Oai Bột Thiết Thụ | Linh dị | Hoàn thành
Bên ngoài, trời đã sớm mưa. Mùa hạ, mưa luôn đến mà không báo trước, mà khi chỉ lất phất rơi, khi lại đổ như trút nước, khi thì xé rách bầu trời bằng những tia sét lớn, bất thường hệt như gương mặt của một đứa trẻ. Đỗ Hạ thay đồ ở nhà, quần jean xắn đến đầu gối, cũng không mang theo ô, cứ như thế đi ra cửa. Dọc đường đi, nước mưa chẳng chờ được nữa từ trên không lao xuống, tựa hồ muốn trong nháy mắt làm Đỗ Hạ toàn thân đều ướt nhẹp, nhưng một mực bị ngăn trở, chỉ có thể bất đắc dĩ văng sang hai bên. Từ cửa sổ thủy tinh lầu 1 có thể nhìn thấy, bên cạnh Đỗ Hạ còn có một vị mặc quần đen bó sát người, khoác gilet đen, vóc dáng so với cậu cao hơn một cái đầu, chân to dài, vai rất rộng, trên tay đeo găng đen cầm một chiếc ô vừa vặn che mưa cho Đỗ Hạ. Theo hai người dần khuất trong làn mưa, Đỗ Hạ nghiêng đầu, không biết nghe cái gì, vị cầm ô kia hơi cúi người, ghé môi sát bên tai cậu, trên mặt còn mang theo nụ cười có chút ngượng ngùng.Lối đi đọng lại những vũng nước mưa, lầy lội, ướt át, như một dòng suối nhỏ bị vẫn đục. Đỗ Hạ men theo "con suối" ra đến đường cái, đi đến trạm xe buýt gần đấy. Vừa lúc có chiếc xe buýt chậm rãi lắc lư phá tan những vũng nước đọng dừng lại ở trạm bên cạnh, Đỗ Hạ vội vã leo lên. Trên xe chỉ có vài ba người ngồi, Đỗ Hạ bỏ hai đồng nhân dân tệ vào thùng, tài xế kỳ quái nói: "Một người bỏ một đồng là được rồi."
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:01
Tạm Được Thôi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương của tác giả Tạm Được Thôi. Tôi hoang mang, đầu óc chậm rì chưa kịp hiểu chuyện gì, thì nghe thấy tiếng Chu Vấn Độ như không nhịn được cười, căng da đầu làm bộ làm tịch với Trần Dật: “Hả? Anh yêu, anh muốn ăn sủi cảo nhân gì vậy?”Trần Dật sống không còn gì luyến tiếc, giơ tay chào Chu Vấn Độ: “Em chào thầy.”Chu Vấn Độ mỉm cười đáp lại, lời nói đầy thâm ý: “Chị gái cậu thú vị giống như cậu miêu tả.”Vẻ mặt của tôi như bị nứt ra từng mảnh, tựa như nghe thấy chú đại bi văng vẳng bên tai.Lần cuối cùng tôi xấu hổ như vậy trước mặt Chu Vấn Độ vẫn là lần trước.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Hạnh Phúc Nào Cho Em hay Cuồng Phi Sủng Vương.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:08
Tiểu Miêu Bất Ái Khiếu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cuộc Sống Hằng Ngày Của Quan Hốt Phân của tác giả Tiểu Miêu Bất Ái Khiếu. Mặc dù bút danh rất 【Não】yêu【Tàn】, nhưng thực tế mình là một “bà già” 27 tuổi đã kết hôn.Công việc ổn định, chỗ ở cố định, trong nhà có một người coi như chủ nhà kiêm chồng – Tiền tiên sinh, cùng hai con mèo.Dưới, chính là hai con mèo của tôi.Gạo Nếp, giống mèo Mục Đồng của Trung Quốc. Một tuổi, giới tính nam.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Đời Tuyệt Đẹp Khi Có Mèo hay Thực Vật Luôn Là Muốn Thành Tinh của cùng tác giả.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:08
Đa Nhục Bồ Đào Hảo Hảo Hát | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bóc Kẹo full (đã hoàn thành) của tác giả Đa Nhục Bồ Đào Hảo Hảo Hát. Khương Đường là học sinh ba tốt, người cũng như tên ngọt ngào, thanh thuần. Bạn học cùng thầy cô trong trường đều cho rằng cô là một chú thiên nga trắng ngây thơ, xinh đẹp, ngoài việc học và nhảy múa thì không biết gì khác. Thế nhưng, Lâm Uyên biết, đằng sau gương mặt trong sáng, đáng yêu như thiên sứ ấy là một “mỹ nhân ngư” chuyên đi quyến rũ người. Mà kẻ bị cô câu dẫn, không ai khác chính là anh.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:09
