Tuyết Lạc Thính Phong | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày Cảnh Dật từ Tô Châu trở về, Kiều Sơ Huân đến chỗ Minh đại phu chẩn bệnh, được chứng thực đã có thai ba tháng. Thật ra thì với tính tình tỉ mỉ cẩn thận của Kiều Sơ Huân đáng lẽ đã nên phát hiện ra chuyện này từ sớm. Chuyện là cái thai này rất yên ổn, không hề có triệu chứng gì, mãi tới lúc được năm tháng mà bụng cũng chỉ hơi lớn hơn một chút, cho nên lúc được chẩn đoán là mang thai, không chỉ Kiều Sơ Huân giật mình mà ngay cả Cảnh Dật cũng mặt trắng bệch ra.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tuyết Linh Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Hai năm sau. "Điềm Điềm, chậm thôi con" Sở Tâm Nhi đi theo con gái dịu dàng nhắc nhở, cô nhìn thấy con gái hoạt bát chạy nhảy liền cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Điềm Điềm chạy theo chú mèo con thích chí cười tít mắt, trên người mặc chiếc váy công chúa màu hồng mái tóc được kẹp một cái nơ màu đỏ vô cùng xinh đẹp. Cô bé chu môi làm trò khiến Sở Tâm Nhi bật cười. "Mẹ...mẹ ôm ôm..." Điềm Điềm dang hai tay trắng nõn mũm mĩm về phía Sở Tâm Nhi ngọt ngào nói. Sở Tâm Nhi đi tới bế con gái lên đi vào bếp "Điềm Điềm, rửa tay đi con". Ngay lập tức hai cánh tay xinh xắn của Điềm Điềm đưa ra trước vòi nước rất thuần thục rửa tay sạch sẽ. Sở Tâm Nhi thấy con gái làm tốt liền hôn lên má Điềm Điềm khen ngợi."Điềm Điềm nhà ta giỏi quá". Bà Hạ và Nhược Lan từ trên gác đi xuống thấy Điềm Điềm ngồi ngay ngắn trên bàn ăn liền cười nói "Hôm nay Điềm Điềm lại chờ bà nội với bà ngoại rồi, thật xin lỗi con nha". "Không sao đâu...bà...nội...bà ngoại"Giọng nói ngọng nghịu pha lẫn sự non nớt của Điềm Điềm vang lên khiến hai người bật cười thành tiếng. Mọi người chuẩn bị ăn cơm thì cũng là lúc Hạ Minh từ công ty trở về, anh thay dép đi vào trong chào mẹ rồi nhìn sang con gái yêu tươi cười "Điềm Điềm, xem bố mua gì cho con này". Điềm Điềm tụt xuống khỏi ghế chạy tới chỗ anh liền thích thú vỗ tay "A...bố mua búp bê công chúa...yêu bố..."
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi tiệm bánh mì của Trương Kỳ Kỳ khai trương, buôn bán càng ngày càng tốt, cô mỗi ngày đi sớm về trễ, thường thường về đến nhà liền mệt mỏi không muốn động đậy. Nhưng sự nhẫn nại của Trương Kỳ Kỳ rất mạnh, dù cho cực kỳ mệt mỏi, cô vẫn an bài thỏa đáng việc nhà và buôn bán, nhưng sắc mặt càng ngày càng kém, hơn nữa gầy không ít. Bản thân cô còn chưa nói mệt mỏi, Tô Khả trước hết chịu không được một mặt tanh rất đau lòng Trương Kỳ Kỳ, một mặt khác Trương Kỳ Kỳ vốn chê phương diện kia của anh yêu cầu quá mãnh liệt, hiện tại một khi bận rộn liền càng không muốn phản ứng đến anh, Tô Khả lại cảm giác mình đều có cái loại cảm giác oán nam này rồi.Tô Khả sợ tự mình trực tiếp nói chuyện này với Trương Kỳ Kỳ cô sẽ bắn ngược lại, trái lại không tiện, liền muốn xuất ra một sách lược vẹn toàn, hơn nữa bắt đầu lặng lẽ áp dụng. Anh làm việc và nghỉ ngơi nhất định có quy luật, buổi sáng 60 rời giường tập thể hình, 70 tắm xong đưa Trương Kỳ Kỳ đi tiệm bánh mì, sau đó về nhà ăn điểm tâm, 80 lái xe ra ngoài đi làm, giữa trưa ở công ty đợi Trương Kỳ Kỳ đưa cơm hai người cùng nhau ăn, năm giờ chiều tan tầm trực tiếp về nhà, 70 đi ra cửa đón Trương Kỳ Kỳ, sau đó liền ở trong nhà không ra khỏi cửa.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tử Thiếu Ngôn | Ngôn tình | Hoàn thành
