U Hoàng Tử Lam | Sắc | Hoàn thành
Hàn Mạc là một người đàn ông có vẻ đẹp đẹp như một mỹ nhân, bởi sinh ra anh đã có làn da trắng ngần, đôi môi đỏ mọng cùng đôi mắt ướt mê mị. Vẻ đẹp của anh khiến bao người con gái cũng phải mê mẩn và khao khát, kể cả đàn ông, cũng say trước vẻ đẹp ấy, điển hình là người anh trai cùng cha khác mẹ của anh - Thiệu Văn Phong. Những ngày tháng này, anh luôn cảm thấy bụng mình có vấn đề rất lớn, như là có ai đó trong bụng mình vậy. Lúc thì ói kén, lúc thì thèm đồ chua và ăn vô cùng nhiều, bụng cũng từ đó mà to dần lên. Anh quyết định đi xét nghiệm, xem trong bụng mình có cái gì. Và bất ngờ là, anh đã mang thai, một bé trai đang phát triển vô cùng lớn. Người đàn ông trên thế giới duy nhất mang thai, trở thành cú sốc vô cùng lớn, nhưng ngoài vị bác sĩ đã khám cho anh và anh ra thì không một ai biết hết nữa. Để tránh phiền phức, anh đi đến một nơi khác, không để dì và ba mình biết chuyện, vả lại họ cũng đang sắp kết hôn. Một năm sau anh dắt đứa con quay trở lại, đứa bé đã được 5 tháng trông nó vô cùng đẹp trai và thông minh. Gặp lại dì của mình, đưa cho anh một tấm ảnh của Thiệu Văn Phong hồi bé, anh vô cùng sửng sốt khi khuôn mặt của anh mình lúc bé lại giống y hệt với đứa con đang trên tay mình. Từ đó, mà cuộc sống anh đã bị lật ngược lại và thay đổi....
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Thụy Bất Tỉnh | Sủng | Hoàn thành
Âu là một loài cá, nửa trên là hình hài của một con người, nửa dưới lại là thân cá, điều này khiến y cảm thấy thật phiền não. Phải nói như thế nào nhỉ, y là độc nhất, bởi vì nhân ngư như y đều đã bị tuyệt chủng hết rồi. Cho nên, so với những loài cá cùng sống nơi đại dương khác, y hình như thật sự là có chút đặc biệt thì phải. Âu? Cái tên Âu này không phải tự nhiên mà có. Đó là tên mà một lão rùa đã đặt cho y, bởi vì thân mình y dài, có thể ôm trọn cái đuôi, tạo thành một vòng tròn cực kì đẹp mắt và thần kì. Nhưng nói thế nào thì nói, tuy là cá, nhưng Âu cũng có trái tim, cũng biết yêu, biết thương như con người. Cho nên khi gặp phải một nam nhân, là con người bình thường, y đã đem lòng yêu thương. Tình cảm giống như bão lũ, từng bước từng bước tràn về, phá vỡ đi mọi rào cản. Một cá dưới biển, một người trên cạn, phải làm thế nào để có thể ở cạnh nhau? Trọn đời trọn kiếp, cho đến khi răng long đầu bạc, y cũng không muốn rời xa tình yêu. Mối tình chân chân thực thực này, dường như đã thực sự khắc cốt ghi tâm... Đây, phải chăng là giấc mộng hay sẽ là sự thật?
