Han Na | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà của tác giả Han Na. Thời điểm tại nơi đất nước Mỹ thuộc Tiểu bang California, một cô gái trẻ trung khá xinh đẹp khoản chừng hơn hai mươi tuổi, dù là ngồi dưới ánh đèn bao phủ bóng tối của bầu trời, nhan sắc cô gái ấy vẫn khiến vẻ đẹp của cô trở nên rất lộng lẫy. Cô gái đang nghiêm túc viết bài luận cho buổi học ngành kinh doanh của cô, vì cô sắp sửa tốt nghiệp nên phải nổ lực làm, thì đột nhiên lại có một tiếng nhẹ nhàng giọng mơ hồ ngáy ngủ phát ra nói chuyện với cô, "Tiểu thư, cô vẫn chưa ngủ sao ạ "Cô gái giật mình quay về hướng tiếng nói và nhìn em ấy mỉm cười, thúc giục em ấy "Kháp Kháp, sao em tỉnh dậy rồi, mau đi ngủ lại đi ". "Tiểu thư, cô đừng học quá sức, đã một giờ đêm rồi đấy ạ " cô gái mặc đồ ngủ đứng ngoài cửa phòng từ từ đi đến gần cô gái, tay dụi dụi mắt vẫn còn ngáy ngủ, giọng nói có lời trách móc cô nhưng lại nói rất nhỏ nhẹ. Cô gái nhìn em ấy mỉm cười, cưng chìu mà xoa đầu em ấy, cô liền nói lời khiến cho em ấy yên tâm đi ngủ "Ngoan, chị biết rồi em mau đi ngủ đi nha, chị viết xong sẽ đi ngủ ngay ""Cô nhớ phải ngủ đó nha " Kháp Kháp xác nhận nghe lời cô nói, liền gật đầu rồi quay đi trước khi đi còn quay lại nhắc nhở cô. Cô gái cau mày yêu thương ừm một tiếng, rồi quay người lại tiếp tục tập trung vào việc học. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện Trọng Sinh Để Đến Bên Anh và Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em.
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Lâm Quang Hi | Sắc | Hoàn thành
“Thưa cậu, mợ Cả mời cậu đến Từ đường một chuyến.”. Nha hoàn Ly Nhi thân mang trang phục màu quả mơ, tóc tết hai bím vội vàng chạy vào Lê viên (vườn lê), thưa chuyện với người đang hát khúc trong đình chính. Lê viên này cũng không giống như chỗ nghe hát bên ngoài, mà là một khu vườn hẻo lánh trong đại trạch Thẩm gia. Vốn không gọi là Lê viên, nơi này là vì Thẩm Chính Hoành muốn lấy lòng người vợ thứ tư của mình mới đặc biệt sai người tu sửa, cho nên đến cái tên Lê viên này cũng là vì để mợ Tư vui lòng mà mới đặt như vậy.Ly Nhi thở hổn hển nhìn người trong đình đang chuyên tâm hát khúc, đợi một lúc không thấy y có động tĩnh gì, đành phải thúc giục: “Thưa cậu! Mợ Cả cho mời, cậu đừng chậm trễ nữa, mau đi trước đi ạ!” Vừa dứt lời, chỉ thấy người kia xoay người lại, giữa những ngón tay thon dài đang kẹp một nhành ngọc lan tao nhã, trong sóng mắt minh châu phảng phất lưu chuyển xinh đẹp tuyệt trần. Trên gương mặt y có vệt sáng phản chiếu, trên đầu mũ phượng nạm đầy châu ngọc, thân mang một bộ phục trang đỏ thẫm. Khăn quàng trên vai thêu công tinh xảo, phượng hoàng cùng mây tía trên tà váy rực rỡ chiếu rọi, đây là hóa trang của tân nương.