Tần Hồng | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Thiên Khiếm, là một trong năm cảnh đẹp của xứ Tiên Hoa, nhưng người ta đến du ngoạn xứ Tiên Hoa lại rất ít khi đến được Thiên Khiếm. Vì muốn đến Thiên Khiếm cần phải vượt qua một vách đứng, muốn vượt qua vách đứng đó chỉ có một cách là leo bằng hai tay, rất khó khăn và nguy hiểm, nếu không cẩn thận ắt sẽ tan thây nát thịt, cho nên rất ít người lui tới nơi đó. Nhưng nếu vượt qua được vách đứng thì sẽ gặp một thế giới khác biệt, đất rộng và bằng phẳng, có đình, có lầu, đình có danh là Vọng Khê, lầu có hiệu là Hám Thành, vì đứng ở những nơi đó có thể nhìn rõ Phổ Dương giang, còn có thể nhìn rõ Phổ Dương thành nên mới gọi là Vọng Khê đình và Hám Thành lầu. Xung quanh Thiên Khiếm, rừng lá sum xuê, kỳ nham quái thạch như rồng như cọp, đôi lúc còn có vài con hạc trắng đứng kênh kiệu, thật là một đào viên tiên cảnh, làm cho con người không may nghĩ đến thế giới phàm tục bên ngoài. Phía trước đình Vọng Khê, có một thung lũng đi xuống khoảng năm trăm thước, lại hướng lên trên thì thấy một thạch động, bên phải thạch động có một tịnh xá. Tịnh xá này, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng bề ngoài tao nhã thoát phàm, như một ẩn sĩ danh sơn sừng sững trên đỉnh đồi. Lúc này, trên một tảng đá bằng phẳng nằm phía trước tịnh xá, đang có một cậu bé ngồi xếp chân chữ ngũ. Cậu bé này mi thanh mục tú, thần thái lại rất trang nghiêm, trông giống như một cao tăng đắc đạo. Hắn đang ngồi tập luyện thuật thổ nạp, bên cạnh để một thanh bảo kiếm, thoạt nhìn ai cũng biết đó là một đứa trẻ có luyện võ. Đột nhiên, một bóng trắng thoát qua trước mắt. Thì ra là một người trung niên. Người này mi kiếm mục phụng, sống mũi thẳng đứng, mặc một chiếc áo dài trắng như tuyết, phong độ tao nhã, ẩn hiện một khí phách siêu phàm.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:16
Trần Công Chính | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Với vầng dương chiếu những ánh vàng nhạt và mệt mỏi cuối ngày, xô bóng ngã dài ngay phía trước mặt, nhờ đó gã phát hiện có điều bất ổn. Thế là gã cũng tự mệt mỏi dừng lại, đồng thời giương đôi mắt sợ hãi nhìn suốt theo lối mòn phía trước gã. Ở đó, phía cuối lối mòn phía chính đông, dù không có gì ngoài những lùm cây hoang dại cơ hồ quanh năm bị bụi bẩn phủ kín nên hóa bạc và xơ xác nhưng riêng phần gã thì thừa biết còn một lối rẽ, may nhờ các lùm cây hoang dại mọc khuất lấp, và từ lối rẽ ấy sẽ đưa hắn tới một nơi mà ngay lúc này quả thật tận thâm tâm gã chẳng mảy may