Tiểu Lâu | Ngôn tình | Hoàn thành
Vẫn chìm đắm trong hồi ức về lần đầu tiên làm tình với con, trên khuôn mặt Minh Đức bất giác nở ra một nụ cười vui vẻ! Bất thình lình hai chân của Hiểu Văn động một chút, hai chân cô mở rộng, vì thế hoa huy*t cũng theo chân mà được mở lớn ra, làm mắt Minh Đức bừng sáng, hắn thò đầu đến giữa hai đùi con gái, nhìn hoa huy*t của cô. Mặc dù hoa huy*t này đã bị hắn dò xét cắm rút hơn một năm rùi, nhưng vẫn khiến cho hắn nhịn không được nhìn chăm chú!
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Trời sắp mưa, chị Nhung hai tay hai cái chổi ra sức quét thật nhanh sân thóc mới thu hoạch từ chiều hôm qua. Hai cánh tay làm nhanh thoăn thoắt, gương mặt chị lấm tấm những giọt mồ hôi. Từ ngày lấy anh Hậu, những việc nặng nhọc nào hầu như cũng đến tay chị làm. Nhà nghèo mà anh chỉ thích uống rượu. Anh Hậu còn trẻ nhưng chỉ thích uống rượu và đàn đúm với mấy ông làng bên, ko chịu làm lụng kiếm tiền gì cả, toàn bộ gánh nặng cuộc sống đè lên vai chị Nhung.Vừa làm chị vừa thấy bực bội trong người, bởi lẽ một mình chị làm vất vả nhưng cứ đến bữa là anh Hậu lại mò về ăn cơm xong lại đi, ko đỡ đần đc cho chị cái gì... thế nên chị bực anh lắm. Lắm lúc chị nghĩ... lấy chồng mà khổ thế này... hay là... chị bỏ quách đi cho xong... Phụ nữ lấy chồng là để nhờ chồng, đằng này chị vừa làm vợ lại vừa làm chồng, bao nhiêu lo toan cuộc sống chị phải đảm nhận hết.Nhưng rồi chị ko dám. Bởi lẽ, anh chị mới lấy nhau được hơn năm, giờ mà bỏ nhau làng trên xóm dưới người ta dị nghị, nói này nói nọ. Dù biết mười mươi sự việc anh chồng chị đổ đốn thế nào nhưng nếu chia tay, mọi lời trách móc đều đổ dồn lên đầu những người phụ nữ mà thôi. Không nói đâu xa, mới tháng trước, ở đầu làng, có cặp vợ chồng nhà kia cũng thế.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Mai Tử Hoàng Thời Vũ | Ngược | Hoàn thành
Một buổi chiều tối mùa hè oi bức, không khí như một cái lồng hấp. Tiểu khu Hoa Quế thuộc khu phố cũ của Thất Đảo, tựa như những khu phố cũ khác, phòng ốc cũ kỹ phủ đầy rêu mốc, tiếng người huyên náo cả ngày. Căn nhà số 203 tổ 3 tiểu khu Hoa Quế là một hộ gia đình bình thường. Thời điểm này, trong không gian nhỏ hẹp buồn chán, nóng bức tràn ngập hương bị cơm nước ngọt ngào mê người. Ninh Hạ đầu đầy mồ hôi nhanh nhẹn đem đĩa rau xào từ phòng bếp nhỏ hẹp đến phòng khách: “Bà ngoại, ăn cơm thôi.” Bà ngoại ngồi trên sô pha, ôm một cái gối nhỏ, liên tục kéo kéo đường viền hoa, tựa như không có nghe thấy lời cô. Thẩm Ninh Hạ đến gần bà, khẽ gọi: “Bà ngoại ăn cơm thôi, cháu làm món sườn xào chua ngọt mà bà thích nhất đó.”
