Tiểu Hà Sơn

Trường Vũ Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành

Tình thân trong gia đình từ cái sự ham tiền của Nhị Nha, bất chấp sự chê cười của mọi người suốt bao nhiêu năm bởi vì mục đích mà chỉ mình cô biết. Tình thân gia đình còn có ở ông nội, bất kể là đứa cháu ruột côi cút của mình hay với đứa cháu không hề có chút máu mủ nhà họ Đỗ. Ông yêu thương từng đứa con, từng đứa cháu mình, chỉ mong cuối cùng chúng nó có được hạnh phúc. Tình thân giữa mấy anh em trai nhà họ Đỗ, ai cũng cả đống tuổi rồi, bình thường không thấy gì, có khi còn châm chích chê bai, chỉ khi một người có chuyện mới thấy hóa ra mình lại nặng lòng như vậy.Ngoài tình thân thì chắc chắn phải có tình yêu, không thì nó đâu còn là truyện ngôn tình nữa. Tình yêu của Nhị Nha và Hồ Duy gần thì ít mà xa thì nhiều, cho dù cô đã từng cất công chạy xa ngàn dặm để đuổi theo anh, để đuổi theo tình yêu của mình. Hai người đều là những người cô độc, bất kể bên trong ngôi nhà đầy ắp tiếng nói cười, cho dẫu bề ngoài vẫn hớn hở, vui vẻ hay bình thản thì bên trong vẫn là khoảng trống mênh mông. Thấu hiểu nên yêu, yêu từ rất lâu mà không ai bày tỏ, bởi khi vượt qua cái ranh giới mong manh đó sẽ là nghiêng trời lật đất.Nhưng mà cho dù có mưa gió bão bùng, có xa xôi cách trở, người có tình thì vẫn được ở bên nhau.

10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Vi Quan Hào Môn

Tuyết Mặc | Ngôn tình | Hoàn thành

Nhiễm Việt vừa mới kết thúc một cuộc họp kéo dài, đầu có hơi đau, vì vậy ngồi lại tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần, cũng không vội vã rời đi. Những người khác đã thu dọn xong tài liệu, từ từ rời khỏi phòng họp. Một lúc sau, có một dì công nhân vệ sinh vào quét dọn, thấy trên ghế chủ vị còn người ngồi, cũng sợ hết hồn, không biết có nên tiếp tục quét dọn không. Nhiễm Việt mở hai mắt ra, có chút thất thần yên lặng mấy giây, mới cầm lấy văn kiện trên bàn, đứng dậy đi ra phòng họp.Giày da đế thấp đạp lên gạch men bóng loáng, tạo nên tiết tấu cộc cộc vang vọng trong hành lang yên tĩnh. Lúc đi qua phòng làm việc của tổng giám đốc, phát hiện Tần Trí Dật không ở bên trong, chắc là lại đi đâu phóng túng đến quên mất chuyện đi làm rồi. Khóe miệng Nhiễm Việt gợi lên một tia cười lạnh, nghĩ thầm Tần Trí Dật không tới làm việc cô càng bớt phiền. Mới vừa nghĩ tới đây, Tần Trí Dật lại gọi điện thoại đến. Anh ta ở bên kia cà lơ phất phơ nói: “Trợ lý Nhiễm, hiện tôi có chút việc, sẽ không đến công ty, cuộc họp vẫn thuận lợi chứ?”Giọng Nhiễm Việt bình thản trả lời: “Mọi việc thuận lợi.” “Nếu mẹ tôi gọi điện thoại đến tra hỏi công việc, cô biết phải làm sao chứ.” Tần Trí Dật không yên tâm dặn dò cô. Nhiễm Việt tập mãi thành thói quen trả lời: “Tôi biết rõ.” Vì vậy Tần Trí Dật hài lòng thỏa mãn cúp điện thoại, để bận rộn cái mà anh ta gọi là “chuyện nghiêm túc” đấy.