muốn đặt chân đến...Dù vậy sau một thoáng tự dừng và tự có quyết định, gã tự chép miệng thành tiếng và đành tiếp tục bước đi. Có khác chăng là lần này cách gã đi không còn lộ vẻ mệt mỏi nữa. Trái lại gã hài lòng vừa đi vừa nhìn vào bóng của chính gã may vẫn còn ngã dài phía trước mặt. Bóng của gã lúc này quả thật thẳng, không quàng xiên hoặc nghiên qua nghiên lại nữa. Cứ thế gã đi hết lối mòn đến chỗ những lùm cây liên rẽ sang mé hữu cũng vừa lúc bóng chiều vừa tắt dần, và gã bắt đầu mở miệng gọi : "Thúc phụ, Linh nhi về đây." Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Mời các bạn cùng theo dõi qua truyện Tam Ma Thám Trảo.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:16
Yên Tử Cư Sĩ Trần Đại Sỹ | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Đầu triều Tống, Nho học chưa mấy thịnh vượng. Thế mà khi Lê Hoàn cướp ngôi nhà Đinh. Tống Thái-Tông hùng hổ sai Hầu Nhân-Bảo, Tôn Toàn-Hưng, Triệu Phụng-Huân, Quách Quân-Bảo… đem mấy chục vạn quân sang đánh, nêu lý do diệt kẻ thoán vị, cướp ngôi vua của ấu quân, khi chúa qua đời. Thế mà giữa đời nhà Tống, Nho học cực thịnh. Triết lý trung quân đề cao, tại sao Lý Công-Uẩn cướp ngôi của nhà Lê, vua tôi nhà Tống lờ đi, hơn nữa còn sai sứ sang phong chức tước cho nữa? Có thực nhà Tống tử tế như thế không? Hay vì dư oai trận Bạch-đằng chưa hết? Hoặc vì lý do nào khác? Thưa sự thực vì Lý Công-Uẩn là phò mã của vua Lê Đại-Hành. Nho-giáo hết sức đề cao việc vua Nghiêu nhường ngôi cho vua Thuấn, vì vua Thuấn là người hiền, hơn nữa Ngài được vua Nghiêu gả hai công chúa là Nga-Hoàng và Nữ-Anh cho. Nay Lý Công-Uẩn cũng là người hiền, cũng là phò mã! Sử nói rằng, thời đại Tiêu-sơn, là thời đại cực thịnh của Phật-giáo. Thế nhưng một người Việt không rõ tên họ, cùng Lưu Trí-Viễn mang một thứ tôn giáo ở bộ lạc Sa-đà về Trung-quốc. Rồi từ đó lập ra triều Hán (Thời Lục-triều). Sau ông ta trở về Đại-Việt tranh ngôi vua, gây thành cảnh núi xương sông máu thời mười hai sứ quân. Hành trạng của ông ta ra sao. Xin độc giả theo dõi trong chín trăm trang, bộ Anh hùng Tiêu sơn, giai đoạn hai, mang tên Thuận-Thiên di sử.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:17
Hạ Tiểu Mạt | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Thượng Quan Tình, mười bảy tuổi, là một thiếu nữ thế kỷ Hai mươi mốt hết sức bình thường, do sai sót nhỏ của người bạn sáng chế thiên tài Giang Thần, cô đã xuyên không trở về thời cổ đại. Tại đây cô bị mọi người nhầm lẫn với Thượng Quan nữ hiệp sau cái chết bất ngờ của vị nữ hiệp này.
