Bạn đang đọc truyện Khoa Cấp Cứu của tác giả Đẩu M. Cũng chính nơi này, sinh mệnh mới trở nên hừng hực, muốn tranh đấu sống còn nhất, muốn làm hết thảy những gì liều lĩnh nhất.Sẽ có người tình nguyện đánh đổi hết thảy để có thể sống lâu thêm một chút, nhưng cũng có người lại không chút trân trọng sinh mệnh của bản thân!Tây Môn: "Đỗ thầy thuốc, ngươi đụng vào người ta.".Đỗ Hạ Hi: "Không đụng chết được cô thì tiếc quá, ăn vạ tiểu thư."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Trong Biển Người Tìm Em hay Trọng Sinh Chi Nhân Quả Bất Tuần Hoàn của cùng tác giả.
25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:15
Nhật Lãng | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [BHTT] Đông Tây của tác giả Nhật Lãng. "Dừng tay."Thanh âm lành lạnh trấn định toàn bộ tiếng ồn xung quanh khu trang viên nằm ở phía Tây thành phố.Mà hiện tại, từ cổng chính trải dài tới phòng khách, hàng chục thi thể mặc âu phục đen nhuốm đầy huyết dịch nằm la liệt trên nền đất lạnh. Có người may mắn nhắm mắt, song cũng có những kẻ bất hạnh đôi đồng tử vẫn đang mở thật to.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Người Ở Nơi Ngực Trái của cùng tác giả.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:15
Xuân Khê Địch Hiểu | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hợp Cửu Tất Phân của tác giả Xuân Khê Địch Hiểu. Trời sắp sửa sáng rồi, Du Chu ngáp một hơi xỏ dép lê đi vệ sinh cá nhân. Hôm nay nhà trường có tổ chức hội thao, cậu phải đến sớm để chuẩn bị sẵn thuốc và dụng cụ cấp cứu.Du Chu mơ mơ màng màng cài xong khuy áo, rửa mặt bằng nước lạnh rồi đánh răng mặc xong đồng phục. Bề ngoài của cậu chẳng hề xuất chúng, công việc cũng rất bình thường, là nhân viên y tế tại trung học số 18 trong thành phố. Bạn bè cùng khóa với cậu ngày xưa đa số đã vào bệnh viện danh tiếng, chiến đấu trên con đường điều trị và hưởng mức lương khiến kẻ khác ngưỡng mộ cả rồi.Du Chu cầm chìa khoá, móc chìa khóa va chạm vang leng keng, gián đoạn đến giấc ngủ của người nọ. Bấy giờ Du Chu mới sực nhớ vẫn còn kẻ đang nằm trên giường mình, cậu xoay người lại vỗ nhẹ gò má đối phương, thấy đối phương hơi chau mày, khuôn mặt anh tuấn vô ngần lộ ra chút bất mãn bèn cẩn thận mà nói: “Em đi làm trước nhé, lát anh thức dậy nhớ tự giải quyết bữa sáng.”Ngoài ra, bạn cũng có thể tìm đọc Em, Em, Em Thích Anh, Anh, Anh! của cùng tác giả.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:16
Hạ Tiểu Chính | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cẩu Cẩu của tác giả Hạ Tiểu Chính. "Anh vì cái gì, vì cái gì bắt cóc tôi?" Người kia không có để cậu nói xong, "Tôi yêu em." Hắn để món kia xuống, tiến lên, xoa nắn vành tai mượt mà khả ái của Tống Tuần, tựa như một cơn ác mộng, "Tôi rất yêu em." Phúc hắc quỷ súc trong ngoài không đồng nhất công x song tính mỹ nhân (lúc sau mặc đồ nữ) thụ
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:16
