Phế Đô

Giả Bình Ao | Ngôn tình | Hoàn thành

Năm một ngàn chín trăm tám mươi, ở thành Tây kinh xảy ra một chuyện lạ. Có hai anh bạn chí thân, một hôm buồn quá mới đi tưởng niệm Đường Quý Phi Dương Ngọc Hoàn. Thấy nhiều khách du lịch ai cũng bốc theo một nắm đất mộ xách theo người, thắc mắc lắm, hỏi ra mới biết, Quý Phi là người đẹp tuyệt thế, lấy đất này rắc vào chậu hoa, hoa cũng sẽ tươi đẹp vô cùng. Hai anh bạn cũng bới rất nhiều, gói vào áo mang về, đựng vào một cái chậu sành đen cất giữ đã lâu năm, chờ có giống hoa tốt sẽ gieo hạt. Nào ngờ mấy ngày sau tự nhiên trong chậu hoa mọc lên một cái chồi xanh, chỉ trong một tháng đã biến thành một khóm cây tươi tốt. Nhưng cây này đặc biệt lắm, không ai biết là loài gì. Bê đến chùa Dựng Hoàng trong thành hỏi người thợ già trồng hoa, người thợ già cũng không biết. Vừa may có đại sư Trí Tường đi qua, liền xin ý kiến đại sư. Đại sư cũng lắc đầu. Một trong hai anh bạn lại hỏi: "Thường nghe Đại sư biết xem bói đoán số. Xin đại sư bói xem cây hoa này về sau nở mấy nhánh?". Đại sư bảo một anh khác nói ra một chữ, anh ấy đang cầm cái kéo của người trồng hoa trong tay, buột mồm nói ra chữ "Nhĩ". Đại sư bảo: "Hoa sẽ là hoa lạ, nở ra bốn nhánh, nhưng chẳng được bao lâu sẽ bị các anh làm hại".

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mộng Nhu Tình

Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành

Từ nhỏ thân thể Khương Linh Lung đã không tốt, thời điểm phụ mẫu còn sống còn quản nàng, không cho ra cửa chơi, đặc biệt là mùa đông, cửa phòng cũng không cho ra, bởi vì mỗi lần trúng gió, nàng sẽ bị bệnh nặng. Khi còn nhỏ bị quản vô cùng chặt, mỗi ngày mở mắt ra nhìn đâu cũng chỉ thấy bốn bức tường, vậy nên nàng luôn khao khát có được tự do. Sau này, phụ thân mẫu thân lần lượt tạ thế, Tôn ma ma thay thế họ chiếu cố nàng. Vốn tưởng nếu Tôn ma ma quản thì sẽ dễ thở hơn chút, nào biết Tôn ma ma còn lợi hại hơn cả mẫu thân, không chỉ ngày mưa gió không cho ra cửa, ngay cả trời nắng cũng không cho ra. Tôn ma ma sẽ nói: "Tiểu thư trời sinh băng cơ ngọc cốt [1], đừng ra nắng, sẽ khiến làn da đen đi." Hôm qua Tôn ma ma có chút việc, bên ngoài tuyết rơi lớn, không lâu sau, tuyết đã kết một tầng dày trên mặt đất. Khương Linh Lung đứng xem bên cạnh cửa sổ. Trên mặt đất, trên nóc nhà, trên nhánh cây, tất cả đều là tuyết trắng, trong mắt chỉ toàn màu trắng, đẹp tới mức lòng chỉ muốn hướng ra ngoài. Khương Linh Lung thừa dịp Tôn ma ma không có ở đây, chạy ra khỏi viện nghịch tuyết. Mai Hương cũng khuyên nàng, nhưng không lay chuyển được, sau đó còn cùng nàng chơi ném tuyết. Khương Linh Lung vốn định chơi một lát liền vào nhà, nhưng nàng rất vui, còn ở trên nền tuyết lăn lộn. Kết quả vui quá hóa buồn, buổi tối liền phát sốt. 

