Trần Tích | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nháo Hỉ của tác giả Trần Tích. Sau tiết sương giáng, thời tiết ngày càng lạnh hơn, mùa đông nháy mắt lại đến. Hứa Tương Mi vừa mới cắt mái tóc của mình thành một đầu tóc ngắn, cô ngồi ở quán nướng ven đường, gió lạnh tràn vào cổ áo, không một chút thương hoa tiết ngọc. Nói gì thì nói cô cũng cảm thấy có hơi lạnh, uống vào một hớp rượu, cả người trở nên ấm áp, đặc biệt thoải mái hơn. Vì thế, cô nheo mắt lại hưởng thụ.Người phụ nữ trẻ ngồi ở đối diện ngước mặt lên, khẽ mỉm cười, giống như đóa hoa đào nở rộ đầu xuân, cực kỳ xinh đẹp. Hứa Tương Mi ngẩn ngơ nhìn, thuận tay rót thêm rượu: “Tạ Bách Hành đúng là có số hưởng.” Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Vừa dứt lời, một chiếc Lexus màu đen đã dừng ở bên đường, sau đó, từ trong xe, một người đàn ông rất đẹp trai, trong bộ đồ vest và giày da bước về phía họ. Khi hai ly rượu chạm vào nhau, Hứa Tương Mi nói với cô ấy: “Hân Hân, anh Tạ của em đến rồi.”Khương Hân chỉ sững sờ vài giây, cô ấy nhanh chóng quay đầu lại nhìn, xong lại lập tức quay đi, giả vờ bình tĩnh. Tạ Bách Hành đã đi đến bên cạnh, từ trên cao nhìn xuống cô ấy, không hài lòng nói: “Tại sao lại ở một nơi như thế này?” Khương Hân không dám nhìn anh ấy, bĩu môi, không trả lời. Tạ Bách Hành di chuyển ánh mắt nhìn xuống, trông thấy chai rượu, sắc mặt thậm chí còn đen hơn: “Còn uống rượu?” Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại khá hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Trà Môn Khuê Tú và Xuyên Sách: Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Hồ Dữu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Yêu Cũ Thấy Tôi Ăn Lẩu Một Mình của tác giả Hồ Dữu. Tiêu chuẩn đánh giá một nhà hàng lẩu của Diệp Dương là nước chấm có vừa miệng hay không. Với cô, nước chấm là linh hồn của món lẩu. Diệp Dương kiên quyết không bao giờ ghé lại một nhà hàng lẩu không biết tự pha nước chấm tới lần thứ hai. Nước tương vừng của “Lộc Minh Yến” vị vừa êm, vừa mang cái cốt thuần chất, lại thơm nức. Dầu vừng, dầu tỏi cũng thơm ngon. Trộn cả hai lại, rắc thêm vài cọng rau thơm, mấy nhúm hành lá, Diệp Dương có thể ăn vã nửa bát. Vậy nên mỗi lần người ta chỉ lấy một bát, còn cô phải hai tay hai bát. Người ta lấy hai bát, cô phải ăn sạch bốn bát. Diệp Dương tay phải bưng một bát, tay trái bưng một bát trở về bàn. Chợt cô lại liếc thấy có đôi nam nữ trẻ tuổi đang bước vào quán. Vốn cô cũng không để ý lắm, nhưng rất nhanh sau đó đã phát hiện ra có gì đó không ổn. Diệp Dương quay đầu lại để xác nhận, chưa đầy hai phút đã nhận ra, trái tim cô chợt hẫng. Cô vội dời ánh nhìn đi. Mắt nhìn thẳng, cô trở về bàn mình.Diệp Dương từng tưởng tượng ra cảnh hội ngộ với người yêu cũ. Họ sẽ gặp nhau ở quán cà phê, ở rạp chiếu phim, ở hiệu sách, ở nhà hát, hay ở công viên… Ở những nơi thơ như trong phim. Khi ấy cả hai đều đã là những con người trưởng thành, bao dung, vô tình gặp lại nhau cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt. Đầu tiên họ sẽ ngạc nhiên, rồi chào hỏi trò chuyện, tâng bốc khen ngợi nhau. Nếu có thời gian họ sẽ tìm chỗ để uống ly cà phê, nói về chuyện năm đó, kể cho nhau nghe chuyện của mình về sau. Còn nếu không có thời gian thì hai người hai hướng, không bao giờ gặp lại nữa. Nếu yêu thích thể loại này, bạn cũng nên đọc thêm các truyện như