Trần Tích | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nháo Hỉ của tác giả Trần Tích. Sau tiết sương giáng, thời tiết ngày càng lạnh hơn, mùa đông nháy mắt lại đến. Hứa Tương Mi vừa mới cắt mái tóc của mình thành một đầu tóc ngắn, cô ngồi ở quán nướng ven đường, gió lạnh tràn vào cổ áo, không một chút thương hoa tiết ngọc. Nói gì thì nói cô cũng cảm thấy có hơi lạnh, uống vào một hớp rượu, cả người trở nên ấm áp, đặc biệt thoải mái hơn. Vì thế, cô nheo mắt lại hưởng thụ.Người phụ nữ trẻ ngồi ở đối diện ngước mặt lên, khẽ mỉm cười, giống như đóa hoa đào nở rộ đầu xuân, cực kỳ xinh đẹp. Hứa Tương Mi ngẩn ngơ nhìn, thuận tay rót thêm rượu: “Tạ Bách Hành đúng là có số hưởng.” Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Vừa dứt lời, một chiếc Lexus màu đen đã dừng ở bên đường, sau đó, từ trong xe, một người đàn ông rất đẹp trai, trong bộ đồ vest và giày da bước về phía họ. Khi hai ly rượu chạm vào nhau, Hứa Tương Mi nói với cô ấy: “Hân Hân, anh Tạ của em đến rồi.”Khương Hân chỉ sững sờ vài giây, cô ấy nhanh chóng quay đầu lại nhìn, xong lại lập tức quay đi, giả vờ bình tĩnh. Tạ Bách Hành đã đi đến bên cạnh, từ trên cao nhìn xuống cô ấy, không hài lòng nói: “Tại sao lại ở một nơi như thế này?” Khương Hân không dám nhìn anh ấy, bĩu môi, không trả lời. Tạ Bách Hành di chuyển ánh mắt nhìn xuống, trông thấy chai rượu, sắc mặt thậm chí còn đen hơn: “Còn uống rượu?” Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại khá hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Trà Môn Khuê Tú và Xuyên Sách: Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Cát Cân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lấy Thân Nuôi Rồng của tác giả Cát Cân. Trong lò hương khói sương lượn lờ, ánh trăng như sương chiếu sáng trong phòng. Trên mặt đất quần áo la liệt, trên áo bào màu vàng có thêu hình rồng dữ tợn, còn có áo bào tơ lụa có hai màu đen trắng vắt ngang một câu phất trần. Những sợi chỉ bạc trên cây phất trần rối tung phân tán trên nền gạch màu đen.Triệu Phác Chân gắt gao cuộn tròn ở chân bàn thờ, bộ trang phục mượn của tiểu nội thị đã dính đầy mồ hôi, cả người ức chế không được mà run bần bật, nhưng nàng gắt gao dùng tay áo bưng kín miệng, buộc chính mình không phát ra tiếng nào. Từ mảnh rèm tua phủ bàn thờ nhìn ra chỉ thấy bên giường có một đôi chân nữ tử vừa buông xuống, đạp trên thảm lông chồn, ngón chân tinh tế, da thịt oánh nhuận trắng bóc.“Ngươi muốn đi đâu?” Nam nhân trên giường bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói có nồng đậm không vui và uy hiế͙p͙. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nữ Chủ Nữ Phụ Văn và Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi.
