Esther Cửu Cửu | Ngôn tình | Hoàn thành
Hạ Tình Tình vào năm thứ hai sau khi kết hôn sinh hạ một bé trai, đặt tên là Phó Minh Thần. Bạn nhỏ Phó Minh Thần lớn lên mày rậm mắt to, trên mặt mang theo chút béo tròn của trẻ con, mũi miệng nhưng thật ra giống Sở Việt hơn. Hạ Tình Tình cực kỳ yêu bánh bao nhỏ của mình, cả ngày ôm hôn, luyến tiếc buông tay. Tình huống như vậy liên tục đến khi bánh bao nhỏ đi nhà trẻ. một ngày nọ, Hạ Tình Tình phát hiện, con trai ngoan ngoãn nhuyễn manh nhà mình, vốn thích nhất quấn lấy cô muốn ôm một cái, đột nhiên trở nên không dính người.không chỉ có thế, bé còn banh khuôn mặt nhỏ đầy thịt, hơi có vẻ nghiêm túc nóivới cô: “Mẹ, con đã trưởng thành, là nam tử hán, phải học độc lập.”
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Sở Tử Giới | Khoa huyễn | Hoàn thành
Dẫn dắt ngàn vạn loài chim, Phượng Hoàng bay lượn trên bầu trời, vượt qua Trường An, đằng sau là biển mây rực lửa...Kim Sí Đại Bằng đậu trên đỉnh cung Hưng Khánh, dõi mắt nhìn hết thảy phồn hoa. Mọi thứ như tĩnh lặng, trầm xuống. Lý Cảnh Lung mang thân thể thương tích chất chồng, trong tay phóng ra một tia sáng rực rỡ, cố gắng tiếp cận Hồng Tuấn. “Sinh giả… vị quá khách…” Thanh âm trầm thấp của hắn vang vọng thế gian, trong khoảnh khắc sương mù đen bao trùm cả thiên địa bị ánh sáng kia đẩy lùi.“Tử giả vị… quy nhân.” Ánh sáng kia là mặt trời rực lửa chiếu rọi thiên địa, là những vì tinh tú lấp lánh giữa trời đêm, là một ngọn đèn không bao giờ tắt khai phá từng mảng tăm tối của thế giới này. “Thiên địa nhất… nghịch lữ, đồng bi vạn cổ… trần.” (1) Lý Cảnh Lung nhắm hai mắt lại, một tay đặt lên trán Hồng Tuấn. Một đạo bạch quang tỏa ra, bao trùm chiến trường thi sơn huyết hải. Ở kia trong ánh sáng của ngọn đèn nhỏ, Bình Khang trong xa hoa truỵ lạc, Khu ma tư dưới cây ngô đồng trong ánh nắng ngày hè, bầu trời nơi tái ngoại mù mịt bão cát cùng tuyết bay, tiếng ca của A Thái trong trẻo như tiếng suối, Mạc Nhật Căn cùng Lục Hứa đi hái lá cây buổi sớm, Cừu Vĩnh Tư múa bút như bay, mọi thứ bỗng chốc hóa thành một bài thơ bất hủ của Lý Bạch.Ngũ Lăng niên thiếu Kim thị đông. Ngân yên bạch mã độ xuân phong. Lạc hoa đạp tận du hà xứ? Tiếu nhập hồ cơ tửu tứ trung. (Chàng thiếu niên Ngũ Lăng phía đông chợ Kim). Cưỡi ngựa trắng yên bạc lướt qua gió xuân Giẫm nát hết hoa, đi đâu chơi đây? Vừa cười vừa bước vào quán rượu
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Julia Gregson | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Vượt qua nhiều tác phẩm của các tiểu thuyết gia danh tiếng, “Phía đông mặt trời” khi vừa ra đời đã dành ngay giải thưởng “Tiểu thuyết lãng mạn nhất” năm 2008 do Hiệp hội nhà văn thuộc dòng tiểu thuyết lãng mạn Vương quốc Anh trao tặng. Thiên tiểu thuyết “Phía đông mặt trời” là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa hai yếu tố phiêu lưu khám phá sự bí ẩn của miền đất mới cùng với những rung cảm sâu sắc và tinh tế xuất phát từ thứ tình yêu thuần khiết nhưng đau thương và bạo liệt.Truyện kể về mùa thu năm 1928, ba cô gái Rose, Tor và Viva quyết định rời Anh đến Ấn Độ để tìm kiếm những điều mới mẻ trong cuộc sống của mình. Vừa đặt chân lên đất nước kỳ lạ này, cả ba lập tức phải đương đầu với những thách thức về văn hoá cũng như khí hậu của mảnh đất Phương Đông kì bí.Rose và Tor – hai vị tiểu thư chưa một lần rời khỏi gia đình phải đối mặt với cuộc sống tự lập và có chỉ một chỗ dựa duy nhất là sức mạnh tiềm ẩn trong mỗi người. Viva buộc phải học cách chia sẻ và gượng dậy trước những chấn thương tinh thần từ thời thơ ấu ám ảnh cuộc đời cô. Xuyên suốt những cuộc đấu tranh của từng người, mỗi cô gái dần dần thích nghi với không khí và văn hóa của đất nước Ấn Độ, không chỉ có thế, họ đã trở nên gắn bó mật thiết hơn với con người và mảnh đất này...
