Esther.Nguyễn | Hài hước | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [BHTT][Fairy Tail] Thiết Lập lại Sự Sống của tác giả Esther.Nguyễn. Trong một thị trấn nhỏ ở gần đó, cô đi tới một cửa hàng nhỏ kêu một vài món ăn nhưng khi đi vô thì đã có rất nhiều người ăn ở đó tính tiền đi về hết, bên trong trống không chỉ còn mình cô và một vài phục vụ đang rung rãi cô gọi một vài món kéo mặt mạ quỷ màu đen ra và ăn ngấu nghiến dường như cô đã không ăn từ lâu rồi khoảng 3 tháng trước cứ tiếp tục ăn và ăn đến khi nào no cô mới tính tiền cô cầm mặt mạ lên đeo lại mặc lại chỗ áo màu đen che kính mít từ cổ xuống chân còn đầu thì đã có mặt mạ, định đi ra ngoài thì cô chợt ngưng người khi nghe về một chỗ nào đó có hội Fairy tail gì đó đã nhận nhiệm vụ Bắt cướp Devon và họ đã phá hủy thêm 7 ngôi nhà.Rồi một vài người gần đó cảm nhận luồng gì đó thì bất giác quay ra sau thì thấy cô liền chạy cô định hỏi họ chỗ đó là chỗ nào nhưng có vẻ không được rồi. Đi tới đâu những người dân ở đó đều đóng cửa lại cô càng không có cơ hội để hỏi, khi đi ra khỏi thị trấn cô đi một khoảng thì thấy một người già đang đi trên tuyết cô liền bắt chuyện hỏi. "...Ông ơi..." tiếng nói hơi khàn vì lâu ngày cô không nói. "Hả?" Người già ấy đã đáp lại vì không thể nhìn rõ nên ông đáp thử. Hình như là nữ. "...Ông có biết hội Fairy Tail đang ở đâu không?.." Giọng cô mặc dù khàn cô vẫn cố nói nhỏ nhưng ông già ấy vẫn nghe được.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Cẩu Bào Tử | Đô thị | Hoàn thành
Một cuộc chiến không có mùi thuốc súng nhưng lại nguy hiểm hơn cả đao thương. Đó là không chỉ là cuộc đọ trí đọ mưu mà là cuộc chiến một mất một còn, kẻ nào lắm mưu nhiều kế, kẻ nào thủ đoạn thâm hiểm kẻ đó sẽ là người chiến thắng. Truyện viết về quá trình phấn đấu, trưởng thành của Diệp Phàm, một sinh viên vừa mới tốt nghiệp đươc phân công về một thị trấn nghèo khó. Không hề có chỗ dựa hùng mạnh, không phải là con ông cháu cha, không có ưu thế tái sinh biết trước tương lai mà chỉ là con nhà nông dân nghèo, với tất cả năng lực vốn có của mình, Diệp Phàm đã làm thế nào để lăn lộn từ một nhân viên quèn, đi lên thành cán bộ cấp thị trấn, huyện, thành phố, tỉnh? Phải chăng, Diệp Phàm cũng như bao người? Dùng mưu hèn kế bẩn, để hại người, để tranh đoạt, để chiến thắng? Chốn quan trường sâu như cửa biển, những gì chúng ta thấy chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Còn phần chìm của tảng băng ấy sẽ ra sao? Hãy đọc truyện ngay!