9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mất Khống Chế - Lâm Song Thính Phong Quá

Lâm Song Thính Phong Quá | Xuyên không | Hoàn thành

Cậu rơi vào bóng tối vô tận, chỉ có ý thức tồn tại, những chuyện có thể gọi là kiếp trước cứ vụt qua mắt, nhưng cái gì cũng không bắt được. Và khi cậu mở mắt ra, khi lần nữa khôi phục lại ánh sáng, vừa vặn nghe thấy Nón phân loại hô lớn, "Slytherin!" Ngoạn mục làm sao! Harry mặt không chút thay đổi nghĩ, lúc ngẩng đầu lên nhìn một trận xì xào bàn tán trên bàn nhà Gryffindor, Ron thì trực tiếp hô to, "Không thể nào!"Có thể đó, chỉ cần ý thức của cậu bị mơ hồ khi trở lại thế giới... Nhận mệnh đặt Nón phân loại xuống, Harry hờ hững đi về phía bàn nhà Slytherin, không ngoài suy đoán, thấy một đầu tóc bạch kim sáng lóa, đang tỏ rõ vẻ tối tăm nhìn cậu. A, tuyệt, tôi phải ở cùng một học viện với cậu những bảy năm, người nên khóc phải là tôi mới đúng, Harry mím môi, âm thầm phỉ nhổ cái ý thức thế giới chết tiệt một vạn lần, cậu phải nghỉ ngơi dưới tay Snape những bảy năm, ngẫm lại thôi cũng khiến dạ dày của người ta trở nên lạnh ngắt. Snape từ đầu đến đuôi là một người tốt, không sai, Harry cũng rất cảm kích và tôn trọng ông, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ có thể chung sống hòa bình, tuyệt đối không có khả năng. Snape nhất định sẽ không bỏ qua bất kỳ thứ gì không làm hại đến tính mạng nhưng lại có thể dằn vặt cậu.

23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Tâm Sinh

| Đam mỹ | Hoàn thành

Lúc đó Tiểu Mạc, một mực không biết ý nghĩa lời nói này của Lạc Huỳnh Tâm là gì, hắn chỉ biết, trong mắt Lạc Huỳnh Tâm. Một vẻ kiên định như vậy! Xe ngựa lộc cộc đi ở trên đường, mặc dù trên mặt đường coi là bằng phẳng, đối với người bình thường mà nói, gần nửa tháng ngày đêm đi đường, cũng sẽ cho người mỏi eo đau lưng, thống khổ không chịu nổi, huống chi người ở trên xe ngựa kia. Tiểu Mạc ngồi dựa vào đệm mềm ở sau lưng, để cho người kia nằm nghiêng ở trên bắp đùi của mình, đưa lưng về mình, ôm y vào ngực mình. Tay nhỏ bé một chút một chút chậm rãi vuốt ve bụng tròn nhô lên của y. Cho dù đang ngủ mê man, tựa như người trong ngực cũng có thể cảm nhận được khó chịu trong bụng, ngủ cũng không yên ổn, nhíu chặc mày, luôn luôn vô ý thức năm chặt tay. Cho dù bào thai trong bụng không tính là làm ầm ĩ, nhưng dưới tay tiểu Mạc cũng có thể cảm nhận được rõ ràng thai nhi đá đánh lên bụng.Mỗi lần cảm nhận được nơi nào đó dưới tay tùy mềm mại từ từ trở nên cứng rắn, tiểu Mạc cũng có thể cảm thấy người trong ngực dần dần kéo căng thân thể. Hắn chỉ có vội vàng dùng tay xoa nhẹ vuốt ve, mong đợi thai nhi trong bụng ngừng nhúc nhích, chỉ mong người trong ngực mình có thể thoải mái một ít. Ban đầu, khi nhìn đến bụng một ngày một ngày chậm chạp trở nên lớn của Huỳnh Tâm, tiểu Mạc cuối cùng cũng biết ý nghĩa câu nói ban đầu y nói kia.Lúc hắn vừa cửa nát nhà tan, toàn bộ trước mắt cũng tàn khốc như vậy, nếu không phải được Huỳnh Tâm cứu, hắn sợ rằng phải bị người lừa gạt bán được nơi nào đều không Biết. Hắn đối với hoàn cảnh vị trí xa lạ cùng sợ hãi. Không biết gì cả, Huỳnh Tâm chưa bao giờ chê bai hắn. Một năm sống chung với Huỳnh Tâm, hắn dần dần cảm nhận được Huỳnh Tâm là một người tốt như vậy.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Phúc Hắc Bùi Quản Lý

