Cam Đường Kỉ Khứ Tư | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vài Ba Chuyện Của Mỹ Nhân Công Và Nóng Nảy Thụ của tác giả Cam Đường Kỉ Khứ Tư. Tôi tên Tề Tứ, trùm trường cấp 2, đi đường mang theo gió, không có tình cảm, bọn họ đều nói tôi vô cùng kiêu ngạo, tôi chỉ cười nhạo một tiếng nói: "Vãi thây, tao vừa lịch sự vừa dịu dàng." Tôi mặc kệ bọn họ tin hay không, dù sao người nào không tin thì tôi sẽ đánh đến khi tin thì thôi.Nói cho cùng bàn về điều kiện ngoại hình, tôi thật sự nhìn giống như một con chó trong thân xác con người.Tôi không thích tiếp xúc thân mật với người khác, ghét nhất người khác chạm vào tôi, cho dù là nam hay nữ, tôi cũng không biết tại sao, nhưng có một ngoại lệ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Đố Liệt Thành Tính hay [HP][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Thanh Dii | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Mây của tác giả Thanh Dii. Tịnh Ân cười thật khẽ, thật nhẹ như lòng của cô ấy, không còn vướng bận, không một phiền ưu, nhưng mắt cô ấy lại ánh hồng, là do xót xa hay là tiếc nuối?Cũng chẳng thể rõ nữa, là tiếc nuối hay xót xa cũng chẳng còn quan trọng, ngước mắt nhìn trời cao, lệ hoen trên mi mắt chỉ là không rơi xuống giọt lệ nào."Anh vẫn là mây, em vẫn là gió... Chỉ tiếc... Ta chỉ là một thoáng đi qua."Chỉ là một thoáng nhẹ qua, chẳng thể lâu dài.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Nhu Tình Trong Anh hay Thế Thân Hoàn Hảo của cùng tác giả.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Tiểu Ương | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Toàn Bộ Dựa Vào Diễn Xuất của tác giả Tiểu Ương. Người chồng Thẩm Hà là ông vua phòng vé, người vợ Thẩm Trĩ là người gánh rating của các bộ phim truyền hình.Hai người là diễn viên phái thực lực xuất thân từ bạn cùng khoa đại học. Cả giới giải trí đều biết tình cảm của hai vợ chồng bọn họ còn thuần khiết hơn cả sữa bò nguyên chất, thật hơn cả thịt quả thật.Mãi tới một buổi lễ trao giải nào đó, có phóng viên tận mắt nhìn thấy Thẩm Hà ấn Thẩm Trĩ lên tường, trước khi hôn xuống, hai vợ chồng cùng khoa chân múa tay với trợ lý cầm máy ảnh: “Chụp đẹp một chút, phải cho người ta cảm giác bị chụp trộm ấy! Chút nữa còn phải mua thông cáo đấy.”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Tổng Tài Lạnh Lùng Độc Sủng Vợ Yêu hay Thanh Xuân Nở Hoa.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Sư Tiểu Trát | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Rực Cháy Lòng Anh của tác giả Sư Tiểu Trát. Hai người gặp mặt nhau, anh cũng như bất chợt mà nói ra tiếng lòng của mình.Anh nói cô cứ như là tiên nữ dưới trần gianNhờ những bữa ăn mà họ quen nhau, nhưng khi anh tỏ tình thì bị cô từ chối phũ phàng."Anh vừa không có học vấn, gia cảnh lại khó khăn. Hai chúng ta không thích hợp."Chớp mắt, cả hai đã ở ngưỡng tuổi 30.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Mùa Đông Lãng Mạn hay Gửi Đến Chúng Ta của cùng tác giả.