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Vẫn luôn là như thế , lầm bầm làu bàu. Rối cục đến một ngày , mọi việc đều đổi thay , cuộc sống yên tĩnh này sắp bị quấy nhiễu. Đây chính là tử kiếp sao ? Hắn muốn mang nàng đi . Nhưng một kẻ là yêu , một người là thần , vốn dĩ trời nam đất bắc không chung lối. Lưu lại hàn đàm yên tĩnh này cũng có thể an tâm nghỉ chân . Hắn không thể mang nàng đi , nên chỉ đành cùng ở lạiNội đan ? Nữ nhân này điên rồi sao ? Sao lại có thể đem nội đan chí quý của thần tiên mà tặng cho loài yêu ma như hắn. Phong vân nháy mắt biến mất. Ngàn năm chớp mắt đã trôi qua. Một ngàn năm kế tiếp , tình duyên bắt đầu …
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Ngọc Trân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tình Yêu Tàn Khốc của tác giả Ngọc Trân. "Niên, cuối cùng chúng ta cũng đã thành vợ chồng, em thật sự rất vui!" "Vui? Tôi lại không cảm thấy như thế!" "Niên, anh nói gì?" Lục Lam vô cùng kinh ngạc trước thái độ lạnh ngắt của An Niên, anh nói ra câu nói đó rốt cuộc là có ý gì? Cô và An Niên vừa mới cử hành hôn lễ lúc sáng, sau khi hôn lễ kết thúc cô liền dọn đến sống chung với An Niên, cô muốn cùng anh trải qua cuộc sống hạnh phúc tại Tú Uyển.Lục Lam cực kỳ sung sướng, cô chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế, cứ tưởng sẽ mãi mãi vui vẻ, nhưng cô đã lầm. An Niên nói ra những lời đó rốt cuộc là vì sao? "Cô nghĩ tôi cưới cô vì yêu cô? Lục Lam, cô đã sai rồi, tôi lấy cô là vì muốn trả thù!" An Niên lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Lam, đôi mắt sắc bén như muốn giết chết cô. Anh từng bước từng bước chiếm lấy trái tim Lục Lam là vì để cô yêu anh sâu đậm, anh giả vờ chăm sóc bảo vệ cô để cô tin rằng anh thật sự yêu cô. Sau đó sẽ cho cô một đòn trí mạng, nói rằng An Niên không hề yêu cô.Trò chơi đã chính thức bắt đầu! "Trả thù? Vì sao lại trả thù em?" Lục Lam không hiểu, cô có làm gì sai đâu chứ! Tại sao An Niên lại làm như thế? Lòng cô đau như cắt, đêm tân hôn, không ngờ An Niên lại cho cô một món quà bất ngờ thế này. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh và Trái Tim Người Câm.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Kaneki-Ken | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hắc Ám Đại Nhân của tác giả armylasodach. Hắc Ám Đại Nhân ngẩng cao đầu nhìn vị trọng tài, lạnh nhạt nói, "Tôi muốn đấu." Vị trọng tài dở khóc dở cười nhìn cậu, "Nhóc chắc chắn chứ? Nếu đau thì đừng khóc nha." Hắc Ám Đại Nhân gật đầu, kiên cường nói, "Chắc chắn không khóc." Vị trọng tài thấy cậu kiên định như vậy, kêu cậu đứng ra ngoài trung tâm. Mọi người thấy cậu ra đấu, đồng loạt hô to đầy hứng thú.Đối thủ của cậu là một người đàn ông hai mươi chín tuổi, dáng vẻ còn khủng bố hơn vị trọng tài kia.Hắc Ám Đại Nhân liếc mắt ông ta xong, rồi nghiêng đầu nhìn về vị trọng tài, dùng giọng điệu không thể lạnh lẽo hơn mà hỏi, "Tôi có thể giết không?" Nghe tiếng cửa mở ra, ai cũng tò mò nhìn sang. Một cậu bé mười tám tuổi ngang nhiên đạp cửa đi vào, trên tay cầm một cái đầu người còn chưa khô máu, nhìn cũng biết là chỉ mới vừa chết, mắt của cái đầu còn trợn tròn ra, khủng khiếp không tả nổi.Mọi người trong phòng họp nhìn thấy cảnh tượng này còn tưởng là do bản thân mệt mỏi quá nên nhìn nhầm, sau khi cố gắng dụi mắt đến nỗi hai họng mắt đỏ lòm lên, hình ảnh đứa bé cầm cái đầu vẫn còn trợn tròn mắt chưa biến mất. Bọn họ lập tức cảm thấy ớn lạnh. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vấn Đỉnh Cung Khuyết và Đích Nữ Nhất Đẳng.
