Ánh Trăng Sáng Trong Anh

Phong Tiếp Minh Cầm | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Ánh Trăng Sáng Trong Anh của tác giả Phong Tiếp Minh Cầm. Mười giờ tối, Cố Vị Nguyên vẫn còn ở trong phòng làm việc, Kiều Hi buồn chán đợi anh trên ghế sopha, đợi mãi cô mất kiên nhẫn, rón rén bước đến phòng làm việc của anh.“ Cốc, cốc,…”“ Mời vào.”Giọng của Cố Vị Nguyên vang lên, trầm thấp và quyến rũ, là giọng nói mà Kiều Hi thích nhất, cô hít sâu để trấn tĩnh lại, sau đó chậm rãi bước vào phòng.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Anh Mãi Là Đường Về Của Em hay Thiếu Soái Trở Về.

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Hoàng Đế Bệ Hạ Hắc Hoá

Tú Cẩm | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Hoàng Đế Bệ Hạ Hắc Hoá của tác giả Tú Cẩm. Hoàng đế có một Hoàng hậu, xui xẻo bị mang nón xanh.Mà càng the thảm hơn chính là chết dưới đao quân phản loạn.Nhân sinh khó có thể làm lại một lần nữaHoàng đế bệ hạ quyết định phải làm một minh quânHắn muốn thay đổi những sai lầm trước kia.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Quân Quyền Liêu Sắc hay Gia Đình Công Hầu của cùng tác giả.

16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Cho Anh Nhìn Về Em Tập 1

Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành

 Chỉ một câu nói đơn giản vậy thôi mà khiến ặt gương trong lòng Hàn Thuật vỡ tan tành, tất cả các mảnh gương vụn vẫn rất sáng, sáng đến mức khiến anh không trốn đi đâu được. Cảnh giới lý tưởng của Hàn Thuật: một buổi sáng nhàn nhã, nằm trên giường cho đến khi nào đẫy giấc, dậy vận động sương cốt một chút, rồi uống một tách trà chanh tự pha, ăn cùng với bánh tổ ong mua tại tiệm bánh Tây lâu năm nằm ở góc phố dưới nhà, đây chính là một bữa sáng mỹ mãn, vừa ằn vừa có thể ngồi xem thời sự. Âm nhạc có thể có có thể không, nhưng trong máy nghe nhạc lúc nào cũng phải chờ sẵn 1 bản nhạc anh thích nhất. Khi ra khỏi nhà, anh thay bộ quần áo thời trang ngả cũ ưa thích nhất, đến một cuộc hẹn có chút mong đợi nhưng không quá hồi hộp. Mở cửa ra, thấy trời không nắng cũng không mưa, trời ây lặng, không khí mát mẻ trong lành, sẽ tốt hơn khi có thêm chút gió. Tất cả các vấn đề về công việc và cuộc sống đều được giải quyết một cách tốt đẹp, tối về còn có thể làm những việc yêu thích, hôm sau cũng không cần phải vội vã đi làm…Lúc này anh đang đứng bên cạnh thảm hoa trước cổng trường Thời Đại của Trung tâm Thương mại của thành phố G, mọi thứ đều thật tuyệt vời, tuy chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới lý tưởng của anh, nhưng cũng không còn cách xa lắm, ngoài thời tiết, ngoài việc đội bóng anh hâm mộ đã chiến thắng ra, vẫn còn rất nhiều lý do khiến tâm trạng anh vui vẻ.

8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Chim Cổ Đỏ

Jo Nesbo | Khác | Hoàn thành

Một con chim lông xám chao lượn trong tầm nhìn của Harry. Mấy ngón tay anh gõ gõ trên vô lăng. Thời gian trôi chậm chạp. Hôm qua trên truyền hình ai đó đã nói về chuyện “thời gian trôi chậm chạp”. Đây là lúc thời gian trôi chậm lại. Như đêm Noel trước khi ông già Noel đến. Hay ngồi trên ghế điện trước khi dòng điện bật lên. Anh gõ nhịp mạnh hơn.