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Vô Diện Nhân | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đông Lôi Hạ Tuyết của tác giả Vô Diện Nhân. Điều khiến hai người họ có liên quan với nhau, chắc chỉ có một bản khúc phổ do Yến Hàn viết ra khiến người yêu âm luật như Phượng Tư rung động và đem lòng ái mộ.Tâm nguyện của hắn chính là có thể ở cùng y, cùng y thành thân, nhưng khi nó thành hiện thực, đổi lại chính là ba năm hờ hững, thờ ơ, tuyệt vọng, thống khổ, cuối cùng tự sát mà chết.Định mệnh thương xót cho hắn sống lại lần nữa, vào đúng ngày cưới của hắn và Yến Hàn. Hắn đối với Yến Hàn kiếp này chính là tự lượng sức mình, không cầu mong cũng không hy vọng điều gì. Thế nhưng, ai mà biết được, một Phượng Tư luôn luôn tránh né lại khiến cho Yến Hàn rung động.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Vợ Mình Mình Nuôi hay Đột Nhiên Được Lên Hashtag.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Vô Diện Nhân | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nếu Là Thanh Mai Trúc Mã của tác giả Vô Diện Nhân. “Ô…a…ô…Đừng…đừng…”“…”“A…sâu…ô…a…” Nạn nhân cắn răng cắn lợi rên rỉ.“Hừm…a…” Kẻ thủ ác xuất ra, ngừng lại vì có chút bàng hoàng khi nhận thức được tình huống.Lợi dụng lúc người say mà cưỡng bức là vô đạo đức, vô nhân tính.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Từ Giả Thành Thật hay Vân Thâm Ba Tháng.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Vô Diện Nhân | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Dĩ Mệnh Trấn Mệnh của tác giả Vô Diện Nhân. Trước tình huống tương lai mịt mù, không ai có thể chắc chắn được điều gì, chỉ có thể giữ thái độ nửa tin nửa ngờ và tìm cách hoá giải.Chính vì thế, Trình Sở Y trở thành người được gửi gắm hy vọng, người duy nhất sẽ ngăn cản y tương lai trở thành một bạo quân.Thái tử ban đầu cao ngạo hống hách phản đối cuộc hôn nhân được sắp xếp, nhưng dần dà lại rơi vào lưới tình lúc nào không hay, cam nguyện đánh đổi tất cả giành lấy trái tim của một người.Đáng tiếc, bao nhiêu tâm ý đều như nước trôi ra biển, cuối cùng vẫn biến thành bạo quân khát máu khiến người người kinh hãi. Mà Trình Sở Y, vì một quyết định sai lầm trong quá khứ, mong muốn dốc hết sức mình thay đổi bạo quân của hiện tại.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Đại Tế Tư Bất Đắc Dĩ hay Bảy Đêm Thánh Sủng Tại Lãnh Cung của cùng tác giả.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Minh Lung | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tương Tư Như Cố của tác giả Minh Lung. Ta không nhịn được cười khổ một tiếng, nhướng mày lên yếu ớt thách thức hắn: “Vậy ngươi động thủ đi.”Còn chưa nghe được câu trả lời của hắn thì ta đã bị đau đến mức trước mắt tối đen, bất tỉnh.Tỉnh lại liền phát hiện bản thân đang nằm trên một tấm chăn cũ mà không phải là tấm ván cũ. Tuy bề mặt hơi xù xì nhưng có mang theo ánh nắng mặt trời làm người ta cảm thấy rất thoải mái. Chỉ là, cơn đau ở hạ bộ và cái bụng rỗng nhắc nhở ta một điều.