La Xán Xán vội vàng nắm đồ vật trong tay, vẫn không chịu quay đầu lại, cười chế nhạo: ”Cậu gặp được tình yêu? Là thật hay là giả vậy?” Vưu Châu Châu rất xinh đẹp, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể làm tất cả đám đàn ông say mê. Người thích cô nhiều vô số. Chính bản thân Vưu Châu Châu cũng đã nói chuyện yêu đương hai lần, nhưng La Xán Xán biết trong lòng cô vẫn luôn nhớ mãi về mối tình đầu, không phải là qua hai lần yêu đương sẽ vô tật mà chấm dứt được. Bây giờ, nghe khi nói cô đã gặp được tình yêu mới, La Xán Xán tự nhiên không được tin cho lắm.“Đương nhiên là thật rồi.” Vưu Châu Châu vẫn miễn cưỡng nhắm mắt lại, nhớ tới tình cảnh gặp người đàn ông kia ở Rome. Nửa đêm hôm đó, cô đói bụng, khách sạn cung cấp một ngày ba bữa cũng đã sớm kết thúc, nên đành phải đi ra ngoài để tìm gì đó ăn. Bên ngoài vẫn đổ mưa liên tục, nước đọng vẫn còn rải rác khắp nơi, vì băng nhanh qua đường nên cô đã ngã một phát. Bỗng nhiên lúc đó có chiếc xe từ đâu lái tới, thấy có người ngã liền nhấn kèn thúc giục, nhưng chân cô lại đang đau, vì thế nên không đứng dậy được. Cửa xe mở ra, một người đàn ông từ trong bước xuống, mặt lạnh cau mày, dùng tiếng anh hỏi cô có xảy ra chuyện gì không.
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Ngưng Lũng | Ngôn tình | Hoàn thành
Khi điện thoại reo, Lục Yên đang ngâm mình trong phòng tắm. Ngày hôm nay tan ca trễ, về đến nhà đã gần mười giờ, vừa mệt vừa buồn ngủ, trong đầu chỉ lăm lăm một thứ: chính là chiếc giường. Về nhà, cô đi thẳng vào phòng tắm, nhanh nhanh chóng chóng tắm cho xong rồi leo lên giường ngủ.Điện thoại di động đặt ở trên giường chỉ cách cửa phòng tắm một khoảng ngắn, nhưng vì cách lớp cửa dày nên nhất thời cản trở mọi âm thanh. Tiếng chuông liên tiếp reo lên nhiều lần mới có thể xuyên qua vật cản truyền đến tai Lục Yên.Một cuộc gọi sau mười giờ cảm giác thế nào nhỉ... Không có ai rõ hơn Lục Yên, cô hoảng hốt, không màng đến đầu đầy bọt xà phòng vơ vội chiếc khăn tắm quấn vào người, lao ra ngoài nhận điện. Chưa kịp chạy đến giường, tiếng chuông liền tắt mất. Cô lấy khăn dụi mắt, cầm điện thoại, mở khóa màn hình.Trên màn hình là một dãy số xa lạ, không phải số máy bàn của Khoa, cũng không phải là số điện thoại của đồng nghiệp đang trong ca trực, lại ngắt đúng lúc đã chỉ rõ chắc chắn là một tên lừa đảo. Đùa gì chứ... Lục Yên tiện tay cho số này vào blacklist, rồi vứt điện thoại trên giường. Tối hôm qua cũng vậy, gần mười một giờ, khi cô đang chuẩn bị ngủ đột nhiên có điện thoại gọi đến. Cô còn tưởng rằng bên khoa có việc gấp tìm, vội vàng nhận điện, vậy mà chưa chờ cô lên tiếng đã ngắt máy. Đêm nay cũng như vậy. Cô thầm rủa tên lừa đảo, sau đó quay trở lại nhà tắm.