Hoa Hồng Của Lương Hiện hay Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Cát Cân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lấy Thân Nuôi Rồng của tác giả Cát Cân. Trong lò hương khói sương lượn lờ, ánh trăng như sương chiếu sáng trong phòng. Trên mặt đất quần áo la liệt, trên áo bào màu vàng có thêu hình rồng dữ tợn, còn có áo bào tơ lụa có hai màu đen trắng vắt ngang một câu phất trần. Những sợi chỉ bạc trên cây phất trần rối tung phân tán trên nền gạch màu đen.Triệu Phác Chân gắt gao cuộn tròn ở chân bàn thờ, bộ trang phục mượn của tiểu nội thị đã dính đầy mồ hôi, cả người ức chế không được mà run bần bật, nhưng nàng gắt gao dùng tay áo bưng kín miệng, buộc chính mình không phát ra tiếng nào. Từ mảnh rèm tua phủ bàn thờ nhìn ra chỉ thấy bên giường có một đôi chân nữ tử vừa buông xuống, đạp trên thảm lông chồn, ngón chân tinh tế, da thịt oánh nhuận trắng bóc.“Ngươi muốn đi đâu?” Nam nhân trên giường bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói có nồng đậm không vui và uy hiế͙p͙. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nữ Chủ Nữ Phụ Văn và Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi.
45.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Nhất Cố Tử Căng | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ba Lần Gặp Gỡ của tác giả Nhất Cố Tử Căng. Đầu thu, từng tia nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ thủy tinh chiếu vào phòng học sạch sẽ. Chu Noãn ngồi trước đàn piano, hai tay nhảy múa trên phím đàn, tại chỗ ngồi, các bạn nhỏ đang ngồi ngay ngắn, nhìn cô không chớp mắt. Khúc nhạc kết thúc, Chu Noãn dừng lại rời khỏi đàn, nhìn các bạn nhỏ, mỉm cười nhẹ nhàng hỏi: “Có hay không?” “Hay ạ!” Bọn nhỏ ngây thơ đồng thanh trả lời.Một cậu bé có đôi mắt to, giơ tay lên, hô: “Cô giáo Chu ơi!” “Ơi? Sao vậy em.” Chu Noãn nhìn cậu bé hỏi Cậu bé từ chỗ ngồi đứng lên, đi đến trước mặt Chu Noãn, kéo tay cô, để thuận tiện nghe cậu bé nói, Chu Noãn ngồi xổm xuống, nhìn thẳng cậu bé. Sắc mặt cậu bé có phần trắng bệch, trên trán đổ mồ hôi. Chu Noãn thấy sắc mặt cậu bé không được tốt, đưa tay lên sờ trán em, nóng hầm hập, cô vội hỏi: “Vương Tử Khiêm, em có chỗ nào không thoải mái sao, nói cho cô Chu biết.”Nếu yêu thích thể loại này, thì còn những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Mĩ Nhân Mềm Mại và Giáo Chủ Thật Khó Theo Đuổi.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tử Thiếu Ngôn | Ngôn tình | Hoàn thành
Trung tâm đào tạo nghiệp vụ Trường Cát, một trong bốn hãng hàng không lớn nhất thành Bắc, 16 tiếp viên hàng không vừa mới vượt qua khảo hạch lên hạng nhất đang được thực hành buổi huấn luyện lần đầu tiên trước khi bay. 16 tiếp viên mặc đồng phục màu lam đứng thành hai hàng, La Xán Xán đứng ở ngoài cùng bên phải hàng thứ hai. Chiều cao của các cô gái này không cách biệt nhau lắm, nhưng La Xán Xán lại cao hơn 15 người còn lại một chút.Giáo viên đang nói đến tác phong phục vụ của một tiếp viên phục vụ khoang hạng nhất cần phải có. La Xán Xán và mọi người đều vểnh tai lên nghe. “Ở khoang hạng nhất, phải gọi họ của hành khách, trên mặt lúc nào cũng phải nở nụ cười. Hành khách vừa lên máy bay là phải chủ động chào đón, giúp bọn họ treo áo khoác. Tư thế đứng và ngồi xuống đều phải tao nhã, không nên lộ bất kì hành vi bất kính nào với họ. Các cô cậu không những là phi hành đoàn trưởng, là những người hoạt động trong khoang, là tiếp viên, mà lại còn là những người tiếp viên đầy tài năng mới có thể là tiếp viên của khoang hạng nhất này, chứ không phải là loại người lộn xộn. Đây được coi là vết xe đổ.” Giọng giáo viên vừa vang lên, một người đứng bên cạnh La Xán Xán đã nhỏ giọng nói với cô: “Này, cô ấy nói vết xe đổ, cậu có biết rốt cuộc là ai đã gây ra chuyện không?”