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế

Bán Tiệt Bạch Thái | Ngôn tình | Hoàn thành

Năm 19 tuổi, cô thi đại học, anh tự mình bay từ nước ngoài về, đêm đó, giới truyền thông tò mò tại sao Lâm ảnh đế không tham dự, ngày hôm sau liền có truyền thông chụp được, anh xách theo một chiếc valy màu hồng, đưa cô gái của anh đến trường đại học, gây ra bùng nổ tin tức. Năm cô 20 tuổi, trong nhà buộc anh kết hôn, anh nói phải chiếu cố cô cho tốt, vì thế từ chối rất nhiều thiên kim hào môn. Năm cô 23 tuổi, tốt nghiệp đại học, anh dưỡng cô thành cô dâu của mình, anh là nam thần của vô số người nhưng lại là chồng của một mình cô.

15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Chồng Tôi Mắc Hội Chứng Bác Học

Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành

Mộc Tiểu Nhã sắp chết. Chính xác mà nói thì bắt đầu từ 10 ngày trước, cô có thể cảm giác được bản thân cách ngày mình chết càng lúc càng gần. Mười ngày trước, cô về nước thăm người thân, mới ra sân bay thì ngất ở ven đường. Vì cô bất ngờ ngất mà tạo ra một sự hỗn loạn không nhỏ, cũng may sân bay tiến hành cấp cứu kịp thời, nhanh chóng đưa cô tới bệnh viện.Vào thời điểm khi tỉnh lại, người nhà đều đứng xung quanh cô, không cần hỏi nhiều, chỉ nhìn vào hai mắt sưng đỏ của cha mẹ, Mộc Tiểu Nhã đã biết bản thân mình lần này sợ là bệnh không nhẹ, bằng không người luôn luôn ổn trọng như cha mẹ sẽ không thất thố như thế. Cô nghĩ thầm, muốn hỏi một chút, nhưng há miệng ra, sức lực lại chẳng có. Sau đó cô lại rơi vào hôn mê, cả người cứ tỉnh rồi lại ngủ, cứ liên tục như vậy, thân thể càng ngày càng suy yếu, mà máy móc chữa bệnh bên giường, cũng càng ngày càng nhiều.Có những lúc rơi vào trạng thái hôn mê sâu, cô đã từng hai lần vào phòng ICU. Cũng chính là đến lúc này, cô mới biết rốt cuộc mình bị làm sao. "Cô Mộc, cô đã mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm gặp." Bác sĩ phụ trách vẻ mặt đồng tình nói với Mộc Tiểu Nhã, "Loại bệnh di truyền này là đột phát, xác suất phát bệnh rất thấp, hơn nữa trước khi phát bệnh, thân thể sẽ không có bất kì biểu hiện gì khác thường, nhưng một khi phát bệnh, thân thể sẽ nhanh chóng bị suy kiệt."

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Vì Em Mà Đến

Trường Câu Lạc Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngày hai mươi sáu, trong con ngõ hẹp ở hướng Đông một khu phố nhỏ, ngõ này vốn chỉ những hộ dân đã sống lâu ở đây mới biết đến. Ngày thường cũng chẳng ai qua lại, là một ngõ tắt dơ dáy bẩn thỉu. Chu Tư Đồng đeo cặp sách, hoảng loạn vì bị mấy tên côn đồ chặn lại ở góc tường trong con ngõ. Cầm đầu là một tên xăm trổ đầy mình, trong tay cầm một con dao gọt hoa quả, đang tung lên tung xuống, nhìn Chu Tư Đồng cười dâm đãng: "Cô bé, dáng vẻ không tồi đấy, hay là theo anh đi, sau này anh cho em ăn sung mặc sướng, em muốn gì cũng được."Hắn nói xong, mấy tên đàn em đầu tóc nhuộm năm màu đang đứng cạnh cũng hùa theo cười ầm lên. "Đúng vậy, theo đại ca của bọn anh, sau này em chính là chị dâu rồi. Cầm đầu một đám, ai dám trêu chọc em?" Giữa tiếng cười ầm ĩ của bọn chúng, Chu Tư Đồng ôm chặt hai cánh tay, biểu tình bình tĩnh nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm xem có đồ vật gì thuận tay không. Sau đó, cô phát hiện ra có một chai rượu nằm ở chân tường cách đó không xa, ngoại trừ cái đó thì chẳng còn vật gì khác nữa.Trong lòng nháy mắt đã nắm chắc phần nào, nhưng trước mắt cô vẫn giả vờ tỏ ra sợ sệt, nhút nhát không dám ngẩng đầu, càng không dám nói lời nào. Thấy Chu Tư Đồng không hé răng, tên xăm trổ lại tiến lên phía trước gần cô một chút, ngón tay thô ráp mang theo mùi khói thuốc cộng thêm mùi dầu mỡ, vô cùng thô lỗ sờ lên mặt cô. Sau đó hắn thấy cô gái nhỏ sợ hãi tránh né mặt khỏi tay hắn, bước chân cô lảo đảo dịch sang bên cạnh hai bước. Ba tên côn đồ đứng đằng sau thấy thế, vội vàng ồn ào.

