Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chỉ một câu nói đơn giản vậy thôi mà khiến ặt gương trong lòng Hàn Thuật vỡ tan tành, tất cả các mảnh gương vụn vẫn rất sáng, sáng đến mức khiến anh không trốn đi đâu được. Cảnh giới lý tưởng của Hàn Thuật: một buổi sáng nhàn nhã, nằm trên giường cho đến khi nào đẫy giấc, dậy vận động sương cốt một chút, rồi uống một tách trà chanh tự pha, ăn cùng với bánh tổ ong mua tại tiệm bánh Tây lâu năm nằm ở góc phố dưới nhà, đây chính là một bữa sáng mỹ mãn, vừa ằn vừa có thể ngồi xem thời sự. Âm nhạc có thể có có thể không, nhưng trong máy nghe nhạc lúc nào cũng phải chờ sẵn 1 bản nhạc anh thích nhất. Khi ra khỏi nhà, anh thay bộ quần áo thời trang ngả cũ ưa thích nhất, đến một cuộc hẹn có chút mong đợi nhưng không quá hồi hộp. Mở cửa ra, thấy trời không nắng cũng không mưa, trời ây lặng, không khí mát mẻ trong lành, sẽ tốt hơn khi có thêm chút gió. Tất cả các vấn đề về công việc và cuộc sống đều được giải quyết một cách tốt đẹp, tối về còn có thể làm những việc yêu thích, hôm sau cũng không cần phải vội vã đi làm…Lúc này anh đang đứng bên cạnh thảm hoa trước cổng trường Thời Đại của Trung tâm Thương mại của thành phố G, mọi thứ đều thật tuyệt vời, tuy chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới lý tưởng của anh, nhưng cũng không còn cách xa lắm, ngoài thời tiết, ngoài việc đội bóng anh hâm mộ đã chiến thắng ra, vẫn còn rất nhiều lý do khiến tâm trạng anh vui vẻ.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cảnh giới lý tưởng của Hàn Thuật: một buổi sáng nhàn nhã, nằm trên giường cho đến khi nào đẫy giấc, dậy vận động xương cốt một chút, rồi uống một tách trà chanh tự pha, ăn cùng với bánh tổ ong mua tại tiệm bánh Tây lâu năm nằm ở góc phố dưới nhà, đây chính là một bữa sáng mỹ mãn, vừa ăn vừa có thể xem thời sự. Âm nhạc có thể có có thể không, nhưng trong máy nghe nhạc lúc nào cũng phải chờ sẵn một bản nhạc anh thích nhất. Khi ra khỏi nhà, anh thay bộ quần áo thời trang ngả cũ ưa thích nhất, đến một cuộc hẹn có chút mong đợi nhưng không quá hồi hộp. Mở cửa ra, thấy trời không nắng cũng không mưa, trời cao mây lặng, không khí mát mẻ trong lành, sẽ tốt hơn khi có thêm chút gió. Tất cả các vấn đề về công việc và cuộc sống đều được giải quyết một cách tốt đẹp, tối về còn có thể làm những việc yêu thích, hôm sau cũng không cần phải vội vã đi làm… Lúc này anh đang đứng bên cạnh thảm hoa trước quảng trường Thời Đại thuộc Trung tâm Thương mại của thành phố G, mọi thứ đều thật tuyệt vời, tuy chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới lý tưởng của anh, nhưng cũng không còn cách xa lắm. Ngoài thời tiết, ngoài việc đội bóng anh hâm mộ đã chiến thắng ra, vẫn còn rất nhiều lý do khiến tâm trạng anh vui vẻ. Hôm qua, cũng chính là ngày thứ Sáu, anh thắng kiện tại phiên tòa, tên bị cáo nổi tiếng gian ác, xảo quyệt cuối cùng đã phải cúi đầu trước pháp luật, ngay đến kiểm sát trưởng cũng phải khen anh chiến thắng quá đẹp. Chiến thắng này khiến cho kỷ lục thắng kiện với tần suất cao nhất của anh ở Viện Kiểm sát Nhân dân quận Thành Nam tiếp tục được duy trì, có thể nói là một kết thúc mỹ mãn cho quá trình công tác của anh ở quận Thành Nam.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Bán Tiệt Bạch Thái | Ngôn tình | Hoàn thành