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Nấm Cẩn Y | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Muốn Độc Chiếm Em Mãi Mãi của tác giả Nấm Cẩn Y. A...ưm..ưm.... Tiếng rên rỉ đầy sự u mê phát ra từ tầng 20, phòng 447 của khách sạn Y, ánh mắt của người đàn ông đang quằn quại mệt mỏi trên chiếc giường đầy sự khinh bỉ, anh ta chợt loé lên suy nghĩ. " Đàn bà thật sự ai cũng giống nhau, đều vì tiền mà cả bản thân cũng không màng. Nếu cô đã có hứng thú với tôi tới như vậy, thì xem cô sẽ giữ suy nghĩ đó được bao lâu "Vừa nói ánh mắt vừa nhìn chằm chằm vào gương mặt đầy sự mệt mỏi của cô gái. Cô ấy thật sự là ai, sao lại đem thân mình giao cho gã đàn ông máu lạnh này. Sáng hôm sau, lúc 6h30, sắc mặt tái nhợt đầy mệt mỏi của Lâm Hiểu Di , cô bắt đầu mở mắt và nhìn khung cảnh xung quanh, cô giống như vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra với mình, sau đó cô chợt nhận ra.Nếu yêu thích thể loại này, thì đừng bỏ lỡ những truyện khác như Ai Lừa Ai Lên Giường Ai và Ly Hôn Công Lược Chỉ Nam.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Y Nha Dữu Tử Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Dưới Ánh Hoa Đăng của tác giả Y Nha Dữu Tử Trà. Xe ngựa của Đại Hùng Quốc lung lay đi trên đường. Tạ Yên Nhiên ngồi bên trong cả ngày, suy nghĩ cũng trở nên mơ hồ. Tạ Yên Nhiên đỡ mũ phượng trên đầu, thở dài, nhẹ nhàng vén rèm lên dò hỏi Tiểu Hà xem còn bao lâu mới đến nơi. “Nào, tiểu thư. Muội vừa mới hỏi bọn họ, không đến một ngày nữa. Tiểu thư, người kiên trì một chút.” Tạ Yên Nhiên mệt mỏi gật gật đầu, buông rèm, lại đưa tay chỉnh lại mũ phượng có chút nặng trên đầu.“Không ngờ trên đường đi hòa thân phải luôn mặc hỉ phục, thật là mệt.” Tạ Yên Nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm, lại thở dài, ngả người về sau, hơi dựa vào vách xe ngựa. Mấy người hầu đi theo bên ngoài xe nhỏ giọng nói chuyện với nhau, những người này có người hầu của Hoàng Đạo Quốc, cũng có hộ vệ từ Đại Hùng Quốc. Tạ Yên Nhiên lúc này không có tâm trạng để ý họ là người nước nào, trong đầu chỉ nghĩ về trận tàn sát nửa tháng trước. Tạ Yên Nhiên thật ra vẫn luôn cảm thấy Hạ Băng có chút quái quái, nhưng nàng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng do không hợp khí hậu. Cho nên khi nàng đang ở trong cung giúp Lạc Phi Phi sửa sang hỉ phục, nghe tin thợ săn quốc tấn công, không thể không thừa nhận, cả người nàng đều có chút luống cuống. “Hoàng Thượng, Vương gia đã xuất binh đi ngăn cản.” Nghe thị vệ tiến vào thông cáo như vậy, Tạ Yên Nhiên đang hoảng loạn cũng hồi phục đôi chút. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Hoa Hồng Của Lương Hiện và Quái Phi Thiên Hạ.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