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Hắc Khiết Minh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Kỵ Sĩ Của Ma Nữ của tác giả Hắc Khiết Minh. Lửa đang cháy. Rất lớn, rất mạnh, khiến tàn lửa đỏ bay đầy trời. Trong ngọn lửa điên cuồng, có bóng người giãy dụa. Mười ba cô gái bị trói trên cột gỗ, bị lửa thiêu cháy, tiếng gào thét thống khổ vang lên chói tai đến tận trời, những người vây xem thì ra sức mắng chửi, gương mặt vặn vẹo, trong mắt bọn họ lộ ra hưng phấn và điên cuồng đang dâng trào. Tu sĩ giơ cao thánh giá, vừa mắng nhóm phù thủy vừa ca ngợi thượng đế.Lửa càng đốt càng đượm, đến khi bốc lên tận trời. Tiếng nữ tử kêu khóc, thét chói tai dần dần biến mất, rồi sau đó đám đông mới vừa lòng giải tán, các tu sĩ trừ ma cũng rời khỏi đó. Trong không khí, chỉ còn lại mùi thịt người cháy khét, cùng khói đen lượn lờ. Đến cuối cùng, lửa hoàn toàn tắt, chỉ còn lại những thi thể cháy đen trên cột gỗ.Ngày chậm rãi trôi qua, vầng trăng sáng trắng hiện lên trên màn trời tối đen, chiếu sáng mặt hồ và những thi thể bên bên cạnh hồ. Họ không bị chết đuối mà bị người ta vu cho là phù thủy mà đem thiêu chết. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Quái Phi Thiên Hạ hay Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!.
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Vưu Tứ Tỷ | Ngôn tình | Hoàn thành
Con đường phía trước đã bị chặn, chỉ có giết ra trùng vây mới có thể bảo toàn được tính mạng. Đêm buông hoang vắng, sóc phong như đao, mỗi một mảnh gió lướt qua mặt đều để lại vết rạch, như xuyên vào tận trong xương tủy. Thành đã gần trong gang tấc, vậy mà lại không thể trở về được, ánh đèn trên tường thành quá xa, không cách nào chiếu sáng con đường dưới chân. Giáng Niên nhìn phía trước còn đang vui mừng:Sắp tới rồi, chúng ta được cứu rồi. Nhưng càng bình tĩnh, gió bão tích tụ sẽ càng mãnh liệt. Mây tụ dầy đặc phiêu tán, trên bầu trời lộ ra vầng trăng cong cong, có ánh sáng nhẹ trong vắt hắt xuống, trong hoang dã mơ hồ nổi lên mù mịt giăng khắp nơi, đó là ánh sáng lạnh lẽo trên đầu mũi đao. Nhận Dư chợt siết dây cương, quay đầu ngựa, chạy như điên về hướng duy nhất, cơ hồ một thoáng, sau lưng vang lên tiếng gào thét: Mẹ nó mau đuổi theo, đừng để họ chạy.
