Mạt Trà Khúc Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chân Bảo Lộ tuy trong lòng cảm thấy chua chát, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ có thể tự an ủi bản thân sẽ tìm được người tốt hơn. Thành thành thật thật, có thể bảo vệ được nàng, đối xử với nàng như châu như bảo. Đúng vậy, nếu bộ dạng có thể đẹp mắt một chút thì tốt hơn. Nghĩ tới đây, Chân Bảo Lộ liền cong môi cười cười, rồi sau đó ngửa đầu nhìn cây hoa hải đường trước mặt mình. Hoa hải đường hồng như son, nở ra thật xinh đẹp. Chân Bảo Lộ quan sát tới lui, liếc thấy đầu cành cây kia nở xinh đẹp nhất. Nàng duỗi cánh tay, muốn hái xuống. Không biết làm thế nào thân thể nhỏ bé tám tuổi này, cách đầu cành còn có một khoảng cách rất lớn. Với không tới. Chân Bảo Lộ nhíu mày ảo não, nhưng theo như tính tình, càng hái không đến, càng muốn chiếm được. Đang lúc Chân Bảo Lộ nhón chân nhảy lên nhảy lên, sau lưng đột nhiên vươn tới một cánh tay, thoáng nâng lên, dễ dàng thay nàng đem đầu cành cây có hoa hải đường đẹp nhất hái xuống, đưa tới nàng trước mặt. "... Nè." Chân Bảo Lộ sững sờ nhìn hoa hải đường trước mắt. Hoa hải đường kiều diễm, cùng những ngón tay thon dài cân xứng khá là đẹp mắt. Chân Bảo Lộ xoay người lại, thấy trước mặt là một thiếu niên cao to, liền nhìn thẳng vào khuôn mặt hắn thật lâu. Chân Bảo Lộ lấy lại tinh thần, thấy ánh mắt tối đen như mực của vị thiếu niên cũng đang nhìn mình chằm chằm, lập tức cảm thấy có chút sởn tóc gáy. Chân Bảo Lộ lui hai bước về phía sau, hít sâu một hơi, mới nói: "Ta... Ta không cần." Vị thiếu niên thoáng nhíu mày... Lần đầu gặp gỡ, cũng không ngỡ sẽ thành duyên nợ trăm năm...
32.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Pưn Pưn Chan | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chú Ơi! Lên Giường Nào của tác giả Pưn Pưn Chan. Tôi... Trót yêu thầm bạn thân của bố. Bố tôi hơn mẹ tôi hai tuổi, tôi nghe ông bà kể lại, bố tôi gặp gỡ và thương mẹ tôi từ nhỏ nên hai người cưới nhau rất sớm.Ngày tôi cất tiếng khóc đầu tiên chào đời mẹ tôi chỉ mới mười tám tuổi.Bố tôi có một người anh em thân thiết, tuy không phải là ruột thịt nhưng đó là anh em vào sinh ra tử với bố tôi.Chú ấy đã ngoài ba mươi rồi mà vẫn chưa cưới vợ, chú thường xuyên sang nhà tôi chơi. Tôi thích chú từ hồi tôi còn bé tí, thích nhiều đến mức mà ở trường có bao nhiêu người theo đuổi tôi cũng từ chối hết, vì trái tim nhỏ bé của tôi đã dành cho một mình chú rồi.Tuy chú đã lớn tuổi nhưng chú còn trẻ và phong độ lắm! Ở chú toát lên một vẻ đẹp chững chạc khiến cho tôi si mê.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bựa Nhân Sát Vách của cùng tác giả.
41.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng sữa, có giường, tủ quần áo, tivi Tư Linh không nghĩ có ngày lại được ở trong căn phòng như thế này Cô chạy ngay đến chiếc giường king size: "A! Thật thoải mái" Nằm một lát cô ngủ thiếp đi đến khi tỉnh dậy đã gần sáu giờ. Sáu giờ rồi! Cô phải đi tắm một lát! Vào phòng tắm, cô bước ngay đến chiếc bồn tắm lớn Phía bên để nhiều loại sữa tắm với nhiều mùi hương khác nhau Cô chọn cho mình mùi hoa oải hương, mùi hương mà cô thích nhất, thơm nhẹ dịu khiến người ta cảm thấy thoải mái.Tắm rửa sạch sẽ xong, cô bước xuống lầu. "Tiểu thư cô dậy rồi à, ta chuẩn bị cơm xong rồi cô mau xuống ăn đi" Một người đàn bà khoảng năm mươi tuổi nhưng thân hình đã gầy yếu, khuôn mặt hằn lên vài nếp nhăn, bàn tay chai sần đang bưng dĩa thức ăn. Cô nghe vú Đường nói mắt liếc nhìn bàn ăn Trên bàn ăn, toàn là thức ăn ngon Hồi trước, cô còn ở Thẩm thị, cô cũng được ăn sung mặc sướng nhưng từ khi được đưa vào cô nhi viện cô chỉ được ăn cơm với rau thôi, có bữa chỉ ăn cháo trắng Đã ba năm rồi, cô chưa được ăn ngon như bây giờ.
