Trà Lạc Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khẽ Hôn Gió Đêm Mùa Hạ của tác giả Trà Lạc Tịch. Một buổi tối cuối hè, bầu trời đen thuần túy, những ngôi sao tựa như hạt trân châu được khảm vào đó, cột đèn ven đường tản ra những vầng sáng màu hoàng hôn, ánh đèn chiếu xuống khiến bóng người kéo ra rất dài.Mộ Gia Hủ mới vừa mua đồ ăn vặt xong, nhẹ nhàng đạp lên bóng mình đi về nhà.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bước Vào Lòng Anh của cùng tác giả.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Hạnh Dao Vị Vãn | Tiên hiệp | Hoàn thành
Cho thuê con rối hình người Sở Khinh Tửu, năm vạn lượng bạc một ngày. Trong vòng một ngày, muốn làm gì với "Sở Khinh Tửu" đều được. Bao người vừa lòng!! Chỉ trong một đêm, tờ cáo thị này đã tràn ngập khắp Bất Chu thành. Sở Khinh Tửu là ai? Vấn đề này đến cả đứa trẻ 3 tuổi còn biết. Bởi vì người này chính là thiếu chủ của Sở gia - một trong Bát đại gia tộc. Trong truyền thuyết là một nhân vật thiên hạ vô song. Bất kể là tướng mạo, nhân phẩm, khí chất, học thức hay là công pháp đều là người đứng nhất nhì trong lớp trẻ của thiên hạ. Có lời đồn, rất nhiều thiếu nữ gặp hắn rồi đều không muốn gả cho ai khác nữa, trong lòng tâm tâm niệm niệm mãi chỉ có Sở lang. Nếu có người dám dán cáo thị như này thì dân chúng tuyệt nhiên sẽ không ngồi nhìn, cho dù là kẻ thật sự muốn thuê hay người xem náo nhiệt đều lũ lượt kéo nhau đến địa điểm ghi trên cáo thị.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạt Dữ Tiếu | Ngôn tình | Hoàn thành
Cuối tháng Tám, thành phố vẫn chìm trong không khí oi bức. Sau một ngày bận rộn, sau khi tan tầm Vi Tưởng về đến nhà, vừa mới cùng bạn cùng phòng kiêm khuê mật Hứa Trinh Trinh cơm nước xong xuôi, đang định thả lỏng nghỉ ngơi một lát, điện thoại liền vang lên. Là điện thoại từ bệnh viện của các cô gọi tới, cô không dám chậm trễ vội vàng nghe máy. Y tá trưởng nói tình huống hôm nay đặc thù, muốn cô lập tức đến bệnh viện.Vi Tưởng không chút do dự lập tức chạy tới, cũng may nơi cô ở cách bệnh viện không xa, đi xe không tới hai mươi phút là đến. Mới vừa lên lầu, đã thấy một người đàn ông vóc dáng cao ráo đưa lưng về phía cô đứng ở hành lang hút thuốc, Vi Tưởng chán ghét nhíu nhíu mày, mang theo một tia không vui đi qua nghiêm túc nói: “Tiên sinh, nơi này không thể hút thuốc. Anh không biết…”Người đàn ông xoay người lại, con ngươi đen nhánh lạnh lùng nhìn chằm chằm Vi Tưởng. Trong nháy mắt Vi Tưởng không rét mà run ngậm chặt miệng, dưới sức ép khí lạnh của người đàn ông mang lại khiến cô không khỏi rụt rụt thân thể, đột nhiên không đứng dậy nổi. Nhưng mà vẫn mạnh dạn cẩn thận quan sát người đàn ông đối diện.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Ngọc Trân | Ngôn tình | Hoàn thành