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
SUNQINGtheWriter | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Duyên Mộng là tựa truyện hay, thú vị và đặc sắc thuộc thể loại sắc, đam mỹ. Một câu chuyện tình yêu giữa đào hoa công cùng với lưu manh thụ cùng những tình huống mà cả hai cùng nhau trải qua. Hắn là một thằng công tử nhà giàu ương bướng, ngang ngạnh, đặc biệt lại bị gán cái mác là cực kỳ đào hoa lăng nhăng. Trước đến giờ, người yêu của hắn là không thể đếm xuể. Quen người này, rồi lại mơ tưởng đến người khác. Kỳ thực, thế mà suốt mười mấy năm hắn vẫn đang thích mãi một người. Và rồi cái mối tình đầu kéo dài mười mấy năm ấy đã vỡ vụn trong phút chốc.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Nguyệt Bán Đinh | Sủng | Hoàn thành
Nếu tình yêu là thứ khiến con người ta có thể thay đổi tốt đẹp, cũng dễ dàng mang người ta đến sai lầm. Thì tình yêu giữa hai con người thân thiết, tưởng chừng như sẽ không có đổ vỡ hay rạn nứt. Bỗng một ngày cũng vì tình yêu đó mà trở nên hận thù nhau, phải chăng tình yêu là điều kì lạ nhất khiến con người có thể trở mặt từ bạn thành thù? Khi yêu một ai đó, chính là cơ thể không kiềm chế được cảm xúc của bản thân nữa. Chung Dịch có lẽ đã sai lầm, và điều mà hắn nghĩ chính tại lúc này là cảm tạ trời đất và tình giao hữu giữa hai người mẹ lúc còn sống. Nếu không có lẽ giờ hắn mồ yên xanh cỏ rồi. Chung Hạo tức giận đến mức sắp sửa giết chết Chung Dịch nhưng chính anh lại phải kiềm chế cơn thịnh nộ trước khi mọi thứ quá trễ. Chung Dịch nghĩ, nếu bị Chung Hạo giết hắn chỉ có thể bị chém làm hai một nửa vứt cho chó ăn, nửa kia dù chết vẫn bị quất roi để hả giận. Chuyện cũng không có gì quá ghê gớm nếu như Chung Dịch không bỏ thuốc kích dục vào nước cho Chung Hạo uống còn để đưa cả người nằm trên giường...
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Thành Tâm | Ngược | Hoàn thành
Trong hai năm qua, tôi đã chuyển chỗ ở rất nhiều, có lúc là chủ động chuyển, có lúc là chủ nhà không cho ở nữa, nên lần này tôi không để tâm mấy. Rời khỏi chỗ của chủ nhà, trời đã sập tối, tôi lững thững vào bar gần đấy. Gần đây bắt đầu đi làm, thời gian chi tiêu tương đối nhiều, kiếm tiền lại ít hơn lúc trước, tôi cực có ý thức về nguy cơ, nên đã tận lực giảm thiểu đến những chốn xa xỉ tiêu xài, nhưng nếu đến quán bar ở đường này, ngồi một chút cũng không sao. Trong quán náo nhiệt đúng như tôi nghĩ, đã lâu lắm rồi không tiếp xúc với nhiều người trong khoảng cách gần như vậy, mặc dù đi trên đường phố cũng đông đúc người, nhưng chỉ là đi thoáng qua.Tôi tìm một góc yên tĩnh, ngồi xuống uống rượu. Vừa uống vừa cố nghĩ tiếp theo nên đến thành phố nào, tôi nói với chủ nhà là sẽ đi tìm nhà khác, tựa như tôi vẫn sẽ sống tiếp ở đây, nhưng thật ra mỗi lần chuyển nhà tôi đều chuyển từ thành phố này sang thành phố khác. Có điều lần này tôi vốn tính ở đây ba tháng, điều kiện ở thành phố này tốt, khí trời được, đồ ăn ngon, giá hàng hóa rẻ, cách thành phố A cũng xa. À, còn điều nữa, rượu cũng không tệ. Liên tục uống, tôi chăm chú suy tính đến chuyện không nên thuê nhà ở chỗ khác, cứ tiếp tục ở đây, ở đến khi nào tôi muốn đi mới đi.