Lâm Địch Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Chung Tẫn là người phụ nữ duy nhất trong xe, ngồi ở ghế phụ. Lái xe là một viên cảnh sát của thành phố Hàng Châu, Mục Đào và Cảnh Thiên Nhất ngồi ở ghế sau. Bốn người ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào cửa chính của hội trường Đại học Z, bên trong thỉnh thoảng còn truyền đến từng trận vỗ tay. Buổi giao lưu cả nước về khoa học kỹ thuật cao cấp năm 2011 được tổ chức ở đây. Mục Đào và Cảnh Thiên Nhất trao đổi ánh mắt, chắc bây giờ ông ta đang phát biểu. Trong tay bọn họ đang nắm lệnh bắt giữ, hoàn toàn có thể trực tiếp đi vào bắt người.Cả hai nhìn nhau cười, chỉ sợ nhiễu loạn buổi hội đàm cao cấp như vậy, hậu quả bọn họ gánh không nổi. Lúc xuất phát, sếp đã dặn dò, vụ án này chưa chính thức khởi tố, nhất định phải kín tiếng và kín tiếng. Sếp lớn đứng trước cửa sổ, thở dài một tiếng: ông ta là Thích Bác Viễn đó!Thích Bác Viễn là kỹ sư thiết kế đường ray đương nhiệm của công ty đường sắt Viễn Phương, có một số sáng chế trong kỹ thuật động lực học phân tán, đóng góp xuất sắc trong sự nghiệp xây dựng đường sắt cao tốc của quốc gia. Khi EMU [1] được đưa vào hoạt động trên mọi tuyến đường cũng là lúc cái tên này có thể hình dung bằng câu “nghe nhiều nên thuộc”.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Dye1002 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên sườn núi Lô Soây Tông, một cuộc chiến khốc liệt đang diễn ra. Trên nền đất lạnh lẽo, thiếu nữ kiều diễm với bộ tứ thân lộng lẫy đang ôm lấy ngực, thở gấp từng hồi. Những dải lụa hồng quấn quanh đôi tay nuột nà rũ rượi trên đất, vướng mắc trên những cành cây xơ xác. Khóe môi đỏ hồng rỉ máu."Ban cơ, nàng là vợ ta, nàng phải cùng ta nhìn về một hướng". Giọng của gã đàn ông ấy cất lên, thật lạnh lùng, thật nghiêm nghị. Trong giọng nói của hắn không hề vương chút xót thương nào. Dù rằng nàng vừa mới hạ sinh cho hắn hai đứa trẻ, vẫn chưa được nghỉ ngơi, dù rằng chính hắn đã đánh nàng trọng thương như thế này." Phong quân, ta là vợ chàng, nhưng ta cũng là thuộc hạ của Hùng Vương."" Đừng ngu muội nữa, nếu nàng không cùng ta trung thành với An Dương Vương, ta sẽ bắt đi hai con." Ban Cơ lau máu trên môi, đôi mắt tuyệt đẹp cong cong, tựa như vầng trăng khuyết. Nụ cười của nàng vẫn mê người như vậy, dù phu quân của nàng đã nhẫn tâm ra tay với nàng, nhưng ánh mắt nàng không hề chất chứa thù hận. "Phong quân, Ban Cơ sống là thuộc hạ của Hùng Vương, chết vẫn sẽ tôn thờ Hùng Vương". "Khốn khiếp! Phong Thần rít giọng. Bộ trang phục Tày đơn sắc của ngài dường như trở nên tối tăm hơn. Mái tóc đen dài vờn bay trong gió, gió, phải rồi, gió đang mạnh dần lên."
