Thiên Lại Chỉ Diên | Cung đấu | Hoàn thành
Kỳ thực mà nói tình yêu có khi không thể thắng nổi những thứ như quyền lợi, danh vọng. Mà huống hồ chỉ đối với những người không hiểu rõ tình yêu của nhau lại càng không có nền tảng mà cùng nhau tranh đấu để vượt qua. Quý Phỉ Nhiên là Quý thượng thư được Hoàng thượng sủng hạnh và coi trọng bởi con người cực kỳ thông minh, tài năng hơn người. Nhưng nhắc đến Quý Phỉ Nhiên người ta còn phải tiếc nuối mà nói rằng “Nghiệp chướng, đúng là nghiệp chướng”. Quý Phỉ Nhiên không ngại để người khác biết rằng mình là một kẻ đoạn tụ, dù không phải là tội nhưng người ta cho rằng Quý Phỉ Nhiên đoạn tụ đến mất cả phẩm giá, đoạn sai tới mắc phải chướng nghiệp. Tâm tư của Quý thượng thư đặt lên người của Du Tín, tự Tử Vong. Du Tín lại là người có chí hướng cao, muốn nối nghiệp cha mình làm quan chốn triều đình. Nhưng hoàng cung tranh đấu ai mà không biết, rất khó để đi chung một đường. Họ vốn không thấu hiểu tâm tư của nhau. Ở bên nhau không viên mãn, nhưng có một câu nói của Quý Phỉ Nhiên mà Tử Vọng băn khoăn cả nửa đời sau. “Cùng xe bụi ngựa cưỡi, quan to lộc hậu, không bằng ngày tốt cảnh đẹp, đêm tới đoàn viên, đi thuyền nhỏ, thưởng dương liễu. Cười nhìn nhân sinh, một đời phong lưu.” Mời các bạn cùng theo dõi.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Cừu Mộng | Ngôn tình | Hoàn thành
Kỳ quái, bổn tiểu thư ở thanh lâu vơ vét của cải như cá gặp nước. Nam nhân băng lãnh đó ngàn vạn lần không nên thay nàng chuộc thân, còn khăng khăng mời nàng về nhà làm khách. Như thế nào đầu năm, mời khách cũng có bắt buộc ! Không cần biết lòng hắn thế nào. Vô độc bất nữ tử, trước, hạ độc dược khiến người ta vừa cười vừa nhảy mất hết tôn nghiêm. Sau lại một câu “Tiểu nữ tạ tạ trang chủ bao dung”, xem hắn giải quyết ra sao !
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Trầm Ngư Bất Lạc Nhạn | Đam mỹ | Hoàn thành
Tả Vân Hi hắn chưa từng khuất phục ai bao giờ. Hắn có thói quen ưa sạch sẽ, cho nên rất chán ghét với việc đụng chạm của người khác. Nhưng riêng biệt đối với Khúc Cảnh, khi chạm vào rồi, hắn lại chỉ muốn đụng chạm nhiều hơn nữa. A? Khúc Cảnh cậu chính là rất đặc biệt nha, khiến hắn ngoài yêu thương vẫn là chỉ muốn yêu thương. Từ khi nào, hắn lại có thể để tâm đến người khác nhiều như thế? Cậu giống như một liều thuốc phiện khiến hắn ngày ngày đều khao khát chìm trong men say.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Phùng Quán | Đam mỹ | Hoàn thành
Tựa truyện "Tặc Nhân" của tác giả Phùng Quán viết về Sở Liệt và Tư Đồ Trúc Lưu. Tư Đồ Trúc Lưu, trong một lần đi chùa cầu phúc, đã gặp phải Sở Liệt cùng bè phái của hắn, định cướp những thùng hàng của một tên nào đó. Bọn chúng gặp ai cũng chém, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót. Trên người y cũng có chút võ công, bắt gặp một người sắp bị chém, liền giở chủy thủ ra đỡ. Sau đó y liền bị đám người đó ném đi chỗ khác, vô tình làm sao lại rơi vào những thùng hàng của