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Chuông Reo Trong Nắng hay Hoa Trong Mộng - Cả Đời Vì Em.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Ton Chan | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cỏ Dại Trong Gió của tác giả Ton Chan. Làm thủ tục lên máy bay hoàn tất, Yến Nhi bước vào phòng chờ. Lần này trở về, cô cảm nhận được tiếng gọi của quê hương với tâm trạng hân hoan và hồi hộp của người con xa xứ đã lâu.Tròn bảy năm, bảy năm bên xứ người, thời gian trôi qua nhẹ nhàng tựa áng mây nhưng cũng thật vô tình. Có đôi lần đi trên con đường xa lạ, ngay cả một bóng hình giống anh cũng không thể tìm thấy. Hụt hẫng vô cùng.Mười phút sau cơ trưởng thông báo chuyến bay từ Singapore - Việt Nam chuẩn bị cất cánh.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Hệ Thống Nghịch Tập Của Nữ Phụ hay Mỗi Đêm Đi Đến Động Phủ Của Sư Tôn.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Aki Re | Bách hợp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lớp Trưởng! Tớ Yêu Cậu! của tác giả Aki Re. Nhưng với tôi thì khác, tôi cho rằng, “bạn” là một người thân thiết, một người thật sự có thể cùng nhau chia sẻ vui buồn, cùng nhau tâm sự những khó khăn, những khuất mắc…Hay cũng có thể là người bạn hơi kì dị một chút, bề ngoài thờ ơ lạnh lùng nhưng khi thấy đứa bạn của mình bị bắt nạt là xông lên chửi chí choé đứa gây sự. Hoặc chỉ là một người bạn bình thường chẳng có gì hay ho nhưng khi thấy bạn có dấu hiệu khác mọi ngày là y như rằng tính thám tử của nó trỗi dậy điều tra nguyên nhân sự việc ngay lập tức.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Lấy Cái Tên Rợn Nhất hay Sư Tôn Của Ta Lại Giận Dỗi Rồi!!!
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nguyễn Nhật Thương | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thời Ái Thấm Bi Lệ của tác giả Nguyễn Nhật Thương. Thay đổi ở đây có 2 chiều hướng, 1 là lên mây, 2 là xuống địa ngục. Thế nên người ở trong cái xã hội này, vừa muốn với đến anh, lại vừa muốn cách xa anh cả trăm đoạn đường. Bởi vì Âu Đình Phong là kiểu thích thì sẵn sàng mua đứt cả 1 khu phố chẳng vì lý do gì, nhưng chướng mắt thì có thể san bằng nó rồi chỉ để làm bãi phế liệu. Kẻ ngáng đường anh, làm anh phật ý, thì sớm như kẻ mù, không thấy đường sống cũng không thấy đường chết.Âu Đình Phong ngồi đó, đôi chân dài vắt chéo lên, ngả dựa lưng vào ghế, 1 xải tay rắn chắc đặt xuôi theo thành ghế, tay còn lại cầm ly rượu vang đỏ lắc nhẹ rồi đưa lên miệng uống.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Người Đến Trước Thành Kẻ Đến Sau hay Trái Tim Phản Nghịch của cùng tác giả.