Phùng Bổ Đích Ngoa Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Là VIP Duy Nhất Của Anh của tác giả Phùng Bổ Đích Ngoa Tử. Anh vẫn nằm trên giường, lặng lẽ chờ đợi các tiêu đề giải trí của thế giới. Cùng lúc đó, xa phía bên kia đại dương, ở Úc, Nguyễn Tĩnh Xu đang cau mày liếm vết thương ở đầu ngón tay. Cô chớp chớp mắt, máu rơi trên ngọc đã biến mất, cô bị hoa mắt sao? Hay giống như các bài viết trên mạng, có thể mở ra tùy thân không gian? Thật đáng tiếc, ngoại trừ máu đã biến mất, ngọc bội không có bất kỳ phản ứng nào. Nguyễn Tĩnh Xu cười cười, tự giễu mình.Quả nhiên là nhìn lầm rồi, nhất định thời gian gần đây quá mệt mỏi nên mới có suy nghĩ kỳ lạ đó. Tiểu thuyết thật không đáng tin a! Trong mắt nhiều người, Nguyễn Tĩnh Xu được xem là một người chiến thắng. Bố mẹ là kỹ sư cao cấp, mặc dù gia đình không phải đại phú đại quý nhưng cũng tính là giàu có. Nguyễn Tĩnh Xu có vẻ ngoài trầm lắng, tuy cô không đẹp bằng đại mỹ nhân trong giới giải trí nhưng cũng được coi là một giai nhân thanh tú. Từ nhỏ, Nguyễn Tĩnh Xu đã là một đứa trẻ ngoan. Sau khi tốt nghiệp trung học, cô nộp đơn vào một trường đại học Úc. Từ năm 18 tuổi đến bây giờ đã 26 tuổi, cô vẫn luôn ở Úc.Sau khi tốt nghiệp đại học, cô ở lại làm giảng viên. Ở nước ngoài có danh phận, mua nhà, mua xe, cô cũng được coi là bạch phú mỹ. Trên thực tế, Nguyễn Tĩnh Xu không hoàn mỹ như mặt ngoài của cô. Sau khi vào lớp khoa học tự nhiên ở trường trung học, cô tự thấy rằng mình học không giỏi, điểm số liên tục giảm. Bố mẹ cô liền lấy tiền tiết kiệm trong nhiều năm ra cho cô đi du học. Vì sự khác biệt về văn hóa và ngôn ngữ, sau một thời gian dài xuất ngoại, Nguyễn Tĩnh Xu vẫn không thích ứng được. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Vợ Ngọt.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Ninh Chiêu Chiêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giang Đông Ôm Trăng Sáng của tác giả Ninh Chiêu Chiêu. “Đã hỏi thăm rõ ràng chưa?” Ninh Yên Nhiên nghiêng đầu kẹp điện thoại, một tay vặn nắp cây son, bĩu môi trước gương nhìn trái nhìn phải, không hài lòng lắm chớp chớp mắt, khẽ hất mái tóc dài, có chút hờ hững tuỳ ý. Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.“Hỏi thăm kỹ rồi, 30 tuổi đầu hói, du học về, ghét nhất là con gái cổ hủ, tình sử lại chẳng có bao nhiêu, cho nên mình nghĩ chắc là do ngoại hình có chút xấu.” Cô gái bên kia nói đến một nửa lại nở nụ cười, “Quá lợi hại, làm sao mà mẹ cậu lại có thể tìm cho cậu một đối tượng xem mắt như vậy chứ?” Ninh Yên Nhiên chớp mắt mỉm cười, không hề phúc hậu nghĩ: xem ra mẹ cô cũng chưa gặp qua người này, chưa biết chừng là nhìn ảnh chụp thời còn trẻ của anh trai đầu hói này nên bị lừa rồi. Nếu yêu thích thể loại này, thì còn có những truyện rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Bí Ẩn Đôi Long Phượng và Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Mục Dã Dương Dương | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đô Thị Dị Văn Lục Chi Ma Lâu Quỷ Ảnh của tác giả Mục Dã Dương Dương. Trong bụi lau sậy bên ngoài cửa sổ đã có hai thiếu niên đang chờ cậu. “A, anh Tuấn Tuấn, anh Mao, hai anh hứa cho xem rồi nha, làm em ngóng dài cả mắt đây này.” “Suỵt.” Anh Tuấn Tuấn ra hiệu im lặng, kéo Đản Đản chạy ra hướng ngoài thôn. “Nói nhỏ thôi.” Anh Mao lén lén lút lút hết nhìn Đông tới nhìn Tây. Ba người lặng lẽ đi trong bụi lau sậy suốt một đoạn đường. Bọn họ vòng qua một cây đại thụ, đẩy ra tầng tầng cỏ dại, để