Vẫn Thạch Thiên Hàng

Dạ Lan Yêu Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành

Khoảng cách thi đại học tối tăm đã qua một thời gian, không có gì để làm, Tiêu Phong chơi điên rồi, trực tiếp ngâm cả người mình trên máy tính. Hắn thoả mãn say mê tiểu thuyết, trong thời gian này có thể nói là đọc vô số tiểu thuyết. Thế nên tạo thành một hậu quả không thể nào tốt. Hắn – Tiêu Phong, tiểu thuyết, thiếu nghiêm trọng! Cái này đối với một người mê tiểu thuyết mà nói thật sự rất không xong. "Tiểu muội, em có tiểu thuyết nào hay giới thiệu cho anh xem hơm? Anh đói tiểu thuyết!" Tiêu Phong trên bàn cơm hỏi em gái đối diện."Ăn cơm của con đi! Tiêu Phong, em gái con còn chưa thi cuối kỳ" Mẹ Tiêu Phong ở trong nhà bếp quát. "Lão ca anh đây là dụ dỗ em đi xem tiểu thuyết! Thành tích em không tốt cũng tìm anh!"  Tiêu Hinh Nhan bất mãn nói, đối với người tại thời gian ôn thi gian khổ, loại hành vi này của lão ca khiến cô hâm mộ ghen tị hận! "Không phải em vài ngày nữa được giải phóng rồi sao, anh bây giờ đói tiểu thuyết đây này!" Tiêu Phong cười hì hì buồn rầu, cái loại cảm giác bản thân được giải phóng, người khác còn ở giữa bể khổ thật thích, Tiêu Phong không phúc hậu suy nghĩ."Keng!" Mẹ Tiêu Phong đem một mâm đồ ăn đặt lên bàn, đột nhiên dùng khẩu khí ôn nhu cười hì hì với Tiêu Phong nói :"Con đã nhàn nhã như vậy, vậy vài ngày nữa mẹ để con báo ban vật lý, hứng thú không? Đỡ phải con lại cận thị thêm." "Mẹ! Ngài đây là bất công đó!" Tiêu Phong hét lớn.

14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Trùng Sinh Chi Ảnh Hậu Tái Lâm

Khương Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành

Gió đầu hè mang theo hơi say ấm áp, ánh nắng ngoài cửa số nhẹ nhàng chiếu vào phòng, hai giờ chiều, hành lang bệnh viện yên tĩnh. Trong phòng trực ban của y tá, hai cô y tá trẻ tuổi cầm điện thoại di động, cô y tá kia đưa điện thoại cho bạn tốt, cố gắng nhỏ giọng nhưng giọng nói không giấu nổi sự hưng phấn: Mau xem đi, đồ mới ra đó. Trên bức ảnh là hình trang phục cưới của một đôi nam nữ, khuôn mặt tinh xảo, trai tài gái sắc nhìn vô cùng xứng đôi.Trương thiên vương mặc đồ này nhìn đẹp quá. Nữ y tá tóc ngắn nói: Đẹp trai đến mức không để cho người ta sống nổi. Kiều thiên hậu cũng đâu có thua kém! Cũng sắp 40 tuổi rồi, sao có thể đẹp như vậy được, chăm sóc thật tốt. Cô ấy thật hạnh phúc, đã ly hôn mà cũng gặp được người đàn ông tốt như vậy, bây giờ còn mang thai, không biết kiếp trước cô ấy đã tích bao nhiêu công đức nữa. Nếu tôi mà là cô ấy thì tốt rồi. Y tá tóc ngắn ôm mặt, vẻ mặt xa xăm nói.Nhỏ tiếng chút. Y tá tóc ngắn ngắt lời: Để y tá trưởng nghe được thì không hay đâu.Cô y tá nhỏ nhún vai, không nói gì nữa. Phòng bệnh cuối hành lang, bức màn cửa bị kéo kín mít, trong phòng không bật đèn, điều hòa thổi vù vù, đi vào chợt giống như đi tới một căn nhà xác im lặng, thời tiết tháng sau lạnh phát run.