Triệu Thiên Đình là tổng tài Triệu thị. Anh muốn gì là có đó, không ai có thể ngăn cản được việc làm của anh. Lúc nào cũng vậy, lạnh lùng vô cảm. Lưu Tĩnh tìm đến anh, và anh đã đồng ý. Giữa họ không có tình yêu, chỉ vì lợi ích của cả hai nên đành phải chấp nhận giao dịch. Cô là dụng cụ làm ấm giường cho Triệu Thiên Đình. Còn anh là kim chủ của Lưu Tĩnh. "Cô muốn li hôn?" "Đúng vậy."Lưu Tĩnh vội ném một phần hồ sơ xuống trước mặt Triệu Thiên Đình, ánh mắt vô cảm nhìn thẳng vào ánh mắt sâu hút kia. Bình thường cũng bình tĩnh. Triệu Thiên Đình hờ hững cầm phần hồ sơ kia lên, thấy rõ ba chữ "đơn li hôn" trên giấy cũng không nao núng. Từ khi nào Lưu Tĩnh lại được phép đưa ra đề nghị này? Cô muốn lộng hành ư? "Tôi chơi chưa chán, có muốn cô cũng đừng hòng đòi li dị." Vội ném thứ trên tay xuống, Triệu Thiên Đình lạnh lùng lên tiếng. Đâu đó vẫn có một khí thế độc tôn, bắt người khác phải nghe lời mình tuyệt đối.Chưa chán? Lưu Tĩnh là thứ để người khác chơi đùa sao? Đúng là như vậy, cô như một con rối, ai muốn làm gì cũng được, nhiệm vụ của cô chính là phục tùng anh. Những ngày chung sống với nhau sau khi đăng kí kết hôn đối với Lưu Tĩnh chỉ là dày vò, đau khổ. Cô đã cố gắng chịu đựng, cố gắng vượt qua, nhưng có lẽ mọi thứ đã chạm tới giới hạn của cô, không chịu nổi nữa rồi. Thừa nhận mình đã yêu Triệu Thiên Đình, nhưng đó chỉ là trước kia, bây giờ cô chỉ có hận anh. Tất cả là do anh, anh không tin tưởng cô, anh bỏ mặc cô khi bị ả Tố Tư xô té ngã. Chính anh đã bỏ đi mà không ngoảnh đầu lại một lần.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạc Lí | Ngôn tình | Hoàn thành
Thế nhưng ánh mắt nhìn người của Dương Tiếu không tốt lắm, hai người bạn trai trước đều là súc sinh của nhân gian. Bạn trai đầu tiên là tổng tài, gia tộc hiển hách, chỉ có yêu cầu duy nhất là mang thai rồi mới kết hôn, sinh con trai rồi mới lĩnh giấy đăng kí kết hôn. Dương Tiếu: Cút. Bạn trai thứ hai là giáo sư đại học, tài hoa tuyệt vời. Thế nhưng vị thanh niên phong lưu này trên Wechat đếm không hết bóng hồng. Dương Tiếu: CútVì để không bị người lớn hỏi han nhiều, Dương Tiếu đã dùng app “Cho thuê bạn trai”. Dự định lúc về nhà đón tết thuê một người bạn trai giả để ứng phó với người lớn trong nhà. Ngày hôm sau, một chàng trai mặc đồ thể thao, tay ôm quả bóng rổ xuất hiện dưới nhà Dương Tiếu. Anh chàng vừa cao to, vừa đẹp trai lại vừa trẻ, mái tóc ngắn dựng đứng giữa đỉnh đầu, lúc cười lên đôi mắt híp lại như vòng cung – trời quang mây tạnh.“Cảm ơn đã chiếu cố, tôi là Mạnh Vũ Phồn, bạn trai của cô.” Người thiết lập: “Đại tỉ vừa đẹp vừa lợi hại- đạo diễn chương trình tống nghệ và sói nhỏ - tiền đạo bóng rổ.” Một câu nói đơn giản: Ruồng bỏ bạn trai cũ, ôm sói nhỏ, trở thành bạch phú mỹ, nhận chức tổng giám đốc.”