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Hướng Viễn cũng phải thừa nhận rằng trái tim mình đa phần thuộc về phía bờ phải. Tất nhiên, không phải ai cũng biết được rằng, ở một nơi nhỏ bé phía bờ trái, cô đã từng đánh mất một thứ mình yêu quý và trân trọng nhất. Bờ trái ở đâu? Tại sao nó lại được gọi là bờ trái?Chương Việt bảo, trong trái tim mỗi người đều có một dòng sông nghẽn lại ở đó, nó phân trái tim chúng ta thành hai bờ: bờ trái mềm yếu, bờ phải lạnh lùng; bờ trái cảm tính, bờ phải lý trí. Bờ trái chứa đựng những dục vọng, ước mơ, đấu tranh và tất cả những hỷ nộ ái ố của chúng ta, còn bờ phải có những vết tích nóng bỏng của đủ mọi loại quy tắc trên thế gian in vào tim chúng ta - bờ trái là giấc mộng, còn bờ phải là cuộc sống.Chương Việt nhìn mấy bóng đèn neon trong casino mà cô sở hữu rồi cười với Hướng Viễn: Tớ vẫn thích Tả Ngạn của mình nên ở đây suốt, còn cậu thì lại khác. Hướng Viễn cười cười, chỉ uống một ngụm nước mà không giải thích gì. Chương Việt là một trong số ít những người bạn thân của cô, dù không phải là bạn tri kỷ nhưng vẫn rất hiểu cô.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Phong | Đô thị | Hoàn thành
Lão ca, lần này từ biệt, chẳng biết lúc nào gặp lại, chính là hận gặp nhau trễ, ngươi và ta đồng hành phấn đấu ba tháng, nhưng ngươi ta giữa tình nghĩa, nhưng là cái kia. . . Cái kia. Ai, nói tiếng người, lời khác ta nghe không hiểu a. Lâm Phàm nhìn trước mắt anh em, bất đắc dĩ thở dài một phen, đây là người thứ ba cùng chính mình cáo biệt, từng cái vừa qua tới thời gian, lý tưởng hào hùng, nhưng là đi qua mấy lần sau khi đả kích, triệt để tiêu trầm, liền một chút chiến đấu dục vọng cũng không có.Lâm ca, đệ đệ đi, ở đây ngày ngày bị thành quản truy đuổi, ta thật không chịu nổi, đây là ta toàn bộ gia sản, cũng coi như là em trai một phần tâm ý. Tiểu tử đem một bao quần áo nhét vào Lâm Phàm trong tay, sau đó song quyền ôm một cái, "Lão ca, non xanh còn đó, nước biếc chảy dài, đệ đệ đi rồi. Leng keng! Tiểu tử nói xong lời này, mở cửa nghênh ngang rời đi, mang theo kiên quyết vẻ. Tiểu Phong, ngươi đi đâu? Lâm Phàm đứng ở cửa, nhìn tấm lưng kia. Đông Hoàn. Đi chỗ đó làm gì? Cái kia kinh tế kinh tế đình trệ a. Nơi đó bởi nghiêm trị, nhân viên trôi đi nghiêm trọng, rất nhiều ngành nghề tiêu điều, cùng ma đều đem so sánh đứng lên, còn không bằng đây. Bán mình. Tiểu Phong cũng không quay đầu lại, tâm ý đã quyết.Ngươi nhưng là nam a. Lâm Phàm hô to, này Tiểu Phong đầu óc không có bệnh đi, một người nam bán cọng lông thân a. Liền bởi vì ta là nam, nơi đó lại là đại tiêu điều, mới có cơ hội làm ăn, lão ca liền như vậy sau khi từ biệt, chờ ta phát tài, trở về mang ngươi tinh tướng mang ngươi bay. Dần dần. . . , bóng người kia biến mất ở Lâm Phàm trong con ngươi. Ai, này giời ạ lại được cô đơn một người, bất quá không đúng vậy, Tiểu Phong ngươi ngay cả số điện thoại chưa từng lưu, ngươi phát tài, làm sao trở về mang ta bay a. Lâm Phàm vội vàng đuổi theo, nhưng nơi nào còn có Tiểu Phong thân ảnh, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu về tới căn phòng một tháng thuê bốn trăm tệ.
