Lục Hà Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Thẩm Hoài Bích là một cô gái cực kì xui xẻo. Vận xui đeo bám cô suốt mười tám kiếp khiến lần nào cô cũng phải chết trẻ. Xui xẻo đến nỗi toàn bộ người của Diêm Vương Điện cũng phát chán khi cứ phải gặp mặt cô. Thế nên, nhằm cải thiện tình trạng u ám của âm phủ, cố gắng xua đi bóng đen thui từ ngôi sao chiếu mạng xấu xí của Thẩm Hoài Bích, Diêm Vương cho linh hồn cô xuyên không về cổ đại, nhập vào xác của vị tiểu thư cùng tên vừa mới chết đuối.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:03
Nhu Mễ Hôi Hôi | Ngôn tình | Hoàn thành
Một khi tiến cung, ai mà không muốn nhận được sự sủng ái từ hoàng thượng? Đó chính là sự ngu ngốc mà chẳng ai muốn phạm tới. Được sủng như báu vật cũng có nghĩa bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, nhưng lại có thể trú ngụ dưới đôi cánh rộng lớn của hoàng đế. Như vậy, có gì mà không tốt?Nàng tiến vào cung, học qua đủ mọi lễ nghi phép tắc, trải nghiệm qua biết bao loại người muôn hình muôn vẻ, cũng phần nào hiểu được quy luật sinh tồn ở trong chốn hậu cung. Người sống-ta chết.Vẫn biết hoàng đế không đáng tin, nhưng khi đứng trước mặt hắn, nàng lại vô thức lộ ra dáng vẻ mềm yếu chân thật xuất phát từ trong nội tâm. Chỉ vì sự thoát thân của nàng khiến con tim hắn rung lên những hồi chuông mãnh liệt. Có lẽ, lần đầu tiên hoàng đế biết thật lòng yêu thương một nữ nhân.Nàng kiên cường khi đứng trước một dàn các khi tần trong hậu cung, nhưng duy nhất chỉ ngoan ngoãn nhu mì trước một mình hắn. Tâm cơ nữ nhân khó lường như vậy, mặc dù đã mặc lên người bao nhiêu lớp phòng bị, sự mềm mại của nàng lại khiến hắn nhớ nhung. Hắn súng ái nàng đến tận trời xanh, kì thực giống như trân bảo quý giá, ngàn năm có một. Sủng phi là như thế nào? Có lẽ chỉ mình nàng mới có thể hiểu được!
24.60 Vạn chữ | 2024-09-02 01:04
Mạn Tuyết Sơ Tình | Ngôn tình | Hoàn thành
Ở giữa một đống nhà ở thấp bé cũ kĩ, có một con đường lớn thông hướng đông tây, giữa đường, có hai nhóm người đang đối chọi nhau. Thì ra là đám quyền quy muốn thu mua lại đất nhà ở đây để xây cao ốc. Cha cô là trưởng thôn ở đây hôm nay đi vắng thân là nữ nhi nàng phải ngăn chặn bọn cường hào ác bá kia.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 01:04
Mã Kỳ Đóa | Ngôn tình | Hoàn thành
Nam chính: Bố Ngự Đình là một người luôn bận rộn với công việc của gia đình. Trong một lần đi chuyển hàng trên núi vào mùa đông, hắn không may gặp phải tuyết lở. Cả hắn lẫn người hầu theo hắn đều bị lớp tuyết dày đặc che lấp, gần như không một ai sống sót. Và rồi, hắn phiêu đãng bay lên từ đống đất, hắn hoàn toàn có thể thấy rõ cảnh hỗn loạn dưới mặt đất mà hắn nhìn thấy. Đặc biệt là thi thể của hắn và hạ nhân đi theo. Và hắn cũng tự hiểu ra hắn đã chết. Có lẽ vì còn tiếc nuối cha mẹ, hắn liền trở về nhà. Ngờ đâu, lúc hắn trở về, hắn vô tình nghe thấy những lời độc địa về mình của cha mẹ hắn - những người mà hắn đã hiếu thảo gần 30 năm cuộc đời. Hắn chợt nhớ tới nữ nhân đã từng cảnh cáo hắn về "bộ mặt thật" của gia đình hắn. Hắn thật không cam lòng khi chết mà không tìm được thân sinh của hắn hay là trừng trị lũ bạch nhãn lang và đặc biệt hơn là xin lỗi vị nữ nhân đó. Liệu hắn còn cơ hội để mà làm việc đó không?