Phùng Thời Ngộ Tiết | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Nhà Bên Và Con Mèo Của Hắn của tác giả Phùng Thời Ngộ Tiết. U buồn ngồi bên cạnh bãi rác, sau đó nhìn hình bóng phản chiếu trên vũng nước, con mèo đen dường như đang muốn thể hiện tâm trạng "sống không còn gì luyến tiếc", mà Ôn Thất Bạch đúng là muốn chết thêm lần nữa cho rồi!Mãi cho đến khi được một chiếc đùi vàng cứng cáp nào đó nhặt về nhà, cậu mới bắt đầu cuộc sống của một con mèo "bỏ đi" vô cùng sung sướng: ăn, ngủ và vẫy vùng. Khó chịu ai thì cào người đó. Trời sập?? Có kim chủ gánh! Đất lở rồi?? Có kim chủ đỡ!Cứ như thế sau một năm cậu trở nên không sợ trời không sợ đất...Ôn Thất Bạch phát hiện ra, mẹ nó chứ, cậu lại xuyên trở về rồi.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Bệnh Mỹ Nhân Không Làm Thế Thân hay Tôi Mù Mặt Nhưng Tôi Nhan Khống.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:18
Long Thất | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trò Chơi Đang Load của tác giả Long Thất. Cho đến một hôm, có một trò chơi kì lạ xuất hiện, bên ngoài biểu hiện dòng chữ “loading”, thật ra thì người thật đã tiến vào trò chơi rồi!Nhưng mà mới trò đầu tiên, Tạ Tịch đã gặp tình huống khó.Tên trò chơi – “Tình yêu là trái hay phải”.Vương tử Vampire hẹn bạn dự tiệc, có đi hay không?Tạ Tịch: Không đi!Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Cuối Cùng Em Cũng Đến hay Tiểu Bạch Cốt của cùng tác giả.
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:18
Lưu Thiên Thiên | Đô thị | Hoàn thành
Vô Nhan là người đứng ngoài chiếc hộp. Như một sinh vật ngoài lề quan sát cuộc sống của mọi người trong chiếc hộp. Thế nhưng cô lại tham gia vào hành trình của Trân Châu đội. Đánh đấu của Trung Châu đội bày mưu tính kế có Sở Hiên, đánh nhau là việc của Trịnh Xá. Còn cô như một sinh vật gian lận đứng ngoài hưởng lợi.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Nguyên Cẩn | Đô thị | Hoàn thành
Gần đây Lục Tự để ý đến một người. Là một… cậu nam sinh nhỏ. Dáng vóc cậu ấy không cao bằng anh, khoảng một mét bảy lăm, vóc người có hơi gầy. Da rất trắng, ở dưới ánh mặt trời trong suốt như là thủy tinh vậy, chạm vào là vỡ. Khuôn mặt cậu nam sinh nhỏ đó rất đẹp. Đường nét nhu hòa, ngũ quan tinh xảo, gương mặt đàn hồi trắng tựa như lòng trắng trứng vậy, trông cùng lắm mới chỉ là một đứa trẻ mới thành niên. Sở dĩ anh để ý đến cậu ấy là vì đã mấy ngày nay hôm nào Lục Tự cũng bắt gặp cậu trên đoạn đường về nhà.Không đến nỗi là một đứa trẻ nghèo đáng thương không có nhà để về đấy chứ? Lục Tự cũng không muốn quản việc không đâu, nói không chừng đứa nhỏ kia là một nhóc rảnh rỗi không có chuyện gì làm mà sống lãng phí thời gian. Vì mỗi ngày cậu ấy cũng mặc một bộ khác nhau, thêm nữa nhìn trông cũng không phải đồ rẻ. Vậy nên tổng kết lại, cậu chàng đó trông giống một cậu thiếu gia hơn. Cũng không biết ngày qua ngày cùng một thời gian cùng một địa điểm, cậu chàng đó đứng ở đấy làm gì.Lục Tự phát huy cái trí tưởng tượng mà thỉnh thoảng lại mất tích không thấy tăm hơi của anh. Giờ đang là dịp nghỉ hè có thể cậu nhóc đang chờ ai đó. Có lẽ là chờ tụi bạn, hoặc là chờ cô bạn gái, cũng có thể là… Mà thôi, mặc kệ đi. Đã nửa tháng trôi qua. Có lẽ là đã hơn, hoặc là cũng chưa đến, hôm nào lúc Lục Tự tan làm về cũng thấy đứa trẻ đó. Ngay dưới gốc cây ngô đồng già ở ngã tư đối diện Đào Cảnh Uyển. Một người không nghịch điện thoại di động cũng không nói năng gì cả.