16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Chúng Ta Thị Tẩm Đi, Bệ Hạ

Quỷ Tiếu | Trọng sinh | Hoàn thành

Trụ Vương say mê Đát Kỷ, bỏ bê triều chính, tới khi chết đi mới hối. Sống lại một đời, hắn quyết chỉ trở thành mình quân, tái kiến Triều Ca. Nào ngờ bản thân lại dây tới sáu con sói đói, chạy mãi chạy mãi cuối cùng tuyệt vọng thô bạo đem bản thân tắm rửa sạch sẽ leo lên giường, cổ thắt nơ đỏ dâng lên miệng sói. Bầy sói đói mặt đầy dâm dê: " hê hê " Thương Vương Thụ đầy đầu quạ đen lượn qua, nước mắt lưng tròng dâng lên mông nhỏ " Các vị đại gia cầu thương xót " Ba... Ba qua đi, kết quả mông y bị bọn họ thao đến nở hoa hướng dương. Vẫn là Thương Vương Thụ: "... " Y sớm biết cầm thú không có tính người mà! QAQ Lề: đây là truyện nhằm để thoả yy của bản thân tác giả, lưu ý tên địa danh trong đây toàn bịa ra nên thỉnh quý vị ném đá nhẹ tay.

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Chính

Tư Mã Duệ Nhi | Trọng sinh | Hoàn thành

Phượng Khuynh Ca ngơ ngác nhìn khuôn mặt trong gương, yêu diễm, quyến rũ, thành xuân tươi trẻ làm cho cô ghen tỵ. Hết xoa lại nặn, đến tận khi trên làn da trắng nõn xuất hiện thêm một vết máu mới buông tay. Đây là có chuyện gì. Cô nhớ lúc nãy mình đang ngồi trước máy tính, một bên vừa ăn đồ ăn vặt, một bên xem tiểu thuyết. Đó là một bộ tiểu thuyết vừa mới đăng tải, cô liền khẩn cấp vào xem. Khi đọc đến chương nữ chính Tư Mã Xuyến rốt cuộc giải quyết được nữ phụ Phượng Khuynh Ca. Phượng Khuynh Ca nằm trong vũng máu, nói lời sám hối trước khi chết: Tôi sai lầm rồi, tôi không nên đối nghịch với cô.Khi nhìn thấy lời thoại này, đầu tiên Phượng Khuynh Ca ngẩn người ba giây, sau đó lại chửi ầm lên. CMN! Dựa vào cái gì mà nói cô ấy sai rồi. Cô làm sao có sai. Chẳng lẽ yêu nam chính là sai sao? Mọi người thích tiểu thuyết phần lớn là bởi vì thích nữ chính cùng nam chính, còn cô thích bộ tiểu thuyết này là bởi vì nữ phụ Phượng Khuynh Ca. Một phần do tên hai người giống nhau, một phần là bởi vì cô rất thích tính cách của cô ấy.Nói toạc ra Phượng Khuynh Ca là một người điêu ngoa tùy hứng, lại có một chút xíu bệnh công chúa thôi. Nhưng như vậy thì có làm sao. Ai bảo cô thực thích chứ? Phượng Khuynh Ca cúi đầu nhìn hai chân trống trơn của mình. Bên cạnh cũng thiếu đi hai bình truyền dịch. Cô thật hâm mộ Phượng Khuynh Ca như vậy, có thể có được một thân thể khỏe mạnh, sống tự do tự tại.

14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Chiến Và Hòa

Tư Trạch Viện Lam | Ngôn tình | Hoàn thành

Sau cuộc chiến cuối cùng, khi ma lực của Voldermort và Harry va chạm vào nhau đã mang hai người trọng sinh, cho phép họ sửa chữa những sai lầm đời trước của mình. Voldermort dù thế vẫn muốn giết Harry một lần nữa, vì hắn cho rằng cậu là kẻ địch trời định của hắn. Nhưng lần này, một phép thuật khác đã khiến cho mọi chuyện thay đổi. Hắn mất gần mười năm để phục hồi những tổn hại do lời nguyền gây nên, trở về lại với hình dáng ban đầu, đồng thời, di chứng của phép thuật còn mang lại cho hắn những lợi ích đặc biệt.Ban đầu, có lẽ chỉ vì muốn lợi dụng Harry mà tiếp cận cậu dưới đủ mọi danh nghĩa, nhưng rồi, chiếc gương ảo ảnh đã cho hắn nhìn thấy khao khát thực sự từ tận đáy lòng mình. Vậy nên, Voldermort thay đổi chiến lược, quyết tâm có được cậu bé Vàng cho riêng hắn ngày càng mãnh liệt hơn. Về phần Harry, việc trọng sinh chẳng mang lại cho cậu quá nhiều lợi ích về mặt phép thuật, có chăng chỉ là biết trước được phần nào của tương lai. Nhưng từ khi cậu nhận ra một số thay đổi khác thường, cậu đã biết mình chẳng thể nào lệ thuộc vào những gì trong quá khứ được nữa.