732.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Sơ Hòa 初禾 | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thác Tích của tác giả Sơ Hòa. Năm năm sau, người chiến sĩ “đã chết” trở về quê hương, lên tinh cầu thủ đô nhận quân hàm.Lạc Du cảm thấy sợ hãi trước thực tại cảnh còn người mất, nhóc tùy tùng anh dắt tay nuôi lớn đã chẳng còn thấy đâu.Để rồi sau đó, Lạc Du bị vị thượng tướng trẻ nhất quân khu 1… nhốt lại.Lạc Du nhìn vị thượng tướng ngồi trên cao…Ơ kìa, không phải chính là nhóc tùy tùng của anh đó ư?(*) Hạng quyển (项圈): Từ nay mình để nguyên cho đầy đủ ý nghĩa (nghĩa gì thì mình đăng trong lưu ý nha).Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện cùng thể loại như: Sau Khi Sống Lại, Tôi Bị Đại Lão Học Bá Quấn Lấy hay Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tâm Can Của Ông Chủ.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 01:01
Ôn Uyển | Ngôn tình | Hoàn thành
Ôn Yến gặp tai nạn, vì thế xuyên không về cổ đại. Chức nghiệp của cô là bác sĩ, vì thế cô phải làm theo y đức của mình, thấy người bệnh, tất nhiên phải ra tay cứu giúp... Vì thế cô trở thành một tồn tại đặc biệt ở thời không này, cứu người bất kể sang hèn, dù ở hoàng cung đầy sóng gió, bản tâm vẫn không đổi.
163.20 Vạn chữ | 2024-09-02 01:02
Thập Tứ Lang | Ngôn tình | Hoàn thành
Tình yêu có tội tình gì sao? Trái tim đập loạn vì một người có tội tình gì sao? Vì yêu mà phấn đấu, vì yêu mà trở nên kiên cường. Yêu không hề sai! Yêu phải một người ngốc nghếch sẽ mang thiệt thòi đến cho nàng? Nàng mặc kệ! Nàng chính là vừa gặp hắn đã yêu, một phút một giây rời xa hắn liền cảm thấy nhung nhớ. Hắn ngốc thì đã sao? Chỉ cần hắn thực sự yêu nàng, cần nàng, trân trọng nàng, nàng sẽ không ngại gian khổ.Vì hắn, nàng từ biệt người thân, mặc kệ sự can ngăn của mọi người, nàng chạy trốn cùng hắn. Hắn như một liều thuốc độc đầu độc lấy tâm trí nàng, từng hồi từng hồi thôi thúc nàng tiến đến bên hắn. Trải qua khó khăn nối tiếp nhau trùng trùng điệp điệp, trải qua những vấp ngã để lại sẹo trong đời, cuối cùng nàng vẫn phải cùng hắn nếm mùi vị cảm giác của sự chia xa. Nàng vì hắn mà từ bỏ hết thảy, nhưng hắn liệu có thể vì nàng mà đứng tại đây? Nàng vì hắn, nguyện đứng ở một chỗ để đợi ánh nhìn từ hắn. Nhưng khi hắn nhớ lại tất cả, mọi giấc mộng đẹp trong lòng nàng bỗng chốc đều hóa thành phù du. Hắn có nhớ đến nàng không? Tại sao hắn lại thay đổi như vậy? Nàng không muốn! Nàng muốn hắn chính là một người si ngốc của trước kia!
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 01:03
Tuyết Gia | Dị giới | Hoàn thành
Một nữ bác sĩ trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, mặc áo blouse trắng, bất đắc dĩ hạ mắt kính xuống, đồng tình nói: "Anh bị ung thư dạ dày, giai đoạn cuối." Gắng gượng giữ nụ cười đã cương cứng trên mặt, Diệp Thanh Tri có chút không dám tin tưởng chớp chớp mắt, đôi mắt khô khốc, trước mắt bịt kín một tầng sương mù, dùng sức nhắm mắt, cố gắng trấn định hỏi: "Tôi còn có thể sống bao lâu nữa?"Trong mắt nữ bác sĩ trung niên hiện lên sự thương hại, chậm rãi nói: "Anh tốt nhất bây giờ liền đi làm thủ tục nhập viện, sau đó chúng tôi sẽ an bài bác sĩ cho anh để tiến hành giải phẫu. Phải biết rằng, ung thư dạ dày là ung thư có khả năng cứu trị thành công. Nếu giải phẫu thành công, sau đó lại tiếp tục trị liệu thêm một bước, là có khả năng khôi phục." Diệp Thanh Tri cúi đầu xuống, khóe miệng mang ý cười châm chọc.Không nói đến ung thư giai đoạn cuối tỷ lệ cứu sống có bao nhiêu, tiền nằm viện còn tiền giải phẫu trị liệu là con số thiên văn. Loại như hắn, cha không thương mẹ không yêu, ai có thể giúp hắn.Cầm lên kết quả xét nghiệm, đứng dậy gật đầu với nữ bác sĩ trung niên, "Tôi đã biết, tôi sẽ mau chóng sắp xếp thời gian lại đây nằm viện trị liệu. Như vậy, tôi liền đi trước. Cảm ơn ngài, bác sĩ Bạch." Cúi đầu khom người, Diệp Thanh Tri xoay người rời đi.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 01:04