9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Giang Sơn Chọn Ta, Ta Chọn Nàng

Mai Thảo Cát Tiên | Ngôn tình | Hoàn thành

Trên thảo nguyên xanh bao la, xung quanh khói lửa ngun ngút, tiếng trống và tiếng quân lính rào thét vang trời... Trên đỉnh cao nhất có một thân ảnh mảnh mai, tóc đen xõa dài che đi hai bên gương mặt, có hơi rối ren nhưng không thể nào che đi được độ diễm lệ của con người kia. Cô ấy có đôi mắt trong sáng tựa lưu ly, đôi môi đỏ mọng chúm chím.. Nhưng sâu thẳm trong đôi mắt ấy là sự ngoan cường mạnh mẽ thông minh sâu sắc.Nhưng giờ chỉ tràn đầy mờ mịt, tràn đầy sự suy tư khó hiểu.. Nàng vốn đang suy nghĩ, đang muốn tìm ra lý do gì đó.. Nàng mặc kệ xung quanh, mặc kệ sống chết, giống như nơi này có ra sao cũng không còn liên quan đến nàng nữa vậy.. Nàng đang đợi một người, phải hỏi cho rõ một vấn đề. Cuối cùng binh lực phía đối diện cũng đã kéo đến trên tường thành cao ngút. Một vị quân vương đẹp say đắm lòng người đang đứng đó, ánh mắt sâu thẳm khó lường và nhiều tướng sĩ kề cận.Vị quân vương kia đôi mắt hướng thẳng nữ nhân đang bị trói trên cao đôi chân mày hắn nhíu chặt. Nữ nhân đang cúi đầu bỗng ngẩng lên đáp lại ánh mắt đó, đôi mắt không mang theo vẻ sợ hãi gì chỉ lộ ra một ý cười, ý cười lạnh nhạt.

15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam

Dưới Ánh Trăng Kéo Dài | Ngôn tình | Hoàn thành

Cửa sắt cũ kỹ cao năm mét chậm rãi đóng lại, triệt để ngăn cách với mọi thứ bên ngoài, dập tắt hi vọng cuối cùng của Bạch Thiến Thiến. Bốn thủ vệ dáng người cường tráng, trong tay cầm trường thương, mặt than chặn bước chân cô, ánh mắt lạnh băng buông xuống, phảng phất như đang cười nhạo cô không biết tự lượng sức. Bạch Thiến Thiến mang theo rương hành lý, thân hình mảnh khảnh cương cứng tại chỗ, khuôn mặt nhỏ tinh xảo giống như góc váy đang tung bay, tái nhợt vô lực. Cô bị lừa.Bị khuê mật ở chung mười năm lừa tới nơi này! Hắc ngục. Cái ngục giam nam tràn ngập bạo lực, phạm tội, dâm loạn bất kham! Bạch Thiến Thiến cười khổ, Lâm Nhã thật sự muốn cô không chết tử tế a. Hít sâu một hơi, cô cúi đầu nhìn hành lý mình mang theo, lúc trước khuê mật tốt của cô – Lâm Nhã ' hảo tâm ' giúp cô tìm việc, nói là đi ngục giam nữ tử làm quản giáo, Bạch Thiến Thiến hiểu rõ, cũng chỉ có thân là thiên kim thị trưởng Lâm Nhã, mới có thể vận dụng quan hệ đem cái công tác quản giáo này an bài trêи người cô.Bạch Thiến Thiến sinh trưởng trong gia đình đơn thân, không có ba, mấy năm nay mẹ vì để cô vào đại học mà lao tâm lao lực, cô đã dự định, sau khi tốt nghiệp liền tìm một công việc tiền lương cao giúp mẹ giảm bớt gánh nặng, cô còn từng cảm kϊƈɦ Lâm Nhã, nghe nói chức vị quản giáo này rất nhiều người tranh nhau vỡ đầu còn không thể vào được. Khi cô nhìn thấy hai chữ hắc ngục to đùng trêи cửa sắt, não tức khắc chết máy!