32.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Trò Chơi Tận Thế

Nhu Đề | Khoa huyễn | Hoàn thành

Lách cách. Tiếng động này… hình như là âm thanh xích sắt nhẹ nhàng gõ trên bề mặt kim loại. Lâm Việt đang ngủ mê mệt bị âm vang khiến cho bừng tỉnh, hai mắt nhắm nghiền đột ngột mở ra. Anh đang ngồi trong một căn buồng hẹp, bốn bề đều có ô cửa sổ nhỏ. Nhìn từ cửa sổ đối diện ra ngoài, Lâm Việt có thể thấy mấy thanh thép rỉ sét nối thẳng tới gian phòng này, mà cả gian phòng thì đang chậm rãi di chuyển về phía trước. Là vòng quay khổng lồ.Cabin ngắm cảnh của chiếc đu quay khổng lồ này vô cùng rách nát, rõ ràng đã bỏ hoang lâu lắm rồi. Lớp sơn màu lục ngọc đã sớm bong tróc từng mảng, lộ ra lõi thép bị rỉ sét ăn mòn, cửa kính ám màu xám xịt đè chặt dưới lớp bụi dày chẳng biết đã bao năm không được lau qua, cả cabin treo lơ lửng trên một chuỗi xích sắt, lay lắt đung đưa trong gió mạnh, một đầu dây xích như đánh nhịp không ngừng gõ tấm kim loại dày cui.Bỗng nhiên tỉnh lại tại một nơi quỷ quái, Lâm Việt chỉ cảm thấy như mình đang mơ. Tại sao mình lại ở đây…? Mình chẳng phải đã chết rồi sao?

32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Nữ Nhân, Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm

Thủy Thanh Thiển | Ngôn tình | Hoàn thành

Nàng là nữ nhi của thừa tướng, Hoàng hậu Kỳ Nguyệt Quốc. Người đời ai cũng ước ao thân thế cùng địa vị của nàng, nàng cũng ngây ngốc cho mình là nữ tử hạnh phúc nhất. Chỉ là, khi phu quân dịu dàng đem độc dược rót vào miệng nàng, lúc đó nàng mới biết, thì ra, sự sủng ái của phu quân là giả, sự cưng chiều của phụ thân là giả, sự thương yêu của nhị tỷ cũng là giả. Trùng sinh vào một buổi sáng sớm, trở lại bảy năm trước, nàng bày kế, tạm thời rời khỏi Tướng phủ. Sau khi nắm trong tay Ma Cung, nàng trở lại Tướng phủ, để xem nàng trả lại cho bọn họ gấp trăm lần những gì mà nàng đã từng chịu đựng như thế nào!

34.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Cậu Chủ Em Sai Rồi

ROSE | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Cậu Chủ Em Sai Rồi full (đã hoàn thành) của tác giả ROSE. Em cầu xin cậu chủ, buông tha cho em đi. Em không muốn. Trăm ngàn lần không muốn" Phút giây đó, trái tim Hoàng Phong như a bóp nghiện thời tháp từng cơn dữ dội, ánh mắt anh nhuộm màu bi thương. Thật lâu sau đó, Hoàng Phong mới lên tiếng em không thích tôi ở điểm nào thì tôi sẽ sửa, con hảo rồi buông tay xin lỗi em tôi làm không được.”Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm những truyện ngôn tình khác như: Triền Miên Sau Ly Hôn hay Thầy Giáo Là Hàng Xóm.

33.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Cầu Được Ước Thấy: Thái Giám Biến Hình

Nhất Cá Bàn Lê | Ngôn tình | Hoàn thành

Tĩnh Dương năm thứ sáu của Đại Tề, quốc lực hưng thịnh dồi dào, sáu nước láng giềng toàn tôn Đại Tề là lớn nhất, bá tính an cư lạc nghiệp. Mùng sáu tháng giêng, gió vẫn còn se se lạnh. Người trong cung dù bận rộn chạy ngược chạy xuôi nhưng ai nấy ngay ngắn trật tự, trên mặt mỗi người đều lộ ra không khí vui mừng. “Hôm nay chính là tiết Vạn Thọ, các ngươi đều nâng cao tinh thần lên cho ta! Nếu làm cho Vạn tuế gia long tâm đại duyệt, tiền thưởng đều là của các ngươi!” Thượng Thiện Giám chưởng quản thái giám cất thanh âm the thé nói.