Truyện Hai Con Người, Một Cuộc Đời là tựa truyện thuộc thể loại Đô Thị, Sắc, Đam Mỹ, Ngược. Truyện viết về Thế Huân và Quan Lâm. Vào một ngày người này say rượu đã lên giường với người đàn ông mà hắn thầm thương trộm nhớ mười năm, đó chính là anh chàng còn lại. Nhưng đáng buồn là sau khi tỉnh dậy hắn bị người kia hiểu lầm là trai bao, biết bao nhiêu hiểu lầm khiến hắn bị đuổi ra khỏi nhà. Trước đó, hai người bọn học đã lập một hợp đồng sống chung, đưa ra các quy định bao dưỡng được kí kết rất bài bản.
38.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:13
Kim Dung | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Trên đời này, người ta vì giấc mộng của mình, điều gì cũng có thể làm được. Cho dù là như thế nào, khó khăn ra sao hay là sử dụng thủ đoạn gì, tất cả đều là có mục đích hết. Người ta cần bảo kiếm để làm rất nhiều việc, trả thù, thống lĩnh thiên hạ, cho dù mục đích là gì, cả bạch đạo lẫn hắc đạo cũng đều có thể điên cuồng lên được. Hiệu quả của nó, thật là có đủ khả năng để khiến cho người ta mở rộng tầm mắt! Cho dù là như thế, nhưng giang hồ cũng là người của cùng một quốc gia, đứng trước nguy cơ đất nước bị đe dọa như thế, vì cớ gì lại không thèm bận tâm tới? Chỉ lo tranh đoạt, đất nước khó giữ.Ý nghĩa của hai thanh bảo kiếm này là gì? Tại sao nó lại có thể ẩn chứa sức mạnh phi thường đến như vậy? Khó trách được, ai ai đối với nó cũng đều là điên cuồng muốn chiếm đoạt. Nhưng cho dù thế nào, trên thế giới này cũng chỉ tồn tại có hai thanh bảo kiếm, cũng chỉ có hai người mới có thể làm chủ được. Chính vì thế, nơi này diễn ra một màn chém giết, máu tươi sớm đã nhuộm đỏ cả giang sơn. Đất nước, tất cả đều chìm trong hỗn loạn khó phân giải.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Kim Dung | Tiên hiệp | Hoàn thành
Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan nối liền Thiểm Tây với Tân Lĩnh có một thiếu niên thư sinh đang cưỡi con ngựa trắng, vừa đi vừa ngắm phong cảnh vẻ mặt rất hớn hở. Thư sinh có tuổi chưa đầy hai mươi, tay cầm roi ngựa và lẩm bẩm ngâm nga: "Cảnh mặt trời lặn đẹp biết bao, tiếc thay không còn tồn tại được lâu."Theo sau chàng có một tiểu đồng tuổi chừng mười ba mười bốn cỡi một con ngựa gầy còm. Trên con ngựa của y có cột một bọc sách lớn và một bó hành lý. Thằng nhỏ thấy trời sắp tối đến nơi mà công tử vẫn đi thủng thẳng, nó bèn lên tiếng thúc giục:" Thưa công tử, nghe nói đường này không được yên lắm, nếu tối hôm nay chúng ta không đi kịp tới thị trấn ngủ trọ, lỡ gặp phải đạo tặc thì nguy to lắm đấy."Thư sinh nọ nghe tiếng tiểu đồng nói xong tủm tỉm cười, giơ roi lên quất vào mông ngựa một cái. Con ngựa của chàng cất vó phi chạy ngay. Công tử họ Hầu tên là Triều Tôn biệt tự là Phương Vực, người huyện Thương Khán tỉnh Hà Nam. Năm đó là năm Sùng Tỉnh ngu niên. Hầu công tử xin phép cha mẹ ra ngoài du học. Hồi bấy giờ quan Thái giám Ngụy Trung Hiền đã bị xử trảm nhưng thiên hạ loạn lạc, đường đi không được bình yên đạo tặc nổi lên như kiến cỏ. Cha mẹ của chàng không cho phép chàng đi, nhưng chàng cứ khăng đòi đi và thưa rằng:" Đại trượng phu phải đọc sách muôn cuốn, đi vạn dặm đường, thì đầu óc mới học hỏi nhiều và hiểu nhiều được chứ."