21.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

[Đức Vân Xã] Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Đúng Người

Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng Người | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện [Đức Vân Xã] Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Đúng Người của tác giả Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng Người. 1908, năm Quang Tự thứ 34.Cổng thành Bắc Kinh, năm chiếc kiệu hoa lần lượt được đưa tới, đoàn người đi trước múa rồng, múa sư, bắn pháo, múa ương ca, đèn lồng đỏ chót mở đường, kèn chiêng trống sáo náo nhiệt, xe ngựa chở hành lý xếp từ đầu đường tới cuối phố, cảnh tượng trên đường cái náo nhiệt như tết, dân chúng đều xúm lại thò đầu ra nhìn ngó.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm [HI TRỪNG] Mẫu Thân hay Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai.

32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Chào Anh, Thổ Hào!

Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức | Ngôn tình | Hoàn thành

Sau khi tiệm bánh mì của Trương Kỳ Kỳ khai trương, buôn bán càng ngày càng tốt, cô mỗi ngày đi sớm về trễ, thường thường về đến nhà liền mệt mỏi không muốn động đậy. Nhưng sự nhẫn nại của Trương Kỳ Kỳ rất mạnh, dù cho cực kỳ mệt mỏi, cô vẫn an bài thỏa đáng việc nhà và buôn bán, nhưng sắc mặt càng ngày càng kém, hơn nữa gầy không ít. Bản thân cô còn chưa nói mệt mỏi, Tô Khả trước hết chịu không được một mặt tanh rất đau lòng Trương Kỳ Kỳ, một mặt khác Trương Kỳ Kỳ vốn chê phương diện kia của anh yêu cầu quá mãnh liệt, hiện tại một khi bận rộn liền càng không muốn phản ứng đến anh, Tô Khả lại cảm giác mình đều có cái loại cảm giác oán nam này rồi.Tô Khả sợ tự mình trực tiếp nói chuyện này với Trương Kỳ Kỳ cô sẽ bắn ngược lại, trái lại không tiện, liền muốn xuất ra một sách lược vẹn toàn, hơn nữa bắt đầu lặng lẽ áp dụng. Anh làm việc và nghỉ ngơi nhất định có quy luật, buổi sáng 60 rời giường tập thể hình, 70 tắm xong đưa Trương Kỳ Kỳ đi tiệm bánh mì, sau đó về nhà ăn điểm tâm, 80 lái xe ra ngoài đi làm, giữa trưa ở công ty đợi Trương Kỳ Kỳ đưa cơm hai người cùng nhau ăn, năm giờ chiều tan tầm trực tiếp về nhà, 70 đi ra cửa đón Trương Kỳ Kỳ, sau đó liền ở trong nhà không ra khỏi cửa.

18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Đường Xưa Mây Trắng

Thích Nhất Hạnh | Khác | Hoàn thành

Svastika năm nay mới hai mươi mốt tuổi. Chú chỉ mới được xuống tóc và thọ giới khất sĩ cách đây ba hôm. Thầy Sariputta một trong những vi cao đệ của Bụt đã làm lễ truyền giới cho chú.  Svastika quê ở Uruvela gần Gaya, chú được làm quen với Bụt ngay từ hồi Bụt chưa thành đạo, cách đây dúng mười năm. Hồi đó chú mới mười một tuổi. Bụt thương chú lắm, cách đây nửa tháng, Bụt ghé lại làng Uruvela tìm chú. Bụt đưa chú về đây, và Bụt đã bảo thầy Sariputta truyền giới khất sĩ cho chú. Được chấp nhận vào giáo đoàn của Bụt, Svastika sung sướng lắm. Chú nghe nói trong giáo đoàn của Người có rất nhiều vị khất sĩ xuất thân từ giới quyền quý, như thầy Nanda. Thầy Nanda cũng là hoàng thái tử, em ruột của Bụt.Lại có những vị hoàng thân khác như Bhaddiya, Devadatta, Anuruddha và Ananda. Chú chưa đựơc trực tiếp chắp tay chào hỏi các vị này, tuy chú đã được trông thấy họ. Các vị này tuy đã đi tu, tuy đã khoác những chiếc áo cà sa bạc màu trên người nhưng dáng điệu vẫn còn mang tính cách thanh lịch và quý phái. Svastika có cảm tưởng là còn lâu lắm chú mới làm quen thân được với các vị. Bụt là một vị hoàng tử con vua thật đấy, nhưng Svastika không còn tìm thấy được sự ngăn cách nào giữa người và chú. Có lẽ vì chú quen với Bụt lâu rồi và ngày xưa đã từng ngồi với Bụt hàng giờ hoặc trên bờ sông Neranjara hoặc dưới cột bồ đề im mát. Chú thuộc về hạng những người cùng đinh, những người thấp kém và nghèo khổ nhất ở xứ chú. Chú đã làm nghề giữ trâu trên mười năm nay. Trong vòng nửa tháng vừa qua, chú đã chung đụng với những người tu thuộc giai cấp quý tộc. Những người này đều là khất sĩ và là học trò của Bụt. Tuy họ rất tử tế với chú, tuy họ đã nhìn chú với con mắt có cảm tình và nhiều khi đã mỉm cười với chú, nhưng chú vẫn chưa cảm thấy thật sự thỏai mái với họ. Chắc là tại chú chưa quen. Có lẽ phải sống với họ trong nhiều tháng nữa chú mới thực sự cảm thấy đây là thế giới của chú.