20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Mưu Đồ Đã Lâu

Quyền Vô Tri | Khoa huyễn | Hoàn thành

Khuôn mặt tinh xảo của Tống Miễn gần trong gang tấc, tay trái ở dưới thân Bùi Nam Yên làm ra mấy động tác không đứng đắn, bên ngoài thì lại vẫn là dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo kia. Hai mắt Bùi Nam Yên tràn ngập tình dục ướt át, khiến cho tầm nhìn như bao phủ bởi một lớp sương mờ mông lung, chợt nhận ra khóe môi sắc bén bình thường lúc nào cũng thẳng tắp một đường của Tống Miễn gợi lên một độ cong nom trông rất ngả ngớn xấu xa.Giọng nói của hắn hờ hững giống như lúc trả lời câu hỏi trên lớp, không biết có phải là do kì phát tình ngoài ý muốn dẫn đến khoái cảm tình dục ảnh hưởng đến khả năng tư duy phán đoán hay không, Bùi Nam Yên trong khoảng thời gian ngắn đương nhiên không xác định được Tống Miễn nói ra lời như vậy rốt cuộc có phải đang khiến cậu nhục nhã hay không.Không gian kín đáo xa lạ khiến tiếng nước ướt át trở nên lớn hơn, mùi bạc hà lạnh lẽo và mùi bơ thơm ngọt tinh khuyên đan dệt hoà quyện lẫn nhau, tràn đầy căn phòng ấm áp ánh đèn, chiếm lấy hơi thở Bùi Nam Yên, khiến cho hô hấp của cậu trở nên hỗn loạn, nhiệt độ cơ thể cũng theo đó mà tăng cao.

4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Hành Trình Truy Thê Của Chàng Thụ

Mashiro Shiina | Ngôn tình | Hoàn thành

Hắn có một khuôn mặt hoàn mỹ như tượng tạc, sống với khố tài kếch xù nhưng lại là kẻ thiếu thốn tình cảm. Và chính hắn cũng đã thừa nhận rằng bản thân có chút bất đồng về giới tính. Hắn chưa từng yêu ai cho đến khi phát hiện ra bản thân yêu người anh trai đã có bạn gái. Quá đau khổ, hắn tìm đến rượu để quên đi và chẳng may đánh mất lần đầu của mình cho cô.Sự việc xong xuôi, cô sảng khoái trả tiền nhưng đổi lại là hắn ăn đến nghiện, một lần lại muốn một lần. Đến khi hắn không thể rời xa cô được lại phát hiện cô đã có bạn trai. Nằm mơ! cô muốn rời xa hắn? không có cửa đâu!!!

10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Xuân Sắc Tràn Đầy (Cướp Tình)

Mạch Mầm | Ngôn tình | Hoàn thành

Hôm nay, là buổi tham quan cuối cùng trước khi tốt nghiệp Cao Trung. Từ Nghiên do để quên đồ ở tiệm ăn, phải quay về lấy, cho nên thời điểm lên xe buýt trễ hơn người khác. Chỗ ngồi phía trước đều đã đông nghẹt, cô chỉ đành đi về phía cuối xe, cố gắng xơi dịch một đống hành lý mới tìm được một chỗ ngồi tạm ổn, cô đơn ngồi xuống.Ngưỡng cổ ra nhìn về phía trước, một đám người đang đùa giỡn ầm ĩ, một thanh niên cùng với đám người ngồi ở phía đầu xe chính là bạn trai cô, Lý Húc. Vừa đánh bài, vừa nói chuyện phiếm, chơi tới quên trời quên đất. Quên mất sự tồn tại của người bạn gái này, vừa nãy lên xe trễ, cô cũng cố tình đi đến bên cạnh hắn, đi qua đi lại vài lần, nhưng cũng bị lơ tiệc, thậm chí không thèm nhìn cô đến một cái.Thực tế chứng minh, trong lòng cô thực sự rất khổ sở. Bắt đầu từ hai tuần trước, cô nhìn thấy một tấm hình Lý Húc đang cùng một cô gái ra ngoài dạo chơi, còn quá đáng hơn là để cô nhìn thấy một tấm hình thân mật.