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Nãi Khẩu Tạp | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xem Chim Không Anh của tác giả Nãi Khẩu Tạp. Một tên biến thái thích khoe thân mở rộng vạt áo măng tô ngay trước mặt “cô nàng”. “Cô nàng” ngước mắt nhìn thẳng vào đối phương, sau đó ngậm thuốc đứng dậy, bình tĩnh kéo quần mình xuống.Tên biến thái kinh hãi định chuồn đi, lại bị Ôn Thừa Thư nhanh tay tóm được. Ôn Thừa Thư nhìn về phía cô gái cao gầy trước mặt, mở miệng: “Em gái à, em…”Nói được một nửa, anh lại bất cẩn liếc xuống nửa dưới của “cô nàng”, không khỏi cứng họng, cuối cùng, anh gian nan nói cho hết lời: “… Không sao chứ?”Hình Dã ngậm thuốc, ánh đèn đường mờ nhạt làm cho cái nốt ruồi nhỏ màu nâu ở đuôi mắt cậu sáng lên. Trong ánh mắt kinh ngạc của người đối diện, cậu chậm rãi kéo quần tử tế, như không có chuyện gì xảy ra, đáp lại một câu: “À, không sao.”Lần thứ hai Ôn Thừa Thư nhìn thấy Hình Dã, lúc này cậu đang mặc một cái áo gió dài, nốt ruồi nhỏ ở đuôi mắt hơi hồng hồng. Cậu ghé sát lại gần, thấp giọng cười hề hề như kẻ tâm thần, hỏi: “Xem chim không anh?”Ôn Thừa Thư: “…”Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Nam Độc Giả Xuyên Nhầm Sinh Tử Văn Tổn Thương Không Dứt hay Tính Sư.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Nguyên Viện | Ngôn tình | Hoàn thành
Trung Khuyển Cắn Ngược sẽ đem lại những điều thú vị tới độc giả, với thể loại ngôn tình cổ đại, sâu sắc. Trong một lần dạo chơi, nàng có cảm tình với con thú kia ngay ở trong chợ nô lệ. Nàng đem nó về, cho ăn, cho ở, tự mình nuôi dạy tất cả thói quen loài người cho y. Nhưng từ khi hôn lễ của đại tỷ trôi qua, y luôn nghe lời lại bắt đầu phản kháng nàng. Không biết cảm ơn thì thôi, y còn dám mở miệng trả treo với nàng!
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Hoàn Kết Hậu Đê Điều Đích Nhưng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lâm Thúc, Thu Lưu Ta Đi của tác giả Hoàn Kết Hậu Đê Điều Đích Nhưng. Lâm Nghiên chăm chú sửa sang hoa trang trí trên bàn, hít một hơi thật sâu, sau đó hài lòng nhìn ngôi nhà mà mình đã chỉnh trang cả một ngày. Hôm nay là sinh nhật của a Dương, lúc nãy a Dương gọi điện nói hôm nay sẽ có nhiều rất bạn học đến dự sinh nhật của hắn, nên Lâm Nghiên dĩ nhiên khẩn trương không ít, từ sáng sớm bận đến bây giờ mới xong, nhìn trái nhìn phải kiểm tra lại một lần, rất sợ có một lỗi nào đó.Đây không vì điều gì khác, mà bởi vì đây là lần đầu tiên Lâm Dương dẫn các bạn cùng lớp đến tổ chức sinh nhật ở nhà, một người làm ba như y thế nào cũng không thể quá qua loa.Đến khi thấy hài lòng rồi mới bưng cơm nước đã sớm chuẩn bị xong dọn lên bàn ăn, ánh đèn được phủ một miếng giấy trang trí tỏa ra ánh sáng ấm áp, vô cùng xinh xắn. Lâm Nghiên nhìn đồng hồ thấy cũng không sai biệt lắm, liền lên lầu vào phòng mình mở cửa sổ ra nhìn xuống dưới lầu, qua khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ, chợt nghe thấy tiếng nói chuyện ồn ào vui vẻ của các thiếu niên, thiếu nữ cách đó không xa.Ngoài ra, bạn đừng bỏ lỡ truyện cùng thể loại như: Cùng Lão Đàn Ông Nhà Giàu Kết Hôn Trước Yêu Sau hay Trọng Sinh Chi Dược Thiện Phường.