45.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thắm Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Trong Thù Hận của tác giả Thắm Lê. "Lại mang thai sao?" Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 mình. Kết hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang thai. 2 đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn nhất. Hạ Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên định. Đứa con này có thể sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ.Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá.... Rắc! Cửa phòng ngủ mở ra, thân hình cao lớn của Lục Nghệ Văn từ ngoài bước vào. Hạ Vũ Yến vội vã đứng dậy, khuôn mặt không son phấn ấy bỗng chốc trở nên trắng bệch: "Lục Nghệ Văn, giấy thoả thuận ly hôn tôi đã ký rồi. Từ bây giờ trở đi, giữa tôi và anh đã không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa". Giọng cô trầm ngâm, bàn tay đặt bên người nắm chặt 1 cách căng thẳng.Động tác của Lục Nghệ Văn hơi dừng lại, ngước đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô: "Cô muốn ly hôn sao?" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tôi Là Thầy Khai Quang và Người Hầu! Anh Yêu Em.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tử Trạch Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện A, Nắng Lên Rồi! của tác giả Tử Trạch Hoa. một khi gặp phải bất kỳ chướng ngại vật nào, thì cuộc đời này cũng coi như xong rồi. Một bà cô già không đàn ông, không tiền bạc, không tinh thần chiến đấu, không có gì trong tay, thế là hết.” Lâm Thanh kết luận. “Sẽ ổn cả thôi, Lâm Thanh.” Có lẽ Phùng Quân đã mệt mỏi, anh nhẹ nhàng dựa đầu vào ghế sô pha: “Ngẫm lại xem, trước đây có thể cô đã từng khóc vì điểm của một bài kiểm tra, khóc vì những chuyện vặt vãnh, khóc vì những sai lầm, nhưng bây giờ nghĩ lại, cô có còn muốn khóc nữa không? Cô sẽ không, vì mọi chuyện đều đã qua rồi. Sau một thời gian, khi nghĩ về những trải nghiệm này, cô sẽ không còn muốn khóc nữa.” “Em có biết tại sao tôi lại nói với em điều này không?” Phùng Quân đút hai tay vào túi quần: “Cho dù là lúc tôi mới vừa đến đây, mọi thứ mới vừa bắt đầu, đối mặt với núi rừng hoang vu và sự cô đơn tịch mịch càng khiến người như sắp phát điên, nhưng tôi chưa từng nói với bất cứ ai về điều này. Tôi cảm thấy việc nói với người khác về điều này thật không đáng mặt đàn ông. Nhưng mà, tôi lại nói với em, tất nhiên, nó không chỉ vì sự công bằng của cái gọi là câu chuyện trao đổi, mà là…” Phùng Quân dừng lại, Lâm Thanh muốn tránh ánh mắt của anh, nhưng cô không thể: “Em hiểu ý tôi chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Quái Phi Thiên Hạ và Boss Nữ Hoàn Mỹ.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Roxie | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Ấy Không Yêu Tôi! của tác giả Roxie. Đó là lần cuối cùng đôi bạn thân gọi tên nhau như vậy, nhưng trớ trêu thay lại ở trong một hoàn cảnh đặc biệt. Đồng Huệ - cô ấy vốn là một sinh viên ưu tú xuất sắc của khoa sân khấu điện ảnh trường Đại Học XX thuộc thành phố A. Gia cảnh giàu có, xinh đẹp và thân thiện. Lần đầu tiên Đường Nhã - cô sinh viên nghèo gặp Đồng Huệ là khi cô đang đi lên thành phố thì bị trộm giật mất túi xách, trong đó có chứa vô số đồ quan trọng.Lúc ấy Đồng Huệ nhìn thấy liền dồn theo hắn qua năm con phố để lấy lại cho cô, cảm động trước sự nhiệt tình của Đồng Huệ khi không ngại đối phương là người xa lạ mà xả thân giúp đỡ. Đồng Huệ trở về thở dốc nhưng cô vẫn nhoẻn nụ cười nhìn cô, Đường Nhã rút trong cặp ra một chai nước lọc, cười nói: “Tên đó chắc hẳn sốc lắm, vì có người đuổi theo hắn tận năm con phố... Cho hỏi vị “đại hiệp” này tên gì? Có số điện thoại liên lạc không để “tại hạ” có thể mời “đại hiệp” đi uống nước khi có cơ hội!”Đồng Huệ uống nước ừng ực, ngồi xuống bên vệ đường cầm điện thoại lên bấm: “ Được thôi! Cô em đây có lòng thì “chị đây “ cũng có dạ, đọc số đi, để tôi nháy máy cho!” - Đồng Huệ hào sảng nói. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ta Với Sư Môn Không Hợp và Con Đường Trở Thành Thiên Hậu.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Cố Tiểu Tam | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Long Tế Chí Tôn của tác giả Cố Tiểu Tam. "Trần Dương, đổ nước rửa chân của chúng tôi đi." Hai cô gái ngồi trên ghế sô pha vừa ngâm chân xong, giờ đang lười biếng dựa người vào ghế, điệu bộ lẳng lơ, xinh đẹp không phân cao thấp. Hai cô gái này một là vợ của Trần Dương và một là bạn thân của cô ấy. Nghe lời vợ, Trần Dương khom người mang hai chậu nước rửa chân đi đổ, không dám có bất kỳ câu oán hận nào, ai bảo anh là một thằng ở rể không có địa vị chứ?Kết hôn hai năm rồi nhưng ở trong nhà, anh không có một chút địa vị nào cả... Bình thường chỉ vì chút chuyện nhỏ mà vợ và mẹ vợ của anh cũng chửi ầm lên, nếu anh dám cãi lại thì lập tức sẽ bị đuổi ra khỏi nhà. Ở cái nhà này, địa vị của Trần Dương còn không bằng một con chó. Kết hôn với Tô Diệu hai năm, đến tay cô anh cũng chưa động vào được. Hàng ngày, anh chỉ có thể ngủ trên sàn nhà, vì Tô Diệu không chỉ ghét anh mà còn coi thường anh, cô cảm thấy anh không giống một người đàn ông.Giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa là công việc hàng ngày của Trần Dương. Không chỉ vậy, anh còn phải chuẩn bị ngày ba bữa cơm đúng giờ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Boss Vô Sỉ: Sở Thiếu Cuồng Thê và Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!.