Bão vừa qua khỏi, nhiệt độ ngày thứ hai lại tăng lên, toàn bộ trường học bị bao phủ bởi sự oi bức, khó chịu. Trương Lam từ trên xe bước xuống, lưng đeo túi sách, miệng còn ngậm kẹo que, nhìn trường trung học trọng điểm, cô xoa trán một cái. Cũng không biết ba cô đang suy nghĩ gì. Cô rõ ràng ở Thanh Diệp học rất tốt, sao lại muốn đem cô ném đến nơi này. Nói đến để rèn luyện? Còn đặc biệt tìm một người trông chừng đưa cô vào. Người còn chưa đến chỗ giáo vị, một lão sư tóc hoa râm liền đi ra, trong tay cầm danh sách, vừa nhìn thấy cô, nhất thời nở nụ cười tươi: " Là Trương Lam sao?"Trương Lam đem kẹo que cắn nát, vội vàng để trong miệng ngậm, sau đó ném que xuống dưới, nhét vào trong túi, cười nói: " Đúng vậy, thầy, là em." Tề Hoành gật gật đầu, hướng về phía sau cô nhìn thoáng qua, Trương Lam biết ông đang tìm cái gì, liền nhanh miệng nói: "Thầy, mẹ em không có thời gian, chỉ có mình em tới, cha em, ông ấy cũng rất bận." "Nga nga nga, như vậy a, đi, đi, tôi đưa em đến lớp." Tề Hoành mỉm cười, thái độ nhiệt tình, thành tích của Trương Lam không quá cao, nhưng ba cô hỗ trợ không ít tiền xây mới thư viện. "Cám ơn thầy giáo." Trương Lam rất là lễ phép. Tề hoành nghĩ chung quy là nữ sinh, vẫn phải quản lý tốt một chút. Nói xong liền đưa cô lên lớp, lúc này tiếng chuông vừa vang, học sinh rối rít đi vào lớp, Trương Lam cắn nát kẹo trong miệng, ánh mắt đánh giá chung quanh.
26.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Một con chim lông xám chao lượn trong tầm nhìn của Harry. Mấy ngón tay anh gõ gõ trên vô lăng. Thời gian trôi chậm chạp. Hôm qua trên truyền hình ai đó đã nói về chuyện “thời gian trôi chậm chạp”. Đây là lúc thời gian trôi chậm lại. Như đêm Noel trước khi ông già Noel đến. Hay ngồi trên ghế điện trước khi dòng điện bật lên. Anh gõ nhịp mạnh hơn.
21.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Lý Tưởng Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Gả Cho Hoàng Tử Tàn Tật của tác giả Lý Tưởng Hoa. Phủ của Tứ Hoàng tử nằm ở vùng hoang vu hẻo lánh nơi ngoại ô, bị bao trùm bởi mạng nhện trắng xóa, quanh năm không người ghé thăm. Bùi Nguyên bị phế một chân nằm liệt trên giường, người đầy vết bẩn, đến gương mặt lâu ngày chưa rửa cũng không thể nhìn ra dáng vẻ. Hắn nằm đấy thờ ơ nhìn nàng, trong mắt tràn đầy thù địch cùng chán ghét.Ngược lại, Bảo Ninh rất vui vẻ. Nơi này lục đục giữa tỉ muội, không có cay nghiệt của chủ mẫu, nàng muốn làm gì cũng được, nuôi gà trồng rau, hai người có thể sinh hoạt rất khá.Nhưng vị phu quân bị tàn tật này tính tình không tốt lắm.Bảo Ninh bưng một bát cơm ngồi xổm bên người Bùi Nguyên, trông mong nói: "Ta đem hết thịt cho ngươi, sau này ngươi phải đối tốt với ta đấy."Nếu yêu thích thể loại cổ đại, bạn có thể đọc thêm Đích Phi Sách hay Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hi Nguyệt Nguyên Anh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cùng Cậu Đi Đến Tương Lai của tác giả Hi Nguyệt Nguyên Anh. Thế là số phận đưa đẩy cô vào lớp ban quy tụ những thành phần được gọi là “con nhà người ta”, còn “được” xếp ngồi cạnh học bá.Cố Duệ là một học bá, cũng là một đại thiếu gia cao ngạo. Không ai có thể làm thân được với anh, ngoại trừ có cùng sở thích là chơi bóng rổ. Cố Duệ rất coi thường những người như Hạ Hiểu, nhưng trời xui đất khiến thế nào cứ để hai người dính vào nhau.Cô nàng học tra Hạ Hiểu sẽ làm thế nào lay chuyển được học bá lạnh lùng Cố Duệ, và Cố Duệ sẽ làm sao để thay đổi Hạ Hiểu?Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Không Tình Yêu của cùng tác giả.