Tử Du | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Căn Bệnh Này Có Tên Là Yêu Em của tác giả Tử Du. Thế nên tôi lựa chọn chia tay, nhưng dũng khí không đủ, đành viện cớ đi thực tập, dự định xa mặt cách lòng.Một tháng sau, que thử thai hiện hai vạch.Tôi mang tâm thế chuẩn bị chịu đòn, quyết định nói cho mẹ mình biết, nhưng vừa về đến nhà đã thấy bạn trai cũ đang ngồi trên sô pha cười híp mắt nhìn tôi.Mẹ vỗ bốp một phát vào mông tôi: “Mau, gọi cậu đi.”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Phải Lòng Tổng Tài Ác Ma hay [Tuấn Triết] Xin Người Gieo Tương Tư Ba Đồng Phụ Trách của cùng tác giả.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Bàn Đạt Phỉ Phỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ai Không Yêu Người Đó Là Chó của tác giả Bàn Đạt Phỉ Phỉ. Cô cũng chả ham gì của anh ta ngoài tiền, anh ta thì lo trước khỏi hoạ, cảnh cáo cô đừng mơ tưởng tình yêu của anh ta, nhưng anh ta sẽ cho cô mọi thứ cô muốn.Ấy chà, thế thì tốt quá rồi!Cô cũng chỉ có thể giả vờ một chút cho anh ta thoả mãn, sau đó thì mạnh ai nấy sinh hoạt.Mãi cho đến khi Hạ Ngôn, mối tình đầu của cô xuất hiện, mọi thứ mới thay đổi.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Tình Nhân Bí Mật Của Cậu Tôi hay Bước Thật Chậm Về Phía Anh.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tuyết Mị Nương | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nếu Nhung Nhớ Khôn Nguôi của tác giả Tuyết Mị Nương. Em trai tìm được một người bạn gái tên là Châu Huỷ. Nghe nói đây là một cô gái rất có chí cầu tiến, cả ngày đều nói: “A Tiến, em hẹn hò với anh không phải vì vật chất đâu, chỉ là vì em đơn thuần là rất yêu anh.”Em trai luôn khen cô ta trước mặt tôi, tôi nghe đến mức lỗ tai tôi sắp chai cả lên. Vì để đi thám thính tình hình mà tôi giơ tay yêu cầu tham gia đề mục giao lưu học tập ở trường bọn họ.Vào ngày tôi chuyển đến ký túc xá của họ, Châu Huỷ đang “phát” túi xách trị giá 1 vạn nhân dân tệ cho bạn cùng phòng. Bạn cùng phòng hết sức cảm tạ: “Huỷ Huỷ, được làm bạn cùng phòng với cậu thật là phước đức ba đời!”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ qua Mưu Đoạt Phượng Ấn hay Dụ Dỗ Ác Ma.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hà Tằng Hữu Mạnh | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm giờ chiều, mặt trời đang xuống núi, ngoài cửa sổ là một mảnh màu đỏ rực. Trên hành lang kí túc xá không ngừng vang lên tiếng đóng cửa "ruỳnh ruỳnh". Kiều Hạ dậy rất sớm, giữa trưa đã tỉnh lại nhưng không rời giường mà cuộn người trong chăn ấm áp và ôm một con thỏ bông to đùng, cầm điện thoại lướt weibo.Trong thời gian nghỉ đông, cô nhàn rỗi đến nhàm chán nên đã lấy đại một bút danh viết một đoản ngọt văn đăng trên weibo, không dài lắm chỉ tầm 150000 chữ. Viết xong quyển ngọt văn đầu tiên, cô còn kiếm được một ít tiền tiêu vặt. Kiều Hạ cực kì thỏa mãn, nhưng về phía độc giả thì lại không hài lòng. Nguyên nhân là vì cô viết rất rất rất trong sáng.