167.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Lâm Thất | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thầy À! Em Yêu Anh của tác giả Lâm Thất. Sáng hôm sau, V.Anh cùng Trang cũng vào dọn vệ sinh cùng các bạn. Khi đến trường V.Anh đã thấy Hải ở đó đang điểm danh mọi người. Thấy vậy cô cũng lại chào hỏi. V.Anh : dạ em chào thầy. Hải nhìn cô rồi bỗng nhiên cốc lên đầu cô 1 cái. Hải: này lớp trưởng mà đi trễ thế hả? V.Anh: dạ...tại em. Hải: còn dám cải hả. Tôi nói cho em biết từ đây về sau trường lớp có hoạt động gì thì em phải vô đầu tiên để điểm danh nghe chưa.V.Anh :dạ em biết rồi \(cô dần dần ghét Hải\). Vệ sân dưới sân xong thì đến dọn vệ sinh lớp học, thế là mọi người đều lên lớp, khi dọn dẹp đã gần xong, Hải bước vào.. Hải: này V.Anh đã thu xong đơn gia nhập câu lạc bộ của các bạn chưa? V.Anh :dạ...dạ..em quên. Hải: lớp trưởng gì mà kì vậy hả có tí việc cũng làm ko xong, mau đi thu đi rồi đem xuống văn phòng cho tôi rõ chưa. V.Anh: dạ \(cô tỏ vẻ thái độ\) Lát sau, cô đem xuống văn phòng nộp cho Hải. Cô đặt xuống bàn. V.Anh: dạ đây.\(mặt cô hiện rõ lên vẻ bực bội\).Hải: ừ để đó đi lát tôi xem. Nhờ vả người ta mà chẳng có tiếng cảm ơn mà còn tỏ ra lạnh lùng nhìn chẳng ưa một tí nào \(V.Anh nói nhỏ\). Hải: em lầm bầm gì thế hả? Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử và Thiên Đường Nơi Em.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Dã Thảo Hoang Sơn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Gặp Nhau Là Duyên Phận của tác giả Dã Thảo Hoang Sơn. Ấy chết, huyên thuyên rồi. Tôi xin tự giới thiệu, tên tôi là Hồ Ngọc Nga, là nhân viên công sở, ngày làm việc tám tiếng. Không như những cô gái khác, tôi không thích shopping hay bỏ hàng giờ để buôn dưa lê. Sở thích duy nhất trong thời gian trống của tôi là chơi game online. Cũng chính vì nó mà đến tận bây giờ tôi vẫn độc thân. Ai cũng bảo tôi "Ế" rồi, tôi cười đáp "Em năm nay mới hai mươi lăm mà chị", miệng cười mà lòng lo…Hôm nay 29-4, chủ nhật đẹp trời. Tôi và "anh" hẹn gặp nhau ở quán cà phê Mưa Phố. Quán nằm cuối con phố tôi đang trọ. Tôi quen anh qua game Đế Thiên Truyền Kỳ, nick name của anh là Vô Tình, còn tôi là Huỳnh Hoa viết liền không dấu. Chúng tôi chưa biết tên thật của nhau, mặc dù đã trao đổi số điện thoại với nhau nhưng mỗi lần trò chuyện vẫn chỉ gọi nick game. Anh chưa từng tỏ tình với tôi qua điện thoại, chỉ cầu hôn tôi trong game một lần duy nhất và tôi đồng ý, thế là thành vợ chồng trong game. Giờ anh nói anh muốn gặp tôi, tôi cũng đồng ý. Tôi và anh chọn ngày, cũng chính là ngày hôm nay, tại quán cà phê này. Theo giao ước, tôi sẽ mặc áo sơ mi trắng, quần jean xanh và áo khoác len màu vàng. Còn anh sẽ mặc áo thun màu sữa hột gà, quần jean đen. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ông Xã Thần Bí và Thuần Hóa Kêu Thú Tiểu Thê Quá Manh Hủ.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Huyền Yizi | Ngôn tình | Hoàn thành