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Chờ Đến Khi Gió Êm Sóng Lặng

Toan Giác Cao | Ngôn tình | Hoàn thành

Dương Mai chống má ngồi trên xe Lý Diễm. Trời vừa tảng sáng, hai bên đường vẫn còn ánh đèn. Thời gian còn sớm, trên đường gần như không có người qua lại, cũng không có xe, rất an tĩnh. Lý Diễm lái xe, nhìn thoáng qua bên cạnh thấy sắc mặt Dương Mai lạnh lùng, mí mắt còn chưa mở ra hoàn toàn, trông như còn buồn ngủ. Cô ta tự nhiên cảm thấy vui vẻ, nói: “Không tình nguyện học xe vậy à?” Dương Mai liếc mắt nhìn cô ta một cái: “Tớ đã thi ba lần.”“Ồ, thi bao nhiêu lần hỏng bấy nhiêu lần, hỏng bao nhiêu lần thi bấy nhiêu lần. Tinh thần này rất đáng cổ vũ.” Dương Mai trừng mắt, Lý Diễm cười vài tiếng thật khoa trương, chờ cười đủ rồi, nghiêm túc lại nói: “Tớ nghe người ta nói, khóa thứ ba sẽ thi thực hành điện tử, nhân lúc còn chưa cải cách, cậu sớm lấy được bằng lái đi. Bằng không về sau thi sẽ càng không có nhân tính.”Dương Mai nghe xong thần sắc không thay đổi, mắt cũng không thèm nháy, chỉ nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.Như vậy thoạt nhìn, Dương Mai mặt không biểu tình, giống như đối với chuyện “Nhân lúc còn sớm lấy được bằng lái” này không để bụng chút nào. Nhưng Lý Diễm biết, Dương Mai có chút khẩn trương. Bởi vì tay trái cô đang nắm chặt dây an toàn đến nhăn nhúm. Dương Mai khẩn trương sẽ không biểu hiện ở trên mặt, mà là thông qua phương thức khác thể hiện ra. Tựa như có những người thời điểm khẩn trương sẽ không tự giác mà đổ mồ hôi lạnh còn Dương Mai là không tự giác mà nắm chặt đồ vật, mặc kệ là cái gì, chỉ cần ở trong tay cô đều sẽ bị siết chặt.

17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Nợ Hồng Nhan (Yên Chi Trái)

Nhất Độ Quân Hoa | Kiếm hiệp | Hoàn thành

Kẻ bị xiềng xích gắn chặt hừ lạnh một tiếng, Giang Thanh Lưu khẽ ra hiệu, tên thủ vệ đứng cạnh hiểu ý lùi ra. Hắn nhìn chằm chằm vào kẻ tóc tai rối tung, cuối cùng móc một chiếc bình ngọc, dốc ra hai viên thuốc tròn đỏ như máu. Xiềng xích lại vang lên một tràng tiếng động, hắn bóp lấy cằm kẻ bị trói, nhét hai viên thuốc vào miệng, sau đó ép hắn phải nuốt xuống.Cổ họng Bạc Dã Cảnh Hành khẽ chuyển động, hắn có thể giãy dụa nhưng không được. Ba mươi năm nay, mỗi ngày hắn đều sống dựa vào hai viên thuốc này. Sau khi thuốc trôi xuống bụng, cả người hắn đều thả lỏng, đôi mắt vốn dĩ trầm tĩnh cũng dần dần mất đi thần thái, tầm nhìn bắt đầu trở nên mê man. Giang Thanh Lưu chậm rãi tới gần hắn: “Ngũ Diệu Tâm Kinh ở đâu?”.Cánh môi hắn run rẩy, không tài nào tập trung chú ý được, cả người rơi vào trạng thái mơ màng. Giang Thanh Lưu lại dứt khoát lấy ra thêm một viên nữa, cạy miệng hắn ra nhét vào. Lần này hắn thậm chí còn không thể cắn chặt răng. Viên thuốc này được gọi là Trường sinh hoàn, cái tên nghe vô cùng mĩ miều, sau khi ăn vào sẽ khiến người ta lâng lâng như lạc vào cõi tiên. Nhưng tác dụng phụ cũng rất rõ ràng, mấy năm nay thần trí hắn trở nên mơ hồ. Tộc trưởng, và các vị trưởng lão từng trải của Giang gia sau khi thương nghị xong, đều cho rằng Trầm Bích sơn trang cũng không nhất thiết phải giữ lại một kẻ điên nguy hiểm như vậy.