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Phù Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Trâu Nhạn giật mình, chần chừ ngồi dậy, hít thở sâu ba lần xốc lại tinh thần rồi mới ra mở cửa. Ngoài cửa là một đại ca tầm ba mươi mặc đạo bào màu xanh tro, tuấn tú xuất trần, hắn mỉm cười nói với nàng: "Liêu sư muội, sư phụ gọi muội đến Trúc Khúc U phố." Trân Nhạn: Liêu sư muội? Sư phụ? Trúc Khúc U phố? Cái gì thế này, nếu nàng xuyên không thật, vì sao không có trí nhớ đính kèm, vì sao không có hướng dẫn tân thủ hả hả? Ặc! Muốn chết! "Ừm... Sư huynh ạ?" Trâu Nhạn hỏi dò.Đại huynh vô cùng hiền hòa nói: "Sư muội khẩn trương hả? Đừng sợ, sư phụ chỉ muốn dặn dò muội một vài lời thôi, đến nhanh nhé." hắn nói xong rồi chuẩn bị cáo từ, Trâu Nhạn vội vàng gọi với lại. Đại huynh thắc mắc quay đầu lại, Trâu Nhạn kiên trì hỏi: "Sư huynh có thể dẫn muội qua đó được không?" Ngay cả bản đồ cũng không có, không có người dẫn đường thì nàng đến đó kiểu gì?! Đại huynh cũng không lấy làm lạ, tốt bụng dẫn đường cho nàng. "Liêu sư muội, muội đừng lo lắng quá, Thanh Cốc Thiên chúng ta cũng không như mấy nơi khác, không cần để tâm mấy cái này." Trâu Nhạn ra vẻ lắng nghe đi đằng sau, thỉnh thoảng gật đầu hưởng ứng, thật ra trong lòng đầy nghi vấn. Đờ mờ cái gì đây, chẳng hiểu gì cả!
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tiểu Trân Bảo | Ngôn tình | Hoàn thành
Cha đi Canada một tuần lễ để tham dự cuộc họp lớn. Một mình cậu ở nhà thật buồn, hiếm khi cô Shella đến chơi, Phi Vũ vô cùng vui mừng nhào vào lòng Shella. Có điều hình như mẹ cậu không thích dì nuôi hay sao ý, cứ hậm hực ngồi một bên. "Nhóc con, lại đi sai rồi."- Shella nhìn bàn cơ vua rồi gõ nhẹ đầu cậu. Phi Vũ cẩn trọng nhìn Gia Nghi đang ngồi một bên rồi lấy hết can đảm hỏi: "Mẹ, sao mẹ không vui vậy?" Gia Nghi liếc Shella một cái, không nói gì, có điều con trai cô cũng rất tinh mắt, hiểu được ý cô, liền nói: "Dì Shella rất tốt mà, dì thương Phi Vũ, lại còn tốt với Phi Vũ nữa, sao mẹ lại không thích dì vậy?""Con trai, con phải biết trên đời có những người chỉ cần họ nói chuyện thôi cũng làm mình lên tăng xông muốn đứng xa ba ngàn mét."- Gia Nghi nhìn Phi Vũ nhưng lời nói đậm mùi thuốc súng chĩa về phía người ngồi bên kia. Shella kéo Phi Vũ về lại bên chỗ mình, lườm cô một cái: "Phi Vũ, khi con không thích một người thì chỉ cần người đó thở thôi con cũng thấy tốn không khí." "Nè cô..."- Gia Nghi tức giận định mắng nhưng có con trai ở đây nên phải giữ hình tượng của một người mẹ mà anh hay nói, kìm xuống cơn giận.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Trương Tiểu Nhàn | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa đông ở Luân Đôn lạnh thấu xương và u ám. Hình Lộ nhớ lần đầu tiên cô đến đây vào năm chín tuổi, bố cô đã nói cho cô biết: “Con sẽ yêu Luân Đôn, nhưng con sẽ hận thời tiết ở đó.” Lúc đó, tại sao cô lại không tin cơ chứ? Cô đã từng cho rằng, khi cô có thật nhiều thật nhiều tiền, cô sẽ trở nên rất vui vẻ, tất cả những gì cô đã từng khát vọng, bây giờ cô đều có thể có được.