Nàng Bun | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày mồng tám tháng ba hẳn là một ngày đáng để chờ đợi đối với nhiều cô gái. Nhưng, với một cô gái không quá xinh xẻo như Vân, liệu Vân có chờ đợi ngày này như bao chị bao em? Phạm Thanh Vân, năm nay mười sáu tuổi, là nữ sinh học lực khá, xếp hạng hai mươi lăm trên tổng số ba mươi chín bạn của lớp 10A2, trường THPT Võ Thị Sáu.Suốt mười sáu năm Vân sống, chưa bao giờ Vân nhận được bất kỳ một món quà riêng từ bạn trai nào vào ngày này, ấy vậy mà năm nào Vân cũng háo ha háo hức, hồi hộp trông đợi, biết đâu, biết đâu sẽ có một chàng trai nào đó thầm thích Vân, sẽ lấy hết can đảm để thổ lộ tình cảm với Vân vào cái ngày mà cơ hội nhận được cái gật đầu là rất lớn này thì sao?Năm nay cũng vậy, Vân đã hồi hộp tô điểm chút son, mái tóc mềm buông xõa cài thêm chiếc kẹp nơ hoa điệu đà, đến lớp thật sớm để ngồi… chờ.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hà Quỳnh Vân | Ngôn tình | Hoàn thành
Đôi khi bạn chỉ biết im lặng bởi vì chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được những gì tồi tệ đang xảy ra trong tâm trí và trái tim bạn. và trong cuộc sống, có những thời điểm mà tất cả mọi thứ dường như đều chống lại bạn. đến nỗi bạn cảm tưởng mình không thể chịu đựng thêm được nữa. Nhưng hãy đừng buông xuôi và bỏ cuộc vì sớm muộn gì mọi thứ rồi cũng sẽ đổi thay.Cuộc đời chúng ta ngắn ngủi lắm. Do đó hãy từng ngày từng giờ phải sống sao cho thật ý nghĩa. Dầu cuộc sống có bao giờ bằng phẳng, người thì được sinh ra trong nhung lụa cao sang hạnh phúc ngập tràn, người lại lầm lũi khổ đau mong kiếm đủ miếng cơm manh áo…Thế nhưng cũng đừng vì vậy mà bạn hờn trách ông trời bất công. Bởi những buồn vui, hạnh phúc, đau khổ đan xen như những nốt trầm bổng không thể thiếu trong bản nhạc mang tên cuộc đời.Tiếp tục những bận rộn thường nhật ở một nơi xa xôi. Tôi nhìn về bầu trời phía xa ấy… nơi có bố mẹ, có gia đình, và có cả người đàn ông ấy. Dường như sau hai tháng sống ở đây, bận rộn với công việc, tôi cũng dần với đi nỗi đau về một mối tình đầy đau khổ.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, những giọt hồ môi ướt đẫm cả tráng lăn dài xuống khuôn mặt của tôi. Đã 10 năm trôi qua nhưng những cảnh tượng ấy cứ như vừa mới xảy ra, mỗi đêm chỉ cần chợp mắt là cơn ác mộng của 10 năm về trước cứ như 1 thước phim tua chậm trong tiềm thức đưa tôi về với quá khứ đau đớn ấy.Đưa tay ôm lấy gối đôi mắt nhìn vào khoảng không xa xăm nhớ lại. Lệ ơi... Mau lên con... Bố đang đợi ( mẹ lệ). Con xong rồi đây ạ ( lệ nói). Cô bé đeo chiếc balo trên vai vội vội vàng vàng chạy xuống cầu thang. Bố đợi lâu lắm rồi đấy. Đi thôi con ( mẹ lệ). Vâng ( lệ). Cả gia đình ngồi vào chiếc ô tô sang trọng rời khỏi nhà hướng ra ngoại ô. Nhìn hàng cỏ xanh mướt, những cây hoa dại mọc bên đường Lệ buột miệng kêu lên. Woa... Cảnh ở đây đép quá...