Thiên Kim Trả Thù Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Sở Hàn - thiên kim đại tiểu thư của Sở Gia. Cô bị mẹ kế và em gái bàn mưu hãm hại, nên trong tai nạn đó… ba cô vì bảo vệ cô nên đã không qua khỏi còn cô thì bị mất trí nhớ. Cô được một đôi vợ chồng cứu giúp nhận cô làm con nuôi và cho cô một thân phận mới với cái tên Lạc Hiên Di. Một năm sau đó đôi vợ chồng qua đời, cô bắt đầu lên phố tìm công việc thích hợp cho mình và cũng là lúc cô chạm mặt Lâm Hạo Thiên - vị hôn phu trước đây của cô. Anh nhận ra cô là Sở Hàn, người mà anh sẽ lấy làm vợ đã mất tích một năm trước nhưng cô lại không nhớ những chuyện trước đây kể cả Sở Hàn có phải là cô không cô cũng không còn nhớ. Sau tai nạn đó tính cách cô cũng thay đổi, cô bị Lâm Hạo Thiên vị tổng tài bá đạo bắt về làm vợ vì anh cho rằng cô chính là Sở Hàn. Lúc này cô gặp Sở Nguyệt - đứa em gái độc ác từng muốn giết cô để cướp lấy vị hôn phu của cô… Thời gian sau này cô dần nhớ lại tất cả rồi lợi dụng tình cảm của vị tổng tài kia để trả thù em gái và mẹ kế, liệu sau này cô có trả được mối thù giết ba và thực sự cảm nhận được tình yêu của anh? Hãy cùng theo dõi nhé...."Kéttt… két…rầm!"Chiếc ô tô đang lưu thông trên đường bất ngờ mất kiểm soát, trước khi va chạm đâm thẳng vào nhà kho chứa hàng ở phía trước một cô gái đã bị đẩy ra khỏi xe. Một tiếng động lớn vang lên :"Đoàng…"Cô gái biến mất. Chiếc xe bốc cháy trong tình trạng bị lật ngửa và nát đầu xe, đoạn đường xảy ra tai nạn chật ních người chẳng mấy chốc xe cảnh sát tới……Tại phòng khách của một căn biệt thự sang trọng, một người đàn ông đang ngồi vắt chân trên ghế đôi mắt nhắm lại vẻ trầm ngâm, tay cầm ly rượu lắc qua lắc lại. Ti vi đang mở, cả căn phòng yên tĩnh chỉ nghe thấy tin tức đang chiếu trên ti vi kia :"Vừa có một vụ tai nạn xảy ra ở đoạn đường H, nạn nhân là Sở Đức Phong \- Sở lão gia của Sở Gia…"Người đàn ông kia đột nhiên giật mình mở mắt lạnh lùng cầm điều khiển "phụp". Ti vi tắt. Từ bên ngoài trợ lý của anh chạy vào thở hồng hộc :"Thiếu gia, Sở lão gia của Sở Gia gặp tai nạn vừa qua đời hiện tại Sở Gia đang làm tang lễ cho ông ấy… "Anh vội ngắt lời chàng trợ lý, điềm đạm đặt ly rượu lên bàn và đứng phắt dậy chỉnh lại cà vạt."Cử người tới Sở Gia, chia buồn cùng người nhà họ… ""Còn chuyện gặp mặt Sở đại tiểu thư của Sở Gia thì sao thưa anh?""Để sau đi, họ đang có tang"."Vâng …"Vụ tai nạn của Sở lão gia được báo chí đặc biệt quan tâm vì Sở Đức Phong là chủ tịch của Sở Thị \- một tập đoàn lớn đang trong tình trạng sắp phá sản. Cái chết của ông quá đột ngột, vợ hai và con gái thứ của ông khóc lóc than thở trên sóng truyền hình khi đám tang diễn ra.