25.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tịch Nhan Từ Kính | Ngôn tình | Hoàn thành
Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Thật Uy Vũ! Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Trước khi các bạn đọc truyện tớ mong các bạn sẽ đọc phần giới thiệu này. Theo tớ nữ phụ không có lỗi gì phải bị như thế , nếu không có nữ chính xuất hiện thì nữ phụ sẽ không hắc hóa nên truyện này tớ sẽ thiên về nữ phụ và Ngược nữ chính cũng có vài thế giới sẽ ngược nam chính . Truyện xuyên nhanh sẽ khá giống với 1 vài truyện các bạn đã đọc vì bản thân mình muốn viết lại kết cục cho các nữ phụ Tớ là một tay viết nghiệp dư nên viết lách sẽ kém có gì sai xót mong các bạn bỏ qua... ( >3< ) Nội dung : Nhược Vũ là một tổng tài của công ty về nghành giải trí , một lần cô đang chuẩn bị về thì bị giết ở công ty . Sau đó vì cơ duyên linh hồn cô ký khế ước với tiểu hệ thống , nhiệm vụ nghịch tập lại số mệnh của nữ phụNhược Vũ nhìn vào ánh đèn đã sáng khắp nơi trong thành phố lại thở dài cất đi chiếc latop đang làm việc.Cô là Nhược Vũ tổng tài của một công ty về giải trí Toàn Cầu,số phận của cô khá xui xẻo khi đã gặp phải tra nam chính hiệu đeo bám nhưng may mắn cô đã phát hiện kịp lúc. Dĩ nhiên kết cục chính là đánh hắn một trận công khai chia tay,khiến hắn mất mặt người người chỉ trích.Nhược Vũ định bước ra khỏi công ty đi về nhà nhưng linh cảm sắp xảy ra một chuyện đáng sợ,cô đi đến thang máy thì phát hiện ra một người đàn ông lạ mặt đang tiến lại về phía cô.Cẩn thận đi đến xem người lạ mặt đó, cô suy nghĩ thầm giờ này nhân viên đã về hết vì sao lại có người." Ai đấy? Sao lại đến công ty giờ này? "Nhược Vũ lên tiếng hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng, đột nhiên người đàn ông lạ mặt dùng dao di chuyển nhanh đến đâm vào tim cô." Chết đi con đ\*\*m! Mày dám đối xử thế với tao! Đi chết đi..."Trước khi chết Nhược Vũ nghe tiếng nói giận giữ gào với cô, tay lại rút ra đâm liên tục vào cơ thể cô đang dần chết đi. Âm thanh lạ lẫm khác lại xuyên vào não bộ, bị kích thích linh hồn cô xuyên vào một mãn đen yên tĩnh.' Hoan nghênh kí chủ đến với Hệ Thống Nghịch Tập Cứu Vớt Nữ Phụ'Nhìn xung quanh, mãn tối đen khi nãy bây giờ đã hiện ra một màn hình kết nối với hình ảnh thân xác cô khi còn sống, tiếp theo đó màn hình đã chuyển sang hình ảnh số liệu ghi chi tiết thông tin của cô.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Dạ Thảo | Ngôn tình | Hoàn thành
Bố mẹ tôi lập gia đình muộn, bởi vậy khi tôi chào đời mọi người thương tôi nhiều lắm. Cả nhà ai cũng dành trọn vẹn tình thương cho tôi. Khi ấy dù kinh tế gia đình cũng chỉ dừng ở mức đủ ăn nhưng bất kể tôi thèm món gì họ cũng đều ráng mua bằng được cho tôi. Mỗi sáng tôi sẽ được mẹ đánh thức bằng giọng nói không thể ngọt ngào hơn: Nào gái cưng, dậy thôi, trễ lắm rồi đó. Bố cũng ở bên cạnh khẽ thơm lên trán tôi mà hỏi: - Gái bố hôm nay muốn ăn gì, nói bố nghe nào.- Bố mua bim bim, cả kẹo mút nữa. Trẻ con mà, làm gì có đứa nào thoát khỏi cảm dỗ của mấy món đó. Cứ thế tôi phải nhõng nhẹo đến 30 phút mới chịu rời khỏi giường theo mẹ đi rửa mặt và vệ sinh cá nhân. Xong xuôi bố lại kênh kiệu tôi trên vai đi ra đầu làng mua mấy món tôi yêu cầu, còn mẹ thì ở nhà nấu đồ ăn sáng cho hai bố con. Cả con đường làng khi ấy rộn ràng tiếng cười nói của hai bố con. Bà Mận sáng nào cũng trêu:- Nhất con Diễm Chi nha, bố cưng như trứng mỏng, làng này chả ai sướng như mày đâu. - Bà đừng nói thế, ai chả thương con chiều con riêng gì nhà cháu đâu. - Thì biết là thế, nhưng làng này làm gì có ai chiều con hơn anh. Con Diễm Chi phải nhớ cho kỹ, sau này lớn còn báo đáp bố mẹ nghe không. Đây 1 bim bim, 2 kẹo mút như mọi lần đúng không. Bố tôi vẫn cười xòa cảm ơn bà còn nói thêm:
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạn Miêu (Martina) | Ngôn tình | Hoàn thành
Mối tình thầy trò từ xưa đến nay vốn chịu nhiều áp lực. Nhưng một mối tình nhẹ nhàng, sâu lắng trong "Tiểu Đan của giáo sư" đem đến một cảm giác khác, nhiều cung bậc cảm xúc trộn lẫn cùng vị ngọt ngào, xen lẫn đắng nồng vẫn được thể hiện rõ nét, tựa như ta nhâm nhi một tách cà phê nâu vào những buổi chiều trầm lặng.Chu Nhã Đan - sinh viên năm nhất đang lơ ngơ giữa dòng người đi ngược xuôi. Trường đại học hóa ra lớn thế này sao? Cô chẳng biết đi đâu hết. Xa xa nhìn thấy một chàng trai mặc quần áo giản dị, trông có vẻ giống giáo sư trong trường. Cô chạy lại hỏi:" Giáo sư! Giáo sư! Thầy có thể chỉ em tới phòng C không?"Vị giáo sư này quay sang nhìn, dáng người cao cao, hơn cô phải một cái đầu, anh đứng ngược sáng, gương mặt hết sức điển trai! Vị giáo sư trả lời với giọng trầm thấp:" Sinh viên mới?" Cô gật đầu lia lịa, anh nhìn thẳng, bắt đầu sải bước:" Theo tôi." Cô đuổi theo anh, chăm chú nhìn bước chân nhanh thoăn thoắt của người phía trước để rồi đâm rầm vào người ta. Anh quay xuống:" Tới nơi rồi." Chu Nhã Đan cúi gập người:" Cảm ơn giáo sư!" Ngẩng đầu đã chẳng thấy bóng dáng đâu, người này có thuật di chuyển tức thời chăng?
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tình văn | Ngôn tình | Hoàn thành
Lão Tam!! Lão Tam!!! Dậy mau lên, nắng chiếu đến mông rồi kìa!- Tiếng hét của Hạ Trúc cộng với cánh tay không ngừng lay kia của cô làm cho Đường Hi không muốn dậy cũng không được. Vị Lão Tam nào đó khẽ mở mắt càu nhàu " Chị sao vậy chứ!! có chuyện gì mà gọi em" "Ngủ gì mà dữ vậy? Coi đồng hồ đi trễ lắm rồi đó Tam Tỷ của tui""Em tự biết phân nặng nhẹ mà! Chị có biết là mấy đêm rồi em không ngủ hay không? Em đã dàn xếp xong hết việc rồi nên phải nghỉ ngơi chứ! Chị có bao giờ thấy em đi trễ hay gián đoạn công việc không? Haizzzzz" Cô làu nhàu than vãn. Thiệt tình là mấy hôm nay cô phải làm việc túi bụi vì việc của bang hội. Chỉ tại tên khốn Lão Tứ kia chọc hư việc của cô nên việc chòng thêm việc."Vậy sao?? Chị xin lỗi tại hôm nay chị định rủ em đi mua váy dạ hội chuẩn bị cho buổi dạ tiệc ngày mai nè" Hạ Trúc phấn khởi nói
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mèo Con Tai Cụp | Ngôn tình | Hoàn thành
Là nhị tiểu thư của Lâm gia, nhưng mọi người không ai công nhận cô điều đó cả. Gia đình ghét bỏ, cô tốt hơn một chút cũng chỉ có danh phận nhị tiểu thư. Tất cả người làm trong nhà không ai tôn trọng xem cô là nhị tiểu thư của họ. Bởi cô chính là con riêng của Lâm Dương và tình nhân của mình Ngọc Hoa, mẹ cô qua đời vì tai nạn, vì cũng là con mình nên ông ta mang cô về cho cô một danh phận. Nhị tiểu thư.Mẹ kế và chị cả không ưa gì là cô. Luôn làm khó cô, từ nhỏ cô đã bao giờ nhận được sự yêu thương từ cha mình? Không hề ông ta cũng như họ, chán ghét cô vậy. Lâm Giai Ninh là chị gái cùng cha khác mẹ của cô, cũng chính là đại tiểu thư của Lâm gia. Cô ta cũng là một đại minh tinh nổi tiếng trong showbiz. Là nữ thần trong lòng của tất cả mọi người.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Úy Không | Ngôn tình | Hoàn thành