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tự Phong | Võng du | Hoàn thành
Lương Tu Ngôn sau khi tốt nghiệp đại đã vào công ty này làm mệt chết mệt sống, ngay cả thời gian kết bạn gái đều không có, khiến vấn đề sinh lý đều dựa vào bàn tay phải vạn năng của mình giải quyết. Sao tìm một người phụ nữ đây? Lúc Lương Tu Ngôn tự hỏi vấn đề này vừa vặn thấy trong TV một quảng cáo võng lạc du hí loại mô phỏng hiện thực, oa, bên trong nữ NPC đều mặc cực gợi cảm a, có lolita tung xòe, lộ ra hai chân thon dài của các chị gái hoàng gia, hoàn toàn là loại hình cậu thích nha. Còn có tên trò chơi này tên là “Dâm đãng nhân sinh”. Hoàn toàn liền thích hợp cậu loại otaku cô đơn lạnh lẽo mà.Lương Tu Ngôn lập tức mua trò chơi cùng mũ giáp về, trang bị hoàn thành, đội mũ giáp, khẩn cấp tiến vào trò chơi. Nhưng có thực sự bước vào trò chơi là sẽ gặp được nữ nhân không ? Nếu thật thế thì tại sao cậu ta lại liên tục bị tên Mạc Hạo Vũ kia dày vò làm chuyện dâm đãng hết lần này đến lần khác chứ. Truyện mở ra một thế giới võng du, khiến người đọc có thể tưởng tượng và thích thú. Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh là một truyện võng du đam mĩ được đánh giá là mới lạ và độc đáo. Mời bạn đọc cùng đọc truyện để cảm nhận.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Rosaria Nguyen (Trang Nguyễn) | Xuyên không | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Chính Yêu Tôi Đến Phát Điên Rồi! của tác giả Rosaria Nguyen (Trang Nguyễn). Nhưng dù sao nó vẫn không đáng kể mấy với việc cô sắp có thể tự do, rời đi thế giới tiểu thuyết và trở về thế giới thực của mình.Khuôn mặt soái khí, thân thể cực phẩm kia, àiii!Cuộc chơi nào cũng phải có hồi kết!Bỏ qua nỗi buồn ít ỏi trong lòng, Rosie tiếp tục vui vẻ ôm số tiền bồi thường khổng lồ rời khỏi lâu đài của ngài công tước. Giờ chỉ cần chờ đợi cho đến ngày hôn lễ của nam nữ chính được tiến hành. Nữ phụ độc ác là cô đây sẽ vĩnh biệt tất cả và trở lại cuộc sống hiện thực của chính mình. Thế nhưng mọi việc luôn ngoài tầm kiểm soát, giống như việc Rosie bất chết đi và xuyên không tới nơi này.Nếu yêu thích truyện cổ đại, bạn có thể đọc thêm Mưu Đoạt Phượng Ấn hay Muôn Hoa Trên Gấm.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hàn Huyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Đầu đau nhức, mắt muốn mở ra cũng không nổi rồi. Lộ Khiết thử cố gắng một chút ai ngờ lại thành công. Cô ngồi dậy vươn vai một chút! Vừa mở mắt ra, trời ơi, đây là đâu vậy? Toàn là những đồ vật của thời cổ đại! Mình vừa đi chơi với bạn cơ mà! Tại sao bây giờ lại ở cái nơi quái quỷ này. Chắc chắn là mình đi lộn phim trường cổ trang nào rồi! Cô đứng dậy quan sát xung quanh thấy bên ngoài cô người, cô nhón chân nhẹ nhàng đi qua đó. Cô mở cửa ra rồi nói:"Cho tôi hỏi, đây là phim trường nào vậy? Phim trường của mấy người hiện đại đến mức không có máy quay và ekip luôn hả? Siêu thế!"Cô gái bên ngoài cửa đột nhiên nhảy cẩng lên vui mừng oà khóc:"Thái tử phi! Rốt cuộc người cũng tỉnh rồi! Huhu...Người đau chỗ nào không...Nhã Thị đó, ra tay cũng quá đáng lắm! Hại người ra nông nỗi này....!" Lộ Khiết cười ha hả nói:"Trời ơi, cô ở đâu mà diễn hay thế! Diễn viên mới hả? Sao tôi chưa bao giờ thấy cô? Mà cô diễn cũng đạt ghê luôn á! Bây giờ tôi chỉ muốn đi ra khỏi chỗ này, cô làm ơn chỉ đường giúp tôi cái! Diễn vậy đủ rồi á!"Mặt của cô nô tỳ hoang mang, diễn viên gì chứ, thái tử phi não bị úng nước hay sao vậy trời. Cô ta khóc to hơn:"Hạ Tâm...Hạ Tâm thấy thái tử phi...thái tử phi có cần nô tỳ đi tìm đại phu không ạ? Nô tỳ biết, biết thái y là người của thái tử, không nên tin tưởng...Ông ta không biết đã làm gì với thái tử phi...bây giờ người quên mất nô tỳ....huhu!l