ThaoPham | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Kế Hoạch Yêu Em của tác giả ThaoPham. Hàn Nhật Hạo ngày đầu trở về nước sau khi đi du học 4 năm.Vừa xuống máy bay tại Thành Phố A ngay lập tức đến thẳng tập đoàn Hàn Thị nhậm chức chủ tịch tập đoàn.Người lạnh như băng,ánh mắt sắc bén,mặt không đổi sắc khiến tất cả nhân viên rùng mình.Phải công nhận một điều Hàn Nhật Hạo rất đẹp trai,vừa bước đến tập đoàn đã làm không ít người mơ mộng đến thân phận Hàn phu nhân.Hết giờ làm Hàn Nhật Hạo về thẳng biệt thự,bước vào trong mọi thứ vẫn như trước,chỉ có thêm vườn hoa hồng đủ màu sắc,Hàn Nhật Hạo cảm thấy lạ nhưng phải công nhận là rất đẹp,mùi hương anh rất thích. Thiếu gia cuối cùng cậu cũng về rồi...Từ quản gia mừng rỡ chào đón Hàn Nhật Hạo. Hàn Nhật Hạo vẫn như vậy ngữ khí lạnh lùng lên tiếng đáp: Ừk.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Mạt Thế Không Gian: Nam Thần Độc Sủng Vợ Tang Thi và Bẫy Tình.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tiểu Miêu Bất Ái Khiếu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cầu Xin Các Người Cho Con Đường Sống của tác giả Tiểu Miêu Bất Ái Khiếu. Mơ sao? Mục Từ Túc theo bản năng nhìn về màn hình máy tính đen thui, phản chiếu rõ ràng khuôn mặt của anh, dung mạo dịu dàng, đây chính là dáng vẻ năm anh tròn hai mươi bốn tuổi. Anh xuyên trở về? Mục Từ Túc cầm lấy điện thoại mở ra xem thời gian, xx năm xx tháng xx ngày, buổi chiều ba giờ hai mươi tám phút. Tất cả bi kịch còn chưa bắt đầu…Đối với Mục Từ Túc mà nói, năm anh hai mươi bốn tuổi là cột mốc bắt đầu cơn ác mộng của đời anh. Trước khi được hai mươi bốn tuổi, mặc dù hoàn cảnh bản thân gian nan vất vả, nhưng cuối cùng cũng hái được quả ngọt. Trở thành luật sư trẻ tuổi tài ba, mới ra trường liền được Trung tâm viện trợ pháp luật Yến Kinh tuyển chọn. Những vụ kiện mà anh tiếp nhận trong hai năm qua đều thuận lợi thắng kiện, cũng coi như có chút tiếng tăm trong giới luật sư.Chỉ là từ sau khi nhận vụ kiện kia, tất cả mọi chuyện đều thay đổi. Lúc đầu chỉ đơn thuần là vụ kiện bạo lực học đường, nhưng sau khi người bị hại tự sát, chiều gió của dư luận đều dồn dập nhắm đến Mục Từ Túc. “Cô bé tự sát, mày chính là hung thủ!” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi và Dâu Tây Ấn.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tử Trạch Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện A, Nắng Lên Rồi! của tác giả Tử Trạch Hoa. một khi gặp phải bất kỳ chướng ngại vật nào, thì cuộc đời này cũng coi như xong rồi. Một bà cô già không đàn ông, không tiền bạc, không tinh thần chiến đấu, không có gì trong tay, thế là hết.” Lâm Thanh kết luận. “Sẽ ổn cả thôi, Lâm Thanh.” Có lẽ Phùng Quân đã mệt mỏi, anh nhẹ nhàng dựa đầu vào ghế sô pha: “Ngẫm lại xem, trước đây có thể cô đã từng khóc vì điểm của một bài kiểm tra, khóc vì những chuyện vặt vãnh, khóc vì những sai lầm, nhưng bây giờ nghĩ lại, cô có còn muốn khóc nữa không? Cô sẽ không, vì mọi chuyện đều đã qua rồi. Sau một thời gian, khi nghĩ về những trải nghiệm này, cô sẽ không còn muốn khóc nữa.” “Em có biết tại sao tôi lại nói với em điều này không?” Phùng Quân đút hai tay vào túi quần: “Cho dù là lúc tôi mới vừa đến đây, mọi thứ mới vừa bắt đầu, đối mặt với núi rừng hoang vu và sự cô đơn tịch mịch càng khiến người như sắp phát điên, nhưng tôi chưa từng nói với bất cứ ai về điều này. Tôi cảm thấy việc nói với người khác về điều này thật không đáng mặt đàn ông. Nhưng mà, tôi lại nói với em, tất nhiên, nó không chỉ vì sự công bằng của cái gọi là câu chuyện trao đổi, mà là…” Phùng Quân dừng lại, Lâm Thanh muốn tránh ánh mắt của anh, nhưng cô không thể: “Em hiểu ý tôi chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Quái Phi Thiên Hạ và Boss Nữ Hoàn Mỹ.