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Cam Đường Kỉ Khứ Tư | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vài Ba Chuyện Của Mỹ Nhân Công Và Nóng Nảy Thụ của tác giả Cam Đường Kỉ Khứ Tư. Tôi tên Tề Tứ, trùm trường cấp 2, đi đường mang theo gió, không có tình cảm, bọn họ đều nói tôi vô cùng kiêu ngạo, tôi chỉ cười nhạo một tiếng nói: "Vãi thây, tao vừa lịch sự vừa dịu dàng." Tôi mặc kệ bọn họ tin hay không, dù sao người nào không tin thì tôi sẽ đánh đến khi tin thì thôi.Nói cho cùng bàn về điều kiện ngoại hình, tôi thật sự nhìn giống như một con chó trong thân xác con người.Tôi không thích tiếp xúc thân mật với người khác, ghét nhất người khác chạm vào tôi, cho dù là nam hay nữ, tôi cũng không biết tại sao, nhưng có một ngoại lệ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Đố Liệt Thành Tính hay [HP][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Vũ Thanh | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chung Sống Cùng Mỹ Nam của tác giả Vũ Thanh. Tiêu Hàn quá hiểu người mẹ hủ nữ của mình, cứ hễ thấy trai đẹp là quên mất mình là ai, chứ đừng nói tới con mình. Bán cậu xong lại còn nói cậu phải nằm trên, nhất định phải ở trênTiêu Hàn:...???Cái tên Minh Hy không biết từ đâu chui ra ấy, cậu ghét hắn. Hắn sao có thể chê một người hoàn mỹ như cậu cơ chứ? Hắn cậy hắn có tiền một chút, có ngoại hình một chút thì nói gì cậu cũng được sao? Cậu muốn băm vằm hắn ra nhưng mà cậu lại đang ở nhà hắn, nhà cậu đã cho thuê rồi, hắn mà đuổi cậu, cậu sẽ sống ở đâu đây?Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Hoa Hồng Tặng Em hay Yêu Trong Thù Hận.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Nguyễn Ngọc Tiến | Đô thị | Hoàn thành
Thời bao cấp, nhà nước chia ra 11 mức được hưởng chế độ cung cấp thực phẩm và nhu yếu phẩm. Cán bộ cao cấp hưởng tiêu chuẩn ĐB (đặc biệt), cấp bộ trưởng và tương đương hưởng tiêu chuẩn A, cấp thứ trưởng tiêu chuẩn B; cấp trưởng của các “cục, vụ, viện”, các chuyên viên cấp cao, giám đốc... được tiêu chuẩn C. Còn cán bộ, công nhân viên chức hưởng tem phiếu E nhưng tùy theo mức lương sẽ được tiêu chuẩn tem phiếu E1 hay E2.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Diệp Mặc Lương | Đô thị | Hoàn thành
Thiệu Trạch dùng sức nắm, gần như muốn bóp nát xương cậu, “Đạo diễn Minh Sâm là người tôi vẫn luôn hi vọng có thể hợp tác, kết quả ông ta lại chọn cậu, ảnh đế giải Kim Bôi tôi cũng muốn, nhưng chỉ cần có cậu thì tôi sẽ không có cơ hội! Tại sao cậu phải vào công ty tôi, tại sao phải trở thành diễn viên? Nếu như không có cậu, vậy tất cả những thứ kia đều thuộc về tôi!”