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 01:05
Vân Túy Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Ở đời đâu có ai biết trước được điều gì. Cứ tưởng tượng ra một tương lai mỹ mãn phía trước, nhưng nhìn về thực tại lại buồn chán biết bao nhiêu. Đời không như là mơ, cũng chẳng thể nào là một câu chuyện cổ tích toàn màu hồng phấn. Nàng là người hiện đại của thế kỉ hai mươi mốt, vì cớ gì mà lại phải xuyên không?Được rồi, nàng thừa nhận là mình ế, bao năm qua cũng chẳng có ai thèm nhòm ngó tới. Chính là liên tục thất tình đó! Nhưng mà xuyên không thì xuyên không chứ? Tại sao lại bắt nàng phải xuyên vào thân xác của Hoàng Thái Hậu! Ai nha, thật sự là rất khổ não! Ở kiếp trước nàng đã thủ thân như ngọc, kiếp này lẽ nào vẫn phải như thế? Cả đời đều ế, vạn kiếp vẫn ế!Này, đã thế ở đây suốt ngày phải đối mặt với "hài nhi" mặt lạnh, lại có Vương gia quậy phá cùng cô công chúa đỏng đảnh, nàng làm sao có thể đối phó được? Quả nhiên, ở hiện đại đã khó sống, xuyên về cổ đại còn kinh dị hơn gấp trăm ngàn lần! Không được rồi không được rồi! Muốn thoát khỏi kiếp ế, chỉ có thể xuất cung đi tìm nam nhân mà thôi! Nàng không tin chính mình không có ai thèm lấy! Nha, phải mau mau chạy đi truy tìm tướng công thôi!
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 01:05
Xá Niệm Niệm | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngó xuống mà xem, một cô nương nhỏ nhắn xinh xắn, tay chân yếu ớt lại cư nhiên nằm trên, thế này thật sự đảo điên loạn hết rồi. Lại còn chiếm thế thượng phong, leo hẳn lên người thái tử để cường bạo, con bé chưa đủ mười tám tuổi này cư nhiên hét lớn vào mặt hắn, nếu hôm nay nàng không xử sạch hắn, nàng chính là không phải Giản Lân Nhi.Dịch Nam Phong cả người trần truồng, bị banh ra tay chân trói ở trên giường. Hắn nghe thấy vậy mà cũng chẳng thèm liếc mắt đến người nói dù chỉ một cái. Hắn quay đầu lại, trong ánh mắt lộ ra vẻ bí hiểm. Như đang mưu tính chuyện gì đó. Chắc có lẽ nàng không ngờ đến việc này là do hắn muốn và đã lên kế hoạch sẵn hết rồi. Nàng quá ngốc để bị mắc lừa, còn mang danh người là kẻ cường bạo nữa. Truyện Đã Cưỡi Là Phải Cưỡi Đến Nơi Đến Chốn với những chi tiết hài hước đặc sắc, một nam chính biến thái, một nữ chính ngốc nghếch dễ bị chọc tức sa vào bẫy mà nam chính đặt ra. Liệu bọn họ có tìm được hạnh phúc ở bên nhau? Mời bạn đón đọc Đã Cưỡi Là Phải Cưỡi Đến Nơi Đến Chốn!