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Kim Dung | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Cách cửa đông thành Khai Phong chừng hai mươi dặm có một thị trấn nhỏ gọi là Hầu Giám Tập. Hôm ấy trời đã xế chiều. Những lương dân tứ phía trở về thị trấn kẻ gánh người đội thật là tấp. Ðột nhiên, ở gốc Tây Bắc văng vẳng có tiếng vó ngựa dồn dập. Hầu Giám Tập nằm ngay bên đường quan đạo, khách thương đi lại như mắc cửi, cả những khách kỵ mã tới đây cũng là chuyện thường nên chẳng ai buồn để ý. Tiếng vó ngựa mỗi lúc một gần, mà là cả một đại đội, ít ra phải có đến hai trăm nhân mã.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Ninh Viễn | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi của tác giả Ninh Viễn. Mở mắt đã bình minh, ánh mắt Diệp Hiểu Quân có chút khó mở nổi, tùy tiện đưa tay dụi mắt, lại bất giác chạm phải dị vật làm cho nàng nhăn mặt hấp một ngụm khí lạnh. Loạng choạng lùi về phía kịch bản đặt trên bàn trà, mặt giấy ngập tràn những dòng đánh dấu bằng bút nhớ dòng, Diệp Hiểu Quân chính là thức trắng nguyên đêm vật lộn cùng đống lộn xộn này. Kéo thân thể mệt mỏi, chậm rì rì đi vào phòng tắm, mở cửa phòng tắm, kéo mí mắt xuống, phát hiện bên trong mí mắt xuất hiện thêm dị vật phiền phức khó chịu. Chỉ cần tròng mắt xoay động, vệt phiền phức trong mắt kia căng lên, giống như một hạt cát, đi không hết, nhìn không xong mà còn đặc biệt khó chịu. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm những truyện cùng thể loại như: Số Học Lão Sư, Mời Ra Ngoài! hay Hồng Tú Cầu Từ Trên Trời Rơi Xuống
31.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Lâm Thuyền | Bách hợp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ba Mươi Sáu Kế Hưu Thê của tác giả Lâm Thuyền. Chuyện là muội muội muốn giúp ca ca kiếm thê tử, ai ngờ tưởng mình chuẩn bị đón đại tẩu, thật ra lại bị thiếu nữ tâm cơ trêu chọc ngược lại.Chuyện đời ai lường trước được, nhân duyên đã tới cũng không thể nào ngăn, vì thế giai thoại đẹp đẽ về muội muội đáng yêu cùng mỹ nhân yêu thương, tự nhào vào trong ngực được truyền khắp phố phường.Ngậm bồ hòn làm ngọt, chẳng lẽ không có lý do nào để hưu thê? (*Hưu thê: vào thời cổ đại một cặp vợ chồng muốn ly hôn phải do người chồng viết một phong thư từ vợ chỉ rõ lý do thôi vợ, đây được gọi là "hưu thê")Vậy phải xem tiểu thiếu tướng thông minh sẽ đấu trí ra sao cùng phúc hắc quận chúa đại nhân để phá bỏ vận số đào hoa này. Nếu yêu thích truyện cổ đại, bạn có thể đọc thêm Bí Ẩn Đôi Long Phượng hoặc Chiết Yêu.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Dịch Nhân Bắc | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện [Nhân Tiểu Quỷ Đại Hệ Liệt] - Bộ 6 - Bất Yếu Quang Đăng (Đừng Tắt Đèn) là một tựa truyện hấp dẫn thuộc thể loại đam mỹ, hiện đại, nhân tiểu quỷ, niên hạ công, rùng rợn, HE. Truyện kể về một loạt sự kiện khủng bố cố sự. Nhân vật chính là một vị có thể nhìn thấy quỷ, tiểu thị dân, cùng hắn bị ép thu dưỡng chuyên môn vua hố nhi tử.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Tĩnh Thủy Biên | Sủng | Hoàn thành