63.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Phù Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Trâu Nhạn giật mình, chần chừ ngồi dậy, hít thở sâu ba lần xốc lại tinh thần rồi mới ra mở cửa. Ngoài cửa là một đại ca tầm ba mươi mặc đạo bào màu xanh tro, tuấn tú xuất trần, hắn mỉm cười nói với nàng: "Liêu sư muội, sư phụ gọi muội đến Trúc Khúc U phố." Trân Nhạn: Liêu sư muội? Sư phụ? Trúc Khúc U phố? Cái gì thế này, nếu nàng xuyên không thật, vì sao không có trí nhớ đính kèm, vì sao không có hướng dẫn tân thủ hả hả? Ặc! Muốn chết! "Ừm... Sư huynh ạ?" Trâu Nhạn hỏi dò.Đại huynh vô cùng hiền hòa nói: "Sư muội khẩn trương hả? Đừng sợ, sư phụ chỉ muốn dặn dò muội một vài lời thôi, đến nhanh nhé." hắn nói xong rồi chuẩn bị cáo từ, Trâu Nhạn vội vàng gọi với lại. Đại huynh thắc mắc quay đầu lại, Trâu Nhạn kiên trì hỏi: "Sư huynh có thể dẫn muội qua đó được không?" Ngay cả bản đồ cũng không có, không có người dẫn đường thì nàng đến đó kiểu gì?! Đại huynh cũng không lấy làm lạ, tốt bụng dẫn đường cho nàng. "Liêu sư muội, muội đừng lo lắng quá, Thanh Cốc Thiên chúng ta cũng không như mấy nơi khác, không cần để tâm mấy cái này." Trâu Nhạn ra vẻ lắng nghe đi đằng sau, thỉnh thoảng gật đầu hưởng ứng, thật ra trong lòng đầy nghi vấn. Đờ mờ cái gì đây, chẳng hiểu gì cả!
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hương Tiểu Mạch | Đam mỹ | Hoàn thành
Mạnh Tiểu Bắc sinh tại thung lũng phía Tây núi Kỳ Sơn, tỉnh Thiểm Tây. Lúc cậu sinh, trời đã nhá nhem tối, ráng chiều nhuốm đỏ cả sườn núi phủ dày những lớp đất sét vàng được bồi đắp nên từ vạn năm qua, những em bé vội vàng lùa dê trở về, tiếng dân ca thê lương văng vẳng vang vọng khắp triền núi hòa cùng tiếng động cơ ầm ầm rền rĩ không dứt, phía xa chân trời lóe lên từng dải lụa ánh sáng chói đỏ rực rỡ. Chiều tối ấy, mẹ cậu vẫn đang trực ca, ở trong phòng trực máy ngay tại cửa nhà xưởng nghe nốt cuộc điện thoại cuối cùng, bàn tay cầm máy nặng nề, bụng đau nhói, thì thào nói: “Chết mất thôi, chẳng lẽ sắp sinh rồi sao.”Người đang điện phía đầu kia là người thị trấn, cao giọng quát: “Hả, cô bảo gì cơ? Cô có phải người phụ trách không?… Đây là chỉ thị của cấp trên, ngay lập tức sẽ có người được cử đến xưởng kiểm tra tình hình công việc, liên quan tới chỉ tiêu sinh viên của bên trên. Tìm người phụ trách lại đây ngay cho tôi!…” “Vâng, ông chờ cho một chút ạ.” Mã Bảo Thuần chuyển cuộc gọi sang máy nội bộ rồi buông điện thoại xuống, gắng gượng đứng dậy, tự đỡ lấy người, cố nhích vài bước đến sân, vịn vào cây đại thụ, cố sức kêu lên: “Trưởng ban, cấp trên vừa điện đến, bảo tìm phó ban, e rằng có việc gấp, ông xem xem giùm tôi với.”