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạn đang đọc truyện Người Trước Mắt của tác giả Tạp Yến. Ngô Vũ mang theo vài món đồ đi vào phòng khách liền thấy Lý Minh Khê từ trên lầu đi xuống, hắn nhìn người kia chỉ có kiện áo sơ mi trắng, tóc tai ngổn ngang, khuy áo trước ngực không cài lộ ra rõ ràng mấy cái dấu hồng hồng. Gương mặt xinh đẹp nháy mắt kinh ngạc, Lý Minh Khê theo bản năng kéo lại áo sơ mi, sau đó lễ phép đi tới gọi một tiếng "Vũ ca". Sắc mặt Ngô Vũ lạnh nhạt, trong lòng lập tức lôi Phương Sùng Viễn ra mắng một trận từ đầu tới đuôi, ngoài mặt sóng lớn không sợ, hỏi, "Tài xế ở bên ngoài? Cần tôi đưa cậu về không?" Lý Minh Khê vội vã xua tay, "Không cần không cần, cảm ơn anh, tài xế ở bên ngoài là được rồi." "Cũng được, cậu đi ra cửa sau, nhớ che mặt, vạn nhất đừng để bị chụp được." "Vâng, cảm ơn anh, vậy tôi đi trước." Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ta Nghĩ Một Đằng Nói Một Nẻo của cùng tác giả.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Giá Cá Lục Nguyệt Siêu Hiện Thực | Sắc | Hoàn thành
Lê Tu Triết đỡ tường lảo đảo đi mấy bước, chẳng biết có phải do uống nhiều rượu hay không mà đầu quay mòng mòng. Bước vào trong phòng, anh mệt mỏi giơ tay lên ấn ấn huyệt thái dương, anh bỗng thấy có gì đó kì kì, híp mắt nhìn tứ phía, chợt nhận ra cảnh trí xung quanh hoàn toàn xa lạ. Có vẻ là phòng của một khách sạn nào đó, ánh đèn mờ mờ, bên ngoài cửa sổ chỉ có một màu đen kịt chứng tỏ bây giờ đang là nửa đêm. Anh không có nhớ rõ mình đến chỗ này làm gì, hình như hôm nay có một buổi tiệc rượu, còn đứng ở quầy lễ tân cụng một ly nữa.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tữ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo: Ép Phải Yêu của tác giả Tữ Vũ. Toà nhà cổ kính vang lên những tiếng bước chân gấp gáp. Bạc Nhược vừa tăng tốc chạy vừa xoay người nhìn đám người đang đuổi theo mình ở phía sau, khoảng cách gần như gang tấc. Hô hấp của Bạc Nhược ngày một khó khăn, trên trán đã lấm tấm mồ hôi. Bạc Nhược vừa xoay người vừa chạy nên không để ý trước mặt đã xuất hiện một người đàn ông, gương mặt lạnh lẽo lãnh khốc. Rầm ! Cả người Bạc Nhược va vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông. Người kia thuận thế kéo cô vào lòng rồi đưa tay ra hiệu cho đám người phía sau dừng bước.“ Năm năm không gặp, thân thủ kém đi rất nhiều ”. Người kia khẽ cười, giọng nói bất giác trở nên ấm áp. Lời kia lọt vào tai, cơ thể Bạc Nhược cơ hồ vì lạnh mà run lên, lời nói rõ ràng là ấm áp. Cô không cần ngẩng đầu cũng biết, kẻ kia chính là Vô Kỵ, người đàn ông mà năm năm nay cô chạy trốn, mà cũng là người đàn ông cả đời này cô hận nhất. Thanh âm Bạc Nhược khẽ run, giọng nói yếu ớt cất lên. “ Anh rốt cuộc muốn gì ? ”. Toà nhà cổ kính này rất tối, ánh sáng từ bên ngoài chỉ đủ chiếu sáng một góc trên gương mặt của Vô Kỵ, thế nên Bạc Nhược nhìn không ra tâm tư của anh. “ Em ! ”.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phương Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hối Hận Còn Kịp của tác giả Phương Linh. Cô yêu anh. Yêu anh suốt 6 năm. Một tình yêu ngu ngốc. Cô làm mọi thứ vì anh. Anh chưa hề quan tâm hay liết mắt xem qua chỉ một lần. Phải! Anh chưa từng để ý hay quan tâm cô dù chỉ một chút. Cả sự thương hại anh cũng chưa từng dành cho cô. Là cô không xứng đáng được yêu thương sao !? Tại sao!? Tại sao mọi thứ cô đều làm vì anh! Nhưng người anh yêu lại là cô ấy!? Bạn