Tình Thiêu là truyện đam mỹ thú vị, thuộc thể loại sủng, đoản văn. Một câu chuyện ngắn kể về Dương Lực vốn là một người thanh niên mạnh mẽ có thân hình cường tráng lại là một quản gia ưu tú đã có kinh nghiệm tám năm trong nghề, còn cách ba tháng nữa là tới kỳ động dục, cũng vì vậy mà cậu cần tìm chỗ an toàn yên tĩnh nên đã lựa chọn xin làm quản gia cho Hoắc tiên sinh.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Nguyệt Hạ Kim Hồ | Tiên hiệp | Hoàn thành
Vô số người chết mà sống lại, tuôn ra với các loại động tác mà người bình thường không cách nào làm được, chết lặng đi lại, bò sát. Trong lỗ đen máu tanh, hủ đằng* đỏ thẫm khô quắt không ngừng bò ra, trong nháy mắt, che trời lấp đất, bên tai tràn ngập tiếng kêu thảm kinh hoảng chói tai của đồng bạn, mặt đất âm lãnh ẩm ướt từ từ bị màu máu bao phủ. (*dây đằng hôi thối) Tấm phù vàng cuối cùng trong tay đã cháy thành tro, phù bảo mệnh duy nhất đã không còn nữa. Không, phải chạy trốn...Một khắc khi xoay người, y nghe thấy thanh âm sởn tóc gáy khi gai nhọn chui vào máu thịt, đau đớn khiến viền mắt y mở lớn, tiếp đó là trái tim bị đâm rách, huyết quản bị xé rách, máu phun ra, sống không bằng chết... Trương Thư Hạc mồ hôi đầm đìa bật mở mắt, không ngửi thấy mùi máu tươi, cũng không thấy hủ đằng đỏ thẫm, thân thể càng không có cảm giác đau đớn cực lớn trước đó, chuyện xảy ra ban nãy dường như chỉ là một cơn ác mộng... Khi ánh mắt y thấy chiếc laptop sáng màn hình tiết kiệm trên bàn bên cạnh, nhất thời "vù" ngồi dậy. Không đúng, cho dù là ác mộng, y cũng không nên ở đây... Lập tức cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh, thế nhưng nhìn xong, lại dần dần nghi hoặc. Căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách hơn bốn mươi mét vuông trước mắt, lúc này trông vừa xa lạ vừa quen thuộc, ánh mắt y chần chừ dừng lại ở mỗi một chỗ cảm thấy nhìn quen mắt. Nếu như nhớ không lầm... Nơi đây hẳn là nơi ở mà y sinh sống hơn mười năm trước, khi đó mình vẫn là một thực tập sinh mới tốt nghiệp, một tháng cầm mấy trăm đồng tiền lương, làm tổ trong căn nhà thuộc tòa chung cư cũ sắp tháo dỡ dời đi mà cha mẹ để lại cho mình, ngày ngày kêu khổ. Nói cách khác, cảnh vật trước mặt hiện tại, không phải là ảo cảnh do độc tố của huyết đằng đâm vào thân thể sinh ra, mà là tồn tại chân thật, thay lời khác lý giải chính là, y... đã trở về mười năm trước? Ý nghĩ này thực sự có chút khó tin...
