Phong Dạ Hân | Ngược | Hoàn thành
Huyết Tinh Phong Tình của tác giả Phong Dạ Hân là câu chuyện tình yêu ngược tâm được diễn ra trong xã hội ngầm. An Lạc là tên đại ca hắc đạo vừa gia nhập giới được hơn một năm với mục tiêu chính là tiếp cận Hình Dạ – ma vương trong giới xã hội đen của thành phố này nhằm bí mật cung cấp thông tin cho cảnh sát và bắt hắn ta. Sau mọi nỗ lực, cuối cùng An Lạc cũng đã gây sự chú ý của Hình Dạ nhưng mà thứ khiến đại ma vương chú ý không phải là sự nghiệp của tên đại ca hắc đạo mà là...Tình cảm của hắn, cái tình cảm cháy bỏng trong lòng hắn đối với y. Nhưng liệu y có tiếp nhận thứ tình cảm không đứng đắn này không? Hình như là có... y cũng như hắn mang theo tình cảm đặc biệt đối xử với hắn. Chỉ là vẻ mặt ấy không mấy biểu lộ cảm xúc, cho nên cứ khiến hắn ngờ ngợ, phải chăng mình đang bị chơi đùa một trận, bị trở thành con chuột cao su, mặc mèo vờn đánh, không thể chạy, không thể kêu, chỉ biết đứng đó mà gánh chịu.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:21
Lâu Dung Dung | Ngược | Hoàn thành
Thương Vu Thiên là một con người sống thoải mái, không gò bó, không hề che dấu tình cảm của mình, cũng không màng đến cái mà người ta vẫn gọi là kiêu hãnh. Vì quá khứ bí ẩn và quan điểm sống hiện tại, hắn không dễ dàng yêu thương, nhưng lại không ngờ bản thân mình lại yêu Chu Thiệu từ rất lâu.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:21
Hỏi thế gian tình là gì mà lại khiến cho con người ta phải đau đớn như vậy? Mơ ước về một cuộc sống bình yên tại sao lại khó khăn đến thế? Người ta yêu, người ta được hưởng hạnh phúc. Nhưng tại sao lại có những con người muốn yêu mà lại không thể với tới?
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:23
Thành phố lúc này cũng đông đúc náo nhiệt, người đi kẻ trở về, người vui vẻ người chìm trong nước mắt, người hạnh phúc người khổ đau, thế nhưng đằng sau sự thịnh vượng kia, không một ai hay biết tất cả chỉ là ẩn dấu của một cuộc chiến đấu đầy sóng gió giữa những gia đình quý tộc.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:30
Cổ Lương Phi Vũ | Ngược | Hoàn thành
Chạy trốn – đó chính là ý nghĩ duy nhất hiện giờ của cậu, không biết có bao nhiêu người ở phía sau đang truy bắt, cũng không biết bọn họ đang uy hiếp cậu cái gì, bây giờ chạy trốn là điều duy nhất mà trong đầu cậu nghĩ tới, cũng là việc duy nhất cậu muốn làm.Từ nhỏ bị ba mẹ bán vào Lam Nhan Lâu, cậu chỉ biết rằng chính mình trước kia đã chết đi, bây giờ cậu chỉ là một tiểu quan của Lam Nhân Lâu bị ngàn người chẩm vạn người cưỡi. Cuộc sống đau khổ sống không bằng chết này quả thực đã khiến cậu vô cùng chán ghét. Cậu cố gắng chạy về phía trước, đến cuối hẻm, cậu nhìn thấy phía trước có ánh sáng, mà trái tim dường như cũng sáng lên tràn ngập đầy hy vọng, điều đó không khỏi khiến cậu càng cố sức mà chạy nhanh hơn. Chỉ có điều khi cậu sắp chạm tới được thứ ánh sáng kia thì bất chợt cậu bị một chiếc xe hơi sang trọng đụng phải. Cũng chính vụ tai nạn đó đã làm thay đổi cuộc sống của cậu sau này. Gặp được nửa kia của mình, hiểu được như thế nào mới là cuộc sống, là tự do chân chính. Chỉ là liệu hạnh phúc có thật là đến dễ dàng vậy hay không? Hay nhìn như chỉ cách một bước mà thực chất lại xa đến vạn dặm?