6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Triêu Lộ Sanh Ca

Thị Tửu Cật Trà – 嗜酒吃茶 | Sắc | Hoàn thành

Còn chưa đến bốn giờ sáng, Cố Văn Sanh đã âm thầm lặng lẽ lén vào phòng Lưu Triêu. Trời còn chưa sáng hẳn, bầu trời xanh thăm thẩm vẫn còn đang treo vầng trăng nhỏ bé như một nét chấm. Cố Văn Sanh dè dặt xoay nắm tay cửa phòng của Lưu Triêu, thầm muốn đánh úp bất ngờ mà phóng lên giường Lưu Triêu. “Dậy nào...!” Lời còn chưa nói hết, Cố Văn Sanh lập tức phát hiện ra chỗ không đúng, cậu từ trên giường Lưu Triêu bò dậy, biểu cảm ngỡ ngàng.Lưu Triêu bước ra từ phòng rửa mặt, bật công tắc mở đèn lên, gương mặt tê liệt, gọi Cố Văn Sanh một tiếng: “Thiếu gia.” Cố Văn Sanh cảm thấy vô cùng khó xử, giả bộ như mắt bị ánh đèn chói phải, dùng mu bàn tay che mặt mình lại. Lưu Triêu cũng coi như không biết, đi đến mép giường bắt đầu cài nút áo ngủ cho Cố Văn Sanh —— đó là do Cố Văn Sanh cố tình tháo ra, mục đích không rõ lắm —— được rồi, thật ra là để quyến rũ cái tên đầu gỗ này.??? Cố Văn Sanh thích Lưu Triêu rất nhiều năm rồi, từ năm mười sáu mười bảy tuổi lần đầu tiên gặp nhau cho tới tận ngày hôm nay. Lắm khi Cố Văn Sanh cũng cảm thấy rất chán rất nản, cho dù cậu có cố gắng ám chỉ bóng gió như thế nào đi nữa, Lưu Triêu cũng chỉ như khúc gỗ. Không phải là chưa từng muốn từ bỏ, mà nghĩ thì nghĩ như thế, tiếc là chỉ cần nhìn thấy Lưu Triêu, Cố Văn Sanh chẳng khác nào quả bóng da xì hơi, gì mà từ bỏ rồi tìm người khác tốt hơn các thứ đều bay mất tiêu, chỉ còn lại niềm vui hân hoan không thể thốt thành lời.

4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Mức Độ Yêu Thích Của Anh Ấy

Tạp Liệt Phu Tư Cơ | Sắc | Hoàn thành

Kha Ngôn còn nhớ, lần trước cùng Lam Đình tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy là vào bảy năm trước. Khi đó hắn vẫn là sinh viên, ba năm qua là lần đầu tham dự liên hoan của lớp, vừa lúc nhận được thông báo đến phòng thực nghiệm của tiền bối, được biết về tin tức thí nghiệm đánh thức tiềm thức đã thành công. Đến ngày đó, hắn tham gia dự án “Kế hoạch đánh thức tiềm thức chìm sâu” đã được khoảng sáu năm. Sáu năm qua, hắn mơ hồ ngăn cách cùng thế giới hiện thực, vô số lần thử nghiệm thâm nhập vào thế giới ý thức tình nguyện viên, khám phá trong dòng dữ liệu hỗn loạn, hy vọng hoàn thiện ý thức của con người, kết nối với máy tính.Xong rồi! Bên trong tin tức của tiền bối chỉ có hai chữ, cộng thêm một dấu chấm than mà ngưng tụ niềm niềm vui dâng trào vô tận. Trong phòng náo nhiệt trong nháy mắt đối với Kha Ngôn đã không còn hứng thú, hắn cầm điện thoại di động đem hai chữ này đọc đi đọc lại nhiều lần, túm lấy áo khoác đi ra ngoài. Ngay lúc đó, một nam sinh khi chất lạnh lùng đẩy cửa tiến vào, hắn không kịp tránh, cùng nam sinh đụng vào nhau. “Wow, … Cư nhiên cũng tới!” Nghe người phía sau nói ra một câu, Kha Ngôn chưa từng nghe thấy âm thanh cùng tên của người này.Lớp trưởng nói: “Kha Ngôn, thật hiếm khi tụ tập nhiều người như vậy, cùng mọi người uống chén rượu lại đi.” Kha Ngôn lòng như lửa đốt, lúc này lộ ra một  nụ cười nhã nhặn, nói: “Không được, tôi có việc gấp.”