33.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Kết La Lết | Teen | Hoàn thành
Tôi là Thiên An, tôi là một cô gái mới bước vào cấp 2. Tôi tự thấy mình không xinh cũng chẳng đẹp nhưng mọi người xung quanh nói tôi có nét. Không xinh đẹp mà tôi còn học không giỏi nữa, à không không phải không giỏi mà tại tôi lười nên không đứng trong Top của lớp được. Gia thế của tôi cũng bình thường, không giàu mà cũng không nghèo, gia thế tôi là đứng giữa giàu với nghèo ấy. Tính tình tôi thân thiện, dễ nói chuyện nên cũng được kha khá bạn chơi cùng, mỗi tội tôi nhạt, lanh chanh, nóng tính với lại hay ăn to nói lớn lắm, chả khác gì con trai ý.Tôi có 1 đứa bạn thân, nó béo như heo, ăn nhiều như lợn nhưng mà ú ú nhìn cute phô mai que lắm, nó tên là Quyên hay còn được bọn trong lớp gọi là Mặt lợn, Lợn lòi, Ú... vân vân và vũ vũ những cái tên liên quan đến lợn khác, sức học của nó cũng tà tà ngang tôi, không tôi hơn nó 1 chút, nhan sắc thì cũng không đến nỗi, mắt mí lót, mũi hơi bị tẹt, môi trái tim nhưng mà nhìn ở góc nghiêng thì nó xinh lắm, tự tôi với vài đứa nữa thấy thế.Con này nó tốt tính nhưng mà một khi đã ghét ai là ghét ra mặt, đứa nào đã muốn nói xấu nó thì tránh xa tôi ra mà muốn nói xấu tôi thì tránh nó ra, không là sẽ bị hai đứa chúng tôi cho ăn chửi đấy. Bọn tôi cũng không phải là thánh chửi gì và cũng rất là ngại va chạm, nhưng một khi đã đụng chạm thì chả ngại thị phi, chỉ sợ gọi phụ huynh thôi. Mặt lợn phóng khoáng lắm, thích gì thì cứ nói nó nó bao hết, muốn uống trà sữa thì nó mua cho cả hai, muốn ăn gì nó cũng bỏ tiền ra mua cả, nó đã mua cái gì mà đẹp thì nó cũng mua hai cái, tôi một nó một, con nhà có điều kiện mà, chỉ cần khi nào nó cần thì tôi có mặt là được rồi, được đứa bạn thân như nó là coi như tôi có phước lắm đấy.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
fairy_galaxies | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hot Boy ? Rắc Rối Đấy, Chạy Mau!!! của tác giả fairy_galaxies. “AAAAAAAA!!!”- Cả căn phòng như rung chuyển, mà độ rung của nó phải tính bằng… richter. Tôi- Nguyễn Hoàng Linh Đan, học viên năm nhất Học viện Royal chẳng nhẽ ngay thứ 2 đầu tiên đã đi học muộn thế này sao? Còn nhớ ngày nhập trường hôm đó… Nguyễn Hoàng Linh Đan!!! Em có nghe tôi nói gì không đó?Dạ, tại trường mình to và đẹp quá, nên em…- Tôi, lúc đó đang đứng ngẩn ngơ trước tấm biển ” HỌC VIỆN ROYAL” đẹp như mơ án ngữ ngay ngắn bên cạnh cánh cổng to oành sơn màu xanh rêu cổ kính. Mới nhìn qua, chắc ai cũng nghĩ nó phải có thâm niên cả trăm năm là ít ấy chứ, thế mà tôi thì lại chẳng biết nó “mọc” ra ở đây khi nào.Cái trường Đại học kiểu này tôi tưởng chỉ có trong mấy quyển truyện mà tôi hay đọc cho bọn nhỏ gần nhà nghe thôi chứ. Một ngôi trường dành cho quý tộc, trường của con nhà giàu … Ôi, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy đau đầu rồi. Nhà tôi không nghèo nhưng cũng chẳng giàu có gì, sao mẹ tôi lại cứ nằng nặc bắt tôi phải vào đây học cơ chứ, tiền học mỗi tháng đến cả nghìn $ ấy. Hic… nếu mẹ có thừa tiền sao không cho đứa con nghèo khó đáng thương này đi??? Không nói nhiều, bây giờ em đi theo tôi lên phòng hiệu trưởng trình diện, sau đó tôi sẽ dẫn em lên phòng kí túc xá! Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sư Phụ Ta Cùng Ngươi Phi Thăng và Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Dã Thảo Hoang Sơn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nguyệt Hiên của tác giả Dã Thảo Hoang Sơn. Ngự thư phòng. Trong cái im lặng tuyệt đối của sự nghiêm trang ấy bỗng có âm thanh trầm thấp cất lên: - Phụ hoàng cho gọi thần nhi? Tiếp sau đó là âm thanh già nua hồi đáp: - Ừ. Nhị hoàng tử, con đến rồi à?- Vâng. Phụ hoàng có phân phó gì xin người cứ nói. - Đúng là ta có chuyện muốn nói với con! Ta có một kế hoạch gọi là "Câu cá", ta muốn con làm mồi câu. - Vâng. Phụ hoàng dạy sao con xin nghe vậy. - Được. Để câu được cá, ta cần con rời khỏi hoàng cung. - Vâng, phụ hoàng.- Sau đó con đến bên bờ Bảo Định Giang câu cá cho ta. Con cá càng lớn càng tốt. Nếu con câu được cá trước khi lão già nhà ta quy tiên càng tốt hơn nữa. - Vâng. Tiếp sau đó là toàn bộ kế hoạch câu cá của vị vua già. Câu kết của ông lại khiến cho lòng người chua xót: - Hoàng nhi, ta biết ta làm như vậy sẽ khiến con chịu thiệt thòi. Là con tình nguyện. - Ta hiện tại là một vì quân vương, ta thay mặt bách tính lê dân, thay mặt cho hoàng đệ của con… xin cúi đầu cảm ơn con! Kim Long, đây có lẽ là lần cuối cùng ta gọi tên con. - Vâng. - Con lui xuống đi. - Vâng. Hoàng cung. Trường Hành cung – dãy hành lang dài gần như bất tận. Kim Long sánh bước đi bên cạnh một người, người ấy toàn thân khoác lam bào. Kim Long là người mở lời trước: - Hoàng đệ không có gì muốn nói với ta sao? Người mặc lam bào đi bên cạnh chợt thở dài rồi nói: - Hoàng huynh, qua ngày mai bánh xe vận mệnh của chúng ta bắt đầu lăn bánh. Nếu hoàng huynh không chắc cứ nói với đệ, đệ sẵn sàng thay huynh làm tất cả. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé và Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Lai Phất | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tám Gậy Tre Đánh Người của tác giả Lai Phất. Ngồi trên chiếc Roll Royce mà ông ba mới mua lung linh lấp lánh như sao, tôi cực kỳ thấp thỏm lẫn kích động.Không phải vì cái xe này. Mà là vì người mà ông ba sẽ đưa tôi tới gặp tối nay.Ba tôi tên Giản Vệ Đông, một nhà giàu có ở địa phương, còn tôi tên Giản Tây Khê, con gái thứ hai của ổng.Gọi vắn tắt thì là tiểu thư thứ hai của nhà giàu.Nghe có vẻ ngốc ngốc phù phiếm.Tôi có một bà chị, tên Lâm Vi Lương.Sau khi mẹ tôi mất, ba tôi kết hôn với một phụ nữ khác, bà ấy có một đứa con gái.Bà chị đó của tôi, người cũng như tên, lạnh lùng. (Vi Lương có nghĩa hơi lạnh)Cho dù chị ấy theo mẹ gả tới nhà tôi 3 năm rồi cũng không thể làm chị ấy nóng lên được.Không phải lạnh bình thường.Mà là cục sắt đông lạnh còn sót lại từ thời cổ đại.Bên cạnh đó, bạn cũng đừng bỏ lỡ truyện Gả Cho Một Anh Béo Đầy Tiềm Năng của cùng tác giả.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Ngọc Thất Thất | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tại Sao Ăn Cá Phải Có Xương Cá! của tác giả Ngọc Thất Thất. Anh chàng ló đầu từ phòng bếp ra hỏi: "Đông ngốc à, ăn cá không?""Ăn", cậu trai phấn khởi trả lời"Em thích ăn cá vì muốn bổ não hả?" Người kia vừa xoa đầu cậu vừa nói.Cậu giận dỗi phản bác: "Hừ, em không ngốc! Anh mới ngốc" sau đó đẩy cái tay đang xoa đầu mình ra.“Hết cách rồi, ai bảo em là Đông ngốc của anh cơ chứ.” Nam nhân cười dịu dàng nói, để lại cậu khuôn mặt đỏ bừng, rồi quay về phòng bếp.Trúc mã trúc mã.Về sau, tôi không ăn cá nữa. Không phải không muốn, mà là không dám.—— Phạm Hiểu ĐôngNếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Bạc Vụ hoặc Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:56