Mộc Hề Nương | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Yếu Đuối của tác giả Mộc Hề Nương. Người trong giới đều coi chuyện này giống như trò cười, cười chim hoàng yến bị giấu đi kia, cũng cười Trang Tư Nùng yêu thích tiết mục đóng vai thâm tình, còn lại nhiều hơn là chờ xem phản ứng của Trang gia đại gia trưởng Trang Yến Đình.Mấy năm trước, Trang Tư Nùng bộc lộ, đối tượng chính là bạn học thời đại học của hắn.Huyên náo đến oanh oanh liệt liệt khiến toàn thành đều chế giễu.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Trời Sinh Cốt Phú Quý hay Đếm Ngược Thời Gian Sống Sót của cùng tác giả.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:09
Phi Yên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Không Để Em Rời Xa full ( đã hoàn thành ) của tác giả Phi Yên. Tình yêu chính là khát vọng chiếm hữu, và mong muốn độc chiếm người đó ăn đến mức không còn gì có thể ăn được nữa mới thôi. Dục vọng ở phàm thể luôn tồn tại và họ cho rằng đó chính là thứ dùng để xây dựng một tình yêu bền lâu, cũng như tiếng nói chung của hai cơ thể. Càng hòa hợp về thân thể tránh được nhiều việc đau thương cãi cọ, và nhiều trận chiến tranh lạnh ngoài mong muốn.Hắn và cô gặp nhau rồi hòa quyện làm một, nữ nhân này khiến hắn lúc nào cũng như phát điên lên chỉ muốn ăn sạch cô. Bắt nạt cô cả khi trên giường. Nhìn khuôn mặt đỏ ửng cùng hơi thở gấp gáp ấy, hắn thật muốn mạnh bạo hơn nữa, để cô hiểu rõ bản thân là người phụ nữ của ai và đừng hòng ra ngoài kia để ý bất cứ nam nhân nào khác ngoại trừ hắn. Cô trong lòng hắn, như một con rắn nhỏ uyển chuyển say mê, chính cô cũng không ngờ bản lĩnh ở trên giường của mình cũng không phải dạng vừa còn rất là yêu mị nữa. Bất quá người đàn ông này luôn làm cho trái tim cô trở nên mù quáng.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:10
Mộng Tiêu Nhị | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Váy Hạ Thần của tác giả Mộng Tiêu Nhị. Trong lúc Tưởng Thành Duật hoang mang, còn cho rằng cô tức giận chuyện gì nên làm vậy, nhưng Thẩm Đường thản nhiên thổi đi làn khói thuốc giữa tay anh, nhìn như làn sương dần tan biến, cô nhẹ cười nói: "Không có gì, chỉ là muốn kết thúc mối quan hệ này!"Tưởng Thành Duật nhìn lại cô: "Vậy em muốn quan hệ nào nữa?"Cô chỉ nhìn gương, dặm lại lớp trang điểm nói: "Vợ chồng hợp pháp. Nếu ngày nào đó anh tới cầu xin em, khiến em phải gả cho anh thì em sẽ cố gắng cân nhắc một chút."Tưởng Thành Duật bỗng nhiên nở nụ cười, để anh cầu xin cô sao? Khẩu khí cũng không nhỏ ha. Anh không kết hôn, đời này sẽ không!Nếu yêu thích Mộng Tiêu Nhị, bạn đừng bỏ lỡ Anh Vẫn Luôn Yêu Em hay Thời Gian Không Nghe Lời
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:11
Hắc Khiết Minh | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tiểu cô nương tư thái cao nhã, tóc đen nhánh, da thịt trắng nõn gần như trong suốt. Bên ngoài cửa sổ, cây lá xum xuê, một đóa hoa nhỏ trong lúc nàng cắm cúi viết liền không tiếng động bung nở, đóa hoa đó trắng noãn, nhị hoa màu vàng mang đầy mật ngọt. Theo cửa sổ nhìn ra sân nhà, cây hoa trắng nhỏ cành lá xanh mượt, vươn tới tận bên cạnh cửa sổ nơi tiểu cô nương đang ngồi. Nàng nhẹ cúi mắt, lông mi dài như phiến quạt phe phẩy.Đầu bút dính mực ở trong bàn tay nho nhỏ của nàng di động viết lên thẻ tre những hàng chữ như nước chảy mây trôi. Nam tử khoanh tay đứng ở bên ngoài cửa sổ trong đình, lẳng lặng nhìn nàng đang không tiếng động viết xuống mỗi chữ mỗi nét. Bút nàng cầm trong tay nhẹ nhàng viết xuống chữ viết thanh tú mà tinh tế. Hắn mở miệng, nhẹ giọng hỏi nam tử mặc áo xanh ở bên cạnh. “Nàng chính là con cháu của Đao gia vu nhi?”“Vâng.” Nam tử áo xanh khoanh tay, cung kính trả lời. Tiểu cô nương kia vẫn tập trung viết dường như không nghe thấy tiếng vang ở bên ngoài. Nam tử có chút đăm chiêu nhìn bộ dáng tập trung của nàng, nhẹ giọng nói. “Từ trước đến nay không có mấy nữ tử biết viết chữ.” “Đao gia chuyên việc buôn bán nên người đứng đầu đã có quy định, mọi người trong tộc đều phải biết viết chữ và tính toán sổ sách, không có ngoại lệ.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Ngã Hữu Giải Dược | Ngôn tình | Hoàn thành