17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Gả Cho Đông Hán Đô Đốc

Yên Miểu | Ngôn tình | Hoàn thành

Cẩm y vệ vừa tuyên chỉ xong, Lại bộ thị lang Vương Lương đang quỳ trên đất đã kích động kêu lên “không. Ta muốn gặp Hoàng thượng. Ta bị oan”. “Hừ” tiếng cười nhạt khinh thường vang lên trong tai mọi người “Vương đại nhân, chuyện đã tới mưc này, ngươi còn kêu oa? Vì ngươi ăn hối lộ, làm trái pháp luật, cắn xén lương bổng của tướng sĩ biên quan, khiến mấy vạn tướng sĩ ăn không no bụng, áo không đủ che thân, bị quân địch giết chết. Ngươi dám nói ngươi oan uổng vậy thì đại gian thần Tần Quái sẽ nhảy ra khỏi quan tài nói hắn là trung thần”Thanh âm sắc bén, Vương Lương nhìn qua, thấy một người mặc cẩm phục, khoác áo choàng mày đen, thân cao tám thước. Hắn đứng ngay cửa, phía sau là ánh mặt trời chiếu xuống làm toàn thân hắn như mạ một lớp vàng, vô cùng chói mắt, cao cao tại thượng khiến người ta ngưỡng mộ. Vương Lương nhìn thấy hắn, thân mình run rẩy, ánh mắt sợ hãi, lắp bắp gọi tên người tới “Lục…Lục đô đốc”. Lục đô đốc, Lục Hoài Khởi, Đông Hán đô đốc.Hắn tướng mạo tuấn mỹ vô trù lại tự tịnh thân vào cung làm thái giám. Có lẽ vì thế mà tính tình hắn đại biến, vô cùng biến thái, bạo tàn âm độc, thủ đoạn đối phó người khác rất độc ac. Sau khi vào cung, chỉ dùng mấy năm ngắn ngủi đã đánh bại Tây Hán Đô đốc Lưu Trực vốn rất được sủng ái, trở thành quyền thần được Hoàng đế coi trọng nhất. “Hừ” Lục Hoài Khởi đi đến trước mặt Vương Lương, khóe môi cong lên, cười một cách khinh miệt.

61.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Quân Tử Có Cửu Tư

Đông Bôn Tây Cố | Ngôn tình | Hoàn thành

Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu. Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng. Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt  túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”

16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Quyến Luyến Phù Thành

Bồng Lai Khách | Ngôn tình | Hoàn thành

Từ Quảng Châu phủ ra khỏi Thanh Viễn, đi hướng tây bắc men theo quan đạo cổ, đến biên giới Lưỡng Quảng, có một tòa cổ thành có tên là Phù Huyền. Không ai biết tòa cổ thành nay đã bao nhiêu tuổi, đá xanh được khai thác từ trong ngọn núi già, xếp chồng lên thành từng đoạn tường thành cũ, sau bao lần tu tu sửa sửa mà thành. Dưới chân tường thành, từng kẽ đá âm u mặt trời không chiếu tới được cũng bám đầy rêu xanh ẩm ướt và cây bệ lệ, khắp nơi lộ ra dấu vết năm tháng.Sau giờ ngọ của ngày hôm nay, ngay cần cửa đông bởi vì một đoàn xe gần đến dần mà sự yên bình vốn có của tòa cổ thành này đã bị đánh vỡ. Thiếu phu nhân Bạch gia Trương Uyển Diễm và người làm từ Quảng Châu phủ đã trở lại. Cổ thành và Quảng Châu phủ cách nhau chừng bốn năm trăm dặm đường, không tính là quá xa, nhưng cũng không gần, mấy ngày trước đi đường thủy, sau khi lên bờ thì đi quan đạo, ngồi xe ngựa cả ngày đường mới đến nơi được.Đoạn quan đạo này vốn nhiều năm không tu sửa, xe ngựa rất khó khăn để đi qua, thương lữ Lưỡng Quảng qua lại rất bất tiện. Những năm này do Bạch gia ra mặt tu sửa đường xá, con đường cũng bằng phẳng lên rất nhiều, khoang trong xe ngựa rộng rãi rất thoải mái, nhưng hành trình mấy ngày liên tiếp, Thiếu phu nhân Bạch gia quen sống trong nhung lụa cũng cảm thấy rất mệt nhọc.