lộ ra một cái động.Anh Mao rón rén tuột xuống. Đản Đản lập tức đuổi theo, anh Tuấn Tuấn thì đi sau lưng cậu. Đường đi bên trong động quanh co khúc khuỷu, chờ khi chân chạm đất, anh Mao đánh hộp quẹt, lúc này Đản Đản mới thấy rõ xung quanh nơi chật hẹp này là những bức tường bằng phẳng. Giống như một nhà đá. “Đồ các anh nói đâu?” Đản Đản không vui, mấy ngày trước cậu nghe hai người này nói bọn họ phát hiện một ngôi mộ cổ. Rất có thể bên trong có rất nhiều vàng bạc châu báu, bán đi rồi không chừng sẽ giàu to.Mà sau khi giàu rồi, bọn họ sẽ không còn trải qua cuộc sống cực khổ này nữa. Đản Đản cũng muốn giàu to, vì thế cậu quấn lấy bọn họ không tha. Các thiếu niên mười hai tuổi ngây thơ chất phác, dựa trên nguyên tắc có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, bọn họ chấp nhận mang Đản Đản cùng đi đào vàng bạc châu báu. Nhưng không có vàng bạc châu báu, bọn họ chỉ phát hiện hộp chiếc hộp nhỏ. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng rất hay mà bạn đừng bỏ lỡ như Trò Chơi Của Gã Hề và Con Đường Bá Chủ.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thủy Hóa Bối | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vô Vi Nhất Niệm của tác giả Thủy Hóa Bối. Đi ra khỏi căn hộ của cô ả kia khi đã quá 11 giờ, Tần Cửu châm điếu thuốc xua đi cái rét xuân đậu trên người. Mới phà được một hơi, điện thoại đằng túi sau đã rung. Ngó tên hiển thị ghi Đại Bân, cậu ấn nút nhận máy. “A Cửu, tới Space Oddity không?” Tần Cửu bước tới cạnh thùng rác, ngó mấy đầu lọc nằm chèo queo trong lõm gạt tàn trên nắp thùng. Một cái trong số ấy còn dính vết son đỏ tươi. Khạc khói mù khỏi miệng, cậu nói: “Không được, tớ mới xong chuyện…”Đầu kia, Đại Bân vứt lại câu đã biết rồi cúp phựt. Tần Cửu ngó cái điện thoại. Nội thành của 11 giờ khá yên ắng, con đường cái chỉ lác đác bóng xe qua, tầng lớp làm công ăn lương cực nhọc cả ngày trời cần một giấc ngủ tử tế. Cũng thấm mệt, cậu nghiền đầu thuốc vào lõm gạt tàn, mày díu sâu đắn đo nên gọi xe hay tìm đám bạn lông bông trong phố xin tá túc một đêm. “Tiểu Cửu… Tiểu Cửu…”Tiếng gọi vọng từ đằng sau lưng. Cậu ngoảnh đầu, thấy là cô ả kia khoác áo lông chồn, trong vẫn nguyên cái váy ngủ tơ tằm ban nãy, xỏ vội đôi dép đã chạy ra. Tóc cô ta xõa xượi, đôi tay ôm trước đầu, đang chạy về phía cậu. Gương mặt có ráng đỏ không biết vì sự ban nãy, hay vì thở gấp mà ló dạng. Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại khá hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Quán Cơm Tỳ Hưu, Chỉ Có Vào Không Có Ra và Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Trì Đại Tối Cường | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tâm Du Thán Hỏa Xuân của tác giả Trì Đại Tối Cường. Cũng đã được mười năm. Nhìn đối phương từ một người yên tĩnh hướng nội, lột xác thành thành thục cẩn trọng, sự nghiệp thành công. Gần đây, Người Yêu lên làm trợ lý Tổng Giám, rất là vui vẻ. Huấn Luyện Viên cố ý mua tôm hùm, sườn heo về làm một bữa đại tiệc ăn mừng. Nhưng đợi từ khi nhiệt tâm hừng hực, đến lạnh lẽo nguội nhạt. Người Yêu vẫn chưa trở về.Huấn Luyện Viên ở trên ghế sa lông ngủ một đêm, ngày thứ hai cuộn mình tỉnh lại, một đại nam nhân chán chường không thể tả ngồi nhìn cửa, đáy mắt toàn là tơ máu. Người Yêu luôn luôn an phận, ở cùng hắn lâu như vậy, ngoại trừ đi công tác, chưa bao giờ trắng đêm không về. Mặc dù nói là, hai người đàn ông ở với nhau, không nên khẩn trương như vậy. Nhưng Huấn Luyện Viên không nhịn được. Người Yêu cũng từng cười hắn, thể trạng cường tráng, nhưng lại mang trái tim của mẹ già.Lúc đó, đối phương đang dùng mũi chân đè lên ngực hắn, ngón chân một câu lại một lần đùa nghịch đầu v* hắn. Từ trên nhìn xuống, của quý của hắn đang được đối phương gắt gao ngậm chặt trong thân thể, hai gò má ửng hồng. Lắc đầu, đem một màn kiều diễm đá văng ra ngoài, hắn cầm điện thoại, tiếp tục gọi lại cho Người yêu. Lại là không gọi được. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng và Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Hồ Dữu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Yêu Cũ Thấy Tôi Ăn Lẩu Một Mình của tác giả Hồ Dữu. Tiêu chuẩn đánh giá một nhà hàng lẩu của Diệp Dương là nước chấm có vừa miệng hay không. Với cô, nước chấm là linh hồn của món lẩu. Diệp Dương kiên quyết không bao giờ ghé lại một nhà hàng lẩu không biết tự pha nước chấm tới lần thứ hai. Nước tương vừng của “Lộc Minh Yến” vị vừa êm, vừa mang cái cốt thuần chất, lại thơm nức. Dầu vừng, dầu tỏi cũng thơm ngon. Trộn cả hai lại, rắc thêm vài cọng rau thơm, mấy nhúm hành lá, Diệp Dương có thể ăn vã nửa bát. Vậy nên mỗi lần người ta chỉ lấy một bát, còn cô phải hai tay hai bát. Người ta lấy hai bát, cô phải ăn sạch bốn bát. Diệp Dương tay phải bưng một bát, tay trái bưng một bát trở về bàn. Chợt cô lại liếc thấy có đôi nam nữ trẻ tuổi đang bước vào quán. Vốn cô cũng không để ý lắm, nhưng rất nhanh sau đó đã phát hiện ra có gì đó không ổn. Diệp Dương quay đầu lại để xác nhận, chưa đầy hai phút đã nhận ra, trái tim cô chợt hẫng. Cô vội dời ánh nhìn đi. Mắt nhìn thẳng, cô trở về bàn mình.Diệp Dương từng tưởng tượng ra cảnh hội ngộ với người yêu cũ. Họ sẽ gặp nhau ở quán cà phê, ở rạp chiếu phim, ở hiệu sách, ở nhà hát, hay ở công viên… Ở những nơi thơ như trong phim. Khi ấy cả hai đều đã là những con người trưởng thành, bao dung, vô tình gặp lại nhau cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt. Đầu tiên họ sẽ ngạc nhiên, rồi chào hỏi trò chuyện, tâng bốc khen ngợi nhau. Nếu có thời gian họ sẽ tìm chỗ để uống ly cà phê, nói về chuyện năm đó, kể cho nhau nghe chuyện của mình về sau. Còn nếu không có thời gian thì hai người hai hướng, không bao giờ gặp lại nữa. Nếu yêu thích thể loại này, bạn cũng nên đọc thêm các truyện như Hoa Hồng Của Lương Hiện hay Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Thích Em, Bởi Vì Em Là Em của tác giả Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết. Duyên phận của Đường Thi và Tống Từ bắt nguồn từ ngày đầu tiên nhập học ở trường cấp ba, Tống Từ đưa thư thông báo trúng tuyển cho giáo viên, giáo viên nhìn qua, rồi cười ra tiếng, “Tống Từ? Đường Thi Tống Từ [1], nhóm tên này thật hay, lỗ mãng hỏi một câu, em có phải còn có một người chị hoặc là anh, tên là Đường Thi?”Đường Thi Tống Từ: là thuật ngữ kết hợp giữa thơ Đường và từ Tống. Thơ Đường và từ Tống là hai viên ngọc trong lịch sử văn học Trung Quốc. Nhà Đường được gọi là thời đại của thơ, nhà Tống được gọi là thời đại của từ. Từ cũng là một loại thơ, nhưng khác với thơ ở chỗ nó có quan hệ với âm nhạc. Kiểu trêu chọc này từ nhỏ đến lớn Tống Từ đã gặp phải vô số lần, vừa định nói đùa để dời đề tài này đi, thì sau lưng có người đặt thư thông báo trúng tuyển “pa” một tiếng lên bàn.