Y Đình Mạt Đồng | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Hai Nam Thần Kết Hôn của tác giả Y Đình Mạt Đồng. Văn Dữ là ảnh đế nổi tiếng trong giới, gương mặt đẹp không tì vết, thâm thúy như tạc tượng, nhưng hình tượng trên truyền hình và trong thực tế hoàn toàn khác xa nhau.Mỗi năm đều là một cuộc chạy đua cạnh tranh ngôi nam thần đầu bảng của hai người, chính vì cả hai đều có vẻ đối chọi nhau gay gắt nên fan của hai người cũng như lửa với nước, không ai nhường ai.Thế mà…Đùng một cái, bọn họ tuyên bố —- kết hôn.Diệp Diễm Thanh: Tôi kết hôn là vì muốn ở ẩn, không biết tại sao càng ngày càng nổi tiếng.Văn Dữ: Tôi kết hôn là vì muốn tài nguyên trong tay Diệp Diễm Thanh, không biết tại sao lại phim giả thành thật.Nếu yêu Y Đình Mạt Đồng, bạn có thể đọc thêm Sau Khi Học Bá Mất Trí Nhớ hay Tuyệt Đối Khế Hợp.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:14
Lâm Uyên Ngư Nhi | Sủng | Hoàn thành
Cấp trên bị tai nạn xe cộ? Thoạt nhìn tình hình có vẻ rất nghiêm trọng, Mai Nhiễm vội vàng gửi lại một tin nhắn. Tình hình ông ấy ra sao?! Bên kia nhanh chóng trả lời: Đã thoát khỏi thời kì nguy hiểm tính mạng, bệnh nhân đang thở oxy, mong cô gửi tiền ngay lập tức! Mai Nhiễm thở phào nhẹ nhõm một hơi, cầm di động gõ chữ chậm như rùa. Thế này đi, bác sĩ Vương, tôi cho anh thêm năm vạn, phiền anh rút mặt nạ oxy của ông ta.Vài giây sau, tin hồi đáp của “bác sĩ Vương” chuyển đến: Cô có ý gì? Ông ấy là cấp trên của cô mà!! Mai Nhiễm đủng đỉnh nói tiếp: Là tôi thuê người ta đâm, tôi không vừa mắt lão ta từ lâu rồi. Ba năm nay “bác sĩ Vương” đi lừa thuận buồm xuôi gió, lần đầu tiên gặp người * còn dũng cảm lừa lại mình. Anh ta tức giận đáp: “Được rồi bà cô, cô thắng, cô làm việc tiếp đi, không quấy rầy!” Mai Nhiễm chậm rãi nhếch khóe môi. Trợ lý nhỏ ở bên cạnh thò đầu sang, “Sư tỷ, muộn thế này rồi sao chị chưa tan tầm à?”
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:24
Vương Tức Phụ | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thiên Duy Độc Khả của tác giả Vương Tức Phụ. Ngô Khả tỉnh lại đã là chuyện của ba ngày sau. Y vẫn nhớ như in lúc đó hoàng đế nói với y những gì."Hắn đã không yêu ngươi, ngươi còn cố chấp làm gì. Chỉ cần ngươi muốn, trẫm sẽ giúp ngươi quay về đất phong kia an an ổn ổn sống qua ngày"Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tháng Năm Trôi Mới Biết Hạ Dài hay Hồn Ma Lang Thang.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:31
Bạn đang đọc truyện Không Nói Mà Dụ của tác giả Hồng Nhận. Ăn uống linh đình, mất hết cả hứng.Thẩm Hi không biết mình đã phải từ chối khéo bao nhiêu cô gái tự đưa tới cửa, rốt cuộc lấy ra điện thoại di động trong túi. Nhìn ngắm một hồi vậy mà hắn lại không cẩn thận ấn gọi dãy số liên lạc duy nhất kia."Chuyện gì?".Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta của cùng tác giả.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 19:33
Sơn Thanh Nguyệt Bất Minh | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bạch Nguyệt Quang full (đã hoàn thành) của tác giả Sơn Thanh Nguyệt Bất Minh. Truyện kể về làm tình lữ ba năm trời, đột nhiên phát hiện người yêu còn vương vấn một bạch nguyệt quang, mà người kia lại có nét tương tự mình nữa chứ?!!! Bây giờ phải làm sao???? Tô Đồ Chi nói: Chia tay! Nhất thiết phải chia tay! Ông đây cmn không chịu nổi đống phân ghê tởm này!