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Cố Tiểu Tam | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Long Tế Chí Tôn của tác giả Cố Tiểu Tam. "Trần Dương, đổ nước rửa chân của chúng tôi đi." Hai cô gái ngồi trên ghế sô pha vừa ngâm chân xong, giờ đang lười biếng dựa người vào ghế, điệu bộ lẳng lơ, xinh đẹp không phân cao thấp. Hai cô gái này một là vợ của Trần Dương và một là bạn thân của cô ấy. Nghe lời vợ, Trần Dương khom người mang hai chậu nước rửa chân đi đổ, không dám có bất kỳ câu oán hận nào, ai bảo anh là một thằng ở rể không có địa vị chứ?Kết hôn hai năm rồi nhưng ở trong nhà, anh không có một chút địa vị nào cả... Bình thường chỉ vì chút chuyện nhỏ mà vợ và mẹ vợ của anh cũng chửi ầm lên, nếu anh dám cãi lại thì lập tức sẽ bị đuổi ra khỏi nhà. Ở cái nhà này, địa vị của Trần Dương còn không bằng một con chó. Kết hôn với Tô Diệu hai năm, đến tay cô anh cũng chưa động vào được. Hàng ngày, anh chỉ có thể ngủ trên sàn nhà, vì Tô Diệu không chỉ ghét anh mà còn coi thường anh, cô cảm thấy anh không giống một người đàn ông.Giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa là công việc hàng ngày của Trần Dương. Không chỉ vậy, anh còn phải chuẩn bị ngày ba bữa cơm đúng giờ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Boss Vô Sỉ: Sở Thiếu Cuồng Thê và Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!.
167.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Nhĩ Đông Thỏ Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tình Nồng Trong Mắt của tác giả Nhĩ Đông Thỏ Tử. Nhà trai vì thế trên Wechat đăng rất nhiều bài viết, lại còn làm tiệc chia tay độc thân tại nhà nữa. Diệp Mông không muốn nhìn thêm phiền, cho nên dứt khoát kéo đen anh ta, thái độ rõ ràng: mặc kệ anh làm gì thì làm, bà đây ứ care... Để ép Diệp Mông quay về thành phố Y, ông anh này dùng hết mọi thủ đoạn, gì mà giấy ly hôn, giấy khám bệnh nan y hấp hối sắp chết không qua khỏi đều được đem ra xài… vân vân và mây mây.Nhưng Diệp Mông vẫn chẳng mảy may quan tâm, vẫn cứ vui vẻ sống ở Bắc Kinh. Trên khoảnh khắc Wechat: Đúng là cô gái tâm địa sắt đá. “Vào khoảnh khắc bạn nhìn rõ tình nồng, tình nồng cũng bao trùm lên mắt bạn.” Nếu bạn yêu thích thể loại này, hãy xem thêm các truyện như Vãn Ca Phi và Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Âu Phương Tuyết Hi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vạt Nắng của tác giả Âu Phương Tuyết Hi. Ánh nắng chan hoà phủ khắp mọi nơi, xuyên qua từng kẽ lá xanh rờn. Vạn vật được đắm mình, tha hồ vùng vẫy trong cái nắng dịu dàng, tươi sáng, trong veo... Tất cả đã tạo nên một khung cảnh thật thơ mộng và yên bình. Tuy bây giờ là giữa tháng sáu – thời điểm nắng nóng gay gắt nhất của mùa hạ nhưng ở thành phố tươi đẹp này, mùa hạ thật dễ chịu, thoải mái với những cơn gió nhẹ đi qua, cuốn trôi mọi buồn phiền nơi cuộc sống.Trên đường phố xuất hiện một bóng dáng nhỏ bé, tung tăng của cô thiếu nữ độ xuân thì. Cô gái mang dáng vẻ hoạt bát, tràn đầy sức sống với mái tóc dài được búi cao, kẹp gọn gàng bằng đôi cặp nhỏ nhỏ xinh xinh hình cúc hoạ mi. Cô gái mặc chiếc áo croptop trễ vai màu trắng, kết hợp với chiếc quần bò ống