251.26 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tuyết Lạc Thính Phong | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày Cảnh Dật từ Tô Châu trở về, Kiều Sơ Huân đến chỗ Minh đại phu chẩn bệnh, được chứng thực đã có thai ba tháng. Thật ra thì với tính tình tỉ mỉ cẩn thận của Kiều Sơ Huân đáng lẽ đã nên phát hiện ra chuyện này từ sớm. Chuyện là cái thai này rất yên ổn, không hề có triệu chứng gì, mãi tới lúc được năm tháng mà bụng cũng chỉ hơi lớn hơn một chút, cho nên lúc được chẩn đoán là mang thai, không chỉ Kiều Sơ Huân giật mình mà ngay cả Cảnh Dật cũng mặt trắng bệch ra.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Thích Nhất Hạnh | Khác | Hoàn thành
Svastika năm nay mới hai mươi mốt tuổi. Chú chỉ mới được xuống tóc và thọ giới khất sĩ cách đây ba hôm. Thầy Sariputta một trong những vi cao đệ của Bụt đã làm lễ truyền giới cho chú. Svastika quê ở Uruvela gần Gaya, chú được làm quen với Bụt ngay từ hồi Bụt chưa thành đạo, cách đây dúng mười năm. Hồi đó chú mới mười một tuổi. Bụt thương chú lắm, cách đây nửa tháng, Bụt ghé lại làng Uruvela tìm chú. Bụt đưa chú về đây, và Bụt đã bảo thầy Sariputta truyền giới khất sĩ cho chú. Được chấp nhận vào giáo đoàn của Bụt, Svastika sung sướng lắm. Chú nghe nói trong giáo đoàn của Người có rất nhiều vị khất sĩ xuất thân từ giới quyền quý, như thầy Nanda. Thầy Nanda cũng là hoàng thái tử, em ruột của Bụt.Lại có những vị hoàng thân khác như Bhaddiya, Devadatta, Anuruddha và Ananda. Chú chưa đựơc trực tiếp chắp tay chào hỏi các vị này, tuy chú đã được trông thấy họ. Các vị này tuy đã đi tu, tuy đã khoác những chiếc áo cà sa bạc màu trên người nhưng dáng điệu vẫn còn mang tính cách thanh lịch và quý phái. Svastika có cảm tưởng là còn lâu lắm chú mới làm quen thân được với các vị. Bụt là một vị hoàng tử con vua thật đấy, nhưng Svastika không còn tìm thấy được sự ngăn cách nào giữa người và chú. Có lẽ vì chú quen với Bụt lâu rồi và ngày xưa đã từng ngồi với Bụt hàng giờ hoặc trên bờ sông Neranjara hoặc dưới cột bồ đề im mát. Chú thuộc về hạng những người cùng đinh, những người thấp kém và nghèo khổ nhất ở xứ chú. Chú đã làm nghề giữ trâu trên mười năm nay. Trong vòng nửa tháng vừa qua, chú đã chung đụng với những người tu thuộc giai cấp quý tộc. Những người này đều là khất sĩ và là học trò của Bụt. Tuy họ rất tử tế với chú, tuy họ đã nhìn chú với con mắt có cảm tình và nhiều khi đã mỉm cười với chú, nhưng chú vẫn chưa cảm thấy thật sự thỏai mái với họ. Chắc là tại chú chưa quen. Có lẽ phải sống với họ trong nhiều tháng nữa chú mới thực sự cảm thấy đây là thế giới của chú.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Thành Nam Hoa Khai | Ngôn tình | Hoàn thành
Một bệnh nhân mới sắp đến. Diêu Linh biết tin này khi viện trưởng đang xem xét tình trạng khôi phục của cô. Viện trưởng là người phụ trách trung tâm chăm sóc bệnh nhân tâm thần thay gia đình họ, chuyên nhận những ca bệnh đã trải qua rất nhiều trị liệu nhưng vẫn không thể khỏi hẳn. Vậy nên, đúng ra đây cũng không phải là bệnh viện tâm thần, mà là một trung tâm quản lý bệnh nhân tâm thần, nhưng để tiện xưng hô nên vẫn gọi người phụ trách là viện trưởng.Lúc đó, trên hành lang có một anh trai cường tráng vốn đang nhảy nhót, hình như cùng với một cô bé, chạy tới: “Lại có một người tới! Lại có một người tới!” Mỗi lần anh ta làm thế có nghĩa là lại có thêm một bệnh nhân tới. Thấy Diêu Linh đã hồi thần, viện trưởng ôn tồn hỏi han: “Đừng căng thẳng, hôm nay có thấy dễ chịu hơn không?” Diêu Linh hấp háy mắt, ra vẻ ngoan ngoãn, “Không hề, hôm nay mấy người quên tưới nước cho tôi…”Viện trưởng vừa ghi chép lại vừa nói tiếp: “Sao đêm qua lại muốn đánh người?” Diêu Linh nghệt mặt ra, như thể chẳng hiểu gì nhìn ông ta. Viện trưởng lại hỏi thêm vài chuyện nữa rồi để y tá đưa Diêu Linh ra ngoài. Sau khi Diêu Linh ra ngoài liền nhanh nhẹn thoát khỏi y tá, ngồi xổm cạnh bồn hoa, phơi nắng. Phơi nắng chỉ là phụ, cái chính là, bên kia có một bệnh nhân nữ không muốn về phòng bệnh, bị hai bảo vệ áp giải quay về, động tác vô cùng thô lỗ.