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
JFang | Ngôn tình | Hoàn thành
“Thế giới bên trong và bên ngoài phòng Hồi sức cấp cứu, trước giờ luôn là hai ranh giới sống chết rõ ràng.” “Đôi tay này không thể tiếp tục cầm dao nữa, cô chỉ có thể chuyển nghề thôi”. “Bà nhẫn tâm chặt gãy cánh của cô, châm lửa đốt cả bộ lông vũ trắng tinh thuần khiết không vướng bụi trần, gieo vào trong lòng nữ thiên sứ một sự nhục nhã khó tả, triệt để đánh gục tự tôn và kiêu ngạo của cô.”
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vô Thố Thương Hoàng | Khoa huyễn | Hoàn thành
Nhân sinh bình phàm là điều mọi người cảm thấy đủ, nhưng nếu có được sức mạnh nghịch thiên, có sẵn quyền lực trong tay, ai lại chấp nhận bình thường cả đời? Y trải qua một lần dị thế, phàm nhân trong y đã không còn tồn tại. Y trở lại thế giới nguyên bản, nơi mạt thế sắp diễn ra. Nhưng y không sợ, y cũng sẽ không đi cứu vớt nhân loại. Y là giáo hoàng tôn thờ cường giả, dù là thần y cũng có thể phản kháng. Nhưng kẻ kia, kẻ có vận khí tốt kia, dù ngươi có là con cưng của thiên địa, ngươi có đủ khả năng để chiến một trận với ta không? Ta sẽ ngồi ổn tại đỉnh thế giới, nhìn ngươi trèo lên, chờ ngươi khiêu chiến.Hắn là con cưng của trời, từ khi vừa được sinh ra, hắn đã được chú định có được tư bản khiến người đố kỵ, cho dù là mạt thế đến, hắn cũng đạt được lực lượng cường đại, ngạo thị thiên hạ. Chính là, tiểu nhân vật mà hắn vẫn luôn khinh thường kia, như thế nào lại đạp hắn xuống mặt đất, làm cho hắn không thể không ngẩng đầu, nhìn gương mặt người kia nhìn xuống khuôn mặt, nghe người nọ nói, “Ngươi có tư cách cùng ta tranh phong?” Không nhận thua, không cam lòng, sau đó bắt đầu truy đuổi, đem người nọ khắc cốt minh tâm.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Shihouin Shirahime | Ngược | Hoàn thành
Vì bức thiết muốn giúp người yêu chữa bệnh, Giang Nam Tình mạo hiểm đi trộm đồ. Nửa đêm, Giang Nam Tình đột nhập vào biệt thự của Lăng Kiệt, mục đích chính là lấy đi một viên ngọc quý.Thật không may, Lăng Kiệt không phải là một kẻ dễ xơi. Hắn ta lnh lùng, tàn nhẫn. Và thứ mà cậu muốn trộm càng trùng hợp hơn lại là di vật của người mẹ quá cố của hắn. Chính vì vậy, bi kịch của cậu bắt đầu từ đây. "Tình, em đã thành công trong việc mở khóa trái tim anh rồi!"