17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc

Cầm Gian Đích Luật Động | Ngôn tình | Hoàn thành

Nửa giờ sau, rốt cục nhìn thấy hành khách chuyến bay lần lượt đi ra, tim tôi bắt đầu đập thình thịch, cảm giác trái tim sắp nảy ra ngoài rồi. Nàng còn chưa đi ra, chắc là còn phải đợi hành lý, gương mặt tôi khó nén vui sướng cùng hồi hộp, trong lòng nghĩ về bộ dáng của nàng, sẽ có biến hóa quá lớn hay không… Qua mười mấy phút (cảm giác thời gian thật là dài dằng dặc!), ở trước mặt tôi mười mấy mét, trông thấy một cô gái ăn mặc nhàn nhã thời thượng, vóc người cao gầy, đầu để kiểu tóc nâu dài đi về phía tôi. Đúng! Là nàng! Người phụ nữ khiến tôi ngày nhớ đêm mong, vô cùng đắm say. Chúng tôi đồng thời nhìn thấy đối phương, tôi vẫy tay với nàng, nàng lộ ra nụ cười mê người, còn có hai lúm đồng tiền nhỏ thật sâu, đôi mắt lấp la lấp lánh, rất là xinh xắn. Nàng bước nhanh đến chỗ tôi, nhưng dừng lại ngay ở cự ly cách tôi hơn một mét, chúng tôi cứ lẳng lặng nhìn nhau như vậy. Nàng thay đổi, trở nên thành thục mỹ lệ hơn, toàn thân tỏa ra một loại khí chất tao nhã, không còn là cô bé ngày trước vô cùng thẹn thùng, gặp phải chuyện thì có hơi sợ hãi. Đôi mắt của tôi bắt đầu nhòe đi, rơm rớm nước mắt. Tôi nhìn thấy khóe miệng nàng đang run run, đôi mắt vẫn bình tĩnh nhìn tôi, giống như nhìn thấu lòng tôi, tôi đoán chắc hẳn bây giờ trong lòng chúng tôi đều nghĩ giống nhau! Yêu nhau mười năm, nhưng sáu năm xa cách, thời gian sáu năm chúng tôi chỉ có thể gặp mặt nhau vài lần, những lúc khác cả hai đều đau khổ chờ đợi, thật khó tin tưởng chúng tôi lại có thể chịu đựng được.

46.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Học Viện Quân Sự Liệt Hoả

| Ngôn tình | Hoàn thành

"Người tiếp theo, Thẩm Quân Sơn!" Tạ Tương không tự chủ được mà thở gấp, người xếp hàng phía trên đã đi vào cổng, tiếp theo chính là cô rồi. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, cô vẫn không tránh khỏi có chút căng thẳng. "Phù, bình tĩnh nào!" Tạ Tương nhủ thầm trong lòng. "Người tiếp theo, Tạ Lương Thần!" "Có!" Gần như là vô thức, Tạ Tương trả lời một cách dõng dạc, những học viên khác đang chờ ở hành lang cũng nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.Cô vội vàng cúi gằm mặt xuống, vò vò mái tóc vừa mới cắt ngắn của mình một cách thiếu tự nhiên, cầm tờ giấy kiểm tra sức khỏe của mình, bước thật nhanh về phía phòng y tế. Một tiếng "bịch" vang lên, Tạ Tương va phải người vừa mới bước ra từ trong phòng y tế, tờ giấy khám sức khỏe rơi xuống đất. "Xin lỗi!" Tạ Tương liên tục nói xin lỗi người đó. Thẩm Quân Sơn khom người xuống nhặt tờ kiểm tra sức khỏe lên, cúi đầu nhìn cô bằng ánh mắt đánh giá.Người đứng trước mặt thấp hơn anh một cái đầu, làn da rất trắng, thân hình gầy gò, cái cổ mảnh mai đến mức dường như chỉ cần mạnh tay một chút là có thể bẻ gãy, nhìn kỹ mới thấy trên móng tay có vệt màu hồng nhạt, rõ ràng là trước đây từng sơn móng tay, nhưng đã dùng bấm cắt đi. Mới có mấy năm mà học viện quân sự Liệt Hỏa đã xuống cấp đến mức độ này, ngay cả kẻ có tố chất thế này mà cũng có thể thông qua bài kiểm tra nhập học sao?