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đam Nhĩ Man Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Tuỳ Diên ở trong phòng ngủ hoàn thành xong ảnh chụp nội y, tin nhắn của Bàng Sơ Sơ vừa lúc tới. "Tớ đến dưới lầu rồi, bà chủ." "Xuống ngay đây, cho tớ một phút." Cô trả lời xong, in ảnh ra, nhét vào phong bì rồi bỏ vào trong túi xách, sau đó đi ra ngoài. Vào tháng ba, gió ở phía trong khuôn viên trường của thành phố S thổi qua đầy ẩm ướt đầy hơi thở mùa xuân, ánh mặt trời sáng sớm, tầng mây nhẹ bay lượn trên bầu trời, tràn đầy sự ôn nhu của mùa xuân.Chiếc xe Maserati màu xanh ngọc của Tuỳ Diên đậu ở trong gara trường học, sau khi thắt dây an toàn, Bàng Sơ Sơ click mở phần mềm điện thoại, đưa tới trước mặt cô, "Chính là bệnh viện này, tớ để ý lâu rồi, gần đây bọn họ vừa lúc có hoạt động, rẻ hơn được nửa giá lận." Tuỳ Diên nhìn thoáng qua, mở bản đồ trên điện thoại ra, tiếng nói trầm thấp của người đàn ông từ trong xe vang lên."Phòng khám nha khoa Ngạo Lư?.....Tớ cũng có nghe nói qua, có phải là của người Anh mở không?" Nói xong lại theo bản năng xoa quay hàm, lúc nuốt nước miếng càng cảm thấy khó chịu. "Giá ở bệnh viện này một giây cũng lấy được cái mạng già của tớ mà, dù sao tớ cũng chỉ đi tham khảo thôi, xem phương án trị liệu của bọn họ là gì, không được thì lại tìm phòng khám nha khoa rẻ khác làm.....Cậu sao vậy, bị sâu răng sao?""Không biết có phải ăn nhiều đồ nóng không, hôm đó cùng các cậu ăn lẩu Trùng Khánh xong thì luôn ẩn ẩn đau."
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trúc Dĩ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cây ngô đồng bên đường đã rụng sạch lá, trên cành cây đầy tuyết khiến nó trĩu xuống. Tuyết trắng phủ kín đường, hằn lên những vết xe đi qua. An Nhu đi ra từ tiệm thuốc, cô kéo chiếc cổ áo rộng thùng thình lên cao hơn một chút rồi quay người băng qua đường lớn, đi vào khu chung cư Thủy Ngạn Hoa Thành. Căn hộ này là quà thành niên cha An tặng cô bốn năm trước khi cô đậu đại học. Chủ yếu là ông lo cô con gái vốn đã được nuông chiều từ bé không chịu nổi chỗ ở trong trường đại học. Chẳng qua An Nhu lười bôn ba giữa trường học và nhà nên quyết định ở luôn trong trường.Sau khi tốt nghiệp An Nhu không về nhà mà tiếp tục ở lại Bạc thành. Cũng bởi vậy mà cuối cùng cô cũng nhớ tới căn phòng bị cô bỏ quên tận bốn năm này. Lúc cô tỉnh lại thì trời đã tối đen như mực. Cô kéo mành ra, nơi nơi rực rỡ ánh đèn tạo thành một nguồn sáng duy nhất. An Nhu cảm thấy cổ họng cô vừa khô vừa khó chịu, nuốt nước miếng đã đau rồi. Cô ho lên sù sụ, đầu óc quay cuồng, đi ra phòng khách uống tận mấy ngụm nước. An Nhu ôm khuôn mặt đang nóng bừng của mình rồi cầm điện thoại nhìn thoáng qua. Trong phòng tối như mực, ánh sáng từ điện thoại phản ra làm cô hơi chói mắt
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Mạt Trà Khúc Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chúc Yểu bị dì Phương bảo mẫu đánh thức. Rèm cửa sổ màu kem bị kéo ra, những tia nắng ban mai xuyên qua lớp kính thủy tinh, chiếu vào phòng thật ấm áp. Chúc Yểu ngồi dậy, mái tóc dài mềm mại hơi rối. Cô đưa tay dụi nhẹ đôi mắt vẫn đang lim dim rồi mới hất chăn mền ra, bước xuống giường, xỏ chân vào đôi dép lê bằng vải mềm, đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tữ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cúp điện thoại với thư ký Lý, Viên Thái