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:30
Thất Nguyệt | Ngược | Hoàn thành
Nhà cậu vốn ở vùng North Carolina – một trong mười ba thuộc địa của Anh quốc, mà cậu đã chạy trốn tới đất Louisiana thuộc vùng cai quản của nước Pháp. Trên đất di dân này, cậu là người mới tới, một người hoàn toàn không hiểu ngôn ngữ của vùng đi vào một quốc gia hoàn toàn mới. Đúng vậy, Louisiana thuộc quyền cai trị của Pháp, là một vùng đất mới phục vụ cho mục đích tơ lụa của Pháp. Bắt đầu một cuộc đời mới! Nhân sinh vẫn luôn tiếp diễn mà!Lần đầu tiên cậu gặp hắn, đó là một nam nhân mặc một cái áo màu trắng đơn giản dắt trong quần bò, mái tóc màu đen được một sợi dây buộc lại, trên chân là đôi giày bó có dính thêm đất cát, mưa đổ xuống xuyên hẳn vào quần áo của hắn, lộ ra từng đường nét cơ thể mạnh mẽ. Đôi mắt đen của hắn nhìn cậu, mà cậu, lại quên không quỳ xuống, quên nói chuyện, chỉ cảm thấy vô số hạt mưa rơi lên lông mi của cậu, khiến cậu nhìn không rõ ánh mắt hắn.Miên hoa chủng thực viên: Vĩ Thanh. Cậu là nô lệ của Macquarie Sri Lanka. Từ tim tới thân thể, từ sợi tóc đến bàn chân, từ da thịt tới linh hồn… Hoàn toàn thuộc về hắn, chủ nhân của cậu, Macquarie. Nếu hắn không cho cậu nước, cậu chết khát trong bóng tối. Nếu hắn không cho cậu bánh mỳ, cậu sẽ chết đói trong bóng tối. Nếu hắn không hôn cậu, cậu sẽ chết trong cô độc. Nếu hắn không ôm cậu, cậu đau khổ rơi lệ. Nếu có một ngày, hắn chán ghét cậu. Ta ở trong bóng tối này, lặng lẽ chết đi.Nhưng, cậu không yêu hắn.Cậu là nô lệ của hắn, hắn là tất cả của ta.Cậu chỉ thuộc về một mình hắn, chủ nhân của cậu, Macquarie.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:31
Ảm Dạ Nguyệt | Ngược | Hoàn thành
Truyện Liễm Trần Đoạt Ái (Hiên Viên Hệ Liệt) là tựa truyện mới mẻ, thú vị và đặc sắc thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể về hai nam nhân vật chính từ nhỏ đã sống chung trong một phủ và bên cạnh nhau trong suốt những kí ức tuổi thơ đó. Hậu viện Tả tướng phủ, hơn mười hắc y nhân bịt mặt đứng bất động, toàn thân chỉ để lộ đôi mắt nhìn tứ phía, ánh mắt u hồn từ địa ngục, đỏ sẫm màu máu. Dưới ánh chiều tà, trông bọn họ càng toát lên vẻ quỷ dị, bầu không khí xung quanh xơ xác, tiêu điều. Hai tiểu hoàng tử tên Hiên Viên Liễm Trần và Hiên Viên Liễm Âm, hai người họ sẽ sống trong phủ này. Cũng chính tại nơi này Liễm Trần đã gặp được Hiên Viên Ly – tên mà Liễm Trần đặt cho hắn. Hắn từ nhỏ đã không cha không mẹ, trên phố làm hành khất, may mắn gặp được Tả tướng đại nhân nhân từ, mang về, huấn luyện thành vệ sĩ, nếu không đã sớm bỏ xác vì đói nơi đầu đường xó chợ giữa mùa đông lạnh. Kể từ khoảnh khắc đó hắn đã là người của vị tiểu hoàng tử này, chuyện tình của họ cũng sẽ phát sinh. Diễn biến câu chuyện tiếp theo như thế nào, mời các bạn cùng đón đọc.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:32
An Tự Nhai | Ngược | Hoàn thành
Nàng và hắn là huynh muội, là con của một vị tướng kiệt xuất. Nàng được sủng và chiều chuộng, chẳng cần phải lo lắng hay động chạm về bất cứ thứ gì, lương tâm của nàng lại trong sạch không vét máng nhơ, thuần khiết như giọt nước trong và hồn nhiên như đứa trẻ, khiến ai cũng phải yêu quý, mà huynh của nàng, không những không quý nàng, mà trên cả mức huynh muội thân thiết, là có huynh có tình cảm với nàng.