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Gia Hữu Ác Khuyển

Hạ Lâu Thê | Ngôn tình | Hoàn thành

Ở trên thiên đường. Tiểu thiên sứ Mini nhìn đại thiên sứ Hạ Tư, biểu tình ‘khó mà tin nổi’ hỏi:“Ngài chắc chắn?” Hạ Tư thành thực gật đầu:“Phải, là cấp trên giao nhiệm vụ xuống!” Tay Mini vuốt cánh, ai oán than thở :“Vì cái gì lại là tôi chứ?” “Đừng oán, đây chính là cơ hội tốt để cô có thể thăng chức lên làm thiên sứ cấp cao nha!” “Ai, lần trước thì muốn tôi đi kết hôn, lần này lại muốn tôi đi đàm phán với một tên ác ma!” Mini vô lực vẩy vẩy cánh,“Được rồi, tôi đi đây, mong là có thể bình an trở về đây gặp ngài!”“Yên tâm đi, mặc dù tính cách chẳng khác gì ác ma, nhưng mà hắn vẫn chỉ là nhân loại bình thường thôi a!” Hạ Tư sờ đầu Mini trấn an,“Được rồi, đi đi!” Mini vỗ cánh bay xuống trần gian. Hạ Tư quay đầu lại chuẩn bị trở về “Trung tâm xử lí công việc khẩn cấp của thiên đường”, ai ngờ phía sau đám mây lại xuất hiện một lão nhân râu bạc mặc áo choàng đỏ, vẻ mặt áy náy nhìn mình.“Là ông sao, nguyệt lão!” Hạ Tư nhìn Nguyệt lão bằng ánh mắt xem thường “Lại có chuyện gì nữa đây, ông đừng nói là mình già rồi nên mắt mờ đấy nhé?!” Nguyệt lão bất đắc dĩ gật gật đầu:“Tôi quả thật là mắt mờ a! Tôi ở hồ Thải Hồng nhìn xuống trần gian tìm mỹ nhân, còn tưởng đó là một cô gái, liền đem dây tơ hồng gắn kết một mối nhân duyên tốt đẹp cho y, nhưng tôi thật không ngờ mỹ nhân đó lại là nam a, tôi đến bây giờ cũng chỉ mới phát hiện ra thôi!

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Cô Ấy Là Hương Hoa Sơn Chi

Chấp Thông Nhất Căn | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa thu dần trôi qua, thành phố Ngân nghênh đón đợt khí lạnh đầu tiên của mùa đông. Những chiếc lá khô rơi đầy trên đất, bị gió cuốn đi, mang theo một làn gió lạnh. Tiếng chuông kết thúc tiết học cuối vang lên, cửa kính trong suốt nơi phòng học, xuất hiện những thân ảnh mờ ảo. Trên hành lang phòng học, từng âm thanh không ngừng vang lên, nào là tiếng thu dọn sách vở, tiếng cười nói, quang cảnh xung quanh trở nên náo nhiệt.Tiết học cuối kết thúc đã là xế chiều, cũng đã đến giờ ăn tối của mọi người, hiện giờ thời tiết bắt đầu chuyển mùa, trời dần chuyển tối, trường học được xây dựng rất lâu đời, không có điều hoà, ngay cả máy sưởi càng không cần nghĩ đến. Bạn cùng phòng Bùi Anh không ngừng lên tiếng oán giận, sắp cuối khoá mới bắt đầu lo lắng. “Chi Chi, chút nữa chúng ta cùng nhau đi ăn cơm nhé? Không biết hôm nay nhà ăn có món gì nhỉ?”“Có lẽ hôm nay không được, ngày mai là cuối tuần, tớ phải quay về nhà.” Giọng nói Thiên Chi rất êm tai, còn mang theo chút ngọt ngào. Bùi Anh nghe đến đây, đột nhiên dùng mu bàn tay đặt vào trán mình, chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn Thiên Chi nói, “Ôi tớ quên mất, tớ quên hôm nay cậu phải về nhà, nhớ không lầm thì cậu từng nói, một tuần phải về nhà một lần đúng không?”