Bách liền quay đầu nhìn Chân Mạt. Thấy gương mặt cô ửng đỏ trông rất đáng yêu, nhìn chỉ muốn cúi xuống hôn thật sâu nhưng nghĩ kỹ Viên Thái Bách vẫn kiềm chế cái khát vọng này. “ Cuộc đối thoại này tôi nghĩ em đã nghe rõ ràng rồi. Tôi có thể cho em thay đổi quyết định “. Trái tim đập rộn ràng như đang nhảy nhót trong lồng ngực, Chân Mạt cũng không hiểu vì sao cô lại có cảm giác vui sướng này. “ Tổng thống, tôi không từ chối anh mà là cự tuyệt anh “.Viên Thái Bách mặt không biến dạng, bộ dạng như một thầy giáo bắt đầu giảng bài cho Chân Mạt.“ Mạt Mạt, từ chối và cự tuyệt trong trường hợp này nghĩa không khác gì nhau. Cả hai từ này đều có nghĩa là em không muốn làm người phụ nữ của tôi không phải sao? “. Lúc này Chân Mạt quả thực không biết đáp thế nào, đầu óc không ngừng xoay chuyển nghĩ đối sách nhưng thật tiếc não cô bây giờ hoàn toàn như một cô robot đồ chơi hết pin, không thể sử dụng được.Chân Mạt cảm thấy bản thân mình quá mức vô dụng. Khi còn học đại học năm nào cô cũng giành học bổng hạng nhất nhưng đến khi làm viên dịch viên bên cạnh Viên Thái Bách thì giống hệt như người mất não.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lưu Ly Diêm | Ngôn tình | Hoàn thành
Một cô sinh viên không may gặp phải tai nạn đã bị cuốn vào một tình huống vô cùng cẩu huyết – Xuyên không. Xuyên không thì xuyên không đi, thế nào lại xuyên vào một người phải nữ phẫn nam trang mà tồn tại, lại còn là một tiểu Vương gia bị tứ hôn cùng Công chúa được Hoàng đế tối sủng ái. Nàng nên chấp nhận hay bỏ trốn?
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tây Nguyên Mỹ | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa thu, trời cao trong xanh, ánh nắng tươi sáng,vô số loài hoa muốn bắt lấy cái đuôi mùa hè, ra sức nở rộ. Tại thư viện Trường Đại Học Y, Lục Giam bị một nữ sinh ngăn lại ở cửa cầu thang. "Lục, Lục học trưởng" Nữ sinh lắp bắp mà mở miệng. Cô nàng vóc dáng không thấp, ít nhất cao 1m68, nhưng Lục Giam càng cao, ước chừng cao hơn một cái đầu. "Ân?" Lục Giam cuối đầu nhìn nàng một cái, không có cảm giác quen thuộc.Nữ sinh mặt càng đỏ, nàng ngước nhìn anh, lắp bắp. Lục Giam trong lòng hiểu rõ, loại tình huống này từ nhỏ đến lớn anh đã trải qua quá nhiều. Nếu hẹn anh ăn cơm hoặc xem phim, anh liền nói xin lỗi không rảnh ; nếu trực tiếp thổ lộ anh sẽ nói chính mình đã có người yêu thích.... Quả nhiên, nữ sinh muốn hỏi phương thức liên hệ. Lục Giam lễ phép nói xin lỗi, sau đó trực tiếp cự tuyệt. Nữ sinh biểu tình rất thất vọng, nước mắt chuyển động trong hốc mắt. Lục Giam do dự một lát, dự sẽ an ủi cô nàng một câu, nhưng cũng chỉ là do dự. Anh dứt khoát xoay người, tiếp tục xuống lầu.Làm như vậy có vẻ anh hơi nghiêm khắc hay vô tình, nhưng ra vẻ làm một chàng trai ấm áp thì không thích hợp, anh cũng không nghĩ nhiều. Không thể ngăn cản người khác thích anh, vậy thì làm các cô ấy nhanh chóng quên anh, sau đó tìm tình yêu thích hợp với mình. Bởi vì là ở thư viện, nên Tô Diệc để điện thoại của mình chế độ rung. Cảm giác được điện thoại rung lên, cô vừa xuống lầu vừa tìm điện thoại. Đến bậc tháng gần cuối,không chú ý dưới chân, vấp một cái, cả người liền ngã nhào về phía trước.