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30
Yêu Nguyệt | Đô thị | Hoàn thành
Người Nhật nổi danh thế giới là lễ phép chỉn chu, Dịch Quân Ngạn tuy rằng trong thâm tâm còn chưa thích ứng được với những lời lẽ khách sáo ấy nhưng cậu thân là nhân viên, tập mãi đã thành thói quen. Hơn nữa, ở cương vị của Dịch Quân Ngạn, điều này được đòi hỏi vô cùng khắt khe. Dịch Quân Ngạn một mực yên lặng đứng bên, thoáng chốc đã quay mặt đi, chẳng thể để người ta thấy sắc mặt rầu rĩ của mình, sự ân cần đó vốn chẳng phải cho cậu, cậu sở dĩ không nên nhìn. Đằng Tự vốn luôn nói đồ Tây không ăn, nhưng bởi vì đã từng thưởng thức thứ mỹ vị ở Hokkaido, đối với đồ Pháp đã chẳng còn bài xích, ai ngờ lần thứ hai lại bị Chí Thủy gài bẫy, hại hắn lại bắt đầu quay sang căm hận đồ ăn Pháp. Lại nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng ấy, Dịch Quân Ngạn xoay người, nụ cười cứng nhắc trên môi giờ dần dần bong ra từng mảng, lộ nguyên bản nỗi u buồn trên khóe mặt, miệng khẽ cười khổ. Ba người bọn họ, người duy nhất xoay mình rời đi luôn là cậu. Cho dù quan hệ giữa họ rõ là bằng hữu, thế nhưng thứ cảm xúc giấu diếm trong lòng cứ vậy mà chua xót lan ra, đốt cháy trái tim yếu mềm của Dịch Quân Ngạn, đau đớn tột cùng. Mở cửa phòng, Dịch Quân Ngạn mệt mỏi kéo lê cơ thể, chậm rãi bước vào căn phòng cậu đã sử dụng ngót nghét hai năm nay.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30
Không Đường Thối Lui là tựa truyện thuộc thể loại tiên hiệp, đô thị, sắc, đam mỹ, ngược. Từ nhỏ tới lớn Tiêu Trạch không có dự định hay ước muốn gì chỉ sống cho qua ngày đã được hai mươi năm. Nhưng bất ngờ bỗng một ngày xuất hiện trước mắt anh một người em họ mù lại làm nghề thầy bói ở ngoài đường đoán mệnh xem tướng. Cái bạn thầy bói này vừa bị mù lại ngốc, tự xưng bản thân đoán mệnh xem tướng giải tự chòm sao mọi thứ đều tinh thông, cả ngày ăn của anh uống của anh, còn dùng hai con mắt mù nhìn cơ bắp cùng mớ phim ấy ấy kia nữa.
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
Hải Nham | Đô thị | Hoàn thành
Hẹn Ước Nơi Thiên Đường là tiểu thuyết đương đại. Cuốn tiểu thuyết của nhà văn Hải Nham - cây bút được đánh giá là nhà văn thành phố ăn khách nhất Trung Quốc - được xuất bản tại Việt Nam qua bản dịch của Sơn Lê. Tác phẩm đã được chuyển thể thành phim truyền hình ở Trung Quốc, thuộc series sách ăn khách nhất Trung Quốc hiện nay.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
Sở Cầu Bất Đạt | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hoài Thanh Nơi Đâu của tác giả Sở Cầu Bất Đạt. Mùa đông năm nay dường như tới sớm hơn mọi lần, tuyết rơi đột ngột trên nền đất trắng xoá.Đây là trận tuyết đầu mùa của năm, chốc chốc lại có một trận gió bắc thổi qua, Diệp Hoài Thanh cảm thấy hơi lạnh nên không khỏi quấn chặt chiếc áo khoác bông nặng nề quanh người.Cậu uể oải đi trên nền tuyết để lại một dải dấu chân có nông có sâu, thi thoảng còn ngáp mấy cái, do mất ngủ một thời gian dài nên tinh thần cậu có hơi mơ màng, cả người đều trông có chút tiều tuỵ, lộ ra đôi nét cô đơn trong cơn gió tuyết vô biên đang thổi xuống.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Hoàng Hậu Nhát Gan hay Chiến Tổn Hại Mỹ Nhân Chinh Phục Toàn Tinh Tế.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Manh Nhược Cường Đích Lạc Tương | Đô thị | Hoàn thành