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 20:18
Khiêu Vũ Đích Thứ Vị | Sủng | Hoàn thành
A Tình là một thành viên cầy thảo nguyên trong một trấn nhỏ, trấn nhỏ của cầy thảo nguyên trên đỉnh núi Minh Sơn. Minh Sơn có chút đặc biệt, nó cao vút len vào mây, vách núi toàn đá chỉ cần nhìn là thấy, nhưng đỉnh núi lại như bị cái gì đó gọt mất, rất bằng phẳng. Hơn nữa, nó toàn là nham thạch cứng ngắc, thảm thực vật toàn những thứ khó có thể nhận ra, nguồn nước và đồ ăn đều ít đến thảm thương.Ngoại trừ địa thế, nơi này chẳng tồn tại được bất cứ thứ gì phù hợp với việc sinh tồn của cầy thảo nguyên, cho dù là đào hang cũng phải dùng sức thêm ba phần. Nghe nói tổ tiên của bọn họ bị một con rắn lớn đuổi bắt, hoảng hốt chạy bừa đến đỉnh Minh Sơn cắm rễ, mới tránh thoát được một kiếp. A Tình đoán là do con rắn lớn đó chẳng thèm leo núi.Đỉnh núi không có đồ ăn, cư dân của thị trấn nhỏ không thể không xuống núi tìm đồ ăn. Mà con rắn lớn kia vẫn còn lảng vảng ở dưới chân núi, bầy cầy thảo nguyên xuống núi thì tám tới chín phần mười đều gặp phải nó, trong đó có khoảng một nửa bị ăn tươi. Cầy thảo nguyên ra ngoài tìm đồ ăn được gọi là người thám hiểm, bởi vì toàn bộ địa phương bên ngoài Minh Sơn đều là chỗ nguy hiểm. Mẹ của A Tình cũng không thể trở về sau khi rời khỏi đây. Đám cha trong thị trấn nhỏ sẽ cho đám cầy non mất mẹ một chút đồ ăn cố định, để cho bọn chúng không đến mức chết đói. Nhưng mà, đồ ăn của A Tình đều đã bị đứa em gái là A Mỹ cướp mất.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:10
Hữu Nhân Vô Phẩm | Sủng | Hoàn thành
Yêu là những xúc cảm khiến cho con người ta không có cách nào quên đi được, nó là sự kết tinh của hai trái tim, hai linh hồn vẫn còn cùng nhau chung một nhịp đập. Nhân gian có câu: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Hai người, vì có duyên nên mới có thể dây dưa không dứt mãi. Gương vỡ lại lành, đó chính là sự hi vọng của những con người sau khi chịu đựng tổn thương vẫn còn tiếp tục muốn yêu. Thời gian không bao giờ chờ đợi sự do dự của con người. Chính vì thế, bất kể là ai cũng cần phải trân trọng những phút giây quý báu ấy.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:29
Thủy Gian Bố Oa Oa | Sủng | Hoàn thành
Dù là khi người kia có chuyện buồn, cũng chỉ có thể có một người an ủi. Họ lớn lên cùng nhau, tiếp xúc không ít, dần dần nảy sinh tình cảm, một thứ tình cảm không đáng có. Nam yêu nam, liệu có bị người khác kỳ thị ? Cuộc sống là muôn vàn khó khăn, họ sẽ cùng nhau vượt qua như thế nào ?