21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Hằng Đêm Sanh Ca

Trữ viễn | Ngôn tình | Hoàn thành

Trong giang hồ đồn đại, có hai nữ nhân phi thường quyến rũ ánh mắt của người nhìn, đồng dạng đều là tuổi còn nhỏ đã có thể chống đỡ được một tổ chức Hắc Bang cực kỳ có thế lực. Một cái là bang Bạch Thế Ngâm mang theo đứa nhỏ - Hạ Tri Diêu, một cái khác chính là được biết thân thể suy nhược nhiều bệnh lại làm cho Bách Mộc Bang ngày càng cường hãn - Diệp Nhất.Diệp Nhất như thế nào lớn lên để trở thành một người vừa là đại phúc hắc cường thế, lại là nữ nhân xinh đẹp thần thông quảng đại đâu? Làm cho chúng ta từ từ nói đến. Diệp Nhất trong khỏang thời gian này đều thức dậy rất sớm. Không biết có phải hay không do mùa xuân đang tới, mặt trời mới sáng sớm đã mọc lên - ánh mặt trời - thời điểm chiếu sáng khắp phòng thì Diệp Nhất tỉnh giấc.Người thập phần sợ lạnh như Diệp Nhất rất thích ánh mặt trời - sáng lạng, tuy nhiên ánh mặt trời đầu mùa xuân - không phải phi thường ấm áp, nhưng cũng có thể làm cho thân thể có độ ấm quá thấp của nàng lên cao được một chút. Mấy hôm trước sinh hoạt chung của nàng có thay đổi một chút, tỉnh lại một hồi lâu thì muội muội Diệp Nhị mới mang bữa sáng đến phòng, thành ra nàng có điểm đói. Nhưng hai ngày nay tỉnh dậy, phát hiện thời gian tỉnh giấc của nàng thay đổi nên Diệp Nhị đã muốn đem điểm tâm để trên bàn.

16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Phi Vụ Cừu Non

Kio | Teen | Hoàn thành

Du - cô sinh viên năm ba khoa tiếng Anh đem lòng yêu mến một chàng trai trên mạng - Rain. Du rất muốn gặp Rain để nói cho anh biết tình cảm của mình nhưng Rain luôn từ chối cuộc hẹn của cô. Du phỏng đoán và từng nghĩ Rain là Hoàng Minh - chàng trai học trên cô một khóa và là niềm mơ ước của tất cả sinh viên nữ trong trường.Du rất muốn gặp Rain để nói cho anh biết tình cảm của mình nhưng Rain luôn từ chối cuộc hẹn của cô. Du phỏng đoán và từng nghĩ Rain là Hoàng Minh - chàng trai học trên cô một khóa và là niềm mơ ước của tất cả sinh viên nữ trong trường.  Vào một ngày đẹp trời, Rain đồng ý gặp Du. Cũng trong ngày hôm ấy, Hoàng Minh xuất hiện trên sân thượng trường của cô - địa điểm hẹn gặp mặt bí mật.Du lấy hết dũng khí để đưa lá thư tỏ tình của mình cho Hoàng Minh - người mà cô nghĩ là Rain. Nhưng trớ trêu thay, lá thư ấy lại rơi vào tay Khôi Vĩ - nam sinh viên năm nhất ngỗ ngược và hách dịch. Cũng từ lúc ấy, cuộc sống của Du trở nên rối reng với những tình huống dở khóc dở cười do Khôi Vĩ bày ra.

8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Em..... Bớt Dễ Thương Lại Anh Nhờ!!!