22.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Trường Câu Lạc Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày hai mươi sáu, trong con ngõ hẹp ở hướng Đông một khu phố nhỏ, ngõ này vốn chỉ những hộ dân đã sống lâu ở đây mới biết đến. Ngày thường cũng chẳng ai qua lại, là một ngõ tắt dơ dáy bẩn thỉu. Chu Tư Đồng đeo cặp sách, hoảng loạn vì bị mấy tên côn đồ chặn lại ở góc tường trong con ngõ. Cầm đầu là một tên xăm trổ đầy mình, trong tay cầm một con dao gọt hoa quả, đang tung lên tung xuống, nhìn Chu Tư Đồng cười dâm đãng: "Cô bé, dáng vẻ không tồi đấy, hay là theo anh đi, sau này anh cho em ăn sung mặc sướng, em muốn gì cũng được."Hắn nói xong, mấy tên đàn em đầu tóc nhuộm năm màu đang đứng cạnh cũng hùa theo cười ầm lên. "Đúng vậy, theo đại ca của bọn anh, sau này em chính là chị dâu rồi. Cầm đầu một đám, ai dám trêu chọc em?" Giữa tiếng cười ầm ĩ của bọn chúng, Chu Tư Đồng ôm chặt hai cánh tay, biểu tình bình tĩnh nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm xem có đồ vật gì thuận tay không. Sau đó, cô phát hiện ra có một chai rượu nằm ở chân tường cách đó không xa, ngoại trừ cái đó thì chẳng còn vật gì khác nữa.Trong lòng nháy mắt đã nắm chắc phần nào, nhưng trước mắt cô vẫn giả vờ tỏ ra sợ sệt, nhút nhát không dám ngẩng đầu, càng không dám nói lời nào. Thấy Chu Tư Đồng không hé răng, tên xăm trổ lại tiến lên phía trước gần cô một chút, ngón tay thô ráp mang theo mùi khói thuốc cộng thêm mùi dầu mỡ, vô cùng thô lỗ sờ lên mặt cô. Sau đó hắn thấy cô gái nhỏ sợ hãi tránh né mặt khỏi tay hắn, bước chân cô lảo đảo dịch sang bên cạnh hai bước. Ba tên côn đồ đứng đằng sau thấy thế, vội vàng ồn ào.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Enrique Barrios | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Truyện Ami, Cậu Bé Của Các Vì Sao là một tác phẩm nổi tiếng thuộc thể loại tiểu thuyết, viễn tưởng, một câu chuyện được viết dành cho trẻ con. Thật không phải dễ dàng để viết một quyển sách khi bạn không phải là một nhà văn, thậm chí còn khó khăn hơn nếu bạn vẫn còn là một đứa trẻ. Truyện kể về một cậu bé tên là Ami, bạn ấy giải thích rằng trong thế giới tiên tiến như của bạn ấy, “người lớn” hay “người trưởng thành” có nghĩa là “người mà bị mất liên lạc với cuộc sống kỳ diệu”, thế nên những người trưởng thành thì chỉ mười lăm tuổi và trẻ con thì đến cả trăm tuổi. Bạn ấy cũng cảnh báo rằng ở nơi đây người lớn đã không mấy quan tâm thông tin trong sách bởi vì họ dễ tin vào những điều kinh khủng, ngay cả khi điều đó sai, hơn là họ tin vào điều những kỳ diệu thậm chí khi điều đó là sự thật.Câu chuyện bắt đầu vào một buổi trưa mùa hè trong một tỉnh nhỏ yên tĩnh tại bờ biển California, nơi mà nhân vật “tôi” trong câu chuyện hầu như đi nghỉ mát mỗi năm, và cũng tại nơi đây nhân vật “tôi” gặp gỡ cậu bé Ami, và nghe cậu kể về những câu chuyện vô cùng thú vị. Mời các độc giả cùng theo chân tìm hiểu cuộc hành trình thú vị của cậu bé Ami này nhé!