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Etalts | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Lỗi! Tôi Không Dùng Đồ Cũ của tác giả Etalts. - Mày trừng mắt cái gì vậy? Có biết là mày đang cản đường bọn tao không? Hử?Không thèm để ý đến đứa con gái đáng ghét đó, xoay người nhìn thẳng vào người con trai đang đứng cạnh cô ả, cố đè nén giọng mình thấp xuống một chút, Thiên Linh lên tiếng:- Cô ta là người yêu mới của anh hả?- Sao?Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Nếu Vẫn Có Kiếp Sau của cùng tác giả.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Bạch Tiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nguyệt Nguyệt & Thiên Thiên của tác giả Bạch Tiên. Cô là con lai, một nửa nhân loại, không thích hợp làm công việc này, cho nên Thủy Nguyệt chỉ còn cách: một khóc, hai nháo còn việc thứ ba… cái này liên quan đến mạng người…cho nên… nàng bỏ cuộc. Vậy mà cha mẹ làm như không thấy, ông nội thì mặt mày hớn hở nhường ngôi rồi bỏ đi du ngoạn với bà nội. Đây là ý gì? Ý gì?Hắn chỉ là lười biếng một chút nên thuộc hạ mới dám lén lút sau lưng làm chút việc mờ ám thôi mà? Sao lại trêu chọc đến cô nàng “Thủy Thần” này rồi, haiz, thật phiền phức. Nhìn nàng tức giận mà mặt đỏ hết lên thật thú vị, không biết khi khóc sẽ thế nào nhỉ? Hắn thật muốn nhìn một chút.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Bạch Quỷ Nương Tử hay Trùng Sinh Trở Về: Thiên Đế Ma Phi của cùng tác giả.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng Người | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đức Vân Xã] Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Đúng Người của tác giả Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng Người. 1908, năm Quang Tự thứ 34.Cổng thành Bắc Kinh, năm chiếc kiệu hoa lần lượt được đưa tới, đoàn người đi trước múa rồng, múa sư, bắn pháo, múa ương ca, đèn lồng đỏ chót mở đường, kèn chiêng trống sáo náo nhiệt, xe ngựa chở hành lý xếp từ đầu đường tới cuối phố, cảnh tượng trên đường cái náo nhiệt như tết, dân chúng đều xúm lại thò đầu ra nhìn ngó.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm [HI TRỪNG] Mẫu Thân hay Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai.
32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hạnh Dao Vị Vãn | Tiên hiệp | Hoàn thành
Trên núi tuyết gió lạnh thổi rít qua như dao cắt, một bóng người để lại bước chân nông sâu giữa nền tuyết trắng, chẳng biết qua bao lâu mới ngẩng đầu lên trong vùng hoang dã, nhìn sơn môn cao ngất ngưỡng ở cách đó không xa. Không Thiền phái. Vào mười năm trước, đây chính là đầu não của tông môn chính đạo, là danh môn đại phái nhất hô bá ứng, nhưng hôm nay, nó chỉ còn là một vùng ven nằm giữa núi tuyết bị người đời quên lãng.Thình lình một cơn gió thổi thốc tới, màn tuyết lại vùi lấp tầm mắt một lần nữa, gió tuyết thổi quét qua khiến người nọ phải siết chặt mũ trùm đầu, cắn răng sải bước nhanh hơn, nhắm về hướng đại môn của Không Thiền phái cách đó không xa. Người đang vượt qua cơn gió tuyết này là một thiếu nữ choàng chiếc áo khoác bằng da cừu trắng muốt, tuổi tầm mười lăm mười sáu, vì gấp gáp mà dáng vẻ vô cùng chật vật, môi tái nhợt và khô nẻ, đôi mắt vô thần nhìn thẳng tới trước, gương mặt vốn đẹp đẽ lộ ra chút tiều tụy, chỉ thả từng bước vô hồn.Chẳng biết phải mất bao lâu, cái sơn môn dường như mãi mãi cũng không tới được ấy cuối cùng cũng xuất hiện ngay trước mắt. Nhìn xuyên qua cánh cửa nọ là một bậc đá dài tít tắp, trên đó trải tuyết mỏng, bốn bề vắng lặng như tờ, chẳng có gì khác với con đường vừa mới đi qua. Không Thiền phái tọa lạc trước mắt chỉ có vài tòa đại điện gác cao trống rỗng đứng sừng sững trên đỉnh núi, khó phát hiện ra chút hơi thở sự sống nào.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Toan Giác Cao | Ngôn tình | Hoàn thành