Cỏ mây | Teen | Hoàn thành

Buổi trưa tranh thủ trước lúc ngủ, nó chôm cái điện thoại của mẹ, vắt chân lên giường lướt facebook và xem phim.Cứ mỗi lần như thế là nó lại ao ước nhanh đến ngày nó đậu vào trường chuyên để được mua điện thoại. Nó- Lê Bảo Linh Đan: xinh đẹp và dễ thương vô đối, nụ cười tỏa nắng cùng giọng nói khá ngọt èn học khá là giỏi thì có lẽ là những thứ khiến nó đã có ngươid crush từ lúc học mẫu giáo. Trong mắt mọi người trừ bố mẹ, em trai và bff thì ai cũng biết nó là một đứa học vô cùng giỏi, ngoan ngoan lại hiền lành dễ thương, lại vô cùng xinh đẹp. Nhưng một sự thật mà ít ai biết nó là một đứa max lười, đanh đá thì vô đối( tùy lúc) trẻ con không tưởng được, đã thế lại còn chảnh không ai bằng... chẹp chẹp

16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Vòng Vây Luyến Ái

Yuki No Hana | Teen | Hoàn thành

Pằng… "Lôi xác của hắn ta đem cho cá sấu trong hồ ăn đi” Người thanh niên bắt chéo chân, bàn tay lắc lắc ly rượu whisky đỏ 1970, gương mặt lạnh lùng đến đáng sợ, sau khi giết chết tên đàn em vừa phản bội sau thi vụ vận chuyển hàng hóa đến Ả Rập, không chút thương tiếc hắn phủi sạch quần áo đứng dậy.Trong căn phòng nồng nặc mùi thuốc súng, trên trần nhà chỉ còn vang lên tiếng quạt trần, bụi bặm gần như bay phảng phất trong không khí tạo cảm giác âm u lạ thường, hắn ta nhếch môi. “Sòng bạc” “Dạ thưa vẫn ổn” “Vũ khí” “Đã qua mặt được cảnh sát quốc tế, vận chuyển an toàn đến Mỹ”

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc

Viên Viên Hựu | Teen | Hoàn thành

Một ngày đẹp trời, tại thành phố S, giữa dòng người đông đúc, một cô gái xinh xắn khoác tay mami và xách theo một chiếc vali cỡ vừa,đang rất háo hức vẫy một chiếc xe taxi đến sân bay. Và đây không ai khác chính là nữ chính của chúng ta Hàn Ngọc Hy. Cô đang rất vui vẻ vì papa và mami của cô đã đồng ý cho cô đi chơi một mình mà không có họ sau một ngày cô nài nỉ sắp gãy lưỡi.Đến sân bay, cô lưu luyến chào pa&ma và lên máy bay. Đúng 9h sáng máy bay hạ cánh xuống thành phố A. Cô sung sướng hét lên ' A A A, thành phố A tôi đến rồi đây'. Rồi cô lên taxi và đến khách sạn Thiên Minh, nơi mà cô đã đặt phòng trước. Đến đây cô lấy phòng và nghỉ ngơi định sẽ đi tham quan vào lúc 3h chiều. Nghĩ rồi cô nhắm mắt rồi chìm vào giấc ngủ.Trời chạng vạng tối, cô mở mắt và bật dậy y như cái lò xo. Xem đồng hồ '' trời ơi 6.30 rồi sao không ai gọi mình dậy cơ chứ. À mà khoan ba mẹ có ở đây đâu mình đi chơi mà =.=. Ai ui mình đãng trí quá đi à. Aida mới 20 cái xuân xanh mà đã như này rồi. Hiuhiu, y như Linh Linh nói, không sai xíu nào. Thôi ăn xong đi ngắm cảnh đêm cũng được ''.

10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Nhóc Con! Gọi Tôi Là Anh

_MeoQuy_ | Teen | Hoàn thành

Cuộc sống của Lăng Từ Nhật xoay quanh những câu chuyện về cuộc sống, những cung bậc học trò cũng như là về ... tình yêu... - Này nhóc!! - Gì đấy?? - Gọi là anh cái nào!! - Ông chỉ hơn tôi nửa năm thôi. Muốn tôi gọi là anh thì... đợi đến khi ông là người yêu tôi thì hẳn nói!!...Dương Khánh Nam nhìn Lăng Từ Nhật, nheo nheo mày, cười nham hiểm... - Được rồi!! Là do nhóc nói đấy nhé!!!

12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55