Tô Tiền Tiền | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thích Dáng Vẻ Hung Dữ Của Em của tác giả Tô Tiền Tiền. Tầng 17 tập đoàn Dịch thị, trong một căn phòng nọ, thời gian đã trôi qua 30 phút kể từ khi Dịch Trạch Viễn bị ba của mình gọi tới.Anh ngoáy ngoáy lỗ tai, tựa như không kiên nhẫn: "Ba à, nói lâu như vậy ba mệt không? Ba có cần uống ngụm trà để thông giọng không?""Mệt?" Đáy mắt Dịch Thiệu Lễ tràn ngập tức giận không thể nào che dấu. Ông cầm lấy văn kiện trên bàn ném lại đây, ngón tay chỉ vào Dịch Trạch Viễn: "Lần này nếu không phải vừa lúc gặp được chú Triệu làm nhiệm vụ gần đó, ba cũng không biết con sẽ bị người ta đánh chết như thế nào nữa.""Ba --" Dịch Trạch Viễn nhanh nhẹn nhảy lên sofa, bất đắc dĩ giải thích: "Là lão nhị Đinh gia chọc phiền toái, con với cậu ta có hẹn với nhau nhưng bất ngờ gặp phải chuyện này. Con xui xẻo không được sao, ba mắng con làm gì? Con trai của ba tuyệt đối là một công dân tốt, hơn nữa --"Anh nhích người về phía trước, cười lấy lòng ba mình: "Chẳng phải chú Triệu cũng đã khen con đấy à, tay không giúp bọn họ bắt được hai người.""Không có lấy một ngày yên bình." Dịch Thiệu Lễ đặt mông ngồi xuống ghế, cầm lấy ly trà thư ký vừa pha uống hai ngụm, ngữ khí hơi dịu xuống: "Lần này mạng của con coi như lớn."Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Sớm Đã Có Bảo Bối hay Cục Cưng Có Chiêu.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:56
Tô Hòa Thất | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tường Vây của tác giả Tô Hòa Thất. Trời ngày hè nắng như thiêu đốt, không khí trở nên oi bức, một beta mặc quân trang đứng dưới cái nắng chói chang ấy, tay cầm một khẩu súng, họng súng hướng thẳng lên trời, dây đeo súng rủ xuống, mồ hôi nhễ nhại chảy ra từ thái dương, dọc theo gò má chảy về phía sau xương sống, làm ướt bộ quân trang đã bẩn đến mức không nhìn ra màu sắc ban đầu.Cậu đã đứng ở chỗ này hai tiếng đồng hồ.Thỉnh thoảng có vài người lính đi ngang qua, dáng vẻ vội vã, không dám dừng lại, chiếc loa treo trên cao phát ra một giọng khàn khàn, cậu nheo mắt, như đang muốn nghe rõ giọng nói đó đang nói cái gì, nhưng chỉ nghe được những tạp âm đứt quãng.Cậu nhìn chằm chằm vào khẩu súng, không rõ suy nghĩ đang trôi dạt về phương nào rồi.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện đam mỹ khác như: Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng hoặc Cơ Dị.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:56
Hoa Ngộ Nha | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Rượu Bạc Hà của tác giả Hoa Ngộ Nha. Tạ Nhiên bị bắt trở về từ một khách sạn nhỏ.Khách sạn vừa âm u lại vừa ẩm ướt, giấy dán tường diễm tục hồng nhạt loang lổ bong tróc, còn sinh nấm mốc, TV chỉ là vật bài trí, trong phòng ngoại trừ một chiếc giường ra thì chỉ có một cái ghế tay vịn.Khương Mục âm thầm nhíu mày, đôi mắt màu xanh xám không chút ấm áp nhìn về phía Tạ Nhiên đang cuộn chặt mình ở trên giường.Tạ Nhiên từ sinh ra chưa từng phải sống ở một nơi bẩn như vậy, cậu giống như một chú nai con xông nhầm vào rừng khuya, ngồi trên chiếc khăn trải giường màu trắng ẩm ướt dơ bẩn, chỉ chiếm lấy một chỗ rất nhỏ, tất trên chân cũng chưa kịp cởi, nhút nhát sợ sệt đạp lên mép giường.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Em Có Thể Bao Nuôi Anh Không? của cùng tác giả.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:56