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:33
Super_Seme | Sủng | Hoàn thành
Trình Trừng Chi cúi đầu, ngón tay vô thức chà xát trên vạt áo sơ mi, khiến cho nó bỗng nhiên xuất hiện những nếp nhăn, anh không dám ngẩng mặt nhìn hắn. Người đối diện bị lời nói của Trình Trừng Chi thoáng làm chấn động một lúc, động tác lột tôm trên tay cũng ngừng lại, nhưng ngay lập tức khôi phục như cũ, vẫn thong thả tiếp tục lột vỏ tôm còn bỏ dở, sau đó hắn chấm với một ít tương, đưa đến trước mặt Trình Trừng Chi, cất giọng cực kỳ êm ái: "Em có thể biết lý do tại sao không?"Cảnh Phong nhúng bàn tay vào bát nước bên cạnh rửa sạch sẽ, đảm bảo không còn chút mùi tanh nào có thể gây khó chịu cho Trình Trừng Chi, mới đưa tay lên vuốt ve mái tóc Trình Trừng Chi, nhìn anh tràn ngập cưng chiều: "Yêu nhau lâu như vậy, anh cho rằng em không biết ngôn ngữ cơ thể của anh mỗi khi anh dối lòng sao? Lúc chột dạ, anh luôn nhìn chăm chú vào mắt em, hòng tăng cường độ tin cậy của lời nói." Cảnh Phong và anh thi nhau im lặng trong chốc lát, nhưng hắn chẳng nỡ nhìn dáng dấp oan ức của anh, bèn thở dài: "Thế anh định chuyển đi?". Không chờ Trình Trừng Chi đáp lời, hắn lại nhìn sang nơi khác, "Bây giờ tình hình thuê mướn nhà đang căng thẳng, anh mà ra ngoài tìm phòng mắc hơn chỗ này cũng chả có đâu, nếu không ngại, anh cứ ở đây tiếp tục, làm bạn cùng phòng của em cũng được."
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:38
Nhất Bôi Tửu Lương | Sủng | Hoàn thành
Glace là một học sinh bình thường, không có gì nổi trội. Nhưng ngược lại, Randall lại là một học sinh nổi tiếng nhất của trường, là nguyên soái, giỏi thể thao, giỏi âm nhạc, giỏi học, giỏi cả việc làm tổ ong kéo đàn gấu đến hút mật. Anh chính là tâm điểm sáng nhất của trường, người mà luôn đứng thứ 1 trên bảng xếp hạng thành tích của học sinh trong các tuần, tháng, năm. Cậu muốn học giỏi, có bộ não thông minh như anh, muốn có cả ngoại hình đẹp trai của anh, muốn có tất cả của anh. Đúng là ghen tị thật khi mình khác một trời một vực với họ. Hâm mộ anh, mà dần trở nên phát cuồng anh vì độ đẹp trai và tính cách của anh, dần dần lại yêu anh. Con trai và con trai yêu nhau chẳng vấn đề gì hết, nhưng người đời là họ dị nghị luôn rồi. Hai người trải qua một tuổi thanh xuân có nhau bên cạnh, cùng đi đến trường trên con đường quen thuộc, nắm tay nhau cùng đi mọi phương trời. Nụ cười rạng rỡ nhất của họ, là dành cho đối phương, mặc cho người có nói gì, mặc cho người có cố gắng chia cách, nhưng tình yêu của họ vẫn bền đẹp và họ có một sợi te duyên chắc chắn, chẳng thể nào bị đứt. Nhưng cuộc tình nào chẳng có hồi ức và dĩ vãng, đau khổ, khi anh chuyển đi và đi du học ở Mỹ, họ xa nhau mấy năm trời và gặp lại một cách đầy khổ sở.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50
Bạn đang đọc truyện Tưởng Lộc Phi Phi của tác giả Mạc Lí. Phỉ Thường trước giờ chưa từng nghĩ đến có một ngày, bí mật của cậu sẽ bị người người truyền tai nhau trên khắp nẻo đường ngay trong đêm. Tuy cậu thường nghe bậc tiền bối đã thành danh từ trước nói rằng, fan có một sức mạnh vô hạn, chỉ cần cậu debut thì ngay cả chuyện cậu cãi thầy cô giáo hồi tiểu học cũng sẽ bị bới ra ngay. Nhưng vấn đề là, cậu nào đã debut. Cậu chỉ là một thực tập sinh mới vào ngành được vỏn vẹn ba năm. Vẻ ngoài thì không tính là đẹp trai nhất, cơ bắp thì cũng chẳng phải là cuồn cuộn mê li nhất, mà xét về hát nhảy cũng chẳng thể xem là ưu tú nhất được. Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tìm đọc thêm truyện đam mỹ khác như: Tra Công Biến Thành Thụ, Thuộc Tính Là Gì Đây? hay Tính Sư