Kim Huyên | Ngôn tình | Hoàn thành

Nhạc San thực thích đọc sách,bởi từ sách nàng giáo hội được rất nhiều đạo lý,không ai giễu cợt nàng,cũng không nói 2 lời khiến nàng không biết phân biệt đúng sai. Nhạc San biết mình từ nhỏ đến lớn không phải thực thông minh,bởi vậy,nàng làm chuyện gì cũng luôn thật cố gắng.Nhưng không hiểu có chuyện gì mà quan hệ với mọi người xung quanh quả thực rất kém,mặc kệ nàng cố gắng cũng không cải thiện được.Mới trước đây,chuyện mọi người xa lánh làm nàng thực bị thương,lớn lên,nàng đã tập thành thói quen, không để mắt hết thảy,cũng thuận theo quan hệ tự nhiên. Nhạc San là 1 nữ nhân bộ dạng thanh thanh tú tú,không phải này thuộc dạng mỹ nhân,nhưng rất ưa nhìn.Nàng thanh thuần bộ dáng,ít son phấn,tóc dài áo choàng,hội nghị thường kỳ làm cho người ta nghĩ lầm nàng là nhân sự mới tốt nghiệp đại học,mà không nghĩ nàng đã muốn tốt nghiệp 4 năm a. Công ty Nhạc San cũng có chút danh tiếng làm về khoa học kỹ thuật.Nàng được phân chức vụ đảm nhiệm nghiệp vụ trợ lý. Lúc trước biết nàng tới công ty này phỏng vấn,nhóm bạn tốt đều nói nơi này tốt,chính nàng cũng cảm thấy như vậy.Vì thế nàng đối công việc là tận tâm hết sức,bất tri bất giác cũng được 4 năm.  Bốn năm thật sự là vất vả nha!Nàng còn tưởng mình là cái nữ nhân ngu ngốc,sẽ không qua được vòng thử việc,không nghĩ tới còn là 4 năm,này không phải đáng chúc mừng sao? 

4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Phàm Tâm Đại Động

Khốn Ỷ Nguy Lâu | Khoa huyễn | Hoàn thành

Trương Triệu Huyền hắc hắc cười gượng hai tiếng, uống cạn trà trong chén, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Càng mưa càng lớn. Trong làn mưa bụi, có thể mơ hồ thấy được một bóng người chậm rãi đi từ góc đường. Người nọ một thân bạch y, trong tay cầm chiếc ô thanh sắc, đến gần hơn, mới thấy rõ dung mạo y – mi mắt thanh tú, môi mỏng khẽ cười, nhìn có vẻ văn nhã, dáng dấp vô cùng tuấn tú. Trương Triệu Huyền nhàn rỗi đến buồn chán, liền ngồi dựa lên cửa sổ, mắt thấy người nọ từng bước đi tới, đưa mắt nhìn giữa cơn mưa trắng xóa. Ánh mắt gặp nhau trong giây lát, tròng mắt màu mực tựa như phản chiếu hình ảnh mưa phùn, thủy quang trong trẻo. Trương Triệu Huyền ngẩn ngơ, chẳng biết tai sao, trong lòng lại thấy rạo rực, hô hấp hỗn loạn.Nam tử bạch y kia tiếp tục đi về phía trước, bước hai bước rồi bỗng dưng dừng lại, ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại nhìn y phục ẩm ướt của mình, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, xoay người bước vào quán trà. “Một bình trà nóng.” Giọng y nhẹ nhàng mềm mại, mang theo thanh âm riêng của người Giang Nam, thật êm tai. Vừa đóng ô lại, vừa chọn chỗ ngồi xuống, những giọt nước lay động, rơi xuống.

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Nữ Phụ Muốn Ly Hôn

Ôn Dĩ | Ngôn tình | Hoàn thành

Vân Yên bị đau mà tỉnh. Cô mở mắt ra, trước mắt là một khuôn mặt người phóng đại, sau lưng thì dán chặt vào đệm giường, hai cổ tay bị dùng sức siết ấn ở trên đầu. “Chị dâu nhỏ, chị đang quyến rũ tôi sao?” Tên đàn ông khom lưng, hơi thở phà lên trên tai cô, âm ấm, nhột nhạt. Mới vừa tỉnh ngủ, toàn thân cô vẫn còn mơ màng, nhất thời cũng không thể phân biệt rõ mình có đangnằm mơ hay không.

11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Nữ Phụ Độc Ác Yêu Tiền Như Mạng

Tê Nha | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nữ Phụ Độc Ác Yêu Tiền Như Mạng của tác giả Tê Nha. Tôi là một nữ phụ trong tiểu thuyết ngôn tình đoàn sủng, ngọt ngào trong đó, là một công cụ hình người để tô điểm cho nữ chính, nổi bật nữ chính.Chồng tôi là nam phụ si tình, một lòng một dạ vì nữ chính, lặng lẽ yêu và bảo hộ cô ấyEm chồng tôi là bạn trai cũ cặn bã của nữ chính.Anh chồng tôi là nam chính tổng tài bá đạo đỉnh cấp.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Đối Mặt - Asisu hay Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo.

