ngày đặc biệt lắm. Nhưng lại là một ngày may mắn đối với Tiểu Mã. Ít nhất là một ngày may mắn trong vòng ba tháng nay. Bởi vì hôm nay y chỉ đánh nhau có ba lần. Chỉ dính có một nhát đao. Không những vậy, đến bây giờ còn chưa uống say."
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:23
Vô Danh | Kiếm hiệp | Hoàn thành
"Như lai thần chưởng" là môn tuyệt học võ công chấn danh thiên hạ, truyền nhân đầu tiên của như lai thần chưởng chưởng pháp là Tà Thần - Vạn Bí Tà, ông ta dựa vào môn chưởng pháp tuyệt thế này cùng với 5 võ lâm cao thủ khác nữa, võ công có thể nói là đệ nhất thiên hạ lúc đó, người ta thường xưng là "Nhất tà - song phi - Tam tuyệt chưởng".
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:31
Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Rồi mười năm sau... Bao nhiêu là vật đổi sao dời, bao nhiêu là biến thiên dâu bể... Bao nhiêu là dĩ vãng trôi dần theo ký ức lãng quên... Nhưng tình yêu vẫn cứ là một vết loang không đậm cũng chẳng nhạt mà thời gian không làm sao gột rửa, mà mưa gió cuộc đời không thể xóa nhòa. Lý Tầm Hoan đã tìm quên vết thương đó trong men rượu nồng, trong những bóng dáng giai nhân, nhưng rượu nồng chỉ đốt cháy hai buồng phổi, hủy diệt đi xác thân, và cuối cùng cũng mang theo vết thương ray rứt vào lòng đất lạnh. Bây giờ bên kia bờ thế giới, chẳng hiểu chàng đã quên được hay là chưa?Tiểu Phi ngồi nghiêng dựa lên mạn thuyền nhớ lại người bạn cũ, chàng không khỏi ngậm ngùi thở dài... Chính chàng cũng mang phải vết thương ấy và chàng cũng đã tìm lãng quên bằng cách theo Lý Tầm Hoan ngao du khắp sơn cùng thủy tận, khắp thắng cảnh danh sơn. Đây là một trong những tuyệt phẩm kiếm hiệp của Cổ Long được giới độc giả công nhận. Truyện kể về thế giới giang hồ kiếm hiệp với những nhân vật như Tiểu Lý Phi Đao Lý Tầm Hoan, Sở Lưu Hương,... Mời các bạn cùng đón đọc truyện Long Hổ Phong Vân.
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:45
Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Chàng, tiểu Hầu gia của triều Minh, chấp chưởng Ngân Bài Lệnh, uy trấn bốn phương. Nàng, Thất Cách Cách của Mãn Châu, đứng đầu đội quân tiềm nhập Trung Nguyên. Nàng, quận chúa Lý Quỳnh, em gái Lý Tự Thành, trong tay nắm một đoàn quân thiện chiến, cướp thành đoạt lũy. Ba con người, ba chiến tuyến. Ðịnh mệnh an bày họ sinh ra đã là tử đối đầu của nhau. Mối tình ngang trái giữa họ sẽ đi về đâu giữa khói lửa binh đao?Những nàng con gái trung trinh tiết liệt. Những chàng trí dũng song toàn. Liệu họ có vãn hồi được cục diện, giữ vững giang sơn nhà Chu hay không?Cô Gái Mãn Châu là 1 tác phẩm lớn của tác giả Độc Cô Hồng viết về cuộc tranh giành của nhân dân Trung Quốc trong thời kỳ đói khổ. Xuyên suốt truyện là cuộc chiến đấu cả về võ thuật lẫn đấu trí...và những cuộc tình lãng mạng dang dở. Mời các bạn cùng đón đọc những tình tiết hấp dẫn và gay cấn này qua truyện Cô Gái Mãn Châu của tác giả Cổ Long. Và bây giờ chúng ta cùng đọc truyện nào.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50
Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Hai năm nay Phong tứ nương vẫn chưa ngược đãi với mình. Nàng vẫn còn cưỡi ngựa thật nhanh, trèo núi thật cao, ăn thức ăn thật cay, uống rượu thật mạnh, đùa với đao thật bén, giết những người thật hung dữ! Nàng vẫn còn hưởng thụ tối đa cuộc đời. Chỉ tiếc là, dù có hưởng thụ cách nào, nàng cũng không đuổi đi được cái tịch mịch trong lòng, cái tịch mịch đã ăn sâu vào cốt tủy, như con mọt trong cột gỗ, đã ăn mòn đi hết cả con người nàng. Trừ cái tịch mịch ra, còn có nỗi mong nhớ đến chết người. Nhớ tuổi thanh xuân, nhớ chuyện đã qua, mà chuyện nào cũng dính líu đến một người. Dù cho nàng không muốn thừa nhận, nhưng trên đời này vĩnh viễn chẳng ai có thể thay thế bóng hình người ấy trong tâm khảm của nàng.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:52
Kim Dung | Kiếm hiệp | Hoàn thành
"Nếu như ngươi yêu thương say đắm một người, người đó lại yêu thương say đắm một người khác, thì phải thế nào?" Tình yêu không thể cưỡng cầu được… Trên sa mạc đất Hồi Cương có một đôi vợ chồng người Hán ngã xuống đúng như câu "Uyên Ương Đồng Mệnh" khi bị Lã Lương tam kiệt truy sát vì một tấm bản đồ là "Cao Xương Mê Cung". Đứa con gái nhỏ của hai người là Lý Văn Tú được con bạch mã đưa tới bộ tộc Cáp Tát Khắc và được một lão nhân họ Kế cứu sống. Cũng tại bộ tộc này Lý Văn Tú đã vướng vào một mối tình tay ba, vậy nàng ta đã xử sự như thế nào? Sư phụ nàng là người Hán hay người của bộ tộc Cáp Tát Khắc, Lão Kế đích thực là ai? Kho báu của Cao Xương có gì mà khiến cho nhiều người đổ máu?Qua bộ "Bạch Mã Khiếu Tây Phong" mọi người sẽ được theo dõi diễn biến tâm trạng của một kẻ khi yêu, đồng thời cũng thấy được tấm lòng chân thực, chất phác của những con người nơi sa mạc…Mời các bạn quý độc giả cùng khám phá.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Tây Tây Đặc | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mỗi Ngày Không Đến Mấy Phát Cúc Hoa Liền Ngứa của tác giả Tây Tây Đặc. Hoa Tiểu Mạc là một trạch nam, là một diao ti*, ở nội thành thuê một cái cửa hàng mặt tiền chuyên môn bán sách, bạn bè của hắn đều biết nơi đó có hàng trân tàng, tiểu hoàng thư* các loại đều có.[diao ti: chỉ những người ở tận cùng đáy xã hội, sinh ra không có gì đặc biệt, gia cảnh nghèo khó, thường thì họ luôn bị những người thuộc tầng lớp thượng lưu kinh bỉ | tiểu hoàng thư: sách khiêu ***]Nhưng Hoa Tiểu Mạc cũng là một người có nguyên tắc, những sách đó nếu như không phải là người quen hắn tuyệt đối không lộ ra nửa chữ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Trứng Gà Đường Đỏ hay Cửa Ngày Càng Nhỏ của cùng tác giả.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:50