4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Cách Thức Chăn Nuôi Tổng Tài Kiêu Ngạo

Công Tử Như Lan | Sủng | Hoàn thành

Mộc Nam tỉnh lại trong tiếng reo inh ỏi của chuông báo thức. Anh vươn tay tắt đi, mở mắt ra thất thần nhìn trần nhà màu trắng, ước chừng hai phút sau mới chậm rãi từ trong giấc ngủ hoàn toàn tỉnh táo lại. Tối hôm qua khi đi ngủ bức rèm trong phòng không được kéo kín, cửa sổ sát đất lộ ra một khe hở bằng bàn tay, ánh sáng buổi sớm len qua khe hở chiếu vào khiến cho toàn bộ căn phòng có vẻ sáng ngời ấm áp. Mộc Nam ngáp một cái, quay đầu nhìn vị trí bên cạnh nhưng không thấy Mộc Tiểu Quy vốn phải ngủ ở bên cạnh, đồng thời cảm nhận được trên đùi của mình đang bị quấn lấy.Anh chống tay ngồi dậy liền nhìn thấy Mộc Tiểu Quy đáng lẽ nằm bên cạnh anh lúc này lại đang nằm giữa giường, thân hình nho nhỏ cuộn thành một cục tròn vo, một tay đang ôm đùi anh ngủ say sưa. Mộc Tiểu Quy ngủ không ngoan một chút nào. Trừ khi thời tiết như mùa đông anh ôm nó vào trong ngực, nếu không thì ngày hôm sau tỉnh dậy khẳng định không biết nó đã lăn tới tận góc nào. Có điều từ sau ba tuổi nó đã dưỡng thành một thói quen, đó là phải ôm đùi Mộc Nam ngủ. Cho dù trước khi ngủ nó nằm bên cạnh Mộc Nam thì nửa đêm cũng sẽ vô ý thức mà lăn đến bên chân anh. Mộc Nam nhìn cái đầu nho nhỏ với một nhúm tóc đang dựa vào đùi anh mà không khỏi có chút cảm khái, bất tri bất giác tên nhóc này đã hơn bốn tuổi rồi.Anh không tiếng động mỉm cười, ngồi dậy, nhẹ nhàng rút chân ra khỏi ngực Mộc Tiểu Quy. Khi rút chân lại thấy Mộc Tiểu Quy không thoải mái giật giật thân thể, anh liền theo thói quen dùng tay vỗ nhẹ lưng nó giống như khi còn bé dỗ nó đi ngủ. Quả nhiên, dưới động tác của anh, nhóc con xoay xoay thân mình lại tiếp tục ngủ, không có đùi ôm tự động ôm lấy gối ôm cá nóc ở bên cạnh.

13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Tặng Ngươi Một Chiếc Váy

Lỗ Phốc | Sủng | Hoàn thành

Công A, một mét tám, chân thon dài, có cơ ngực, có tuyến nhân ngư cùng tiêu chuẩn cơ bụng rõ ràng, có thể nói là hormone mạnh mẽ, thế nhưng, buộc phải làm 0 vì tình yêu. Bạn lữ của công A tên gọi tắt là công B. AB là thanh mai đã ở bên nhau từ hồi học sinh, từ khi còn đọc sách đến khi công tác, đã gần mười năm tình cảm, có thể nói là trung trinh không thay đổi. Trong giới cơ lão hỗn loạn này, là sự tình thập phần hiếm thấy. Cơ lão là giới đồng tính á mấy bạn!!Hơn là hai người bọn họ nguyên bản đều là 1, lại còn có thể cùng nhau qua nhiều năm như vậy. ngẫm lại liền cảm thấy khó thể tin nổi. Cho nên, các ngày hội tụ trong tuần, các bằng hữu là tiểu thụ luôn lấy bọn họ ra đùa giỡn, nói: "Hai người các ngươi có hơi quá đáng, vốn là trong giới đang tăng nhiều thịt, các ngươi còn muốn tuốt cho lẫn nhau, làm cho tỷ muội chúng ta không có một chút tin cậy." Nói những điều như vậy, cơ hồ mỗi lần có tiệc đều sẽ có người nhắc tới.Công A mỗi lần nghe đều là thờ ơ cười cười. Thế nhưng công B nghe nhiều hơn, tâm lý khó tránh khỏi cũng có chút dao động. Dù sao hắn và A cùng nhau đều sắp mười năm, lúc trước tình cảm nồng nàn, cũng đã bị sinh hoạt vụn vặt làm cho hao mòn đến bình thường như nước. Nói nữa, mười năm cùng giường cùng gối, đối với thân thể lẫn nhau đã quen biết không thể quen thuộc hơn nữa, nơi nào có nốt ruồi, nơi nào có vết sẹo, đều rõ rõ ràng ràng.