32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:23
Lâm Thiên Vũ | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Năm 2005, được gọi là năm xuất bản của tiểu thuyết kỳ ảo võ hiệp với các tên tuổi Tiêu Đỉnh, Thương Nguyệt, Giang Nam, Tiểu Phi, Thụ Hạ Dã Hồ đã đi qua. Sang đầu năm 2006, độ nóng của thể loại tiểu thuyết này trên văn đàn không hề giảm sút, thậm chí còn gia tăng. Được chú ý nhất trong thời điểm hiện nay là Lâm Thiên Vũ, 19 tuổi, đoạt hai giải Minh chủ kỳ hiệp chặng đầu và Trạng nguyên văn học trong cuộc thi sáng tác của mạng Sina. Gần đây, tác phẩm đầu tay của Lâm Thiên Vũ là Tiêu Dao – Truyền thuyết thánh chiến đã được xuất bản bởi Triêu Hoa Xuất Bản Xã, cũng chính là hãng xuất bản độc quyền bộ Tru Tiên của Tiêu Đỉnh.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:23
Vân Điêu | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Chí nghiệp của Huyết Phách đó chính là lật đổ võ lâm, trong mắt mọi người thì y chính là trời sinh Tu La Lệ Quỷ. Huyết Phách, một đầu trường phát đỏ sẫm rối tung, tính tình âm hiểm, xảo trá, hay thay đổi, hơn nữa còn giỏi che giấu suy nghĩ của chính mình. Bình thường luôn mang vẻ mặt đạm tiếu biếng nhác, nhưng ngay trong lúc nói cười có thể đem đối thủ ăn tươi nuốt sống. Sở trường dụng cổ độc.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:26
Vũ Quân | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Thành Thăng Long trong mùa đông u ám năm nay đã nhận lấy cái tên mới là Đông đô, những gia đình quan lại, lính tráng thu hút sức mua bán lớn nhất của Thăng Long người đi kẻ ở, lo lắng, hoang mang. Biến đổi lớn lao này đã làm mọi người, ngay cả những nhân công, đầu bếp, hầu bàn của quán Tư Bụng cũng uể oải hẳn ra. Thường thì gà gáy sáng, trong quán đã lên đèn khắp nơi, chuẩn bị mở đầu cho một ngày làm việc mới, và trời chưa sáng, những kẻ không nhà ngủ nhờ nơi hàng hiên đã bị xua đuổi đi nơi khác. Nhưng mấy ngày qua, trời sáng hẳn công nhân quán Tư Bụng mới rục rịch mở cửa và những kẻ có nhiệm vụ kê bàn chung quanh ba hàng hiên dài không cần phải xua đuổi ai, những người có kiếp sống khốn khổ này đã thức giấc, tự động thu vén để ra đường cho một ngày mới của mình. Sáng hôm ấy, gió bấc từ dòng sông thổi lên lạnh như cắt da xé thịt, quán Tư Bụng còn mở cửa trễ hơn, nhưng khi Trần Tứ người công nhân trẻ bày bàn ghế ở hiên tây đã ngạc nhiên thấy một người còn nằm trong chiếc chăn rách nát, hắn bực bội lấy chân đá mạnh quát tháo:" Mặt trời đã lên còn nằm vạ hay sao?"Cái đá mạnh không làm người trong chăn nhúc nhích. Trần Tứ thêm bực bội cúi xuống giật mạnh chiếc chăn, hắn thấy dưới nền nhà thân hình ốm o, tóc xõa che kín mặt mày nằm bất động, hắn đá vào chân người nằm mấy cái nữa vẫn không thấy nhúc nhích. Trần Tư chăm chú nhìn làn da xanh mét qua lớp áo rách rồi hốt hoảng chạy vào trong kêu réo:" Có người chết ngoài hàng hiên! Có người chết!"Bộ truyện của tác giả Vũ Quân được đăng hàng kỳ trên thời báo ĐỜI MỚI MAGAZINE. Mời các bạn cùng đón đọc Đằng Tiên Bắc Ngạo.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:29