Giang Mạn đẩy cửa văn phòng ra, phòng làm việc gồm ba người, lúc này đây hai người đang ngồi trước bàn có bộ dạng giống như những con ma không ngủ vài ngày, đối diện với máy tính ngáp liên tục."Hai người sao vậy? Lại bị Lão Vương tra tấn hả?" Giang Mạn lấy ra hộp quà mang về, cười đưa cho hai người. "Ú uầy! Em nhớ chị muốn chết." Chương Tiếu Tiếu trông thấy cô mắt liền sáng lên, vừa phấn khích nhận lấy hộp qùa ăn vặt đặc biệt, vừa than vãn, "thật không phải mà? Mấy ngày nay chị không ở đây, ngày nào lão Vương cũng bắt chúng em chết chìm trong tăng ca, hôm qua thảo luận chủ đề bản thảo mới, mãi đến hơn mười giờ lương tâm lão ấy mới trỗi dậy mà thả người."cô ấy đối diện với Bành Việt đang ngóc đầu nhìn Giang Mạn, cười nói: "không phải chị nói sáng nay mới về sao? Thế nào mà lại đi làm luôn vậy? Cũng không nghỉ ngơi hai ngày thật tốt, quay về đồng nghĩa với lại phải bắt đầu tiếp tục công việc ma quỷ." Giang Mạn cười: "Tôi cũng muốn vậy, nhưng về đến nhà mới vừa ăn cơm xong, đã bị lão Vương gọi điện thoại kêu tới, nói là lo nghĩ về việc tôi đi huấn luyện mười ngày, nghiệp vụ buông lỏng rồi, kêu mau chóng quay lại quan sát tiết mục thu âm mới." Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo liền tới. cô vừa nói xong, cửa văn phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, một cái đầu bóng loáng như đặc vụ ở Địa Trung hải bước vào, cười vui vẻ nhìn mấy người bên trong: "Ai nói xấu tôi đấy?" không chờ ai trả lời, lại a lên một tiếng, " Giang Mạn về rồi à?"
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tây Tây Tiểu Lâu | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong phòng có người. Ánh mắt ép người chiếu rọi trên dưới thân thể cô, lộ ra cảm giác tồn tại rõ rệt, khiến cô không có cách nào bỏ qua được. "Rốt cuộc là ai?" Cố Hướng Tinh lại run run phát ra tiếng, khuôn mặt trắng nõn mà tinh xảo lộ ra nhiều phần sợ hãi. Chẳng qua là cô nhận được điện thoại của Hướng Tuyết, đến khách sạn đưa quần áo cho cô ta, kết quả vừa vào phòng, đã nghe thấy được mùi hương lạ lùng gay mũi, lúc tỉnh lại, hai mắt hai tay đều bị trói chặt, mà toàn thân cô càng không có một chút sức lực nào.Đang lúc cô suy nghĩ mãi không ra, bỗng nhiên chỗ giường bên cạnh cô lõm xuống một khoảng lớn, Cố Hướng Tinh giật mình, vô thức muốn né tránh, mắt cá chân lại bị một bàn tay to dày thình lình bắt giữ! "Buông tôi ra…buông tôi ra!" Cố Hướng Tinh giãy dụa muốn rút chân ra khỏi tay đối phương, cũng là phí công. Mắt cá chân trơn bóng như ngọc bị nắm ở trong lòng bàn tay, tinh tế vuốt ve, Vệ Đình Quân nhìn gương mặt tái nhợt bên dưới cái bịt mắt của cô, khóe môi mỏng lạnh lẽo từ từ cong lên thành một nét cười lạnh. "Cô sợ tôi?"Giọng nam khàn khàn mà lạnh lẽo truyền đến, khiến Cố Hướng Tinh giật mình, lại không hiểu sao cảm thấy giọng nói của người đàn ông có chút quen tai.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