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:34
Truyện Tàn Tro là câu chuyện thuộc thể loại đam mỹ hiện đại. Truyện lấy bối cảnh bắt đầu ở một vùng nông thôn nọ, gia thế hai nhân vật cũng chẳng phải đặc biệt gì. Một người là đứa trẻ chỉ mới 5 tuổi, đáng thương thay cái tuổi đáng lẽ phải được vui chơi thỏa thích lại phải gò mình sống trong một gia đình thiếu tình thương, một người chỉ là một cậu bé mới 15 tuổi mà đã bị người thân bán cho một ông lão bao dưỡng. Bởi lẽ ngay từ đầu thì cuộc gặp gỡ của họ đã rất đặc biệt rồi nhưng tình yêu của họ đến một cách nhẹ nhàng lắm.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:34
Hắn là một thiếu niên khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, dáng người thon gầy, quần áo đơn bạc, chân mang một đôi giày rơm cũ kĩ, cổ tay áo cùng ống quần đã sớm rách mướp, cánh tay cùng mắt cá chân lộ ra bị gió lạnh thổi đến run rẩy, những vết thương nứt ra trải rộng khắp thân mình. Mái tóc đen dài bị thổi bay tán loạn, dùng một cây cỏ tùy tiện bó buộc qua loa, sắc mặt tái nhợt tựa như tuyết trắng. Nhưng như vậy cũng không thể che đi được vẻ thanh tú tuấn mỹ của hắn, đôi mắt sáng như sao hàm chứa vẻ đau thương khó tả.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:35
Phá Nguyệt Nhi | Ngược | Hoàn thành
Hai người sống với nhau được 2 tháng thì hạnh phúc gia đình đổ vỡ dù họ kết hôn với nhau là vì yêu nhau thật lòng. Nhưng vì nghĩ Tô Khuynh Vũ thay lòng đổi dạ không còn yêu mình nữa khiến tình hai người như bị vỡ hai. Sự cố gắng từ hai người họ cũng không còn. Vì lúc trước hai gia đình không chấp nhận họ đã phải cố gắng lắm mới được chấp thuận thì giờ không giữ lại được. Tô Khuynh Vũ đã có người mới nên không quan tâm gì đến Phác Ninh Vũ. Hằng ngày cậu- Phác Ninh Vũ làm bạn với rượu bia mà không muốn về nhà. Cậu sợ về nhà đâu cũng thấy hình ảnh của Tô Khuynh Ngôn. Có đêm cậu nhậu say ngủ lại luôn trong phòng quán bar mà không chịu về nhà. Về đêm, Tô Khuynh Ngôn phải đối diện với 4 bức tường, sống trong sự sợ hãi khi nghĩ đến cảnh mình phải cậu, xa người mà mình yêu thương nhất. Vì Khuynh Ngôn biết mình sống không được bao lâu nữa. Sở dĩ Khuynh Ngôn làm vậy không phải vì hết yêu cậu mà là vì không muốn khi mình mất cậu phải đau khổ nên đành để cậu hận mình. Cứ đến mỗi sáng thì cậu mới về nhà, và hôm nay cũng vậy. Nhưng vừa về tới nhà thì thấy Khuynh Ngôn bất tỉnh nằm dưới đất. Cậu muốn vờ đi nhưng không thể. Cuối cùng cậu đưa Khuynh Ngôn vào bệnh viện. Đến khi cậu nghe bác sĩ nói thì nước mắt đã tuôn ra từ bao giờ. Không phải Khuynh Ngôn phản bội cậu mà là Khuynh Ngôn mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối chỉ có thể sống được 2 tháng nữa. Trong 2 tháng này cậu đưa Khuynh Ngôn đi khắp nơi khiến cả 2 rất hạnh phúc. Khuynh Ngôn tựa trên vai cậu mà ra đi mãi mãi
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:36
Bạch Vân Tử Y | Ngược | Hoàn thành
Thế giới này thực sự là rất rộng lớn, cũng rất đông đúc. Cho dù là dùng cả đời để đi khắp nơi cũng không thể nào đi hết được mọi ngõ ngách của nó. Thời gian có thể tồn tại mãi mãi, những con người, chỉ có một lần để sống, tại sao lại không sống vì chính mình? Mọi thứ xung quanh chúng ta, tất cả đều không phải tự nhiên mà có. Cũng giống như tình cảm nảy sinh trong lòng, nếu như không có tác động, làm sao có thể nên duyên?