3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Trùng Sinh Chi Lại Vì Hầu Môn Phụ

Tô Tiểu Lương | Ngôn tình | Hoàn thành

Ai lại không muốn được sống, được một đời bình an, nhưng hà cớ gì cuộc sống này luôn có những loại người dồn người khác đến đường cùng? Chó bị dồn vào đường cùng còn quay đầu cắn chủ, người có nhân tính đến mấy cũng sẽ đạt đến đỉnh điểm giới hạn, vì sinh tồn có thể bất chấp làm mọi thứ. Do dù phải hại cả những người thân thuộc nhất. Một giọt máu đào hơn ao nước lã, chỉ cần ở một ngôi nhà khác, những người thân đó có thể là máu ruột với trượng phu, nhưng tuyệt nhiên không cùng huyết thống với nàng. Sẽ chẳng yêu thương như cách một gia đình đối xử với nhau.Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính Thẩm Oánh Tú, năm năm bước chân vào hầu môn, chịu đựng đủ hết tất cả tấn bi kịch, và nàng không biết kẻ đứng đằng sau mọi chuyện là ai khiến cho nàng chết không nhắm mắt. May thay ông trời thương xót cho phận nàng, giúp nàng sống lại một lần nữa. Thế nhưng không thể tránh khỏi việc vẫn bị gả và hầu môn. Nhưng lần này nàng sẽ không ngu ngốc như trước nữa, mọi bước đi đều phải thật trọng, khắp nơi nguy hiểm vây quanh thế nên nàng phải hết sức đề phòng, dè chừng với mọi thứ. Chẳng qua là đệ phu kiếp trước của nàng nay biến thành trượng phu, nàng phải làm gì để có thể ứng phó trận chiến hầu môn đây?

26.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

[Lão Cửu Môn] Phiên Ngoại Trần Bì A Tứ

Nam Phái Tam Thúc | Khoa huyễn | Hoàn thành

Có thằng nhóc gần đó ném đá xuống sông, nhiều cục đá rơi thẳng xuống mặt nước trước mặt Trần Bì. Rồi bọn chúng bắt đầu chạy vòng quanh hắn, hát: “Ăn mày lười biếng, cái bụng đói meo, đồng xu lăn xuống sông cái vèo, mẹ ăn mày, bẩn như ma, nước rửa chân, tanh như cá, manh áo trên người rách tơi tả, lấy nắp thùng cơm cúng Phật bà.” Trần Bì không nổi giận, cư dân sinh sống ven bờ sông khẩu âm hỗn tạp, hắn nghe không hiểu lắm. Lũ trẻ nít này đều là con em của những người kéo thuyền ven sông, bố chúng nó làm nghề kéo thuyền trên bờ, những người khác trong nhà thì làm nghề cá trên thuyền, cứ thế mà sinh sống, ngày ngày cứ hết lên thuyền lại xuống bờ, đi gây sự ở khắp nơi, làm phiền nhiều người.Lũ nít ranh thấy Trần Bì không phản ứng gì, bắt đầu nhặt đá ném hắn. Trong đó có một đứa chừng tám chín tuổi, ra tay rất ác, hòn đá văng đúng vào đầu Trần Bì, khiến gã đang mơ màng bỗng giật nảy mình. Trần Bì quay đầu lại, đám con nít kêu ầm lên rồi chạy biến. Chỉ còn lại một thằng nhóc vẫn còn lơ ngơ tiếp tục ném đá, không để ý đến những đứa khác. Trần Bì biết thằng nhóc này tên là Xuân Thân, lũ trẻ khác đều gọi nó là “Thân đần”. Quả thực nó ngốc nghếch hơn bạn đồng trang lứa một chút, phản ứng chậm hơn một chút, động tác ném đá cũng không nhịp nhàng, đa số đá không văng đi được xa. Dù nó cố gắng đến thế nào cũng không ném trúng được Trần Bì.