11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Chứng Vọng Tưởng Của Hoắc Tiên Sinh

Ai Lam | Ngôn tình | Hoàn thành

Tiết Tiểu Tần đào hôn. Như vậy, khả năng chính xác không lớn lắm. Dùng giọng điệu tương đối khách quan kể lại, phải nói là sau khi cô cùng một người đàn ông nhận giấy chứng nhận xong, biết được ngọn nguồn mọi chuyện liền chuồn mất.Bây giờ, cô đã tìm được một công việc văn phòng, nói khoa trương một chút chỉ kém cuộc sống mai danh ẩn tích. Mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ, cô rất sợ Hoắc Lương thình lình xuất hiện trước mặt cô. Sau đó, dùng gương mặt than vạn năm không đổi của anh nói: Đi, trở về kết hôn!Mỗi ngày, Tiết Tiểu Tần đều giật mình từ trong ác mộng tỉnh giấc. Thật ra, cô không phải là người kiểu cách. Hoắc Lương hoàn mỹ đến không thể bắt bẻ, dáng người cao 1m87, đẹp trai lạnh lùng, tiền đồ sáng lạn. Anh là bàn tay vàng khoa ngoại nổi tiếng trên quốc tế. Cũng có thể nói rằng, anh là người gia tài bạc triệu.Nhưng chính vì quá hoàn mỹ, trái lại khiến Tiết Tiểu Tần thiếu cảm giác chân thực. Nhiều lần cô ngắm nhìn Hoắc Lương, lần nào cũng cảm thấy nửa đời sau của mình phải ôm cục băng lạnh lẽo. Hoắc Lương luôn cài khuy áo đầu tiên thật ngay ngắn, cà vạt thay đổi mỗi ngày, tay áo cũng kiên trì cài cúc kín bưng, kính gọng vàng cũng không tháo xuống. Gương mặt anh đẹp trai bao nhiêu thì con người anh khó tiếp cận bấy nhiêu. Trên thực tế, Tiết Tiểu Tần vẫn không hiểu Hoắc Lương nhìn trúng cô điểm nào. Không lẽ là vì cô đẹp?

17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Keep On Loving You

Tiểu Trân Bảo | Ngôn tình | Hoàn thành

Cha đi Canada một tuần lễ để tham dự cuộc họp lớn. Một mình cậu ở nhà thật buồn, hiếm khi cô Shella đến chơi, Phi Vũ vô cùng vui mừng nhào vào lòng Shella. Có điều hình như mẹ cậu không thích dì nuôi hay sao ý, cứ hậm hực ngồi một bên. "Nhóc con, lại đi sai rồi."- Shella nhìn bàn cơ vua rồi gõ nhẹ đầu cậu. Phi Vũ cẩn trọng nhìn Gia Nghi đang ngồi một bên rồi lấy hết can đảm hỏi: "Mẹ, sao mẹ không vui vậy?" Gia Nghi liếc Shella một cái, không nói gì, có điều con trai cô cũng rất tinh mắt, hiểu được ý cô, liền nói: "Dì Shella rất tốt mà, dì thương Phi Vũ, lại còn tốt với Phi Vũ nữa, sao mẹ lại không thích dì vậy?""Con trai, con phải biết trên đời có những người chỉ cần họ nói chuyện thôi cũng làm mình lên tăng xông muốn đứng xa ba ngàn mét."- Gia Nghi nhìn Phi Vũ nhưng lời nói đậm mùi thuốc súng chĩa về phía người ngồi bên kia. Shella kéo Phi Vũ về lại bên chỗ mình, lườm cô một cái: "Phi Vũ, khi con không thích một người thì chỉ cần người đó thở thôi con cũng thấy tốn không khí." "Nè cô..."- Gia Nghi tức giận định mắng nhưng có con trai ở đây nên phải giữ hình tượng của một người mẹ mà anh hay nói, kìm xuống cơn giận.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Thần Chi Tả Thủ