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiểu Đào | Ngôn tình | Hoàn thành
Bởi vì cha mẹ chia tay cho nên Kiều Minh Hạ lại theo mẹ tái giá, ngày đầu tiên bước vào cửa thì cô đã phải chịu khổ bởi người anh trai mới ghét bỏ cô. Lúc nào anh ta cũng chỉ coi thường ý tốt của cô mà còn chê cười, hơn nữa còn đe dọa cô. Đối mặt với sự lạnh lùng của anh ta, cô quyết định nhẫn nại thuyết phục.Nào có thể biết được, tên đàn ông tồi tệ này lại tổn hại đến luân lý đạo đức. Chẳng những cường hôn cô, còn bắt cô trở thành người phụ nữ của anh ta. Tịch Mộc Thức Minh anh dám thề: cho đến bây giờ cô không phải em gái của anh. Mẹ anh vì uất ức mà chết, làm sao anh có thể tiếp nhận hai mẹ con bọn họ.Mà đứa con gái riêng kia lại muốn dùng sự ôn nhu dịu dàng tới cứu gia tộc hắc đạo bọn họ. Nực cười! Con gái của hồ ly tinh sao có thể là thiên sứ chứ! Vậy mà, sự đơn thuần, thiện lương của cô lai khiến anh có chút động lòng…… Không thể! Đối với bọn người xâm nhập này, anh tuyệt đối không thể mềm lòng…
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bách Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn sẽ làm gì khi người mà bạn yêu thầm suốt nhiều năm đột nhiên nói với bạn là anh ta muốn kết hôn? Rồi đến ngày bạn quyết định rời khỏi anh ta thì anh ta lại nói là yêu bạn và nhất quyết giữ bạn lại? Nếu bạn chưa có câu trả lời, hãy đọc tác phẩm này để cùng chia sẻ nỗi niềm đó với bạn thụ Tô Dung của chúng ta.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Chung Phục đứng trước cửa sổ, thân thể ép sát vách tường sượt qua thân bụi bặm. Y nhìn khoảng không trước mắt, ngón tay nhiều lần xoa động. Ba phút sau, cửa phòng thay quần áo bị người bên ngoài đẩy ra. Bụi trần trong không gian nhỏ hẹp rơi xuống, trắng xoá một lớp dày. Người đến cau mày thật chặt, vươn tay ra trước huơ huơ, bước nhanh tới chỗ cách Chung Phục một thước, móc chìa khoá mở tủ chính mình."Làm sao vậy? Đứng ngốc ở đây?" Dừng một chút, thấy đối phương chẳng phản ứng thì nói tiếp, "Đang lo lắng cho tiểu đồ đệ mới tốt nghiệp của cậu? Không sao, đội trưởng Đàm nói hắn đã nhờ những cảnh sát khác tới hỗ trợ, chí ít cũng mười bốn người, đám tội phạm ma tuý kia đêm nay không trốn thoát." Nói rồi hắn cởi cảnh phục trên người ra, thay thường phục. "Anh thì hiểu cái gì" Chung Phục xoay người."Tôi làm sao không?" Thích Văn Xuyên thả xuống vũ khí bên eo, lẫm lẫm liệt liệt đứng lên tiến lại huých bả vai cộng sự, "Yên tâm, đêm nay có tôi, đội trưởng Đàm cùng cậu. Nhiều trưởng bối như vậy quan sát, tiểu tử Trình Dật sẽ không có việc gì. Bất quá..." Hắn chuyển đề tài "Cẩn thận chút vẫn hơn. Lần này Lưu Dĩ Nam cũng tham gia, gã ước gì kéo chúng ta xuống nước chết đuối."
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
A_KHUYET | Ngôn tình | Hoàn thành
Từng âm thanh từng tiếng chúc tụng vang lên sau khi Đức cha dứt tiếng, Lâm Mặc cùng Thanh Vi chính thức thành vợ chồng. Tuy có thể xem đây là ngày vui của cả một đời nhưng Thanh Vi vô cùng ảo não. Cô yêu anh, yêu người tên Lâm Mặc rất nhiều nhưng cô biết rất rõ rằng trong lòng anh đã có một bóng hình, và đó... không phải cô. Trong mắt anh cô chỉ là một con tiểu tam không hơn không kém, ép gia đình gả mình cho anh. Nhưng vì yêu mà làm thế có gì sai?