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Vạn Dặm Hoa Đào Trong Mưa Hạ

Hạ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành

Đùng một cái chiến tranh xảy tới, Hoàng đế Đại Phù mới lên ngôi dã tâm mở rộng bờ cõi tấn công đến Đại Mạc, cha ta bị bắt đi lính đánh giặc. Lúc đánh đến Nham Thành, cha ta đã lên tới chức tướng quân đứng đầu bạch quân Dã Kỳ, tin thắng lợi vừa về thấu kinh là lúc ta ra đời. Nhưng đợi cha ta khải hoàn trở về không phải là người phụ nữ ông yêu bên cạnh đứa con nhỏ mà chỉ có ruộng vườn tiêu điều, cờ trắng treo trước cửa phất phơ trong gió và người vợ mỉm cười nằm im trong áo quan lạnh ngắt, vậy mà ông không khóc.Thế nhưng khi đón lấy ta từ tay người họ hàng ông lại òa khóc ngon lành, hồi đó chưa có trí nhớ nên ta không biết bộ dáng ông khóc ra sao, càng lớn lên lại càng không cơ hội thấy nữa. Nhưng ta chắc lúc đó ông xấu lắm, đến nỗi mà ta được bế cũng khóc theo, cảnh tượng lúc ấy trông buồn cười vô cùng, Bàng thúc – một thuộc hạ cùng chiến đấu với cha – kể lại cho ta như vậy. Ngày chôn mẹ, cha ta đã bứt một cành hoa đào nhuốm đầy tuyết trắng đặt trên mộ bà vì hồi trước bà thích nhất là kéo tay ông đạp lên tuyết trong sân ngắm hoa đào nở. Nhưng từ đấy về sau ta chẳng còn thấy ông ngắm hoa đào nữa, cả trời tuyết xuân ông cũng chê phiền rồi, ta lúc đó còn nhỏ nên suy nghĩ đơn giản cứ tưởng ông không còn yêu mẹ ta nữa, bây giờ mới biết là ông sợ nhìn cảnh sẽ nhớ người rồi lại đau lòng.

9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Phúc Quốc

Hòa Miểu | Linh dị | Hoàn thành

Cứ mỗi năm trăm năm, toàn dân sẽ bạo loạn hết cả lên, vừa lo sợ, lại vừa thương tâm. Người ta nghe đồn rằng, cứ cách năm trăm năm, Hồ yêu sẽ chuyển thế. Cái tin chấn động này không biết đã làm bao nhiêu tiếng khóc bi thương. Quái vật mà, không sợ hãi sao được. Nhưng dường như họ đã quên mất một điều, quái vật cũng giống như con người, cũng đều có trái tim. Chỉ khác ở chỗ, tuổi thọ của quái vật cao hơn con người, độ máu lạnh cũng hơn con người rất nhiều. Trên đời này, thứ đáng sợ nhất không hẳn là quái vật, mà là lòng người. Lòng người sâu không thấy đáy, lòng người tàn nhẫn biết trách ai?

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Vương Hoài Phong và Quý Văn Cảnh

Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành

Vương Hoài Phong yêu Quý Văn Cảnh. Quý Văn Cảnh yêu Vương Hoài Phong. Điều này, ai ai cũng biết, cả thế giới đều biết. Câu chuyện của họ ngọt ngào như viên kẹo đường, ăn mãi cũng không thấy chán. Đối với Vương Hoài Phong, được yêu Quý Văn Cảnh là một điều cực kỳ hạnh phúc. Hắn coi Quý Văn Cảnh như là cả bầu trời của mình, là nơi để hắn cả đời này đều tìm đến. Nếu như có ai hỏi hắn, ở Quý Văn Cảnh có điều gì đặc biệt, tại sao hắn lại yêu? Yêu chính là yêu, đâu cần biết lí do, đâu cần biết đúng sai, biết trước sau? Cho dù trời đất biến đổi, hắn vẫn yêu, không có gì đổi thay. Thật đúng cho câu nói: giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.

2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Nghịch Lữ Lai Quy

Priest | Đam mỹ | Hoàn thành

Mặt trời lớn gấp đôi mặt trời nơi khác, mặt đất tựa như cái vỉ hấp khổng lồ, cách một lớp đế giày thật dày mà bàn chân vẫn bỏng rát. Không khí nóng dường như chưa chưng cho máu trong người đều bốc hơi lên hết thì chưa chịu bỏ qua, cảnh vật phương xa qua làn hơi nóng biến thành ảo ảnh.