Mặc Bảo Phi Bảo | Ngôn tình | Hoàn thành

Khi taxi dừng lại phía trước resort, Ngải Tình nhìn thấy một biểu ngữ lớn ghi WCG Asian Championship (1). Lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, tiện tay vén tóc lên, xuống xe lấy hành lý tài xế đưa tới, đi vào trong resort, cũng là khu dành cho những tuyển thủ tham gia WCG. Hai bên đường có rất nhiều cửa hàng ăn uống. Đáng tiếc bây giờ đã là hơn 12 giờ đêm rồi, ngoại trừ cửa hàng tiện lợi mở cửa 24h sáng đèn cùng với 1 cửa hàng McDonals thì đều không còn mở cửa. Đội Trung Quốc lần này có tất cả 11 người, tất cả đều đã đến, chỉ có cô đến muộn. Bước vào sảnh tiếp tân của khu nghỉ mát thì chỉ có 2 người nhân viên đang nói chuyện phiếm.Nhưng là đang nói về WCG Asian Championship, trong lời nói đều là giọng cảm thán, cơ bản đều không hiểu tại sao mấy trò chơi như thế này cũng mang ra để thi đấu chuyên nghiệp, còn là giải vô địch Châu Á rồi vô địch thể giới World Series. Ngải Tình đưa hộ chiếu, dùng tiếng Anh ngắn gọn nói rõ mục đích đến: “Tôi muốn tìm đội tuyển Trung Quốc và thẻ phòng của tôi.” Nữ nhân viên nhìn thông tin trên hộ chiếu, nhanh chóng gọi điện thoại hỏi thăm rồi chuyển điện thoại cho Ngải Tình. Ngải Tình nhận điện thoái nghe máy, liền nghe thấy giọng của một thiếu niên dùng tiếng Anh không được tự nhiên lắm hỏi cô là ai, cô nghe được liền cười châm biếm: “Hoạt Thê, anh không cần phải nói tiếng Anh đâu, là em này.”

11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mảnh Hành Tây Nào Không Rơi Lệ

Điền Phản | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngày mới ở trường đại học S luôn bắt đầu từ canteen. Trong phòng rửa bát phát ra những tiếng leng keng do bát va vào bồn, thảo nào trường lại sắp phải thay bồn mới, những bác gái rửa bát này đều quá mạnh tay, như kiểu hận không thể cầm bát đĩa đập hết ra.

12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Anh Muốn Cùng Em Đi Tới Cuối Cuộc Đời

Thị Kim | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáu giờ rưỡi sáng sớm, Mạc Phỉ bị đánh thức bởi tiếng điện thoại. Anh mê mang nhìn tên người hiện trên màn hình, nheo mắt lại, hơi ngẩn ra. Người này đã ở nước ngoài hai năm, bận tới mức như biến thành người ẩn hình luôn rồi, tết âm lịch gọi điện mười lần thì có tám lần không thèm nghe máy, thế mà hôm nay mới sáng tinh mơ đã chủ động gọi điện tới, nhất định là có chuyện gấp hoặc xảy ra chuyện gì đó rồi. Vội nhận điện thoại, nghe thấy giọng nói thanh lãnh quen thuộc: "Tôi nhớ là lần trước cậu bảo rằng, sau khi chia tay bạn gái rồi lại quay lại với nhau?" Giọng nói tuy hơi khàn, nhưng ngữ khí vẫn bình tĩnh trấn định như trước kia, không giống như đã xảy ra chuyện gì. Mạc Phỉ thở phào một hơi, nói: "Đúng vậy, sao thế?"