19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Thâm Hải Dữ Nguyệt Quang | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô được mệnh danh là bà chị đanh đá ghê gớm cả con phố quán bar, Tần Cần. Sở thích có ba thứ: Mặc đồ da, đi xe máy, chém gió. Nếu đứng ở quầy bar nhìn thấy cô đội tóc giả, mặc váy, mở miệng ra là nũng nịu: “Ghét ghê, váy của người ta nhăn hết cả rồi nè ~”. Vậy thì chứng tỏ rằng bác sĩ Hứa không ở trong quán bar, mà là đang trên đường đến quán bar.Hứa Trì thường nói, răng khôn ấy mà, nhổ sớm một chút là “giải thoát”, nhổ muộn một chút là “thỏa hiệp.” Nhưng có một chiếc răng khôn khác mọc ngay trong tim, không nhổ được. Chiếc răng khôn này tên là “Tần Cần.”
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trì Trần | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong thương giới không ai không biết ông trùm thương giới Lương Mặc Nguyên từ trước tới giờ không hề theo chủ nghĩa hôn nhân. Nhưng lại có bất ngờ lớn vô cùng khi vừa về nước chưa lâu thì liền cưới chui. Mọi người đều cảm thấy.kỳ lạ, đều cho rằng anh bị nhà gái ức hiếp, có con mới cưới. Cho đến một ngày, trước công ty Quan Bác Quân bất ngờ sửa lại bức tranh phong cảnh treo lên một câu: "Trước khi gặp em, tôi chưa bao giờ muốn kết hôn, sau khi cưới em, tôi chưa bao giờ hối hận." Bức tranh hai người một nam một nữ nắm tay nhau. Trước những thắc mắc, hoài nghi Lương Mặc Nguyên đã lên tiếng đáp trả lại các lời đồn đó. Sau khi nhìn thấy, mọi người đều có biểu hiện như vừa bị đút một họng thức ăn dành cho chó. Có lẽ lí tưởng hôn nhân của bọn họ tựa như vậy: Em sùng bái anh như anh hùng, anh sùng bái em như một đứa nhỏ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Giai Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Có những loại đàn ông, chỉ dùng từ cặn bã cũng không đủ để mô tả. Bạn có thể tưởng tượng được một tên tra nam trước ngày đăng kí kết hôn lại có thể vụng trộm yêu đương cùng cô gái khác không???Bạn có thể tưởng tượng được cảnh cô gái chờ đợi vị hôn phu trước cửa uỷ ban, thế mà hắn không tới, cũng không nhắn gửi một lời, cô thì vẫn đứng chờ trong giá rét??? Đối mặt với người đàn ông gặp cảnh ngộ tương tự như cô, Tống Như chủ động đi đến: “Dương Tổng, nếu tạm thời ngài chưa tìm được cô dâu mới, chi bằng xem xét về tôi đi?”Dương Gia Cửu bằng lòng, hai người lạ không quen từ đây trói chặt bên nhau. Cô đối với anh không có tình yêu, cùng anh kết hôn chỉ là vì trả thù chồng chưa cưới. Lại không ngờ tình yêu đến nhanh tựa vòi rồng……