15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 01:07
Nhĩ Ky Dữ Thử Tiêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Người ta nói gặp những người phụ nữ nóng bỏng gợi cảm kia, bất kì ai cũng có thể nổi lên thú tính mãnh liệt của những người đàn ông. Đã từng thử qua cảm giác một lần, anh không hề nghĩ như vậy. Chỗ đó...khụ, chỗ đó của anh vẫn mềm, còn lại chỗ nào cũng là cứng! Người ta cứ nghĩ anh là đồng tính, anh chỉ kiên quyết cắn răng chửi thề. Nhưng mà, từ sau khi dẫn con thỏ nhỏ kia về hang, còn ai dám nói anh vô dụng như vậy sao? Nằm mơ! Anh cả đêm đều dũng mãnh và cuồng nhiệt, đợi đến khi cô không thèm để ý đến mình mới chịu dừng lại. Đó, đó chính là minh chứng cho sự cứng rắn này của anh! Anh mạnh mẽ như vậy, cô làm sao có thể chống cự? Anh chỉ cứng vì cô mà thôi! Cả thế giới này không trị được anh, duy nhất chỉ có cô nhóc này có thể làm giảm sự ngông cuồng của anh đến mức thấp nhất. Nhưng cô rất đáng yêu, theo anh nghĩ là như vậy và cô còn cho anh ăn thịt! Ăn thịt béo bổ ngon ngon ngon!Cái gì? Nếu anh dám hư, cô sẽ không để cho anh ăn thịt? Này, này, không được! Anh không thể mỗi ngày đều ăn chay như vậy! Anh muốn ăn thịt! Anh sẽ nghe lời! Cả đời anh chỉ cần ăn chút ít thịt nho nhỏ của của cô là đã mãn nguyện lắm rồi!
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:07
Phong Tư | Ngôn tình | Hoàn thành
Cuối thu, khí trời se lạnh. Thành phố B là nơi tập hợp những dãy nhà biệt thự sang trọng. Một căn biệt thự, nơi ở của một vị thiếu gia tập đoàn đang bị sự uy hiếp của bọn bắt cóc.
21.60 Vạn chữ | 2024-09-02 01:07
Kỳ Cáp | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nuôi Em Thây Ma Gà Rù của tác giả Kỳ Cáp. Do chẳng đánh lại nhân loại, Kiều Kiều chỉ có thể đi theo sau mông phần lớn thây ma khác, lén ăn một chút thức ăn thừa của bọn họ.Vậy nên cô bị suy dinh dưỡng, trông xanh xao vàng vọt.Cũng vì thế mà có thể ăn một bữa no là nguyện vọng lớn nhất trong cuộc đời của cô.Có một ngày, cô kéo ra một người hoàn chỉnh, sống sờ sờ ở trong đống thây ma…Mẹ ơi, con không cần nhịn đói nữa rồi huhuhu!Chính cô đã có thể ăn được lương thực là người sống sau bấy lâu rồi!Nếu yêu thích truyện dị năng, bạn có thể đọc thêm Siêu Năng Thời Đại hay Mạt Thế Trùng Sinh: Bạn Gái Hung Tàn
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 01:07
Trúc Quang | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng, một mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần, thân hình nóng bỏng khiến tất cả các nam nhân nhìn nàng bằng ánh mắt như một con mãnh thú đang rình con mồi. Nàng thông minh xuất chúng thế nhưng lại không tài nào thoát được bốn vị ác ma kia. Mặc nàng có quỳ xuống cầu xin họ buông tha cho một nữ nhân yếu đuối như nàng, thế nhưng họ không phải người, máu lạnh vô tình.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 01:08
