Bạn đang đọc truyện Giam Cầm, Bỏ Trốn! của tác giả Sái Nhai. Trong đồn cảnh sát, một người đàn ông dáng vẻ chật vật kinh hoàng lúng túng đè lên bàn cố gắng giải thích với cảnh sát: "Mấy người phải tin tôi, chỗ đó là địa ngục, tên ấy... tên ấy chính là ác quỷ, hắn là thằng điên, tôi khó khăn lắm mới trốn thoát..." Cảnh sát cau mày hỏi: "Người mà anh nói là ai?" Kể từ khi giải cứu một người đàn ông suýt chết đuối ở ven sông trong trấn thì anh ta vẫn luôn trong tình trạng hoảng loạn, nói năng không rõ ràng, bọn họ cố gắng hiểu những gì anh ta muốn nói và làm rõ nguyên nhân suýt chết đuối. Ngoài ra, bạn đừng bỏ lỡ những truyện đam mỹ khác như: Kháng Thể Mất Hiệu Lực hay Tướng Quân Của Trẫm Chạy Rồi
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Bạn đang đọc truyện Sủng Vật Của Thiếu Gia Ác Ma của tác giả Dê. " Khốn kiếp, cậu ngồi lên cho tôi!" "Hàn Thiên ...... Tôi.... Tôi... xin lỗi. Không phải..... Cố ý..." Hoa Vũ từ dưới nền nhà khó khăn chống tay ngồi dậy, liếm giọt máu rỉ ra trên môi, run rẩy nói, cái tát vừa rồi chỉ như lướt qua mà đã khiến cho cậu như chết đi sống lại. "Thiếu gia, xin ngài đừng nóng giận, Hoa Vũ nhỏ người bất cẩn, còn đang bị sốt, nên không cẩn thận đổ súp vô người thiếu gia, tôi...tôi sẽ lau cho ngài ngay..."Lão quản gia đứng một bên sớm đã lo lắng đến đổ mồ hôi, nhưng bản tính thiếu gia thế nào lão biết rõ, chỉ nói đỡ mấy lời cho hài tử kia mà lão dường như đã dùng hết can đảm cả đời mình. Cái mạng già này thật sự sống khó khăn! " Quản gia, muốn bảo vệ cho thứ này? Có phải ông thấy mình sống đủ lâu rồi không??" Hàn Thiên kéo chiếc ghế lại trước mặt Hoa Vũ, ung dung ngồi xuống, ánh mắt sắc bén quét qua người lão quản gia khiến lão rét run, tự biết mình đã quá phận, cúi đầu không dám nhìn thiếu gia lâu thêm chút nữa. Lão còn quý cái mạng lắm.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giáo Sư, Em Có Thể Tốt Nghiệp Chưa? và Thiên Đường Quá Xa, Nhân Gian Thì Gần.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Shihouin Shirahime | Ngược | Hoàn thành
Vì bức thiết muốn giúp người yêu chữa bệnh, Giang Nam Tình mạo hiểm đi trộm đồ. Nửa đêm, Giang Nam Tình đột nhập vào biệt thự của Lăng Kiệt, mục đích chính là lấy đi một viên ngọc quý.Thật không may, Lăng Kiệt không phải là một kẻ dễ xơi. Hắn ta lnh lùng, tàn nhẫn. Và thứ mà cậu muốn trộm càng trùng hợp hơn lại là di vật của người mẹ quá cố của hắn. Chính vì vậy, bi kịch của cậu bắt đầu từ đây. "Tình, em đã thành công trong việc mở khóa trái tim anh rồi!"