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Mnbvcxz | Xuyên không | Hoàn thành
Ngày hôm sau, Thiên đế lại không nhịn được mà đến Trảm Yêu Trì. Cực hình đã dừng lại, Bạch Long kia thiêm thiếp trên hình đài, đuôi rồng màu trắng bạc rũ xuống ao, y đã hết sức để hóa thành hình người hoàn chỉnh. Toàn bộ dụng cụ hành hình đã cởi xuống từ lâu, thiên nữ đến Thiên điện đón Ngao Bính tới nói từ biệt với phụ thân mình. Trái tim vô dục vô niệm của Thiên đế khẽ khàng run rẩy, hắn cúi người cầm tay Long vương. Mấy móng tay đã bị bẻ gãy vì giãy giụa khi bị tra tấn, năm ngón tay máu thịt be bét. Thiên đế nhẹ nhàng thổi một hơi vào, vết thương kia nhanh chóng khép lại, khôi phục dáng vẻ trắng nõn thon dài. Long vương mơ màng cảm thấy có người đang chữa thương cho mình. Phần mi tâm tái nhợt của y cau chặt lại, đôi mắt lờ đờ mở ra, nhưng trước mắt vẫn mờ ảo trắng xóa không nhìn thấy rõ.Sau khi được thiên nữ đưa đến Trảm Yêu Trì, vừa thấy dáng vẻ yếu ớt của phụ vương mình sau khi phải chịu cực hình, Ngao Bính đã lảo đảo quỳ rạp xuống đất, nước mắt chỉ muốn trào ra: “Phụ vương… Hài nhi không đi đâu cả, phụ vương ở đây ngày nào thì hài nhi sẽ quỳ ngoài cung Thái Vi Ngọc Thanh ngày ấy… Nhất định… Nhất định phải cầu bệ hạ khai ân…” Thật ra Long vương không nhìn thấy Bính nhi của mình nữa. Y vươn tay ra, nhưng lại không chạm được vào vai con trai mình, chỉ đành thất vọng thu về, khẽ gật đầu một cái: “Bính nhi à, vô dụng thôi con. Hạo Thiên đại đế đã trải qua một nghìn bảy trăm năm mươi dư kiếp, tẩy sạch thất tình lục dục từ lâu. Hắn là thần, là thần ở nơi cao, là kẻ không có tim.”
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vi Dịch Kiệt theo những người khác lên thành thị làm công nhân, còn được gọi là nông dân công. Quê của cậu bần cùng, nghèo khổ, thanh niên trai tráng đều phải tha phương mưu sinh khắp nơi kiếm sống, ở lại đều là những người già yếu. Cậu cũng không ngoại lệ. Năm năm trước, khi vừa mới tốt nghiệp trung học, Vi Dịch Kiệt được tỷ tỷ giới thiệu, vào làm công nhân ở một công trường. Thường ngày ở công trường, Vi Dịch Kiệt chủ yếu là phụ trách cắt thép cùng đổ bê-tông cement, ngẫu nhiên cũng sẽ phụ trách khuân vác vật liệu xây dựng. Năm năm qua, Vi Dịch Kiệt đối với cuộc sống này đã thành thói quen, bình thường làm chung cùng nhân viên tạp vụ.Mà chuyện duy nhất làm cho cậu phiền não không thôi chính là công trường không có nữ nhân. Tuy rằng bên cạnh công trường có một “nhà nghỉ” dành cho dân công đến khi cần. Nhưng Vi Dịch Kiệt là người có học, thành thật phúc hậu, chưa từng qua đó tìm nữ nhân. Còn hơn tiết dục, Vi Dịch Kiệt hy vọng có thể sớm tìm được một cô gái thật tâm yêu cậu, có lẽ là cậu so với những người khác ở công trường có học qua vài năm sách vở. Vi Dịch Kiệt còn nhớ rõ hắn từng đọc một quyển sách bìa đã rách nát không sao đọc nổi tên trang bìa, cậu đọc được một câu chuyện tình yêu thực cảm động, từ đó cậu luôn mong mình có thể tìm được một tình yêu như vậy.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cật Phạn Phạn Phạn | Ngược | Hoàn thành
Trên bờ cát, một đám nhóc con quay chung quanh một pháo đài xây bằng cát... Ánh mắt sùng bái của bọn nhóc đều lạc trên một người. Đó là một thiếu niên nhỏ tuổi, mặc áo ngắn tay, một cái quần đùi ngắn, tóc quăn xù ngăn ngắn che trên đầu, mắt to màu xanh lam lóe lên ánh sáng linh động, khuôn mặt trắng nõn còn mang theo chút trẻ con. Đây chính là Ai Nhĩ Duy Tư chín tuổi. Năm năm trôi qua, Ai Nhĩ Duy Tư từ một nhóc con béo phì trở thành một vương tử xinh đẹp. Nhóc có rất nhiều tài lẻ, hết thảy hài tử ở đây đều sùng bái nhóc. Ai Nhĩ Duy Tư rất thích nơi này, thích cảm giác được người khác sùng bái, ngoại trừ thỉnh thoảng nhớ tới ông bà, bá bá, Mập Mạp, còn có Lộ Đức. "Đây là pháo đài do anh làm, tòa pháo này được gọi là "Pháo đài Duy Tư", anh chính là chủ nhân của pháo đài này." Tiểu thiếu niên tự hào nói. "Em muốn làm thủ vệ!" Một tiểu tử gầy yếu giơ tay nói, trên gương mặt hồng hồng xuất hiện biểu tình thẹn thùng. "Em làm đầu bếp!" Một đứa bé khác nói. Ai Nhĩ Duy Tư lấy giấy bút, nghiêm túc ghi chép. "Chủ nhân nhỏ, cậu có cần một người quản gia không?"