Dương Mai chống má ngồi trên xe Lý Diễm. Trời vừa tảng sáng, hai bên đường vẫn còn ánh đèn. Thời gian còn sớm, trên đường gần như không có người qua lại, cũng không có xe, rất an tĩnh. Lý Diễm lái xe, nhìn thoáng qua bên cạnh thấy sắc mặt Dương Mai lạnh lùng, mí mắt còn chưa mở ra hoàn toàn, trông như còn buồn ngủ. Cô ta tự nhiên cảm thấy vui vẻ, nói: “Không tình nguyện học xe vậy à?” Dương Mai liếc mắt nhìn cô ta một cái: “Tớ đã thi ba lần.”“Ồ, thi bao nhiêu lần hỏng bấy nhiêu lần, hỏng bao nhiêu lần thi bấy nhiêu lần. Tinh thần này rất đáng cổ vũ.” Dương Mai trừng mắt, Lý Diễm cười vài tiếng thật khoa trương, chờ cười đủ rồi, nghiêm túc lại nói: “Tớ nghe người ta nói, khóa thứ ba sẽ thi thực hành điện tử, nhân lúc còn chưa cải cách, cậu sớm lấy được bằng lái đi. Bằng không về sau thi sẽ càng không có nhân tính.”Dương Mai nghe xong thần sắc không thay đổi, mắt cũng không thèm nháy, chỉ nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.Như vậy thoạt nhìn, Dương Mai mặt không biểu tình, giống như đối với chuyện “Nhân lúc còn sớm lấy được bằng lái” này không để bụng chút nào. Nhưng Lý Diễm biết, Dương Mai có chút khẩn trương. Bởi vì tay trái cô đang nắm chặt dây an toàn đến nhăn nhúm. Dương Mai khẩn trương sẽ không biểu hiện ở trên mặt, mà là thông qua phương thức khác thể hiện ra. Tựa như có những người thời điểm khẩn trương sẽ không tự giác mà đổ mồ hôi lạnh còn Dương Mai là không tự giác mà nắm chặt đồ vật, mặc kệ là cái gì, chỉ cần ở trong tay cô đều sẽ bị siết chặt.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Sơn Sơn Bắc (Vân Thượng) | Ngôn tình | Hoàn thành
Hướng Quỳ cảm thấy chính mình thích thượng hắn, ở nàng lần thứ hai nhìn thấy hắn, hắn từ nàng bạn trai xa hoa xe thể thao phía dưới chui ra tới, nàng tưởng, thợ mộc cư nhiên cũng sẽ tu siêu xe. Kia trương ngạnh lãng trên mặt có phần minh ngũ quan, hữu cơ du vết bẩn, có năm tháng dấu vết, cặp mắt kia hơi hơi buông xuống, bên trong phảng phất có một tòa lệnh người vô pháp với tới cô đảo.Hắn là một cái 30 tuổi còn không có tiền nam nhân, là nàng đã từng ghét nhất loại hình. Nàng cùng hắn lần đầu tiên gặp được là ở mấy ngày trước ban đêm.Bất quá bảy tám điểm bộ dáng, nhiều nhất vừa mới mới vừa vào đêm, nhưng An Thành khu lều trại đã an tĩnh đến liền ngẫu nhiên đi qua người qua đường đều theo bản năng phóng nhẹ tiếng bước chân.Hướng Quỳ nằm ở trên giường, vành tai tắc tai nghe, chói tai phóng đãng ồn ào âm nhạc không ngừng kích thích nàng màng tai, nàng trừng mắt nhìn trần nhà một góc, tường sơn đã nổi lên màu vàng, còn có tinh tinh điểm điểm mốc đốm, không biết nơi nào tới con nhện cư nhiên dệt liền một trương hoàn chỉnh võng, mặt trên có không nhỏ tâm đụng phải đi côn trùng, con nhện lại không biết đi nơi nào.Một tầng, hai tầng, ba tầng, bốn tầng……Nàng rốt cuộc nhịn không được ngồi dậy, tả nhĩ tai nghe từ vành tai rơi xuống, so tai nghe càng thêm chói tai ân a rên rỉ cùng với giường ván gỗ bất kham gánh nặng kẽo kẹt thanh liền nháy mắt tràn ngập nàng lỗ tai.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nguyễn Dương | Khoa huyễn | Hoàn thành