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiểu thiếu gia của gia tộc quyền thần đệ nhất thiên hạ ra cửa chơi, tùy tay cứu một tiểu khất cái trọng thương xém chết. Tiểu khất cái nhìn tiểu thiếu gia cao quý kiều nộn xinh đẹp, nói: “Nếu có một ngày ta công thành danh toại quyền khuynh thiên hạ, có thể cưới ngươi làm vợ hay không?” Tiểu thiếu gia nhỏ giọng nói: “Thật ngại quá a, không được.” Mối tình sâu nặng đầu tiên của tiểu khất cái bị tiểu thiếu gia dùng thái độ khó xử lại không mất lễ phép mỉm cười cự tuyệt, nhưng mà vẫn như cũ không buông tay. Hắn rất yêu tiểu thiếu gia, đặc biệt là mông của tiểu thiếu gia.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Long Nhược Đình đã từng là Cửu vương gia cao cao tại thượng, hắn là người có khả năng kế vị cao nhất, cũng được quần thần hết sức ủng hộ. Chỉ là ở cái chốn hoàng cung tưởng đẹp đẽ xa hoa lại là nơi tranh đấu khôn cùng này, chuyện ngươi hôm nay rực rỡ sáng chói, ngày mai đã bị đẩy xuống vực sâu vạn trượng không thiếu, hắn cũng chẳng phải là ngoại lệ. Long Nhược Đình ngây thơ nghe lời của năm đó, bị chính hoàng huynh của mình hãm hại, ngôi vị hoàng đế mất trắng, phe cánh ủng hộ bị diệt sạch, còn sót lại duy nhất một mình hắn bị giam lỏng ở Chỉ Thúy uyển dần dần bị người ta lãng quên. Cuộc sống ở nơi này thực nhàm chán, hằng ngày hắn chỉ có thể, đánh đàn, hoặc làm vài thứ lặt vặt, sức khỏe và cả tinh thần từng giây từng phút đều bị tổn hao mài mòn, đúng là đã làm cho hoàng huynh của hắn vui mừng không ít. Chỉ là trong thâm tâm hắn vẫn là một cỗ quật cường và thù hận, hắn không muốn chịu thua, hắn mong có thể thoát khỏi lồng giam tráng lệ này để được thấy một chân trời tự do mới. Cũng tại nơi đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp mặt Ngô Ảnh Trạch – một vị khách không mời mà tới. Ban đầu xuất phát điểm, họ đều lợi dụng nhau, coi nhau trở thành đồ chơi, thành đối thủ, chỉ là ngày qua tháng lại, có những thứ dần dần thay đổi, cảm xúc cũng cứ như thế bị lay động theo.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ái Khuê Đích Ngã (Tôi yêu Kyu) | Ngược | Hoàn thành
Tình yêu giữa hai con người không đối xứng, nhưng thực chất lại cùng nhau tạo nên vẻ đẹp bức người. Một người có tiếng tăm lại tài giỏi, hắn sở hữu cả một khối gia sản và lượng người hâm mộ không ít. Một người có dáng vẻ xinh đẹp, vẻ mê hoặc khiến người kia phải say mê dẫu chỉ là một cái nháy mắt thôi. Đời nào ai biết chuyện gì sẽ xảy ra khi mà đã lỡ đồng ý cho đối phương vượt qua một ranh giới nào đó. Dù họ nghĩ điều đó thật bình thường, không hề ẩn ý điều gì thế nhưng người còn lại chắc gì đã thấy vui.Cho nên Jung Yunho giờ đây dù vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng là nội tâm đang nổi lên sóng lớn, bão táp phong ba chực chờ phá hủy mọi thứ. Vì cớ gì hắn lại đồng ý cho bảo bối quay cảnh mật ngọt cùng nữ nhân khác? Còn đóng cái cảnh gì đó giường chiếu mà chẳng nói cho hắn nghe một tiếng nào. Hắn chính là thấy bảo bối không xem trọng vị trí của mình. Còn âm thầm chạy đi tham gia lễ hội mừng gì đó nữa chứ?