24.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Điệp Chi Linh | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Giường Đôi Mùa Tím là tựa truyện thú vị, hay thuộc thể loại đam mỹ. Câu chuyện xoay quanh nhân vật tên Nhung Tử và Nhan Cảnh. Nhan Cảnh là một chàng trai đã ngoài ba mươi tuổi, anh trở lại thành phố B khi trời đã vào hè và anh đã tìm cho anh một công việc có vẻ nhàn nhã, hơn nữa cả mẹ lẫn chị anh đều kiên trì tận tình khuyên bảo.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23
Vân Jibi | Hài hước | Hoàn thành
Cô tên là Thảo Huyền, Trần Ngọc Thảo Huyền. Mọi người thấy tên rất đẹp phải không? Chính cô cũng thấy vậy. Nhưng mà có nhiều người trái tim lạnh giá lại vô cùng kì cục, không bao giờ lấy cái tên Thảo Huyền đẹp đẽ của cô ra gọi cả, thay vào đó là một lốc những cái tên không biết từ trên trời rơi xuống hay từ dưới đất chui lên. Cô thường hay nghĩ, tại sao trên đời lại bất công như vậy? Sinh ra cô với một cái tên đẹp đẽ ngút trời vậy mà lại không sinh ra người công nhận cái đẹp đó. Nhan sắc thì thuộc loại tèn tèn, còn bị cái người kia bảo giống như một củ khoai tây xấu xí, chỉ có con chó mới thèm. Thật đáng ghét ! Người kia tên là Dương, đẹp trai hết phần thiên hạ. Mặc dù bằng tuổi nhau nhưng ngay từ nhỏ đã bắt cô kêu bằng anh Tí vì anh cao hơn cô ba gang tay. Bọn con gái mà thấy anh là lại nháo nhào cả lên. Không những đẹp trai, anh lại còn học giỏi, chơi cái gì cũng rất là siêu. Bọn con trai trong xóm ai cũng sợ anh, đứa nào bắt nạt cô đều bị anh đánh cho thê thảm.Mặc dù vốn là thanh mai trúc mã, nhưng để đến được với nhau thì cả hai đã trải qua rất nhiều sóng và chia cách khi đứng trước những khó khăn của cuộc sống hay những ngã rẻ của tuổi trẻ. Nhưng dù sao đi nữa, thì giá trị tình yêu vẫn nằm ở đó, đã là của nhau thì đi hết một vòng rồi cũng sẽ trở về bên nhau.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Lan Rùa | Ngôn tình | Hoàn thành
Cái tin Hoàng Thế Lân, chủ tịch của CL Group – tập đoàn cung cấp Cám Lợn lớn nhất Việt Nam phải nhập viện khiến ai nấy đều bàng hoàng, sửng sốt không khác gì thiên thạch rơi xuống trái đất. Không những vì hắn là người đứng đầu – là trái tim của Cám Lợn, mà hắn từ xưa, đặc biệt khỏe, người ta còn đùa, trâu húc hắn thì chắc trâu chết. Vả lại, mỗi bước đi của hắn, luôn có hàng chục người bảo vệ – cái này là do bà nội hắn có mỗi thằng cháu đích tôn, hiện tại tuy có vợ nhưng chưa có con, nên sợ tuyệt chủng!!! Hôn mê hai giờ trong phòng bệnh, cuối cùng hắn cũng tỉnh. K hông ngờ trong sinh nhật tròn 27 tuổi của mình, hắn đã bị một con vịt đá, xém tý nữa cũng chết tươi!!! Là con vịt bông, đứng trước cổng công ty phát tờ rơi, sau khi gây sự, còn bỏ chạy… Tỉnh dậy, việc đầu tiên hắn làm là gọi cho trợ lý:-“Mau tìm hiểu các công ty phát tờ rơi, có chết tao cũng phải tìm ra con vịt đó!!!” -“Chủ tịch, chủ tịch bớt giận kẻo tổn thọ…”