hắn. Hắn đem về kiểm tra, phát hiện mình bị lừa thì bực quá đá bay thùng, làm nắp thùng bật ra, y ngủ quên trong đó.Hắn thấy y trắng trẻo, đẹp đẽ liền cùng y thực hiện một "đêm mộng xuân". Y sau đó vô cùng hận hắn, hận đến tận xương tủy, muốn đem hắn băm ra làm trăm mảnh, thế nhưng không biết vì y hướng tín Phật, hay mềm lòng vì trước đó hắn rất nhẹ nhàng tình cảm quan tâm y, y chần chừ không muốn giết hắn. Sau đó, y cắn răng găm dao xuống. Sau này y mới biết rằng, đó chỉ là mánh khóe của hắn, nhằm mục đích cưa cẩm y. Y nhận ra rằng chính bản thân mình cũng đang nhớ nhung hắn. Hắn, Sở Liệt, từ từ bước vào cuộc đời y không biết tự lúc nào.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Vu Thất Thất | Ngôn tình | Hoàn thành
Tại sân bay, một người đàn ông tuấn tú đeo kính đen kéo theo một chiếc va-li, không thèm để ý mọi chuyện cứ đi thẳng về phía trước. Một lần nữa đặt chân trở về, Lê Hiên vẫn có cảm giác không chân thực. Rốt cuộc là đã bao lâu rồi anh chưa quay trở về, mười một năm. Bởi vì ông nội mất, cho nên anh mới vội vàng từ Mỹ trở về.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Vương Thiếu | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô là một người trong cái bình thường lại vẫn chính là bình thường, bình thường đến một cách không thể bình thường hơn. Đối với cô mà nói, cuộc sống mỗi ngày trôi qua đều rất là nhàm chán, rất là tẻ nhạt. Nhưng mà, cô nên làm gì đây? Cuộc sống vốn dĩ cũng chỉ là như vậy. Cô hiếu kỳ, không biết ở thế giới rộng lớn ngoài kia, có nơi nào khiến cho cô thực sự yêu thích?
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Kid Cat Chibi | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô bé ngồi năn nỉ. [Hàn Băng Băng, em gái của hắn, kém hắn 5 tuổi, cô bé này rất tinh nghịch và còn rất quý nó nữa] Hắn lúc này vẫn còn là một thằng nhóc, hắn đang ngồi làm gì đó với chiếc laptop của mình và không rời mắt một giây phút nào cả. "Tự làm đi anh bận rồi." Nghe hắn nói xong thì Băng Băng mặt giận, phồng má chu mỏ nhìn hắn. Cô bé cầm quyển vở lên rồi bước đi giận giữ những vẫn không quên quay lại nhìn hắn. "Anh thật là keo kiệt. Giảng có xíu mà."Nói rồi cô bé chạy xuống nhà và đi ra khuôn viên phía sau nhà đó là một khu vườn rất đẹp và một ngôi nhà nhỏ ở đằng xa đó. Băng nhìn nó đang cầm vòi tưới cho cây và mắt thì cứ nhìn đi đâu đó rất lơ đễnh. Băng thường ít khi thấy nó vì nó chẳng bao giờ vào nhà cô bé cả. Lúc nào nó cũng chỉ quanh quẩn quanh ngôi nhà của nó, gặp ở trước cửa thì nó cũng chỉ cúi chào và không nói gì cả. Băng tiến đến gần và cất giọng lảnh lót như chim sơn ca của mình. Băng cười tít mắt vậy là cô bé kéo nó lên tận tầng hai nơi anh em hắn đang ngồi học chung lúc nãy. Nói là nơi học chứ thực ra đó là nơi anh em hắn ngồi nghỉ ngơi thì đúng hơn. Hắn vẫn không liếc nhìn nhưng cũng biết Băng Băng có kéo theo ai đó lên đây. Nó thì khẽ lướt nhìn hắn rồi cũng chẳng thèm để ý làm chi. Băng kéo nó ngồi xuống bàn rồi mỉm cười.