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Dịch Tu La | Ngược | Hoàn thành
Anh là người đàn ông mà hắn muốn cùng nắm tay nhau đi đến cuối đời. Nhưng hiện tại, những lời anh nói lại rất nhẹ nhàng...bình thản...lại là lưỡi dao găm sắc bén cứa nát trái tim cô. Anh mang đến cho hắn nụ cười, rồi lại tàn nhẫn kết thúc bằng những giọt nước mắt... Anh mang đến cho hắn hạnh phúc, rồi lại vô tình giẫm nát nó trong nỗi đau thương... Anh nhẹ nhàng đi vào cuộc sống của hắn như một cơn gió mát, sau cùng lại là cơn bão táp mưa sa cuốn trôi đi tất cả... Anh muốn rời bỏ hắn, người mà có đôi lúc đã khiến cho anh phải rung động.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Phong Lộng | Ngược | Hoàn thành
Đông Phương là đạo tặc giỏi nhất trên thế giới. Mặc dù hắn tuổi còn rất nhỏ, bất quá kỷ xảo mới chính là vấn đề chính. Buổi tối hôm nay, hắn nhất định phải trộm được viên kim cương quý giá có tên là “Quang Ngọc Chi Lệ”. Vừa rồi lại thêm một trận sóng âm mạnh mẽ xé gió giống như có hàng ngàn cây kim đâm vào thần kinh. Đây là cái quái quỷ gì vậy! Đau đớn càng ngày càng mãnh liệt, làm cho Đông Phương tê liệt mà đứng dậy.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Hoài Thượng | Ngược | Hoàn thành
Cận Viêm và Tưởng Khâm đòi ly hôn nhau khiến đứa trẻ Lệ Mông làm ầm ĩ không cho ba của mình ly hôn. Cậu bé khóc lóc nước mắt chảy ngắn chảy dài khiến ai nhìn vào cũng thấy tội cho đứa bé. Hai người bây giờ rất bối rối không biết phải làm gì. Hai người trong lúc hoảng loạn vội nói không ly hôn nữa thì cậu bé lúc này mắt sáng lên và ngừng không khóc nữa. Nhưng không được bao nhiêu ngày thì lại tiếp tục ly hôn làm cậu nhóc cũng phải đau đầu. Nhớ lúc cậu đi học thì thấy 2 người hạnh phúc lắm còn giờ khi cậu về thì lại đòi ly hôn nhau. Cậu cảm thấy người lớn thật rắc rối cậu không thể nào hiểu nổi họ nữa rồi. Lần này, cậu chơi lớn hơn . Cậu liền nằm vạ dưới đất miệng thì nói các ba không còn thương mình nữa, tay chân thì giãy giụa đập mạnh xuống đất tuy hơi đâu nhưng hi sinh vì sự nghiệp. Còn nước mắt và nước mũi thì khỏi nói chảy dài dài không thể phân biệt ra được.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Ninh Trí Hoà, cũng được coi như là một thiếu gia trong một gia đình quý tộc. Thế nhưng tập đoàn của gia đình đã trong thời kỳ làm ăn thịnh vượng, không biết từ đâu, mà tai hoạ lại giáng xuống. Bố mẹ của Ning Trí Hoà bị tai nạn mà chết đi. Chỉ trong chốc lát, Ninh Trí Hoà đã trở thành một kẻ giàu có, thường hưởng hết tài sản do bố mẹ để lại.