Dương Hư Bạch | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Ngô Qua đứng trên một chiếc thuyền con ở xa xa nhìn về phía chiếc kim luân cao ngút tận mây của Báo Ân tự, mắt nhìn ánh đèn rực rỡ, tai nghe tiếng đàn sáo trên sông, bất giác thở dài một tiếng. Đã có ba, bốn năm rồi chàng chưa từng trở lại Nam Kinh. Trước kia, mỗi lần đến đây, chàng đều có thông lệ là đến thắp hương tại Báo Ân tự, ngắm đèn trên sông Tần Hoài, và chiêm ngưỡng tòa cổ thành nổi tiếng hùng vĩ tráng lệ suốt hàng ngàn năm nay. Quê hương của chàng chỉ là một nơi bần cùng và yên tĩnh, không hề có cảnh đêm náo nhiệt và những lá cờ tung bay trong gió như ở đây. Tuy nhiên, chuyến này đến đây, chàng không có thời gian để thưởng ngoạn.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:29
Hoàng Ưng | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Hoàng hôn. Tây phong từng đợt lạnh se, thu diệp trút.Tư Mã Nộ ngang tàng đứng dưới gốc cây, tà áo choàng không ngớt tung bay, nhìn xa xa cả người như cũng đang bay trong gió. Đồi núi chập chùng, duy nhất một cội cây. Đất trời mênh mông, cũng chỉ cô độc một bóng người. Gió thổi xào xạc. Cảnh vật hoang vắng đến thê lương. Cách hắn bảy trượng, con ngựa đang đi lại chậm rãi. Toàn thân ngựa một màu đỏ au, không có lấy một sợi lông tạp sắc. Tuấn mã nhất trung ngàn vạn, giờ cũng mang vẻ mệt mỏi buông xuôi. Tư Mã Nộ đã cấp tốc phi ngựa đến đây, vừa tới nơi lại cấp tốc quất roi đuổi ngựa đi, bởi hắn biết vài khắc nữa, cơ hội sống của hắn không còn lấy đến một phần. Nhưng tuấn mã linh tính như người, mới chạy được mươi trượng đã đứng lại, chàng ràng không đi, dường như cũng không nhẫn tâm để chủ nhân ở lại một mình chờ thần chết tới. Tư Mã Nộ không còn để ý đến con ngựa, mãi lúc nghe tiếng hí mới quay đầu lại. Chỉ nhìn một lần, rồi quay phắt người đi, bởi hắn không muốn bị phân tâm.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:34
Liễu Tàng Dương | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Đầu xuân!Mặc dù trên những ngọn núi cao nơi xa vẫn phủ đầy tuyết trắng, sớm tối vẫn gió rét căm căm nhưng liễu rũ đã rũ lá xanh, hoa đã hé nụ, loài người đã cảm thấy được mùa xuân đã đến với vạn vật. Tại phía Tây nam huyện Nam Dương tỉnh Hồ Nam, núi non chập chùng uốn khúc như một con rồng khổng lồ đang nằm ngủ. Tương truyền Gia Cát Lượng đã từng cất nhà ở tại đây, người lấy tên theo địa danh, địa danh nhờ người lan truyền. Đây chính là Ngọa Long cương, nơi Gia Cát Võ Hầu đã ở ẩn khi xưa.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:36
Hoài Ân | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Cái cười của đàn bà là thế công, cái khóc là thế thủ. Muốn cười nhưng làm ra vẽ rầu rĩ trước là đổ bộ trước mặt địch. Đang khóc mà phì cười là đi vòng quanh ra phía sau địch. Nếu có thể làm được tới mức tối dở cười dở khóc thì mới thực là hoàn toàn thắng lợi. Khiến cho toàn quân của đối phương bị tiêu diệt ngay. Đó là một vật với một người đã làm chấn động cả võ lâm thời vua Càn Long đời nhà Thanh. Huyết là Huyết Thần Kinh một cuốn võ học bí kíp, trong có ghi bảy môn tuyệt kỹ tuyệt học giang hồ.Mỹ nhân là một Xà Khiết mỹ nhân họ Lệnh Hồ tên Sở Sở, là một thiếu nữ mặt đẹp như hoa nở mà lòng dạ độc địa như rắn rết, người trong võ lâm nghe thấy tên của nàng là phải khiếp sợ ngay. Không ai biết võ công của nàng ra sao chỉ biết từ khi nàng xuất hiện trên giang hồ chưa từng gặp tay đối thủ.Huyết là một thứ huyết vô biên, trên “Huyết” có một mỹ nhân tuyệt sắc đang ngồi. Huyết đó không phải là Huyết Thần Kinh mà mỹ nhân cũng không phải là Lệnh Hồ Sở Sở. Huyết đó chỉ một bãi sa mạc ngoài Ngọc Môn quan. Vì ánh nắng chiều tà ở nơi đó đỏ tươi lại chiếu xuống trên bãi cát rộng mênh mông nên trông không khác gì một bể máu vậy. Mời các bạn cùng theo dõi chuyển biến theo của truyện Huyết Mỹ Nhân.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:41