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Trên vai, trên lưng đều được dịt những tảng bông vô cùng cẩu thả, còn có thể thấy vết máu nhỏ tràn ra. Phạm Thái gần như chết lặng, trong phút chốc chỉ có thể đứng đó, nhìn. Cậu và Văn Diệp, là bạn cùng phòng. Cậu chọn nơi này, vì ở đây vốn là một khu ký túc xá tư nhân, phòng có hai giường đôi, rộng rãi và thoải mái hơn ký túc của trường nhiều. Thẳng thắn thì đương nhiên dành cho con nhà có điều kiện. Ngày đi đăng ký nhận phòng, nhìn người con trai trước mặt còn tưởng mình gặp được diễn viên điện ảnh nào. Mái tóc nhuộm nửa vàng, cao hơn cậu một cái đầu. Đôi mắt lạnh như gương.Văn Diệp hơn cậu một tuổi, nhưng lại học chung, đều là sinh viên năm nhất. Cậu cứ tưởng do Văn Diệp thi trượt một năm hay đại loại thế, nhưng khi hỏi Văn Diệp lại chỉ cười bảo xưa học tiểu học bị đúp. Thở dài một hơi, lặng lẽ cất chiếc cặp sách, bê từ trong tủ ra một chiếc hộp lớn. Bước tới gần giường.Cậu ghét mùi thuốc, vậy mà, từ cái ngày ở chung với kẻ này. Cậu lại thành một y tá bất đắc dĩ, từ băng bó cho tới sát trùng , đều chẳng ai dạy mà thành thạo. Văn Diệp đang mơ màng ngủ. Vết thương trên lưng như bị thứ gì đó mát lạnh mà xót tới giật nảy cả người.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Chân trước chân sau Sơn Trúc đã đứng phắt dậy, vơ thêm một bộ quần áo thường ngày, Sơn Trúc huýt một hơi sáo dài, một con Husky nâu trắng khá lớn lập tức chạy tới, đôi tai dựng thẳng vểnh lên theo bước chân của Sơn Trúc chạy về phía chiếc xe số đã được " độ " lại, chuyên đi đường núi. Chú Husky này tên " Meo ", được Sơn Trúc nuôi 5 năm, sau khi cậu lên Sài Gòn học thì không mang theo được nữa, nhưng Meo cực kỳ nhớ chủ, mỗi khi cậu có dịp về, nó liền quấn quýt không thôi. Và đương nhiên, chỉ cần một cái đánh tay liền có thể hiểu được ý cậu, leo lên đằng sau chiếc yên xe ngồi vững vàng.Một người chở một chó này men theo đường núi cũng là cảnh mà người làm công trên những đồi café của gia đình ông Kiến sầu hè năm nào cũng thấy. Riết thành quen thuộc. Ngoài sở hữu nhiều hecta sầu riêng, nhà cậu còn có hàng chục quả đồi chuyên trồng café. Xen kẽ những quả đồi đó, có rất nhiều con suối nhỏ, trong đó có suối Lan.Sơn Trúc thích nhất, chính là dòng suối này, ban đầu nó vốn không có tên, bởi lẽ chỉ là một con suối vô cùng bình thường trong số hàng trăm những dòng chảy nhỏ ở Đắc Nông này, Và cũng bởi vì lần đầu tiên khi cậu được anh ba đưa tới đây lội suối, ngâm tắm, thấy được một nhánh lan rừng màu vàng chẳng biết tên, thế nên cậu liền gọi nó là suối Lan. Lúc ấy cậu mới học lớp 3. Sơn Trúc vô thức ngâm mình dưới dòng suối mà câu lên miệng cười. Kết quả thật tệ, Hôm đó anh của cậu, Sơn Tùng – Ý chỉ cây tùng trên núi, bị ba cậu đánh đòn một trận thảm hại, bởi lẽ ba cậu cho rằng đưa một cái thân yếu ớt của cậu ra suối ngâm là một điều không tưởng.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Nhất Mai Đồng Tiền | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Giang hồ đồn chúng ta đều mặc hắc y cánh dơi, hoặc là búi tóc hình mạng nhện ra cửa, động một chút là ném nhện độc, rắn độc, những thứ này đơn thuần đều là hư cấu. Lòng thích cái đẹp mọi người đều có, chúng ta cũng không phải biến thái, người nào không có việc gì động vào những thứ này để tìm chết sao?
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Đông Phương Ngọc Như Ý | Ngôn tình | Hoàn thành
Tháng bảy đến, thời tiết không còn quá nóng, cành liễu rủ xuống mềm mại nhẹ nhàng phất động trong gió, chợ trong trấn thanh âm rao hàng dần nhiều lên. Vào ngày ba, sáu, chín, xung quanh hơn hai mươi thôn đều tới đây họp chợ, rất là náo nhiệt. Tới gần ngày thu hoạch vụ thu, bận rộn nhất chính là thợ rèn Hoắc gia, thanh âm leng keng leng keng từ sớm đến tối muộn vang lên không ngừng, đủ loại kiểu dáng công cụ để ở cửa lớn.