35.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Tam Nguyệt Đồ Đằng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khiết Phích của tác giả Tam Nguyệt Đồ Đằng. Lúc Tiêu Đồng xuống máy bay đã là một giờ sáng. Chuyến bay này không nhiều người, đa số lại có bạn bè hay người thân tới đón, ra khỏi sân bay đều tản đi hết, chỉ còn trơ lại mỗi Tiêu Đồng kéo theo hành lý đứng ven đường, chờ xem có xe taxi nào trùng hợp đi ngang qua để nàng đi nhờ một đoạn không. Nàng dựa vào cột điện bên đường, nhìn xung quanh, trong đêm tối đừng nói là xe, ngay cả một bóng người cũng không có, không biết phải chờ tới khi nào. Trời đã vào cuối thu, đêm sâu thăm thẳm, đột nhiên gió nổi lên, lạnh lẽo thấu xương, Tiêu Đồng chỉ mặc mỗi váy ngắn không tay, không khỏi rùng mình một cái, nàng chà xát hai bên cánh tay mình, giậm giậm chân, giày cao gót va chạm với mặt đất phát ra hai tiếng vang trầm đục, vọng xa dần rồi chìm nghỉm vào màn đêm, cuối cùng, chỉ còn lại tiếng côn trùng trong bụi cỏ ven đường là âm thanh duy nhất đáp lại nàng. Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Tình Địch Luôn Trêu Tôi hay Chủ Nhà Ơi, Cúp Nước Rồi
21.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:18
Bất Thị Tri Canh | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Dư Ôn của tác giả Bất Thị Tri Canh. Mùa xuân ở các vùng ven biển luôn đến sớm, còn chưa bước vào tháng ba, khí trời A thị đã bắt đầu trở nên ấm áp, chỉ có gió đêm lúc hừng đông mới có vài điểm lạnh lạnh.Trong màn đêm, vài người thanh niên ăn mặc đơn bạc bước ra khỏi quán rượu xa hoa. Một luồng gió lạnh thổi tới, bọn họ dồn dập bước nhanh chân hơn, đi vào một trong hai chiếc xe đang đậu bên ngoài kia.Người đứng cuối đang hút thuốc trên bậc thang, nghiêng đầu, giọng hàm hồ gọi về phía cửa: "Thẩm Du Tu?"Nếu yêu thích những câu chuyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Xuyên Thành Cẩm Lý Tiểu Phu Lang hay Mang Theo Đào Bảo Hỗn Dị Thế.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Bạn đang đọc truyện Ba Năm Vẫn Chưa Muộn của tác giả Revival. Anh nhớ rõ mọi thứ về Tề Thù, sở thích của anh, không thích điều gì, anh chán ghét gì,...Mọi thứ đều được anh viết vào nhật ký, mỗi lần đọc đều cảm thấy đáng yêu chết được.Cố gắng hòa nhập vào cuộc sống với người ấy...Yêu một người là như thế nào?Anh không hối hận.Thật hạnh phúc khi ít nhất...cả đời có thể vì một người mà tập thành thói quen.Chẳng sợ cuộc đời này cay đắng mà ngắn ngủi.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Ta Dựa Vào Hệ Thống Video Ngắn Giữ Mạng hay Không Uổng Nắng Mai.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Bạn đang đọc truyện Thiện Cơ của tác giả Minh Dã. Mưa rơi suốt đêm qua, hiện tại dù chỉ còn lất phất nhưng chưa thấy dấu hiệu tạnh, bên trong ngôi nhà cỏ từng giọt nước rơi lộp độp, khiến gian phòng đơn sơ vô cùng ẩm ướt, cảm giác dính nhơm nhớp, tựa hồ không có một chỗ nào khô ráo. Nếu như không khí có thể đem ra vắt khô, chắc hẳn A Chấp cũng sẽ có vài chậu nước. A Chấp đang rất đói bụng, nếu trời không mưa, nàng đúng là có thể đi lên núi tìm chút gì để ăn, một ít quả dại, hoặc là đặt bẫy, cho dù không bắt được động vật lớn thì cũng ngẫu nhiên có thỏ hoang chuột rừng. Ngoại trừ thợ săn, người bình thường rất ít khi đi vào chỗ núi sâu đầy rẫy thú hoang. A Chấp nghĩ đến số mình cô độc nhưng thật sự không chịu nổi cái đói, đành đi vào trong núi.Kỳ thật ở nhà nàng vẫn có chút lương thực, ngày thường nàng không nỡ ăn, đến khi thật sự đói không chịu nổi nữa, mới lấy một ít ra nấu. Mấy ngày qua bởi vì mưa lớn nên không thể ra cửa, A Chấp chỉ có thể nấu chút cháo, cũng chưa bao giờ dám thả nhiều ngô vào, tựa như hiện tại, nàng nắm một ít ngô, luyến tiếc cho nên run tay làm ngô rớt trở lại trong bình. Sau đó nàng bỏ thêm đậu và vài chén nước vào nồi, đây là thức ăn của nàng cả ngày hôm nay.Nếu là fan của Minh Dã, bạn có thể đọc thêm truyện Cung Khuynh hoặc Niên Niên Hữu Dư.