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nhiếp Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà Đình không còn nữa, khoảnh khắc bàn tay bà không còn nắm lấy tay cô, Tô Tịnh An giống như đứa trẻ mười bảy năm về trước khóc nấc lên, Tô Tịnh An khó thở gọi tên bà, lần đầu tiên cô nói nhiều như thế, nhưng là không có ai đáp lại lời cô nói hết. Thím Âu kìm nước mắt kéo cô sang một bên, đau lòng lau nước mắt. Thím nhớ đến Tiểu Tô Tô, sáng sớm nay đột nhiên gọi tên bà Đình, thím còn vui vẻ dẫn cô đến bệnh viện thăm bà, lại không ngờ bệnh tình bà lại chuyển hướng xấu, bà chỉ kịp nói vài lời căn dặn, cũng may trước khi nhắm mắt bà có thể nghe thấy Tiểu Tô Tô nói chuyện lần cuối.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lâm Phượng Lam Vi | Ngôn tình | Hoàn thành
“Ngươi là Edward, lại không phải Edward, khác nhau là ngươi gặp vị tiểu thư Khải Phổ Lao Đặc, mà Edward của chúng ta thì không có.”Carlisle tổng kết nói. “Nếu ta nhớ không lầm, vị tiểu thư Swan này cũng nhận thức Lusena.” Edward đem tầm mắt đầu hướng người vẫn luôn khẩn trương, Bella. “Ta……” Bella không biết nên giải thích như thế nào, cô mê mang, này rốt cuộc là mộng, hay là chân thật? Đúng lúc này,Jacob mang theo Reneesme trở lại. “Hắc, các ngươi như thế nào lại nghiêm túc như vậy? Úc, ai vậy? Không đúng, Edward, ngươi phản bội Bella?”Jacob lập tức phát hiện vấn đề, Edward rõ ràng ở trước mặt mình đã hứa, như thế nào lại có thể vứt bỏ Bella?
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ nhỏ thân thể Khương Linh Lung đã không tốt, thời điểm phụ mẫu còn sống còn quản nàng, không cho ra cửa chơi, đặc biệt là mùa đông, cửa phòng cũng không cho ra, bởi vì mỗi lần trúng gió, nàng sẽ bị bệnh nặng. Khi còn nhỏ bị quản vô cùng chặt, mỗi ngày mở mắt ra nhìn đâu cũng chỉ thấy bốn bức tường, vậy nên nàng luôn khao khát có được tự do. Sau này, phụ thân mẫu thân lần lượt tạ thế, Tôn ma ma thay thế họ chiếu cố nàng. Vốn tưởng nếu Tôn ma ma quản thì sẽ dễ thở hơn chút, nào biết Tôn ma ma còn lợi hại hơn cả mẫu thân, không chỉ ngày mưa gió không cho ra cửa, ngay cả trời nắng cũng không cho ra. Tôn ma ma sẽ nói: "Tiểu thư trời sinh băng cơ ngọc cốt [1], đừng ra nắng, sẽ khiến làn da đen đi." Hôm qua Tôn ma ma có chút việc, bên ngoài tuyết rơi lớn, không lâu sau, tuyết đã kết một tầng dày trên mặt đất. Khương Linh Lung đứng xem bên cạnh cửa sổ. Trên mặt đất, trên nóc nhà, trên nhánh cây, tất cả đều là tuyết trắng, trong mắt chỉ toàn màu trắng, đẹp tới mức lòng chỉ muốn hướng ra ngoài. Khương Linh Lung thừa dịp Tôn ma ma không có ở đây, chạy ra khỏi viện nghịch tuyết. Mai Hương cũng khuyên nàng, nhưng không lay chuyển được, sau đó còn cùng nàng chơi ném tuyết. Khương Linh Lung vốn định chơi một lát liền vào nhà, nhưng nàng rất vui, còn ở trên nền tuyết lăn lộn. Kết quả vui quá hóa buồn, buổi tối liền phát sốt.