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:36
Phong Khởi Liên Y | Ngược | Hoàn thành
"Thứ nùng tình mật ý của bình phàm dân chúng khắc khắc gần nhau, một đời không chia cách, chuyện tình duy nhất không phải là thứ Trẫm có thể theo! Trẫm phải thống trị giang sơn, phải bình định tứ hải, phải củng cố cương thổ! Trẫm có rất nhiều việc cần phải hoàn thành!" Tình yêu của Đế vương há có thể nào dễ dàng nhận được.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:39
Lăng Báo Tư | Ngược | Hoàn thành
Vì sao mệt mỏi lúc này lại dâng lên, gió thu tiêu điều thổi tới từng đợt mát lạnh, vậy mà da thịt dưới quần áo lại cảm nhận được gió thu rét đến tận xương. Vì sao tình nhân từng yêu nhau hiện tại lại có thể lãnh khốc đến như vậy, ngay cả khi bọn họ đến nông nổi này, hắn vẫn hi vọng người nọ có thể đến tiễn đưa.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:40
Bạn đang đọc truyện Người Trước Mắt của tác giả Tạp Yến. Ngô Vũ mang theo vài món đồ đi vào phòng khách liền thấy Lý Minh Khê từ trên lầu đi xuống, hắn nhìn người kia chỉ có kiện áo sơ mi trắng, tóc tai ngổn ngang, khuy áo trước ngực không cài lộ ra rõ ràng mấy cái dấu hồng hồng. Gương mặt xinh đẹp nháy mắt kinh ngạc, Lý Minh Khê theo bản năng kéo lại áo sơ mi, sau đó lễ phép đi tới gọi một tiếng "Vũ ca". Sắc mặt Ngô Vũ lạnh nhạt, trong lòng lập tức lôi Phương Sùng Viễn ra mắng một trận từ đầu tới đuôi, ngoài mặt sóng lớn không sợ, hỏi, "Tài xế ở bên ngoài? Cần tôi đưa cậu về không?" Lý Minh Khê vội vã xua tay, "Không cần không cần, cảm ơn anh, tài xế ở bên ngoài là được rồi." "Cũng được, cậu đi ra cửa sau, nhớ che mặt, vạn nhất đừng để bị chụp được." "Vâng, cảm ơn anh, vậy tôi đi trước." Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ta Nghĩ Một Đằng Nói Một Nẻo của cùng tác giả.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Ngụy Tùng Lương | Ngược | Hoàn thành
Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng.Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vi Dịch Kiệt theo những người khác lên thành thị làm công nhân, còn được gọi là nông dân công. Quê của cậu bần cùng, nghèo khổ, thanh niên trai tráng đều phải tha phương mưu sinh khắp nơi kiếm sống, ở lại đều là những người già yếu. Cậu cũng không ngoại lệ. Năm năm trước, khi vừa mới tốt nghiệp trung học, Vi Dịch Kiệt được tỷ tỷ giới thiệu, vào làm công nhân ở một công trường. Thường ngày ở công trường, Vi Dịch Kiệt chủ yếu là phụ trách cắt thép cùng đổ bê-tông cement, ngẫu nhiên cũng sẽ phụ trách khuân vác vật liệu xây dựng. Năm năm qua, Vi Dịch Kiệt đối với cuộc sống này đã thành thói quen, bình thường làm chung cùng nhân viên tạp vụ.Mà chuyện duy nhất làm cho cậu phiền não không thôi chính là công trường không có