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Tần Viêm và Tạ Kì Cùng tuổi nhau, từ nhỏ đã sống trong cùng một tòa nhà. Nếu Tần Viêm là một đứa trẻ ngoan ngoãn, hiền lành, ở nhà được lòng ba mẹ, đến trường được lòng thầy cô. Thì ngược lại, Tạ Kì lại la một cậu chàng ngỗ nghịch, quậy phá, chuyện đi gây chuyện đánh nhau với trẻ con cùng tuổi, trong đó có Tần Viêm. Ngày đó, Tầm Viêm đối với Tạ Kì là tránh như tránh hủi, vì thường xuyên bị cậu ta đánh và bắt nạt.Suốt mấy năm tháng thiếu niên, Tần Viêm bị Tạ Kì chặn ở cầu thang hung hăng đánh. Rồi cũng dần trở nên thân thiết, nảy sinh tình cảm. Rồi một đêm, cậu đi theo hắn tới bờ sông cùng nhau nhảy xuống, trong một đêm lạnh lẽo cậu nói lời tổn thương hắn đến chết lặng. Cậu một mình ngồi ở rạp chiếu phim vùi đầu khóc. Cậu sau lưng tìm đủ mọi cách để biết tin tức của Tạ Kỳ, nhưng cậu chưa từng chủ động liên lạc với hắn.Cậu vì hắn mà chấp nhận rút lui, chấp nhận tàn nhẫn để hắn hết hy vọng, mặc dù có thể nhiều người sẽ nghĩ, như vậy là không dũng cảm với tình yêu, không dám đối mặt. Còn hắn, thời gian hắn một mình cố sức giãy dụa mối quan hệ này, thật vất vả, một sương tình nguyện rất vất vả.Cứ như thế, tác giả đã tạo nên 1 câu chuyện tình yêu chân thực, sống động và vô cùng cảm động, hướng đến bạn đọc một thông điệp, giữa tình yêu, đôi khi phải cần nhiều hơn sự hi sinh, chờ đợi, và chấp niệm mọi thứ để được ở bên nhau. Và giữ tình yêu, không chỉ có tình cảm cá nhân, mà còn có tình thân, gia đình và xã hội.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Biên Tưởng | Ngược | Hoàn thành
Sinh ra mang trong mình một nửa dòng máu của bậc đế vương, số mệnh đã định sẵn rằng một ngày nào đó hắn phải bị mặt bùn nhơ nhớp ấy cuốn chặt lấy. Hắn cũng đã từng hi vọng, từng ảo tưởng rằng Đoạn Niết sẽ bảo vệ hắn, sẽ cho hắn một cuộc sống yên bình tránh xa những cuộc phân tranh đẫm máu chốn cung đình chỉ toàn những đau thương này. Thế nhưng mà hóa ra hắn cũng chỉ là một quân cờ ở trong tay người nọ, khi còn giá trị lợi dụng thì phải lợi dụng triệt để, khi đã mất đi giá trị vốn có thì liền bị đem ném đi, hoặc đơn giản hơn là đập vỡ để hắn mãi chẳng còn bao giờ có thể hiện diện nơi thế gian này.Nhớ những ngày hắn còn thơ bé, khi mà những tin đồn về xuất thân của hắn cứ thế tràn lan, dù rằng mọi người chỉ dám nghị luận hay bàn tán phía sau lưng hắn nhưng vậy thì sao, dù cố ý hay vô tình vẫn có phong thanh đến tai hắn, khiến cho hắn đau khổ và sợ hãi núp trong lòng người kia mong chờ sự chở che. Họ nói rằng hắn không phải là con của phụ hoàng mà là đứa trẻ của nhị hoàng tử năm xưa đã bỏ mạng, họ nói rằng khuôn mặt của hắn càng trưởng thành càng có nhiều nét giống nhị hoàng tử hơn, họ nói… hắn khi đó đã khóc, khóc rất nhiều rồi đem thắc mắc bấy lâu nay trong lòng nói cho Đoạn Niết, ấy thế mà người kia lại tức giận, nói rằng hắn chỉ cần ghi nhớ rằng hắn là Ngũ hoàng tử và là đệ đệ của Đoạn Niết, còn lại tất cả cứ việc quên hết đi. Rồi khi hắn trưởng thành, đôi mắt đã nhìn thấy nhiều, cũng hiểu được rất nhiều vậy nên mới cố gắng vùng vẫy để phản kháng lại dây trói vô hình của Đoạn Niết, rốt cuộc có thể hay không?