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:57
Nguyệt Bán Đinh | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tống Tâm của tác giả Nguyệt Bán Đinh. Tống Tâm là trẻ mồ côi, hơi kém thông minh hơn người bình thường một chút chút, học cái gì cũng không nên cơm cháo, liều hết cái mạng cũng chỉ bằng một nửa người ta.Cha mẹ cậu mất vì tai nạn giao thông, ban đầu là họ hàng nuôi nấng, nhưng gia cảnh người bà con đó cũng rất khó khăn nên học hết cấp ba cậu liền thôi học, tới sống trong căn phòng nhỏ cha mẹ để lại, làm thuê cũng miễn cưỡng qua ngày.Con người cậu ngốc nghếch chất phác thiện lương, lại nhận nuôi một cậu nhóc đi lạc mà mình nhặt được.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi của cùng tác giả.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Nhị Lưỡng Đường Trà | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Một Góc Thành Thị Của Chúng Ta của tác giả Nhị Lưỡng Đường Trà. Văn Nhạc sống như một minh chứng của vô số sự thất bại.Hắn cảm giác có lẽ hắn mệnh chính là Thiên Sát Cô Tinh, trên thế giới này có rất nhiều người có được tình yêu, có được tình thân, tại sao chỉ một mình hắn không được ai thương yêu???Hắn mệt mỏi lẫn chán nản, trốn vào một góc thành thị, tự khép mình thành hòn đảo cô độc mà sống.Nhưng ngoài ý muốn, hắn lại được người đàn ông sống cách vách sưởi ấm....nhưng người đó là một thẳng nam, thẳng như cột điện chẳng thể cong xuống.Thôi, cứ làm hòn đảo cô độc đi vậy.Văn Nhạc mang trái tim tan vỡ tự bế chính mình, cắt đứt mọi hy vọng.Lại không ngờ vào lúc này, y được cột điện thẳng băng ấy gắt gao ôm vào lòng.Trên mặt rõ ràng còn treo nụ cười, nhưng từng giọt nước mắt ngăn không được rơi xuống."Đừng không cần em, yêu em đi được không."Em muốn rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều tình yêu.Giao cho anh đấy.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Góc Khuất hay Thê Vi Thượng
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Hoa Ngộ Nha | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Không Đường Thối Lui – Hoa Ngộ Nha của tác giả Hoa Ngộ Nha. Khi Thẩm Văn Hiên lại phi vào night club một lần nữa, Hàn Dữ Tiếu hoàn toàn chịu thua. Hắn níu lấy bartender, cắn răng nghiến lợi hỏi, “Quán của mấy người làm ăn kiểu gì vậy, năm lần bảy lượt cho trẻ vị thành niên đi vào!” Bartender khổ không thể tả, “Em trai à, CMND của cậu ta ghi là đã thành niên rồi! Anh em bọn tôi cũng không có cách nào khác, tiền nhiều quyền cao còn cầm theo cái CMND đã thành niên, chúng ta cũng không thể đuổi khách ra ngoài được đúng không…”Thẩm Văn Hiên sửa đổi ngày tháng năm sinh trong hộ khẩu, hiện giờ sinh nhật trên CMND đã lớn hơn số tuổi thực tế là nửa năm, quả thực đã trưởng thành. “Hơn nữa cậu ta lại không uống rượu, lần nào tới mà chẳng uống coca cola.” Bartender nói nhỏ, hắn còn nuốt xuống một câu, không dám nói. Cái vị Thẩm tiểu thiếu gia lắm tiền không có chỗ tiêu đó mỗi lần tới đều mua một đống rượu, nhưng lại không uống, còn không phải để cộng thêm doanh số riêng cho chú mày sao. Tháng này tiền lương của Hàn Dữ Tiếu đã tăng lên một khoản kha khá rồi.Hàn Dữ Tiếu tức giận đến cạn lời, quay đầu liếc mắt nhìn Thẩm Văn Hiên một cái, cậu ta đang nằm sấp ở trên quầy bar hớp một ngụm coca cola ướp lạnh, mở to đôi mắt đen nhánh tròn vo, giống như con thỏ vô tội nhìn nhìn hắn. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cẩn Nhiên Ký hay Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Thập Nhị Tam | Sủng | Hoàn thành