44.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Giản Diệc Dung | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa xuân mùa của muôn hoa nở rộ, hoa viên của phủ Tế bình hầu hoa tươi khoe sắc, trăm hoa đua nở, muôn hồng nghìn tía, trông thật là cảnh đẹp ý vui. Một tiểu cô nương chừng bảy tám tuổi vội vã băng xuyên qua hoa viên, nàng sơ búi tóc quả đào, trên hai dây buộc tóc đính thêm chiếc chuông vàng nhỏ, theo bước chân của nàng phát ra từng đợt thanh âm thanh thúy. “Cô nương, ngài đi chậm một chút, cẩn thận kẻo té ngã.” Một nha hoàn tuổi lớn hơn một chút theo sát phía sau nàng.
30.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bần Gia Nữ của tác giả Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu. Con gà của nhà lão Điền thúc cất tiếng gáy sáng, Trương Tiểu Oản xoay người ngồi dậy, sờ soạng cái áo bông đầy lỗ vá trong cảnh tối om rồi mặc vào.Cái áo bông đầy lỗ vá này là nàng tự mình vá lại sau khi xuyên đến đây. Cái áo vốn chi chit lỗ thủng, vì vậy sau ba ngày xuyên đến đây và biết mình không thể trở về nữa nàng đã theo người trong trấn đi chợ, tìm được ít vải lẻ rách trong đống rác rưởi lại giặt sạch bằng nước sông rồi mới có thể sửa sang lại kiện áo bông duy nhất này cho tử tế hơn một chút.Mà mẹ của thân thể mà nàng xuyên qua này có ba đứa con, hiện tại còn đang mang thai nhưng mỗi ngày đều phải làm việc đồng áng, căn bản không rảnh quản đứa con gái lớn trong nhà như nàng.Có điều, cho dù bà ấy muốn quản thì cũng lực bất tòng tâm. Trương gia quá nghèo, mỗi ngày có thể ăn lửng dạ đã tốt, hiện tại lu đựng gạo đã thấy đáy, cho dù chỉ ăn cháo thì cũng chỉ chống đỡ được hai ngày nữa.Nếu yêu thích thể loại cổ đại, bạn có thể đọc thêm Thiếu Nữ 9 Tuổi hay Thiên Tài Triệu Hồi Sư
46.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Tần Giản | Ngôn tình | Hoàn thành
Giang Tiểu Lâu - khuê nữ họ Giang. Nàng từ nhỏ đã được phụ thân đính ước với Tần gia, Tần công tử - Tần Tư. Phụ thân nàng hết sức thương yêu, lo lắng cho nàng, vì thế, trước khi qua đời đã cho nàng mười vạn lượng để làm của hồi môn đến ở nhà Tần gia. Tưởng chừng nơi đây sẽ là nơi ở hạnh phúc ấm êm của nàng. Nhưng không! Bắt đầu từ đây, địa ngục mới dần xuất hiện.
49.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Cuồng Ngôn Thiên Tiếu | Xuyên không | Hoàn thành
“Sau này bớt uống rượu đi.” Nhìn người cũng được xem như từng đồng sinh cộng tử, Hoàng Linh Vũ vẫn lên tiếng khuyên bảo. “Tại nơi thế này mà uống nhiều, sẽ chết rất mau.”
42.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:19
Phù Dung Gia | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý.