thân của cô ! Haha Nực cười " cô cười chua chát nói ! Ông trời muốn trêu đùa cô đây mà.6 năm trước. Cô cứu anh. Nhưng anh hiểu nhầm là cô ấy. Khi bắt đầu sự nghiệp. Cô ở bên anh, giúp đỡ anh, quan tâm anh. Anh lại dồn hết tâm trí đặc lên người cô ấy , quan tâm chăm sóc cho cô ấy còn cô thì sao vẫn là người đứng sau lưng anh âm thầm chịu đựng. Khi anh sụp đổ sự nghiệp bên anh vẫn là cô. Còn cô ấy !?? .... Cô ấy nói phải đi qua mĩ để du học. Khi bắt đầu gầy dựng lại sự nghiệp lại từ đầu người bên anh...... vẫn là cô. Khi anh thành công cô ấy lại quay về bên anh. Người đau khổ lại là cô. Tại sao... Ông trời lại đối sử với cô như vậy.. ..Ngày hôm ấy một ngày trời mưa tầm tã. Cô ấy nói chia tay. Anh níu kéo, cầu xin... Cô ta vẫn đi. Anh đến quán bar. Uống rượu say bí tỉ rồi điện thoại cho ả nhưng lại gọi nhầm số cô. " alo Di Phi, Di Phi anh xin em mà đừng bỏ anh có được không!? " anh nói trong đau khổ ,Buồn bả. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Người Yêu Của Triều Tịch và Em Chỉ Tiếc Không Ở Bên Anh Đến Già.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thành Trùng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Câu Chuyện Ở Núi Phụng Võ của tác giả Thành Trùng. Mã Võ được hàng xóm Quách Tiểu Lục gọi về, vừa vào cửa nhà đã thấy sinh lễ đầy sân.Cha Mã đứng bên trong, vừa thấy y, trên mặt hiện vẻ bất an, nhưng ngay sau đó ông cười nói, “Sao lại trở về giờ này?”Mã Võ không nói gì, y liếc nhìn ông rồi cúi đầu đi tới góc tây đặt đồ xuống.Nghe tiếng trong sân, một tiểu cô nương từ trong nhà chạy ra, cô nương này tướng mạo khá thanh tú, nhưng giờ đây trên gương mặt nhỏ nhắn toàn là nước mắt, “Ca…”“Đừng khóc, trời có sập xuống thì có ca đây.” Mã Võ thấp giọng nói, “Người đưa sính lễ tới đâu rồi?”“… Họ vừa đi.” Mã Phụng Nha khóc thút thít.Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm truyện Cửu Liên Hoàn của cùng tác giả.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Nguyệt Kỳ Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Mơ màng mở đôi mắt to ra đập vào đôi mắt là căn phòng cổ trang giống mấy bộ phim hongkong, đầu liền xẹt qua một câu: Mô-típ cũ rích ta xuyên không rồi. Ý thức vừa mới gom về thì liền tan nát ra với tiếng thét chói tai sau lưng: “Áaa…Thánh Cô tỉnh rồi mau…mau báo cho giáo chủ, phu nhân và thiếu chủ mau.” Sau khi tiếng nói lanh lảnh đó thì chừng mười lăm phút sau một đoàn người tung tăng à không gấp gáp chạy vào.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cô ả đưa tay vuốt ve gương mặt kia, rồi nhanh chóng trượt xuống cúc áo hắn, từ từ lộ ra thân hình săn chắc của việc chăm tập luyện. Hắn giờ đang điên loạn, cuồng giã mà vò đầu bứt tai. Ái Ái không ngần ngại cởi bỏ bộ váy đen trắng quăng xuống đất, từ từ đè lên người hắn: - Thiên Phong, anh nhìn rõ chưa, xem xem anh ấy đang làm gì với tôi, từ bỏ đi, hãy cút ra khỏi cuộc sống của anh ấy đi, biến cho khuất mắt tôi.