Đọc truyện Khấu Bình An của tác giả Thập Nhị Tam. Lộ Hướng Đông là chủ tiệm, kinh nghiệm giao tiếp phong phú, Đường Thời là bác sĩ tâm lý, là người thanh nhã, văn tĩnh.Sau này, Lộ Hướng Đông bày tỏ với Đường Thời: “Lộ gia nhà anh có món đồ gia truyền, tới đời anh không cưới vợ. Em là người yêu anh đã chọn, mảnh ngọc ông cụ để lại là dành cho em.”Lộ Hướng Đông bảo, Trung với Đường Thời.—Lộ Hướng Đông x Đường ThờiÔng chủ tiệm đồ cổ x Bác sĩ tâm lýNếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn không nên bỏ qua Nhóm Thú Phu Của Ta hay Luật Sư Hạng Nhất.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Băng Đường R | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vài Ba Chuyện Thường Ngày Của Tôi Và Sếp của tác giả Băng Đường R. Trong phòng ngủ yên tĩnh, tôi đã ngồi trước máy tính gần một tiếng đồng hồ, trên nền trắng của Word chỉ hiện 3 chữ "Đơn từ chức". Nhìn chằm chằm ba chữ này rất lâu, đến khi mắt hơi nhức, mới thở dài tắt máy.Tôi gục đầu suy nghĩ, sau khi nghỉ việc sẽ khó tìm được việc với mức lương cao như vậy, nhưng nếu không từ chức thì tôi không thể chịu được sự bóc lột của cấp trên. Phải hiểu được một điều đó là giữa miếng ăn và tự do con người ta không thể có được cả hai...Nhìn đồng hồ trên tường, thời gian hiển thị: 8:06 sáng.Tôi hết hồn vội vàng chạy vào nhà tắm. Thời gian làm việc thường ngày là 9h, chen chúc đi tàu điện ngầm cộng đồng đến công ty cũng mất hơn 40 phút, tôi quẳng ý nghĩ muốn nghỉ việc lên chín tầng mây, trong đầu chỉ lo suy nghĩ nếu đến trễ buổi họp ngày hôm nay thì tôi sẽ chết chắc.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện đam mỹ khác như: Gả Ma hay Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 01:01
Hồ Ái Trâm | Sủng | Hoàn thành
Tiết trời phương bắc thê lương, trên nhánh ngô đồng khô khốc rơi rụng tầng tầng lá vàng, tùng sinh trầm trầm tiếng gọi vang vọng căn viện cũ nát điêu tàn cùng khoảng sân rộng trải dài cỏ dại sang đông héo úa. Triệu Tử Đoạn hướng mắt trông ra hoàng hôn, bóng tối âm lãnh dần dần che kín thiên địa, y choàng sơ sài áo lông, với tay tự châm sáng dạ đăng trên đoạn hành lang trước viện, mặc kệ đông phong buốt giá quất ngang thân thể.Bản thân đã phải trải qua lạnh lẽo nơi Cấm Thành cô độc này bao nhiêu năm, y chẳng thể nào nhớ rõ. Ký ức mơ hồ duy nhất còn sót lại chính là Mạt Quốc đại bại, khiến Hoàng tử như y phải cúi đầu đến Đại Quốc trở thành nhân chí. Khi đó y vẫn là một tiểu hài tử, rất nhanh liền có thể thích nghi.Mười mấy năm giữa xa hoa cung đình nạm vàng dát ngọc, y vẫn cô độc và vô vị.Triệu Tử Đoạn vén tay áo để lộ làn da trong suốt tựa sứ mỏng phơn phớt gân xanh, y hơi mím đôi môi đỏ, cố gắng treo chiếc đèn lồng đang lay lắt, rất lâu sau mới chậm rãi ngồi xuống hành lang, hít thở sương khí rét mướt, tay ôm thất huyền cầm. Y chậm rãi tấu!Vụn tuyết lất phất rơi! Bên ngoài nguyệt môn, cách tầng tầng lớp lớp huyết mai thẫm đỏ tựa huyết tinh, Hoàn Nhan Viên Hạo bình đạm che ô giấy dầu đã ngả màu, lặng lẽ lắng nghe khúc cầm thấm đẫm u sầu. Hắn kiên nhẫn đứng nơi đó đã ba năm, dù rằng người bên trong không hề hay biết.