22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Người ta có câu, nước chảy vô tình, hoa rơi hữu ý, có duyên, ắt sẽ nên duyên, trốn tránh cũng chẳng thể giải quyết được việc gì. Vô duyên, ắt sẽ chẳng thể nào có lấy một kết cục tốt đẹp... Tình yêu bắt nguồn từ đâu? Từ những dòng cảm xúc lạ lẫm? Từ trái tim? Từ ánh mắt? Để rồi, yêu như đắm chìm vào trong men rượu, không còn lối thoát. Những lời văn hoa mĩ có thể bộc lộ tình yêu, những câu nói thô sơ cũng có thể làm nên tình yêu. Sự khác biệt của người biết yêu và những người không biết yêu, đó chính là nhịp đập của trái tim.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Bất năng phát nha đích chủng tử | Đam mỹ | Hoàn thành
Chàng là người tiên cá sống ở đại dương Single, sống trong lòng đại dương bao la và rộng lớn, nơi mà có ít người qua lại và chẳng con người nào biết đến sự tồn tại của tiên cá dưới đại dương này. Nàng là một nàng tiên cá sống ở đại dương Forever, nơi mà có vô số người đến đây thăm quan và ngắm cảnh, nơi nguy hiểm mà rất dễ nếu như con người phát hiện ra tiên cá sống ở đây.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Trường Qua Nhất Họa | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện này đọc kiểu nhẹ nhàng, manh manh, hệ chữa khỏi đọc mà không phải lo lắng nhảy đâu ra một tập đoàn cực phẩm, truyện có khá nhiều cặp đôi ngoài cặp đôi chính, cả câu chuyện không có quá nhiều cao trào nhưng lại hút được độc giả đọc đến trang cuối nhờ một tập đoàn yêu tinh dễ thương, nói chung theo kiểu chết vì đẹp chết vì manh vừa đọc vừa tưởng tượng gã mèo kiêu ngạo luôn tự xưng trẫm và coi kẻ đầy tớ nuôi mình như gã quan phụ trách lương thực, hay em chuột bay xù xù moe moe ngây ngô nhưng không ngu dốt, sẵn sàng đập bẹp mấy thằng não tàn, truyện mà để phân tích cái này hợp lí cái kia vô lý thì out ngay vòng gửi xe, nhưng đọc để thư giãn thì cũng khá.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Thanh nhi, nếu như em khổ sở liền có thể ôm anh, thật tốt biết bao. - Phùng Kiến Vũ. Bảy năm trước, đêm trước sinh nhật Phùng Kiến Vũ, Vương Thanh rốt cuộc dùng lòng thành của mình cảm động cha mẹ Phùng Kiến Vũ, bọn họ cuối cùng đồng ý chuyện Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ ở bên nhau. Để ăn mừng chuyện này, cũng vì có thể cùng Phùng Kiến Vũ trước thời hạn trải qua một buổi sinh nhật chỉ có hai người, Vương Thanh tự mình lái xe dự định mang Phùng Kiến Vũ đến Bắc Đới Hà, sau đó ngày hôm sau cùng nhau ngắm mặt trời mọc
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Biên Tưởng | Sắc | Hoàn thành
Truyện kể về một cuộc tình thời cổ đại giữa hai người đàn ông với nhau, một thụ là giáo chủ một công là kê điên. Hắn là một giáo chủ được người người biết tới và kính trọng, trong một lần bị kẻ thù đến vây quanh và khiến hắn chạy vào trong rừng và bị rơi xuống vực. Rất may mắn là có một người đi qua và cứu vớt hắn, nhưng lại là một kẻ điên.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Lạc Tân | Xuyên không | Hoàn thành
Xuyên qua thời không, gặp gỡ chân mệnh thiên tử, liệu có thể nào hay không? Cứ ngỡ đó là điều phi lý, cực kì không chân thực, vậy mà chỉ sau một cái chớp mắt, mọi thứ đều thay đổi, cho dù không muốn tin cũng phải gật đầu mà nói tin!
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Sự ngây ngô của hai đứa trẻ chính là sự mở màn cho tất cả những việc trong tương lai sẽ xảy đến. Cũng chính sự kiện này đã khiến một người nào đó bắt đầu nảy sinh cái thói lưu manh đùa bỡn. Giá như ngày đó, Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ không gặp nhau, có phải tất cả mọi chuyện đều sẽ khác đi hay không? Hay đơn giản từ đầu đến cuối đều là sự sắp xếp của số mệnh mất rồi?