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Lộng Giản | Ngược | Hoàn thành
Hoàng Phủ Diệp và Hoàng Phủ Đồng là hai anh em sinh đôi. Hoàng Phủ Diệp đương nhiên đã đem lòng yêu ca ca của mình, đúng vậy hắn đã rất yêu y nhưng y lại rất ngu ngốc, một lòng không chấp nhận được điều đó. Hoàng Phủ Diệp đã bất chấp tất cả, đổi lại lấy một lần đánh đổi nói lời thật lòng. "Đồng, chúng ta thành thân ba". "Ngươi thật quá bướng bỉnh".
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Hựu Lam Hựu Lam | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Không Ai Cứu Tôi của tác giả Hựu Lam Hựu Lam. Tôi là một Alpha.Nửa kia của tôi cũng vậy.Nghe có chút ngược lại với đạo nghĩa, dù sao thì A với O mới là bản chất của xã hội, nếu không cũng là AB, BO, BB yêu nhau, hiếm có hai người đàn ông là Alpha ở bên nhau. Hơn nữa, chúng tôi bên nhau cũng gần mười năm rồi.Siêu đấy chứ.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Dục Bạc Hoan | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thập Di Ơi! Yêu Lần Nữa Nhé của tác giả Dục Bạc Hoan. Thiên trường địa cửu? Vĩnh viễn bên nhau? Liệu có mấy ai làm được?Nhưng cậu không ngờ, thật sự có một người xuất hiện, vừa bao dung, vừa ôn hòa, cho cậu ấm áp, khiến cậu tin tưởng.Mà khi đó, mọi thứ không quan trọng đều không còn quan trọng nữa.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Anh Là Của Em của cùng tác giả.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Tạp Bỉ Khâu | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chỉ Dẫn Của Phụ Huynh của tác giả Tạp Bỉ Khâu. Khi Quý Biệt bị tiếng rung của điện thoại đánh thức, cậu đang nằm ngủ trên chân Đoạn Trục.Buổi tối Quý Biệt thường rất hăng hái, ngủ rất muộn, sáng dậy không nổi.Mỗi ngày trên đường đến trường, tài xế lái xe bao lâu là Quý Biệt có thể ngủ bấy lâu.Chân Đoạn Trục toàn là cơ bắp rắn chắc, không phải là một cái gối dễ dùng, nhưng Quý Biệt quả thật quá buồn ngủ, chỉ cần có nơi để dựa vào thì không còn để ý gì nữa.Quý Biệt ngẩng đầu, nhìn thấy điện thoại cậu để trên tay vịn ghế.Màn hình điện thoại sáng lên, còn đang rung bần bật, Quý Biệt oán trách Đoạn Trục: “Anh cũng không lấy hộ em nữa.”Bên cạnh đó, bạn cũng đừng bỏ lỡ nhiều truyện hay cùng thể loại như: Vì Quân Mà Sinh hay Ông Chồng Bị Bệnh Nan Y.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22