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Đường Miểu chính là một cậu bé cực kỳ thích khóc nhè. Bị bạn cướp kẹo cũng khóc, bị chọc cũng khóc, bị nói là con gái cùng khóc, khóc đến mức Kỳ Minh đau hết cả đầu. Nhưng cậu chỉ khóc khi có Kỳ Mình bên cạnh. Ngoài ra Miểu Miểu rất kiên cường và cứng cỏi. Có lẽ vì cậu thích cảm giác được Kỳ Minh, quan tâm, lo lắng, dỗ dành, là người cậu có thể ỷ lại. Trái ngược với Đường Miểu là cậu ấm con nhà cảnh sát thì Kỳ Minh là con của đại ca xã hội đen khét tiếng. Vì thế cậu không biết dỗ Miểu Miểu, mỗi lần cậu khóc hoặc là đút kẹo, hoặc là nạt nộ cậu. Cuối cùng làm Miểu Miểu khóc to hơn, Kỳ Minh lại xách mông đi dỗ lại từ đầu. Một câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp, dễ thương. Tình cảm phát triển từ từ. Có sóng gió, có bất trắc, kéo buộc cả hai phải rẻ lối đi một vòng lớn mới có thể về bên nhau. Đường Miểu: Huhuhu QAQ Kỳ Minh: Không được khóc! Đường Miểu: Tụi nó... Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi... Kỳ Minh: Khóc cái gì mà khóc hả? Có phiền hay không chứ? Không được khóc nghe chưa? Vì vậy, đáng ghét rốt cuộc là đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Siết chặt nắm đấm. Bọn họ lúc lớn - Hội bạn học chung: "Đối phương làm gì khiến cậu không thể chối từ được? Kỳ Minh: Khóc. Đường Miểu: Tớ thích anh ấy hung dữ với tớ." Cuộc đời này chỉ cần duy nhất một nguyện vọng thôi, đó là được bảo vệ một người thật lâu, chỉ chấp nhận bên một người đến bạc đầu.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Thụy Mang (Sleep Mango) | Sủng | Hoàn thành
Lâm Thiên là thụ, một tiểu manh thụ. Cậu đã theo đuổi và thích thầm bác sĩ Phó suốt 10 năm dài đằng đẵng. Tình yêu thầm lặng như vậy, cậu không nghĩ nó là ngu ngốc khi mãi yêu mà chỉ có tình yêu từ một phía. Cậu cũng không dám mơ đến chuyện bác sĩ Phó sẽ chấp nhận cậu và cùng cậu trải qua năm tháng hạnh phúc. Nhưng nếu như chuyện đó có thật, thì cậu quyết sẽ mang đến hạnh phúc màu hường cho bác sĩ Phó, để anh chỉ mãi có niềm vui chứ không có nỗi buồn. Nhưng một lần đã tiếp cận, cậu thấy vô cùng hạnh phúc khi anh mỉm cười với mình và nhường cho mình những thứ an toàn nhất. Và lâu dần, cậu mới phát hiện một sự thật động trời, thực ra bác sĩ Phó, chính là cong. Là công thật đó! Cậu đã vô cùng sốc khi biết tin ấy, tức là tương lai cơ hội được làm người yêu của anh là có thể thành sự thật rồi. Cậu đã trằn trọc không biết bao nhiêu đêm chỉ để suy nghĩ về một vấn đề, có nên thổ lộ hay không? Và cuối cùng, cậu đã dũng cảm bày tỏ tình cảm với anh. Và không ngờ rằng, anh đã ôm chầm lấy cậu và nói cũng yêu cậu. Trời ạ, đây có phải là mơ không, một giấc mơ quá đẹp mà cậu chẳng muốn tỉnh giấc. Từ đó, mà anh luôn cưng chiều cậu, khiến cậu hạnh phúc trong vòng tay của anh, 10 năm chờ đợi, 10 năm yêu thầm quả không tốn.
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Retrospect | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trong Lòng Biết Rõ của tác giả Retrospect. Nét chữ của cậu rất đẹp, nhưng mà đang nóng đến phát hoả và không có năng lượng, chữ viết trong lúc phập phồng không yên của mình đến chính cậu còn thấy nhức mắt.——Nhớ xin số điện thoại của anh ấy.Từ Tư Nhiên tập trung vẽ mấy cái chấm tròn trên sách bài tập, sau đó kéo mép sách, càng nhìn càng cảm thấy có gì đó không ổn.Cậu đang viết thư tình cho ai chứ, còn phải mất thời gian xem xem chữ đẹp hay chữ xấu làm gì, cậu nghiến răng bôi đen tất cả các chữ, khiến chút vướng víu này trở thành tâm không thấy mắt không phiền.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm Lòng Tham của cùng tác giả.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27