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Hạ Kiều Ân | Ngôn tình | Hoàn thành
Ấn Hoa, một cô nương bình thường ưa thích son phấn bột nước, quyết tâm tinh thông mọi thứ cầm kỳ thi họa. Ấn Hoan còn yêu thích đao kiếm, lập chí đi khắp Nam Bắc học hỏi cho bằng hết võ công trong thiên hạ… Nhưng chẳng ngờ sư phụ lại tính ra rằng Duệ Vương gia - người mà xưa nay thanh tâm quả dục, tấm lòng rộng mở năm này sẽ gặp phải tử kiếp, mà đó lại còn là một đào hoa kiếp. Người giao cho nàng sứ mệnh đặc biệt đến bảo vệ hắn.Hừ, Duệ Vương gia ấy cũng chỉ là Hoàng thúc của đương kim Hoàng thượng thôi. Trong vận mệnh của hắn có kiếp số thì liên quan gì tới nàng? Không đi! Cái gì? Tật Quang tàn ảnh!? Đây không phải là bộ kiếm pháp mà sư phụ vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo nhất đó sao? Nếu nàng bảo vệ Duệ vương gia vượt qua khỏi kiếp nạn này thì sẽ có thể luyện bộ kiếm pháp kia ư? Không thành vấn đề, nàng đây liền xuất phát, nghe theo chỉ thị của sư phụ trà trộn vào phủ Vương gia. Giấu tên Vương gia từ nhỏ thân thể đã yếu ớt, nhiều bệnh tật kia sau lưng để bảo hộ kĩ càng.Có điều… chuyện này hình như là rất không thích hợp nha! Hoàng Phủ Hạo Nguyệt này rõ ràng là biết võ công, thậm chí trình độ còn cao hơn nàng nhiều. Nhân tài như vậy thì cần gì nàng đến bảo hộ đây ?
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Thả Phất | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thật Sự Không Thể Ăn Đuôi Sao? của tác giả Thả Phất. Lần đầu tiên Long Bạch Bạch nhìn thấy Chu Kì Nghiêu, hắn đang núp trên đường sỏi đá cách ngự thiện phòng của hoàng đế không xa, ôm bụng nhìn về hướng đó một cách đáng thương. Hắn thật đói, ma ma trong cung không cho ăn no, hắn là nam tử nên ăn rất nhiều, thật sự là đói không chịu nổi, hắn không nghe lời ma ma nói, tùy tiện tìm một bộ quần áo thái giám, rồi đi theo cung nữ giao đồ ăn tới nơi này.Hắn chính mắt nhìn thấy cung nữ kia vào nơi đó, tì nữ ra ra vào vào, đều cầm thực hạp. Bên trong khẳng định có đồ ăn ngon. Long Bạch Bạch nuốt nước miếng, ôm bụng nhìn những thực hạp này, nhìn chằm chằm, hắn rất đói. Hắn còn chưa kịp chờ được cơ hội lén đi vào, đã bị hai tên thị vệ khiêng như khiêng gà bắt quỳ xuống: “Hồi bẩm hoàng thượng, bắt được một tên thái giám đang lén lút, có đánh chết tại chỗ không?”Trên long liễn được che bởi vải vàng, mơ hồ nhìn thấy một thân ảnh, từ bên trong vang lên một tiếng nói lạnh lẽo: “Tra, là thật, đánh chết.” Dứt lời, đại thái dám Tô Toàn đi theo liền hô một tiếng, lập tức long liễn muốn rời đi. Cũng là do tiểu thái dám này xui xẻo, vừa vặn lại gặp phải hoàng thượng từ lãnh cung quay về Dưỡng Tâm điện đi ngang qua nơi này, ngày thường ở trong này sẽ không bao giờ nhìn thấy mặt rồng, lúc ấy hắn nhìn thấy một tiểu thái dám đang lén lút trốn sau một khối núi giả. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ thêm những truyện Con Đường Bá Chủ và Phượng Hí Cửu Thiên.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Lượng Nhược Tinh Thần | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nguyện Ý Vì Anh, Chàng Thiếu Niên Câm của tác giả Lượng Nhược Tinh Thần. Tiền Oánh Oánh không có ấn tượng với thiếu niên này, gần mười năm nay cô chưa về nhà cũ ở nông thôn, trong thôn ngoại trừ nhà cậu mợ, tất cả mọi người và mọi thứ, gần như cô đã quên hết rồi. Tiền Oánh Oánh mỉm cười thân thiện với thiếu niên, đang định lên tiếng, thiếu niên bỗng chạy đi, có vẻ rất sợ hãi. “Anh ta là kẻ câm nhà bên, tính tình quái gở. Chị đừng để ý anh ta, anh ta cố ý chạy tới xem chị, nhất định là muốn xin đồ ăn vặt.” Cậu em họ Triệu Tiểu Bân mười tuổi khinh thường nói.“Không được nói xấu người khác như vậy.” Tiền Oánh Oánh dùng ngón trỏ dí đầu cậu em. Khi Tiền Oánh Oánh thu dọn xong đồ đạc, cửa bị gõ vang. Mở cửa, cô thấy thiếu niên vừa nãy mang theo con cá to chừng hai nắm tay, ngập ngừng đứng ngoài cửa, hai tai ửng hồng. “A, chào em.” Tiền Oánh Oánh cười nói. Thiếu niên cúi đầu, không dám nhìn cô, hai tay giơ xâu cá tới trước mặt cô, thấy cô không lấy, bèn quơ quơ xâu cá. “Đây là cho chị à?” Tiền Oánh Oánh hỏi. Cô đưa tay cầm lấy xâu tre, không cẩn thận chạm phải ngón tay lạnh lẽo của thiếu niên. Cậu vội rụt tay về.Thiếu niên lặng lẽ xoa tay vào quần, xoay người định đi, Tiền Oánh Oánh vội gọi cậu lại. “Đợi chút, đừng đi.” Tiền Oánh Oánh lấy một túi kẹo trên bàn, đưa cho thiếu niên, cười nói: “Cảm ơn cá của em, đây là quà đáp lễ.” Nếu bạn yêu thích thể loại này, thì đừng bỏ lỡ những truyện cũng hấp dẫn không kém như Hoàng Hậu Margot và Nụ Hôn Màu Nhiệm.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Phùng Bổ Đích Ngoa Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Là VIP Duy Nhất Của Anh của tác giả Phùng Bổ Đích Ngoa Tử. Anh vẫn nằm trên giường, lặng lẽ chờ đợi các tiêu đề giải trí của thế giới. Cùng lúc đó, xa phía bên kia đại dương, ở Úc, Nguyễn Tĩnh Xu đang cau mày liếm vết thương ở đầu ngón tay. Cô chớp chớp mắt, máu rơi trên ngọc đã biến mất, cô bị hoa mắt sao? Hay giống như các bài viết trên mạng, có thể mở ra tùy thân không gian? Thật đáng tiếc, ngoại trừ máu đã biến mất, ngọc bội không có bất kỳ phản ứng nào. Nguyễn Tĩnh Xu cười cười, tự giễu mình.Quả nhiên là nhìn lầm rồi, nhất định thời gian gần đây quá mệt mỏi nên mới có suy nghĩ kỳ lạ đó. Tiểu thuyết thật không đáng tin a! Trong mắt nhiều người, Nguyễn Tĩnh Xu được xem là một người chiến thắng. Bố mẹ là kỹ sư cao cấp, mặc dù gia đình không phải đại phú đại quý nhưng cũng tính là giàu có. Nguyễn Tĩnh Xu có vẻ ngoài trầm lắng, tuy cô không đẹp bằng đại mỹ nhân trong giới giải trí nhưng cũng được coi là một giai nhân thanh tú. Từ nhỏ, Nguyễn Tĩnh Xu đã là một đứa trẻ ngoan. Sau khi