45.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Kim Dung | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Một tiếng đàn, liệu có thể khiến cho lòng người bình ổn? Hay chỉ là một hồi rồi lại một hồi rơi vào trầm luân? Một tiếng đàn, tại sao lại phải phân biệt người đánh? Tại sao lại phải quan tâm tiếng đàn này xuất phát từ đâu? Có phải hay không, cả chính cả tà, đều có thể bị tiếng đàn này làm cho gục ngã? Thiếu lâm trong giang hồ vốn đâu phải ít, nhưng để phân chính tà như vậy, thế gian có mấy ai. Đàn lên một khúc nhạc, người người hổ thẹn, một tiếng đàn thê lương, mấy ai không ai oán? Thế gian này, thứ vốn dĩ tồn tại được lâu bền nhất cũng chỉ là thời gian. Anh hùng trong giang hồ, quanh năm đao kiếm bên người, vốn dĩ là không hiểu thế nào là tình thân. Trong mắt của họ, chỉ có chém giết, chỉ có máu tanh, không còn gì khác để khiến người đời thương tiếc. Đối với bọn họ, xưng bá chính là một điều mà họ luôn hướng tới. Khúc đàn này, cũng phân biệt chính và tà, ảnh hưởng của nó cũng là khác nhau. Chỉ một tiếng đàn, nhưng lại có thể mang theo rất nhiều âm điệu. Chỉ một tiếng đàn, đủ để làm lòng người tê tái. Nhân sinh, tất cả chỉ tựa như hư vô, không có gì tốt đẹp, không có gì đáng để ta phải nuối tiếc.
45.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Ninh Viễn | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi của tác giả Ninh Viễn. Mở mắt đã bình minh, ánh mắt Diệp Hiểu Quân có chút khó mở nổi, tùy tiện đưa tay dụi mắt, lại bất giác chạm phải dị vật làm cho nàng nhăn mặt hấp một ngụm khí lạnh. Loạng choạng lùi về phía kịch bản đặt trên bàn trà, mặt giấy ngập tràn những dòng đánh dấu bằng bút nhớ dòng, Diệp Hiểu Quân chính là thức trắng nguyên đêm vật lộn cùng đống lộn xộn này. Kéo thân thể mệt mỏi, chậm rì rì đi vào phòng tắm, mở cửa phòng tắm, kéo mí mắt xuống, phát hiện bên trong mí mắt xuất hiện thêm dị vật phiền phức khó chịu. Chỉ cần tròng mắt xoay động, vệt phiền phức trong mắt kia căng lên, giống như một hạt cát, đi không hết, nhìn không xong mà còn đặc biệt khó chịu. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm những truyện cùng thể loại như: Số Học Lão Sư, Mời Ra Ngoài! hay Hồng Tú Cầu Từ Trên Trời Rơi Xuống
31.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Mãn Tọa Y Quan Thắng Tuyết | Đô thị | Hoàn thành
Lấy bối cảnh ở thì tương lai, khi mà con người đã tạo nên nhiều bước nhảy vọt về mặt khoa học và kĩ thuật, cuộc sống của con người không thể nào thiếu đi sự tiên tiến của công nghệ, mà đồng thời, khi mà đời sống con người đã phát triển một cách vượt bậc cũng chính là khi các mối quan hệ quốc tế bị lơi lỏng không còn mật thiết như xưa, sự nứt gãy ngày càng rộng mở, các quốc gia dần dần đều rơi vào tình thế giằng co căng thẳng. Nơi đó có hai con người, họ vừa là đối thủ của nhau, lại vừa là bằng hữu tốt, đối đầu với nhau thì không chịu nhường bước nhưng cũng thân nhau hệt như là anh em.Một người trong số họ là Dã Lang kiên đường nơi mặt cát nóng bỏng của sa mạc, một người được mệnh danh là Phi Hổ - chúa tể của vùng rừng núi, quân vương của muôn loài. Trong mắt một người thì kẻ kia vừa là bạn mà vừa là đối thủ một mất một còn của mình, còn trong mắt kẻ còn lại hắn chính là một người bạn có khuôn mặt đẹp đẽ câu người. Họ khác nhau từ gia cảnh, xuất thân cho đến ước mơ cùng những cái nhìn về cuộc sống, nhưng bằng một sức mạnh vô hình, hai con mãnh thú ấy cứ rượt đuổi nhau, vờn nhau chán chê cuối cùng lại nằm xuống nghỉ ngơi ngay kề cạnh.