Đôi nam nữ đi dọc bờ biển bên cạnh nhau trong một buổi chiều tà. Ánh mặt trời đỏ ửng ở phía cuối chân trời, tiếng sóng vỗ rì rầm vào bờ cát mịn, cảnh vật vẫn thanh bình dù thế giới đã có bao biến động. Cô bé gái chừng bốn năm tuổi chạy tung tăng gần mép nước chơi đùa, chốc chốc lại cúi xuống nhặt nhạnh thứ gì đó như là những chiếc vỏ ốc lẫn trong cát bị sóng đánh bật lên. Được một lúc thì họ dừng lại, đứng nhìn cảnh hoàng hôn trước mặt, tư lự chẳng nói gì nhiều."Dạo gần đây ta suy nghĩ rất nhiều về những chuyện đã qua, những điều kỳ lạ mà chưa ai hiểu hết được. Chúng ta đứng giữa thế gian này thật bé nhỏ. Trong khi chúng ta đang mải miết tranh đấu thì Tạo Hóa vẫn đang làm việc của riêng mình, định đoạt mọi thứ tồn tại xung quanh. Rồi một lúc nào đó, Tạo Hóa lại đưa tay chạm vào thế giới này lần nữa, lúc đấy mọi thứ sẽ ra sao? Những tòa thành này có tan thành cát bụi? Chúng ta có biến mất như thể chưa từng tồn tại? Thế giới này rồi sẽ trở thành như thế nào? Những chuyện như thế rõ là chúng ta không thể nào điều khiển được…"Chàng trai nhìn sang cô gái, nàng đang mỉm cười nhìn đứa trẻ đang chơi đùa gần đó. Cô gái thở dài, mắt không rời cô bé gái, nhẹ cười rồi nói: "Chuyện của Tạo Hóa hãy cứ để yên cho Tạo Hóa. Chúng ta hãy sống cuộc sống của chúng ta tại thời đại của chúng ta cho thật tốt, dù mãi về sao thế gian có biến đổi thế nào thì khi ấy chúng ta không cần phải hối tiếc điều gì cả."
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Mr. Cat | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi gặp em vào một buổi chiều tà, nói nghe lãng mạn thế thôi chứ thật ra là chiều hôm đó tôi đi đá bóng về có lượn qua hàng bánh mì quen thuộc tranh thủ lót dạ vì buổi trưa ăn hơi ít. Ấn tượng đầu tiên của tôi về em là một cô bé tóc dài ngang lưng hơi hơi xoăn kèm theo cặp kính cận, sau lưng em là một cái đàn ghita, có lẽ lúc đó em vừa đi học đàn về. Tôi đứng đờ ra nhìn em đến nỗi cô Năm bán bánh mì phải gọi mấy lần mới giật mình trả tiền. Đợi em đi xa rồi tôi mới dám mon men hỏi cô Năm:
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tiểu Trân Bảo | Ngôn tình | Hoàn thành
Cha đi Canada một tuần lễ để tham dự cuộc họp lớn. Một mình cậu ở nhà thật buồn, hiếm khi cô Shella đến chơi, Phi Vũ vô cùng vui mừng nhào vào lòng Shella. Có điều hình như mẹ cậu không thích dì nuôi hay sao ý, cứ hậm hực ngồi một bên. "Nhóc con, lại đi sai rồi."- Shella nhìn bàn cơ vua rồi gõ nhẹ đầu cậu. Phi Vũ cẩn trọng nhìn Gia Nghi đang ngồi một bên rồi lấy hết can đảm hỏi: "Mẹ, sao mẹ không vui vậy?" Gia Nghi liếc Shella một cái, không nói gì, có điều con trai cô cũng rất tinh mắt, hiểu được ý cô, liền nói: "Dì Shella rất tốt mà, dì thương Phi Vũ, lại còn tốt với Phi Vũ nữa, sao mẹ lại không thích dì vậy?""Con trai, con phải biết trên đời có những người chỉ cần họ nói chuyện thôi cũng làm mình lên tăng xông muốn đứng xa ba ngàn mét."- Gia Nghi nhìn Phi Vũ nhưng lời nói đậm mùi thuốc súng chĩa về phía người ngồi bên kia. Shella kéo Phi Vũ về lại bên chỗ mình, lườm cô một cái: "Phi Vũ, khi con không thích một người thì chỉ cần người đó thở thôi con cũng thấy tốn không khí." "Nè cô..."- Gia Nghi tức giận định mắng nhưng có con trai ở đây nên phải giữ hình tượng của một người mẹ mà anh hay nói, kìm xuống cơn giận.