tốt nghiệp trung học, cô nộp đơn vào một trường đại học Úc. Từ năm 18 tuổi đến bây giờ đã 26 tuổi, cô vẫn luôn ở Úc.Sau khi tốt nghiệp đại học, cô ở lại làm giảng viên. Ở nước ngoài có danh phận, mua nhà, mua xe, cô cũng được coi là bạch phú mỹ. Trên thực tế, Nguyễn Tĩnh Xu không hoàn mỹ như mặt ngoài của cô. Sau khi vào lớp khoa học tự nhiên ở trường trung học, cô tự thấy rằng mình học không giỏi, điểm số liên tục giảm. Bố mẹ cô liền lấy tiền tiết kiệm trong nhiều năm ra cho cô đi du học. Vì sự khác biệt về văn hóa và ngôn ngữ, sau một thời gian dài xuất ngoại, Nguyễn Tĩnh Xu vẫn không thích ứng được. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Vợ Ngọt.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Vi Bàn Giới Đích Tiểu Cự Tinh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ba Lê Và Giày Bóng Rổ của tác giả Vi Bàn Giới Đích Tiểu Cự Tinh. Trong phòng tập ba lê sáng rực rỡ, những cơn gió nhẹ thổi tung rèm cửa sổ. Những ngày cuối hè vừa qua, phảng phất trong không khí một chút hương thu cùng mùi hoa nhài tây nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng ở ngoài cửa sổ vang lên một vài tiếng cười đùa của đám trẻ con. Những cái âm thanh đó chợt vang lên như tiếng chuông bạc truyền vào trong phòng tập, khiến cho sự yên tĩnh trong phòng bị phá vỡ, mang lại một chút hơi thở của cuộc sống.Bóng đèn dây tóc trên đỉnh đầu thắp sáng cả phòng tập. Trước tấm gương lớn, Vân Khê nhón chân nhẹ nhàng xoay tròn. Cô nhảy lên, bộ đồ tập màu đen tôn lên tấm lưng thẳng tinh tế, mồ hôi từ trên trán nhỏ xuống, thậm chí có một vài giọt trượt vào mắt cô. Hai bàn chân như được lên dây cót, không ngừng xoay tròn liên tục trên sàn nhà trơn bóng. Âm hưởng du dương của bản nhạc khi thì êm dịu khi thì cao trào, tay và chân chuyển động theo bản nhạc cho đến những nốt cuối cùng.Sau khi luyện tập, Vân Khê ngồi xuống sàn phòng tập, cô thả lỏng chân mình, sau đó dựa vào tường đem chân kéo ra thành hình chữ “mã”, đôi chân mịn màng trông thật lưu loát mà thanh tao, cô nâng cổ lên, duyên dáng như một con thiên nga xinh đẹp. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện vô cùng hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Ngoảnh Mặt Lại Thấy Người Thương và Nợ Âm Khó Thoát.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Hồ Dữu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Yêu Cũ Thấy Tôi Ăn Lẩu Một Mình của tác giả Hồ Dữu. Tiêu chuẩn đánh giá một nhà hàng lẩu của Diệp Dương là nước chấm có vừa miệng hay không. Với cô, nước chấm là linh hồn của món lẩu. Diệp Dương kiên quyết không bao giờ ghé lại một nhà hàng lẩu không biết tự pha nước chấm tới lần thứ hai. Nước tương vừng của “Lộc Minh Yến” vị vừa êm, vừa mang cái cốt thuần chất, lại thơm nức. Dầu vừng, dầu tỏi cũng thơm ngon. Trộn cả hai lại, rắc thêm vài cọng rau thơm, mấy nhúm hành