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tê Nha | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nữ Phụ Độc Ác Yêu Tiền Như Mạng của tác giả Tê Nha. Tôi là một nữ phụ trong tiểu thuyết ngôn tình đoàn sủng, ngọt ngào trong đó, là một công cụ hình người để tô điểm cho nữ chính, nổi bật nữ chính.Chồng tôi là nam phụ si tình, một lòng một dạ vì nữ chính, lặng lẽ yêu và bảo hộ cô ấyEm chồng tôi là bạn trai cũ cặn bã của nữ chính.Anh chồng tôi là nam chính tổng tài bá đạo đỉnh cấp.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Đối Mặt - Asisu hay Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Ô Thiến | Ngôn tình | Hoàn thành
Đời người con gái có rất nhiều rủi ro nếu lấy đúng người thì hạnh phúc còn lấy sai người thì bất hạnh. Cũng giống như trong suy nghĩ của Tô Diệp cảm thấy về việc đi xem mắt thật ra giống như đứng đợi xe buýt vậy. Người cô đợi thì trì trệ không thấy, người cô không muốn chờ thì đến liên tục. Vất vả lắm chờ được một người, tốn hết sức của chín trâu hai hổ để chen lấn, thì bỗng phát hiện hóa ra đây chỉ là xe buýt đưa đón. Tô Diệp băn khoăn, rốt cuộc mình cần phải đi bao nhiêu lần nữa mới có thể được gả đây, 36 lần hay 63 lần?Chuyện như vậy nhiều vô số kể, thẳng đến khi năm nhất tiểu học, Tống gia chuyển nhà đi, Tô Diệp mới được giải thoát. Không bao lâu, Tô gia cũng rời tứ hợp viện, hai nhà tuy thỉnh thoảng vẫn qua lại với nhau, nhưng hầu như bọn họ đều phải đi học, lại không học cùng trường, cơ hội gặp mặt cũng ít. Đôi khi nghe được chuyện từ cha mẹ biết, Tống Minh Viễn vẫn khó trị, thành tích học tập không tốt, miễn cưỡng lên cấp ba, sau đó thi trường quân đội, sau khi tốt nghiệp được phân vào bộ đội, không nghĩ tới bây giờ cũng đang ở Bắc Kinh, lại còn mở một công ty!
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mộng Yểm | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng sinh ra trong cung cấm, mang dòng máu cao quý của vua cha, dù rằng tư tưởng đời xưa là trọng nam khinh nữ nhưng với thân phận của nàng, ngày tháng trôi qua ít nhất cũng không đến mức khổ sở. Vậy mà dù cơm ăn áo mặc không phải lo, hằng ngày nàng vẫn phải nhận sự công kích về tinh thần ngày này qua tháng khác. Mẹ của nàng chỉ là một tiệp dư nho nhỏ, đáng lí ra vòng tranh đấu quyền lực sớm đã chẳng đến lượt bà, hơn nữa thánh thượng lại không đem lòng sủng ái, sinh ra chỉ được một nàng công chúa nho nhỏ, nếu như không có tai biến xảy ra thì bà có thể an ổn bình yên trôi qua ngày, đợi đến khi nàng được gả ra ngoài, cùng phu quân của mình một đời hạnh phúc. Thế nhưng mà đã là số mệnh thì chẳng thể tránh được, dù rằng hoàng thượng đã lâu rất lâu chưa từng bước chân vào tẩm cung của mẹ nàng, vậy mà vẫn có thể treo lên đầu bà bốn chữ làm loạn hậu cung để dồn người phụ nữ ấy vào đường chết. Nàng là công chúa, nhưng vốn dĩ yếu đuối nhu nhược, trong giờ phút này cũng phải trở nên cứng rắn, cố gắng lôi kéo lại một tia hy vọng sống cho người mà mình thương nhất. Ngờ đâu thoát được hang hùm lại vào miệng cọp, tự thân nàng khiến cho mình rơi vào cảnh bị người ta lợi dụng, biến thánh quân cờ. Chỉ là quân cờ là nàng, vì sao trái tim lại vì người ta mà thổn thức.