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tiểu Văn | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ khi mang thai, Lâm Hân càng trở nên tĩnh lặng. Bản tính cô vốn nhu mì, hiền lành, bây giờ lại đang chìm trong hạnh phúc, vẻ viên mãn tròn đầy như đang bao quanh cuộc sống của Lâm Hân. Khải Lạc -Khải Hoa rất háo hức với thành viên mới trong nhà. Mỗi chiều thứ bảy hai đứa lại theo ba hay cô Hiểu Dung đi mua sắm mang về rất nhiều thứ, tíu tít khoe mẹ rằng đây là thứ chính tay chọn cho em.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
JennyD | Ngôn tình | Hoàn thành
Vào giờ ra chơi, Lâm Thiên Tuyết nhìn cô bạn thân đang đeo tai nghe, miệng đang ngân nga theo một ca khúc nào đó mà cô cũng biết đó là của Vũ Thiếu Kiệt – một ca sĩ nổi tiếng. Đúng vậy, bạn thân của cô – Đỗ Nhược Lam là một người hâm mộ trung thành của anh. Đôi lúc Tiểu Tuyết cũng bó tay với cô bạn thân của mình, là một người hâm mộ nhưng cô ấy không như những người khác, cô ấy chỉ âm thầm theo dõi Vũ Thiếu Kiệt chứ không kích động hò hét hay bám đuôi thần tượng. Là bạn thân với nhau đã lâu, nên khi Đỗ Nhược Lam bắt đầu yêu mến chàng ca sĩ đó, Lâm Thiên Tuyết cũng đã chứng kiến hết những hành động tuy âm thầm nhưng lại rất điên cuồng của bạn mình.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nữ Vương Không Ở Nhà | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc này tịch dương về tây, xuyên qua cửa sổ từ phía sau nàng chiếu vào, làm nổi bật mông lung trong hôn ám, cũng càng làm nổi bật dáng người nàng lắc lư qua lại. Diệp Tiềm vươn tay, muốn vuốt ve mái tóc nữ nhân trên người, dưới tịch dương hơi tản ra quang huy, nhưng lại không với tới, hắn liền đưa tay lên eo ở nàng nâng đỡ. Hắn nheo con ngươi, hưởng thụ tịch dương dừng trên gò má ấm áp, cũng hưởng thụ khoái cảm kịch liệt nữ nhân kia gây cho hắn.
21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Trương Tiểu Nhàn | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa đông ở Luân Đôn lạnh thấu xương và u ám. Hình Lộ nhớ lần đầu tiên cô đến đây vào năm chín tuổi, bố cô đã nói cho cô biết: “Con sẽ yêu Luân Đôn, nhưng con sẽ hận thời tiết ở đó.” Lúc đó, tại sao cô lại không tin cơ chứ? Cô đã từng cho rằng, khi cô có thật nhiều thật nhiều tiền, cô sẽ trở nên rất vui vẻ, tất cả những gì cô đã từng khát vọng, bây giờ cô đều có thể có được.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nhiếp Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà Đình không còn nữa, khoảnh khắc bàn tay bà không còn nắm lấy tay cô, Tô Tịnh An giống như đứa trẻ mười bảy năm về trước khóc nấc lên, Tô Tịnh An khó thở gọi tên bà, lần đầu tiên cô nói nhiều như thế, nhưng là không có ai đáp lại lời cô nói hết. Thím Âu kìm nước mắt kéo cô sang một bên, đau lòng lau nước mắt. Thím nhớ đến Tiểu Tô Tô, sáng sớm nay đột nhiên gọi tên bà Đình, thím còn vui vẻ dẫn cô đến bệnh viện thăm bà, lại không ngờ bệnh tình bà lại chuyển hướng xấu, bà chỉ kịp nói vài lời căn dặn, cũng may trước khi nhắm mắt bà có thể nghe thấy Tiểu Tô Tô nói chuyện lần cuối.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Điền Phản | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày mới ở trường đại học S luôn bắt đầu từ canteen. Trong phòng rửa bát phát ra những tiếng leng keng do bát va vào bồn, thảo nào trường lại sắp phải thay bồn mới, những bác gái rửa bát này đều quá mạnh tay, như kiểu hận không thể cầm bát đĩa đập hết ra.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
ZuMin | Ngôn tình | Hoàn thành