lá, Diệp Dương có thể ăn vã nửa bát. Vậy nên mỗi lần người ta chỉ lấy một bát, còn cô phải hai tay hai bát. Người ta lấy hai bát, cô phải ăn sạch bốn bát. Diệp Dương tay phải bưng một bát, tay trái bưng một bát trở về bàn. Chợt cô lại liếc thấy có đôi nam nữ trẻ tuổi đang bước vào quán. Vốn cô cũng không để ý lắm, nhưng rất nhanh sau đó đã phát hiện ra có gì đó không ổn. Diệp Dương quay đầu lại để xác nhận, chưa đầy hai phút đã nhận ra, trái tim cô chợt hẫng. Cô vội dời ánh nhìn đi. Mắt nhìn thẳng, cô trở về bàn mình.Diệp Dương từng tưởng tượng ra cảnh hội ngộ với người yêu cũ. Họ sẽ gặp nhau ở quán cà phê, ở rạp chiếu phim, ở hiệu sách, ở nhà hát, hay ở công viên… Ở những nơi thơ như trong phim. Khi ấy cả hai đều đã là những con người trưởng thành, bao dung, vô tình gặp lại nhau cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt. Đầu tiên họ sẽ ngạc nhiên, rồi chào hỏi trò chuyện, tâng bốc khen ngợi nhau. Nếu có thời gian họ sẽ tìm chỗ để uống ly cà phê, nói về chuyện năm đó, kể cho nhau nghe chuyện của mình về sau. Còn nếu không có thời gian thì hai người hai hướng, không bao giờ gặp lại nữa. Nếu yêu thích thể loại này, bạn cũng nên đọc thêm các truyện như Hoa Hồng Của Lương Hiện hay Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Hải Tiên Bì Bì Tương | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Sinh Xinh Đẹp Biến Thành Mèo Nhà Tôi của tác giả Hải Tiên Bì Bì Tương. Chung Khởi cảm thấy rất không thích hợp, không được tự nhiên nhún nhún vai, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía sau, tất cả mọi người đang chăm chú đọc sách, cũng không có gì khác thường. Thế nhưng, cô thật sự cảm thấy có người đang ngó chừng cô, cảm giác đó vô cùng đáng sợ, cô luôn cảm thấy sẽ có người đột nhiên nhảy ra, gắt gao dùng sức che miệng của mình, kéo cô đến trong hẻm nhỏ, ăn sống nuốt tươi cô.Trong phòng học sáng tỏ ấm áp, Chung Khởi sợ run cả người, không cẩn thận đụng phải chồng sách giáo khoa chất thật cao, những quyển sách kia ào ào rơi xuống, khiến tất cả mọi người nhìn lại. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chăm Chỉ Học Tập, Ngày Ngày Yêu Đương và Tại Hạ Không Phải Là Nữ.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tỉnh Vu Lang Gian Thần Phong | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giải Cứu Một Chàng Trai Sa Ngã của tác giả Tỉnh Vu Lang Gian Thần Phong. Khi cây ngô đồng đó lại xuất hiện trong tầm mắt một lần nữa, cuối cùng Trần Triều Dao cũng không kìm được mà bật khóc thành tiếng trong cơn gió lạnh cuối tháng mười một. Bây giờ đã gần rạng sáng, trên trời chỉ còn lác đác một vài ngôi sao, cô một thân một mình ở thành phố xa lạ, điện thoại đã bị dùng hết pin từ lâu. Mà cô đang đi giày cao gót, kéo theo một chiếc vali nhỏ đi lòng vòng hơn hai tiếng đồng hồ vẫn chưa ra được con phố dài này.Con phố