28.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Xuyên Lan | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Tới Là Để Ôm Anh của tác giả Xuyên Lan. Người này vốn là người thừa kế Tần thị, ai cũng nói anh ta độc ác vô cùng, táo bạo nham hiểm, một người thanh niên vốn nên nhiệt huyết, phấn chấn lại bị bị thương nặng sau một sự cố, thế nên ngày càng biến thái, hung ác hơn, không ai dám lại gần.Vân Chức vì báo ơn, chỉ có thể cổ vũ bản thân, gom góp dũng khí, xuất hiện trước mặt anh.Lần đầu gặp mặt, Tần Nghiên Bắc ngồi trong bóng tối u ám, thân hình thon dài mảnh khảnh, màu da tái nhợt, đường cong sườn mặt như họa, hai mắt tối đen lạnh băng nguy hiểm.Đây chính là vẻ đẹp mỹ mạo tiêu chuẩn của boss phản diện.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Khanh Khanh Của Tôi hay Yêu Quái Nhỏ của cùng tác giả.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Phỉ Phỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Để hiểu cách xài một món đồ vật ta cần có sổ hướng dẫn, để hiểu một người ta cần phải có thời gian. Chung quy cả hai thứ đều cần thời gian nhưng con người thì hao cả tâm lẫn sức, huống hồ gì có người bỏ cả đời cũng chẳng thể hiểu nổi một người mà. Trong câu chuyện này chính là cặp đôi oan gia luôn tạo cho nhau những oan nghiệp hài hước, nhưng lại không nói mà rằng, lòng cũng hướng về người kia không hay biết.Câu chuyện nói đến vị Đằng công tử, một kẻ chỉ biết tự cao tự đại, tưởng mình đẹp trai giàu có thì nàng sẽ để mắt đến sao? Xin thưa, nàng chính là không thèm buồn liếc mắt huống hồ gì là để ý. Không những vậy hắn còn sỉ nhục nàng, ném tranh cuộn được họa chân dung nàng xuống đất, đó là hành vi vô cùng thô lỗ. Mặc hắn hoàn mỹ đến cỡ nào, là mẫu hình tình nhân lý tưởng của bao nhiêu cô nương nàng chính là không cần biết. Chẳng may tên nào đó nói với cha nàng hắn rất giàu, nên liền bán con gái mình ngay, nhưng là thật xui cho hắn để lấy nàng ba hồn bảy vía cũng chẳng còn.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Tùy Phong Thanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Lăng Ngạo Tuyết nàng bởi vì vẻ ngoài quá mức xuất sắc vậy nên cực kì hay bị các nam sinh bám dính lấy, hàng ngày không biết bao nhiêu người cứ thế lũ lượt tiến lên muốn làm thân, thực khiến nàng rất bất đắc dĩ. Riêng việc xử lý đám người đó cũng đã mất bao nhiêu thời gian của nàng, cũng may rằng càng ngày số người lẽo đẽo đi theo phía sau Tuyết cô nương của chúng ta càng ngày càng ít. Lý do hả, không phải độ hot của nàng đang giảm, mà là vì đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, Lăng Ngạo Tuyết nhìn thì có vẻ mảnh mai yểu điệu, nhưng thực chất chính là một người rất bạo lực, làm cho nàng cảm thấy phiền toái chỉ có nước bị đánh thành đầu heo, thế nên số các nam sinh mạnh mẽ muốn dán lấy cũng ít đi trông thấy. Nàng là tiểu công chúa của tập đoàn Lăng thị, lại còn là người thừa kế duy nhất, vậy nên trách nghiệm trên vai rất lớn, mặc dù cuộc sống sung túc đủ đầy như bây giờ sẽ khiến rất nhiều người hâm mộ, chỉ là nàng lại không mong muốn điều ấy, thứ mà nàng cần, chỉ đơn giản là sự tự do tự tại mà thôi. Vô tình một ngày nàng xuyên qua về thế giới cổ đại, ở nơi này nàng mang một thân phận khác, không phải là cô nàng Ngạo Tuyết được nam sinh theo đuổi hàng đàn, mà là một tiểu cung phi địa vị thấp kém của hoàng đế. Vậy mà chẳng thể ngờ rằng, tiểu cung phi ngày đó lại được hoàng đế ân sủng, rồi tiếp theo hàng loạt những người đòi sống đòi chết bám lấy nàng xuất hiện. Chẳng biết nên gọi đây là phúc đức hay bất hạnh của nàng đây.