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hoa Hoa Điểm Điểm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bộ Hành vừa hưởng thụ đồ ăn ngon vừa liếc nhìn trộm người con trai vừa mới ngồi xuống bàn bên cạnh. Bốn chữ: Đẹp mài ra cơm. Anh ta hướng mặt về phía cô ngồi, đã cởi áo khoác ra, lúc này chỉ mặc một áo cao cổ bằng len màu xanh dương sẫm, tóc ngắn gọn gàng sạch sẽ, khuôn mặt anh tuấn, khí chất lạnh lùng. Nam phục vụ mặc sơ mi trắng nơ đen mang thực đơn lên: "Tiên sinh, xin hỏi anh dùng gì?" Người con trai nghiêng mặt, đôi mắt nâng khẽ nhìn thoáng qua về hướng Bộ Hành.
25.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nữ Vương Không Ở Nhà | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc này tịch dương về tây, xuyên qua cửa sổ từ phía sau nàng chiếu vào, làm nổi bật mông lung trong hôn ám, cũng càng làm nổi bật dáng người nàng lắc lư qua lại. Diệp Tiềm vươn tay, muốn vuốt ve mái tóc nữ nhân trên người, dưới tịch dương hơi tản ra quang huy, nhưng lại không với tới, hắn liền đưa tay lên eo ở nàng nâng đỡ. Hắn nheo con ngươi, hưởng thụ tịch dương dừng trên gò má ấm áp, cũng hưởng thụ khoái cảm kịch liệt nữ nhân kia gây cho hắn.
21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Điền Phản | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày mới ở trường đại học S luôn bắt đầu từ canteen. Trong phòng rửa bát phát ra những tiếng leng keng do bát va vào bồn, thảo nào trường lại sắp phải thay bồn mới, những bác gái rửa bát này đều quá mạnh tay, như kiểu hận không thể cầm bát đĩa đập hết ra.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tuân Dư Nhận | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tây nguyên năm 6013, tại một thành nhỏ sát vùng biên giới Đế quốc Gerundnan, học viện Hoftas. “Vincente, cậu lại đang viết thơ đấy à” Bạn chí cốt của tôi, Odessa Stanley đang đứng ở điểm đón gió của đài thiên văn. Cậu ta mím chặt môi, khom người điều khiển máy móc đo đạc kim loại nào đó, mắt nhìn thẳng.Đài thiên văn là tên gọi mà tôi và Ode đặt, tên thật của nó dài dòng mà phức tạp lắm. Đây là một nơi hoang vu, thân lầu gác lại cứ nhô lên cao, thích hợp để viễn vọng. Hiếm có người tới thăm nguyên nhân phần lớn là mọi người chưa phát hiện ra công dụng của nó. Lầu gác bỏ không như vầy trong Hoftas phải nói là cực nhiều.Ánh nắng mặt trời đầu hạ không nóng, rất nhẹ dịu không vượt quá đầu gối tôi, nhấn nhá lủi đến mắt cá chân. “Ode này, cái loại học cứu ma pháp như cậu còn lâu mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp của thơ ca—— mà tớ thì sẽ không dễ dàng từ bỏ nó đâu” Tôi lật sang trang quyển vở trong tay, đường vân bóng mây di chuyển trên nét chữ của tôi.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26