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Miêu Miêu Miêu Tựu Thị Ngã | Xuyên không | Hoàn thành
Bách Thần kiếp trước là một người công chính nghiêm minh, tự nhận rằng chưa từng làm việc gì thẹn với đời, với người, với lương tâm. Vậy mà cuối cùng hắn lại bị chính người mình tin tưởng nhất hại chết, đã thế, hắn từ trước đến nay đối với kẻ kia vẫn là một lòng một dạ, nguyện yêu thương y đến hết đời. Lần nữa tỉnh dậy, thật không nghĩ rằng mình vẫn có cơ hội được nhìn thấy ánh mặt trời chỉ là vì sao hắn cảm thấy thật kỳ quái, hình như Bách Thần đang ở trong một cỗ kiệu hoa, đã thế toàn thân đều không thể cử động được, chính là bị người ta đánh thuốc rồi ép gả đến nhà thông gia. Khi khăn voan được vấn lên, hắn thật không ngờ rằng gương mặt đầu tiên mình thấy lại là của kẻ đã hại chết mình ngày trước, chỉ là đây không phải là y, chỉ là một tên đáng thương thân thể tàn tật còn không được nhận sự sủng ái của người trong nhà. Trong khi tinh thần vẫn còn chưa rõ ràng lắm đã bị chú rể quăng cho một câu đồ đê tiện, Bách Thần đúng là chẳng thể nào hiểu được có chuyện gì xảy ra. Hằng ngày vẫn cứ phải nhìn thấy khuôn mặt ấy, oán hận trong lòng thật ra cũng đã tiêu tán rất nhiều, hắn chỉ còn mong làm sao có thể sống yên ổn qua ngày mà thôi.
25.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
HienPhan2805 | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô nói giọng rất lạnh làm Huy hoảng hồn. Anh cứ tưởng cô nghịch ngợm, trẻ con lắm hóa ra cũng có lạnh à. Anh thấy hơi có lỗi nên lúc nói chuyện mặt hơi hơi cúi.Mãi đến lúc sau bố Linh mới nói: "Huy à, con lên nói chuyện với Linh đi."Huy mở cửa bước vào. Căn phòng toàn màu trắng. Trên chiếc giường trắng, Linh đang nằm ngủ yên. Anh ngồi bên cô. Anh thấy cô cũng rất xinh, rất cute, cũng ngố lắm, muốn cắn cho một phát. Nghĩ vậy, Huy đặt môi mình lên môi cô và hơi liếm láp, tham lam cắn nhẹ bờ môi mềm mại ấy.Linh hơi hé mắt rồi cũng tỉnh hẳn. Trước mặt cô là gương mặt khá quen. Cô mở to mắt. Huy bịt chặt tai lại. Anh cứ tưởng cô sẽ hét toáng lên. Nào ngờ, Linh búng nhẹ mũi Huy và cười tươi: "Anh đừng lo! Em không hét đâu. Bỏ tay ra đi. Dù sao sáng nay em va phải anh, giờ coi như hòa nhé" - Linh giơ bàn tay nhỏ xinh ra trước mặt Huy. Huy nhìn Linh mà ngây cả người. Anh thích cái biểu hiện đáng yêu này của cô nhóc. Linh rất khác những đứa con gái anh từng gặp. Không hề la mắng, chửi bới anh là đồ yêu râu xanh, mà lại nói rất nhẹ nhàng. Thấy Huy không trả lời, cô lo lắng hỏi: "Anh ổn không?" "A...anh ổn". Bỗng Huy ôm Linh vào lòng, nói nhỏ: "Anh.Xin.Lỗi.Nhóc.Nhé!"
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Todoh_Yurika | Ngôn tình | Hoàn thành
Trần Kiều Chi. 18 tuổi. Học sinh cuối cấp của một ngôi trường cao trung loại thường, cô không xinh đẹp như những cô gái khác nhưng bù lại Chi rất thông minh, tính tình thì không có gì đặc biệt. Nguyễn Hạ Dực. 18 tuổi. Học giỏi và nhanh nhẹn, nói chung là tài sắc vẹn toàn. Là bạn cùng lớp của Chi. Hai người là thanh mai trúc mã, sinh cùng ngày, cùng giờ nên tính cách y hệt nhau. Ai cũng nói sau này hai người sẽ thành đôi, nhưng cuộc đời mà, đâu thể biết trước được gì...Năm nay tớ và cậu lại cùng lớp nữa rồi. May quá! Chi vừa đi vừa nói, giọng điệu rất ư là vui vẻ. - Ừm. Dực cũng đáp lại cô nhưng câu trả lời rất hờ hững làm cô thoáng ngạc nhiên rồi nhìn theo ánh mắt cậu, ánh mắt ấy đang dõi theo một người con gái khác, dáng người cô ấy nhỏ nhắn, dễ thương lắm cơ! Tới cô nhìn còn thích nữa là. Đúng! Đó là người cậu thầm thích - Mai Lệ Uyên. Ánh mắt Chi thoáng buồn, cô biết chứ! Ở cạnh cậu bấy lâu sao cô không biết được bạn mình thích hay không thích ai chứ? Cái gì về Uyên cậu cũng kể cô nghe, mỗi lần như vậy tim cô lại nhói đau, không rõ lý do phải chăng cô đã thích cậu?Năm nay đã là cuối cấp rồi, nên lịch học dày đặc tới nỗi chẳng kịp thở, cô và cậu cũng cố gắng học. Cậu sẽ thi vào đại học kinh tế, còn cô sẽ vào khoa thiết kế vì cô muốn trở thành một stylist kiêm nhà thiết kế thời trang, còn lý do cậu vào khoa kinh tế thì cô không biết, chẳng lẽ cậu vào vì Uyên cũng vào đó sao? Cũng vào năm nay, cậu nói với cô vào tiệc chia tay cuối năm sẽ bày tỏ với Uyên, cô cũng rất chúc mừng, cớ sao tim vẫn cứ đau thế nhỉ?