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nhà họ La có năm đứa con. Đứa lớn nhất là La Nhất Hải, đứa thứ hai La Nhị Hà, đứa ba La Tam Giang, đứa thứ tư – La Tiểu Hồ. Còn một đứa, tên là Nhạc Nguy Nhiên. Mặc dù có một đứa không phải ruột thịt, thì đó cũng là một đại gia đình hiếm có khó tìm, vì vậy La phụ phải nộp không ít tiền phạt. Nhưng ông chẳng quan tâm, bởi vì ông có tiền. Đáng tiếc, ngày vui ngắn chẳng tày gang, năm La Tiểu Hồ một tuổi, La mẫu bệnh nặng qua đời, La Nhất Hải cũng mới 13 tuổi. La phụ lo được việc làm ăn không chăm được con cái, chăm được con cái thì không lo được việc làm ăn. Thông thường lúc thế này, mẹ kế nên xuất hiện, nói không chừng còn phải ngược đãi bọn nhỏ.Mẹ kế quả thực là đã xuất hiện, chỉ là xuất hiện quá trễ, lúc đó La Tiểu Hồ đã sáu tuổi, đã sắp lên tiểu học. Kết quả là, người vừa làm cha vừa làm mẹ, đổ bô hốt phân cho bọn trẻ, vẫn luôn là đứa lớn nhà họ La: La Nhất Hải. La Nhất Hải lớn hơn em gái thứ hai bốn tuổi, hơn em trai thứ ba sáu tuổi, lúc đứa thứ tư sinh thì cậu đã 12 tuổi rồi. Lúc La mẫu còn sống, em ba ra đời cậu đã biết cách dỗ em gái kế, em út ra đời cậu đã biết thay tã, đi nhà trẻ đón em ba, về nhà nấu cơm cho cả nhà, rửa chén bát, rồi lại dạy em gái kế học bài.Sau khi mẹ mất, La Nhất Hải cùng La phụ lo liệu hậu sự, nước mắt cũng không kịp lau, đã phải đi pha sữa bột cho La Tiểu Hồ.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hội Phi Đích Vu Bà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thiếu Soái Phu Nhân Luôn Muốn Bò Tường của tác giả Hội Phi Đích Vu Bà. Tô Tịch Nhan nhìn qua ngây thơ, hiền hậu, không khác gì bé thỏ trắng dễ bắt nạt nhưng thực ra cô gan lớn vô cùng, còn dám nghĩ cách làm sao để đá bay vị hôn phu Lục Sính của mình.Nhưng mà từ nhỏ cô đã sợ Lục Sính, bởi vì ở trong mắt cô, vị hôn phu này không phải người.Đội nón xanh không xong làm sao bây giờ? Chỉ có thể rưng rưng gả vào phủ thiếu soái!Thiếu soái phu nhân không dễ làm, Tô Tịch Nhan mỗi ngày đều không thể thẳng eo dậy nổi.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Chàng Rể Quyền Thế hay Ông Xã Là Lão Đại Lạnh Lùng.
24.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Tử Nguyệt Sa Y | Trọng sinh | Hoàn thành
Vốn Hoàng hậu có Hoàng tử, có người thừa tự, là một chuyện rất tốt. Chỉ tiếc, Tiêu Lĩnh thân thể thật sự là quá kém, uống thuốc còn nhiều hơn ăn cơm. Các Thái y ngoài miệng không dám nói, nhưng trong lòng đều rất rõ ràng, vị Hoàng tử này yếu đuối mong manh khó mà nuôi lớn. Tiêu Lĩnh khó có thể vào vị trí Thái tử. Cố Du lại không thể sinh, các phi tần thị quân cũng không có tin tức tốt truyền ra, làm triều thần cùng hoàng tộc lo lắng không thôi. Ngược lại bản thân Tiêu Minh Xuyên đối với việc này cũng không để ý.