Khi Cố Diễn bừng tỉnh, cậu có phần mờ mịt choáng váng nhìn trời, đến lúc âm báo tin nhắn vang lên nhắc nhở, cậu mới định thần lại, ngơ ngơ ngác ngác cầm lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường. Trong tay Cố Diễn là chiếc Nokia đập đá chứ không phải điện thoại thông minh thường ngày, khiến cậu hơi bối rối. Chữ trắng đen trên màn hình làm đôi mắt Cố Diễn rực sáng.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Đoạn Nhận Thiên Nhai | Đô thị | Hoàn thành
Đại học F có lịch sử khá lâu đời vì thế trong sân trường có rất nhiều cây, trời nóng ngồi ở đây ngắm nhìn da thịt các cô gái đi lại trên đường là sở thích đặc biệt của các nam sinh, trong đó có một sinh viên con nhà nông dân - Vương Quốc Hoa. Hắn vẫn không hiểu nổi sao mình đang ở năm 2010 lại về đến năm 1994. Vấn đề là nửa tiếng trước Vương Quốc Hoa bị một tên lừa gạt đánh cho một gậy vào đầu, tỉnh lại hắn thấy mình ở đây.Kiếp trước Vương Quốc Hoa từ chối việc về quê là xã Bàn Sơn, huyện Nam Sơn làm một tên nhân viên bình thường mà chọn ở lại Thượng Hải làm một nhân viên kinh doanh, sau đó dần tích lũy được tài chính và thành lập công ty của riêng mình. Trong kiếp trước bố bị bệnh mất mà hắn không thể về gặp ông đã làm hắn rất hối hận. Nếu có cơ hội sống lại thì sẽ phải đổi cách sống. Một lần sống lại tựa như một lần lột xác, không chỉ thời không thay đổi mà cả số phận cũng thay đổi tùy thuộc quyết định ở người, một cái quyết định cũng dẫn đến ảnh hưởng về sau. Là bước đi trên con đường quen thuộc nhưng an toàn hay chấp nhận rủi ro đặt bước chân trên con đường huy hoàng cũng đầy sóng gió. Mời các bạn theo dõi tác phẩm Phù Diêu!
166.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:44
Lục Dã Thiên Hạc | Đô thị | Hoàn thành
Con đường hướng Nam Bắc của Lão Thành vẫn luôn quạnh quẽ như vậy, đặc biệt là nơi những tiệm buôn bán đồ ngũ kim (1) tụ tập thì ánh mặt trời cũng keo kiệt chiếu xuống hướng này. Có một cô gái trẻ tuổi mặc đồ công sở đang cẩn thận bước trên giày cao gót, "cạch cạch cạch" khó khăn đi lại quanh lối đi bộ này. Cô gái không cẩn thận đạp phải một vật gì đó khiến cho nước dơ bắn lên, biến vớ da màu trong suốt thành một chiếc quần bó màu xám. Cô gái lấy một tờ khăn giấy ra, vừa quan sát vừa khóc không ra nước mắt nhìn chung quanh, cuối cùng cũng nhìn thấy được một cái biển hiệu nhỏ nằm giữa hai tiệm bán đồ ngũ kim —— Hải Báo Đặc Chủng Gia Chính.Bởi vì một đoạn thời gian trước luật đồng bộ thành phố mới đưa ra, nên bảng hiệu của công ty Gia Chính giống y như đúc với những tiệm bán đồ ngũ kim chung quanh, đều là nền đỏ chữ vàng nên rất khó tìm. Cô gái không yên tâm lắm cầm điện thoại lên xác nhận lại lần nữa: "Dì Trương à, chắc chắn là số 82 chứ?" "Không sai, ông chủ có cái đầu trọc đó, con cứ vào là thấy.". Trong tiệm có một ngọn đèn chân không lạnh ngắt, gần tường thì có một cái ghế sô pha cũ nát và một bàn tiếp tân màu sắc tối tăm. Có một cái đầu trọc lóc nhô ra từ sau bàn tiếp tân, hù người ta nhảy dựng.
26.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:46
Cật Điểm Đầu Cốt | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nước Gừng của tác giả Cật Điểm Đầu Cốt. Khi đến bệnh viện để khám, Nhiễm Kỳ Hoan gần như không thể thấy rõ bất kì thứ gì, cảm giác trước mắt như có một lớp kính mờ vậy!Nhiễm Kỳ Hoan chào hỏi bóng người mơ hồ trước mắt: "Chào bác sĩ."Bành Dịch Bách vừa lạnh lùng vừa hung dữ chất vấn: "Nhiễm Kỳ Hoan, chúng ta xa nhau mấy năm nay, đây là cách cậu tự chăm sóc bản thân mình hay sao?"Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu hay Tử Dạ Tình Triền.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:50