102.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Đan Nghi | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi mọi người rời khỏi phòng, Nguyệt Băng Linh mới từ từ suy nghĩ kĩ lại. Cô rõ ràng đã chết khi đỡ mũi tên cho phun hoàng do thích khách bắn ra nên đã bị một tiễn xuyên tim rồi sao, đây là nơi nào, cô còn sống ư. Nhưng mọi thứ ở đây quá khác biệt với đất nước của cô, căn phòng này cũng không phải tẩm cung của cô, chuyện gì đã xảy ra. Lúc này một cơn đau đầu bỗng ập đến, một loạt những hình ảnh thân quen lần lượt hiện ra trong đầu cô. Hóa ra chủ nhân thân xác này tên là Thượng Quan Băng Linh, là con gái của cặp vợ chồng kia và cũng là em gái của 3 chàng trai kia. Băng Linh cô sinh ra đã là đích công chúa của Chu Linh quốc, công chúa cao quý nhất cũng là công chúa được cưng chiều nhất hoàng thất Chu Linh. Thân phận tôn quý vô ngần, từ nhỏ đã được tập luyện rất nhiều cho dù là võ công, hay là cầm kỳ thi họa đều là nhất. Từ năm 14 tuổi đã có được danh hiệu " thiên hạ đệ nhất tài nữ" và danh hiệu đệ nhất mỹ nhân vang danh khắp chốn. Hiên tại xuyên qua nơi này đã là ngàn năm sau, mọi thứ vô cùng xa lạ, cô lại có tính cảnh giác cao, nếu cô tỉnh lại ở một nơi xa lạ, nhìn thấy những người xa lạ ở canh mình thì cô đã động thủ rồi nhưng không vì cô thấy họ có bề ngoài y hệt như người thân của cô ở Chu Linh quốc, chỉ trừ vị phu nhân kia có nét đẹp phương Tây nhưng những đường nét đó đích xác là của mẫu hậu cô. Sau khi rõ ràng mọi chuyện, cô rất thắc mắc không biết gương mặt này có giống với gương mặt của cô kiếp trước không.
24.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Bát Nguyệt Tẫn Hoan | Ngôn tình | Hoàn thành
Cứ mỗi đêm, Nam Sơn sẽ xuyên vào những đồ vật của người cô quen biết trong vòng hai tiếng đồng hồ. Vừa bắt đầu đã gặp tình huống trớ trêu, cô biết được bạn trai mình đang ngoại tình khi xuyên vào... chiếc điện thoại của anh ta. Khi đó, Nam Sơn quyết định chơi xỏ hắn bằng cách khiến chiếc điện thoại tự tắt nguồn, sau đó giả vờ tự nhắn tin cho bản thân, "tạo" nên một cuộc hẹn "tay ba" đầy bất ngờ giữa cô, gã bạn trai và ả bồ nhí của anh ta, sau đó nhân cơ hội "nện" cho tên bạn trai lăng nhăng một trận khó quên.Hậu quả của sự kiện này chính là việc Nam Sơn bị đuổi việc, vì ả bồ nhí lại chính là em họ của sếp.... Mọi việc bắt đầu trở nên rắc rối với những diễn biến bất ngờ, những vụ án đan xen suốt truyện góp phần gắn kết các nhân vật lại với nhau trong những hoàn cảnh vô cùng éo le... Nữ chính cũng đủ xui xẻo khi biến thành đủ thứ từ USB, dao găm, đèn bàn, thậm chí là... bao cao su. Nội dung hài hước, văn phong gọn gàng, độ dài vừa phải, tình tiết cũng phá án tréo ngoe và cũng không phi lý.