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Điệp Chi Linh | Đam mỹ | Hoàn thành
Duyên phận đã định, vạn năm cũng chẳng thể thay đổi. Cho dù ngàn biến vạn biến cũng không có cách nào xoay vần được định mệnh. Sợi tơ hồng đã gắn kết hai số phận. Trái tim đập loạn nhịp, không chỉ một hai lần, mà là vô số lần, đó chính là mùi vị của tình ái. Ai nói y là kẻ tàn tật chứ? Hoàn toàn là nói láo! Rõ ràng y khỏe mạnh như vậy, đánh cho hắn tơi bời loa lá, liệt ở chỗ nào? Hừm! Nam nhân này thật quá hung hăng, khiến cho hắn dù không muốn phục cũng không có cách nào đánh bại được y. Ừ thì y mạnh, nhưng vì cớ gì cứ bám theo hắn mà đánh chứ? Cho dù hắn và ý hôn sự không thành cũng không nên gây thù chuốc oán lên người hắn nha! Hắn không phải do chính bản thân mình làm chủ, rõ ràng là phụ thân chỉ định mà! Thật là tức chết! Y rõ ràng là cố ý, cố ý xuất hiện trong cuộc đời của hắn, lại cố ý ở mãi trong trái tim của hắn, đuổi thế nào cũng không chịu rời đi, đến khi đã ăn sâu bén rễ ở trong lòng...được rồi! Hắn chấp nhận, cả đời này chỉ muốn được ở cùng với y! Hắn thực sự đã yêu y mất rồi! Nhưng y liệu có yêu hắn không?
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Lâm Tử Tự | Đô thị | Hoàn thành
Đã qua hơn một năm, cậu vẫn không thể thoát khỏi cơn ác mộng của mùa hè năm ấy. Kỳ nghỉ hè năm đó cũng chính là lần đầu tiên Lam Sơ Hạ trải qua một mình, bởi vì muốn cho mẹ nuôi có khoảng không gian thoải mái để tiếp đón bạn bè, nên Lam Sơ Hạ lấy cớ đến nhà bạn học ở tạm. Nhưng trên thực tế, cậu mướn một phòng nhỏ trong khách sạn ở ba ngày. Ngay trong buổi tối ngày thứ ba, một người xa lạ xông vào căn phòng của Lam Sơ Hạ, chờ khi Lam Sơ Hạ từ trong giấc ngủ tỉnh táo lại, đã bị đau đớn tra tấn làm cho cậu nói không ra lời.Nhưng mà sau đó, Lam Sơ Hạ lại thường xuyên mơ thấy hắn, mơ thấy ký ức từng bị thương tổn, mơ thấy mình bị đôi mắt đen kia bao quanh, không có chỗ trốn...... Đối với Phó Thiên Kiệt thì Lam Sơ Hạ xinh đẹp vượt ngoài sức tưởng tượng, sóng mũi thẳng tắp, đôi môi hồng nhạt sáng bóng, thiếu niên có một đôi mắt to ẩm ướt, con ngươi đen láy sâu thẳm, bị ánh mắt nhìn chăm chú vào sẽ làm cho người đối diện theo bản năng hiện lên một cảm giác mơ màng. Không thể nói cho hết được thiếu niên có bao nhiêu thanh tú, nhưng cũng có nét đáng yêu.Còn đối với Lam Sơ Hạ, Thì Phó Thiên là nỗi ám ảnh suốt đời cậu vĩnh viễn không thể quên, cơn ác mộng bị phong tỏa sâu trong trí nhớ lại trở mình hiện ra rõ ràng rành mạch. Chính là đôi mắt ấy! Đôi mắt phượng lạnh lẽo, giống như đang thôi miên cậu, làm cho cậu không thể nói nên lời. Cậu khóc, nài nỉ, cầu xin hắn buông tay, nhưng hắn như thế nào cũng không chịu dừng lại…
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25