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Hắc Dương Vu Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mùa Hoa Rơi Lại Gặp Chàng của tác giả Hắc Dương Vu Hà. Ta là một tiểu công chúa không được sủng ái trong cung, phụ hoàng đem ta đi hòa thân, gả cho một lão hoàng đế 60 tuổi bên nước láng giềng.Còn chưa kịp lên đường, cái người thiếu niên bị phụ hoàng kiêng kị mà bắt xét nhà, lưu đày liền mang binh đánh vào.Trong một đêm, vong quốc diệt thành.Ta tìm một cỗ thi thể, giấu tấm ngọc bài chứng minh thân phận của ta vào. Thả một mồi lửa, chính mình trốn thoát.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm những truyện ngôn tình khác như: Cọ Xát hay Vợ Hạn 1 Năm: Ông Xã Tổng Tài Muốn Gia Hạn.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Đằng Bình | Ngôn tình | Hoàn thành
Lâm Tịnh Minh xinh đẹp, tự tin, tài năng và tỏa sáng rực rỡ đã phải lòng một cậu trai kỳ lạ như thế vào những năm tháng đại học tràn trề sức xuân tươi đẹp của mình. Tịnh Minh là một nữ sinh viên ưu tú luôn giành hạng nhất nhì trong các kỳ thi. Tịnh Minh là một cây bút viết truyện kiếm hiệp online nổi tiếng nhiều fan. Tịnh Minh là một hot girl chưa một mảnh tình vắt vai. Tịnh Minh là một cô nàng tự tin, kiêu ngạo, hoạt bát dám thể hiện cái tôi của mình mà không kiêng dè rèm pha. Tịnh Minh cũng là một cô nàng bao dung, độ lượng khi không phán xét những kẻ ác ý với mình.Thế rồi, một nữ sinh trong sáng rực rỡ như cô đã lần đầu tiên để ý cậu bạn nhóm trưởng ban nhạc đầy bí ẩn, để ý bởi vì cậu ấy quá bí ẩn, thậm chí để ý trước cả khi biết mặt cậu chỉ vì cảm giác, cậu trai ấy chắc hẳn có cả một tuyển tập chuyện xưa phủ đầy bụi đằng sau mình. Cậu ấy chẳng phải người đẹp nhất, không có đường nét hoàn hảo đẹp đẽ như Thư Yển, không có dáng vẻ bụi đời tuấn tú như Khải Ngai, chỉ đơn giản là một chàng trai có đôi mắt thật đen, thật to và một dáng vẻ u buồn, cao quý, Lận Lâm.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30
Tuyên Trúc | Ngôn tình | Hoàn thành
Ở mỗi chiến trường luôn có tướng quân dẫn dắt, tướng quân như một tường thành vững chắc để giữ vững tinh thần của binh lính. Có người bảo vị tướng luôn cô độc trên chiến mã của mình, cũng có người bảo tướng quân phải là người sắc thép và có trái tim lạnh như băng mới không thể lung lay trước mọi thứ. Nhưng cho dù vị tướng ấy có tài giỏi đến đâu, cho dù tường thành ấy có cứng cáp cỡ nào cũng chỉ vì một người, một quốc gia ở đằng sau lưng. Vị tướng ấy không cô độc, chưa bao giờ gọi là cô độc trên con chiến mã của mình cả.Anh và cô quen biết nhau từ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường, tình yêu của họ vốn dĩ đẹp như thơ tả, thế nhưng ở một thời điểm họ không thể thuộc về nhau. Cho dù tình yêu non dại ấy có nồng cháy đến đâu. Thật lâu sau đó một người là quân nhân, một người là bác sĩ họ lại gặp nhau giữa sóng gió cuộc đời. Va vào nhau rồi dây dưa không dứt, gương vỡ lại lành, còn nợ thì còn gặp lại nhau. Chỉ là tình yêu này liệu có kết thúc tốt đẹp?
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30