28.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Namkira | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc của tác giả Namkira. Một cơn gió lạnh vừa lướt qua khiến Thiên Đức rùng mình tỉnh giấc. Người thư ký đã đứng trước bàn làm việc từ bao giờ. Thiên Đức sửa lại tư thế ngồi. Không chờ câu hỏi của anh, Trần Lương đã nói: Đã có tin tức của người đó thưa chủ tịch! Vậy sao? Thiên Đức không giấu nổi sự bồn chồn, anh vội lật tập hồ sơ trước mặt: Ông ta đang ở đâu?Giọng thư ký Trần đột nhiên trầm xuống: Đang ở bệnh viện ạ! Tình hình có vẻ không tốt lắm! Thiên Đức bỗng khựng lại, im lặng vài giây, anh vội lấy chiếc áo khoác rồi đứng dậy: Chuẩn bị xe, đến đó đi! Chiếc xe đen bóng loáng đổ xịch trước tiền sảnh bệnh viện. Thiên Đức hạ cửa kính. Ở ngay đó anh chứng kiến cảnh tượng một cô gái khốn khổ đang níu áo người bảo vệ van xin. Giọng cô ta lạc đi trong dòng nước mắt:"Xin đừng làm vậy, chỉ một tiếng nữa nếu không được thở oxy ông ấy sẽ chết mất. Làm ơn hãy cứu bố tôi, tôi cầu xin các người. Chiều nay tôi sẽ đem viện phí đến mà, tôi hứa đấy". Thiên Đức nhớ lại mười năm trước anh cũng đã cầu xin người bác sĩ giỏi nhất bệnh viện như thế khi cha anh đột ngột tắt thở mà chưa kịp nhìn mặt anh lần cuối. Chợt thấy cay cay nơi khóe mũi, anh kìm lại sự xúc động. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Rắn Nhỏ, Nàng Chạy Không Thoát và Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
KR Phóng Ánh Quán | Linh dị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trừ Tà của tác giả KR Phóng Ánh Quán. Ngã tư đường quạnh quẽ không một bóng người qua lại, một xấp giấy quảng cáo nằm ở trên thùng rác, bị gió đêm thổi tán loạn, từng tờ từng tờ một, rơi trên mặt đất thành chuỗi thanh âm vô tận.Thiếu niên bước xuống xe taxi, lưng đeo một cái bao hành lý đơn giản, đi tắt vào bên trong một cái ngõ nhỏ. Bóng đêm quỷ mị bao trùm thành phố, dây điện quấn nhau như mạng nhện, đèn đường lóe lên vài cái, "ba" một tiếng, hoàn toàn tắt ngúm, thiếu niên chỉ có thể nương theo ánh trăng mà đi tiếp.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tông Chủ Ác Ma Của Ta hay Tặng Phẩm Giá Rẻ.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Đạm Nhiên Như Tiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trầm Hương của tác giả Đạm Nhiên Như Tiên. Lần này hắn lại đổi một quyển sách, trong đó có một câu chuyện tình yêu đẹp mà thê lương, khi thấy hai người xa cách, một người đi Thượng Hải, một kẻ đến Vân Nam. Nỗi buồn vô cớ nhẹ nhàng lướt qua giữa đôi lông mày. Ngón trỏ thon dài ấn lấy trang giấy, cứ như sự do dự. Chỉ trong phút chốc, hắn thoát khỏi giấc mơ để quay về hiện thực.Nghe đến đoạn nhạc cuối cùng, hắn cầm lấy tách cà phê lên, "Thiên Không chi thành" khúc nhạc dạo giống như là sốt sô cô la, biến một cốc Americano biến thành Mocha.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Ngôi Sao Bầu Trời Đều Hái Cho Em hay Chuế Thê Muốn Hoà Ly.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Vô Diện Nhân | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sư Tôn Cao Cao Tại Thượng của tác giả Vô Diện Nhân. Điều khó hiểu là Mạc Khắc không biết vì nguyên nhân gì lại có thể trọng sinh về trước đó, mà kiếp này còn trở thành đệ tử của Côn Luân Lão Tổ từng giết mình.Thành đệ tử của Lão Tổ chính là vinh dự cực lớn, trên dưới Côn Lôn Phái đỏ mắt vì ngưỡng mộ.Có điều, đám người Côn Lôn Phái kia chỉ biết một mà không biết hai. Sư tôn nhà hắn kỳ thực vô cùng biến thái và quái gở. Mà hắn, lại bất tri bất giác yêu thích y.Cho đến một ngày, Mạc Khắc phát hiện người trong lòng y vốn dĩ không phải hắn mà là Thiên Ma Trác Luân. Tuy nhiên, so với điều này càng có chuyện khiến cho hắn hoang mang hơn.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