Người ba đã nuôi nó 16 năm nay, khi đứng trước ông, nói chuyện với ông nó không nhận được sự ấm áp, chẳng có tí gì là tình máu mủ. Với nó, ông luôn giữ một thái độ kính cẩn, giữ kẻ, một sự tách biệt nào đó mà nó không tài nào lý giải được, giữa ông và nó luôn là những cuộc nói chuyện nghiêm túc chứ không phải là những cuộc trò chuyện không đầu không cuối với nhiều tràng cười rôm rả như bao gia đình khác. Thật sự với nó những điều đó cũng chẳng sao cả (ặc ặc, tình cảm gia đình thế mà bảo không sao!!?), nó vẫn rất kính trọng và yêu quí ông.Trở lại với chiếc giường êm ái, nơi một thiên thần xinh xắn đang ngủ, dù vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi nhưng trông nó vẫn rạng ngời, nó đẹp, phải, nó rất đẹp, nó đẹp một cách rất dễ thương. Khuôn mặt của nó là một bức tranh tuyệt mĩ, kết hợp cả tinh hoa đất trời và tình yêu thiên nhiên của tạo hoá. Đôi chân mày rậm, đường nét rõ ràng, hàng mi thẳng, dày và đen nhánh, cánh mũi cao, thanh tao với đôi môi hồng nhẹ, một nét đẹp thánh thiện và quá đỗi tự nhiên (ui ui, ước gì mình được như chị ý). Nắng tinh nghịch cứ đeo đuổi mãi nét đẹp ấy mà làm nó thức giấc.Nó vươn vai, mắt lờ mờ đi làm vscn, bây giờ thì hoàn toàn tỉnh táo, bước đến ban công, nó đưa ánh mắt nhìn xa xăm, tự mình gặm nhắm nỗi buồn.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Thập Bát Phản | Đam mỹ | Hoàn thành
Thư Quân nở nụ cười với cậu cảnh sát kia: “Không sao đâu, chuyện nên làm mà.” Lúc cười lên trên khóe miệng của cậu có một lúm đồng tiền nho nhỏ, nói chuyện cũng từ tốn, nom dáng vẻ vô cùng ôn hòa. Đáng tiếng là một vết bầm tím trên má lại phá hủy nét đẹp tổng thể, khiến chàng thanh niên này có chút đáng thương. “Nếu đội trưởng Tưởng mà nhìn thấy thì làm thế nào bây giờ…” Mặt cậu cảnh sát trẻ kia nhăn nhúm lại: “Anh cũng thật là, rõ ràng cảnh sát ở gần đó đã chạy đến cả rồi, mà bên kia là ba người, sao anh còn xông về phía trước chứ.”Thư Quân cười khổ: “Khi đó là đàn ông đều sẽ xông lên trước, huống hồ tôi cũng cân nhắc thấy cảnh sát đã gần đến mới xông lên mà, dù sao cũng phải bảo đảm an toàn cho mình chứ. Ba kẻ buôn người giả vờ làm người thân của trẻ nhỏ cản người bên đường, định cướp đứa nhỏ từ trong ngực người mẹ trẻ tuổi. Thư Quân đầu tiên là báo cảnh sát, sau đó thấy ba kẻ đó hình như muốn cá chết lưới rách cướp người bèn lập tức không hề nghĩ ngợi gì mà xông lên. May mà sau khi cậu bị trúng mấy đấm thì cảnh sát đến kịp, tốt xấu gì cũng không để cho đứa bé có chuyện. Đến khi Thư Quân ra khỏi cục cảnh sát thì đã hơn mười giờ. Giờ đang giữa thu, cậu quấn khăn quàng cổ che hơn nửa khuôn mặt, định đi siêu thị mua mì về ăn. Chịu dày vò lâu như vậy khiến cậu sắp chết đói rồi.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hàn Thục | Đam mỹ | Hoàn thành
Sở Tấn thật sự ước ao, cuối tuần này là sinh nhật ba mươi tuổi của anh, lúc không hề hay biết đã qua nhiều năm như vậy. Anh đã sớm không còn trẻ nữa, âu phục mặc bên trong chỉnh tề áo lót giữ ấm, bên ngoài còn phủ thêm chiếc áo khoác cashmere dày nặng, như vậy còn cảm thấy lạnh, còn phải dùng khăn quàng cổ quấn kín mít, như thắt cổ. Anh mua bữa sáng xong, đi tới nhà Quý Thiên Trạch, dâng điểm tâm cho Quý Thiên Trạch. Quý Thiên Trạch lại ghét bỏ: "Tôi muốn chính là bánh nhân thịt bò đây là thịt lợn, tại sao chỉ vậy mà cậu cũng mua sai?" Còn nói: "Trên người cậu đầy mũi dầu mỡ, thối quá, cách xa tôi dùm một chút."Tuy rằng ghét bỏ, nhưng vẫn ăn, vừa nói: "Công việc ngày hôm nay tôi cần dùng ppt đấy? Cậu xảy ra chuyện gì? Còn chưa làm xong vậy hả?" Sở Tấn mệt mỏi gật đầu: "Làm xong rồi, tôi tới giảng giải cho anh một chút, anh thế nào cũng phải hiểu một ít mới trình bày trong hội nghị được..." Nói xong, Sở Tấn thất thần, gần đây vẫn luôn thất thần, anh nhớ tới những học sinh sáng sớm gặp thoáng qua, nhớ không rõ tướng mạo, ở trong đầu của anh khuôn mặt của những học sinh kia như bị nhòe đi, sau đó đổi thành khuôn mặt anh thời tuổi trẻ.