Đúng thế, người ta luôn nói đúng, chỉ cần một lần gặp gỡ thôi, đã khiến hai người thương nhau, uống trọn một ánh nhìn có thể lạc sâu vào trầm tư không dứt. Một lần sai lầm, hắn càng thương cô nhiều hơn nữa, thương đến mức muốn chết đi sống lại vẫn còn thương, nhưng hắn càng thương cô thì cô lại càng sợ hãi hắn. Mỗi lần ép buộc cùng hắn yêu thương hoan ái, hắn vẫn thương cô hết lòng nhưng cô lại một lòng ghét cay ghét đắng hắn. Một kiếp làm vợ làm chồng, cuối cùng thì cô cũng vì hắn mà rung động, cũng biết cảm giác yêu thương là như thế nào. Cô cũng sẽ chấp nhận tình cảm của hắn, nhưng lại không thể quên được lỗi lầm ngày xưa, bóng ma ám ảnh cô gần nửa đời người, sao có thể muốn nói dứt là dứt. Nhưng cô sẽ vì hắn, yêu hắn, vì gia đình nhỏ của mình mà thử vứt bỏ đi hận thù một lần, chỉ mong rằng có thể vì hắn mà quên, vì tình yêu của hắn, say đắm trong mật ngọt, gột rửa hết thù hận năm xưa.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:13
Đỗ Thị Phương Anh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giáo Sư, Anh Thật Vô Sỉ! của tác giả Đỗ Thị Phương Anh. Lạc Hi Trân lảo đảo đi trên đường rồi đi vào một hộp đêm. Bước vào một căn phòng VIP cô kêu rất nhiều rượu tất cả đều là rượu mạnh bình thường phải kèm thêm đá để pha loãng rượu nhưng không cô cầm luôn cả bình rượu rồi ngửa cổ uống. Uống đến say không biết trời trăng gì nữa thì nằm luôn trên ghế trong phòng. Có một người đàn ông bước ngang qua bỗng dừng lại rồi bước vào cất tiếng: " Cô gái, mau dậy đi ở đây rất nguy hiểm đó "" Cô gái "" Cô gái "Người đàn ông gọi mấy tiếng chẳng thấy cô trả lời thì trả tiền đỡ cô ra ngoài lên một chiếc taxi.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Lửng Con | Ngôn tình | Hoàn thành
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thiên Lại Chỉ Diên(Quân Tử Dĩ Trạch) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tất cả hạ nhân trong Hoa phủ đã phân tán hết. Nơi chính giữa đổ nát thê lương, mảnh vỡ của đôi ngọc khí nằm chơ vơ trên đất, trong viện tích đầy tro bụi xám. Vậy nên căn trạch viện vốn âm khí mười phần, lúc này càng lộ vẻ thê lương đáng sợ. Tiến vào hậu viện, vòng qua hành lang đỏ thẫm, cả vườn trăm hoa đua nở, hương thơm vấn vít. Dưới ánh trăng lành lạnh, hoa ảnh chồng chất, theo gió thổi ngang, lay động cả viện ngập cánh hoa đỏ máu.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
An Băng | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô rất sợ..từ nhỏ đến giờ cô luôn được sống trong yêu thương chiều chuộng chưa bao giờ cô nghĩ sẽ có một ngày cô bị bắt cóc như hôm nay...ở đây chỉ toàn người lạ..bọn họ lại rất thô bạo chẳng ai dịu dàng nhẹ nhàng như người làm ở nhà cô. nước mắt ứa tràn gương mặt baby xinh đẹp chảy dài xuống chiếc cổ thon dài mịn màng ướt đẫm chiếc áo sơ mi.."thả tôi ra sao lại bắt tôi huhu thả tôi ra đi". Những người ở đây coi như không nghe thấy cô nói cũng làm lơ bộ dạng như trẻ lên ba đang khóc đòi mẹ của cô..càng bơ cô càng khiến cô thấy sợ hãi tủi thân vì cô rất sợ ở một mình càng sợ hơn khi ở trong bóng tối..hai cổ tay cô xoay đi xoay lại đến nỗi sưng tấy đỏ chói... "các người chuẩn bị 8 tỷ đến để chuộc cô con gái nhỏ của các người đi..tôi cho các người 2 tiếng đồng hồ..địa chỉ tôi sẽ nhắc sau".