nó ngồi trên ghế, dáng vẻ ngoan ngoãn nhìn hai người đang lo lắng liền cảm thấy bất an. chẳng nhẽ nó lại gây ra chuyện gì ư? đâu có mà có nó cũng chẳng nhớ nổi đơn giản vì nó gây họa nhiều rồi bao giờ người xử lí cũng là cha nó. " hai người nói gì đi" cứ kéo dài thế này chẳng ổn chút nào " con sắp phải kết hôn" ông trần lên tiếng, giọng khàn khàn đã được tô luyện qua thời gian khiến ông thêm trững trạc và thận trọng. ông cũng đâu ngờ ngày này đến nhanh thế nhưng ông là người trọng tình nghĩa ai tốt với ông ông nhất định cả đời không quên. nếu năm ấy không có gia đình họ thì cũng chẳng có ông bây giờ.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thời Xán | Ngôn tình | Hoàn thành
Thời tiết giữa mùa hạ, hơi nóng bốc lên cuồn cuộn. Bầu trời xanh quang đãng, ánh nắng màu mật ngọt trút xuống xuyên qua ô cửa hóa thành những điểm nhỏ, cảnh vật rõ ràng, sáng tới chói mắt. Cuối cùng máy bay cũng hạ cánh. Thời Hoan lim dim buồn ngủ, đưa tay chạm vào vali hành lý, ngáp một cái. Cuối cùng cũng tới.Sau khi xuống sân bay, Thời Hoan lấy điện thoại ra, tìm trong danh bạ tên liên lạc là “Trì Nhuyễn”, gọi điện đi. Đối phương cũng không để cô chờ quá lâu, bên trong điện thoại mới vang lên vài tiếng “tút” đã được nối máy. Cô lười biếng mở miệng, “Bảo bối, đến chưa?” Giọng nói ngọt ngào mềm mại của đối phương truyền đến: “Cậu nhanh thế, tớ vẫn còn đang ở trên xe.”“Được thôi, bao lâu nữa có thể đến đây?”. “Năm phút, cậu đứng ở cửa ra sân bay đợi tớ, tớ đến tìm cậu. Cậu đi cùng tớ mua một vài thứ.” Trì Nhuyễn nói xong, bên tai xẹt qua âm thanh rè rè, cô ấy bất đắc dĩ nói, “Bên này tín hiệu kém, gặp rồi nói, cậu chờ tớ một lát.” Thời Hoan gật đầu, đầu ngón tay lướt nhẹ trên màn hình, cúp điện thoại, cứ thế đứng yên lặng hồi lâu ở cổng ra của sân bay. Thời Hoan vốn định bay thẳng từ Pháp về nước, nhưng hôm qua Trì Nhuyễn gọi điện thoại tới nói là cô ấy đang đi công tác ở Yemen, bảo Thời Hoan rẽ ngang qua đây.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Zururu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Lỗi, Là Tôi Không Phải Cô Ấy của tác giả Zururu. Tại sao số mệnh cứ phải khiến tôi luôn chịu đựng hết thảy, sỉ nhục, tổn thương, coi thường? Còn người kia lại luôn được nâng niu, chiều chuộng, yêu thương hết mực?Các người thì biết gì chứ, rõ ràng tôi cái gì cũng chưa làm. Cái thứ vô thực như danh dự đó... ngẫm lại có chút nực cười rồi. Nếu mấy người đã thích nói như vậy thì tôi liền không khách sáo, muốn thế nào liền theo thế đó đi.Cô ấy là hoa mẫu đơn, loài hoa vương giả, chính là vua của các loài hoa. Còn tôi chỉ là hòn đá ven đường, là cỏ dại không đáng nhắc đến. Nhưng dù là hoa hay cỏ cũng không vấn đề, vui vẻ là được.Xin lỗi, là tôi không phải cô ấy. Để anh thất vọng rồi.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Kế Hoạch Hôn Nhân hay Giá Của Cái Nghèo.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:15