rộng trông vừa có phần nữ tính lại thoải mái, năng động; đi đôi giày sneaker màu trắng đơn giản mà đáng yêu, tôn lên vóc dáng cân đối của mình. Trong miệng cô gái nhỏ đang ngậm cây kẹo mút, tung tăng đi trên đường phố, nở một nụ cười tươi như vạt nắng, ngân nga bản nhạc yêu thích của mình.Bóng dáng nhỏ nhắn, xinh xắn này là của nó – Nguyễn An Hạ. Đúng như cái tên, nụ cười của nó toả sáng rực rỡ như ánh nắng của mùa hạ nhưng lại dịu dàng, nhẹ nhàng chứ không chói loá. Ngoài ra, tên “An Hạ” còn mang lại cảm giác ấm áp, bình yên, hàm ý mong muốn một cuộc sống thảnh thơi, thư thái. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Bà Xã Lạnh Lùng và Khó Có Được Tình Yêu Trọn Vẹn.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Mèo Lười | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Trai Động Phòng Nào của tác giả Mèo Lười. "Anh trai! Sau này lớn lên, Ân Ân nhất định sẽ lấy anh trai làm chồng!" Một cô bé khoảng tầm 10 tuổi gì đó nói với một chàng trai anh tuấn đang đứng ở trước mặt. "Tại sao lại muốn lấy anh làm chồng?" "Vì Ân Ân rất thích anh trai, Ân Ân muốn sau này anh trai chỉ được là của Ân Ân mà thôi". Nhưng kết quả cô bé chỉ nghe thấy Lăng Tĩnh Thiên cười khẽ, anh đưa bàn tay vò lấy quả đầu của cô cất giọng trầm thấp lên. "Hai chúng ta là anh em, cho nên chúng ta không thể lấy nhau được!"Nghe vậy cô bé liền phản bác. "Nhưng chúng ta đâu có phải là anh em ruột đâu?" "Như thế cũng không được" "Tại sao lại không được chứ? Rõ ràng là cô Lâm nói sau này lớn lên em có thể lấy anh trai được mà!" "Ân Ân phải đi hỏi cô Lâm lại mới được!" Lăng Tĩnh Thiên nhìn cô đang lạch bạch chạy ra khỏi phòng, bàn tay đang cầm bút cũng ngưng lại. Anh cười trừ lắc đầu, rõ ràng tư tưởng như thế cũng chỉ có người lớn truyền lại cho cô bé mà thôi... Ân Ân!Cô tên là Lăng Mạt Ân, đã tròn 10 tuổi rồi. Quả thật như cô nói, cô chỉ là một đứa con nuôi, năm lúc 9 tuổi cô được Lăng Viễn nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi về. Ở trại trẻ, cô không có bạn, nhiều lúc lại còn bị bắt nạt. Cho nên cô chỉ có thể tự chơi một mình, ngồi im lặng ở một chỗ nhìn các bạn khác chơi đùa. Bất ngờ cô lại được Lăng gia nhận nuôi. Lần đầu tiên cô thấy Lăng Tĩnh Thiên, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời đó của anh cứ như soi chiếu trong tâm hồn của cô. Nếu yêu thích thể loại này, đừng nên bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Biến Yêu Thành Cưới và Miêu Ái Xuyên Không.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Cưng Chiều Vợ Hết Mực của tác giả Zuki. Cô mở cửa đứng dựa vào tường , chắc họ đang lên đỉnh nên không để ý đến xung quanh , cô mệt mỏi nhìn họ tỏ ý cười. " Tiểu tam , mông phải ưỡn cao lên nữa , nè nè rên bằng giọng gió ấy nó mới phiêu ". Họ giựt mình dừng hoạt động. " Nhìn cái gì ? Tôi nói cô á , này tiểu tam bộ lần đầu ngủ với trai sao mà tệ thế ? Tôi bảo này , mông phải ưỡn cao lên nữa rên phải bằng giọng gió nó mới phiêu ". Hắn mở to mắt nhìn cô , bắt đầu bất anChẳng phải cô ấy nói đi công tác một tháng ư ? Mới hai tuần mà... " Cô là ai ?" Ả ta cố tình hỏi , cọ cọ ngực vào hắn, hắn vội đẩy ả ra. " Tôi là ai ? Tôi là bà cố nội của hắn " Cô ngán ngẫm nói liếc xéo hắn. Bà cố nội ? Sợ còn hơn thế nữa. " Anh yêu cô ấy là ai vậy anh yêu ?" Cố tình hỏi lại ư ? Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng cực hay như Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng và Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Dã Thảo Hoang Sơn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Gặp Nhau Là Duyên Phận của tác giả Dã Thảo Hoang Sơn. Ấy chết, huyên thuyên rồi. Tôi xin tự giới thiệu, tên tôi là Hồ Ngọc Nga, là nhân viên công sở, ngày làm việc tám tiếng. Không như những cô gái khác, tôi không thích shopping hay bỏ hàng giờ để buôn dưa lê. Sở thích duy nhất trong thời gian trống của tôi là chơi game online. Cũng chính vì nó mà đến tận bây giờ tôi vẫn độc thân. Ai cũng bảo tôi "Ế" rồi, tôi cười đáp "Em năm nay mới hai mươi lăm mà chị", miệng cười mà lòng lo…Hôm nay 29-4, chủ nhật đẹp trời. Tôi và "anh" hẹn gặp nhau ở quán cà phê Mưa Phố. Quán nằm cuối con phố tôi đang trọ. Tôi quen anh qua game Đế Thiên Truyền Kỳ, nick name của anh là Vô Tình, còn tôi là Huỳnh Hoa viết liền không dấu. Chúng tôi chưa biết tên thật của nhau, mặc dù đã trao đổi số điện thoại với nhau nhưng mỗi lần trò chuyện vẫn chỉ gọi nick game. Anh chưa từng tỏ tình với tôi qua điện thoại, chỉ cầu hôn tôi trong game một lần duy nhất và tôi đồng ý, thế là thành vợ chồng trong game. Giờ anh nói anh muốn gặp tôi, tôi cũng đồng ý. Tôi và anh chọn ngày, cũng chính là ngày hôm nay, tại quán cà phê này. Theo giao ước, tôi sẽ mặc áo sơ mi trắng, quần jean xanh và áo khoác len màu vàng. Còn anh sẽ mặc áo thun màu sữa hột gà, quần jean đen. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ông Xã Thần Bí và Thuần Hóa Kêu Thú Tiểu Thê Quá Manh Hủ.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Long Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Boss Nữ Hoàn Mỹ của tác giả Long Ngư. Nếu thời gian có thể quay trở lại, tôi sẽ không cứu cô gái đó, dù cho phải trơ mắt nhìn cô ta bị… Năm đó, tôi cùng khách hàng dùng bữa ở khách sạn, khi đi qua một căn phòng bao, tôi đã nghe thấy tiếng kêu cứu khe khẽ. Tôi đẩy cửa vào thì trông thấy một cô gái xinh đẹp đang bị người ta đè dưới thân. Quần áo cô ta lộn xộn, bộ ngực nửa kín nửa hở, cặp đùi được bao trong đôi tất đen đang bị ép mở ra, đôi mắt cô ta mơ màng nhìn tôi, trong mắt lộ ra sự cầu xin và hi vọng.Máu nóng của tôi dồn lên đầu, tôi lập tức tiến lên đánh gã mập đang đè lên người cô ta. Cô gái đẹp đó nhân cơ hội chạy ra khỏi phòng bao, lúc cô ta chạy lướt qua người tôi, tôi đã nhìn thấy rõ khuôn ngực đầy đặn khiến miệng lưỡi người ta khô khốc đó nẩy lên, còn có một gương mặt đầy vẻ hoảng sợ, nhưng vẫn kiều diễm của cô ta. Gã mập đó đã say bí tỉ, miệng không ngừng chửi bới, gã bị tôi đánh cho vỡ đầu, khách sạn vội vàng báo cảnh sát, tôi bị dẫn về đồn cảnh sát. Hôm đó là ngày mở đầu cho cuộc sống tăm tối của tôi.Gã mập đó nói tôi đánh gã một cách vô cớ, khiến đầu gã bị chấn động và tổn thương. Gã không những bắt tôi bồi thường tiền viện phí, mà còn định kiện tôi tội cố ý gây thương tích. Ban đầu, tôi vẫn bình tĩnh trình bày là mình làm việc nghĩa, nhưng sau đó cảnh sát nói cho tôi biết rằng không tìm thấy bằng chứng cô gái đó xuất hiện tại hiện trường. Hơn nữa, hôm đó camera giám sát của khách sạn bị hỏng, nên không thấy gì cả. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện như Bí Ẩn Đôi Long Phượng và Vận Mệnh Thế Gia.