Vừa nhấn mở mấy tấm ảnh động liền thấy hàng lông mày sắc bén và ánh mắt mờ mịt của người đàn ông, nắm đấm tung ra bị đối phương tránh được dễ dàng, mà đầu anh lại bị đánh mạnh một cú, ngã nhào xuống đất... Sắc mặt Thẩm Vi Tửu càng tái nhợt hơn, ảnh động chẳng qua chỉ là một phần, mà tối hôm qua cô đã xem buổi phát sóng trực tiếp, đương nhiên biết rõ Đoạn Khâm bị thương nghiêm trọng nhường nào.Bên dưới bài đăng Weibo còn có nhiều người đang bàn luận về chủ đề trên, đa số mọi người đều thắc mắc tại sao anh lại thua, thậm chí còn có người suy đoán là vì thành tích lần trước của Đoạn Khâm quá tốt, thắng quá nhẹ nhàng, mà trên mạng không thiếu nhất chính là những lời chỉ trích vô căn cứ kia, ánh mắt Thẩm Vi Tửu lạnh lùng, sau đó yên lặng report những bình luận đó. Toàn bộ thế giới đều đang hỏi tại sao anh lại thua, nhưng không ai quan tâm đến chấn thương của anh.Bàn tay cầm điện thoại của Thẩm Vi Tửu siết chặt, sau đó cất điện thoại vào túi áo, bắt đầu nghiêm túc dạy học.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Giảo Xuân Bính | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vợ Ngọt của tác giả Giảo Xuân Bính. Khi trời sụp tối, Giản Tích mới từ phòng phẫu thuật đi ra, từ chiều tới giờ phải đứng liên tục cho ba ca đẻ mổ thật làm thắt lưng và xương sống cô đau buốt. Giản Tích vừa trở về văn phòng thay quần áo xong, đúng lúc này Lục Bình Nam gọi đến: “Em đang ở đâu?”“Mới xong việc, sao thế?” _ Giản Tích vừa chờ thang máy vừa nói. Đầu dây bên kia tiếng nhạc xập xình, chát chúa làm cho giọng Lục Bình Nam cũng lớn hơn:“Em đến Tử Đề đi, phòng bao ở lầu 6, nhanh lên.” “Anh uống rượu à?” _Giản Tích hỏi lại. Nhưng rất nhanh bên kia đã ngắt điện thoại. Tháng trước Lục Bình Nam mới phẫu thuật cắt ruột thừa xong, mặc dù chỉ là tiểu phẫu nhưng Giản Tích vẫn lo hắn uống rượu vào sẽ ảnh hưởng sức khỏe. Bệnh viện Thị Nhất cách chỗ Lục Bình Nam nói cũng không phải quá xa, Giản Tích quyết định cứ lót dạ bằng mấy viên kẹo sữa trước, chỗ này xe cộ không nhiều, chừng 20 phút là đến nơi.Nam Thành là khu ăn chơi nổi tiếng về đêm. Giản Tích lên lầu 6, vừa tiến vào phòng bao đã bị khói thuốc dày đặt nơi này làm nhức đầu. Bên trong phòng còn đang ầm ĩ tiếng cười đùa một trận: “Thật kêu một tiếng là đến liền nha.” Có người huýt sáo: “Kia, thua rồi, còn không mau tự giác chịu phạt.” Giản Tích có chút mơ hồ, cố đưa mắt một vòng trong phòng tìm kiếm Lục Bình Nam. Nếu yêu thích thể loại này, thì còn có những truyện rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Cố Chấp Yêu Đương Ngọt Ngào và Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:15
Queen Bảo Bối | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Tình Của Sói của tác giả Queen Bảo Bối. "Bắt cô ta đi!""Anh... Anh là ai? Tại sao muốn bắt tôi?"Lãnh Vân Hàn cười nhếch môi, khuôn mặt lạnh lẽo ấy dán vào khuôn miệng xinh xắn của người con gái trước mặt."Là ai à? Tôi là chồng em!"Bạn đã từng, nhìn thấy ánh mắt của sói chưa?"Sói! Anh là một con sói! Lạnh lẽo, không có tính người!""Phải! Tôi là sói! Nhưng tôi yêu em!"Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Tổng Tài Lạnh Lùng Muốn Cưới Tôi của cùng tác giả.