32.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23
Lý Tùng Nho | Dị năng | Hoàn thành
Trải qua một đời, một kiếp bản thân đã có thể hiểu rõ thứ gì là quan trọng, là bản thân hay là gia đình, hạnh phúc thật sự dành cho mình là gì. Cho đi ắt cũng phải nhận lại, chứ không thể cả đời cho đi để rồi nhận lại sự khinh rẻ của những người mình yêu thương. Bản thân Lăng Tây từng đi qua một đời nên hiểu rất rõ. Lăng Tây sinh ra, đối với cha mẹ là một đứa con ngoan, một đứa trẻ biết nghe lời, là kho thuốc dự trữ của anh trai bị mắc chứng bệnh bạch cầu. Mỗi lần anh trai cần máu, đều là cậu phải cung cấp, dường như cha mẹ sinh ra cậu chỉ để giá trị tồn tại của cậu là vì anh trai vậy. Cho đến một ngày, anh trai cần quả thận, cậu chấp nhận hiến quả thận của mình, để rồi sau phẫu thuật cậu mãi vẫn chưa tỉnh. Bản thân cậu là không muốn tỉnh lại, cho đến lúc nguy kịch, bản sĩ phải dùng máy kích điện để nhịp tim cậu có thể đập lại. Khoảnh khắc cuối cùng, chính cậu cũng không hiểu vì sao bản thân có thể tỉnh lại. Chính là không còn là Lục Lăng Tây của trước đây nữa, mà là Lục Lăng Tây ở Phượng Thành, con trai của Vương Thục Tú. Trong thân xác mới này, Lăng Tây có năng lực đặc biệt, có thể liên kết với thực vật, bắt đầu cuộc sống mới, chăm sóc cây, trồng hoa, lo liệu nông trường, vui vẻ sống một đời bình an. Bên cạnh đó, cậu còn hấp dẫn được tiểu công vì sự cố gia đình mà trở nên lạnh lùng, khiến tiểu công nhất kiến chung tình với mình. Lăng Tây trải qua một đời sống hi sinh vì người khác cuối cùng cũng có thể sống cuộc sống thật sự thuộc về mình. Mời các bạn cùng theo dõi.
35.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Đường Mật | Ngôn tình | Hoàn thành
"... Nhiệm vụ hoàn thành, sắp tiến vào thế giới nhiệm vụ tiếp theo. Đếm ngược 10, 9, 8..." Một giọng nói máy móc không chút tình cảm đột nhiên vang lên trong đầu Bạch Vi. Cô không hề kinh hãi, hoảng loạn, chỉ là như một thói quen nhẹ nhàng sờ vào chuỗi vòng tay mười ba hạt trên cổ tay, lẳng lặng lắng nghe thanh âm đếm ngược. Đúng vậy, Bạch Vi chính là người làm nhiệm vụ, chính xác thì chính là một người chuyên sắm vai vật hy sinh. Cô không ngừng xuyên qua khắp các thế giới, nhiệm vụ của cô chính là ở mỗi thế giới hoàn thành tâm nguyện của các vật hy sinh. Cô đã xuyên qua vài thế giới, cũng đã hoàn thành tâm nguyện của rất nhiều người, sau này vẫn sẽ tiếp tục xuyên qua nhiều thế giới khác nữa. Cô cũng không biết bản thân vì sao lại rơi vào vòng luẩn quẩn này, cũng không biết lúc nào sẽ kết thúc. Ngoại trừ biết bản thân tên là Bạch Vi cùng chuỗi Châu Liên trên tay, còn lại giống như đều đã quên hết.
36.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:28
Ngọc Duyên | Tiên hiệp | Hoàn thành
Câu chuyện kể về một độc giả của tác phẩm lại xuyên vào cuốn tiểu thuyết ấy nhưng chỉ xuyên vào nhân vật phụ, đã thế còn bị hệ thống đem bán cho nam chính. Không chỉ vậy mà đây còn là câu chuyện ở kiếp trước Cung Tiểu Trúc đều không được cha mẹ yêu thương, đã vậy kết thúc cuộc đời lại chết bị sặc do uống nước.chết rất oan uổng, may là trời sinh hắn thiện lương, chưa từng làm việc trái với lương tâm, cho nên ông trời cảm thấy bất bình, cho hắn xuyên qua, hơn nữa còn là xuyên vào một bộ tiểu thuyết.Chỉ là, có ai có thể nói cho hắn biết, vì sao hắn lại trở thành một trong số n tiểu nhân vật làm vật hy sinh có được không, trước khi gặp được tiểu công vận khí thật không thể kém hơn, đánh quái gặp phải yêu thú cấp cao, bị yêu thú đuổi theo còn bị rơi xuống hố, đi rửa ráy một chút lại có thể gặp phải mỹ nhân đang tắm, sau đó bị đuổi giết, lĩnh tiền lương hàng tháng còn có thể bị cướp mất, làm gì cũng không thành!