nữ nhân. Tuy rằng bên cạnh công trường có một “nhà nghỉ” dành cho dân công đến khi cần. Nhưng Vi Dịch Kiệt là người có học, thành thật phúc hậu, chưa từng qua đó tìm nữ nhân. Còn hơn tiết dục, Vi Dịch Kiệt hy vọng có thể sớm tìm được một cô gái thật tâm yêu cậu, có lẽ là cậu so với những người khác ở công trường có học qua vài năm sách vở. Vi Dịch Kiệt còn nhớ rõ hắn từng đọc một quyển sách bìa đã rách nát không sao đọc nổi tên trang bìa, cậu đọc được một câu chuyện tình yêu thực cảm động, từ đó cậu luôn mong mình có thể tìm được một tình yêu như vậy.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tham vọng là một hố sâu không đáy, chưa bao giờ có điểm dừng. Người ta thường có cái thói "đứng núi này, trông núi nọ". Và chính những hành động đó đã dẫn đến những hậu quả kinh hoàng. Từ xưa đến nay, cuộc chiến trong cung cấm vẫn luôn âm thầm diễn ra nội bộ. Người ta vì lòng tham, vì ngai vàng mà không tiếc sát hại chính người thân của mình.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Hoài Thượng | Ngược | Hoàn thành
Cận Viêm và Tưởng Khâm đòi ly hôn nhau khiến đứa trẻ Lệ Mông làm ầm ĩ không cho ba của mình ly hôn. Cậu bé khóc lóc nước mắt chảy ngắn chảy dài khiến ai nhìn vào cũng thấy tội cho đứa bé. Hai người bây giờ rất bối rối không biết phải làm gì. Hai người trong lúc hoảng loạn vội nói không ly hôn nữa thì cậu bé lúc này mắt sáng lên và ngừng không khóc nữa. Nhưng không được bao nhiêu ngày thì lại tiếp tục ly hôn làm cậu nhóc cũng phải đau đầu. Nhớ lúc cậu đi học thì thấy 2 người hạnh phúc lắm còn giờ khi cậu về thì lại đòi ly hôn nhau. Cậu cảm thấy người lớn thật rắc rối cậu không thể nào hiểu nổi họ nữa rồi. Lần này, cậu chơi lớn hơn . Cậu liền nằm vạ dưới đất miệng thì nói các ba không còn thương mình nữa, tay chân thì giãy giụa đập mạnh xuống đất tuy hơi đâu nhưng hi sinh vì sự nghiệp. Còn nước mắt và nước mũi thì khỏi nói chảy dài dài không thể phân biệt ra được.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Phượng Triệt | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tử Vu Tạc Thiên của tác giả Phượng Triệt. Qua một hồi thật lâu, trong góc phòng mới truyền đến một thanh âm trầm thấp, khàn khàn từ trong cổ họng: “Hoa Khuynh, ngươi cần gì phải như vậy.” “Ha ha ha ha…” Tiếng cười quỷ dị mị hoặc nhân tâm lại vang lên. “Vãn Ca, ngươi cho rằng ta vì sao phải như vậy?” Tịnh không trả lời câu hỏi kia, trái lại đem câu hỏi ném trở về người trong góc phòng. Vì sao như vậy? Ta cũng muốn biết a, Hoa Khuynh, vì sao đối xử với ta như vậy? Khóe miệng nhếch lên. Cười khổ… Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn đừng bỏ lỡ Pháo Hôi Kiên Cường Dạy Học Ở Cổ Đại hay Vi Hoàng
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:18