23.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Sophia Mặc | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiểu Duệ ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời trong veo buổi sớm, nàng xách giỏ rau, chậm rãi bước vào chợ. Vừa đến đầu chợ đã có mấy đại thẩm niềm nở chào hỏi nàng. Số rau này nàng hái trong rừng, mặc dù không quá tươi ngon nhưng lại rất đắt hàng. Cũng bởi mọi người ở đây thương nàng sống một mình côi cút nên mới mua giúp để nàng được về sớm.Tiểu Duệ sống một mình trong lều cỏ. Hai năm trước, mẹ nuôi thấy nàng lang thang trong núi, mình mẩy bẩn thỉu nên đã đem về. Nhưng mẹ nuôi bệnh nặng đã qua đời gần năm nay, Tiểu Duệ sống một mình côi cút. Nàng không nhớ chuyện trước kia, những ký ức của nàng cực kỳ mơ hồ, mỗi lần cố nhớ lại đều khiến đầu nàng đau đến mức như muốn nứt ra. Đến cả tên họ nàng là gì nàng cũng không nhớ nổi. Chỉ nhớ hình như trước đây thường được gọi là Tiểu Duệ.Tiểu Duệ tính tình vui vẻ, tốt bụng nên mọi người đều rất yêu quý, cũng thường xuyên giúp đỡ nàng. Chẳng mấy chốc Tiểu Duệ đã bán xong giỏ rau, tung tăng trên phố nhìn ngắm các quầy hàng.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Brenna Hu | Ngôn tình | Hoàn thành
Đã hơn tám giờ tối tại thành phố hoa lệ của nước Mỹ - Los Angeles. Hà Hoa Tử vừa trở về nhà sau buổi ăn tối. Không như mọi hôm, tối nay cô bị người ta cho leo cây nên phải đi ăn một mình. Người có hẹn đi ăn cùng cô đêm nay lại bận việc, vậy nên bỏ rơi cô ở quán ăn quen thuộc của hai người.Cô vừa cất giày vào tủ thì nghe tiếng gõ cửa dồn dập không ngớt. Trong lòng Hà Hoa Tử lúc này chợt nổi lên sự lo lắng, giờ này ai lại đến tìm mình chứ? Hoa Tử đi đến, nhìn qua camera an ninh thì thấy người gõ cửa là Dương Việt Bân. Lòng cô trở nên an tâm, thở phào nhẹ nhõm rồi đi đến mở cửa.Nhìn thấy dáng vẻ Dương Việt Bân vô cùng sốt sắng. Dường như có chuyện gì đó rất quan trọng nên mới chạy đến tận đây. Hoa Tử chưa kịp hỏi chuyện gì thì Việt Bân đã đi thẳng vào nhà và rót nước uống. Cô cũng đã quen với sự tự nhiên của anh mất rồi, chẳng buồn la mắng. Hoa Tử lúc này dùng giọng điệu hời dỗi, nói với anh:
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tuyết Lê (Lê Tuyết) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiếng nói chuyện cười đùa nửa đêm ở gian nhà ngoài vẫn vang lên không có dấu hiệu dừng lại khiến cho tôi trằn trọc không thể nào ngủ nổi. Tôi lăn hết bên này sang bên khác, nhìn đồng hồ đã hơn hai giờ sáng, cơn buồn ngủ vì những động tĩnh ầm ầm ngoài kia cứ thế bị xua tan, muốn tiếp tục là điều chẳng thể.Tôi thở dài nhìn trần nhà mờ mờ ánh điện, mắt chớp chớp mấy cái rồi chống tay ngồi dậy, ngả đầu vào thành giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Từ ngày tôi lấy chồng cho đến nay, hầu như ngày nào cũng phải chịu đựng cái cảnh như này đến khuya khoắt, thậm chí có hôm là gần sáng cuộc chơi mới dừng lại.Ban đầu tôi không quen, tôi đề nghị với mẹ chồng và bố chồng không nên ầm ĩ giữa đêm như vậy