3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Đừng Khóc Nữa, Làm Vợ Của Anh Đi

Tịch Liêu Nhị Tam | Sủng | Hoàn thành

"Em...em muốn về nhà, em muốn gặp mẹ." "Biết rồi, phiền chết đi được!" "Ô ô ~ ~" "Không cho khóc!" Hạ Kiêu vò vò mái tóc ngắn ngủn, có chút tức giận nhăn mày quát nhỏ. Tiểu thiếu niên ngồi xổm bên cạnh hắn ôm lấy đầu gối, lập tức nghẹn đỏ mặt không dám lên tiếng nữa, chỉ là mở to đôi mắt ngập nước nhìn hắn. Mặt trời buổi chiều đang ngã về phía Tây, bọn họ trốn ở sau cái giá thiết bị trong sân thể dục của trường học, ánh nắng vàng nhạt bao phủ toàn thân. Thật mẹ nó nóng chết rồi!Hạ Kiêu lau lau cái cằm chảy mồ hôi, cúi người quan sát tình huống bên ngoài, chắc là đợi một lát nữa thì có thể đi. "Mẹ em sẽ lo lắng..." Một bàn tay trắng nõn bắt lấy cánh tay mướt mồ hôi của hắn, Hạ Kiêu quay đầu nhìn bộ dáng tội nghiệp của cậu, cái áo đồng phục màu trắng bị dính lên mấy dấu chân, nhìn qua có chút ác độc, chỉ thấy nước mũi trong suốt chảy ra liền bị hít trở về, Hạ Kiêu lập tức ghét bỏ mà gạt cánh tay cậu ra.Nói thầm một câu: "Đáng đời." Diệp Chân bẹp bẹp miệng vừa muốn khóc, lần này thật sự là không ngừng lại được, chưa được một phút đã khóc lên, càng khóc càng lớn tiếng, nghe thấy thê thảm vô cùng. Toàn bộ sân thể dục trống trải đều bị bao phủ bởi tiếng khóc của cậu, nhiệt độ càng ngày càng cao làm cho Hạ Kiêu sợ tới mức tay chân luống cuống, cũng không dám hung dữ với cậu nữa, vội vàng kéo cậu đứng dậy, thỏa hiệp: "Được, về nhà về nhà, bây giờ liền lập tức trở về."

15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Khoảng Cách Một Cửa Sổ

Thẩm Thẩm Thẩm | Sủng | Hoàn thành

Tháng chín A thị vẫn oi bức. Ngày hôm qua mới có một trận mưa to trút xuống, hôm nay trên đất không có dấu vết. Những đám mây to đang bầu bạn với hoàng hôn đặt ở đường chân trời, cùng với nhiệt độ không khí khô nóng làm cho người ta khó thở tạo thành một đường phong tỏa. "Ngày mai bắt đầu chính thức đi học. Các em lên lớp 9, không còn là những đứa trẻ, cái gì nên làm cái gì không nên làm thầy không muốn nói nhiều nữa." Trên bục giảng là một người đàn ông trẻ tuổi đang cầm một xấp giấy báo danh dày ở trên bàn sửa sang lại: "Tôi cũng xin các em một năm cuối cùng để cho tôi an an ổn ổn, muốn ồn ào thì chờ đi Nhất Trung rồi hãy nói!" Bên dưới nhất thời vang lên một trận cười. Góc lớp có tiếng cười hì hì nói: "Thầy, thầy cũng đừng quá để mắt đến em. Nhất Trung, em thi không nổi đâu!" "Quý Phỉ, hôm nay còn chưa có khai giảng, tôi tha cho em một mạng." Thẩm Tri cầm một viên phấn bị gãy chỉ chỉ hắn: "Ngày mai tan học đến văn phòng tìm tôi, bàn luận về chuyện tại sao em không thi nổi Nhất Trung." Trong lớp lại là một trận cười, Thẩm Tri xong xuôi mà ôm giấy báo danh đi. Quý Phỉ nâng má nhìn chủ nhiệm lớp lại một lần nữa bị hắn làm cho nổi cáu chạy đi, cặp mắt đào hoa cong cong, bên miệng còn tóm một tia ý cười. Bạn nữ ngồi kế bên hắn đem mái tóc dài mềm mại vén ra sau tai, cúi đầu, cười dịu dàng, giọng nói cũng mềm mại: "Này, cậu gấp làm gì, nói ba cậu quyên cho Nhất Trung một tòa dạy học không phải là được rồi sao."