17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Cửu Vạn Phong

Hứa Duy Hạ | Đam mỹ | Hoàn thành

Hận thù, liệu có được cảm hóa bởi tình yêu? Sống trên đời này, con người ta thật khó hiểu. Họ thường quên đi mất, mình cũng có trái tim, và khi thật sự đã rung động, trái tim mới được tỉnh giấc sau thời gian dài đằng đẵng ngủ quên. Yêu chính là sức mạnh vạn năng, điều khiển toàn bộ lí trí của con người. Nó là sự kết tinh từ nhiều phía, từ cảm xúc, từ con tim. 

11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút

Ô Mông Tiểu Yến | Sắc | Hoàn thành

Thế giới xung quanh cậu thật là phức tạp mà! Có rất nhiều bí mật cần được khai thác một cách triệt để, nhưng cậu lại không biết phải bắt đầu từ đâu. Bắt đầu từ đâu? Có nên tìm hiểu sâu kĩ hơn một chút hay không? Việc đầu tiên, rõ ràng ba là ba của cậu, mẹ và ba là vợ chồng. Nhưng mà, tại sao mẹ lại gọi ba của cậu hay nói cách khác là chồng của mẹ bằng ba? Điều này thật là khả nghi mà! Hay là...hay là... 

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Nồi Nào Vung Nấy

Niêm Thổ | Sủng | Hoàn thành

Tình yêu thuở vườn trường luôn là thứ tình cảm đẹp đến ngây ngất trong lòng người. Ai cũng mơ ước chính mình được một anh chàng soái ca nào đó để ý, nhưng giấc mơ lại mãi không trở thành hiện thực. Tuổi thanh xuân, người ta có quyền được mơ, có quyền được khao khát, có quyền được suy nghĩ mọi thứ theo lối nhìn giản đơn. Họ được phép vùng vẫy trong cái thế giới mà họ cho là đẹp nhất. 

4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Đông Phương Diệc Hữu Nhật Quy Xử

Tô Hương Lan Sắc | Xuyên không | Hoàn thành

Tình yêu chân thành là tình cảm mà mỗi người khi yêu đều muốn hướng tới. Tuy nhiên điều này là rất khó, bởi lòng người là vô đáy. Có ai may mắn thì có được tình yêu đích thực, còn không thì phải đấu tranh dài dài. Tình yêu thường trải qua ba giai đoạn, khi hai người mới gặp nhau họ sẽ bị nhiễm bởi một sức hút vô hình, lúc nào rảnh rỗi là lại nghĩ về phía đối phương không ngừng nghỉ.

12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Sống Lại, Ta Cảm Thấy Chính Mình Thật Ngon Miệng

Gừng càng già càng cay | Trọng sinh | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Sống Lại, Ta Cảm Thấy Chính Mình Thật Ngon Miệng của tác giả Gừng Càng Già Càng Cay. Hắn tưởng rằng mình không có cha mẹ, nhưng rồi sau này lại có thể gặp lại được thân sinh, cứ tưởng rằng có thể đoàn tụ, bù đắp tình cảm thiếu thốn bấy lâu, nhưng cuối cùng chính là sáu năm tra tấn, không còn hình người.Hắn còn bị đẩy vào nơi phong trần nhơ bẩn, hắn muốn thoát ra, không thể nào không liều mạng tìm một con đường máu,Hắn ôm thù hận, bắt đầu bước lên con đường tranh quyền đoạt vị, cứ ngỡ giúp người nọ đoạt lấy giang sơn rồi sẽ cùng hắn bên nhau tới già, nhưng cuối cùng hậu vị lại thuộc về chị ruột, còn hắn chết tức tưởi trong lao ngục.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập của cùng tác giả.

28.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào

Từ Từ Đồ Chi | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào của tác giả Từ Từ Đồ Chi. Đi theo bên cạnh anh là một thanh niên mặc quần áo theo phong cách vận động đơn giản, tên là Viên Đinh, năm nay vừa mới tốt nghiệp đại học công an, là thực tập sinh mà Thượng Dương dẫn theo.Mục tiêu chuyến đi này của hai người chính là thành phố Bạch Nguyên ở vùng nội địa phía tây.Hơn hai mươi phút sau ở tại đồn công an Tùng Sơn thuộc phân cục Nguyên Bắc thành phố Bạch Nguyên.Cách thời gian làm việc chỉ còn một chút, cửa lớn đồn công an vẫn đóng chặt, phòng bảo vệ cũng không có ai.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Nắng Hạ Ngày Đông hay Thư Tình Của Kỵ Sĩ của cùng tác giả.

22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27