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nhất Chích Nịnh Mông Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Sáng sớm, vài tia nắng tinh nghịch leo lên bệ cửa sổ, hắt lên mặt của Điềm Mật, không khỏi khiến cô cảm thấy khó chịu, liền mở mắt. Không ngờ lại nhìn thấy Cửu gia đang nằm ở bên cạnh, còn đang chăm chú nhìn mình thì giật phắc một cái! " Dậy rồi à? " - Tạ Cửu kéo kéo má đỏ của cô đầy cưng chiều. Điềm Mật khẽ ừ một tiếng." Cửu gia, quà của anh còn chưa mở? " " Quên mất, phải làm sao đây nhỉ? " - Vừa nói vừa ôm cô vào lòng, còn khẽ kề vào bên tai cô mà cười khẽ. Điềm Mật di chuyển ngón tay: " Vậy bây giờ mở nhé. "
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Trương Tiểu Nhàn | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa đông ở Luân Đôn lạnh thấu xương và u ám. Hình Lộ nhớ lần đầu tiên cô đến đây vào năm chín tuổi, bố cô đã nói cho cô biết: “Con sẽ yêu Luân Đôn, nhưng con sẽ hận thời tiết ở đó.” Lúc đó, tại sao cô lại không tin cơ chứ? Cô đã từng cho rằng, khi cô có thật nhiều thật nhiều tiền, cô sẽ trở nên rất vui vẻ, tất cả những gì cô đã từng khát vọng, bây giờ cô đều có thể có được.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Điền Phản | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày mới ở trường đại học S luôn bắt đầu từ canteen. Trong phòng rửa bát phát ra những tiếng leng keng do bát va vào bồn, thảo nào trường lại sắp phải thay bồn mới, những bác gái rửa bát này đều quá mạnh tay, như kiểu hận không thể cầm bát đĩa đập hết ra.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đỗ Bì Tam Tằng Nhục | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâu rồi Ninh Phi không nằm mộng giữa đêm. Giấc ngủ của hắn bị cắt rời thành vô số mảnh vụn. Lưỡi dao, súng lửa, khói thuốc, máu ấm bắn tung tóe. Hắn là lính gác đào ngũ, điều này có nghĩa là lẩn trốn và truy bắt không ngừng, như con chuột trốn chạy nơi cống ngầm ngõ hẹp, cầu tránh khỏi nanh vuốt của công đoàn. Khẽ khép mắt, pheromone dẫn đường bùng lên tứ phía. Bản năng kêu gào trong huyết mạch, thúc giục hắn tiến về phía trước. Hắn mở mắt ra, lùi vào sâu trong bóng tối.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
| Sủng | Hoàn thành
Mùa hạ ban ngày dài hơn ban đêm, bảy giờ tối, trời vẫn chưa đen hẳn. Chương Tước ngày hôm nay sau khi đi tụ tập với bạn bè mới không nhanh không chậm trở về nhà, nhấc khay cơm thừa canh cặn người giúp việc chuẩn bị sẵn lên, bước chân đi về phía nhà cũ. Nhà cũ ở nông thôn, đường không phẳng, phần đường đủ để lái xe qua trồng đủ loại cây cối hai bên, lái xe qua lập tức tối om, lúc xuống xe gã không thấy rõ mặt đất, giẫm một cước vào đống bùn, mặt giày ngay lập tức dính bẩn.Chương Tước chửi thề một câu, chỉ muốn ném luôn chỗ cơm trong tay. Gã không hiểu nổi, tại sao cô lại chỉ đích danh gã đến đưa cơm cho thằng ngốc này, nhà họ Thẩm từ trên xuống dưới có tận, hai, ba mươi miệng ăn, cũng không phải ăn cơm trắng, vậy mà lại để gã đi đưa tận bốn năm. Tuy nói năm ấy là do mẹ không cẩn thận đẩy nó xuống cầu thang ngã thành ngu ngốc, nhưng tên kia vốn cũng chẳng phải thứ tốt lành gì, cả ngày cúi gằm mặt đọc sách, rắm cũng không thèm thả một cái, quần áo giặt bạc cả màu cũng dám mặc, dáng đi cũng còng lưng rúm ró, chỗ nào có nửa điểm dáng dấp của trưởng nam nhà họ Thẩm? Người này có bị ngu hay không cũng vậy, đều là tên phế vật ngu ngốc, nhìn chỉ thấy xúi quẩy.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26