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Bảo Đường Đường | Sủng | Hoàn thành
Mẹ anh công và mẹ anh thụ là bạn thân của nhau, nhà anh công giàu nứt đổ đá vách thì nhà anh thụ lại nghèo rớt mồng tơi. Vì hai người mẹ là bạn thân nên anh công và anh thụ cũng là bạn thân của nhau từ bé đến lớn, mặc chung với nhau cùng một chiếc quần mà lớn lên. Họ làm bạn thân của nhau từ tiểu học, cấp hai, cấp ba hay đại học họ vẫn làm bạn thân của nhau. Vì quá thân nên anh thụ đã trót có tình cảm với anh thụ và tỏ tình với anh công, nhưng anh công không đồng ý và muốn kiếm một cô gái bánh bèo để yêu, để cưới. Anh thụ từ đấy đau lòng mà tránh mặt anh công. Trong lúc chiến tranh lạnh thì có một cậu học sinh mới chuyển đến. Cậu học sinh mới này luôn bám vào anh thụ không rời, khiến cho anh công mắt lửa té khói, ghen ăn tức ở. Anh công từ đấy mà nhận ra rằng mình cũng có tình cảm với anh thụ và từ đấy mà anh công và anh thụ yêu nhau. Nhưng tình yêu của họ không được chấp nhận khi ba anh công biết chuyện, bắt anh không được quen với anh thụ nữa và phải cưới một cô gái về làm vợ. Không những thế, mẹ cô ta và cô ta còn đến ném anh thụ xấp tiền để rời đi. Anh thụ đau lòng mà rời xa anh công bảy năm. Thì bảy năm sau anh công gặp anh thụ khi đang trên đường thấy anh thụ đang bị người khác xâm hại. Mẹ anh thụ đã chết vì bệnh ung thư, bố anh công vì đau lòng cái chết của mẹ anh thụ nên đã không cấm cản chuyện yêu nhau của hai người nữa, đã vậy còn tổ chức một đám ước vô cùng linh đình cho hai người và từ đó họ sống hạnh phúc.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Hữu Mộng | Ngôn tình | Hoàn thành
Giọng nói đàn ông Thanh thấp dễ nghe, tràn đầy hormone nam tính, chậm rãi rót vào đôi tai người phụ nữ. Giọng nói ấy mang theo sự mê hoặc trí mạng, khiến cho khóe mắt người phụ nữ bị vây hãm trên giường dần nhuốm màu tình ái, dưới sự cưỡng ép của cơ thể nóng ran kia mà ngoan ngoãn phục tùng.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Miên Hoa Đoàn Tử | Sắc | Hoàn thành
Sau khi tan học, di động trong túi Tần Duyệt rung một chút, có tin nhắn đến, Tần Duyệt không để ý, tiếp tục giải đề trắc nghiệm lần trước cho học sinh, nói xong đề, Tần Duyệt chiếm dụng vài phần thời gian ra chơi, mắt thấy bọn học sinh phía dưới đều đã một bộ không có tinh thần nghe giảng bài, Tần Duyệt dứt khoát không miễn cưỡng, tuyên bố tan học liền thu thập đồ vật trở lại văn phòng. Ngồi trước bàn làm việc, lúc này Tần Duyệt mới nhớ lấy di động ra xem tin nhắn vừa rồi, y mở màn hình, phát hiện quả nhiên là gia hỏa kia gửi tới, Tần Duyệt bấm mở, một hình ảnh chói mắt lập tức hiện ra, làm y tức khắc xấu hổ buồn bực đỏ mặt lên, khoá nhanh màn hình, lại quay đầu nhìn, phát hiện xung quanh không có ánh mắt khả nghi mới nhẹ nhàng thở ra.Chuyện trong nháy mắt như thế, trán Tần Duyệt toát ra một tầng mồ hôi mỏng. Là Tôn Xán Tình gửi tới, ảnh chụp nam nhân mắt bị che lại, mặc sơ mi trắng nhăn nhúm, vạt áo mở, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn tinh tế, hai chân nam nhân không biết xấu hổ mở ra, hạ thân đỏ bừng sưng to, cao cao nhếch lên, từ lỗ nhỏ chảy ra dịch nhầy trong suốt làm ướt hành thân hơn phân nửa, huyệt động phía sau ngậm một cây dương v*t giả thô to. Tay nam nhân nhéo hai đầu v* đùa bỡn chính mình, đầy mặt đỏ bừng, biểu tình phóng đãng, khẽ nhếch môi phát ra rên rỉ mê người, bộ dáng tao lãng đến cực điểm. Ảnh chụp người nam nhân này, chính là Tần Duyệt.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Liên Liên | Ngôn tình | Hoàn thành
Đúng! Chính là anh ấy! Chính là chàng trai có khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo, cử chỉ tao nhã...... Trừ anh ấy ra, không còn ai khác đủ tư cách làm người yêu của cô! “Bạn trai lý tưởng trong mắt con chính là anh ấy!" Tá Đằng Hồng Diệp vừa tròn mười bảy tuổi, ánh mắt cô lấp lánh ánh sáng, hướng về màn hình máy tính thốt lên, giọng nói vô cùng hưng phấn, giống như vừa tìm được bảo vật quý hiếm. “Cưng à! Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, con gái con đứa thì nói chuyện phải nho nhã một chút chứ!." Lâm Nghi Trinh từ trong phòng bước ra, nghe tiếng con gái hô to gọi nhỏ, chân mày nhíu lại tỏ vẻ không vui.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33