bởi vì vợ chồng tôi sáng còn phải dậy đi làm. Ngưỡng tưởng họ sẽ thấu hiểu đồng cảm cho hoàn cảnh đó, ai ngờ đâu họ nghe tôi nói xong thì mặt sưng mày xỉa, ra vào bóng gió lườm nguýt. Thậm chí đến Tuấn - chồng của tôi cũng vì không muốn bố mẹ buồn mà nạt tôi, nghiêm giọng nói tôi hỗn, trong khi đến chính bản thân anh ta có đêm cũng làu bàu chửi bới vì khó ngủ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nàng Bun | Ngôn tình | Hoàn thành
Nó, con nhỏ mồ côi, vừa tròn ba tuổi, khi vừa đủ hiểu mình là đứa trẻ không được cha mẹ yêu thương, bị vứt bỏ vào tay những con người vì tình thương hay kế sinh nhai mà nuôi dưỡng một bầy trẻ cũng như nó, thì nó đã được nhà họ Trần – chủ nhân của tập đoàn kim hoàn lớn nhất thành phố này đem về nuôi nấng. Nhà họ Trần giàu có cỡ nào? Hẳn là bất cứ ai nghe đến chuỗi cửa hàng trang sức nổi tiếng Trần Kim hoành tráng long lanh lóng lánh trên các dãy phố trung tâm thành phố là đều có thể hiểu được khối tài sản khổng lồ mà họ sở hữu.Ấy thế mà, đối với tôi tớ trong nhà, xem ra họ cũng chẳng được ăn sung mặc sướng hơn người ở nhà khác là bao, mà có khi lại còn chẳng bằng ấy chứ. Bằng chứng minh họa rõ nét nhất ấy à, cứ nhìn vào con bé Út tí hon được nhà họ Trần đem về nuôi lúc ba tuổi kia kìa. Ơn giời giờ nó cũng lên tám rồi, cái mặt thì xinh xắn đáo để, đôi mắt tròn xoe xoe, cái mũi cao thanh tú xinh xinh là. Kể mà cho nó ăn ngon mặc đẹp có khi nó được lên bìa tạp chí trẻ em không chừng. Thế nhưng nhờ công lao nuôi nấng của nhà họ Trần mà nó gầy lắm, gầy giơ cả xương, cái má trẻ con lẽ ra phải phinh phính hồng hồng thì nó lại cứ phẳng lì, không tóp teo lại cho là may rồi. Âu cũng là nhờ lòng thương của mấy cô mấy bác giúp việc vốn cũng chẳng có nhiều mà cho nó ăn.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hà Quỳnh Vân | Ngôn tình | Hoàn thành
Đôi khi bạn chỉ biết im lặng bởi vì chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được những gì tồi tệ đang xảy ra trong tâm trí và trái tim bạn. và trong cuộc sống, có những thời điểm mà tất cả mọi thứ dường như đều chống lại bạn. đến nỗi bạn cảm tưởng mình không thể chịu đựng thêm được nữa. Nhưng hãy đừng buông xuôi và bỏ cuộc vì sớm muộn gì mọi thứ rồi cũng sẽ đổi thay.Cuộc đời chúng ta ngắn ngủi lắm. Do đó hãy từng ngày từng giờ phải sống sao cho thật ý nghĩa. Dầu cuộc sống có bao giờ bằng phẳng, người thì được sinh ra trong nhung lụa cao sang hạnh phúc ngập tràn, người lại lầm lũi khổ đau mong kiếm đủ miếng cơm manh áo…Thế nhưng cũng đừng vì vậy mà bạn hờn trách ông trời bất công. Bởi những buồn vui, hạnh phúc, đau khổ đan xen như những nốt trầm bổng không thể thiếu trong bản nhạc mang tên cuộc đời.Tiếp tục những bận rộn thường nhật ở một nơi xa xôi. Tôi nhìn về bầu trời phía xa ấy… nơi có bố mẹ, có gia đình, và có cả người đàn ông ấy. Dường như sau hai tháng sống ở đây, bận rộn với công việc, tôi cũng dần với đi nỗi đau về một mối tình đầy đau khổ.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22