này rất lụp xụp, từ đầu phố tới cuối phố đều là đường xi măng nham nhở với nhiều “ổ gà”, “ổ trâu”. Đối diện rìa đường là một toà nhà cũ kỹ phủ đầy tro bụi, cửa tầng một đang mở, bên trong treo đèn xanh xanh đỏ đỏ, dưới ánh đèn mờ ảo là đôi môi đỏ mọng ướt át, khuôn mặt trắng bóc ẩn hiện dưới làn khói trắng mịt mờ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Anh Nhiều Hơn Em Có Thể (Rũ Bóng Nghiêng Chiều) và Pokemon Kaitou Izumi.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
WY Tử Mạch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sâu Không Lường Được của tác giả Wy Tử Mạch. Biệt thự Long gia. Tầng hầm. Trong căn phòng mờ tối tràn ngập hương vị ngọt ngào của chất dẫn dụ. Một Omega phát tình cả người trần trụi, nằm xụi lơ trên mặt đất, thân thể trắng nõn như tuyết, vết roi đỏ tươi phủ chằng chịt khắp cơ thể, lộ ra hương vị tình dục thối nát. Omega rơi vào dục vọng giống như một mẫu thú phát xuân, tiếng rên rỉ không kìm được tràn ra từ cuống họng. Cậu ngọ nguậy cơ thể, lẳng lơ cọ vào tấm thảm len dưới thân, ánh mắt nóng bỏng nhìn người đàn ông ngồi ở trên cao. Hai chân Long Dục bắt chéo, biếng nhác ngồi trên chiếc ghế màu đỏ sậm, tay cầm roi da màu đen, đôi mắt hẹp dài khinh khỉnh nhìn Omega dưới chân đang phát ra tín hiệu giao phối với hắn. “Chủ nhân, em không chịu nổi, thật sự không chịu nổi…” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Bạch Quả Chi Đồng Nhân Thiếu Niên Ca Hành và Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tử Thiếu Ngôn | Ngôn tình | Hoàn thành
Trung tâm đào tạo nghiệp vụ Trường Cát, một trong bốn hãng hàng không lớn nhất thành Bắc, 16 tiếp viên hàng không vừa mới vượt qua khảo hạch lên hạng nhất đang được thực hành buổi huấn luyện lần đầu tiên trước khi bay. 16 tiếp viên mặc đồng phục màu lam đứng thành hai hàng, La Xán Xán đứng ở ngoài cùng bên phải hàng thứ hai. Chiều cao của các cô gái này không cách biệt nhau lắm, nhưng La Xán Xán lại cao hơn 15 người còn lại một chút.Giáo viên đang nói đến tác phong phục vụ của một tiếp viên phục vụ khoang hạng nhất cần phải có. La Xán Xán và mọi người đều vểnh tai lên nghe. “Ở khoang hạng nhất, phải gọi họ của hành khách, trên mặt lúc nào cũng phải nở nụ cười. Hành khách vừa lên máy bay là phải chủ động chào đón, giúp bọn họ treo áo khoác. Tư thế đứng và ngồi xuống đều phải tao nhã, không nên lộ bất kì hành vi bất kính nào với họ. Các cô cậu không những là phi hành đoàn trưởng, là những người hoạt động trong khoang, là tiếp viên, mà lại còn là những người tiếp viên đầy tài năng mới có thể là tiếp viên của khoang hạng nhất này, chứ không phải là loại người lộn xộn. Đây được coi là vết xe đổ.” Giọng giáo viên vừa vang lên, một người đứng bên cạnh La Xán Xán đã nhỏ giọng nói với cô: “Này, cô ấy nói vết xe đổ, cậu có biết rốt cuộc là ai đã gây ra chuyện không?”