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Ba Lợi | Ngôn tình | Hoàn thành
Lòng buồn bực. Thở không ra hơi. Ta chợt hít một hơi, lại bị sặc một hớp nước khiến đầu váng mắt hoa, nước lạnh như băng khiến ta từ từ tỉnh táo mấy phần. Hình ảnh trước mắt từ từ rõ ràng, lại chỉ có thể nhìn thấy mờ tối đen như mực, từ từ mới nhìn rõ vách đá màu đen trên đỉnh đầu, ta giật giật thân thể, phát hiện mình không thể động đậy... Đây là đâu? Bên tai mơ hồ truyền đến tiếng vang nhỏ bé, dường như có gì đó đang tới."Không biết tự lượng sức đi tìm Cỏ Hóa Hình gì chứ, giờ thì hay rồi, nửa chết nửa sống, ta thấy đạo hạnh ngàn năm cũng không đủ cứu mạng ngươi! Nhanh dẫn tỷ tỷ ngươi về, đừng chết trong động phủ của ta, nếu truyền đi, đến lúc đó Lam nương tử ta sao có thể đặt chân ở Yêu Giới!" Trong giọng nữ nhân bén nhọn cay nghiệt ồn ào kia, hình ảnh trước mắt ta từ từ khôi phục rõ ràng.Giường đá lạnh như băng phía dưới truyền đến cảm giác lạnh lẽo, bốn phía còn có vài mạng nhện xám trắng, còn có một cái kén lớn được bọc bởi một đống tơ nhện, xương cốt trắng xóa trên đất hết đống này đến đống khác, ta không khỏi lạnh cả người. Đầu còn choáng, ta cố gắng nhớ lại những ký ức hỗn loạn kia.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Liễu Mộc Mộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô bất lực thở dài dẹp máy laptop qua một bên. Dù gì cũng thân thiết với Lôi Vũ từ nhỏ, gia đình cô và cậu ta cũng là bạn bè thân thiết với nhau nên việc hiểu rõ cậu ấy cô biết hơn cả. Cho nên không giúp không được Diệp Tử Ái ngậm ngùi gật đầu "Đây là lần cuối tớ giúp cậu nhé. Sau này đừng có gọi điện năn nỉ tớ mấy chuyện điên rồ này nữa. Mau nhắn thời gian địa chỉ" "yeah..." Lôi Vũ mừng đến phát điên gầm gú trong điện thoại đến chói tai7h tối bữa tiệc bắt đầu. Diệp Tử Ái vẫn còn loay hoay không biết nên mặc cái gì vì trước giờ cô chỉ có đi học chưa bao giờ cô đến những nơi sa hoa như vậy. Chọn lựa cả buổi, nhìn đống quần áo trong tủ Diệp Tử Ái vò đầu bứt tai liền gọi điện cho Nhã Tịnh cô bạn thân của mình. Sau một bài giảng qua điện thoại cô quyết định ra ngoài mua một bộ váy vì nghe nói bữa tiệc này toàn những người có chức có quyền lại còn giàu có vô độ mà mặc đồ quá đơn giản chắc chắn sẽ bị đuổi ra. Cô như phát điên đã không được lợi gì còn tốn một khoảng tiền cho bộ váy Diệp Tử Ái nghĩ thầm sau vụ này phải bắt tên Lôi Vũ kia đền bù gấp đôi mới đượcChật vật hơn 1 tiếng cuối cùng cô cũng sửa soạn xong. Diệp Tử Ái đã lựa cho mình một bộ váy dài đến đầu gối màu trắng với phần cổ kiểu trễ đầu vai trông rất nhẹ nhàng thanh lịch. Thêm chút make up tông tự nhiên càng làm cho Diệp Tử Ái thêm thuần khiết giống hệt như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích vậy.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
songschallenge | Ngôn tình | Hoàn thành
Song Ngư đã từng có một tuổi thơ rất hạnh phúc, gia đình của vô luôn luôn vui vẻ, cô có mẹ, có ba, được hai người yêu thương hết mực. Nhưng những tháng năm yên bình đó không kéo dài, một vụ tai nạn đã cướp đi người mẹ mà cô vô cùng yêu quý, ba cô sau cái chết của vợ rồi cũng đi tìm tình yêu mới, ông cưới về một người đàn bà khác, mang theo cả đứa con riêng của bà ta về ngôi nhà đã từng in lên tiếng nói, tiếng cười của cả ba người bọn họ. Thực ra cô cũng không hẳn là phản đối việc làm của ông, chỉ là tại sao không phải là người khác mà lại là người đàn bà đó, tình cảm giữa hai cha con cô dần dần bị rạn nứt cũng là bởi hai mẹ con bà ta châm