3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Hai Năm Sau Mang Con Đi Nhận Thân

Tuân Hòa | Sủng | Hoàn thành

Rốt cuộc Mẫn Tuế cũng trả lời lại một tin nhắn chốt hạ, đang muốn duỗi người một cái, tay mới vươn lên eo còn chưa giãn đã nghe thấy một tiếng bi bô “Bá ba”. Cu nhóc dậy rồi. Mẫn Tuế đứng dậy duỗi cái eo lười biếng chưa được kéo căng, đi đến bên giường đối mắt với một cu nhóc tầm khoảng hai tuổi. Gương mặt cu nhóc rất giống Mẫn Tuế, một đôi mắt xinh đẹp mở to tròn, vì mới vừa ngủ dậy nên vẫn có chút mơ màng. Nhìn thấy Mẫn Tuế bé con chủ động vươn đôi tay nho nhỏ muốn ôm ôm.Mẫn Tuế dứt khoát đá dép ra leo lên giường, ôm lấy cu nhóc, “Con trai dậy rồi à?” Mặc dù cu nhóc nghe không hiểu Mẫn Tuế đang nói gì nhưng reo lên một tiếng “A” như đáp lại lời. “Nhóc có đói không? Nhưng con có đói thì cũng hết cách, nhà mình hết sữa bột rồi, phải ra ngoài mua thôi.” Mẫn Tuế nói xong thì hơi ngừng lại, rồi thương lượng với cu nhóc, “Hay chúng ta không uống sữa bột nhé? Ăn chút cháo có được không? Dạo này vật giá lên cao, người ba nhỏ bé của con đây sắp không có tiền mua nổi sữa bột rồi.”Mẫn Tuế không có việc làm. Nói thế nào bây giờ nhỉ, nguồn thu nhập chính của cậu đều dựa vào nhận vẽ tranh, cậu đều nhận những loại rất đơn giản, loại đắt nhất cũng chỉ hơn tám trăm chưa đến chín trăm tệ. Hơn nữa không phải lúc nào cũng có đơn vẽ, một tháng nhận nhiều lắm được hai ba đơn, tổng lại chỉ có hơn hai nghìn tệ. Nếu may mắn cũng có nhận được năm sáu đơn, vậy tháng đó cũng kiếm được hơn bốn nghìn tệ, nhưng nếu không may mắn có khi còn chẳng nhận được đơn nào. Không phải cậu chưa từng nghĩ đến đi tìm một công việc ổn định, nhưng mà trong nhà còn có một cu nhóc phải chăm bẵm nữa.

2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Về Việc Tôi Cưỡng Hôn Một Anh Zai Trong Thang Máy

Kỳ Thập Nhị | Đam mỹ | Hoàn thành

Em quay cuồng – trong mơ hồ, mới vừa đứng dậy thì thiếu chút nữa lại cắm đầu trở lại. Đây hình như là lần đầu tiên tôi say đến lê tê phê như vậy đấy. Moẹ nó cái thứ rượu này đúng là vừa hại thân lại còn hại hồn nữa, tôi cảm thấy giờ hồn tôi vẫn đang phương trời nao chưa lao trở về đây này, người cũng vẫn đang lơ lửng như trên mây. Giường là giường của tôi, trần nhà cũng là trần nhà của tôi, and sặp pờ rai, quần áo cũng vẫn là quần áo tôi mặc hôm qua luôn.Chả có nhẽ có tồn tại câu chuyện sau khi say khướt lại xảy ra một cuộc gặp gỡ tươi đẹp với một anh đẹp zai rồi được ảnh bếch về nhà để làm cái lọ cái chai với nhau? Không tồn tại! Nhưng mà cái đậu má nó nếu hôm nay tỉnh dậy mà không phải đang dính người trên giường của tôi, thì tôi thể nào cũng bị dọa chết khiếp mà lao đầu xuống sông tự tử đấy. Quý dzị muốn hỏi tại sao ư? Thế thì lại phải hỏi một chút chuyện ngày hôm qua của tôi.Tất cả đều là do cái cha khách hàng mập *** chết tiệt kia cố sống cố chết mà chuốc rượu tôi, chưa kể ổng còn thật sự chuốc tôi say mèm luôn. Ủa vậy tại sao tôi lại về nhà được nhỉ? Trên tủ đầu giường có một cốc nước, để tôi nghiên cứu coi, chắc không bị ai hạ độc đâu nhỉ? Không phải, ai mắc cái giống gì mà đi hạ độc tôi, có ý đồ gì? Vị thặc nà ngọt. Này hẳn không phải là chuyện tôi có thể làm ra đâu, vì dù sao thì tôi cũng chỉ nhớ đến cái cảnh tượng mình say khướt rồi ôm bạn ‘biu ti phun’ đến đất trời rung chuyển thôi, chứ đừng nói đến chuyện kế tiếp, bởi vì tôi đây một xíu xìu xiu cũng không có nhớ.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58