30.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:29
Thập Tam Xuân | Ngôn tình | Hoàn thành
Tương Nhược Lan, bát phụ nổi tiếng của kinh thành. Cậy có thái hậu chống lưng nên không có chuyện gì không dám làm. Kết quả trong đêm tân hôn bị chồng bỏ rơi để đi chơi với quý thiếp, không những thế còn tặng cho một vết thương vào đầu. Vì thế Tương Nhược Lan hồn lìa khỏi xác nhường chỗ cho cô nàng cá tính, lạc quan, tự lập tự cường Tương Nhược Nam. Cô gái tội nghiệp phải gánh chịu tất cả hậu quả xấu của Tương Nhược Lan, nỗ lực sửa lại những sai lầm trước đây của nàng để sống thật tốt.
37.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:29
0 giờ sáng | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi dùng một ít nước bọt để chà xát mà không hề có chút bay màu nào. Sau khi bỏ lại con dấu đó, Diêm Vương cười: "Hãy mang cô ta về đi." Âm Thiện nhìn tôi, gương mặt lộ rõ vẻ mặt nhục nhã: "Điều này e là không hay chút nào?". "Ổn rồi. Đem về đi, Âm Thập Nhị mà còn động đến cô ta nữa thì ta đổi họ với cô ta!". "À, thưa ngài, lời thề độc này của ngài hơi độc một chút." "Không sao đâu, dù sao hắn cũng không thể phá được lời nguyền đó." Diêm Vương phất tay cho Âm Thiện lui. Tôi không can tâm lao vào và hét lên: "Này! Cái quái gì vậy? Anh đã làm cái quái gì với tôi?".Tuy nhiên, khi Diêm Vương nhìn tôi, tôi thấy toàn thân mình cứng đơ, như thể tôi đã bị dùng thủ thuật định hình để cử động. Và cơ thể tôi bị Âm Thiện đẩy rời khỏi âm phủ. Con người, bệnh viện tâm thần, văn phòng viện trưởng. Khi tôi bước ra khỏi vòng tròn, tôi đã có thể cử động được. Âm Thiện nhìn tôi một lúc rồi mới nói: "Đó là âm phủ, âm phủ nằm trong tay ai, ai là vua của cõi âm. Giờ đây Diêm Vương đã đóng dấu lên cô, tức là đã tuyên bố cô đã là phụ nữ của hắn". Tôi hiểu rồi, "Anh ta sẽ cướp phụ nữ với Âm Thập Nhị à?""Có". "Không cảm thấy hạ mình sao? Diêm Vương của các anh, lại còn làm những việc như thế nữa sao?".. Tôi bực bội nói, chà xát mạnh hơn dấu ấn đó, nhưng đã chà xát đến mức da đỏ rực lên, nhưng dấu ấn đó không có dấu hiệu phai mờ nửa điểm! Dường như, muốn xoá được dấu ấn này thì chỉ còn cách chặt tay!
45.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:29
Khuyết Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Nhỏ Của Tổng Tài của tác giả Khuyết Danh. Đó là hoàn cảnh của Bạch Ngưng - nhân vật chính trong truyện Cô Vợ Giả Của Tổng Giám Đốc - cô gái sống trêи danh nghĩa người khác và hôn nhân của người khác.Cô muốn trốn đi, nhưng người chồng kia của cô lại nói với cô: "Tôi phát hiện tôi đã phạm vào đại kỵ của đàn ông, mẹ nó, lại chìm đắm trong tình yêu buồn cười kia rồi."Chia tay rồi hợp lại, cô và hắn dường như đã lâm vào bể tình của nhau. Yêu, hận tất cả đều hướng về nhau. Dù là thế nào thì sai lầm lớn nhất của cô là đã yêu và cố quên hắn. Câu chuyện tình trắc trở, nhiều khúc mắc cho cả hai người.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Chỉ Muốn Yêu Em Nhiều Hơn hay Thế Tử Gia, Đừng Làm Loạn!