ngòi, đỉnh điểm của mọi thứ chính là khi ba cô vì họ mà lần đầu tiên đánh cô. Đó cũng là lí do vì sao cô bỏ nhà ra đi, tự mình trưởng thành lên ở bên ngoài. Với tài năng của mình, Song Ngư xây dựng nên một tổ chức được các bang phái kính nể, cũng là chủ một tập đoàn kinh doanh cực lớn, vì nghi ngờ cái chết của mẹ mà cô cho người điều tra thật kỹ lưỡng, lúc này mới phát hiện ra mọi chuyện thực không đơn giản, mưu nằm trong mưu, kế nằm trong kế, nguy hiểm rình rập khắp nơi nơi. Cũng may bên cạnh cô còn có những người bạn, và cả một chàng trai thương yêu cô hết lòng. Cuộc đời này cô nợ họ rất nhiều, nợ nó tình cảm, nợ họ sự sẻ chia, nợ họ sự quan tâm hết mực ngỡ như đã đánh mất lại có thể lấy về.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Chu Tiếu Y | Ngôn tình | Hoàn thành
"Bản cung bảo ngươi quỳ xuống, có nghe hay không!" Lông mày Cáp Đức phi nhíu một chút, vỗ mạnh tay xuống tay cầm của ghế. "Bà bà, ta đói, ta thực sự rất đói." Tần Hàm Hương tựa hồ không có nghe Cáp Đức phi nói, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm trái cây trên bàn. Nói xong, nàng nhét bàn tay nhỏ bé vào trong miệng, nước bọt chảy ròng, thần thái lúc này giống hệt một đứa bé ba tuổi, giống như si ngốc. Cáp Đức phi kinh ngạc một chút, mạnh mẽ đứng dậy, thong thả đi xuống hai bước, vòng quanh Tần Hàm Hương quan sát một phen, đôi mắt chợt lóe, nói: "Bản cung nghe nói Băng Tuyết quốc Hàm Hương công chúa thông minh cực điểm, hôm nay sao lại như một đứa ngốc thế này?" Vừa nói xong, phấn y tỳ nữ đứng ở bên người Cáp Đức phi, dừng một chút, cử chỉ thong dong nói tiếp: "Bẩm nương nương, nô tỳ nghe nha hoàn hồi môn của Hàm Hương công chúa nói, trên đường tới đây, bọn họ gặp kẻ cướp. Đầu Hàm hương công chúa bị trọng thương, tâm trí trở thành giống như đứa trẻ ba tuổi."
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Nhất Lịch Sa | Ngôn tình | Hoàn thành
Giữa lúc hoàng hôn, bầu trời giống như bị nhuộm lên màu mực, một nửa lại được rắc lên một ít bột vàng, trong màu xám nhạt ẩn hiện lộ ra màu vàng còn sót lại. Sân trường của Đại học T lúc này vừa lúc qua giờ cơm, hương vị ẩm ướt dầm dề ở khắp mọi nơi, mấy nhóm nữ sinh tốp năm tốp ba cầm theo bình nước nghỉ chân ở bên ngoài sân bóng, hò hét cổ vũ vì nam sinh mình quen biết. Trên sân bóng, một bóng hình chuyển động tràn đầy hormone, một nam sinh mặc một chiếc áo thun màu lam thoáng nhìn qua ánh mắt của các nữ sinh, cực kỳ đẹp trai mà ngẩng đầu vuốt tóc, làm cho những giọt mồ hôi trên cổ chảy xuống tạo ra một đường cong tuyệt đẹp.“Đệch!” Cậu ta nghe thấy đối diện có người lớn tiếng mắng một câu, “Lại đá ra ngoài nữa!”. Nam sinh mặc áo thun màu lam nhìn đến chỗ ánh sáng còn sót lại phía chân trời chiếu qua thì phát hiện bóng đã bị đá vào bụi cỏ ở bên ngoài cánh đồng rồi, nơi đó gần phía sau núi, ngày thường ít người đi qua nên màu sắc của cỏ đã sớm bị khô vàng, còn có rất nhiều rác rưởi không biết ai tuỳ tiện vứt ở đó. “Hách Thành, cậu đi nhặt về đi.” Trong sân có người lớn tiếng nói, nam sinh kia nghiêng đầu, lại phát hiện bản thân xác thật đứng gần chỗ đường biên thẳng tắp kia nhất, chỉ đành miễn cưỡng mà chạy qua.Giờ phút này sắc trời đã cực kỳ tối tăm, cậu ta không đeo kính sát tròng, cứ nheo mắt lục lọi trong rễ xanh nhọn vàng ở bụi cỏ, cuối cùng cũng tìm được quả bóng tròn đen tuyền, vì thế cậu ta quay đầu lại hô lên một tiếng, “Tiếp lấy bóng này!” Sau đó giơ chân đá quả bóng về lại trong sân.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16