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Đứa “con” của mình đến tìm mình, bảo mình phải chịu trách nhiệm với nó. Điều này cũng dễ hiểu thôi, vì đó là con mình mà. Cái khó hiểu chính là vì sao bản thân không thể kiềm được tình cảm với nó. Phương Tý Thần sinh ra đã có chỉ số thông minh tuyệt đỉnh, hệt như một sinh vật quý hiếm trên thế giới. Chính vì vậy từ lúc 5 tuổi, Phương Tý Thần đã được mang đi làm thí nghiệm với hy vọng tạo ra thế hệ sau có ưu thế vượt trội hơn. Nhưng Phương Tý Thần lớn lên lại chán ghét việc trong cơ quan chính phủ, cũng không thiết tha gì đến việc nghiên cứu thế hệ sau có chỉ số vượt trội. Không lâu sau, có một người đến tìm anh, người đó là “con” của anh. Tất nhiên được tạo ra từ gen của anh nên người này rất giống anh, chỉ khác là chỉ số thông minh hơn anh một bậc, là khoa học gia chuyên chế tạo thuốc chữa bệnh và các loại độc kỳ quái. Hai người bắt buộc phải chung sống với nhau, nhưng thế nào Tý Thần lại bị “con” của mình bắt nạt, trêu chọc, thỉnh thoảng còn bị lôi ra làm chuột bệnh. Mà vốn dĩ phải là phụ tử nhưng giờ này lại là bị đối phương hấp dẫn làm nảy sinh tình cảm không mấy thuần khiết, chỉ số IQ cũng tụt đến âm vô cùng. Thông minh đến mấy cũng trở thành kẻ ngu ngốc trong tình yêu, trách mình ngu ngốc hay trách đối phương ngu ngốc đây? Mời các bạn cùng theo dõi.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Lăng Báo Tư | Khoa huyễn | Hoàn thành
Miêu Cương, mảnh đất này vốn chỉ có trong truyền thuyết của những trang sử xa xôi, người ngoại lai có lẽ chẳng ai nghĩ rằng nơi này lại có thực, những chuyện kì quái gắn với nó kể không muốn hết, cũng là khiến cho người ta vừa tò mò vừa sợ hãi không thôi. Ở đây cũng có sông, có núi, có mây, có trời, loài vật có thể sinh sống bình thường, hoa cỏ có thể tốt tươi, cây cối đâm chồi này lộc, nói chung nếu chỉ nói về phong cảnh, vậy thì không có gì phải bàn hết, nó cũng chỉ như bao vùng đất khác, cùng lắm thì diễm lệ hơn một chút. Và nơi đây, cũng có con người sinh sống, tộc người Miêu tập trung lại cùng với nhau tạo thành một thế giới khác tách biệt với bên ngoài, họ ăn uống, ngủ nghỉ và vui chơi, chẳng thèm để ý chút gì đến nơi xa xa kia có cái gì, hay vận mệnh của thế giới này đang chuyển vần như thế nào đó.Nổi tiếng hơn cả, có lẽ là những lời đồn về bao phép thuật cổ quái, nào là có thể trường sinh bất lão nhờ một thứ thuốc kì bí, nào là thứ độc trùng đoạt mạng người hoặc sai khiến người ta thực hiện những hành vi mà mình muốn một cách thực dễ dàng, nào là thứ lời nguyền không ai có thể giải được, nào là những bóng ma hay cô hồn vất vưởng rồi bị người ta bắt lại làm vật sai bảo, còn rất nhiều những chuyện kì bí nữa mà người ta không thể nào nhớ nổi tên, tất cả cũng đều bắt nguồn từ mảnh đất Miêu Cương này. Tại một triền núi nào đó, ngụ một căn nhà tranh nho nhỏ xiêu vẹo treo hàng chữ “Miêu Cương đệ nhất vạn sự thông, hữu sự hoa ngã tiên cảo định”, nhưng đặc biệt là chàng trai sống trong đó, với những đường nét khuôn mặt thanh tú, với chút ngây ngô, dường như là một kẻ thật thà thực dễ bị người ta lừa đem đi bán.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Giang Hồ Bất Kiến | Xuyên không | Hoàn thành