9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Người Bình Thường

Thập Bát Phản | Đam mỹ | Hoàn thành

Thư Quân nở nụ cười với cậu cảnh sát kia: “Không sao đâu, chuyện nên làm mà.” Lúc cười lên trên khóe miệng của cậu có một lúm đồng tiền nho nhỏ, nói chuyện cũng từ tốn, nom dáng vẻ vô cùng ôn hòa. Đáng tiếng là một vết bầm tím trên má lại phá hủy nét đẹp tổng thể, khiến chàng thanh niên này có chút đáng thương. “Nếu đội trưởng Tưởng mà nhìn thấy thì làm thế nào bây giờ…” Mặt cậu cảnh sát trẻ kia nhăn nhúm lại: “Anh cũng thật là, rõ ràng cảnh sát ở gần đó đã chạy đến cả rồi, mà bên kia là ba người, sao anh còn xông về phía trước chứ.”Thư Quân cười khổ: “Khi đó là đàn ông đều sẽ xông lên trước, huống hồ tôi cũng cân nhắc thấy cảnh sát đã gần đến mới xông lên mà, dù sao cũng phải bảo đảm an toàn cho mình chứ. Ba kẻ buôn người giả vờ làm người thân của trẻ nhỏ cản người bên đường, định cướp đứa nhỏ từ trong ngực người mẹ trẻ tuổi. Thư Quân đầu tiên là báo cảnh sát, sau đó thấy ba kẻ đó hình như muốn cá chết lưới rách cướp người bèn lập tức không hề nghĩ ngợi gì mà xông lên. May mà sau khi cậu bị trúng mấy đấm thì cảnh sát đến kịp, tốt xấu gì cũng không để cho đứa bé có chuyện. Đến khi Thư Quân ra khỏi cục cảnh sát thì đã hơn mười giờ. Giờ đang giữa thu, cậu quấn khăn quàng cổ che hơn nửa khuôn mặt, định đi siêu thị mua mì về ăn. Chịu dày vò lâu như vậy khiến cậu sắp chết đói rồi.

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ngồi Mãi Sao Có Thể Không Loạn

Túy Hậu Ngư Ca | Ngôn tình | Hoàn thành

Ôn Đinh trầm thấp cười cười, buồn bực ngán ngẩm nhìn thoáng qua bốn phía, vừa hay nhìn thấy một người đàn ông trang phục màu đen đứng lại gọi điện thoại, trời rất nóng, anh ta mặc vào người một màu đen, cũng không thấy nóng sao. Áo đen, quần tây đen, một tay đút vào túi quần, một tay cầm điện thoại, ngược lại có chút đẹp mắt. Ôn Đinh cầm bút lên vẽ.Nửa giờ sau, người lúc nãy dương dương tự đắc cầm bức vẽ đi tới, vốn định mở miệng, sau khi nhìn thấy bức vẽ của Ôn Đinh, lời nói vừa đến miệng liền nuốt ngược vào, gục mặt rời đi.Ôn Đinh đối diện bóng lưng của ông ta: “Đại thúc, vẽ tranh cũng phải nhìn chất lượng, tục ngữ nói, hàng rẻ thường không tốt, hàng tốt thường không rẻ nha!. Dường như dưới chân người kia lảo đảo một chút.Ôn Đinh nhìn vào bức tranh đang vẽ một nữa, nhún nhún vai, nhìn thoáng qua đầu cầu trống không, người ngắm phong cảnh đã sớm rời đi, tranh này vẽ cũng không được. Nhìn đồng hồ một cái, Ôn Đinh dọn dẹp bản vẽ, ngồi xe buýt đi đón em trai Ôn Dĩ Nam tan học. Lúc Ôn Dĩ Nam nhìn thấy Ôn Đinh đang đeo bản vẽ to đùng trên lưng đứng trước cửa trường học, chạy ra, giọng mang chút trách móc: “Chị, không phải đã nói rất nhiều lần rồi sao, xa như vậy, chị đừng có tới đón em hoài.” Nói xong, nhận lấy bản vẽ Ôn Đinh đang đeo trên lưng.

13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút

Đương Thả | Trọng sinh | Hoàn thành

Hoa Chi không ngờ mình còn có thể tỉnh lại, cậu vùng dậy, thở dốc từng đợt, cảm giác bị tắc thở trước khi chết làm toàn thân cậu run rẩy co giật. Hoa Chi, không, bây giờ phải gọi là Quý Hoài. Cậu nhìn quanh một vòng, phát hiện ra đây là một căn phòng khách sạn sáng sủa sạch sẽ. 