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
AnyRead | Ngôn tình | Hoàn thành
Xin chúc mừng, bạn có thai rồi, em bé đã được hai tháng. Mục Hoan trong chiếc áo khoác dài màu trắng đưa kết quả trong tay cho cô bạn gái thân thiết nhiều năm của mình - Tần Vũ Nhu, mỉm cười và nói: Bạn nên báo tin vui này cho bạn trai của bạn biết đi. Tần Vũ Nhu lại cau mày, mắt đỏ hoe. Mục Hoan mình muốn bỏ đứa bé này.Tại...tại sao vậy? Mục Hoan bối rối. Trong ấn tượng của cô, Tần Vũ Nhu và bạn trai của cô ấy đã yêu nhau được hai năm rồi còn gì. Tần Vũ Nhu cắn chặt môi, trên khuôn mặt tái nhợt đầy vẻ yếu đuối: Mục Hoan, mình không thể để con mình là một đứa con ngoài giá thú được...Ý của câu nói này rất rõ ràng, Mục Hoan đưa tay ra và nắm lấy tay cô ấy, và nói bằng giọng chân thành: Nhưng bạn phải biết rằng bạn đã bỏ mấy lần rồi, lần này còn bỏ nữa, sau này liệu có mang thai được hay không cũng khó nói...
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vô Danh tiền bối | Ngôn tình | Hoàn thành
Sở Thế Kiệt không thương tiếc mà nói, sau những cú va chạm mạnh mẽ, anh ấy thả lỏng người cô ấy ra. Hạ Thất Thất như một con rối bị đứt chỉ, hai đầu gối ngã quỵ xuống nền gạch lạnh buốt vì không còn sức lực nào trụ nỗi nữa. Sở Thế Kiệt không quan tâm đến sự bất lực của Hạ Thất Thất, vừa choàng áo bông lên vừa nói, “Hạ Thất Thất, hôm nay là trừng phạt cô, nếu sau này cô còn dám diễu võ dương oai trước mặt Tiểu Nhã lần nữa thỉ tôi sẽ cho cô nếm mùi đau đớn hơn thế này nữa.!”Cánh cửa phòng tắm bị anh ấy phất ra phía sau. Hạ Thất Thất tay nắm chặt trụ cột của vòi sen, từ từ đứng dậy, nước ấm từ vòi sen chảy xuống người cũng không thể làm trái tim cô ấy ấm lại. Tiểu Nhã... Hàn Nhã... đứa bạn thân chung phòng với Hạ Thất Thất, lại là một đóa hoa sen trắng mang lại cho cô một đã kích to lớn. Hôm nay, cô chỉ tình cờ gặp Hàn Nhã ở siêu thị, ngay cả một chút tỏ ra đắc ý còn không có thì đã bị Hãn Nhã mách lẻo với Sở Thế Kiệt rồi. Đã bao nhiêu lần, Sở Thế Kiệt vì Hàn Nhã mà trừng phạt cô ấy, từ thân thể đến trái tim cô ấy. Bụng cô ngày càng đau hơn Trán cô đổ cả mồ hôi hột, tử cung co rút lại theo từng cơn đau, cô ấy hoảng loạn nhìn xuống chân mình, là máu, máu không ngừng chảy ra ngoài.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Lăng Báo Tư | Khoa huyễn | Hoàn thành
Miêu Cương, mảnh đất này vốn chỉ có trong truyền thuyết của những trang sử xa xôi, người ngoại lai có lẽ chẳng ai nghĩ rằng nơi này lại có thực, những chuyện kì quái gắn với nó kể không muốn hết, cũng là khiến cho người ta vừa tò mò vừa sợ hãi không thôi. Ở đây cũng có sông, có núi, có mây, có trời, loài vật có thể sinh sống bình thường, hoa cỏ có thể tốt tươi, cây cối đâm chồi này lộc, nói chung nếu chỉ nói về phong