An Ninh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xuy Bất Tán Mi Loan của tác giả An Ninh. Không ai biết, khi phu thê bái lẫn nhau, tại sao hắn lại cố ý chếch đi tân nương.Ngay trước mặt quan khách, hắn lại hướng về phía nàng mà cúi người bái thật sâu.Một người tuấn nhã, tài tử phong lưu, một người ôn hòa, nha hoàn rũ đầu giữ khuôn phép.Hắn ở trên triều đình tính từng bước, sắp đặt hết thảyKhông ai biết, hắn cuối cùng có thể cho nàng kết cục nàng muốn nhất hay khôngNgoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Huyền Của Ôn Noãn của cùng tác giả.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Phong Tiếp Minh Cầm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ánh Trăng Sáng Trong Anh của tác giả Phong Tiếp Minh Cầm. Mười giờ tối, Cố Vị Nguyên vẫn còn ở trong phòng làm việc, Kiều Hi buồn chán đợi anh trên ghế sopha, đợi mãi cô mất kiên nhẫn, rón rén bước đến phòng làm việc của anh.“ Cốc, cốc,…”“ Mời vào.”Giọng của Cố Vị Nguyên vang lên, trầm thấp và quyến rũ, là giọng nói mà Kiều Hi thích nhất, cô hít sâu để trấn tĩnh lại, sau đó chậm rãi bước vào phòng.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Anh Mãi Là Đường Về Của Em hay Thiếu Soái Trở Về.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Một con chim lông xám chao lượn trong tầm nhìn của Harry. Mấy ngón tay anh gõ gõ trên vô lăng. Thời gian trôi chậm chạp. Hôm qua trên truyền hình ai đó đã nói về chuyện “thời gian trôi chậm chạp”. Đây là lúc thời gian trôi chậm lại. Như đêm Noel trước khi ông già Noel đến. Hay ngồi trên ghế điện trước khi dòng điện bật lên. Anh gõ nhịp mạnh hơn.
21.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng chính là công chúa Nhạc quốc Nhạc Xích Vũ năm nay mười bảy tuổi đã sống ở Lãnh cung được ba năm rồi. Xuân hạ thu đông đi qua trong mắt nàng cũng chỉ là một màu ảm đạm, trên mặt nàng cũng chưa từng xuất hiện qua nụ cười nào. Tóc đen dài được xõa dài tùy ý thả rối bù vì không có lược chải cũng là do đã ba năm chỉ có tắm bằng nước mưa. Cả người nàng cũng như đám mùn bên ngoài sân trong Lãnh cung vậy, đều là bốc lên người hôi thối khiến người không muốn đến gần, thậm chí cách xa từ ngàn dậm.Dưới đôi mày liễu thanh tú chính là đôi mắt trong trẻo tinh khôi tràn đầy sức sống lại như mặt nước ngày xuân. Hàng mi dày cong vuốt bên trên tạo cho người có cảm giác hệt như đôi bướm đậu trên mặt hồ vậy. Sống mũi cao cao, hai phiến môi nhỏ nhắn nhưng vì kham khổ cũng là có chút tái nhợt khô cằn nức nẻ. Chỉ là đám mụn nước đầy mặt kia khiến cho không người nguyện ý nhìn thẳng nàng nàng dù chỉ một mắt, nên không ai sẽ còn có tâm tư nhã hứng mà phân tích những điểm đẹp trên của nàng. Trên mặt lại xuất hiện vô số mục nước lớn nhỏ mọc chi chít ở phần trán cùng hai bên mặt khiến cho người nhìn không ra dung.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
ZicZac_Cindy | Ngôn tình | Hoàn thành
Sáng hôm sau, nó đi ra đường để thay đổi không khí. Đi mãi đi mãi mà vẫn không biết đi đâu, cuối cùng nhận ra là bị lạc đường lúc nào không biết. Nó vò đầu bứt tai, mấy hôm nay nó lơ đãng quá, lúc nào cũng nghĩ đi đâu đâu. Chợt nhớ ra nó có cầm hồ sơ theo. Thôi thì đã lạc rồi, tiện thể đi xin việc luôn cũng được. Đi được một đoạn nữa, nó va phải một người, quay lại định xin lỗi thì chả thấy người đấy đâu. Thấy hình như, cái người nó vừa va phải có làm rơi cái gì đó. Hóa ra đó là một cái card visit kèm theo một tờ giấy. Mở ra, cái chữ đầu tiên đập vào mắt nó "Tuyển Nhân Viên". Nó chết đuối như vớ được cọc, lần theo chỉ dẫn trong tờ giấy nó tìm đến công ty đang tuyển nhân viên.Nộp hồ sơ xong xuôi, nó nhớ ra tên công ty là Steven. Vội hỏi cô tiếp tân. "À, cô cho tôi hỏi, giám đốc công ty tên gì ạ?"." Steven." Nó hơi giật mình khi nghe đến cái tên Steven. Chẳng nhẽ bố nó mở công ty làm ăn riêng mà không cho 3 anh em nó biết? Chết rồi, thế thì không thể xin việc ở đây được. Nó vội vàng rút lại hồ sơ và ra đứng chờ thang máy. Trời đất, thang máy đang sửa chữa. Thế là nó lại phải cuốc thang bộ mà đi xuống. ........ Rầm....... Sao hôm nay xui thế không biết, đụng phải người ta hai lần...