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:16
Tây Tây Đặc | Xuyên không | Hoàn thành
Mùa đông khắc nghiệt, gió thổi mạnh như mang theo lưỡi dao sắc bén, lúc hất vào mặt phát ra âm thanh thê lương mà bén nhọn như quỷ khóc sói gào, khiến da thịt đau rát. Tan tầm trở về, Hoàng Đan đi vào tiểu khu, một chiếc xe hơi mini chạy bằng điện đang phóng đến, có logo của hãng Mercedes-Benz. Ngồi ở bên trong là một thằng nhóc mặc tây trang, kiêu ngạo hét ra ngoài, "Mau tránh ra cho bổn thiếu gia, bị đâm chết đáng đời!" Khoé miệng Hoàng Đan co rút, mấy thằng nhóc thời nay đều vậy sao?Bước chân cậu vẫn không ngừng. Ngay sau đó, mắt Hoàng Đan hoa lên, xe hơi mini đã biến thành máy kéo. Không còn thằng nhóc kia nữa, ngồi bên trong là một người trung niên, đang trừng to đôi mắt che kín tơ máu, chửi ầm lên, "Tránh ra, mau tránh ra, con mẹ nó mày muốn tìm chết à --" Hoàng Đan nhìn máy kéo đi lướt qua, một chuỗi âm thanh đột ngột truyền vào tai cậu, tựa người đàn bà chanh chua đanh đá đang giương oai, đầu cậu đau như muốn nứt ra.Tầm mắt nhìn xuống dưới đất, hai mắt Hoàng Đan trợn to, trong tiểu khu không có đất đỏ mà. Chuyện gì đang xảy ra? Xuyên không? Đồng tử của Hoàng Đan co rút, chỉ sợ không phải là xuyên không bình thường. Giày da trên chân cậu biến thành giày chơi bóng, không chỗ nào sạch sẽ, phía trước còn bị rách. Quần dài màu đen bị mài thủng, phải vá bằng mấy miếng vải màu xám của quần ngắn, trên đùi đầy lông, rất có tinh thần mà phất phơ lung lay, bên trên không còn là áo khoác vải nỉ nữa mà là một chiếc áo thun ngắn tay màu xanh biếc.