“Em là Đường Thi, nhưng mẹ em không có con trai lớn như vậy.” Sau lưng truyền đến một giọng nữ trong trẻo. Tống Từ quay đầu, nhìn thấy Đường Thi đứng phía sau mình. Lúc đó cô mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai, vành mũ rộng che hơn nửa gương mặt, cô ngẩng đầu nhìn Tống Từ, cong môi khẽ cười một tiếng, “Vẻ mặt này là sao, sẽ không thật sự cho rằng tôi là chị gái thất lạc nhiều năm của cậu đó chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cưng Chiều Nữ Bác Sĩ và Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Quỳnh Phi | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần của tác giả Quỳnh Phi. Chịu trách nhiệm làm trưởng ban văn nghệ của đại học lần này là Trang Uẩn và đàn em cùng khoa, cô đàn em nhỏ vừa mới lên chức đã lập tức nhận được nhiệm vụ đầu tiên, chuẩn bị cho bữa dạ tiệc Trung Thu. Trang Uẩn dạo qua hội học sinh năm nhất, năm hai, bởi vì cũng có chút kinh nghiệm đối với phương diện này, thế là nhanh chóng bị cô đàn em kéo tới nghĩ kế cùng.Ra khỏi văn phòng ban văn nghệ, Trang Uẩn đang đi trên hành lang thì nghe được tiếng đàn dương cầm. Anh biết bên cạnh văn phòng có một phòng học kia vẫn luôn bị bỏ trống, hơn nữa còn có một cái đàn dương cầm, nhưng khi phóng tầm mắt nhìn qua ban quản lý đều là những ông tướng thô lỗ, huýt sáo thì còn có thể, chứ đánh đàn dương cầm thì vốn không có khả năng.Trang Uẩn ngây người trong hội học sinh hai năm, vẫn thường xuyên đi đưa văn kiện đến ban văn nghệ bên này, nhưng chưa từng nghe thấy tiếng đàn dương cầm vang lên trong phòng bên cạnh. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Y Nha Dữu Tử Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Dưới Ánh Hoa Đăng của tác giả Y Nha Dữu Tử Trà. Xe ngựa của Đại Hùng Quốc lung lay đi trên đường. Tạ Yên Nhiên ngồi bên trong cả ngày, suy nghĩ cũng trở nên mơ hồ. Tạ Yên Nhiên đỡ mũ phượng trên đầu, thở dài, nhẹ nhàng vén rèm lên dò hỏi Tiểu Hà xem còn bao lâu mới đến nơi. “Nào, tiểu thư. Muội vừa mới hỏi bọn họ, không đến một ngày nữa. Tiểu thư, người kiên trì một chút.” Tạ Yên Nhiên mệt mỏi gật gật đầu, buông rèm, lại đưa tay chỉnh lại mũ phượng có chút nặng trên đầu.“Không ngờ trên đường đi hòa thân phải luôn mặc hỉ phục, thật là mệt.” Tạ Yên Nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm, lại thở dài, ngả người về sau, hơi dựa vào vách xe ngựa. Mấy người hầu đi theo bên ngoài xe nhỏ giọng nói chuyện với nhau, những người này có người hầu của Hoàng Đạo Quốc, cũng có hộ vệ từ Đại Hùng Quốc. Tạ Yên Nhiên lúc này không có tâm trạng để ý họ là người nước nào, trong đầu chỉ nghĩ về trận tàn sát nửa tháng trước. Tạ Yên Nhiên thật ra vẫn luôn cảm thấy Hạ Băng có chút quái quái, nhưng nàng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng do không hợp khí hậu. Cho nên khi nàng đang ở trong cung giúp Lạc Phi Phi sửa sang hỉ phục, nghe tin thợ săn quốc tấn công, không thể không thừa nhận, cả người nàng đều có chút luống cuống. “Hoàng Thượng, Vương gia đã xuất binh đi ngăn cản.” Nghe thị vệ tiến vào thông cáo như vậy, Tạ Yên Nhiên đang hoảng loạn cũng hồi phục đôi chút. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Hoa Hồng Của Lương Hiện và Quái Phi Thiên Hạ.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thắm Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Trong Thù Hận của tác giả Thắm Lê. "Lại mang thai sao?" Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 mình. Kết hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang thai. 2 đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn nhất. Hạ Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên định. Đứa con này có thể sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ.Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá.... Rắc! Cửa phòng ngủ mở ra, thân hình cao lớn của Lục Nghệ Văn từ ngoài bước vào. Hạ Vũ Yến vội vã đứng dậy, khuôn mặt không son phấn ấy bỗng chốc trở nên trắng bệch: "Lục Nghệ Văn, giấy thoả thuận ly hôn tôi đã ký rồi. Từ bây giờ trở đi, giữa tôi và anh đã không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa". Giọng cô trầm ngâm, bàn tay đặt bên người nắm chặt 1 cách căng thẳng.Động tác của Lục Nghệ Văn hơi dừng lại, ngước đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô: "Cô muốn ly hôn sao?" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tôi Là Thầy Khai Quang và Người Hầu! Anh Yêu Em.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
An Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vì Em Mà Tương Tư của tác giả An Ngọc. Một tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên. Trong vô thức, cậu đưa hai tay lên bịt tai lại, giọt lệ bất chợt dâng trào ra khỏi khóe mắt. Cậu thực sự sợ hãi, muốn la thật to, lại càng muốn thoát khỏi nơi đây nhưng không được. Giờ phút này, giữa ranh giới của sự sống và cái chết, tâm trí non nớt của đứa bé nhỏ tuổi này không thể nào chống đỡ nổi. Cậu nhắm mắt, ngất lịm đi. Trước khi trời đất trở nên mịt mờ, cậu vẫn còn khắc sâu vào trong đáy mắt hình ảnh ba mẹ mình cả người đẫm máu, từ từ ngã xuống... Khiêm Dạ Hiên sực tỉnh giữa đêm khuya. Kí ức của năm đó dường như hoàn toàn không thể xóa mờ trong trí nhớ của anh. Anh đưa tay lau đi vầng trán đẫm mồ hôi, xoay người bước xuống giường. Khiêm Dạ Hiên châm một điếu thuốc, mở cửa đi ra ngoài ban công, tựa tay lên lan can lạnh lẽo, đưa mắt nhìn ra xa. Ánh đèn mập mờ phía đằng xa kia làm anh bình tâm hơn đôi chút. Khiêm Dạ Hiên đưa tay vuốt mái tóc ngắn màu hung đỏ của mình, rít một hơi thuốc lá. Làn khói trắng mờ ảo bao trùm lấy gương mặt thanh tú mà sắc sảo của anh. Có lẽ, đêm nay lại thức trắng nữa rồi… Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh và Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên.
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Âu Phương Tuyết Hi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vạt Nắng của tác giả Âu Phương Tuyết Hi. Ánh nắng chan hoà phủ khắp mọi nơi, xuyên qua từng kẽ lá xanh rờn. Vạn vật được đắm mình, tha hồ vùng vẫy trong cái nắng dịu dàng, tươi sáng, trong veo... Tất cả đã tạo nên một khung cảnh thật thơ mộng và yên bình. Tuy bây giờ là giữa tháng sáu – thời điểm nắng nóng gay gắt nhất của mùa hạ nhưng ở thành phố tươi đẹp này, mùa hạ thật dễ chịu, thoải mái với những cơn gió nhẹ đi qua, cuốn trôi mọi buồn phiền nơi cuộc sống.Trên đường phố xuất hiện một bóng dáng nhỏ bé, tung tăng của cô thiếu nữ độ xuân thì. Cô gái mang dáng vẻ hoạt bát, tràn đầy sức sống với mái tóc dài được búi cao, kẹp gọn gàng bằng đôi cặp nhỏ nhỏ xinh xinh hình cúc hoạ mi. Cô gái mặc chiếc áo croptop trễ vai màu trắng, kết hợp với chiếc quần bò ống rộng trông vừa có phần nữ tính lại thoải mái, năng động; đi đôi giày sneaker màu trắng đơn giản mà đáng yêu, tôn lên vóc dáng cân đối của mình. Trong miệng cô gái nhỏ đang ngậm cây kẹo mút, tung tăng đi trên đường phố, nở một nụ cười tươi như vạt nắng, ngân nga bản nhạc yêu thích của mình.Bóng dáng nhỏ nhắn, xinh xắn này là của nó – Nguyễn An Hạ. Đúng như cái tên, nụ cười của nó toả sáng rực rỡ như ánh nắng của mùa hạ nhưng lại dịu dàng, nhẹ nhàng chứ không chói loá. Ngoài ra, tên “An Hạ” còn mang lại cảm giác ấm áp, bình yên, hàm ý mong muốn một cuộc sống thảnh thơi, thư thái. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Bà Xã Lạnh Lùng và Khó Có Được Tình Yêu Trọn Vẹn.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tuyết Sam | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi của tác giả Tuyết Sam. Cuộc sống này thật tẻ nhạt biết bao. Con người thì ngày càng đông đúc. Xã hội ngày càng tiến bộ thì tình người lại càng xuống dốc không phanh. Nhớ khi xưa đói kém,chia nhau từng miếng bánh dù nhỏ xíu nhưng ăn xong cũng thấy no rồi. Nay con người ta có cái này lại muốn cái kia. Vô vị. Ly Duẫn đứng dưới trời tuyết khẽ thở dài. Chẳng còn ai quan tâm cô nữa.Cha mẹ thì sớm đã không còn.Họ lam lũ làm lụng cả đời chỉ đổi lấy cái chết. Chết rồi thì ném lại gia tài cho cô. Nhưng đó đâu phải thứ cô muốn. Một sát thủ như cô lại muốn mấy thứ tầm thường đó sao? Cô chỉ muốn cuộc sống nghèo nàn khi xưa trở lại. Mẹ vô cùng yêu thương cô. Ba thì vô cùng quý trọng cô. Chiều chiều cả ba người sẽ cùng nhau lên triền núi ngắm hoàng hôn. Nghĩ lại cảnh tượng đó,Ly Duẫn chợt rơi nước mắt. \- Khụ Khụ...cứu.Tiếng hô vang bên tai khiến Ly Duẫn giật mình. Một căn nhà nhỏ ,tồi tàn rách nát hơn cả cái nhà kho của cô. Chiếc bàn thì ẽo ẹp,cảm tưởng cô chỉ cần chạm một cái là nó đổ vậy. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Có Chạy Đằng Trời và Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta.
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Mèo Lười | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Trai Động Phòng Nào của tác giả Mèo Lười. "Anh trai! Sau này lớn lên, Ân Ân nhất định sẽ lấy anh trai làm chồng!" Một cô bé khoảng tầm 10 tuổi gì đó nói với một chàng trai anh tuấn đang đứng ở trước mặt. "Tại sao lại muốn lấy anh làm chồng?" "Vì Ân Ân rất thích anh trai, Ân Ân muốn sau này anh trai chỉ được là của Ân Ân mà thôi". Nhưng kết quả cô bé chỉ nghe thấy Lăng Tĩnh Thiên cười khẽ, anh đưa bàn tay vò lấy quả đầu của cô cất giọng trầm thấp lên. "Hai chúng ta là anh em, cho nên chúng ta không thể lấy nhau được!"Nghe vậy cô bé liền phản bác. "Nhưng chúng ta đâu có phải là anh em ruột đâu?" "Như thế cũng không được" "Tại sao lại không được chứ? Rõ ràng là cô Lâm nói sau này lớn lên em có thể lấy anh trai được mà!" "Ân Ân phải đi hỏi cô Lâm lại mới được!" Lăng Tĩnh Thiên nhìn cô đang lạch bạch chạy ra khỏi phòng, bàn tay đang cầm bút cũng ngưng lại. Anh cười trừ lắc đầu, rõ ràng tư tưởng như thế cũng chỉ có người lớn truyền lại cho cô bé mà thôi... Ân Ân!Cô tên là Lăng Mạt Ân, đã tròn 10 tuổi rồi. Quả thật như cô nói, cô chỉ là một đứa con nuôi, năm lúc 9 tuổi cô được Lăng Viễn nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi về. Ở trại trẻ, cô không có bạn, nhiều lúc lại còn bị bắt nạt. Cho nên cô chỉ có thể tự chơi một mình, ngồi im lặng ở một chỗ nhìn các bạn khác chơi đùa. Bất ngờ cô lại được Lăng gia nhận nuôi. Lần đầu tiên cô thấy Lăng Tĩnh Thiên, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời đó của anh cứ như soi chiếu trong tâm hồn của cô. Nếu yêu thích thể loại này, đừng nên bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Biến Yêu Thành Cưới và Miêu Ái Xuyên Không.