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thắm Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Trong Thù Hận của tác giả Thắm Lê. "Lại mang thai sao?" Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 mình. Kết hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang thai. 2 đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn nhất. Hạ Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên định. Đứa con này có thể sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ.Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá.... Rắc! Cửa phòng ngủ mở ra, thân hình cao lớn của Lục Nghệ Văn từ ngoài bước vào. Hạ Vũ Yến vội vã đứng dậy, khuôn mặt không son phấn ấy bỗng chốc trở nên trắng bệch: "Lục Nghệ Văn, giấy thoả thuận ly hôn tôi đã ký rồi. Từ bây giờ trở đi, giữa tôi và anh đã không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa". Giọng cô trầm ngâm, bàn tay đặt bên người nắm chặt 1 cách căng thẳng.Động tác của Lục Nghệ Văn hơi dừng lại, ngước đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô: "Cô muốn ly hôn sao?" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tôi Là Thầy Khai Quang và Người Hầu! Anh Yêu Em.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Roxie | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Ấy Không Yêu Tôi! của tác giả Roxie. Đó là lần cuối cùng đôi bạn thân gọi tên nhau như vậy, nhưng trớ trêu thay lại ở trong một hoàn cảnh đặc biệt. Đồng Huệ - cô ấy vốn là một sinh viên ưu tú xuất sắc của khoa sân khấu điện ảnh trường Đại Học XX thuộc thành phố A. Gia cảnh giàu có, xinh đẹp và thân thiện. Lần đầu tiên Đường Nhã - cô sinh viên nghèo gặp Đồng Huệ là khi cô đang đi lên thành phố thì bị trộm giật mất túi xách, trong đó có chứa vô số đồ quan trọng.Lúc ấy Đồng Huệ nhìn thấy liền dồn theo hắn qua năm con phố để lấy lại cho cô, cảm động trước sự nhiệt tình của Đồng Huệ khi không ngại đối phương là người xa lạ mà xả thân giúp đỡ. Đồng Huệ trở về thở dốc nhưng cô vẫn nhoẻn nụ cười nhìn cô, Đường Nhã rút trong cặp ra một chai nước lọc, cười nói: “Tên đó chắc hẳn sốc lắm, vì có người đuổi theo hắn tận năm con phố... Cho hỏi vị “đại hiệp” này tên gì? Có số điện thoại liên lạc không để “tại hạ” có thể mời “đại hiệp” đi uống nước khi có cơ hội!”Đồng Huệ uống nước ừng ực, ngồi xuống bên vệ đường cầm điện thoại lên bấm: “ Được thôi! Cô em đây có lòng thì “chị đây “ cũng có dạ, đọc số đi, để tôi nháy máy cho!” - Đồng Huệ hào sảng nói. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ta Với Sư Môn Không Hợp và Con Đường Trở Thành Thiên Hậu.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tuyết Sam | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi của tác giả Tuyết Sam. Cuộc sống này thật tẻ nhạt biết bao. Con người thì ngày càng đông đúc. Xã hội ngày càng tiến bộ thì tình người lại càng xuống dốc không phanh. Nhớ khi xưa đói kém,chia nhau từng miếng bánh dù nhỏ xíu nhưng ăn xong cũng thấy no rồi. Nay con người ta có cái này lại muốn cái kia. Vô vị. Ly Duẫn đứng dưới trời tuyết khẽ thở dài. Chẳng còn ai quan tâm cô nữa.Cha mẹ thì sớm đã không còn.Họ lam lũ làm lụng cả đời chỉ đổi lấy cái chết. Chết rồi thì ném lại gia tài cho cô. Nhưng đó đâu phải thứ cô muốn. Một sát thủ như cô lại muốn mấy thứ tầm thường đó sao? Cô chỉ muốn cuộc sống nghèo nàn khi xưa trở lại. Mẹ vô cùng yêu thương cô. Ba thì vô cùng quý trọng cô. Chiều chiều cả ba người sẽ cùng nhau lên triền núi ngắm hoàng hôn. Nghĩ lại cảnh tượng đó,Ly Duẫn chợt rơi nước mắt. \- Khụ Khụ...cứu.Tiếng hô vang bên tai khiến Ly Duẫn giật mình. Một căn nhà nhỏ ,tồi tàn rách nát hơn cả cái nhà kho của cô. Chiếc bàn thì ẽo ẹp,cảm tưởng cô chỉ cần chạm một cái là nó đổ vậy. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Có Chạy Đằng Trời và Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta.
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55