cảnh, vậy thì không có gì phải bàn hết, nó cũng chỉ như bao vùng đất khác, cùng lắm thì diễm lệ hơn một chút. Và nơi đây, cũng có con người sinh sống, tộc người Miêu tập trung lại cùng với nhau tạo thành một thế giới khác tách biệt với bên ngoài, họ ăn uống, ngủ nghỉ và vui chơi, chẳng thèm để ý chút gì đến nơi xa xa kia có cái gì, hay vận mệnh của thế giới này đang chuyển vần như thế nào đó.Nổi tiếng hơn cả, có lẽ là những lời đồn về bao phép thuật cổ quái, nào là có thể trường sinh bất lão nhờ một thứ thuốc kì bí, nào là thứ độc trùng đoạt mạng người hoặc sai khiến người ta thực hiện những hành vi mà mình muốn một cách thực dễ dàng, nào là thứ lời nguyền không ai có thể giải được, nào là những bóng ma hay cô hồn vất vưởng rồi bị người ta bắt lại làm vật sai bảo, còn rất nhiều những chuyện kì bí nữa mà người ta không thể nào nhớ nổi tên, tất cả cũng đều bắt nguồn từ mảnh đất Miêu Cương này. Tại một triền núi nào đó, ngụ một căn nhà tranh nho nhỏ xiêu vẹo treo hàng chữ “Miêu Cương đệ nhất vạn sự thông, hữu sự hoa ngã tiên cảo định”, nhưng đặc biệt là chàng trai sống trong đó, với những đường nét khuôn mặt thanh tú, với chút ngây ngô, dường như là một kẻ thật thà thực dễ bị người ta lừa đem đi bán.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
songschallenge | Ngôn tình | Hoàn thành
Song Ngư đã từng có một tuổi thơ rất hạnh phúc, gia đình của vô luôn luôn vui vẻ, cô có mẹ, có ba, được hai người yêu thương hết mực. Nhưng những tháng năm yên bình đó không kéo dài, một vụ tai nạn đã cướp đi người mẹ mà cô vô cùng yêu quý, ba cô sau cái chết của vợ rồi cũng đi tìm tình yêu mới, ông cưới về một người đàn bà khác, mang theo cả đứa con riêng của bà ta về ngôi nhà đã từng in lên tiếng nói, tiếng cười của cả ba người bọn họ. Thực ra cô cũng không hẳn là phản đối việc làm của ông, chỉ là tại sao không phải là người khác mà lại là người đàn bà đó, tình cảm giữa hai cha con cô dần dần bị rạn nứt cũng là bởi hai mẹ con bà ta châm ngòi, đỉnh điểm của mọi thứ chính là khi ba cô vì họ mà lần đầu tiên đánh cô. Đó cũng là lí do vì sao cô bỏ nhà ra đi, tự mình trưởng thành lên ở bên ngoài. Với tài năng của mình, Song Ngư xây dựng nên một tổ chức được các bang phái kính nể, cũng là chủ một tập đoàn kinh doanh cực lớn, vì nghi ngờ cái chết của mẹ mà cô cho người điều tra thật kỹ lưỡng, lúc này mới phát hiện ra mọi chuyện thực không đơn giản, mưu nằm trong mưu, kế nằm trong kế, nguy hiểm rình rập khắp nơi nơi. Cũng may bên cạnh cô còn có những người bạn, và cả một chàng trai thương yêu cô hết lòng. Cuộc đời này cô nợ họ rất nhiều, nợ nó tình cảm, nợ họ sự sẻ chia, nợ họ sự quan tâm hết mực ngỡ như đã đánh mất lại có thể lấy về.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15