Liêu Thần hắn được mọi người biết đến như một kẻ thắng nhân sinh, ai ai cũng hướng đến hắn bằng đôi mắt ai mộ và sùng bái, người ta nhìn thấy đó là sự cố gắng của hắn, người ta nhìn thấy là tài hoa của hắn, người ta nhìn thấy là cái vẻ bên ngoài hào nhoáng đẹp đẽ bao bọc quanh hắn. 15 tuổi, hắn nghỉ học để bắt đầu làm việc trong công ty của dòng họ, 17 tuổi hắn bị người người thân thích của mình xóa tên và tống cổ ra khỏi nhà, nguyên nhân duy nhất đó là hắn come out.Hắn chính là đi lên từ hai bàn tay trắng, không có vốn liếng, không có quan hệ, vậy mà lại lập nên được công ti Liêu thị vang danh toàn quốc, 27 tuổi, hắn có thể ngẩng cao đầu mà nhìn lại quá khứ của mình, chỉ là trong lòng hắn chưa từng thực sự thấy vui. Chẳng hiểu sao, sống trong sự sung túc và đủ đầy, hắn vẫn không tài nào tìm thấy được hạnh phúc, tình cảm gia đình đối với hắn chỉ là phù du, có cũng được, không có cũng chẳng sao, cái hắn muốn là một ai có thể trao cho hắn hơi ấm, hắn thèm cảm giác gần gũi, thèm cảm giác an yên, thèm cái mà rất nhiều người bình thường đều có ấy, chỉ là mãi hắn vẫn chưa thấy được. Tình cờ làm sao, trong một phút giây lơ đãng, Liêu Thần liền đồng ý thiết lập khế ước với một âm thanh kì lạ, được kinh qua rất nhiều thế giới, dần dần, hắn bỗng thấy trái tim mình hình như đang rung động, rung động bởi một cái tên, một dáng hình.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ái Khuê Đích Ngã (Tôi yêu Kyu) | Ngược | Hoàn thành
Tình yêu giữa hai con người không đối xứng, nhưng thực chất lại cùng nhau tạo nên vẻ đẹp bức người. Một người có tiếng tăm lại tài giỏi, hắn sở hữu cả một khối gia sản và lượng người hâm mộ không ít. Một người có dáng vẻ xinh đẹp, vẻ mê hoặc khiến người kia phải say mê dẫu chỉ là một cái nháy mắt thôi. Đời nào ai biết chuyện gì sẽ xảy ra khi mà đã lỡ đồng ý cho đối phương vượt qua một ranh giới nào đó. Dù họ nghĩ điều đó thật bình thường, không hề ẩn ý điều gì thế nhưng người còn lại chắc gì đã thấy vui.Cho nên Jung Yunho giờ đây dù vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng là nội tâm đang nổi lên sóng lớn, bão táp phong ba chực chờ phá hủy mọi thứ. Vì cớ gì hắn lại đồng ý cho bảo bối quay cảnh mật ngọt cùng nữ nhân khác? Còn đóng cái cảnh gì đó giường chiếu mà chẳng nói cho hắn nghe một tiếng nào. Hắn chính là thấy bảo bối không xem trọng vị trí của mình. Còn âm thầm chạy đi tham gia lễ hội mừng gì đó nữa chứ?
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Dương Tiểu Bạch | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Phiên Dịch Viên Của Tổng Giám Đốc Độc Tài là tựa truyện hay, dí dỏm và độc đáo thuộc thể loại ngôn tình. Câu chuyện là bức tranh tình yêu thú vị, kịch tính và pha lẫn nhiều tiếng cười của anh chàng tổng giám đốc đẹp trai. Từ khi còn ở ghế nhà trường phổ thông thì trong lòng của Vân Thiên Nhược đã yêu thầm Trình Dật Hàn, tuy nhiên cô luôn giấu kín đến khi tốt nghiệp. Vào năm 19 tuổi, Vân Thiên Nhược đã quyết định lấy hết can đảm tỏ tình nhưng cô bị từ chối. Lúc ấy Vân Thiên Nhược cảm thấy cả thế giới như sụp đổ, bởi mối tình đầu thất bại. Đến khi cô 23 tuổi, Vân Thiên Nhược là phiên dịch viên. Trình Dật Hàn là tổng giám đốc của công ty.