0.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Minh Kền | Đô thị | Hoàn thành
Tiếng chuông báo thức vang lên đánh thức Vy. Cô ngồi dậy, việc đầu tiên theo thói quen là chạy ra cửa sổ, mở rèm cửa để ngắm cảnh đông đúc nhộn nhịp và chào đón một ngày mới. "Trời ơi! Quên mất! Phải đi phỏng vấn! Aishh sao cái việc hệ trọng thế này lại quên mất cơ chứ?". Cô chạy vội vào nhà vệ sinh. Sau khi làm VSCN xong, cô khóa cửa cẩn thận rồi chạy một mạch đến bến xe buýt. May thay, khi vừa ra đến nơi thì có 1 cái xe buýt đang đi tới. " Phù! May quá! Cứ tưởng muộn rồi chứ! "Xuống đến nơi, cô chạy thật nhanh vào bên trong 1 tòa nhà lớn, đó chính là tập đoàn Fashion King hùng mạnh. Vào được đây để làm việc không hề đơn giản. Cô biết điều đó nhưng vẫn đến đây để phỏng vấn, gọi là thử vận may ý mà. " Mời cô Ngô Tiểu Vy ạ!- Tiếng của một cô gái vang lên, trên tay cô ta cầm 1 tờ giấy. "." Vâng, tôi tới ngay!" - Vy đáp. Sau cuộc phỏng vấn, cô mệt mỏi bước ra. Quả thật để được làm việc ở đây thì phải thật giỏi, có đầu óc sáng tạo. Cũng may là cô có thể đáp ứng được những yêu cầu đó vì cô có chỉ số IQ rất cao và ngày xưa cô đã từng đi làm ở cửa hàng chuyên thiết kế thời trang để giao cho những công ty, tập đoàn lớn nên cô rất thạo những việc này.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Ruby Joy | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thế Gả Hào Môn: Nghiêm Tổng! Xin Buông Tha full (đã hoàn thành) của tác giả Ruby Joy. Tuy đã trở thành nhị tiểu thư nhà họ Lý nhưng cô vẫn không thể nào hòa nhập được cuộc sống giới thượng lưu. Lý Nhược có một mối tình với Hữu Minh, cả hai trải qua 3 năm yêu đương cũng có khi cãi vã nhưng vẫn chưa lần nào chia lìa.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:56
Đồng Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Tuy biết rõ rằng. Cuối cùng sẽ có một ngày. Tất cả buồn vui, tất cả yêu hận. Đều sẽ tan biến dần theo thời gian. Nhưng em vẫn cố gắng, cố gắng góp nhặt từng ký ức đẹp đẽ. Lưu luyến và quý giá tồn tại vì anh. Cuộc sống luôn tự có quy tắc vận hành. Ta không thể quyết định khi nào bắt đầu và khi nào kết thúc. Cũng không thể quyết định gặp phải chuyện tốt hay xấu. Nhưng ta mãi mãi có thể quyết định được thái độ đối mặt với chúng.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Tô Vong Cơ | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Xuyên Thư] Sư Tôn Chỉ Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện của tác giả Tô Vong Cơ. Thế thì liều mạng ôm đùi, tạo quan hệ tốt, làm nũng, bán manh, làm gì cũng được, miễn sao có thể tồn tại.Nhưng tới lượt Vân Triệt thì:Nhập vai sư tôn của vai chính, oai phong vô cùng, sờ mèoNhập vai kẻ thù diệt môn của vai chính, đạp vai chính dưới chân, sờ mèoLạnh mặt đá văng vai chính đồ đệ đang lấy lòng mình, tiếp tục sờ mèo- - ai ngờ có một ngày, mèo trong ngực lại biến thành đồ đệ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ngôn Bất Tận Ý hay Vọng Tưởng Giang Sơn.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Pháp Lạp Lật | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hiệu Ứng Cầu Treo của tác giả Pháp Lạp Lật. Nhưng người đó tuyệt đối không nên là kình địch trong công việc của cô, cũng là cái người mà cô ghét nhất trong cuộc đời này – Giang Khác Chi.Vài ngày sau, Chung Hi nhìn hai con cua đang giao phối cạnh bờ biển, bị ma xui quỷ khiến mà quay đầu lại định mở miệng: “…”Một giọng nói lạnh băng vội vàng giành trước vang lên từ sau lưng:“Không thể nào!”Tuy nhiên họ vẫn ngủ với nhau.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Chị Gái Nhỏ hay Chói Mắt.