38.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Công Chúa Hòa Thân

Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành

Nàng chính là công chúa Nhạc quốc Nhạc Xích Vũ năm nay mười bảy tuổi đã sống ở Lãnh cung được ba năm rồi. Xuân hạ thu đông đi qua trong mắt nàng cũng chỉ là một màu ảm đạm, trên mặt nàng cũng chưa từng xuất hiện qua nụ cười nào. Tóc đen dài được xõa dài tùy ý thả rối bù vì không có lược chải cũng là do đã ba năm chỉ có tắm bằng nước mưa. Cả người nàng cũng như đám mùn bên ngoài sân trong Lãnh cung vậy, đều là bốc lên người hôi thối khiến người không muốn đến gần, thậm chí cách xa từ ngàn dậm.Dưới đôi mày liễu thanh tú chính là đôi mắt trong trẻo tinh khôi tràn đầy sức sống lại như mặt nước ngày xuân. Hàng mi dày cong vuốt bên trên tạo cho người có cảm giác hệt như đôi bướm đậu trên mặt hồ vậy. Sống mũi cao cao, hai phiến môi nhỏ nhắn nhưng vì kham khổ cũng là có chút tái nhợt khô cằn nức nẻ. Chỉ là đám mụn nước đầy mặt kia khiến cho không người nguyện ý nhìn thẳng nàng nàng dù chỉ một mắt, nên không ai sẽ còn có tâm tư nhã hứng mà phân tích những điểm đẹp trên của nàng. Trên mặt lại xuất hiện vô số mục nước lớn nhỏ mọc chi chít ở phần trán cùng hai bên mặt khiến cho người nhìn không ra dung.

15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Còn Lâu Mới Yêu

Lâm Phượng Lam Vi | Ngôn tình | Hoàn thành

“Ngươi là Edward, lại không phải Edward, khác nhau là ngươi gặp vị tiểu thư Khải Phổ Lao Đặc, mà Edward của chúng ta thì không có.”Carlisle tổng kết nói. “Nếu ta nhớ không lầm, vị tiểu thư Swan này cũng nhận thức Lusena.” Edward đem tầm mắt đầu hướng người vẫn luôn khẩn trương, Bella. “Ta……” Bella không biết nên giải thích như thế nào, cô mê mang, này rốt cuộc là mộng, hay là chân thật? Đúng lúc này,Jacob mang theo Reneesme trở lại. “Hắc, các ngươi như thế nào lại nghiêm túc như vậy? Úc, ai vậy? Không đúng, Edward, ngươi phản bội Bella?”Jacob lập tức phát hiện vấn đề, Edward rõ ràng ở trước mặt mình đã hứa, như thế nào lại có thể vứt bỏ Bella?

8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin

ZicZac_Cindy | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáng hôm sau, nó đi ra đường để thay đổi không khí. Đi mãi đi mãi mà vẫn không biết đi đâu, cuối cùng nhận ra là bị lạc đường lúc nào không biết. Nó vò đầu bứt tai, mấy hôm nay nó lơ đãng quá, lúc nào cũng nghĩ đi đâu đâu. Chợt nhớ ra nó có cầm hồ sơ theo. Thôi thì đã lạc rồi, tiện thể đi xin việc luôn cũng được. Đi được một đoạn nữa, nó va phải một người, quay lại định xin lỗi thì chả thấy người đấy đâu. Thấy hình như, cái người nó vừa va phải có làm rơi cái gì đó. Hóa ra đó là một cái card visit kèm theo một tờ giấy. Mở ra, cái chữ đầu tiên đập vào mắt nó "Tuyển Nhân Viên". Nó chết đuối như vớ được cọc, lần theo chỉ dẫn trong tờ giấy nó tìm đến công ty đang tuyển nhân viên.Nộp hồ sơ xong xuôi, nó nhớ ra tên công ty là Steven. Vội hỏi cô tiếp tân. "À, cô cho tôi hỏi, giám đốc công ty tên gì ạ?"." Steven." Nó hơi giật mình khi nghe đến cái tên Steven. Chẳng nhẽ bố nó mở công ty làm ăn riêng mà không cho 3 anh em nó biết? Chết rồi, thế thì không thể xin việc ở đây được. Nó vội vàng rút lại hồ sơ và ra đứng chờ thang máy. Trời đất, thang máy đang sửa chữa. Thế là nó lại phải cuốc thang bộ mà đi xuống. ........ Rầm....... Sao hôm nay xui thế không biết, đụng phải người ta hai lần...

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26