25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tát Không Không | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên đường cái, một đôi nam nữ đang kích động tranh cãi nhau kịch liệt. Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, anh và cô ta thật không có gì! Nam ôm lấy đầu, hướng về phía trời cao gầm thét. Em không tin! Em không tin! Em không tin! Nữ hai tay bịt chặt lỗ tai, vẻ mặt thê lương. Cô ta rõ ràng vừa gọi điện cho anh đấy thôi! Anh còn dám nói hai người không có gì?! Làm sao anh có thể đối với em như thế, đồ tàn nhẫn! thật tàn nhẫn!
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Thù Dạng | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Zhihu] Chộn Rộn của tác giả Thù Dạng. Sau khi gửi tin nhắn, không nhận được phản hồi, sau đó, trùm trường đột nhiên tức giận lao đến trước mặt tôi.“Cậu, cậu đúng là người không biết xấu hổ!”TÔI?!Không phải chứ, mắng thì mắng, cậu đỏ mặt cái quái gì?Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Mắt Bão hay Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Diệp Tiểu Tịch | Đam mỹ | Hoàn thành
"A Hạo, em xin lỗi, anh đừng giận nhé. Chuyện này sau này tuyệt đối em sẽ không nói ra nữa, anh và Thiên Thiên ở đâu thì em theo đấy, chỗ nào anh ở là nhà của em." Long Ký Hạo quay đầu lại nhìn Lăng Vân Phi một chút. Từ khi hai người lần nữa ở cùng nhau, người này liền bắt đầu cẩn thận dè dặt từng li từng tí, tìm mọi cách làm anh vui lòng, nói liên tục cũng sợ anh sẽ tức giận, tiếp đó liền lập tức xin lỗi giải thích một phen. Hôm nay cũng thế, vốn là một việc nhỏ không quá quan trọng, cuối cùng kết cục lại bắt đầu biến thành Lăng Vân Phi rối rít nói xin lỗi. Tuy rằng hắn căn bản không biết rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, nhưng vẫn cứ muốn xin lỗi.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Trần Thị Thanh Du | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ xưa đến giờ, Hỷ Trân không bao giờ chịu thua lý một ai, và cả người nhà của cô cũng vậy. Mãi hăng say cãi, khi thắng được bà chị Hữu Trân, cũng là lúc đến giờ đi học. Hỷ Trân rất ngại đi trễ, cho dù cô có ngang bướng đến đâu. Cuống quít lên, Hỷ Trân lái xe như không nhìn đường. Đến khi vào cổng trung tâm, cô lại quên lấy thẻ xe. Báo hại người giữ xe phải hét lên. Cầm được thẻ xe trong tay, Hỷ Trân lại cấm đầu chạy. Hành lang các lớp học lại vắng lặng. Hỷ Trân cảm nhận được, hình như chỉ còn một mình cô ở ngoài.Gấp rút, Hỷ Trân va vào một người đang đi cùng chiều với mình, làm mọi thứ trên tay anh ta văng cả xuống nền gạch. Hỷ Trân càng lúng túng hơn, khi trước mặt cô là một người thanh niên cao lớn và đẹp trai. Một lời chào và cách giới thiệu nhẹ nhàng của anh, Hỷ Trân còn nhớ rất rõ. Anh tên là Từ Nam, hai chín tuổi, gia đình sống ở Sài Gòn... Thêm một kỷ niệm làm cô không quên, là anh còn tìm chỗ ngồi cho cô. Trong giờ học, anh thường nhìn về phía cô với cặp mắt dịu dàng. Lần đầu tiên trong đời, trái tim bướng bỉnh của Hỷ Trân cảm nhận được sự dịu dàng của người khác phái. Anh Từ Nam, giản dị và hoà đồng. Hỷ Trân không còn sự ngăn cách của thầy trò. Cô mạnh dạn hỏi bài hay trò chuyện với anh ngoài giờ học.