19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Trần Thế Chi Thương | Trọng sinh | Hoàn thành
Sư phụ của Tô Thần Dật tên là Tô Thắng, là thần trộm nổi danh ở nước Z(Zhongguo – Trung Quốc), nếu đã được gọi là thần trộm, thì đương nhiên là tay nghề rất giỏi, từ trước tới giờ hễ hắn nhìn trúng cái gì thì cái đó chưa từng sẩy khỏi tay hắn, ở trong giới cũng khá có danh tiếng. Chỉ là mười năm trước Tô Thắng rửa tay gác kiếm, dốc lòng ở nhà nuôi dạy hài tử – Tô Thần Dật.Trải qua mấy chục năm siêng năng dạy dỗ của Tô Thắng, Tô Thần Dật cũng kế thừa không ít bản lĩnh của sư phụ nhà mình. Chính là, Tô Thần Dật thông minh thì có thông minh nhưng mà rất lười nhác, dẫn đến hiện trạng bây giờ, cái gì cũng không tinh, lại luôn sơ suất. Vì thế, ngay ngày y trải qua tuổi hai mươi, y liền bị Tô Thắng tức nước vỡ bờ, một cước đá xuống núi, gọi là rèn luyện.Chỗ Tô Thắng ở là một biệt thự nằm trên núi ở một trấn nhỏ vùng ngoại thành của B thị. Khi Tô Thần Dật đi dọc theo đường núi xuống trấn rồi quay đầu nhìn lại ngồi biệt thự đã sớm biến mất trong tầm mắt, y liền hưng phấn mà tung cái túi trong tay lên rồi chống nạnh: "Con mẹ nó, rốt cuộc ông đây cũng được rời khỏi cái nơi chim không thèm ị này, muahahahaha.... Ui~"
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Yên Chi Đằng | Trọng sinh | Hoàn thành
Hắn biết mình là một tên không ra gì. Lăn lộn trong xã hội bao lâu nay, luôn luôn cô độc, phải khiến bản thân mạnh mẽ tàn bạo, phải hung hăng hiếu chiến... Mặc dù hắn đã quen rồi, nhưng có một người anh em kề vai sát cánh, Sài Lập Tân thật sự rất cảm kích. Hắn cuối cùng chết trong biển lửa. Trước khi ra đi, hắn cảm thấy cả đời này thật sự có lỗi với Hứa Tấn Giang, người anh em tốt của hắn.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Chích Thì Giới 99 | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong các truyện cổ tích, phù thuỷ luôn là người đóng vai phản diện, một nhân vật tà ác, chuên chia rẽ những người có tình, thích thú việc khiến người khác khổ sở.Nhưng thật ra, phù thuỷ vẫn là người, vẫn có tình cảm. Phù thuỷ yêu hoàng tử, nhưng mối tình này định trước sẽ không thành. Khi thất tình phù thủy chuyển đến căn nhà gỗ nhỏ sâu trong rừng rậm và bắt đầu thời kì trồng rau.Nàng cho rằng thời gian nhạt nhẽo này sẽ trôi qua một cách bình thản như vậy, nhưng lại không ngờ rằng bên trong vườn rau diếp lại bị ăn trộm! Và kẻ trộm rau diếp kia hóa ra là một nam nhân có tai thỏ dài? Ở sâu trong phòng bếp ánh lửa màu xanh biếc yếu ớt nhen nhói, mặc trên người trường bào màu đen to rộng, đầu đội mũ phù thuỷ nhọn hoắt màu đen, quả thực cùng đêm tối như hòa lại làm một, điều duy nhất có thể làm cho người ta phát hiện ra dấu vết nàng tồn tại là ánh sáng lục quang phản xạ từ con dao phay trên tay nàng.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Phạm Hương Lan | Ngôn tình | Hoàn thành