Nhã Sinh | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Y là sát thủ vang danh khắp thiên hạ, không một sát thủ nào tay lại phát run trước khi giết người cả. Sát thủ thì phải sát nhân. Hắn giơ tay, đè lên kiếm của y, ổn định tay y. Y cắn chặt môi, chặt đến nỗi gần như tứa máu. Y nhớ lại lần đầu gặp hắn. Cũng tại nơi này, những cánh ra hoa trong khu rừng này rơi không xe ngừng, không ý ngừng, rơi như mưa. Y lấy tay đè lên phần bụng vẫn đang chảy máu, máu màu đen, y chỉ còn một chút hơi tàn, đã cùng đường mạt lộ. Mà hắn tay xách theo một hộp thuốc, những cánh hoa bám trên thân áo màu trắng tựa ánh trăng non, đi về phía y.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:41
Lý Liên Chi | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Một bộ kiếm hiệp theo phong cách cổ điển với đầy đủ ân oán tình thù. Lúc nhỏ Tiểu Quyên cùng Quân Vũ thường ra bờ suối câu cá, vui đùa cao hứng có khi quên cả bửa ăn. Bây giờ cảnh vật còn nguyên dấu nhưng Quyên đã ra người thiên cổ. Một người tuy chết, nhưng vẫn còn sống trong lòng một người khác, thì người đó đã thực sự chết chăng? Vạn công giai nguyên mật, nhất kiếm thần châu hàn, già tùng sư minh nguyệt, thạch thượng lưu thanh toàn.
23.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:45
Vương Thiếu An | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Hồi Tâm Chưởng là một môn chưởng pháp độc ác trong Liên Hoa Bí Kiếp. Ngoài những chiêu thức bí hiểm trong đó, Hồi Tâm Chưởng là một loại công phu tối độc. Bất kỳ người nào dù công phu có cao thâm đến đâu đi chăng nữa, nếu bị trúng phải Hồi Tâm Chưởng, người đều bị nám đen như than, chết một cách đau đớn khổ sở và kinh mạch đều bị đứt hết. Có một số người vì muốn độc bá võ lâm, mà dùng những mưu kế và sức mạnh để cướp đi mạng sống của người khác, để thỏa mãn tham vọng của chính mình. Vậy Hồi Tâm Chưởng có thật sự là bộ bí kiếp làm cho người luyện thay tâm đổi tánh để trở thành hiếu sát ?Gió thổi mạnh làm lá rừng rụng xuống ào ào. Trời tối đen như mực, chỉ có tiếng cú kêu từ xa và thỉnh thoảng vọng đến tiếng gầm rú của ác thú nghe đến rợn người. Trong khung cảnh ấy tưởng chừng như tất cả đã ngủ yên, không ai bước ra ngoài nhưng thực ra vẫn có ba bóng người với thủ pháp khinh công tuyệt diệu vẫn xé màn đêm ra đi. Người đi đầu là một lão già người gầy ốm nhưng trán nhọn hoắt, cặp mắt sáng như sao loang loáng nhìn về phía trước. Muốn biết thêm chi tiết, xin mời quý độc giả tìm hiểu thêm qua truyện Hồi Tâm Chưởng.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:46
hương Bạch Vũ | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Mặt trời ngã về tây, bầu trời giăng đầy mây đỏ, tiếng chim hân hoan về tổ. Tiếng vó lộc cộc, trên đường lớn ngoại thành Thương Châu, hai người một ngựa đang chầm chậm tiến lại. Chỉ thấy ngồi cao cao trên ngựa, một thiếu niên áo trắng và một tiểu khất cái cùng ngồi chung con ngựa, làm cho mọi người đi đường đều liếc mắt trông ngang. Tiểu khất cái ngồi phía sau ngẩng đầu nhìn hoàng hôn, uể oải hỏi thiếu niên áo trắng phía trước: “Này, ngươi … thực sự muốn khiêu chiến Liễu Tùy Phong sao? Ngươi có nắm chắc không? Tại sao ngươi muốn khiêu chiến y? Trang chủ Liễu gia trang, Liễu Tùy Phong chính là cao thủ nhất nhì trong hàng võ lâm cao thủ cả vùng Yến Triệu đó!”