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng chính là công chúa Nhạc quốc Nhạc Xích Vũ năm nay mười bảy tuổi đã sống ở Lãnh cung được ba năm rồi. Xuân hạ thu đông đi qua trong mắt nàng cũng chỉ là một màu ảm đạm, trên mặt nàng cũng chưa từng xuất hiện qua nụ cười nào. Tóc đen dài được xõa dài tùy ý thả rối bù vì không có lược chải cũng là do đã ba năm chỉ có tắm bằng nước mưa. Cả người nàng cũng như đám mùn bên ngoài sân trong Lãnh cung vậy, đều là bốc lên người hôi thối khiến người không muốn đến gần, thậm chí cách xa từ ngàn dậm.Dưới đôi mày liễu thanh tú chính là đôi mắt trong trẻo tinh khôi tràn đầy sức sống lại như mặt nước ngày xuân. Hàng mi dày cong vuốt bên trên tạo cho người có cảm giác hệt như đôi bướm đậu trên mặt hồ vậy. Sống mũi cao cao, hai phiến môi nhỏ nhắn nhưng vì kham khổ cũng là có chút tái nhợt khô cằn nức nẻ. Chỉ là đám mụn nước đầy mặt kia khiến cho không người nguyện ý nhìn thẳng nàng nàng dù chỉ một mắt, nên không ai sẽ còn có tâm tư nhã hứng mà phân tích những điểm đẹp trên của nàng. Trên mặt lại xuất hiện vô số mục nước lớn nhỏ mọc chi chít ở phần trán cùng hai bên mặt khiến cho người nhìn không ra dung.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lâm Phượng Lam Vi | Ngôn tình | Hoàn thành
“Ngươi là Edward, lại không phải Edward, khác nhau là ngươi gặp vị tiểu thư Khải Phổ Lao Đặc, mà Edward của chúng ta thì không có.”Carlisle tổng kết nói. “Nếu ta nhớ không lầm, vị tiểu thư Swan này cũng nhận thức Lusena.” Edward đem tầm mắt đầu hướng người vẫn luôn khẩn trương, Bella. “Ta……” Bella không biết nên giải thích như thế nào, cô mê mang, này rốt cuộc là mộng, hay là chân thật? Đúng lúc này,Jacob mang theo Reneesme trở lại. “Hắc, các ngươi như thế nào lại nghiêm túc như vậy? Úc, ai vậy? Không đúng, Edward, ngươi phản bội Bella?”Jacob lập tức phát hiện vấn đề, Edward rõ ràng ở trước mặt mình đã hứa, như thế nào lại có thể vứt bỏ Bella?
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lý Hạo Nhiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô muốn động, muốn liều mạng chống lại, nhưng cô thất vọng phát hiện cơ thể cô ấy không còn theo sự điều khiển của mình. Cô tuyệt vọng nhìn lên ánh đèn chói mắt, ánh sáng lạnh lùng đó như đang giễu cợt sự ngu xuẩn của cô. Cô là một cô nhi, 16 tuổi vào giới diễn viên, sau đó vẫn luôn hoạt động trong giới giải trí, dựa vào thực lực của mình mà trở thành một nữ minh tinh hạng B, 22 tuổi gặp được Mạc Tầm. Anh ta là một chủ tịch đỉnh đỉnh đại danh của một chuỗi bệnh viện, vừa mới 28 tuổi, ưu nhã dịu dàng. Mạc Tầm lần đầu tiên gặp cô đã điên cuồng theo đuổi cô, mà cô vì chưa từng trải, từ trước tới nay cũng không dám tin tưởng là có người đối tốt với cô, cho nên nhiều lần từ chối. Mà anh ta như là mặt trời vậy, lợi dụng mọi cơ hội.Cô từ từ trầm luân, mất đi phòng vệ cuối cùng, bọn họ âm thầm sống chung với nhau, anh ta từ trước tới nay vẫn không bắt cô tránh thai, nói nếu có thai rồi thì sinh ra, sẽ có trách nhiệm với cô và con. Cô thật sự tin rằng đời này cô gặp được người có thể mang đến cho cô sự ấm cúng Nhưng mà...Người cô yêu, cô yêu bằng cả trái tim, ngược lại tổn thương cô một cách nghiêm trọng. Thì ra anh ta tiếp cận cô, thậm chí sinh con với cô. không phải vì thích cô mà bởi vì cô và người yêu của anh ta là chị em ruột.
155.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26