Lâm Nhiễm | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bán Thục của tác giả Lâm Nhiễm. Trong lúc nhàm chán hắn đã gặp được bé “buê đuê” Trần An Cư liền nổi lên tâm tư trêu đùa, lợi dụng vũ lực để đe dạo, đùa bỡn thân thể của đối phương. Nhưng ở trong thâm tâm hắn thì nam sinh này chỉ là thú tiêu khiển nhất thời mà thôi. Hắn tự cho là mình chưa bao giờ đặt đối phương ở trong lòng nên không thèm để ý. Cho tới một ngày, hắn nhìn thấy Trần An Cư đang thân thân mật mật mà cười cười nói nói với một nam sinh nào đó,trong lòng tự dưng lại nổi cơn thịnh nộ . . . . . .Mặt khác, Trần An Cư đáng thương vẫn khoan nhượng với mọi hành động của Vũ Chí Kiệt,thậm chí có vẻ là tình trong như đã mặt ngoài còn e (nghiện còn ngại). Vậy thì rốt cuộc cậu đang ôm tâm tư gì đối với Vũ Chí Kiệt? Hai trái tim này sẽ tiến sát đến nhau như thế nào?Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại hay Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:56
Junie Mi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Kế Hoạch Theo Đuổi Chú của tác giả Junie Mi. "Chú ơi cô kia không sợ mắc nghẹn sao? Thứ kia to quá."Người đàn ông đang chăm chú vào chiếc màn hình điện thoại bỗng giật mình vì câu nói non dại của trẻ thơ."Tiểu Du, sao con lại ở đây? Không phải con ngủ rồi sao?""Mưa lớn quá khiến con sợ không ngủ được nên qua đây ngủ với chú." Tiểu Du dụi dụi mắt. "Nhưng chú đang xem phim gì vậy? Sao diễn viên không mặc quần áo chứ. Họ xấu quá."Trương Vũ lúc này mới ý thức được đứa bé 12 tuổi đã nhìn thấy những gì không nên thấy, anh vội tắt ngay màn hình điện thoại đi, bế Hiểu Du về giường và dỗ dành bé ngủ."Tiểu Du mau ngủ đi, mai còn đi học nữa.""Nhưng chú chưa trả lời câu hỏi của con. Phim chú vừa xem là phim gì vậy, sao họ không mặc quần áo? Nếu chú không trả lời, mai con đi hỏi bà."Trương Vũ bị ép tới mức này chỉ còn nước giơ tay đầu hàng, nghĩ bừa câu trả lời cho cô bé.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Anh Ấy Không Phải Anh Trai Tôi hay Tổng Tài Lạnh Lùng Ăn Vạ Vợ Yêu.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:56
Thối Qua | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Rất Thật của tác giả Thối Qua. Cho tới một ngày, nghi vấn bao lâu nay của Vương Trạch Văn vô tình được giải đáp.Chính là có một lần khi hắn nhận cốc nước, không cẩn thận đụng trúng đùi của người ta, ai ngờ chỉ đụng nhẹ có xí đó thôi, suýt nữa thì hắn tàn luôn nửa thân dưới.Từ đó, Vương Trạch Văn lại có một thắc mắc mới. Người như Lâm Thành - muốn kinh nghiệm không có kinh nghiệm, muốn lí lịch không có lí lịch, muốn bối cảnh không có bối cảnh, tại sao vẫn chưa có ai phong sát anh?Hắn dùng cái giá nửa đời sau, tự mình trả lời câu hỏi này."Còn nhớ bộ phim điện ảnh chúng ta hợp tác lần đầu tiên không?" Vương Trạch Văn nhìn xa xăm, "Cậu diễn nam thứ, thực ra hình tượng gốc chính là tôi."Lâm Thành: "Ừm... thì sao?"Vương Trạch Văn tang thương nhả ra một làn khói: "Cậu diễn rất thật, mà tôi lại là một người tự luyến."Lâm Thành: "..." Vai diễn lúc ấy của anh, không phải là một sát thủ không có tình cảm gì sao?Say mê, thẳng nam, có 108 thức tán tỉnh, nhưng bản thân lại không hề nhận ra - đạo diễn công.Hít thở không thông tới mức khó hô hấp, nhưng vẫn cố gắng phát huy diễn xuất cả đời trầm mê nói "Tôi rất thích" võ sinh thụ.Nếu yêu thích thể loại điền văn, bạn đừng bỏ lỡ Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn hay Quyết Chí Tiến Lên
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:56