34.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:30
Đan Thanh Mộng | Ngôn tình | Hoàn thành
Vì một quả thận để mẹ có thể tiếp tục sống, một đêm bán thân thì có là gì? Đậu Mật Đường dùng tấm thân trong trắng của mình đổi lấy số tiền thay thận cho mẹ. Phiên giao dịch này có tính là cô được lời hay không? Không chỉ có trong tay năm mươi vạn đồng tiền viện phí. Người đàn ông kia còn cho cô quà. Phần quà này trong tay có vẻ cũng khá lớn đó là một cái thai song sinh.Cô không những mất đi trinh tiết, còn mất luôn tâm của mình! Bốn năm sau… Cô và anh gặp lại nhau… đó là thiện duyên hay nghiệt duyên đây?Hoàng tử Long: mẹ, con muốn có cha!Mật Đường: Mẹ tìm không được!Hoàng tử Long: mẹ mua cha cho con.Mật Đường:…..Công chúa Phượng: cha thì làm được cái gì??Phải, cha thì làm được cái gì? Một mình mẹ đây vẫn nuôi hai con còn đầy tủ tứ chi cho tới tận bây giờ kia mà.Giờ các con muốn cha? Mẹ còn chả biết cha mẹ…à không chồng mẹ là ai đây này? Không ấy mấy đứa tài giỏi thì đi tìm chồng giúp mẹ đi.
34.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:30
Bạn đang đọc truyện Phía Trên Môi Nàng của tác giả Tố Tây. Chủ nhân gia tộc lãnh đạm trong miệng mọi người kia đang cảm thấy thật đau đầu: "Ngươi định theo ta đến khi nào?""Ngài, thích, hoa, tôi, tôi muốn, đưa cho ngài."Nữ hài tràn đầy tình cảm, trên tày đầy vết thương nhỏ, vẫn còn nắm bó hoa nhỏ màu tím, đưa cho người trong lòng - vị chỉ thuộc về hắc ám này.Mười năm lúc sau, ở lần trao giải nọ.Có người dò hỏi nàng: Vưu tiểu thư vì sao mỗi lần lộ diện, đều phải che hết cổ vậy?Vưu Nhiên biểu tình vi diệu, chỉ có thể nhàn nhạt giải thích: "Chắc là do tôi sợ lạnh."Kỳ thật, nàng cũng thực bất đắc dĩ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Vị Chanh Bạc Hà hay Nhân Vật Phụ Cũng Cần Yêu
33.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Hoại Phi Vãn Vãn | Ngôn tình | Hoàn thành
Đêm nay, rốt cuộc cũng mưa. Mưa từ mái hiên xuôi dòng chảy xuống phát ra tiếng vang khiến lòng người hoảng loạn. Sau chuyện lần đó, Hinh Hòa Cung đã lâu không nghe thấy động tĩnh lớn như vậy. Cung điện rộng lớn, ra ra vào vào chỉ có một người. Đó là cung nữ bên cạnh ta, A Man. Gió to thổi tới, cửa sổ mở rộng. Thật lạnh, ta nhịn không được mà rụt cổ, tự ôm lấy bản thân. Trong tẩm cung, một lò sưởi cũng không hề có. Bắt đầu vào đêm đông, ta và A Man ôm chặt lấy nhau, tới nửa đêm mới có thể an giấc."A Man, A Man." Thanh âm run lên, ta gọi hồi lâu vẫn không nghe A Man hồi đáp. Chẳng biết thế nào, trong lòng đột nhiên cảm thấy khẩn trương. Định gọi lần nữa, lại nghe tiếng bước chân vội vàng tới gần, ta giật mình ngước mắt, thấy cửa bị đẩy ra, một vị công công tới. Hoàn hồn, mới thấy rõ, là Tiền công công. Gã thấy ta, vội chạy tới nói: "Nương nương, người mau về đi, bên ngoài Càn Nguyên Cung, A Man cô nương..." Nghe hai chữ "A Man", ta lập tức xuống giường, lâu như vậy không thấy nàng ấy, ta nên biết đã xảy ra chuyện!Lao ra, phía sau truyền tới thanh âm sợ hãi của Tiền công công: "Nương nương! Bên ngoài đang mưa..." Mưa, sợ gì chứ? Thời điểm thống khổ mệt mỏi nhất, bên cạnh ta chỉ có A Man. Một mình chạy trong màn mưa. Mưa mùa này thật lạnh, đánh vào mặt, vào người, cảm giác lạnh như băng thấm vào xương tủy. Ta cắn răng, bước chân bên dưới mỗi lúc một nhanh. Tiền công công đuổi theo, định bung dù che cho ta, nhưng cơn mưa này thật sự quá lớn, dù trong tay gã căn bản không chịu đựng được.
40.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31