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Marshmallows | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Thành Hư của tác giả Marshmallows. Viên Ly thở hồng hộc đi, cô đã đi một đoạn đường thật dài rồi, vẫn không thấy bất kỳ tòa nhà nào, ngước mắt nhìn xung quanh, cũng chỉ nhìn thấy núi và cây, không hề có một bóng người, cô ngừng lại, hai tay chống hông, sắc mặt đầy mệt mỏi và tức giận. Cô dùng sức đá đá vào tảng đá ở dưới chân, lúc này cô đang ở nơi chim không đẻ trứng, đường núi gập ghềnh, cô dừng xe nhỏ ở chân núi, cô buộc phải dựa vào hai chân để đi tới."Nhà thư pháp gì chứ! Muốn bồi dưỡng tính tình cũng không cần trốn vào rừng sâu hoang vắng như thế!" Hại cô tìm gần chết. Hôm nay lúc cô ngủ say, chẳng biết là mấy giờ, ông chủ gọi một cuộc điện thoại đánh thức cô, muốn cô tìm một nhà thư pháp tên là Tư Phong, không biết rốt cuộc ông chủ muốn gì, nhưng mà khi cô nhìn thấy ông chủ fax tác phẩm của nhà thư pháp, ngay lập tức tế bào ham ngủ biến mất, toàn thân cô vì nghệ thuật mà có chút sôi sục.Bức thư pháp đó tuyệt đối là tác phẩm có giá trị cao, chẳng qua trước tiên cô cần phải tìm được người nọ, đồng thời đưa anh ta và các tác phẩm đang giữ trên tay, mang đi giám định và xem xét, để bọn họ xác nhận trước khi thu mua. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Đương Không Bằng Học Tập và Khuynh Thế Thiên Tài - Gemma.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tiểu Điệp | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nàng Là Của Bổn Vương Ta của tác giả Tiểu Điệp. Là trong nước, sao mình lại ở đây. Không xong rồi mình không biết bơi, lẽ nào số tận rồi.Không! Không mình chưa muốn chết. Đội trưởng anh đang ở đâu cứu em với.Cứu! cứu với!Dần chìm vào trong vô thức thì có một cơ thể to lớn ôm lấy, truyền oxi vào miệng cho nàng. Đôi môi thật mềm, giường như trong tiềm thức nàng đã cảm nhận được.Nếu yêu thích thể loại xuyên không, bạn có thể tìm đọc Không Xong! Ngủ Quên Rồi!! hay Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Swalows | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Lỗi! Vì Không Ở Bên Em Sớm Hơn của tác giả Swalows. Hôm nay sau kì nghỉ lễ cô từ quê quay trở lại thành phố làm việc. Cô kéo vali đến đầu đường và rút điện thoại trong túi ra gọi cho Hoắc Kiến Kiêu. Tút.... tút..... tút... Rất nhiều cuộc gọi nhưng không có ai bắt máy nên cô dành gọi một chiếc taxi để trở về căn hộ của mình. Vừa bước vào nhà cô đã nhìn thấy đôi giày cao gót của phụ nữ và quần áo nam nữ trải dài tứ tung. Bên trong phòng ngủ của cô còn đang phát ra những tiếng rên rỉ của nữ. Lòng Triệu Y Y trùng xuống như đã đoán ra được điều gì đang xảy ra ,cô đặt vali xuống đất tháo giày ra rồi bước đi về phía căn phòng. Mở của phòng ra, đập vào mắt cô là hình ảnh một đôi nam nữ không mảnh vải che thân đang quấn quýt nhau trên chiếc giường của cô.Người con trai đó không ai khác chính là Hoắc Kiến Kiêu bạn trai 9 năm của cô. Nhìn thấy cô về anh ta nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo rồi luống cuống nói. Y Y S... sa...sao em về sớm vậy.Triệu Y Y cười lạnh đưa mắt về phía ả tình nhân đang nằm trên giường rồi nói. Xin lỗi nhé, có vẻ tôi về hơi sớm đã phá hỏng chuyện tốt của hai người rồi. Cứ tiếp tục vui vẻ tôi sẽ dời đi ngay. Hoắc Kiến Kiêu ra hiệu người phụ nữ nhanh chóng mặc quần áo vào rồi biến mất. Ngay lập tức anh ta quỳ xuống ôm lấy chân Triệu Y Y. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Đại Boss, Đừng Nói Dối.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tiểu Chu Dữ Mặc | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Đỉnh Thục Sơn trời xanh mây trắng. Trên đường hẹp quanh co, một nam tử áo xanh đang chạy gấp đột nhiên dừng lại. Từ trên đỉnh núi , từng hồi chuông vọng ra kèm theo những tiếng tụng kinh râm ran vang tận trời xanh. Âm thanh không nhanh không chậm này tựa như kiếm sắc xuyên thủng đất trời, khiến cõi lòng Cảnh Tiểu Thiên chợt nhói lên. Cùng lúc đó, Nam Minh Ly Hỏa kiếm trong tay '' keng'' một tiếng, tự động chui ra khỏi vỏ, phát ra tiếng xé gió vùn vụt như rồng gầm nóng lòng có ý bay lượn khắp chín tầng mây.