27.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:17
Sa La Song Thụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bách Yêu Phổ 4 của tác giả Sa La Song Thụ. Những bông tuyết thoắt ẩn thoắt hiện lả tả trong cơn gió lạnh thấu xương, trên bầu trời xám trắng tẻ nhạt không thể tìm ra được chút dấu hiệu nào của ánh nắng. Dù sao thì từ sau khi trở về từ Lạc Dương, trời xanh mây trắng mà Đào Yêu chờ mong chưa từng xuất hiện một lần nào, sáng sớm mỗi ngày đẩy cửa sổ ra đều tràn ngập sự thất vọng, đa phần nàng sẽ bị hắt hơi một cái, sau đó tất nhiên nàng sẽ vừa khịt mũi vừa mắng một trận.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Câu Chuyện Phù Sinh của cùng tác giả.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:17
Phong Lộng | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trừng Phạt Quân Phục Hệ Liệt full (đã hoàn thành) của tác giả Phong Lộng. Trong cuộc đọ sức quyết liệt giữa hai anh em sinh đôi, Lăng Khiêm tiên hạ thủ vi cường. “Tuyệt không thể để cho Lăng Hàm giành được đặc quyền trở về độc chiếm anh trai!” Người anh cả anh tuấn tràn đầy khí chất quân nhân.Lăng Vệ trong vắt như ánh sáng mặt trời, dưới hiếp bức kỹ xảo giả dối của em hai Lăng Khiêm, bị bắt trở thành đối tượng dạy dỗ tiết dục của em trai, tâm lý cùng thân thể, không ngừng bị chà đạp vừa tàn nhẫn lại ôn nhu.Khó xử hơn chính là, từ chống cự lúng túng chịu không thấu, dần dần bị khoái cảm trái đạo đức điên đảo kéo xuống vực sâu sa đọa. Giữa lúc Lăng Vệ bị đặt dưới háng em trai thứ hai, bởi vì các cú nhấp không chút kiêng kỵ mà khóc kêu rên rỉ, em ba Lăng Hàm thông qua thử thách sinh tử giành được thành công, ôm đố kỵ ghen ghét không gì sánh được mà đến…
42.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:17
Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đến Lúc Buông Tay của tác giả Lê Thúy Diễm. Ngày ấy bố tôi là một nhân viên giao hàng cho một đại lý bia tại Hà Nội, mẹ tôi vì sức khỏe ko tốt nên chỉ quanh quẩn ở nhà nội trợ và đưa đón tôi đi học , gia đình của chúng tôi khi ấy tuy nghèo khó nhưng luôn tràn ngập tiếng cười.Lúc đó mấy người dân trong làng đều ko muốn cho con họ chơi với tôi bởi vì gia đình tôi nghèo hơn gia đình bọn họ. Mỗi lần nhìn thấy lũ trẻ trong làng chơi cùng với nhau tôi chỉ đành đứng ở một góc lặng lẽ nhìn bọn họ, có lần bố đi làm về sớm nhìn thấy tôi đứng một mình một góc thì đi lại ôm lấy tôi rồi hỏi.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Vết Xe Đổ hay Máu Trong Tim của cùng tác giả.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:19
Phong Lộng | Đam mỹ | Hoàn thành
Đời là gì? Phải chăng chính là một chuỗi những ngày cay đắng? Sống trên đời, tại sao thứ nhận được luôn là những nỗi khổ đau điên cuồng? Người ta có thể yêu, nhưng tại sao cậu lại không thể? Cả một đời dây dưa với bảy nam nhân, cuối cùng cái kết cục nhận lại chỉ là những điều cay đắng. Hóa ra, thế giới này không tươi đẹp thật sự như người ta vẫn thường hay miêu tả. Hóa ra, trên thế giới này, có thể kiếm tìm được một nơi yên bình quả nhiên là không hề dễ dàng gì. Ranh giới giữa yêu thương và lòng thù hận chỉ cách nhau rất gần, rất gần. Có đôi khi ta lầm tưởng đó là hận, nhưng khi cảm nhận được một điều gì đó, ta lại phát hiện ra điều này: hóa ra, đó là tình yêu thương. Yêu thương và yêu thương, nó giống như đóa hoa thơm nở rộ. Nhưng có hoa nào mà có thể tươi mãi đây? Tình yêu cũng như vậy, rồi sẽ có lúc nó từ màu đỏ nhuốm thành một màu vàng au. Tình yêu tựa như những cánh hoa, rụng dần, rụng dần, rồi cuối cùng chỉ còn lại những nỗi chua xót nơi đáy lòng. Khép lại cánh cửa của tình yêu thương, người lại phá vỡ nó ra một lần nữa. Người bước đến, phải chăng là để bù đắp, hay lại là báo thù?
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Diệp Phi Dạ | Ngôn tình | Hoàn thành
"Ông xã, đêm nay dạ dày em có chút không thoải mái, xin nghỉ ngơi!""Ông xã, đêm nay hình như em có chút sinh bệnh, xin nghỉ ngơi!""Ông xã, đêm nay em phải tới chơi với bạn bè, xin nghỉ ngơi!"Trước khi kết hôn Cố Khuynh Thành, luôn muốn tới gần Đường Thời như thế nào. Sau khi kết hôn Cố Khuynh Thành, cuộc sống trở lại bị , lại nghĩ làm như thế nào để Đường Thời buông tha cô một đêm. Nhưng mà sự thật chứng minh một chuyện , mặc kệ cô tìm ra bao nhiêu cớ, anh lại có thể dễ như hóa giải như trở bàn tay. "Ông xã, bây giờ em đang ở Maldives, đêm nay anh trông nhà cho tốt nhé!" Nếu tránh không khỏi, cô chạy.Cho nên muốn tự chủ trương cho chính mình nghỉ. Đường Thời trầm tư một chút, phân phó hai câu với trợ lý. Đêm đó nửa đêm mười hai giờ, cửa khách sạn bị người gõ vang, cách qua cánh cửa Cố Khuynh Thành nghe thấy giọng nói trầm bổng của Đường Thời: "Bà xã, mở cửa."