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Mộc Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Trì Diệp lại gặp ác mộng. Đã nhiều năm rồi chưa ngủ mơ, thế nhưng cơn ác mộng này bắt đầu giày vò cô, kể cả sau khi tỉnh dậy vẫn không quên được, làm tâm trạng cô tồi tệ suốt cả ngày. Trong giấc mơ, mẹ đau lòng la hét muốn ly dị, vẻ mặt đắc ý vặn vẹo của Vệ Chân Chân, chỉ có giọng nói dịu dàng của anh Tiểu Quang, chồng chất lên nhau. Có lẽ là do chuyển tới nơi ở mới nên gặp ác mộng. Trì Diệp rời giường rót một cốc nước, nhét sách vở lung tung vào cặp rồi kéo khóa, đeo cặp đi học. Vào giữa tháng chín, tuy lịch âm đã là mùa thu, nhiệt độ cao ở Hải Thành vẫn không giảm sút, đi trên đường còn nghe thấy tiếng ve gọi hè. Lớp 10 trường Thập Tứ đã khai giảng được hơn nửa tháng, các bạn học đã trải qua hết cảm giác mới mẻ, dần quen nhau hơn. Lúc tan học, các học sinh lười biếng, ngồi túm năm tụm ba trong lớp tán gẫu. Trì Diệp rất sợ trời nóng, phòng lớp 1 lại không có điều hòa, thời tiết này rất mệt mỏi, cô bèn lấy chai coca cola đá mua buổi sáng đắp lên má để hạ nhiệt.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Phong Hà Du Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ Niệm không biết phải an ủi cô như thế nào. Thân là người có dáng cao luôn được sắp đứng hàng cuối vào mỗi lần tập thể dục, quả thật Từ Niệm không thể nào hiểu được cảm giác đau đớn của “người bé con” như Tạ Liễu Liễu. Nghiêm chỉnh mà nói thì Tạ Liễu Liễu cũng không tính là quá thấp, 1m57, có thể miễn cưỡng xem như là mức dưới trung bình trong thời đại ngày nay.Nhưng mà khung xương cô nhỏ nhắn xinh xắn, tay chân mảnh mai, ngũ quan rất trẻ con, đương nhiên thoạt nhìn nhỏ hơn tuổi rất nhiều. Hơn nữa, bờ vai mềm mại buông lỏng xuống, giống như em gái nhỏ chưa nẩy nở ở nhà bên, khiến người ta vừa nhìn đã muốn ôm vào ngực. Không trách được nam sinh trong lớp cứ thích chọc cô. Bề ngoài vô hại, đáng yêu như thế, cùng với biểu cảm lúc nào cũng thận trọng của cô, cho dù có bắt nạt thì cũng cảm thấy thích thú hơn người khác nhiều. Từ Niệm muốn nói chút gì đó để nói sang chuyện khác, thì đột nhiên sân bóng rổ bên trái vang lên tiếng reo hò mãnh liệt. Không biết là lớp nào đang tổ chức trận đấu bóng rổ với lớp nào, giữa sân có một nam sinh đoạt lấy quả bóng từ trong tay đối phương, bật nhảy lên, khuỷu tay nhẹ nhàng đập về trước.
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27