30.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Xuân Nhật Phụ Huyên | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cậu Là Giấc Mộng Của Tôi của tác giả Xuân Nhật Phụ Huyên. Ở trường học, nơi mà Lâm Úy thích nhất chính là thư viện. Trong thư viện rất yên tĩnh, sẽ không có chuyện giao tiếp giữa người với người, anh là anh, tôi là tôi, cậu có thể yên tâm thoải mái ngẩn người. Chỉ để ngẩn người mà thôi, thật ra cậu không thích đọc sách cho lắm. Khi đọc thơ ca cậu sẽ liên tưởng đến một màu xanh mênh mông, xanh lam đến trong suốt. Khi đọc tiểu thuyết cậu lại nghĩ đến ly Cappuccino mới pha và bọt sữa váng trên bề mặt ở quán cà phê nơi góc phố. Kỳ lạ nhất là khi nhìn những bức tranh, lúc này, màu sắc đối với cậu đã không có chút ý nghĩa nào. Điều cậu nghĩ tới chính là cảm giác thân thể mình bị ngâm trong làn nước lạnh, thậm chí có lúc lạnh đến mức run lên.Luôn luôn bị phân tâm như vậy, cho nên cậu không thích việc đọc sách chút nào. Cậu chính là người mắc chứng mê sảng*, ở trong mắt cậu, đối với thế giới này vẫn luôn mơ màng, không rõ ràng. Tất cả thị giác, thính giác, xúc giác, khứu giác, vị giác đều hỗn loạn. Cậu có thể tuỳ ý mà cuồng loạn trong đó. Mỗi ngày mở mắt ra cũng giống như việc mua vé số, không biết diễn biến tiếp theo sẽ như thế nào.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Nhất Thập Tứ Châu | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cây Nấm Nhỏ của tác giả Nhất Thập Tứ Châu. Ánh huỳnh quang tù mù tỏa ra từ thực vật rọi sáng chốn hang động u ám ẩm thấp. Dây leo bám quanh vách đá: xanh rì, tím than, đen trui trũi – tựa một bầy rắn bùng nhùng vặn xiết. Chợt, có con bọ đen nhẻm lảo đảo bay vào, nó mọc sáu cái cánh cứng cáp, nhú ba cái vòi. Giây kế tiếp, giữa dây leo quấn bện thoắt xuất hiện một màn bong bóng tím tái to tướng, bong bóng nhanh chóng vỡ toác – nom như đương há mõm, đoạn tức thì khép lại, nuốt chửng con bọ vào dạ dày.Mớ dây leo bắt đầu chầm chậm lúc nhúc, bộ phận phình trướng nọ xẹp dần dần, cuối cùng khôi phục trạng thái vốn dĩ. Thanh âm láng máng tiếng cánh vỗ văng vẳng trong hang động, nóc hang động rỉ một giọt chất nhầy bị giãn thành sợi tơ nhỏ trong suốt, nó nện lách tách xuống mặt đất phủ đầy xỉ rêu nhớp nháp, xỉ rêu bắt đầu ngọ nguậy thật khẽ, giọt chất nhầy bóng lưỡng thoắt cái bị hấp thụ chẳng sót tí gì, vệt nước thoáng chốc sạch bong.Ở góc hẻo lánh nọ… cái góc hẻo lánh được huỳnh quang nấm xanh rọi sáng; giữa khe nham thạch và đất mềm, có thứ gì đó trắng phau tuôn ồ ạt như thể thủy triều phủ lấp cả vùng rộng thoáng bát ngát – là sợi nấm màu trắng. Nó sinh trưởng, lan tràn, vươn hàng trăm triệu tua vòi, rốt cuộc bò lóc nhóc tới chỗ trung tâm, đoạn khép lại, bện vào, kéo dài, xuất hiện một hình thái. Bàn chân đạp lên bãi xỉ rêu rậm nhễu nhão, cỏ xỉ rêu lõm xuống toan nuốt sống nó, chỉ để lộ mỗi mắt cá chân trắng nõn. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Xuyên Qua Tìm Đường Sống Trong Chỗ Chết và Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55