187.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Tiểu Ngư Đại Hải | Bách hợp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chuyện Trong Hẻm của tác giả Tiểu Ngư Đại Hải. Con thuyền khẽ lắc lư theo từng nhịp sóng biển nhẹ nhàng lên rồi lại xuống. Hơi thở của Cảnh Hạ Vũ dường như chậm hơn theo từng tiếng kẽo kẹt mà con thuyền tạo nên. Thẳng đến khi chuyển động yếu ớt của con thuyền như hoà vào làm một với tiếng hô hấp của hai lá phổi.Cô gối đầu lên tay, đưa mắt nhìn bầu trời xanh thẳm mà vút cao, vài con hải âu chao lượn góp phần giúp những đám mây trắng đang đứng yên kia trở nên sinh động hơn.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Hàng Long Quyết hay Nếu Tôi Gửi Tặng Người Một Cuốn Sách.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Lan Rùa | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sa Ngã Dại Khờ của tác giả Lan Rùa. Ái Trân bị mẹ ruột bỏ rơi năm lên bảy tuổi. Vào ngày sinh nhật của Trân, mẹ dắt Trân lên thành phố chơi, đưa Trân tới một quán ăn sang trọng rồi gọi ra những món ngon nhất. Trong lúc dùng bữa, mẹ xoa đầu Trân, ngọt nhạt bảo:- Mẹ phải ra ngoài nghe điện thoại một chút.Trân ngoan ngoãn gật đầu. Như sợ bị vuột mất thời cơ vàng, mẹ Trân nhanh chóng chuồn vội. Mẹ vừa bước chân ra tới cửa, Trân liền rớt nước mắt. Bé gọi:- Mẹ ơi!Người mẹ giật nảy mình, nhưng bà không quay đầu lại. Chỉ có đứa trẻ bên trong nghẹn ngào nói lớn:- Mẹ à! Sinh nhật những năm sau Trân sẽ đợi mẹ ở đây, mẹ nhé! Nếu khi đó quán không còn mở cửa, Trân sẽ đợi mẹ ở gốc sấu ven đường. Giả bộ như cây sấu không còn nữa, Trân sẽ ngồi đợi mẹ ở hồ sen phía đối diện...Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Anh Bán Cám Lợn hay Cây Kim Sợi Chỉ của cùng tác giả.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Lưu Thủy Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành
Đại học C là trường âm nhạc số một số hai toàn quốc, không biết bao nhiêu người cố gắng cũng không thể có được một suất. Thi đại học chỉ chênh lệch một điểm thôi là bạn đã lỡ cơ hội học tập tại đại học C rồi. Chu Chu đứng trước cánh cửa trang nghiêm tráng lệ của đại học C, nhịn không được nhỏ giọng nói thầm một câu, “Thật tốt”. Bên cạnh không ít đàn anh, đàn chị đón tiếp sinh viên mới, giơ cao tấm biển Hội học sinh, lớn tiếng gọi Chu Chu, “Em trai, có cần giúp đỡ gì không? Biết khoa em đi hướng nào chưa? Bọn anh có thể đưa em tới ký túc xá, có cơ hội nhớ đến thăm Hội học sinh của bọn anh nhé.” Đàn anh đại học C nhiệt tình khó từ chối, nhanh chóng đến trước mặt Chu Chu, sau đó giành lấy hành lý từ tay Chu Chu, mạnh mẽ đưa cậu vào trong.Bị kéo cho lảo đảo, Chu Chu ôm lấy cái túi lắc đầu, “Em không phải là học sinh của trường các anh.” Âm thanh phát ra to lạ thường, dường như không thể nghe được âm lượng của chính mình. Vị đàn anh ban nãy giành túi hành lý bị dọa lùi về sau một bước, ngại ngùng gãi gãi đầu, “Hả? Không phải…không phải là học sinh trường anh sao.” Mang theo hành lý, rõ ràng là tới báo danh, nhưng không phải là trường C. Đàn anh nhìn về phía đối diện, là Học viện dành cho người câm điếc. Là trường học duy nhất bên cạnh trường C. Quả nhiên, đàn em đó cầm theo hành lý, đi về phía cổng đối diện.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21