Đêm đông tĩnh lặng, vạn vật chìm vào trong giấc ngủ, trên con đường vắng vẻ, cô gái bé nhỏ với bộ đồng phục nhà hàng nhanh chóng rảo bước về phía trước. Gió đông thổi từng cơn, lùa vào da thịt khiến cô gái bé nhỏ không khỏi rùng mình, cô đưa tay kéo cổ áo cao lên, quàng lại chiếc khăn trên cổ. Reng... Reng...Tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên, cô gái có chút hoảng sợ, cô cảnh giác nhìn xung quanh rồi từ từ cầm điện thoại từ trong túi xách ra. Trong bóng đêm yên tĩnh, hàng chữ Honey trên màn hình điện thoại lại càng một rõ rệt hơn. Khẽ nhíu mày, cô chần chừ một chút rồi quyết định không nghe mà ấn tắt. Đầu dây bên kia có vẻ rất kiên trì, một cuộc, hai cuộc, ba cuộc..... Cô gái nọ có vẻ không còn kiên nhẫn được nữa, liền khó chịu ấn nút nghe.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Rốt cuộc Mẫn Tuế cũng trả lời lại một tin nhắn chốt hạ, đang muốn duỗi người một cái, tay mới vươn lên eo còn chưa giãn đã nghe thấy một tiếng bi bô “Bá ba”. Cu nhóc dậy rồi. Mẫn Tuế đứng dậy duỗi cái eo lười biếng chưa được kéo căng, đi đến bên giường đối mắt với một cu nhóc tầm khoảng hai tuổi. Gương mặt cu nhóc rất giống Mẫn Tuế, một đôi mắt xinh đẹp mở to tròn, vì mới vừa ngủ dậy nên vẫn có chút mơ màng. Nhìn thấy Mẫn Tuế bé con chủ động vươn đôi tay nho nhỏ muốn ôm ôm.Mẫn Tuế dứt khoát đá dép ra leo lên giường, ôm lấy cu nhóc, “Con trai dậy rồi à?” Mặc dù cu nhóc nghe không hiểu Mẫn Tuế đang nói gì nhưng reo lên một tiếng “A” như đáp lại lời. “Nhóc có đói không? Nhưng con có đói thì cũng hết cách, nhà mình hết sữa bột rồi, phải ra ngoài mua thôi.” Mẫn Tuế nói xong thì hơi ngừng lại, rồi thương lượng với cu nhóc, “Hay chúng ta không uống sữa bột nhé? Ăn chút cháo có được không? Dạo này vật giá lên cao, người ba nhỏ bé của con đây sắp không có tiền mua nổi sữa bột rồi.”Mẫn Tuế không có việc làm. Nói thế nào bây giờ nhỉ, nguồn thu nhập chính của cậu đều dựa vào nhận vẽ tranh, cậu đều nhận những loại rất đơn giản, loại đắt nhất cũng chỉ hơn tám trăm chưa đến chín trăm tệ. Hơn nữa không phải lúc nào cũng có đơn vẽ, một tháng nhận nhiều lắm được hai ba đơn, tổng lại chỉ có hơn hai nghìn tệ. Nếu may mắn cũng có nhận được năm sáu đơn, vậy tháng đó cũng kiếm được hơn bốn nghìn tệ, nhưng nếu không may mắn có khi còn chẳng nhận được đơn nào. Không phải cậu chưa từng nghĩ đến đi tìm một công việc ổn định, nhưng mà trong nhà còn có một cu nhóc phải chăm bẵm nữa.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58