Thẩm Tang Du | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Mỹ Nhân Ngư của tác giả Thẩm Tang Du. Ba cô nói: "A Chi, con trời sinh là vận động viên bơi lội, mỹ nhân ngư, cả đời không rời khỏi nước."Tuổi trẻ khí thịnh cô không tin, một lòng kiên trì theo nghiệp diễn.Hiện tại, cô tin. Chỉ là, hối hận. Cô tiến vào giới giải trí, không có hậu trường không có tiền tài không có nhân mạch, quảng cáo mới vừa quay cũng vì cô bơi đẹp mới được đạo diễn nhìn trúng, thật là châm chọc, từng được ba huấn luyện mười mấy năm bơi lội là việc cô ghét nhất.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Đơn Phương Được Đền Đáp hay Khi Những Vì Sao Tỏa Sáng.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:15
Ngạnh Đại Phát Liễu | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đừng Tưởng Rằng Hóa Trang Thì Ta Sẽ Không Nhận Ra Ngươi của tác giả Ngạnh Đại Phát Liễu. Mai Hiểu Hiểu vừa mới về nhà liền nhanh chóng đem bộ trang điểm Maybelline quý báu nàng mới có ra khoe.Mai Nhân vẫn thực bình tĩnh tiếp tục vểnh chân chơi game (WarCraft phó bản Giếng Mặt Trời)Mai Hiểu Hiểu nói một thôi một hồi chợt ngừng lại, 囧囧nhìn chằm chằm vào gương mặt của ca ca mình.Mai Nhân vẫn tiếp tục không nhìn nàng, ánh mắt trìu mến tập trung vào ngóng trông cột máu của đội.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Không Nói Mà Dụ hay Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:15
Cá Cơm Phơi Khô Ăn Thật Ngon | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trợ Lí Ảnh Đế Làm Sao Vậy của tác giả Cá Cơm Phơi Khô Ăn Thật Ngon. Giải thưởng điện ảnh Kim Chấn quy mô rộng lớn, quy tụ dàn sao hàng đầu, những gương mặt vàng trong giới. Năm nay là một năm thành công của điện ảnh nước nhà, nhiều gương mặt mới xuất hiện, cũng có những lão làng tham dự. Sự kiện mà cả truyền thông đến đại chúng đều chờ mong, mong minh tinh mà nhà được xướng tên hay chỉ đơn giản là... ngắm trai.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Đáp Án Tham Khảo hay Hôm Nay Sư Tôn Lại Tự Vả Chăng?
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:15
Mộng Lý Trường | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chúng Ta Không Phải Tình Địch Sao? của tác giả Mộng Lý Trường. Thấy anh ta bị người tính kế, bỏ thuốc, tôi thầm nghĩ chờ xem anh ta chịu nhục, bớt cái kiêu căng đó lại đi, ai mà ngờ anh ấy lại nhắm vào tôi, muốn đè tôi????Tưởng là một người văn nhã, ôn hòa, cao quý, ai ngờ cởi đồ ra lại thành mãnh thú, hoang dại, phóng túng, trêu chọc người ngứa ngáyTôi chợt tỉnh ngộ, đóa hoa cao lãnh cái mịa gì chứ, tên này chính là một kẻ lưu manh giả danh tri thức!Úc Đình Chi đứng ở nơi đó, kéo cà vạt ra, gọi tôi một tiếng: "Mạnh Trì".Được rồi, tôi thừa nhận, tôi cũng chẳng phải người tốt đẹp gì."Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Kỳ Hạn Chung Thân hay Ta, Nguyệt Lão, Không Làm Nữa!
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:15
Đào Thiên Tuế | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mười Năm Địch Thủ, Một Phút Chiếm Hữu của tác giả Đào Thiên Tuế. Khi Nhiếp Vân Thâm mở chiếc Grand Cherokee đầy khí phách của mình ra và rẽ vào bãi đỗ xe thuộc tiểu khu thì thì điện thoại trong túi reo lên một tiếng ngắn ngủi.Hắn quen thuộc đảo tay lái tiến vào chỗ dừng xe dành riêng cho mình, tắt động cơ, một lúc sau mới móc điện thoại ra nhìn tin nhắn hiện lên trên màn hình.“Đề nghị của cậu, tôi đồng ý.”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tài Nghệ Không Bằng Người hay Bàn Về Trình Độ Vuốt Mèo Của Một Đầu Bếp của cùng tác giả.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:15