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Chu Tử Nhuệ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Sủng Thê: Bà Xã Em Đừng Chạy của tác giả Chu Tử Nhuệ. "Ưm... Làm ơn... Tôi không chịu nổi... Tha cho tôi đi…""Bảo bối, ngoan! Thêm một lần nữa! Một lần nữa thôi!"Giữa căn phòng rộng lớn trong khách sạn xa hoa, dưới ánh trăng lộng lẫy chiếu sáng rực rỡ cả không gian kia, những tia sáng ấy không ngừng len lỏi vào trong căn phòng, một đôi nam nữ đang không ngừng quấn quýt lấy nhau. Người đàn ông thúc mạnh từng đợt làm thân thể của người con gái kia như bay bổng lên trời cũng như thấy mình đang rơi xuống đất.Ánh mắt của cô gái mơ hồ, hai gò má đỏ ửng dưới anh sáng ngoài cửa kia. Người đàn ông bên trên điên cuồng vận động, cô chỉ biết bám víu lấy drap giường, khiến nó nhăn nhúm thành một mảng. Mồ hôi của hai người không ngừng rơi xuống khiến cho drap giường ướt đẫm.Một lần rồi lại một lần, người đàn ông kia không ngừng đòi hỏi, cho dù Mạc Hy Tuyết đã sức cùng lực kiệt, người đàn ông đó cũng không bỏ qua cho cô.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Cô Vợ Mù của cùng tác giả.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tây Điểm | Ngôn tình | Hoàn thành
Thiệu Hoa mang trong mình sự già nua cằn cỗi của tâm hồn, sức sống tuổi trẻ của anh cũng đã bị mài mòn bởi thời gian tàn nhẫn. Anh thấy mình đã thật sự lỗi thời. Mười năm qua, trái tim anh cho dù đau vẫn cứ yêu. Dùng sự bùng cháy của tình yêu để dập tắt đi sự băng lãnh trong lòng, vô cùng không thoải mái. Vô cùng cảm thấy thật đắng cay và chịu những tổn thương sâu sắc.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Phong Ngưng Tuyết Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Mộ Dung Thanh là con gái Mộ Dung thừa tướng, thay em gái Mộ Dung Diễm gả cho Nam Triều Tam hoàng tử Nam Thừa Diệu. Nam Thừa Diệu tâm tư thâm trầm khó đoán, trong phủ ca cơ vũ nữ muôn hồng nghìn tía, vốn chẳng thiếu mỹ nhân. Mà cho dù hiện giờ có biết bao nhiêu oanh oanh yến yến vờn quanh, thì con người đã có thể trơ mắt đứng nhìn nữ tử duy nhất bản thân yêu thương nhảy vực bỏ mình kia, như thế nào lại có tình cảm thật lòng một lần nữa? Mộ Dung Thanh chỉ biết rằng năm năm trước, mười hai tuổi, cả nhà đang trên đường dời lên kinh, gặp phản quân tiền triều, bản thân mình cùng nha hoàn Sơ Ảnh rơi xuống vực sâu. Mà hoàn toàn không còn ký ức gì về thân thế thực sự của bản thân, gia tộc, cũng như người được gọi là Diệu ca ca lúc trước. Mộ Dung gia bị diệt, Mộ Dung Liễm trốn thoát, cưới công chúa Thiên Luyến để báo thù Nam Thừa Diệu. Nam Thừa Diệu phải tận mắt chứng kiến công chúa tiền triều Trữ Vũ Khuynh nhảy xuống vực.Cho đến suốt quãng thời gian làm Tam hoàng tử về sau, đến lúc làm Hoàng đế… con người tưởng như nhàn rỗi phong lưu cùng nụ cười lạnh nhạt thờ ơ ấy, cuộc sống mệt mỏi biết chừng nào. Cả hai lần gánh tội danh bức cả nhà Mộ Dung Thanh vào tử lộ, có ai hay những việc hắn đã lặng lẽ làm? Cuộc sống như thế, mỏi mệt biết chừng nào…
27.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16