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:52
Chu Sa Lan | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Giới giang hồ Đại Việt đã thành lập đoàn do thám Sát Đát để so quyền đọ kiếm với đoàn do thám viễn chinh Mông Cổ. Nhờ phần nào sự hy sinh của các chiến sĩ vô danh này mà Hưng Đạo Vương hai lần đánh bại quân Mông Cổ, tạo thành chiến công hiển hách còn được dân gian truyền tụng đến ngàn thụ Chính họ, với hơn mười năm nằm gai nếm mật phù trợ Bình Định Vương Lê Lợi giành lại độc lập cho đất nước sau hai mươi năm vong quốc.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Tiểu Chu Dữ Mặc | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Đỉnh Thục Sơn trời xanh mây trắng. Trên đường hẹp quanh co, một nam tử áo xanh đang chạy gấp đột nhiên dừng lại. Từ trên đỉnh núi , từng hồi chuông vọng ra kèm theo những tiếng tụng kinh râm ran vang tận trời xanh. Âm thanh không nhanh không chậm này tựa như kiếm sắc xuyên thủng đất trời, khiến cõi lòng Cảnh Tiểu Thiên chợt nhói lên. Cùng lúc đó, Nam Minh Ly Hỏa kiếm trong tay '' keng'' một tiếng, tự động chui ra khỏi vỏ, phát ra tiếng xé gió vùn vụt như rồng gầm nóng lòng có ý bay lượn khắp chín tầng mây.
30.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Thanh Thư Vô Kị | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Trên đời này, giữa nam nhân và nam nhân cùng tồn tại một tình yêu còn có gì là lạ nữa? Không còn! Không còn! Chẳng phải những thể loại đam mỹ này luôn được các bạn trẻ đón đọc hay sao? Từ những trang đầu của truyện, người đọc đã được trải nghiệm cái cảm giác cười ra nước mắt, khi mà gặp phải anh "công" vô cùng bá đạo và...đầu gỗ?
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Hồng Dạ | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Có ai tự hỏi thế giới bên kia ra sao? Khi mình chết rồi, bản thân sẽ đi về đâu? Sẽ như thế nào chưa? Sau khi chết đi thì bản thân mình như rơi vào vực sâu thăm thẳm, giống như tâm hồn chết lặng của một con người. Nơi này rất lạnh, lạnh đến thấu xương. Ta chỉ cảm thấy có hàng ngàn, hàng vạn thứ gì đó đồng thời dũng mãnh đâm vào tứ chi của ta, đau đến tận xương tận tủy.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Hựu Lam | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tháng Chín Gió Về của tác giả Hựu Lam. Đang mơ màng trong gian riêng, dường như Phong Vô Ngân thấy được chuyện diễn ra trong trấn nhỏ khi xưa của hắn.Làn khói hững hờ lửng lơ trước mắt, khuyến tán khắp gian, trần nhà dần dà hiện rõ, lộ ra gian phòng quen thuộc lẫn người thân cũ.Khi đó trong trấn có nàng Tây Thi trong nhà bán đậu phụ, trổ mã đến là xinh, tay chân mềm mại, nhẹ nhàng tựa hoa lan, e ấp như đóa sen chớm nở. Nàng thường đứng trước mặt hắn, lắp ba lắp bắp nhờ hắn hái giúp một đóa hoa dại ven đường để nàng bó chúng lại.May mà nàng Tây Thi lương thiện, ôn hòa muốn chết. Hắn cũng chỉ là một chàng trai kém duyên, ngày nào cũng chê sự dịu dàng ấy của nàng. Giờ nhớ lại, nhọc cho nàng thật.Nếu yêu thích tác giả Hựu Lam, bạn có thể đọc thêm truyện Kẻ Thứ Ba.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:36