103.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Marshmallows | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Thành Hư của tác giả Marshmallows. Viên Ly thở hồng hộc đi, cô đã đi một đoạn đường thật dài rồi, vẫn không thấy bất kỳ tòa nhà nào, ngước mắt nhìn xung quanh, cũng chỉ nhìn thấy núi và cây, không hề có một bóng người, cô ngừng lại, hai tay chống hông, sắc mặt đầy mệt mỏi và tức giận. Cô dùng sức đá đá vào tảng đá ở dưới chân, lúc này cô đang ở nơi chim không đẻ trứng, đường núi gập ghềnh, cô dừng xe nhỏ ở chân núi, cô buộc phải dựa vào hai chân để đi tới."Nhà thư pháp gì chứ! Muốn bồi dưỡng tính tình cũng không cần trốn vào rừng sâu hoang vắng như thế!" Hại cô tìm gần chết. Hôm nay lúc cô ngủ say, chẳng biết là mấy giờ, ông chủ gọi một cuộc điện thoại đánh thức cô, muốn cô tìm một nhà thư pháp tên là Tư Phong, không biết rốt cuộc ông chủ muốn gì, nhưng mà khi cô nhìn thấy ông chủ fax tác phẩm của nhà thư pháp, ngay lập tức tế bào ham ngủ biến mất, toàn thân cô vì nghệ thuật mà có chút sôi sục.Bức thư pháp đó tuyệt đối là tác phẩm có giá trị cao, chẳng qua trước tiên cô cần phải tìm được người nọ, đồng thời đưa anh ta và các tác phẩm đang giữ trên tay, mang đi giám định và xem xét, để bọn họ xác nhận trước khi thu mua. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Đương Không Bằng Học Tập và Khuynh Thế Thiên Tài - Gemma.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tiểu Điệp | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nàng Là Của Bổn Vương Ta của tác giả Tiểu Điệp. Là trong nước, sao mình lại ở đây. Không xong rồi mình không biết bơi, lẽ nào số tận rồi.Không! Không mình chưa muốn chết. Đội trưởng anh đang ở đâu cứu em với.Cứu! cứu với!Dần chìm vào trong vô thức thì có một cơ thể to lớn ôm lấy, truyền oxi vào miệng cho nàng. Đôi môi thật mềm, giường như trong tiềm thức nàng đã cảm nhận được.Nếu yêu thích thể loại xuyên không, bạn có thể tìm đọc Không Xong! Ngủ Quên Rồi!! hay Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Thiên Y Hữu Phong | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thục Nữ Phiêu Phiêu Quyền của tác giả Thiên Y Hữu Phong. Trong phòng triển lãm nghệ thuật của Học Viện CMFU, người đến người đi nối liền không dứt, tại vị trí dễ thấy nhất trong sảnh bày một bức quốc họa cao hai thước, dài sáu thước, tên của bức họa ấy là "hàn giang câu tuyết", hình ảnh thanh lãnh tịch mịch, ý cảnh miên man nhưng lại không hiện ra rõ ràng, chỉ lưu lại trong mắt người xem một màu trắng trên bức họa.Là tác phẩm đạt giải nhất trong cuộc thi vẽ tranh truyền thống, bức họa này danh xứng với thực. Cuộn tranh được dựng thẳng trên mặt đất, mà bên trái nó là một bảng tên ghi thân phận của người vẽ: Thượng Hương Văn Viện - Phong Phiêu Phiêu. Mà lúc này, Phong Phiêu Phiêu đang ở cùng người tổ chức cuộc thi, đồng thời cũng là lão sư của cô sóng vai đi tới từ hành lang của phòng triển lãm.Bấy giờ là đầu mùa hạ, thời tiết cũng dần nóng hơn, dáng người của cô cao, thon gọn, mặc một bộ váy dài trễ vai trắng muốt, tà váy xòe dài qua đầu gối, chỉ để lộ cẳng chân trắng thẳng tắp. Bởi vì người vẽ bức họa kia đã tới, trong phòng không ít ánh mắt đều đang đặt trên người cô, chỉ cần nhìn lướt qua cũng cảm thấy một vẻ đẹp an tĩnh tới cực điểm. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Định Mệnh Đưa Anh Đến Với Em và Thiếu Soái , Phu Nhân Trốn Nữa Rồi.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55